Về quê

Chương 25



Phần 25

Việc gì cũng thuận lợi, hiệu trưởng trường cấp ba của Thịnh phê duyệt rất nhanh đơn xin chuyển trường của Thịnh và chuyển xuống văn phòng để rút học bạ cho Thịnh với những lời nhận xét rất tốt từ các thầy cô giáo chỉ với một phong bì nho nhỏ. Hồ sơ của tư pháp và hộ khẩu của Hiền cũng được cháu cô Phượng đưa cho chúng tôi khi tôi ăn cơm trưa với gia đình cô Phượng. Buổi chiều, chúng tôi cũng dùng phương pháp tương tự để làm hồ sơ chứng minh thư cho Thu.

Có lẽ muốn mau chóng đi về nhà, ngay chiều muộn hôm đó, đồ đạc cá nhân của cô Lụa và Thịnh đã được thu gom cho lên thùng xe. Chúng tôi qua nhà cô Phượng một lần nữa để giao chìa khóa nhà cho cô và chào cô, hẹn sẽ đón cô về dự đám cưới của chúng tôi. Sau đó chúng tôi cũng dừng lại để thắp hương tại mộ bố của Thu, chẳng biết khi nào mới lại về lại.

Đêm hôm đó chúng tôi cũng không về nhà luôn mà ngủ lại một đêm trên thị xã, tôi và Thu một phòng, cô Lụa và Thịnh một phòng. Cánh cửa phòng vừa khép lại, Thu đã hối hả ôm chặt lấy tôi, tôi cô cuồng nhiệt quấn quýt môi tôi, tay cô vội vã cởi cái quần jeans đạp xuống đất, lột cái áo thun qua đầu, chiếc áo ngực cũng tụt qua tay rơi xuống đất. Tôi cũng vội vàng không kém, quần áo của tôi cũng rời khỏi cơ thể khi chúng tôi lùi đến giường và rối rít vào trong nhau khi cả hai chúng tôi đổ xuống giường. Môi chúng tôi dính chặt lấy nhau, hông của chúng tôi vội vã dập vào nhau rồi rời ra và lại vội vã dập vào nhau. Chỉ đến khi sự hưng phấn đã căng tràn mới làm môi chúng tôi tách ra để cùng nhau hét lên phát tiết sự sướng khoái do hai cơ thể đang quấn quýt dính chặt lấy nhau khăng khít không rời, mang lại cho nhau.

Toàn bộ những bức bối, thương cảm, hạnh phúc và hy vọng đều được chúng tôi dùng cùng một phương cách để phát tiết ra ngoài, hai cơ thể chúng tôi rung lên không ngừng, nước tuôn ra đã ướt đẫm khoang bụng, hai bên bẹn và ướt đẫm một góc đệm. Sau đó cũng mặc kệ những thứ nước dinh dính đó, chúng tôi ôm chặt lấy nhau ngủ thiếp đi.

Lâu lắm rồi tôi không dậy muộn như hôm nay, căn phòng đã sáng rực bởi ánh mặt trời xuyên qua cửa kính làm tôi phải nheo mắt một lúc mới có thể làm quen được. Thu như con mèo lười nằm cuộn tròn lòng tôi, thỉnh thoảng lại cất lên tiếng rên rỉ lười biếng trong cổ họng. Phải nằm thêm mười lăm phút nữa chúng tôi mới uể oải thức dạy cùng đi vào nhà tắm và tắm cho nhau.

Sau khi ăn sáng, chúng tôi chạy một mạch về thị trấn. Anh Nghĩa đang đợi để giao cho tôi chìa khóa. Sắp xếp cho mẹ con cô Lụa và bổ sung những đồ vật cần thiết, buổi tối chúng tôi mới về đến nhà.

Nhiều khi kế hoạch cũng chẳng theo kịp diễn biến, hai tuần sau khi chúng tôi đón mẹ Thu về thì Thu bắt đầu ốm nghén. Thu ốm nghén khá nhẹ nhàng, cô chỉ nôn khan một chút khi ngủ dậy vào buổi sáng, cũng chẳng bị nghén với mùi lạ và cô thèm ăn kinh khủng, ăn luôn mồm. Mẹ tôi rất phấn khởi, cười tít mắt suốt ngày luôn mồm nói con tôi chắc chắn là con trai, sẽ rất khỏe mạnh, thông minh.

Bố mẹ tôi cũng không muốn con dâu mang bầu lặc lè mới làm đám cưới, quyết đoán đi xem ngày và quyết định đám cưới của chúng tôi một tháng sau. Rất nhiều kế hoạch tôi còn chưa kịp thực hiện với Thu, chưa cùng cô đi nghỉ mát, chưa cầu hôn cô như tôi dự định. Mỗi buổi sáng thức dậy Thu lại ngời ngời hạnh phúc vén cái bụng vẫn phẳng lì xinh đẹp của mình thắc mắc sao con mãi không lớn. Tôi cũng háo hức mỗi ngày.

Đám cưới của chúng tôi đúng kiểu đám cưới quê, diễn ra trong ba ngày, một ngày dựng rạp, một ngày cưới và một ngày dỡ rạp, tổ chức ngay trong nhà tôi. Nhà Thu cũng có mỗi gia đình cô Phượng và có thêm con bé Hiền, bạn của Thu cũng bỏ nghề về ở nhà với cô Lụa, mẹ vợ tôi. Bạn bè ở xa tôi cũng không mời chỉ gửi thiệp báo hỷ. Đông đủ nhất vẫn là bạn cấp ba, bọn nó coi đám cưới của tôi như cuộc họp lớp.

Có lẽ đám cưới của chung tôi đặc biệt nhất ở thôn, nhà trai và nhà gái cùng ăn cỗ chung, không có màn rước dâu mà cô dâu ở luôn ở nhà trai. Nhưng vui, có đủ ban nhạc sống, có ca sĩ cũng chẳng biết anh Nghĩa kiếm đâu ra, cỗ cứ hết là nấu, rượu cạn là rót. Tôi cao hứng, có lẽ nếu bố tôi không canh tôi từ sáng, tôi cũng không mình có đủ tỉnh táo để đeo nhẫn cho Thu hay không, dù tỉnh táo nhưng lồng chiếc nhẫn vào tay cô, tôi cũng run lên dữ dội. Thu mặc một chiếc áo dài nhung đỏ đầu đội khăn xếp, cài một cái trâm cài tóc bằng bạc được truyền từ đời cụ của tôi mà mẹ tôi tặng, một chiếc long đã được tặng cho chị dâu tôi, Thu là chiếc phụng. Cô trang điểm rất đơn giản, chỉ đánh một chút son, làm thêm một chút điểm nhấn cho vẻ đẹp rực rỡ của cô.

Tôi nhận được rất nhiều quà từ những người quen và bạn không về dự đám cưới của chúng tôi. Trong đó có cả hộp quà của Hương, tôi cũng chẳng biết làm sao cô biết ngày chúng tôi tổ chức đám cưới, một hộp quà toàn đồ chăm sóc trẻ sơ sinh.

Đến tháng thứ sáu Thu mang thai, căn nhà mà bố mẹ xây cho chúng tôi cũng hoàn thành, chúng tôi đã có thế giới riêng của mình, Thu không còn phải cắn gối mỗi khi chúng tôi quan hệ nữa. Cái nhà của cô trên thành phố đã được bán đi, một phần tôi bắt anh Nghĩa phải nhận để lấy cái nhà của anh cho mẹ vợ tôi. Trên đó chỉ còn cái nhà của tôi ở ngoại thành, mới chỉ lắp đồ nội thất cơ bản và chúng tôi mới ở đó hai lần khi tôi và Thu lên sắm đồ sơ sinh cho con trai chúng tôi, con đầu lòng của chúng tôi là con trai đúng như mẹ tôi dự đoán.

Công việc của xưởng gia đình vẫn tốt, đơn hàng vẫn gửi đến thường xuyên. Cái xưởng riêng của tôi đang thi công bộ thứ hai, nhưng không dùng gỗ trắc mà dùng một phần gỗ gụ và gỗ cẩm lai dễ kiếm hơn và rẻ hơn. Một số đơn hàng lẻ cũng bắt đầu được gửi đến, Thu vẫn quán xuyến đằng sau tôi, bụng cô ngày một lớn nhưng lại chẳng ảnh hưởng đến việc đi lại của cô. Chỉ là tôi lo, kệ những lúc tôi bận cô sẽ phải yên một chỗ, những lúc cô đi lại tôi sẽ ở bên cạnh. Việc ăn uống đã có mẹ tôi và mẹ vợ tôi chăm sóc.

Tôi mua thêm một chiếc xe suv đời mới đã qua sử dụng, nhưng còn rất mới để chở mẹ con Thu, chiếc xe bán tải chỉ dùng cho công việc. Mà có điều kỳ quái Thu ăn rất tốt, nhưng cơ thể cô lại chẳng tăng cân mấy, cô ngày càng quyến rũ hơn. Chúng tôi vẫn quan hệ đều đặn mỗi ngày, chỉ là các cuộc làm tình không ồn ào như trước mà lặng lẽ và nhẹ nhàng hơn, nhưng lại mang một sự thăng hoa mới, tôi rất nhiều lần suýt thất thủ vì những cảm giác hưng phấn được khi ngâm sâu trong cô.

Tất cả các kế hoạch mà tôi dự định trước đây, giờ tạm thời dừng lại, công việc chỉ nhận đủ để duy trì xưởng. Tôi có việc quan trọng hơn đang chờ đón mình, con trai tôi sắp ra đời.

Mỗi ngày nằm bên cạnh Thu, ghé tai vào bụng cô nói chuyện với con, để cảm nhận những cái đạp nhè nhẹ, hưởng thụ sự vuốt ve âu yếm của người vợ xinh đẹp tôi cảm thấy mỹ mãn, chỉ cần thế là đủ.

Về quê mới là nơi tôi hạnh phúc.

— Hết —
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyen3x.xyz, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...