Vẽ tranh
Chương 21
Tuyền ra khỏi phòng, đóng cửa lại. Cương vẫn ngồi xoa cái đầu còn đau, lúc này anh cũng có hơi lo, không biết lát nữa khi ngôi nhà này đầy người, anh có còn dám đứng trong phòng cho Tuyền vẽ không… nhất là sau chuyện hồi nãy, Tuyền sẽ suy nghĩ về anh thế nào, cũng như phải hành xử với nhau kiểu gì. Nhưng rồi anh nghĩ: “Thôi kệ… tới đâu hay tới đó”. Nhớ lại chuyện hồi nãy, bỗng cây thịt của anh lại cương lên thấy rõ, vì dù gì anh cũng chưa xả được cái ức chế tình dục đó. Cương chỉ biết ngồi yên nghe ngóng bên ngoài phòng và chờ đợi những gì sắp xảy đến với mình, chẳng biết tốt hay xấu.
Do nhà này thuộc dạng cao cấp, các phòng được cách âm rất tốt, anh chẳng nghe được gì bên ngoài nên quấn lại cái mền ngang hông rồi tiến lại gần cửa coi có nghe được tiếng động ở ngoài không. Lòng thì sốt ruột, chờ đâu chừng 5″ thì “Cạch…”, cánh cửa phòng đẩy về phía Cương. Anh giật mình đứng nép sau cánh cửa, một gương mặt trắng bệch không mắt, không mũi thò vô cùng mái tóc dài tới chân đang quát miệng cười đến tận mang tai… Nói giỡn thôi… Chỉ là Tuyền thò đầu qua cánh cửa với gương mặt bình thường, mới đi qua khỏi cửa, quay đầu tính đóng lại thì bất ngờ thấy Cương đứng một đống, em la “AAAAA… á… h!” Lên một tiếng làm chính Cương cũng điếng người trợ mắt nhìn. Một cô gái bận áo khoác tay dài màu xanh đen, bên trong là lớp áo thun trắng cổ tròn cùng cái quần zip màu xanh tương tự, đang chạy ào vô ngay cửa, đứng sát bên Tuyền hỏi: “Gì vậy em…”. Tuyền vừa đứng thở hổn hển vừa nhìn mặt Cương rồi la: “Làm tui hết hồn à!”. Cô gái kia tò mò đẩy cửa vô tính nhìn vào trong thì Tuyền lập tức đẩy cổ ra và nói “Chờ em chút…”, xong đóng cửa, khóa lại và níu tay Cương đi vô trong giường đứng.
Tuyền chửi Cương cho một tăng, rồi kể là lúc nãy có nói cho chị kia biết là nay có bà chị qua chơi. Cương ngơ ngác hỏi “Bà chị nào qua chơi?”, Tuyền nói “Ông chứ ai… Bóng…” làm cho anh trợn mắt, đơ người 5s. Anh không biết em nó vẫn còn nghĩ mình 3D hay không, vì hồi nãy anh làm vậy với ẻm mà, nên anh dịu xuống rồi nói nho nhỏ: “Bà còn bóng nữa hả… Bóp chết bây giờ nha… Tự nhiên kêu tui “chị” chi vậy?”. Tuyền phân bua: “Nhà đây nữ không, mình ông vô, tui không sao, chứ mấy bả thấy kỳ. Thôi vậy đi, lỡ rồi…”.
Anh cũng hết thuốc chữa với con nhỏ này, chỉ biết giơ tay giả bộ muốn đánh em nó để hù. Tuyền thách thức: “Đánh đi, nãy đánh hay lắm mà…” xong hất hất cái mặt kiểu “khinh thường đối thủ”. Cương ức chế, vòng một tay qua sau đầu tuyền, áp môi anh vào môi em nó hôn kiểu cưỡng ép, tay kia anh vòng qua sau mông em và bấu vào ép sát hạ bộ của 2 đứa vào nhau vô tình chuyển động mạnh làm cái mền rớt hẳn xuống đất. Dương vật anh bây giờ đang ngỏng lên cứng ngắc và đang bị kẹp giữa bởi 2 phần bụng dưới của 2 đứa và chỉ bị ngăn cách bởi lớp vải đầm. Bị miệng của Cương bịt lại, giờ chỉ nghe được tiếng gì đó ú ớ trong họng em. 2 tay Tuyền đang áp vào bụng và bấu vào cổ tay Cương yếu ớt. Sợ em nó nghẹt thở, anh từ từ nới lỏng, tay không còn ép chặt miệng mình vào môi em, mà chuyển xuống 1 bên bầu ngực kích cỡ cái tô, từ từ bóp nắn nhẹ.
Không biết Tuyền đang nghĩ và cảm giác gì, chỉ thấy em không ngăn cản mà cứ như để cho Cương làm gì mình thì làm. Cương hôn nhẹ môi em như đang trân trọng nó, sợ em đau và không thích bạo lực, rồi anh cũng thả lỏng, không áp 2 cơ thể vô sát nhau nữa, chỉ còn một tay vẫn đang nắn bóp cặp mông khêu gợi dục tính, tay còn lại vẫn dịch qua dịch lại, xoa nặn 2 bầu ngực mềm mại của đứa con gái 18t. Bỗng Tuyền thủ thỉ:
“Anh… ơi… Em… e… m…”.
Nghe giọng em nó dễ thương phát ra, cùng thân hình nóng bỏng tràn đầy nhựa sống của gái đôi mươi, anh không cần hiểu Tuyền muốn nói gì, chỉ xoay người em lại chọc cây gậy đang cương cứng vào cái khe được tạo ra bởi cặp đùi và khe lồn của em mà thụt ra thụt vào. Có lẽ não bộ 2 đứa nhận biết quá trình giao hợp sắp diễn ra… nó làm cho cả dương vật và khe lồn tiết ra một đống dịch nhầy, khiến cho Cương tuy đang trượt dương vật ngoài cái quần lót mỏng manh của Tuyền nhưng vẫn không thốn hay rát chút nào. Một tay anh vẫn ôm lấy 2 bầu vú mà thỏa thích bóp nặn, tay còn lại bắt đầu chuyển xuống dưới, ụp ngay vào khe lồn em nó mà miết… mà xoa. Tuyền không liên tục rên rỉ vì sướng, mà chỉ lâu lâu “Ơ… hờ… ơ… ah…”.
Sau 3 phút, đang trong cơn cao trào, Cương cảm thấy dương vật mình có dấu hiệu sắp bắn tinh… thì tiếng “Cộc cộc cộc…” từ cửa phòng phát ra. 2 Đứa khựng lại, lúc này sực nhớ tới bà chị còn đang bên ngoài. Rồi chưa biết nãy giờ đã có bao nhiu bà đã về căn nhà này. Tuyền nhìn lên đồng hồ, đã 18h25, em nói với Cương: “Chết… Giờ này mấy bả về…”. Cương cũng nghe, nhưng do bị “cắt cụt” cơn sướng giữa chừng, anh chỉ “Ohm…”. Với vẻ mặt tiếc nuối và ôm nhẹ Tuyền, hôn lên môi em như níu kéo. Tuyền chắc cũng cảm thấy vậy, nhưng chợt rút môi mình ra và “Hihi…”… rồi em đi vào toilet. Cương ngồi ngoài chờ đợi, bỗng Tuyền đi ra, lôi anh vào. 2 cơ thể trần truồng vừa ôm nhau vừa tắm như một cặp tình nhân thật sự. Tuyền vừa nở nụ cười, vừa thỏ thẻ: “Nãy giờ hụt 2 lần… Gậy với bóng gì hư quá…”
Tắm sạch sẽ cho nhau xong, Tuyền thì không thành vấn đề, riêng Cương đâu có đồ mặt, vì đồ của anh còn ướt… không lẽ lại quấn cái mền đi ra, chắc mấy bà kia chạy hết vô phòng, tự cách ly còn hơn ngừa cúm Tào nữa… Bỗng Tuyền nảy ra ý gì đó, em chạy ra ngoài, đóng cửa lại, vẫn để trên mặt Cương một dấu hỏi to tướng. Chừng 2″ sau mở cửa vào lại, em giơ ra khoe cho Cương 1 cái đầm như của bà đẻ, dài muốn gần tới gót (gót mấy đứa lùn thôi). Cương trố mắt nhìn. Tuyền sà lại gần, vừa cười nham hiểm vừa nói: “Lỡ làm chị rồi, thôi mặc đại đi… Bóng…”. Cương cũng hông còn ức chế khi em kêu mình “Bóng” nữa, mà ôm đầu em, kéo gần lại, hôn “chụt” cái nhẹ lên trán. Mắt em hơi mơ màng, miệng hơi há nhẹ (chắc do phê hay bất ngờ gì đó không biết), rồi lại cười, xong đứng dậy và dặn: “Lát anh cứ đi ra bình thường nha… Bóng…”. Cương gật đầu nhẹ cũng như bặm môi giả bộ hung dữ, rồi nhìn em nhanh nhảnh bước khỏi phòng.
Miễn cưỡng mặc cái đầm bà đẻ, mở cửa ló đầu ra ngoài nhìn quanh. Cương không thấy ai, nhưng nghe tiếng xì xầm nói chuyện của ai đó nghe giọng không phải của Tuyền. Quay người đi ngang qua căn phòng kế bên, tiến về phía bếp, cùng phía cửa chính căn nhà, anh thấy Tuyền đang đứng chống nạnh, tay còn lại đặt lên bàn bếp đang quay ngang người nhìn về phía 2 cô gái khác mà vẫn chưa biết là ai. Tuyền liếc nhẹ, thấy anh, em không còn lắng nghe 2 cô kia nói gì đó, mà lại vẫy vẫy, cười cười với anh. Nhìn lại bản thân, thấy mình đang bận cái đầm phụ nữ, phải nói anh rất ngại… nhưng nghĩ lại, sợ “bí mật bị bật mí”, anh cắn răng đi tới chỗ 3 người con gái. Cùng lúc này, 2 cô gái kia ngoảnh đầu lại, vừa nhìn thấy anh, 2 cô gái vừa che miệng, vừa chống tay cúi người quay đi chỗ khác cười điên. Tiếng “Ha hả…” và “Á… há há há…” của mấy cổ làm anh gượng nóng cả người. Chắc bị công hưởng, Tuyền cũng bắt đầu cười hùa theo, tay đánh đánh bà kế bên “chang chác” như đập muỗi. Cương chả biết nói gì, chỉ đi từ từ tới thọc lét vào eo của Tuyền như để trả thù cái tội hùa và tội rủ anh qua đây, rồi cho mặc cái đầm phụ nữ để thiên hạ dòm… quê thấy bà nội!
Tính ra Cương cũng dạn. Thay vì im lặng để 2 bà kia cùng “con mén” cười hết sức bình sinh lên con người anh, Cương mở lời: “Bộ lần đầu thấy nữ sinh không zú mặc đầm bầu hả… Mấy chị cười dữ zạ… Cái này ngoài ý muốn nha…”. Lời nói của anh phản tác dụng, khiến cả 3 cô nương cười sặc sụa còn lớn và kinh khủng hơn nữa. Cũng chính cái phong cách nói chuyện thoải mái, hơi bựa bựa… mà nhỏ tới lớn, con gái hay bu xung quanh Cương tám chuyện, làm mấy người ngoài cuộc tưởng anh thuộc “hội chị em” dù anh chỉ thích và ham muốn con gái như bao chàng trai khác. Và cũng chính việc đó giúp anh phần nào hiểu tâm lý con gái – phụ nữ hơn, dễ bắt chuyện.
Không biết được bao lâu… bỗng Tuyền mở miệng giới thiệu: “Này là bóng… lộn… anh Cương, 22t, học chung lớp em”. Nghe xong 2 bà kia vẫn há miệng hơi cười cười “Ờ… ờ…”. Rồi Tuyền chỉ qua bà kế bên: “Này chị Sương, 21t, mới làm việc bên ngân hàng”. Sương vẫn cười, nhìn anh: “Dạ chào anh!”. Nghe giọng Sương, Cương mới thấy quen quen… anh đoán hình như đây là em gái lúc nãy tính xông vô phòng Tuyền, có khác là bây giờ Sương mặt bộ đồ áo quần tách riêng, vải bóng màu xanh dương đậm. Sương có mái tóc dài tới giữa lưng, mặt cũng trái xoan, không một miếng mụn (chắc làm ngân hàng nên đẹp vậy mới được tuyển), ngực Sương theo Cương đoán chắc cũng vừa vừa, vì nhìn thấy viền áo ngực qua lớp đồ, khe ngực dài và hẹp thấy rõ (ai ngực nhỏ thì khe ngực sẽ rộng và ngắn hơn). Mông của Sương cũng dạng vừa vừa, thon gọn, cảm giác còn nhỏ hơn của Tuyền và Sương cao chừng 1m5. Em này quê Tây Ninh.
Tiếp đó, Tuyền giới thiệu chị Huyền còn lại. Năm nay 27, có một con và là single mom, con chị đang trong phòng kế bên phòng Tuyền, mới 3t mấy. Chị này làm bất động sản, quê Phan Thiết. Tóc chị ngắn như nhân vật Rapunzel trong hoạt hình Tangled khúc cuối phim, nhìn xù xù rất cá tính. Còn ngoại hình, thôi khỏi nói… cao 1m55, da mặt hơi sần nhẹ nhưng cũng hơi dâm, mông cho một mông, ngực cho 1 ngực (2 vòng đó của Tuyền thua luôn), eo cũng hơi bự, có chút ngấn mỡ, chắc do gái 1 con nên vậy. Mặc cái đầm ngủ vải bóng màu ngọc trai, hở ngực, ôm mông… làm Cương mới nhìn qua thấy thèm muốn hiếp.
Giới thiệu xong, chị Huyền hỏi Cương có làm thêm đâu không, nếu chưa có, chị lôi đi cho học ké bđs. Anh muốn từ chối khéo do đã có nghề youtuber, nên chỉ nói rằng mình làm freelance kiếm cơm. Rồi anh cũng chủ động phụ nấu ăn cùng mấy chị em, do anh cũng biết làm bếp. Anh còn được biết là ở nhà cũng có 3 bạn nữa là Ngọc (22t), Minh (30) và Dung (24t) chưa đi làm về, hầu hết 6 chị em đều đi làm mới có tiền mướn căn biệt thự này. Chia tiền ra đóng cũng đỡ, mỗi đứa 1 phòng là thoải mái rồi.
Đang dọn cơm ra bàn chuẩn bị ăn, có một bạn nữ chạy xe từ ngoài đường vào sân. “Rồi con Dung…” – chị Huyền thốt lên. Tính ra chị Huyền như là trưởng thôn của 5 căn phòng thuê vậy… khi Dung bước vào nhà, nhìn thấy một thằng đực rựa mặc váy, tung tăng cùng mấy chị em… Dung lại không cười, mà hơi nhăn mặt đứng ở phòng khách kiểu thấy lạ. Dung mặc bộ đồ có vẻ sành điệu, tóc dài chấm vai và hơi xoăn cùng màu đo đỏ, mắt đeo kính cận chữ nhật, dáng cao khoảng 1m5 nhưng có vẻ ngực hơi bự so với tổng thể, nổi cộm và bị bó sát bởi lớp áo thun trắng, cổ choàng khăn nâu nâu, quần nâu ống rộng và đôi giày cao gót dạng sợi vàng óng. Nãy giờ vui vẻ biết bao nhiu với hội chị em 3 người, thì giờ Cương mới thấy rất gượng, muốn chạy đi đâu đó núp mà không nhất chân lên được. Anh chỉ cười gượng và “Dạ chào chị!”.
Rồi Dung cũng đi tới chỗ cầu thang giữa phòng khách và bếp, bước lên rất nhanh mà không nhìn Cương thêm lần nào nữa. Sau đó, Cương nhìn Tuyền với vẻ không hiểu gì hết, thì em nó quàng tay qua anh, ép sát bầu ngực của mình mà lôi Cương ngồi xuống chỗ bàn ăn. “Xuống ăn Dung ơi…” – Chị Huyền gọi với lên. Tới lần thứ 4 kêu lên mới thấy chị Dung bước xuống, vẫn mặc đồ y chang như nãy, trừ đôi dép có lông mịn đang từ từ tiến lại chỗ ngồi mút chỉ góc bên kia, còn Cương góc đối diện bên này.
Trong lúc ăn, mọi người nói chuyện về công việc, cười đùa rôm rả, kể cả Dung. Nhưng Cương để ý chị không bao giờ nhìn anh. Lúc sau, khi cả đám quay lại chủ đề về Cương, Dung vẫn không nhìn anh, mà lùa lẹ chén cơm rồi đi lên lầu, viện cớ là tắm. Nguyên đám dõi theo Dung với vẻ mặt như ai cũng biết chuyện gì đó, trừ Cương… một tiếng kim loại rớt xuống đất “Keeeeng…”.
Sương nãy giờ ngồi đối diện Cương bị rớt cái muỗng. Bả cúi xuống lụm, hồi lâu nhổm lên, che miệng cười tít mắt. Tuyền ngồi kế bên anh và bà Huyền chung dãy ghế hỏi: “Làm gì ghê vậy Sương… Bộ cúi xuống thấy gì hả…”. Lúc này Cương mới nhìn xuống hạ bộ mình, thì thôi luôn… Cái đầm đối với anh là ngắn, lúc ngồi thì chỉ che được trên đầu gối chút, mà con trai đâu có ngồi chụm chụm, ý tứ như con gái. Khỏi nói nhìu, Cương tự hiểu nên khép cái hạ bộ không quần lót của mình. Rồi thì cả đám châm chọc anh búa xua. Lát bà Huyền còn chêm vô một câu: “Mặc sao mặc, nhớ trả chị nha… Mốt còn tính đẻ đứa nữa đó… Rách đồ chị là đừng trách…”. Sương không nói gì, nhưng con mén Tuyền không biết đang bên vực cho Cương hay sao, ẻm la: “Bà lấy chồng may ra có đứa nữa…”. Huyền: “Úi giời… Thụ tinh nhân tạo mấy hồi…”. Tuyền tiếp: “Ai rãnh cho bà tinh mà đòi thụ…”. Bà Huyền vừa nói vừa nhướng nhướng mặt về phía Cương: “Đứa kế bên bây đó…”. Tuyền nghe rồi đập Huyền cái “Chác…” không thương tiếc rồi chỉ qua mìn nói: “Cái rứa này ó hả… Rứa này đi đấu kiếm chứ thèm bà đâu bà ơi…”.
Cương nghe xong ức chế: “Tán dú bà h…” xong bặm môi, giơ tay lên như đe dọa đánh Tuyền. Em nó đáp lại: “Hoi nha… Zú này để ngửi chứ đừng đụng vô!”. Rồi lấy hai tay bắt chéo giả bộ che che lại (dù trước đó bị mình bóp muốn bể luôn rồi).
Huyền: “Công ty chị nhìu gà mới lắm nha, đứa nào nấy ốm ốm, dễ mần! Còn hông thì chị kêu mấy ông bụng bự… mà giàu lắm ah… Chịu hông Cương?”. Má… Nghe tới đây, Cương thấy bà Huyền lộ thiệt, anh vẫn bình tĩnh giả bộ cười cười, nhưng trong lòng thì “Bà đợi đấy!”. Tuyền tiếp: “Bóng Cương mê trai gym không à chị ơi… Đi gym hoài chứ thiếu đâu mà cần tới chị à…”. Cương ấm ức nhưng không thể bộc lộ cái “đàn ông” của minh ra được, nhìn vào mặt Sương và Huyền, thấy 2 bả như ngạc nhiên hỏi: “Chơi gym luôn hả… Ghê ta… Đâu đâu cho chị coi có 6 múi 6 cục gì hông đồ…” – bà Huyền. Bây giờ Sương mới lên tiếng: “Đang mặc đầm đó, bắt con người ta vạch lên cho lòi hết ra à…”. Rồi cũng bà Huyền: “Nãy bây cúi xuống, thấy mẹ nó rồi còn gì… xạo xạo…”.
Sương bặm môi, cầm cọng rau ngò chọi bay vèo trúng mặt thím Huyền. Bả “Mé mày…” một cái, cầm giá múc canh tính chồm qua đập Sương thì Cương chụp lại kêu “Hoi hoi mấy cô nương, để em đi toilet cái…”. Anh vô toilet mút chỉ sau nhà, cái toilet chung duy nhất, đang tính tè ra cho bớt tức bụng, bớt cứng… thì nghe giọng bà Huyền: “Mấy bây làm sao con người ta ức chế, vô nhà tắm tự xử rồi thấy chưa…”, rồi nghe tiếng bốp chác, đánh đập gì đó trên nhà. Anh kệ luôn, lòng vẫn ghim cái bà Huyền này.