Về quê ngoại

Chương 6



Phần 6

Nằm một chút, như chợt nhận ra điều gì, bà vội chạy vào nhà tắm, dùng vòi hoa sen phụt nước vào trong lồn bà, tay bà móc vào bên trong lồn, moi ra những vệt trong trắng đục thành quả của thằng cháu và bà, bà sơ ý để nó xuất trong. Tắm rửa sạch sẽ xong, bà quấn chiếc khăn tắm bước ra ngoài, lúc này đã 13h rồi, bà và nó mải đụ đéo quên cả bữa trưa, trong lúc đợi thằng lâm dậy, bà bật chiếc tivi xem tin tức một lúc, rồi bước vào bếp làm đồ ăn chiều.

Nhìn đồng hồ đã 16h rồi mà thằng Lâm vẫn chưa dậy, bà bước lên phòng không quên mang cho nó bộ quần áo, thằng Lâm vẫn ngủ say, chắc nó mệt quá đây mà, con cu thằng bé dài lòng thòng vắt vẻo sang một bên, chưa cửng trông nó thật xinh xinh và đáng yêu.

– Lâm, dậy đi cháu.

Thằng Lâm từ từ mở mắt, nó dụi dụi đôi mắt, bà Lệ đang mỉm cười nhìn nó. Giọng nó ngái ngủ.

– Bà…
– Dậy đi cháu, chuẩn bị ăn cơm.
– Vâng.

Thằng Lâm vẫn cố ngủ thêm chút nữa trước khi bật dậy mặc quần áo, lúc nó đang bước xuống thấy bà đang lụi cụi với cái máy tính. Tiếng bước chân làm bà Lệ quay lại.

– Dậy rồi hả, đợi bà hâm nóng nồi trứng hầm thuốc bắc đã.
– Vâng ạ.
– Biết dùng máy tính, thì bật trò chơi lên mà chơi.

Bà bước về phía bếp, thằng Lâm ngồi luôn vào cái máy tính, lâu rồi nó chưa được chạm vào bàn phím, nó thu nhanh word xuống, trên màn hình là 1 video đang ở chế độ dừng, hình như là ông nó thì phải, trên video có ghi ngày tháng 6 – 6 – 2004, thằng Cừu nhẩm tính 15 năm về trước, nó ngước nhìn bà lệ bà vẫn lúi cúi ở bếp, mẹ nó dạy không được xâm phạm riêng tư của người khác nhưng nó rất tò mò, người ông ôm từ phía là ai vậy nhỉ, dáng người hình như không phải bà ngoại nó. Nó quơ lấy tai nghe đeo vào, ấn nút phát video, cô gái đó quay ra, nó nhìn rất quen nhưng tạm thời nhớ ra là ai. Rồi nó quay về phía bà Lệ như nhận ra điều gì, đó là bà Lệ. Thì ra là đây… bằng chứng ngày xưa.

– Bỏ tay ra đi anh, như vậy là sai trái tội lỗi lắm anh.
– Em đẹp quá, anh không chịu nổi nữa, dù gì chúng ta cũng đã lỡ rồi.
– Đừng dừng lại đi anh.
– Em nhìn đi, ướt sũng rồi này.

Bà Lệ đỏ mặt, ông nó vừa lôi tay ra từ quần bà, rồi chiếc quần bà lệ được ông Sơn kéo xuống, chiếc quần lót đen của bà hiện ra, nó thở gấp, chăm chú nhìn màn hình máy tính, lúc này ông nó đã kéo chiếc quần lót xuống, ông cũng ngồi xuống theo, bà lệ kêu khẽ.

– Đừng, con bé Tú đang trên phòng.

Tay bà muốn đẩy đầu ông ra khỏi mông bà nhưng nó thấy lực cánh tay bà không đủ, nói chính xác là quá yếu ớt.

– Yên tâm đi, nếu em phối hợp anh làm nhanh thôi.

Nó thấy ông nó vành mông bà ra, nó há hốc, mắt trợn tròn, ông nó đang liếm lỗ đít bà, chỗ đó bẩn vậy mà. Bà bịt lấy miệng, người rung rung, hai chân bà dạng ra thêm.

– Đừng chỗ đó… không… ư ư ư.

Khoảng 3 phút sau, thì bà quỵ xuống, ngồi bệt xuống sàn, ông nó kéo đầu bà lại hôn hít, thì bà đẩy đầu ông nó ra, khuôn mặt lo lắng, miệng lẩm bẩm.

– Đừng… đừng…

Thằng Lâm nóng bừng bừng, chăm chú dõi theo từng hành động của ông nó, không bỏ sót 1 chi tiết nào dù là nhỏ nhất. Ông nó đứng dậy kéo khóa quần xuống, lôi con cu ra… ông dí con cu vào mặt bà. Bà nhìn ông, đầu lắc lắc phản đối. Chắc bà không muốn. Ông nó tay cầm con cu đập bộp bộp vào mặt bà, tay ông bóp mũi bà, khiến miệng bà há ra để thở, cũng là lúc con cu ông chui tọt vào lồn bà, tay ông giữ đầu bà lại.

Ông thụt ra thụt ra thụt vào con cu trong miệng bà, giống như cu nó thụt ra thụt vào trong lồn bà vậy. Tay bà bám vào đùi ông nó, 2 má bà phồng lên vì con cu ông trong miệng, tốc độ con cu mỗi lúc một nhanh, bà đập tay vào đùi ông như muốn nói với ông điều gì. Nó thấy ông hạ bộ rung bần bật, ông ấn đầu bà vào háng ông, người bà cũng run lên bần bật, lúc ông rút ra, từ miệng bà tràn ra tinh trùng, cái thứ nó vẫn quen gọi là sữa, rơi tóc tách xuống nền nhà, bà thở hổn hển, sữa của ông nhoe nhoét lung ngúng trong miệng bà. Đến đây thì đoạn video kết thúc làm nó không khỏi hụt hẫng. Không ngờ ông mình cũng là cao thủ.

Thằng Lâm ngả lưng ra sau ghế, hít lấy hít nể cứ như vừa nín thở ý, nó chợt nhận ra có ai ở phía sau, nó quay lại là bà Lệ. Như một tên trộm bị phát hiện, nó đứng bật dậy giọng lắp bắp.

– Cháu… xin lỗi…

Bà mỉm cười nhìn nó, cũng tại bà sơ ý bật lên xem lại kỷ niệm ngày đó, lúc đó là lúc bà căm ghét ông anh chồng nhất, bà quay lại video để cho lão đi bóc lịch, ai dè sau đó bà không đủ can đảm làm điều đó. Vừa ấn nút thì phải dừng lại vì nhớ ra việc phải làm, lên bật word lên chỉnh sửa lại giáo án lên quên, chỉnh xong thì thằng Lâm bước xuống.

– Lâm này, không được cho bà ngoại cháu biết, nhớ lời hứa đấy nhá.
– Vâng ạ.

Thằng Lâm vẫn thói quen cũ, nó ngoan ngoan lễ phép, nó tự hỏi ngu sao cho bà biết khỏi cần dặn nó cũng không cho bà ngoại biết. Để sau này còn địt dài dài mà lộ ra thì xong luôn.

Bạn đang đọc truyện Về quê ngoại tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ve-que-ngoai-2/

Sau khi chia tay hai bà cháu. Ông sơn vội vã đến chỗ hẹn thật ra ông cũng không nghĩ đến chuyện địt vì đã lâu lắm rồi mới gặp lại bà. Đã lâu rồi tôi chưa nghe lại giọng nói của Huyền, hôm qua bất ngờ Bà Huyền gọi điện cho ông vì bà mới trở về việt nam sau nhiều năm xa cách, người đầu tiên bà nhớ đến không ai khác ngoài Ông Sơn người tình đầu tiên và cũng là người đã phá nát màng trinh bé bỏng của bà cách đây 40 năm.

Nói về bà Huyền thì bà thuộc dạng người nhu mì hiền hậu nhưng bên trong có chứa chất dâm ngầm. Bà cùng tuổi với ông ở cái tuổi 62 nhưng nhìn bà không khác gì một giai nhân vừa bước qua tuổi 50.

Thân hình thì ốm nhưng được cái đôi chân dài đặt biệt khuôn mặt hiền từ nhưng nhìn sâu thẳm vào trong thì có một nét gì đó rất hấp dẫn người khác giới.

Bà lấy chồng lúc 25 tuổi rồi theo gia đinh chồng về định cư bên mỹ. Bà cũng đã nhiều lần về việt nam thăm gia đình bà con và hơn hết là tìm đến người yêu đầu đời người đã làm cho bà say đắm hoang lạc tuổi thanh xuân. Nụ hôn ấy, bàn tay ấy và cả cái cây súng dài dễ mến nữa.

Nói về ông Sơn, trong tim ông vẫn luôn có bóng hình bà huyền dù không lớn bằng bà Huệ nhưng vẫn có chỗ để nó tồn tại. Bắt máy lên ông nghe bà Huyền nói giọng bà vẫn còn hồn nhiên bé bỏng như ngày nào.

– Anh Sơn, anh vẫn khỏe chứ? Có bận không?
– Khỏe, còn em? Em mới về vn hả?

Bà hẹn với ông một bữa cơm tối thân mật vào một ngày giữa tuần để gặp lại tâm sự chuyện ngày xưa.

Ông quyết định dấu bà Huệ để đi riêng với bà sẵn lấy lý do đưa thằng cháu đi chơi. Bà Huệ chẳng nghi ngờ gì cả vì bà cũng có việc riêng.

Ông ăn mặc chải chuốt thật đẹp sau khi chia tay 2 bà cháu, hôm đó thời tiết mát mẻ của mùa Thu vừa đến. Điểm hẹn tại một nhà hàng cuối đường Hoàng Văn Thụ.

Ông tranh thủ vội vã đi ngay. Tới hơi sớm hơn giờ hẹn, ông đảo một vòng sang hàng báo ở lề đường. Chẳng có gì để xem cả! Nhìn đồng hồ, thấy vẫn còn sớm, ông vào nhà hàng và gọi tách phà phê nóng.

Ông uống được nửa ly, Bà Huyền xuất hiện. Bà mặc chiếc áo trắng viền ren thật đẹp và cái váy juyp theo kiểu công sở. Ông đón chào bà bằng một ánh mắt trìu mến và cái cầm tay thân mật dắt bà ngồi xuống ghế.

– Anh đến lâu chưa? Trời bắt đầu trở gió, anh mặc thế không lạnh ah? – Bà Huyền nói.
– Nhờ tách cà phê nóng… – ông đáp, cố tình cười duyên với nàng.

Hai ông bà cùng ngồi xuống. Bà nhìn ông, ông nhìn bà.

– Sao bao năm, nhìn anh chẳng có gì khác có vẻ đẹp trai hẳn lên – bà Huyền cười tươi nói.
– Thật không! Còn em vẫn đẹp như xưa, nhưng trông hơi buồn. – Tôi chắp tay lên bàn nhìn thẳng vào mắt nàng, nói.
– Đúng là vậy chồng bà mất cũng hai mấy năm nay một thân bà phải gồng gánh cho gia đình và nuôi con, phòng không chiếc bóng không buồn mới là chuyện lạ – Bà sửa lại gọn tóc xõa nhẹ xuống khuôn mặt.
– Tóc em vẫn còn đẹp quá! – Ông đắm đuối nhìn bà.
– Anh cứ khen em thế. Tính của anh em biết rồi… – bà e lệ đáp.

Ông nhìn xoáy trong mắt bà Huyền. Bà thật đẹp, nét đẹp diễm lệ với nụ cười má lúm. Hàm răng trắng tinh. Cái mũi cao cao vừa phải. Da sáng mịn. Để ý kỹ, thấy bà đánh phấn hồng trên má, mắt nàng viền màu xanh nhạt, môi nàng bóng mọng đỏ tươi, làm ông cứ chăm chăm vào khuôn mặt bà. Thoang thoảng mùi hương của nước hoa Armani mà bà vẫn quen dùng. Bỗng nhiên tim ông rộn ràng, nói năng ấp úng.

Hai người gọi thức ăn và nước uống. Ông cố tình cho bà trọn quyền lựa chọn để tỏ sự ga – lăng của mình.

Vừa ăn, cả hai vừa trò chuyện. Sau bao năm xa cách Bà Huyền rất nói nhiều chuyện, ông chỉ lắng nghe. Thỉnh thoảng tôi gắp thức ăn vào dĩa của bà, bà kể rất nhiều chuyện về bà và người chồng qua cố, phần lớn là trách móc và giận hờn vì ông ra đi sớm, có chút chuyện riêng tư ân ái của hai người. Ông an ủi bà bằng hết khả năng, kinh nghiệm mình vốn có, cũng như khuyến khích bà hãy vui lên và tìm người bạn nào đó để chia sẻ buồn vui về sau.

Dưới ánh đèn vàng lãng mạn. Bà Huyền khóc khi kể lại. Bà rất buồn vì phải gồng gánh nuôi con sau khi chồng mất. Nước mắt rưng rưng đọng lại rèm mi làm cho bà càng thêm đẹp. Ông chia sẻ và an ủi với bà những điều để bà để bà vơi đi sự cực khổ và cam chịu. Bà Huyền rất kính trọng ông lắm!

Sau khi bữa ăn kết thúc. Ông thanh toán. Ông mời bà tới một quán nước gần đó để tâm sự tiếp. Sánh vai bên bà Huyền, ông nhớ một thuở nào hò hẹn với bà. Bà Huyền thật đẹp trong dáng người, cách cười, cách nói. Biểu lộ rất tính rất con gái, trầm nhã đoan trang.

Trong quán. Ông vẫn thói quen gọi một tách cà phê nóng. Bà thì kêu một ly sinh tố mãng cầu. Hai người ngồi đối diện nhau trên căn bàn nhỏ. Xuyên qua kính cửa sổ, thành phố đã lên đèn. Xe cộ vẫn còn tấp nập, nhưng người đi bộ bắt đầu thưa thớt.

Bà tiếp tục câu chuyện buồn(thật ra không còn gì để nói không lẽ muốn nói anh ơi em nhớ anh lắm). Ông kiên nhẫn lắng nghe, pha trò cho bà vui bằng những câu dí dỏm. Bà cười, ông thấy lòng mình lâng lâng. Có chút tự hào.

– Chắc vợ anh thương anh nhiều lắm? – Bà Huyền nheo mắt hỏi.
– Đúng nhưng cũng không đúng lắm. Có những chuyện vợ chồng cứ hục hặc nhau hoài, thầy bói nói không hợp tính.
– Anh cũng xem bói nữa sao? – Bà Huyền tròn xoe mắt nói.
– Anh biết coi tay đó!

Ông nắm tay bà Huyền như một chuyện tình cờ. Bàn tay nàng mịn, ngón thon và dài.

– Số em sướng lắm, tay mềm, chỉ tay rõ nét, sức khỏe tốt, sống lâu… – Ông chậm rãi rót từng câu vào tai bà như một người thầy bói thực thụ.
– Đường tình duyên của em lận đận lắm phải không em có thể đi thêm bước nữa không? – Bà Huyền nhìn xuống bàn tay mình hỏi.
– Không – tôi đáp – số em khổ ban đầu nhưng sướng về sau, có con cháu nuôi… nhưng coi chừng có hai đời chồng.

Tôi nhìn trong mắt bà Huyền ý nhị. Bà cười thoáng mắc cỡ và kéo tay về.

Trời cũng dần chuyển. Ông lo đã quá muộn. Sợ thằng Lâm và Bà em dâu đợi. Nhưng ở bên bà Huyền, ông cứ muốn nấn ná. Bà cũng thừa hiểu tính ông.

– Về chưa anh? Vợ anh chắc đang mong – bà Huyền xếp lại ly tách trên bàn, nói.
– Cũng được. Thôi mình về.

Ông đưa bà Huyền tản bộ trên lề đường. Bây giờ cả xe cũng vắng vì trời chuẩn bị chuyển màu đen của màn đêm.

– Em lạnh không? – Ông nhìn bà Huyền âu yếm nói.
– Hơi lạnh!

Ông cố tình đi sát bên bà Huyền. Mỗi bước chân như chậm lại. Cả hai cùng nuối tiếc sắp chia tay.

– Mai em gặp anh được không? – Bà Huyền chợt hỏi.
– Có lẽ không… vì không tiện.
– Gặp anh khó vậy sao… A, em hiểu rồi, em quên mất anh là người có vợ – bà Huyền như đùa như thật. Bà cố tình nép vào tôi.

Tới trước khách sạn nơi bà thuê ở cùng với mấy đứa con. Ông bà quyết định chia tay. Trong ánh đèn mờ của khách sạn, khuôn mặt bà đẹp diễm lệ có thể giết chết trái tim một lần nữa người đã có vợ như ông. Bà cũng bịn rịn như chưa muốn chia tay.

Hai người chợt ôm chặt lấy nhau. Hôn đắm đuối. Bà Huyền rõ ràng đang cần một bờ vai và hơi thở của người đàn ông. Ông thì cần ở bà một thứ tình cảm bức xúc đã mất từ lâu.

– Mình tìm chỗ nào nhé em? – Ông thì thầm bên tai bà.

Bà Huyền gật đầu. Ông mừng như mở cờ trong bụng. Không biết bà còn đc như xưa không.

Hai ông bà ghé vào một nhà nghỉ gần đó. Ông đưa bà Huyền lên phòng. Đèn mờ. Cả hai quấn chặt vào nhau. Hôn như nụ hôn lần đầu của thuở biết yêu. Dù khoảng cách bây giờ là hơn 40 năm sau rồi.

Dìu bà đến bên giường. Cả hai tự động cởi áo ngoài ra. Rất âm thầm. Biết chuyện. Bà cũng có chồng, ông là người có vợ, quá sành sỏi rồi, cần nói thêm làm gì nữa!

Ông hôn bà Huyền trên trán, trên má, trên môi. Hít thở mùi da thịt của ngày xưa. Nghe từng nhịp tim bà đập. Nếm mật ngọt trên đỉnh vú bà dù nó đã hơi xệ theo thời gian. Ông muốn bà hưởng cái thú ái ân ngày xưa mà bà chưa bao giờ có với chồng.

Ông cởi quần lót của bà ra. Một cách tế nhị. Bà sẵn lòng. Ông thừa biết. Nước nhờn bà đã làm ướt mấy ngón tay ông. Rõ ràng quá rồi!

Ông chạm vào chỗ kín của bà như lần đầu tiên ông đã chạm. Bà thót bụng lại nhưng lại dạng chân ra. Ông tìm vào nơi nhạy cảm nhất để “yêu” bà bằng kỹ thuật mình có.

Ở giữa hai đùi bà, ông trân trọng đặt đầu mình vào. Bà sốt sắng chờ đợi phút giây đó sẽ tới. Cái cảm giác cái liếm đầu tiên thật ướt át, êm ái, nhưng đối với bà còn mạnh hơn con sóng dữ.

Bà rên rỉ. Kéo ghì chặt tóc ông về phía bà. Hai tay ông vạch chân bà ra, tìm vào đúng vị trí. Hút nhè nhẹ bằng đôi môi và liếm bằng chiếc lưỡi.

Bà cong cớn cả khúc hông. Ông ôm chặt đùi bà. Lau sạch tất cả bằng hết tấm lòng mình. Bà hạnh phúc lắm! Tôi biết…

Ông chồm lên. Áp sát vào bụng bà Huyền. Mềm mại cái bụng của bà. Môi tôi hôn. Tay tôi sờ soạng. Bà nhấc mông sẵn sàng. Ông để yên vị trí ngay cửa mình bà. Nước nhờn của bà thấm ướt da quy đầu. Nóng. Trơn. Khoái cảm. Rợn người.

Ông Sơn đặt đôi chân bà Huyền lên vai. Thịt lồn bà khép chặt lại hai bên. Bà nhắm mắt hưởng thụ. Ông cố đưa con cặc vào cho thật nhẹ nhàng. Bà nấc khẽ trong cổ họng. Tay quờ quạng, níu chặt tấm ra. Nhăn nhíu.

Từng chút, cặc ông đâm vào lồn bà Huyền. Bà chết điếng gì sướng. Gọi tên ông. Ông mặc kệ khi ôm bà trong tay, dù bà thuộc về ai trong quá khứ thì kệ, ông đang có bà ở hiện tại, bằng cả tấm lòng này.

Ông đâm sầm vào thân thể bà Huyền để thỏa lòng. Đẩy. Kéo. Nhún. Nhồi. Xốc. Xọc. Đâm. Bóp. Ông làm với tất cả khả năng của một người đàn ông mạnh khỏe. Kinh nghiệm. Bà đạt khoái cảm. Lồn bà bóp chặt lấy cặc ông. Ông ríu lại. Người bà bỗng nhũn ra như con chi chi. Thở dốc. Lim dim.

Ông ấp lên ngực nàng. Hôn lên môi say đắm. Bà nằm im. Ông nhịp nhàng vào ra trong thân thể bà. Mỗi lúc càng nhanh. Cảm giác như bị nghiền nát bởi sức ma sát của cửa mình bà. Ông run lên. Hơi thở ngắt đoạn. Ông cắn vào tai bà. Rên rỉ vào đó. Chờ đợi cơn sướng chạy dần lên xương sống…

Nhưng… bà ngưng ông lại giữa chừng. Ông lo ngại. Bà ra hiệu cho ông nằm xuống. Ông liền không suy nghĩ, làm theo. Bà trườn trên người tôi. Cả thân người bà rực cháy. Vú bà áp lên ngực, sao mà êm ái. Bà hôn bằng lưỡi, bắt đầu từ trán lần xuống. Ngừng ở đầu vú ông. Mút nhẹ. Ông choàng tay vuốt tóc bà. Sướng thật! Ai dạy cho bà giỏi thế!

Bà nắm lấy con cặc ông. Vuốt nhẹ bằng năm ngón tay. Những chiếc lắc trên tay nàng khẻ khua vào nhau, nghe tiếng lạ. Ông dạng chân. Nằm dài trong tư thế hưởng thụ.

Bỗng thấy ấm áp ngay đầu cu. Ướt. Êm. Mềm. Đầu bà nhấp nhô giữa hai đùi. Ông biết bà đang làm gì. Bà chắc có nhiều kinh nghiệm với chồng nên thành thạo.

Bà dám liếm luôn cả hòn. Ngón tay nàng đặt đúng vị trí. Chắc hẳn thằng chồng xấu số đã dạy cho bà. Ông tê người đi. Nhíu đít mỗi khi bà đụng trúng yếu điểm.

Bà giữ cu ông trong lòng bàn tay. Ngồi lên. Chễm chệ, ngay ngắn. Bà nhún đều và nhẹ. Nhanh dần khi con cặc đã lút vào sâu. Bà nhấp như người ta câu cá. Chỉ có con cặc ông chạm vào lồn bà. Khi bà kéo ra, ông như trào theo quán tính. Khi bà ép xuống, ông thấy mình lòi hết ra ngoài bụng.

Chưa kết thúc vội. Bà bảo ông ngồi ngay ngắn trên giường. Bà xếp bằng dưới sàn. Ra sức mút cu ông đợt cuối. Ông bắn tinh. Bà xoa nhẹ dưới bìu dái. Đưa mặt hứng. Ông thật không ngờ bà quá sành điệu trong chuyện này. Sung sướng gì cho bằng, sướng cả tinh thần!

Bà tắm vội, ông cũng vậy. Ông đưa bà khỏi nhà nghỉ. Trời đã quá khuya.

Trên đường đi bà cũng im, không biết đang nghĩ gì. Trông bà có lẽ hơi xa lạ. Thôi kệ…

Bà ôm ông chia tay. Ông choàng lưng bà cho có lệ. Chia tay bà ông vội vàng chạy xe về nhà cô em dâu đón cháu ngoại. Trên đường đi ông công nhận làm tình theo kiểu nhẹ nhàng với Huyền còn hấp dẫn hơn là bạo lực với Lệ cô em dâu dâm đãng. Âu thì mọi việc đã xong… về đón thằng cháu đã… mà từ từ cũng đc nó cũng đã lớn rồi. Nhưng ông đâu ngờ tới… thằng Lâm thằng cháu ngoại yêu dấu của ông nó thành quỹ lâu rồi…

Bạn đang đọc truyện Về quê ngoại tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ve-que-ngoai-2/

Trở lại với Lâm sau khi màn “học hỏi” với bà Lệ, hai bà cháu mệt mỏi ngủ vùi đến 6h tối vẫn không thấy ông Sơn về.

Thằng Lâm dành từ giả cô giáo Lệ để đi về vì sợ bà ngoại nó về không thấy một phần vì cũng tranh thủ để gặp bà Huệ xơ mướp một tí trước khi ông sơn về. Vì nó nghĩ nếu giờ này ông chưa về dám chừng ông ở lại đến sáng mai thì nó tha hôg.

Bầu trời đêm nay gió thổi từng cơn nghe mát lạnh cả người. Bầu trời quang đãng không có một áng mây đen, trên cao những vì tinh tú cứ sáng lấp lánh làm cho khung cảnh càng nên thơ, lãng mạn. Buổi tối ở miền quê luôn yên bình và tĩnh lặng chứ không ồn ào những âm thanh náo nhiệt của phố thị như lúc ở nhà. Ở đây, người dân quê luôn mộc mạc và chất phác, đúng như cái chất nhà quê của họ. Những khi đêm về, cánh đàn ông thường tụm năm tụm ba nhâm nhi ly đế và đưa cay cùng các thứ mồi cũng mang đậm chất dân dã như cóc ổi, con lươn con cá họ bắt dưới sông lên.

Đang dạo bước lẻ loi đi về. Nhìn xa xa thấy ngôi nhà đang sáng đèn đi gần định xin miếng nước uống rồi chạy nhanh về cùng bà ngoại.

Vừa bước vào nhà định lên tiếng thì bỗng có người đi ra. Tướng đi yk chang thằng heo học cùng nó ở lớp dạy hè. Và đúng như vậy, vừa gặp nhau hai thằng mừng rỡ:

Mày đi đâu đây? Thằng heo lên tiếng.

Lâm cũng không ngờ gặp ngay thằng bạn dần ở đây. Nó vội nói.

Tao đi cùng ông tao qua nhà người bà con, nhưng ông tao về trễ nên tao định nội bộ ngắm cảnh quê đi về. Định ghé vào xin nước ai ngờ ngay nhà mày.

Thằng Heo buộc miệng:

Còn sớm mà dằn ghé đây vào ăn cơm cùng tao với mẹ tao rồi về.

Bụng đang đói, nhưng nghĩ vẫn còn sớm Lâm không từ chối.

Hai thằng vào nhà thì thấy mẹ thằng heo đang ở dưới nhà sau nấu nốt món cá kho.

Nói sơ về gia đình gia đình nó có hai chị em chị nó đang làm công nhân trên sài gòn còn thằng Heo nói tên là Bảo nhưng tướng mập mập lùn lùn nên ở trong lớp ai cũng gọi nó là heo.

Trở lại với hai thằng bạn vừa vào nhà thằng heo kêu nó đi rửa mặt, rửa tay rồi vào ăn cùng mẹ con nó.

Mày rửa tay đi rồi phụ mẹ tao xíu, tao chạy ra mua cái card là vừa luôn. Thằng heo buộc miệng nói.

Vừa bước vô giang nhà sau thì nó đã nghe tiếng Dì Lành – má thằng Heo – hỏi:

Qua kiếm thằng Bảo hả con? Nó mới đây mà, chắc đi mua gì rồi đó. Con ngồi chơi đợi nó một chút nghen.

Dạ con mới gặp bảo rồi ạ, bảo đi đồ rồi dì. Lâm trả lời.

Thằng Lâm vừa ngồi xuống ghế vừa đảo mắt nhìn xung quanh. Nhà thằng Heo hơi nghèo nên của cải chẳng có gì. Một chiếc tivi màu nội địa 14 inch đã cũ kỹ lúc lên hình lúc không, chiếc xe máy cà tàng từ thời bảo đại còn sót lại tới bây giờ. Và nhà thằng thằng Heo không có tủ lạnh hay máy tính.

Ngồi ngắm nhìn toàn ngôi nhà rồi nó nhìn dì Lành Ở dì toát lên cái vẻ hiền lành chân chất của người phụ nữ Nam bộ. Dì Lành năm nay 45 tuổi dáng người hơi ốm nhưng nhìn rất cứng cáp theo kiểu nhà nông Khuôn mặt phơn phớt hồng và đôi chân mày hơi rậm. Bình thường dì hay mặc bà ba, chỉ khi đi đâu xa hay tiệc tùng cưới hỏi dì mới mặc áo dài.

Và tối nay cũng thế, dù mặc chiếc áo bà ba màu tím hoa cà với chiếc quần vải đen làm làn da bên hông dì đập vào mắt thằng Lâm thật khêu gợi hấp dẫn. Nó nhìn kỹ dì Lành. Uhm… người phụ nữ này trông khá ngon mắt ấy chứ?! Cặp ngực vừa vặn như ẩn hiện bên trong chiếc áo bà ba mỏng manh và cái mông to tròn nhìn mát con mắt.

Nói về dì Lành từ khi chồng dì tức ba thằng heo bỏ đi theo người khác, dì phải gồng gánh nuôi hai chị em nó. Tính ra cũng hơn 10 năm rồi. Từ lúc chồng chết, vì dễ tính nên thằng con rước bạn tùm lum về nhà chơi, nhiều khi vui đùa inh ỏi cả đêm, nhưng dì Lành vẫn vui vẻ dễ chịu vì chị nó đi xa chỉ còn mình nó nên cũng không nói gì vì sợ con buồn.

Dì Lành không biết thằng Lâm đang lén nhìn mình nên vẫn thản nhiên đang quay lưng về phía nó vừa nấu ăn. Nó cứ nhìn cái mông của dì lúc đứng bên này lúc đứng bên kia mà thấy thằng nhỏ bắt đầu cương lên trong quần. Bất chợt nó thấy dì Lành bước ra sau nhà lại cái lu sành mà nhà nó dùng để rộng cá rồi khom người vào cái lu để bắt cá làm đồ ăn.

Cái dáng dì đứng lom khom chổng mông ra ngoài như thế khiến thằng Lâm nứng bấn lên. Nó không ngợi gì nhiều, liền chạy tới đứng sau lưng dì Lành rồi tay ấn người dì vào cái lu không cho đứng dậy, một tay nó vuốt nhẹ mông dì rồi lần vào cái rãnh sâu hoắm tìm tòi khám phá. Dì Lành đang định đứng lên chợt thấy có người đè mình xuống thì phát hoảng định la lên thì lại thêm cảm giác có người đang ve vuốt mu lồn mình. Thằng Lâm chứ không ai khác. Hèn chi nãy giờ dì có cảm giác có người đang nhìn theo mình.

Thằng Lâm chơi chiêu đánh nhanh rút gọn. Để còn về với bà ngoại. Nó chộp tay mò mẫm cái mu no cao lạo xạo những sợi lông bên ngoài lớp vải quần dì Lành. Cái mu lồn cao nhút bắt đầu ươn ướt khi bàn tay thằng Lâm vào. Nó cảm nhận được dì Lành cũng bắt đầu nứng lên. Nó thọc tay vào bên trong quần dì Lành mò mẫm cái lồn đã ướt nhẹp. Thì ra má thằng bạn của nó cũng thuộc hàng dâm chúa, mới mò mẫm tí xíu mà nước nôi lênh láng thế này… Rồi không chờ thêm nữa, nó nắm lưng quần dì kéo xuống làm lộ ra cái mông no tròn trắng trẻo cùng cái mu lồn ẩn sau cái khe sâu hoắm của người đàn bà nọ.

Lần tay cởi cái khóa quần ra rồi nó kéo con cặt cứng ngắc ra ngoài kề vào lỗ lồn dì Lành nắc lia lịa. Rồi cũng thật nhanh, nó thấy cả người tẩn mẩn sướng và thì, một dòng tinh khí bắn thẳng vào người dì Lành. Nó nhanh chóng nhét con cặt con cứng ngắc vào quần và chạy bén về nhà, chẳng đợi thằng Heo về.

Dì Lành đứng lên sau khi thằng Lâm đã bỏ chạy. Vừa kéo quần lên dì vừa nghĩ: Cái thằng gan thật, nó dám hiếp dâm mình.

Rồi dì Lành chợt nghĩ: Cái thằng còn nhỏ mà con cu bự quá, đã ghê.

Thằng Lâm sau khi hiếp dâm má thằng bạn thì bỏ chạy thục mạng về nhà như bị ma đuổi. Và sau cái cảm giác sung sướng vài phút ngắn ngủi ấy thì trong lòng nó giờ đây là 1 nỗi sợ hãi mơ hồ. Nó sợ dì Lành sẽ qua mắng vốn ông bà ngoại nó chuyện nó hãm hiếp dì, chắc chắn nó sẽ bị no đòn và nó chỉ có nước độn thổ xuống đất vì xấu hổ. Ai đời 1 thằng con trai mới lớn khỏe mạnh như nó lại đi hãm hiếp 1 người đàn bà đáng tuổi mẹ mình… Nhưng có ở trong hoàn cảnh của nó thì mới hiểu và thông cảm cho nó. Có thằng con trai nào chịu nổi khi trước mặt mình là một người đàn bà đứng khom lưng và đưa cặp mông no tròn đập vào mắt như khiêu khích.

Chương trước Chương tiếp
Loading...