Vẽ tranh
Chương 40
Cương thấy anh đang bú lên ngực của Trang, có một thứ nước như sữa chảy từ đầu vú, vào trong miệng anh. Mùi thì không có, nhưng vị lại y như nước ngọt, và có ga. Hơi ga kỳ lạ lại không xộc lên mũi anh, mà tống xuống bao tử và bụng dưới của Cương. Anh cảm thấy nặng bụng kiểu mắc tiểu. Anh nghĩ tới cái nhà vệ sinh, nhưng không thấy. Rồi trong đầu lại có suy nghĩ hơi bậy bạ… Cương đút thằng ku vào trong cái lỗ của Trang, với hy vọng cũng sẽ được chịch chị, rồi anh thả cho lỗ tiểu mình nới ra, xả biết bao nhiu dịch vàng lỏng vào trong người chị. Không nghe thấy bất kỳ tiếng động gì, nhưng anh cũng thấy bụng vẫn nặng y như cũ mà không hết. Chợt mắt Cương mở thao láo ra. Một màn đen bao trùm xung quanh. Chỉ có vài mảng sáng mờ mờ từ cái cửa sổ rộng hướng ra đường, qua lớp vải màn che. Cương mới biết nãy giờ chỉ đang mơ thôi.
Cương chả biết hiện đang là mấy giờ, anh nhổm đầu dậy nhìn quanh, chợt ngó qua giường bên kia, thì thấy có gì đó đen đen động đậy. Nheo mắt nhìn kỹ hơn, đồng tử giãn ra… Úi… Trâm đang quay lưng về hướng Cương mà lò mò gì đó trên người Lộc, khi ổng bây giờ đã nằm ngửa ra.
“Không lẽ 2 người đó thức rồi ta…” – anh tự hỏi bản thân.
Nhưng cảm nhận dưới bụng mình, hay chính xác là “kho chứa nước tiểu” đã quá tải, rất nhói đau. Chắc do từ hồi vô Bar tới giờ chưa xè ra miếng nào, mà còn ăn cả đống trái cây thay nước cồn, nên đây là hậu quả. Cương nghĩ “Thôi kệ, dù gì cũng lỡ 4 đứa chung 1 phòng rồi, công khai nắn bóp trước mặt nhau ở Bar rồi thì còn gì ngại nữa”. Cương trần truồng nhẹ nhàng ngồi dậy, để tránh phá giấc xỉn của Thủy đang nằm xìu 1 đống kế anh, rồi cắm đầu mà lết xuống giường, phóng tới gần cửa toilet mà mở đèn lên, chui vô trong để xả và không thèm đóng cửa… Là một người không thích ồn ào và không muốn ảnh hưởng tới người khác, anh phải cố tè lên cái thành xéo xéo của bồn cầu, để tránh đi tiếng “róc rách” vui tai trong màn đêm tĩnh lặng.
… Nhẹ cả người. Cương vẫy vẫy vài giọt trà cuối cùng cho nó bay tứ tung lên cái bồn cầu, rồi cầm vòi xịt trôi đám dơ đó đi, mới nhấn nút “tạo xoáy nước” làm phát ra âm thanh lảnh lót, vui trym. Cửa toilet hướng đối diện bức tường hành lang nhỏ đi vào giường ngủ, Cương bước ra, nhìn về phía cửa sổ thì chỉ thấy cái giường nằm gần cửa sổ của mình, có cô dâm Thủy đang zãnh mông mà ngự trên đó, quay lưng về hướng phòng toilet. Cương nhích thêm một bước, tính tắt đèn, thì thấy 1 cảnh tượng rất ngây thơ và trong sáng trên cái giường của Lộc. Trâm đang ngồi lên hạ bộ của Lộc, quay lưng về hướng Cương mà ưỡn ẹo, xoay lắc… Vừa thấy thôi là thằng ku nãy giờ rũ rượi, bỗng ngẩng lên cái “phặc” như bừng tỉnh. Trâm vẫn còn mặc y nguyên cái áo rộng với 2 dây mỏng tanh và cái quần ống bó. Lộc vẫn còn mặc áo, nhưng hình như cái quần đã bị kéo xuống tới nửa đùi. Cái phần đen bên dưới không thấy rõ, Cương chả biết cây thịt của Lộc có đang đâm vào trong Trâm hay chưa.
Cương đứng hình khoảng 3s, không phải vì sợ hãi… mà vì thấy nó nứng nứng sao đó. Một tâm hồn khờ dại của anh mà nhìn được quan cảnh như vậy thì thật là tội nghiệp. Anh mới cố gồng tay mà tắt cái nút đèn cho nó không kêu lên. Cương chả biết 2 đứa, nhất là Lộc đang ngửa mình lên, nhưng hình như cái đầu lại ngẻo quay vô tường, có biết anh đang đứng thị dâm hay không. Cương quyết định rón rén đi qua 2 ông bà nội đó.
“Hớt…”
Cương giật mình mà hít mạnh 1 hơi, khi có bàn tay chụp lấy cổ tay phải của anh. Quay lại… Trâm đang thở gấp, chỉ nghe tiếng gió. Em nó kéo tay Cương lại tới khi đặt tay anh lên 1 bên vai mình, rồi để đó. Cương cũng bị lây cái vụ thở mạnh của em mà hổn hển y chang, tim đập còn mạnh hơn lúc làm tình với Thủy nữa… không biết ý em nó là sao, anh lùi lại chỗ giường của Trâm, từ từ và nhẹ nhàng leo lên cho tới khi người anh song song với Trâm, 2 gối chống qua 2 bên đùi Lộc, 2 tay để hờ lên vai Trâm và khom nhẹ xuống lỗ tai em:
“Lộc nó còn ngủ hả…” – anh thều thào trong họng.
Không biết nét mặt Trâm thế nào, vì tối quá… chỉ biết em nó hơi gật gật đầu. Cương nào giờ có thấy cây thịt của Lộc nó sao đâu, bạn thân chứ có phải người nhà đâu mà biết, không lẽ cứ hỏi nhau “của mày nó sao” rồi 2 thằng cởi truồng ra so gậy, nhìn vô tưởng 2 thằng bóng đang chơi trò kỳ lạ nữa. Cương đoán Trâm cũng thuộc dạng dữ dằn, nên mới không ngại “mời anh tham gia” trò chơi kỳ lạ. Anh cũng nứng chứ bộ, ngu gì xạo xạo kiểu quân tử dạo mà từ chối. Cương có cảm giác hứng thú hơn nhìu so với chơi trò lạ cùng 2 thiên thần kia nữa. Anh bắt đầu bóp nhẹ lên vai Trâm, em vẫn uốn éo trên cơ thể thằng Lộc say xỉn, tay anh từ từ vuốt xuống 2 bắp tay của Trâm (hay gọi là con chuột), miệng anh kê lên, hôn nhẹ vào gáy em nó mà mút lấy mút để.
Cương vẫn quỳ cao lên, cố để không ngồi lên người Lộc, rồi lại chầm chầm banh rộng 2 đùi ra 2 bên cho thằng ku dần dần hạ xuống gần mông Trâm.
Cương nhìn xuống thằng ku, ưỡn nhẹ nó lên trước cho đâm hờ vào 2 mông của Trâm. Em nó vừa chạm vào thằng ku là mặt em liền quay ra sau như để phản ứng lại, xong cũng ngã người ra sau tới khi cả phần lưng dựa lên ngực Cương. Nhìn xuống phía trước, Cương thấy mờ mờ 2 bầu vú cũng to bự bất thường so với dáng của em, bộ phận mà trước đó anh từng lén lút nắn bóp lên vài cái vì não bộ bị thần tinh gõ cửa… Anh luồng 2 tay từ trên xuống, chui vào trong chiếc áo vừa rộng, vừa mỏng và trơn trơn của Trâm để chạm lên 2 bầu ngực. Vẫn còn áo lót, nhưng nó là loại dán dính, không dây mà trước đó Cương đã đoán được phần nào. Anh ôm cả bàn tay phải lên 1 bên ngực em mà bóp nắn nhẹ, cảm nhận độ mềm dai, căn mẩy của loại trái cây mọng nước đó, qua lớp lót hơi nhám nhám của Trâm. Nó bự mà bàn tay anh ôm không hết. Tay trái anh chỉ đưa xuống dưới và để hờ lên eo em nó. Vòng em mềm mại nhưng lại không săn như của Thủy, dù eo Thủy có phần to hơn Trâm. Chắc tại cảm giác thôi… Cương lại thì thầm trong gió:
“Anh lột bưởi nha…”
Vừa nói xong là nghe tiếng gió phụt ra từ miệng Trâm, như ẻm cười phì một cái. Người em vẫn uốn éo, nhưng 2 tay lại đưa nhanh lên mà ôm ngược ra sau, lên đầu Cương… như em nó muốn cho anh có không gian để dễ bề hành sự vậy. Cương rướn đầu lên trước, cho má 2 đứa chạm nhau, đồng thời cũng dễ bề quan sát. Cái áo 2 dây rộng của em có như không, chả có gì khó, hay chật hẹp để mà anh phải mất nhìu công sức “lột bưởi”. Cương bấu vào mép áo lót của Trâm mà vạch ra một cách dễ dàng, chầm chậm. Cảm nhận từng bầu ngực và đầu ti bật ra, tưng lắc khi nó vừa thoát ra khỏi lớp dính bên trong lót. Cương đã lấy được chiến lợi phẩm hay còn gọi là “vỏ bưởi” của Trâm mà giơ lên nhìn. Anh đưa lại gần mũi mà hửi. Nó cũng rất thơm mùi nữ tính. Trâm thều thào:
“Anh làm gì zạ…”
Cương: “Anh hửi mùi bưởi… Thơm lắm đó…”
Trâm: “Hm… hm…” – rồi há miệng thở gấp hơn, 2 tay vò nắn đầu Cương dữ dội hơn, và cơ thể tiếp tục vặn vẹo cuồng dại hơn.
Cương để nhẹ vỏ bưởi Trâm qua 1 bên, tay lại tiến lên 2 bầu ngực dâm đãng của em nó, vừa mềm, vừa dai và vừa mẩy. Anh xoa nắn cuồng nhiệt luân phiên 2 bầu ngực đó chỉ bằng một tay. Da em mịn màng mà hơi trơn láng vì có chút mồ hôi. Đầu ti nhỏ hơn của Thủy và cũng cương cứng vì bị kích thích. Lúc này, em nó ngước ra sau hơn để tìm lấy môi Cương mà mút liên tục. Hơi thở em hơi có mùi cồn, như bờ môi rất căng mọng và còn mùi son thoang thoảng. Thằng ku bên dưới cứ quắc qua quắc lại, cạ lên cạ xuống cặp mông em nó. Trâm lại thều thào:
“Cứng quá vậy anh… Hơ… hơ…”
Cương: “Uhm. Tại em đó…”
Trâm: “Anh muốn em hông… Hơ… hơ…”
Cương không nói, mà đưa tay trái lên, cần nhẹ bàn tay Trâm mà kéo ra sau, cho tới khi cả bàn tay em tự động chụp lấy thằng ku khi vừa mới chạm lên. Trâm lại há miệng ra thở như thiếu oxy, bàn tay em tuy không múp míp như Thủy, nhưng vuốt lên vuốt xuống thằng ku một cách nhẹ nhàng, không đau rát… làm nó như nở ra thêm và rỉ nước. Cương mạo muội thì thầm bên em:
“Của Lộc sướng lắm ha…”
Trâm: “Hơ… hơ… Em không biết nữa… cũng cứng lắm…”
Cương bỗng làm một hành động hơi bựa bựa. Anh lòn mấy ngón tay trái xuống dưới khe bướm của Trâm, chạm vào âm vật, cảm giác có 1 chùm lông kỳ lạ ở trên mu, nhưng xung quanh lại láng mịn… rồi miết xuống dưới chỗ cái lỗ. Cảm nhận được 1 cây thịt cưng cứng, nhơn nhớt nhưng có phần hơn mập hơn của anh 1 chút xíu. Có lẽ cây hàng của Lộc bự hơn Cương. Nhưng anh cũng không tự ti hay lấy làm lạ, vì nhà nó có điều kiện hơn mình mà. Bỗng Trâm lại nói thầm:
“Anh thấy của Lộc sao… Hơ hơ…”
Cương: “Bự hơn anh…”
Trâm: “Mà của anh… cứng hơn ớ… Hơ hơ…”
Cương: “Vậy hả em…”
Trâm không nói nữa, mà lại vuốt thằng ku thêm mấy cái, xong từ từ trượt tay lên bụng anh mà xoa xoa, nắn nắn. Rồi mới rên:
“Anh Cương cứng quá à… Ưm… ưm…”
Nghe em nó nói vậy, Cương càng nặn vào 2 trái bưởi mạnh hơn, làm em rên gấp hơn, nhưng vẫn không dám làm lớn tiếng. Cương rút tay trái lại, cầm thằng ku mà kê xuống dưới khe đít em… rồi bắt đầu trượt dọc thằng ku vào cái khe đang ướt nhầy đó. Trâm bắt đầu quằn quại hơn, em vẫn còn uốn eo cơ thể, nhưng kết hợp thêm động tác nhúng lên hạ xuống nhè nhẹ, như cho cây thịt của Lộc đâm thụt vào trong, còn tay thì vẫn sờ soạng khắp 2 hàng bắp của Cương. Cương thì vẫn mân mê hai bầu vú, ngón tay trái vòng lên mà day nhẹ vào âm vật Trâm, miệng mút vào bờ môi căn mềm của em và thằng ku thì cứ trượt tới trượt lui bên dưới khe đít… lâu lâu chóp đầu khấc chạm nhẹ vào cây thịt của Lộc.
Lộc vẫn nằm chèo queo như xác chết. Đúng là cái tội yếu mà ham uống cồn. 2 người còn lại cứ quần nhau rung cả đệm giường. Thủy bên kia không biết có biết gì hay không, mà vẫn thấy em nó nằm yên nãy giờ… Chợt Trâm nhúng chậm lại, rồi ngừng hẳn mà nói vào tai Cương:
“Anh xuống giường đi…”
Rồi em nó duỗi tay, đẩy Cương ra sau. Cương nhổm người lên, lết lết 2 đầu gối rồi lùi ra sau tới khi 2 chân trụ lên mặt đất. Trâm từ từ nhổm mông lên, cây thịt của Lộc vừa rút ra, đã ngã cái ịch lên bụng ổng. Nhìn xa, Cương thấy nó cũng dài như của mình, nhưng hơi mập hơn chút… Trâm cũng lùi lại, kéo tuột cái quần của Lộc xuống, nhưng hơi bị vướng. Bữa nay Cương giúp bạn, anh phụ Trâm kéo cái quần sport mỏng manh đó khỏi người Lộc và vứt qua bên hông giường. Trâm đẩy 2 đùi Lộc dạng ra 2 bên trong thế duỗi thẳng chân. Em nó bắt đầu nằm cảm người xuống nệm, giữa 2 chân lộc, bộ ngực và mu ép lên nệm, cả khe bướm zãnh về phía Cương đứng dưới giường, chân co lên mà gót em muốn chạm vào mông mình. Rồi Trâm cầm cây dồi ỉu xìu của Lộc lên mà bú.
Tuy Trâm không nói gì, nhưng Cương cứ thế mà hành động theo bản năng. Anh trèo lên lại giường, hạ người xuống và canh thằng ku ngay khe mông em mà ép lên. 2 chân anh duỗi ra sau, chìa ra khỏi giường… 2 cù chỏ chống lên 2 bên sườn Trâm và lòn tay phải vào ngực em mà vò nắn. Cương bắt đầu trượt tới trượt lui thằng ku ở dưới, để mặt cho nó tự kiếm cái lỗ huyền bí của em mà chui vào. Thần không phụ lòng tinh. Chỉ vài cú trượt, nó đã chui được vào cái lỗ của Trâm 1 khúc, chắc cỡ một nửa chiều dài. Trâm “úm…” lên trong họng khi vẫn còn dịch đầu lên xuống để khúc dồi của Lộc thụt ra vào miệng em.
Bên trong Trâm thật là trơn nhớt, se khít. Tuy không hẹp té như của Thủy, nhưng cũng đủ làm Cương nứng tợn, trong cái hoàn cảnh đang chịch con bạn gái mới quen của thằng bạn thân. Mặt Cương lúc này cứ lú tới lú lui mà nhìn được khúc dồi của Lộc rất gần, dù chỉ ở trong tối, khi đang thụt piston bên dưới. Mông em nó cũng mềm mềm và tất nhiên là rất láng mịn (thường nhà có điều kiện thì hầu như con gái ai cũng đẹp hết), liên tục trượt và lăn lên hạ bộ của Cương. Anh cảm giác hông mình đang bồng bềnh và tận hưởng sự êm ái truyền qua từ cặp mông của em nó. Trâm không dám rên to, chỉ nghe tiếng gió từ mũi em phì mạnh ra.
Sau 1 lúc lâu, Cương lại thấy bên trong em dần ấm lên nữa, bóp mạnh hơn nữa vào thằng ku. Anh nghi lắm… Nên bắt đầu bóp nắn ngực em nhiệt tình hơn, trượt tới lui nhanh hơn… cho tới khi 2 gói chân em quắp ngược lại, ép vào mông Cương, và miệng em ngừng mút lấy khúc dồi kia. Em nó chắc đã ra… Cương tranh thủ gồng hết sức mà đâm mạnh vào cái lỗ đang dần hẹp lại của em thêm vài cái nữa, sự ma sát tăng lên làm anh có nhiều cảm giác với bên trong của em hơn… và cũng “roẹt…”, những đợt tinh khí còn sót lại trong người Cương đã bơm phụt vào trong nơi sung sướng của em nó. 2 Đứa gồng mình chống chọi với sự thỏa mãn và cơn thốn nhẹ từ trong tâm hồn mít ướt, nhạy cảm.
Cương và Trâm đang thở mạnh, rồi cũng từ từ thả lỏng cơ thể theo thời gian. Suốt nãy tới giờ cũng chả biết mấy giờ nữa. Thấy gái là quên luôn em đthoại hả Cương…
Bình thường, chắc Cương nó ngâm thằng ku trong sò người ta một hồi mới rút ra. Nhưng do có thằng bạn nằm chết ỉu ở trên, không biết khi nào bất thình lình thức dậy, mà thấy cảnh này… chắc bỏ làng chạy cả đám… Cương thì thầm:
“Anh về bên kia nha…”
Mới nhổm người lên, tính rút hông về cho thằng ku tuột ra, thì em chợt xoay người, kéo đầu Cương lại mà hôn anh mãnh liệt 1 tràng dài. Cương thấy miệng em rất ướt và môi rất trơn… không biết có phải mình đang nếm phải cái chất từ khúc dồi kia tiết ra không, nhưng may sao, mùi son nữ tính của Trâm đã làm anh tạm quên đi chuyện đó mà hôn lại… 1 hồi lâu, 2 đôi môi lại nhả nhau ra, kéo dãn chất dịch đó thành sợi mà câu từ miệng đứa này qua mỏ đứa kia. Cứ như như sợi cáp treo á…
Trâm phì cười ra gió, nằm sấp lại. Cương cũng lùi người về mà rút thằng ku ra khỏi em nó. Sau đó, anh thử kê tay vào cái lỗ của em… lát sau đã có một dòng dịch nhớt ấm chảy ra khỏi đó, tràn lên mấy ngón tay Cương. Anh cảm thấy thích thú hơn ghê tởm vì nghĩ “Lộc chưa kịp phọt vào trong em thì mình đã giành được cơ hội này trước rồi…”. Và cũng như thường lệ, anh với lấy cuộn khăn giấy rồi xé 1 bụm, đi lại thấm thấm, chùi chùi mấy bãi dịch dâm của 2 đứa, trên người Trâm và cả trên giường. Bỗng em “Hm hm…” lên như thích thú hay sao đó. Chắc em bị tửng. Kệ… tửng mà đẹp dâm là được rồi…
Cương bò qua lại cái giường của mình, nơi có cô bé dâm Thủy đang nằm chờ được úm nãy giờ. Nhìn lại phía Trâm thì thấy em đã kéo chăn đắp cho mình và Lộc, rồi nhìn qua chỗ Cương. Anh cũng chui lại vô mền, vừa nằm xuống… chợt Thủy nhích người qua mà rút đầu vào cổ anh mà thở phù 1 cái, rồi tay mò xuống nắm vào thằng ku bên dưới như khoác áo lạnh cho nó như kiểu “đố mày chạy đâu được với bà”, và lại xìu người ngủ tiếp.
“Vậy là nãy giờ… em nó thức hay tỉnh…” – Cương tự hỏi bản thân.
… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ve-tranh/
Tiếng báo thức từ chiếc điện thoại Cương reo lên. Anh mắt nhắm mắt mở mà ngẩng đầu dậy.
“Ủa… Mình đang ở đâu vậy ta… 3 người kia là ai…” – vừa say ke, vừa ngáo rồi Cương ơi…
1 lát sau, anh mới rớt từ thiên đường xuống tần ozon, và nhập vào thể xác 1 người đàn ông dâm đãng. Cũng may là có cơ bắp chút chút. Anh nhớ lại những ký ức từ khi mới sinh… cho tới khi làm mất trinh gái nhà người ta. Giờ mới biết 3 đứa kia là ai. Và tới tận bây giờ cũng chưa biết tuổi tác 2 cô nàng Trâm – Thủy. 3 người kia cũng lồm cồm ngồi dậy mà mặt ai nấy nhăn nhó như mắc ỉa. Mà chắc mắc thiệt… Cương mở lời:
“Dậy nhanh mấy đứa… Anh còn đi học nữa…” – vừa nói, vừa thọc tay vào mền mà bóp nhẹ vào bầu ngực hớp hồn của Thủy.
Lộc vừa kéo mền ra, ngay lập tức lôi lại, che đi hạ bộ mình, rồi nhìn mặt Trâm và 2 người còn lại. Trâm cười cười:
“Anh làm gì mặt ngáo ra vậy… Hm hm hm…”
Lộc: “Ủa… Sao… sao 4 đứa chung chỗ vậy… Quần anh đâu…”
Cương: “Hôm qua, ông với Trâm xụi 1 đống ở Bar đó… Tui với Thủy lựa đại khách sạn mà nó còn phòng này à… lủi vô luôn. Mà thôi mặc đồ vô đi… Có gì tính sau…”
Lộc vẫn ngố mặc ra, giống như chả biết chuyện gì xảy ra với mình. Ổng vừa đi xuống giường mặc đồ lại mà Trâm cứ nhìn nhìn, cười cười. Thủy vẫn quay ngực về phía Cương cho anh bóp những đợt cuối cùng, đầu thì quay qua nhìn 2 người kia, rồi quay lại nhìn Cương tủm tỉm cái miệng, kèm theo bonus “bóp kem đánh răng” lên thằng ku đang trong mền. Trâm thì qua giờ vẫn còn nguyên xi bộ đồ, còn quần lót thì hình như em nó đã mặc vào sau khi làm trò lạ với 2 nam nhân, 1 tỉnh 1 ngủm. Xong em nó cũng theo Lộc vào trong nhà tắm.
Bên ngoài, Thủy bóp liên tục vào thằng ku hay cứng của Cương. Môi em bặm lại:
“Anh này hư… hư… Cho chết… chết nè…”
Cương: “Thấy cứng bóp hoài… Mặc quần áo vô rồi về nè…”
Thủy: “Anh mặc cho em đi… Lột bưởi cho đã rồi… giờ phải chăm bưởi chứ… Hm hm…”
Nói gì nói chứ… mặc đồ cho đàn bà phụ nữ là chuyện làm Cương rất khoái. Anh nhìn xung quanh giường để kiếm 2 cái vỏ bưởi và 1 miếng cùi bưởi hình 3 cánh. Anh lột mền Thủy đang đắp ra, rồi dán 2 cái vỏ bưởi hồng hồng lên 2 bầu ngực to bự của em. Nhìn nó hơi tưng tưng mà chịu không nổi, bèn bóp vào 1 cái làm em nó đánh nhẹ lên tay anh. Rồi lại chồng cái cùi bưởi mỏng manh kia, kéo từ bàn chân em, lên tới đùi và áp vô cái khe bướm từng phụt ra cả đống nước vì quá hẹp khi bị thụt vô. Cương cũng bú nhẹ vào đó một cái như chào tạm biệt.
“Anh… Hm hm hm…” – Em la lên như bị nhột.
Rồi em lúc này mới ngồi hẳn dậy, chồng cái váy ôm body làm xịt máu bao thằng đàn ông vô người. Em quay lưng về phía Cương, túm tóc mình rồi vén cao lên. Cương hiểu ý nên nắm vào khóa áo mà kéo lên dùm. Vừa xong, Thủy lùi về sau và dựa vào người Cương, áp mông mình vô thằng ku cũng như để chào tạm biệt nó. Cương vòng tay lên eo Thủy để ôm, cằm gác lên vai em mà hỏi:
“Lát em về với Trâm hả…”
Thủy: “Uhm… Chứ không lẽ… về với anh… Hm hm hm…” – em che tay lên miệng cười.
Cương: “Nhà anh chị em đông… dám về hông…”
Thủy: “U vậy hả… Hm hm… Thôi… giỡn thôi… Em cũng phải đi học nữa ớ…”
Cương: “Uhm. Mốt…”
“Hai người tình cảm quá ha…” – Cương đang tính nói gì đó, thì nghe Trâm chọc ngang vô.
2 Đứa nhìn Trâm, rồi từ từ thả nhau ra. Trâm kêu:
“Thôi coi đồ đạc có sót gì không, rồi xuống luôn…”
3 Đứa kiểm tra lại tư trang, mọi thứ xong mới thấy Lộc đi ra mà hơi cười cười ngại ngại. Cương tới gần nói:
“Lát ông chở tui về nhà ông rồi tui đón xe ôm về nhà nha…”
Lộc đang nhìn nhìn đâu đó, thì lập tức nhìn lên Cương:
“Uhm… ờ… ờ…” – giống kiểu còn hơi ngáo ngáo. Nhìn thấy tội, cũng hên đã dội cầu rồi.
Xong 4 đứa đi ra thang máy. Chờ chừng vài giây là vào được bên trong. Trâm thì ôm vào tay Lộc như kiểu cô dâu – chú rể, còn Cương thì đứng bên hông Thủy mà ôm vào eo em, đầu Thủy dựa vào ngực anh. Không ai nhìn mặt nhau hay nói thêm tiếng nào nữa. Xuống sảnh tiếp tân, Cương đưa thẻ phòng ra trả. 3 Đứa kia đứng nép về 1 bên của anh. Thủy nói:
“Để em trả nha anh…”
Cương: “Thôi anh cho…”
Trâm mới sực nhớ ra gì đó rồi hỏi:
“Ủa… hôm qua ai trả tiền kia vậy…”
Thủy: “Tui tính trả, mà ổng nè… nè… Chen vô trả hết luôn á…” – ẻm vừa nói, vừa xỉa ngón tay vô vai Cương.
Anh cũng cười cười. Chợt Lộc lên tiếng:
“Hôm qua hết nhiu vậy ông…”
Thủy lanh chanh trả lời:
“Gần 10tr anh…”
Lộc: “U… Ghê vậy hả… Thôi thôi… Để tiền phòng tui phụ cho, rồi lát tui chuyển khoảng chia đôi ông tiền kia. Đi đi…”
Trâm: “Thôi đi 2 ông nội… Anh Cương cho em số tài khoản… lát em chuyển qua cho…”
Cương: “Thôi mệt mấy người à nha… Vậy thôi mấy em trả tiền phòng đi, để khỏi lôi thôi…”
Trâm rút thẻ thanh toán ra đưa cho Cương. Anh đang cầm cái bóp, 1 tay kia bị thương đang gác để trước bụng. Với cái tư thế cầm bóp, mà còn chụp lấy cái thẻ của Trâm, anh tuột tay, làm rớt luôn cái bóp xuống đất. Cương vội cúi người xuống, chu cái mông qua kế bên… vô tình đụng mạnh trúng 1 cơ thể ai đó làm người ta “Áh…” một cái, nghe như phụ nữ.
Cương vội vàng cầm cái bóp lên và quay qua nhìn. Đó là 1 người phụ nữ nhìn còn trẻ, khoảng 30, đang đeo kính mát và mặt trái xoang, nhìn trắng với bộ tóc uốn nhuộm vàng vài lọn tóc. Trên người mặc một cái đầm đen không tay, kéo dài xuống đầu gối, nhìn rất sang trọng, loại hơi rộng mà rũ xuống phần ngực. Còn ngực nhìn rất hợp với dáng của người phụ nữ này, và da thì trắng, kể cả da chân… kèm theo đôi cao gót màu ngọc trai. Người này bị Cương đẩy mà ngả vào lòng của một ông cỡ hơn 40 tuổi. Thủy đứng gần Cương nhất, vội chạy lại chỗ người phụ nữ, và xin lỗi, 2 đứa kia đứng tại chỗ nhìn theo. Cương cũng bước tới, cúi đầu:
“Dạ em xin lỗi chị… Có sao không chị…”
Do cũng không phải như bị xe tông, búa bổ… nên người đó chỉ hơi ngả vào lòng ông kia, tướng tá to mập, cao hơn Cương. Người phụ nữ chưa kịp nói gì, thì cha già đó:
“Địt mẹ mày… Đụng vào người ta mà xin lỗi à…” – nói với 1 giọng Bắc rất nặng, hơi khàn khàn.
Cương: “Dạ con không cố ý… Chị có sao không… để em biết đường…”
Thủy: “Dạ tụi con xin lỗi chú… Tại bạn con đang bị thương 1 tay, nên cầm đồ khó khăn. Rớt cái rồi lụm… vô tình đụng trúng chị này… dạ tụi con xin lỗi…”
Người phụ nữ: “Thôi được rồi mấy đứa… không sao đâu…”
Cha già kia vẫn đỏ mặt lên mà hằn học:
“Địt mẹ… Nó đẩy em té vậy mà còn không sao hả… Ê thằng kia… Giờ tao đẩy con này té, rồi xin lỗi được không…” – Vừa nói, thằng già mất dạy giơ tay, đẩy mạnh vô ngực Thủy ở phần gần cổ em… làm em té cái ạch xuống đất, chân co lên trời, lộ rõ quần lót.
2 Đứa kia với nam phục vụ xúm lại người Thủy để đỡ em nó, Trâm la lên:
“Ông già… Ông làm cái chó gì vậy…”
Lộc nó vẫn im im. Riêng Cương… một thằng MMA nghiệp dư nhìn thấy là không còn gì gọi là “nể nang tuổi tác” nữa. Anh nhẹ nhàng, đạp cái “hự” vô bụng thằng già mất dạy… nó cong người lại mà té xuống, lết một đường dài khoảng 2m. Mọi chuyện diễn ra chưa tới 2s từ lúc Thủy bị xô té. Cương hạ chân xuống:
“Đừng tưởng già mà tui không dám đập chết mẹ ông nha… nha…” – anh nóng mặt la lên. Nhưng vẫn đứng yên chỗ cũ.
Người phụ nữ và mấy đứa tiếp tân, phục vụ khác xúm lại chỗ ông kia trong khi ổng nằm nhăn nhó, ôm bụng, không nói được gì ngoài mấy tiếng “Ự… ự…” như rặn ỉa. Người phụ nữ:
“Thôi em… đừng đánh… đừng đánh nữa…” – người PN hình như cũng biết hành động của cha già kia quá đáng, nên không chửi lại Cương. Với phần là đạp xong 1 cái, anh cũng đứng có 1 chỗ, không thấy có ý định đánh thêm.
Anh nhanh chóng quay qua, ngồi xuống chỗ Thủy:
“Đau lắm đúng hông…”
Thủy không nói gì, chỉ bặm môi ngồi đó. Anh nhanh tay ẵm em nó lên, rồi đi tới chỗ ghế sofa cho khách ngồi chờ, xong đặt người em xuống cho êm đít. Mới sáng đã tập thể dục rồi… Cương không hỏi em thêm gì nữa, chỉ ngồi kế Thủy mà vỗ về em. Tất nhiên là cái mông em đau, nhưng không lẽ lôi lên vỗ mông… thô bỉ…
Ngồi 1 hồi, thì thằng già cũng từ từ đứng lên mà lụ khụ ôm bụng mò mò lại gần bàn tiếp tân. Không quên nhìn lên chỗ Cương vài giây, nhưng bị Cương trừng mắt nhìn, nên tên già đó chỉ liếc một cái bằng cặp mắt hí rị… rồi quay mặt vô trong bàn lễ tân. Lát sau thằng chả với người phụ nữ ra chỗ thang máy… người pn nói gì đó với vẻ hơi cộc cằng, rồi thấy thằng già vô thang máy đi lên trước. Người pn mới tiến lại gần chỗ 4 đứa. Cương nghĩ “Má… bả quay lại kêu đền gì hay sao trời…”. 3 Đứa còn lại cũng nhìn nhau. Tới khi người pn đứng ngay chỗ Thủy, mới nói:
“Mấy đứa cho chị xin lỗi… Em có sao không…” – người đó để tay lên vai Thủy mà nói.
Thủy: “Dạ hơi đau đau thôi chị…”
Cương: “Dạ chị có sao hông… Nãy em lỡ mông… ý lỡ tay thôi chị…”
Người pn: “Hm hm… Chị hơi hết hồn thôi… chứ không gì hết… Ủa mà mấy đứa nhiu tuổi vậy… Thấy cũng trẻ lắm ớ…”
Trâm: “Dạ, tụi em còn đi học hết chị…”
Người pn: “Oh… Vậy sinh viên hết hả… Vậy gọi bằng cô nha… Cô bốn mấy rồi mấy con…”
4 Đứa nhìn nhau mà mặt ngố ra như mới bị giật vé số, dù chưa đi bán lần nào. Cương:
“Thiệt hả ch… cô… Con thấy trẻ lắm mà… Ủa…”
Người pn: “Há há há… cảm ơn mấy đứa lắm nha… Hm hm… Cô bốn mấy rồi… Mà cô cũng xin lỗi dùm chú. Chắc ổng nóng tính… Cô cũng mới quen ổng thôi à…”
Cương: “Wao… Con tưởng chồng cô chứ… Mà người như vậy… sao kỳ ha cô ha… Con nói thẳng là lưu manh lắm luôn đó…”
Người pn hơi cúi mặt xuống, mất dần nụ cười mà thở dài. Cương không muốn mất thêm thời gian, anh vội đứng lên:
“Cô đưa con số đthoại… Lỡ ông kia có bị gãy xương hay gì thì con đền cho…”
Người pn: “Thôi không cần đâu con… Chắc không sao đâu… À… để cô đưa tụi con số đthoại, cái bé này mới đáng lo nè… Có gì bé nó bị gì thì gọi cô…” – ý cô chỉ Thủy đang bị đau mông.
Rồi cô đọc số đthoại cho Cương, anh nhá số qua. Làm vậy để cô khỏi áy náy, chứ ai dám bắt đền người biết đời, biết điều. Xong cô cũng an tâm đi lên. Còn Cương và 3 đứa thì check out xong, cũng bước ra tới cửa. Nhóc nam phục vụ hôm qua Cương bo tiền cho nó, thấy anh đi qua, liền để tay sát bụng mà giơ “nút Like” ra len lén mà nhìn anh để người khác khỏi thấy. Cương cũng cười cười mà vỗ vai nó cái, xong đi ra ngoài. Lộc quắc 1 trong mấy chiếc taxi luôn đậu để trực chờ chở khách. Cương dìu Thủy vô xe ngồi, rồi Trâm cũng chui vô sau. Cương nói Thủy:
“Có gì gọi anh nha…”
Trâm cũng nhìn qua Thủy, thấy em nó gật gật mà cười hé răng. Rồi Lộc cũng tạm biệt Trâm. Cuối cùng chiếc taxi lăn bánh. Cha nội Cương chợt la lên:
“Ý chết cha… Tui với Thủy chưa biết số nhau… sao gọi trời…”
Lộc: “Gì kỳ vậy ông nội… Thôi lát tui hỏi Trâm coi có số Thủy hông… Chắc có đó…”
Cương nghe cũng thấy an ủi được phần nào. Nhưng anh sực nhớ:
“Ý trễ… trễ trễ… Đi về… Ờ… Ông chở tui ha… Nè… chìa khóa nè…” – Cương vừa nói, vừa rút chìa khóa moto của Lộc ra.
“Ủa… Qua ông chạy xe tui tới đây luôn hả…”
Cương: “Chứ không lẽ để bên kia… ai giữ cho… Thôi vô lấy xe đi… Thẻ xe nè…” – lại lôi tiếp thẻ xe ra đưa Lộc.
Lộc chạy vội vô hầm. Gần 1 phút sau, nghe cái tiếng ầm ĩ từ pô xe Lộc là biết ổng đang ra rồi (chạy xe ra nha… chứ không ai hú hí với ông giữ xe tới nỗi bắn này bắn nọ đâu à!)
2 thằng chở nhau về nhà Lộc. Do cũng thuận đường nên quá gian vậy thôi. Lộc nó đứng trước cửa hỏi:
“Ủa mà tối qua tui làm gì con Trâm ông…”
Cương: “Ha ha ha… Ông xỉn như chết… nó làm ông chứ mà ông làm gì nó… Thôi tui về lẹ, để kể ông nghe sau…”
Lộc vẫn ngu ngơ và tò mò, nhưng thôi cứ để cái điều bí ẩn đó được tiết lộ sau. Bỗng anh đưa chìa khóa cho Cương:
“Nè… Chạy về đi… Kêu xe ôm chi mắc công…”
Cương: “Ông khùng hả… Đưa xe cho thằng què chạy…”
Lộc: “Ui ssssh… Hôm qua chạy được mà giờ còn bày đặt… Mà xe có Quickshifter, chạy dễ mà…”
Cương: “Ừa… Cũng hay quá ha… Mà chạy té xe là tui đền hông nổi à…”
Lộc: “Ui… Ba cái xe đó… Tui sắp đổi rồi… sợ gì… Nè… Nhớ kể tui nghe vụ kia ớ…”
Cương: “Ờ… rãnh rồi kể cho… Chán ông ghê… Thôi tui đi phá xe ông đây…”
Lộc lắc đầu, vỗ vai Cương một cái. Cương nổ máy xe lại, rồi rồ ga nhẹ… chiếc xe lọc cọc, chậm rãi lết lết chỉ được có hơn 60km/h trong chưa tới 3s.