Vẽ tranh

Chương 71



Phần 7

Về nhà lấy vài thứ và thay bộ đồ mới, Cương đang mặc chiếc áo sơ mi đen tay dài, rộng thùng thình làm nhìn anh giống đứa con nít mượn đồ ba nó mặc vậy. Quần thì cũng đơn giản là jean co giãn màu đen, kết hợp đôi giày Nike đen trắng, chuyên để chạy bộ. Anh và Tuyền chạy 2 xe song song tiến lên trường.

Bước vào lớp học, chưa thấy ai ngoài 1 bạn nữ đeo kính cận, tóc rất dài buộc cao và hơi uốn lượn, gương mặt thanh thoát trông rất hiền, mặc chiếc áo trắng sọc ngang đen, không tay, bao phủ lên thân hình thon gọn và trẻ trung. Đó là Thi, một bạn cùng lớp 20t nhưng không thân với Cương và Tuyền lắm.

ảnh minh họa Thi

2 bên chào nhau rồi vừa sắp dụng cụ, bức vẽ ra, Tuyền hỏi thăm Thi như phép lịch sự:

– “Hôm qua vẽ sao rồi Thi…”

Thi: “Ờ… hm… Mình chậm nên vẽ còn kỳ lắm! Hì hì!”

Tuyền nhanh nhảu lướt tới chỗ Thi, nhìn một hồi, em tròn xoe mắt, xong kêu:

– “Bóng ơi, qua đây coi nè… Xịn lắm luôn!”

Cương chả hình dung được gì, cũng nhào qua xem… Đúng thật là “xịn”…

Bức vẽ người khỏa thân mà Thi phác rất chuẩn, đẹp hơn nhìu so với bức của Cương và còn vẽ đổ bóng này kia thêm vô, nhìn gần như thật, chỉ trừ việc nó là màu trắng đen. Công nhận con bé nó khiêm tốn.

Tuyền giỡn giỡn: “Trùi ui… Vẽ ghe vậy còn đi học nữa hả? Hoi dạy phụ đạo 2 đứa tui đi…”

Thi cười cười: “Hông dám đâu! Mình cũng có bạn chỉ thêm ở nhà mới chỉnh sửa được như vậy đó. Hì Hì…”

– “Bạn trai phớ hôn…”. Cái con mén nó nhìu chuyện với nét mặt gian xảo, phán như đúng rồi.

Cương nhìn thấy ghét, đánh bốp vô mông em nó: “Nhìu chuyện… Nhìu chuyện nè con mén kia…”

Thi che miệng cười như kiểu bị kìm nén, rồi nói:

– “Hông có đâu. Bạn ở nhà chỉ mình là nữ…”

Tuyền: “U… Cũng có khiếu mới vẽ được vậy! Chứ như cái ông Bóng này (nó chỉ chỉ vô Cương xong chỉ vô bức vẽ của anh) chỉ mình vẽ hông tới đâu hết… Mà còn hay bạo hành mình nữa! Dữ…”

Thi cười với biểu cảm rất dễ thương qua cặp mắt của Cương. Xong Thi hỏi:

– “Ủa… Mình nhớ anh này tên Cương mà… Bóng là sao bạn…”

Lúc này con bé Tuyền kê mặt gần lỗ tai Thi nói gì đó, còn đưa ngón tay lên trước mắt Thi, xong co ngón lại. Thi chả biết nghe và hiểu gì, mà đột nhiên bụm miệng cười, mũi phì ra gió như bị nén hơi.

Cương tức mình nhéo cái má phụng phịu của Tuyền kéo lại gần anh làm nó “Ui… ui…” giá tay tính đánh anh thì bị anh chụp lại. Em nó quay qua Thi:

– “Đó thấy chưa… Ổng ỷ ổng tập gym, đô con nên đánh mình hoài”.

Thi lại cười, rồi chủ đông hỏi số điện thoại 2 đứa để kết bạn. Cương hỏi ra mới biết Thi hơn Tuyền 2 tuổi. Anh gằn giọng với Tuyền:

– “Người ta chị em đó… Làm sao coi cho được thì người ta chỉ bài cho. Tui hông thèm chỉ nữa, khỏi làm mẫu miết gì luôn!”

Tuyền: “Ah… Hoi mà, chỉ em đi! Anh vẽ đẹp mà… Nha… nho… nho…” chu chu cái mỏ đáng ghét về phía Cương làm anh mắc cười muốn cắn đứt 2 cái môi em nó.

Bỗng Thi hỏi: “Ủa mẫu gì 2 em?”

Tuyền vô tư: “Bóng đứng làm mẫu cho em vẽ này nè… Hí hí… Chị thấy bự hông…”

Cương hết hồn, không kịp bụm miệng em nó. Còn Thi nhìn qua nhìn lại Cương và bức vẽ của Tuyền rồi hỏi như xác nhận:

– “Waooo… Là ảnh… không mặc gì… xong em vẽ hả…” kèm biểu hiện tròn xoe đôi mắt, miệng há ra.

Cương đỏ mặt không dám nói gì, nhăn răng cười gượng. Riêng con Tuyền nó thêm vô:

– “Ổng hổng có cảm giác gì với chị em mình đâu. Yếu xìu hà… Ka ka ka…”

Cương đánh trống lảng, lôi nhanh bé Tuyền về chỗ, xong anh cũng ngồi lại chỗ mình mà giả bộ làm này nọ để che giấu cơn mắc cỡ thầm kín. Còn con Tuyền Nó ngồi cười khoái chí, nhìn nhìn Thi lúc Thi vẫn đang ngó anh.

Lớp học từ từ đông lên. Cô Vân đi vào lớp, tán chuyện với học trò một chút rồi đi vòng quanh coi qua tác phẩm của mỗi bạn. Cô đứng lại chỗ Thi rồi nói gì đó rất lâu với vẻ vừa hài lòng, vừa ngạc nhiên… nhưng do lớp ồn nên chả nghe gì hết.

Rồi thì cũng Kiêng vô làm mẫu cả buổi, học viên ai nấy cũng quen thấy người nude rồi nên cũng chẳng ai ngại. Kết thúc một buổi học, 11h15.

Tuyền rủ Thi và kéo Cương theo ra ngoài quán ăn cơm, uống nước lần đầu tiên sau mấy tháng học chung. Cả 3 giới thiệu bản thân cho nhau, mới biết Thi có nhà ở Đà Lạt, cũng là quê em. Gia đình buôn bán thuốc Tây, gồm ba mẹ, ông anh. Riêng Thi thích nghệ thuật nên vô Bình Dương học chứ không vô Sài Gòn, vì Sài Gòn xa, bon chen và đông hơn ở đây. Hỏi em làm thêm gì để trang trải không thì em không nói. Xong xuôi thì 3 đứa tạm chia tay ai về nhà nấy.

Do bữa sau Chủ Nhật nghỉ, và qua nhà Tuyền ra mắt mấy chị em chưa gặp, nên bữa nay Cương chỉ ở nhà làm video, đi gym các thứ. Tuyền và anh cũng nhắn tin cho nhau lúc em nó rảnh tay chỗ làm (mỗi ngày Tuyền làm vài tiếng buổi tối thôi, nhưng việc nhìu nên lương cũng tạm đủ, miễn xong hết sổ sách là về chứ không đợi tới đúng giờ).

Hôm qua 2 đứa quần nhau mệt, nên tối Thứ 7 cũng mệt và ngủ sớm tới tận buổi sáng hôm sau.

Nghe tiếng chuông tin nhắn quen thuộc, Cương biết của con bé Tuyền “Bóng ơi! Dậy chưa… Qua đây, mấy chị dâu đang réo nè…”

Cương: “Bóp chết giờ… tui mới dậy nha cô nương…”

Tuyền nhắn lại: “Giỏi qua nhanh bóp đi… Nay chị em em ở nhà đầy ra đó… dám làm gì em chắc…”

Cương: “Cô đợi đó… Tui qua đâm cho chết…” kèm emoji tức giận.

Tuyền: “Hí hí…” kèm emoji lè lưỡi chọc quê.

Bữa nay biết mình qua đó chắc cũng không “mần” gì được em nó, cộng thêm gặp một số chị em mới, chưa biết cảm giác người ta thương ghét gì nếu gặp mình… Cương cũng có cảm giác ngại ngại. Nhưng thôi, thân xác này coi như trôi thả biển, cứ lạc quan mà xách chiếc moto 300cc qua đó, sẵn nổ máy cho nó khỏi hư vì để lâu không chạy. Lỡ có bị đánh đuổi, cũng vọt lẹ chạy đi. Chứ bình thường anh chạy xe wave Tàu.

Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ve-tranh/

Ghé vào cửa hàng, chợ đồ… Cương mua thịt bò, hải sản, rau cải các thứ tính làm quà ra mắt, sẵn nấu luôn cho mấy chị em trong căn biệt thự thưởng thức, vì nghe bà Huyền than khổ quá… không đành lòng.

Đến trước cổng, đã 8h30 sáng, bấm chuông, cứ nghĩ Tuyền, Huyền hoăc Sương đi ra… ai zè… Dung đi ra với vẻ mặt ngơ ngác, như không nhận ra Cương vì anh đang đội nón fullface, áo khoác moto và quần jean xám đen, cộng đôi giày như hồi sáng.

Cương hơi rối não và có phần sượng. Anh lột nón ra cho Dung thấy nhan sắc xấu xí của thằng con trai mà gái nhìn vào thường bị đơ ngang người.

– “Em… Cương nè chị… Hm hm…”. Anh vọng vô cửa.

Dung từ từ mở cửa ra, mắt tròn xoe, mày nhướn lên, miệng chữ o nhìn chằm chằm vô mặt anh gần 5s. Tới khi Cương đỏ mặt, kêu lên “Chị… em Cương… Cho em vô cái…”, thì Dung mới hơi chớp mắt, giật mình “Ờ… chào em…” rồi đứng nhìn anh te te vọt xe vô sân nhà.

Cương cũng ngại, nên cứ cúi đầu gạt chống, vặn chìa khóa, mở thùng gắn ở đuôi moto lôi ra mấy món mới đi chợ hồi nãy. Cố tình lơ Dung đi nên hồi lâu nhìn lên không thấy chị đâu nữa. Cương thở phào và hơi tuột mood xíu thì nghe:

– “Ủa Bóng của em hả… Tưởng ông nào bồ chị Dung chứ. Thấy đứng ngoài lâu quá trời… Mà (con mén nhìn khắp người anh, xong nhìn qua cái xe) ù ui… Sao nay ăn mặc manly rồi vác cái xe tổ chảng qua đây dạ… Hi hi…”

Cương bóp eo con bé mạnh một cái nghe nó “Áh…” một cái, xong đưa nó đồ ăn mới nãy mua. Tuyền tròn mắt:

– “Y… mua chi nhìu vậy anh… Nay tính rủ anh qua làm chả giò chiên ăn bún nho nhỏ thôi mà”.

Cương lườm em nó:

– “Người ta đem sính lễ qua rước dâu mà hông chịu hả… Thôi anh làm ăn một mình…”

Tuyền ôm bụng cười ha hả, làm nguyên đám chị em ở trong đang làm gì đó phải ùa ra coi. Huyền lên tiếng:

– “U… dữ bây… Nay nhìn cứng dữ ta… Há há…”. Bả ám chỉ Cương, rồi nói thêm: “Cái gì mà bịt đồ bị đạc tùm lum vậy 2 đứa”.

Tuyền với họng lên:

– “Bóng em đem sính lễ qua rước dâu nè ché…”

Cương nhìn lên, thấy Huyền và Sương, đứng ở hiên, còn Dung như vừa nhìn ra chỗ anh và bị anh bắt gặp, nên quay vội vào trong giả bộ xài đt. Vậy nên anh cũng quên luôn nãy giờ con mén siêu quậy đã nói gì luôn.

Xách đống đồ tươi sống vào trong, chị Huyền lên tiếng:

– “Em mua nhìu vậy, chị không làm nổi với không biết nấu gì đâu đó!”

Cương cười nhẹ rồi nói:

– “Hông cần chị. Lát em nấu luôn… chứ hôm qua nghe chị nói, em đâu dám để chị mệt”.

Xong 3 chị em Tuyền, Huyền và Sương “Uuuuuh…” lên một tiếng như ngưỡng mộ.

Huyền cười khoái chí: “Chị khoái bây rồi đó nha… Mà thiệt biết nấu hông…”

Cương giỡn lại: “Thì cứ đem đi luộc hết rồi chấm muối ăn luôn, chứ nêm nếm, chiên xào chi cho mệt chị! Ha ha…”

Huyền đánh “bốp” lên vai Cương. Cùng lúc đó, Sương cầm dùng anh vài món đem vào bếp cho đỡ nặng. Còn con mén nó đứng vòng tay qua ôm một tay anh nãy giờ, cười tủm tỉm, ngoan ngoãn một cách bất thường. Huyền thấy vậy mỉa cho 1 câu:

– “Sao im rồi bé, thường mày nói nhìu lắm mà… Bộ thấy ghệ bây nấu cho ăn khoái lắm hả…”

Tuyền bặm môi tính quýnh Huyền, nhưng khựng lại, lè cái lưỡi nho nhỏ, xinh xinh ra chọc Huyền như mãn nguyện. Rồi cả đám kéo nhau vô bếp.

Nguyên buổi sáng, Cương loay hoay chỉ tập trung nấu món gì đó mà cả đám chị em nhìn chả biết món gì, vì cứ lại gần là bị anh đuổi lên phòng khách. Kiểu như sợ vướng tay, choáng chỗ.

Mấy chị em nhìn Cương vừa làm bếp, vừa tập trung cao độ. Với cái này, lấy cái nọ, ngâm rau này, xào rau kia, chiên món này, trộn món kia… nói chung là như bị ai hối vậy. Mồ hôi chảy lấm tấm thấy tội luôn. Đến lúc anh bày món đầu tiên ra bàn, 3 chị em Tuyền, Huyền Sương mon men đi lại dòm dòm… ra là gỏi tôm thịt. Cương linh cảm thấy bất ổn, quay lại thấy bà nào bà nấy bốc lủm vài miếng ăn vụng. Anh gằn giọng lên:

– “Ăn vụng nha nha… Tui đập cho chết ngeee…”

Huyền: “Trùi ui, con trai con đồ mà nấu ăn được quá bây… Người ta thẩm định đồ dùng cho còn hông chịu… Hế hế…”

Cương cũng im im, kệ mấy chị em làm gì làm. Rồi cứ vài phút sau xong một món. Tới khi cả cái bàn bếp đầy dĩa đồ ăn tùm lum món: Gỏi, tôm quấn khoai tây chiên xù, bò trộn salad, canh rau thịt bằm… tới nỗi Sương phải thốt lên:

– “Này sao em thấy giống đi ăn đám cưới quá ha… Hm hm…”

Tuyền vẫn im re, còn Huyền cố tình la lớn:

– “Nãy con nhỏ này nè (xỉa tay vô đầu Tuyền) là Bóng của nó qua đưa sính lễ gì đó mà… Thôi má hiểu tấm lòng của mấy bây rồi, lát chị làm lễ cho 2 đứa…”

Cương chợt quay qua nhìn. Tuyền thì hỏi:

– “Lễ gì má…”
– “Lễ động quan… ý lộn kết hôn của Cương và má vợ Huyền…”

Tuyền gằn giọng: “Cái gì hả bà kia… Ai cho bà giành chồng tui? Bà muốn loạn luân hả…”

Huyền: “Ủa, tao má nuôi mày nha… Tao có con nhỏ, lấy Bóng mày về nuôi con dùm tao… rồi nhìu khi đẻ thêm mấy bận nữa hổng chừng! Há há… Chịu hông… Cương…”

Tuyền nhéo tới tấp lên tay bà Huyền. Cương làm nãy giờ mệt quá, cũng chả thèm phân bua.

Không cần mời, con bé siêu quậy với bà kia đã an tọa sẵn kế bàn đầy đồ ăn. Sương đứng dậy, tới phụ Cương dọn sơ và bưng mấy món còn lại ra. Rồi anh đi ra toilet đằng sau rửa mặt.

Lúc đi lên, Cương qua thẳng phòng khách:

– “Chị Dung ơi! Xuống ăn nè chị”. Rồi vô tình dụi dụi tay áo lên mặt để lau khô.

Dung đang mặc chiếc áo thun đỏ bó sát vào 2 bầu ngực, làm nổi lên làn da trắng ngần và quần ngắn thấy rõ một phần mông bên dưới:

– “Uhm… Em cứ ăn trước đi, lát chị xuống…”

Cương hỏi mấy chị em ở bàn:

– “Ủa, rồi mấy chị em… Ngọc rồi Minh gì đâu ha…”

Tuyền: “Àh… Để em lên kêu chị Ngọc! Chị Minh ở quê, sáng sớm mai mới vô anh.”

Cả đám đang xôn xao tại bàn. Tuyền đi xuống một mình, chạy nhanh và sà vô ngồi kế bên Cương như cặp đôi. Sương, Huyền quá quen rồi nên chả để ý. Lát sau, tiếng “chạch chạch” của bàn chân đang đi xuống cầu thang. Cương nhìn lên, thấy một người con gái thân hình săn chắc, cả 3 vòng nhìn rất gọn và chuẩn. Làn da hơi ngăm ngăm rất mạnh khỏe đang ẩn dưới chiếc áo sơ mi đen tay dài được săn lên, tà áo dưới phủ qua khỏi bờ mông như không mặc quần. Đó là lần đầu tiên anh thấy Ngọc.

Ngọc lờ đờ như mới ngủ dậy, tóc cắt ngắn nhưng vừa đủ để cột lên thành một cái đuôi xù xù như cây chổi, vẫn toát lên vẻ nữ tính nhờ nét mặt rất thanh mảnh cùng đôi môi hồng tự nhiên. Thấp thoáng đâu đó là cái áo ngực màu trắng, nhận biết qua vài chỗ hở ngay ngực của sơ mi.

Bây giờ Cương không đói đồ ăn, mà đang thèm bú sữa. Anh lên tiếng “Chào chị… Em tên Cương”. Ngọc với nét mặt vui vẻ và vô tư:

– “Ờ… em! Chị Ngọc! Bạn con Tuyền hả? Em nhiu tuổi”

Cương: “Dạ 22!”

Ngọc: “Ủa… vậy bằng tuổi ch… Ủa mà Cương sinh tháng mấy?”

Cương: “Tháng 3”.

Ngọc: “Vậy kêu anh – em đi ba! Lớn hơn người ta mà… Mới gặp mà kỳ nha… Hổng được rồi… Hm… hm…”

Tuyền: “Nay ảnh qua đón dâu đó chị! Thấy nấu nhìu hông… Hi hi…”

Ngọc: “Đón ai… Ủa là sao…”

Huyền: “Chị chứ ai… Hé hé…”

Ngọc ngơ ngác nhìn qua lại, thấy cả đám cười, trừ Cương đang lườm lườm bà Huyền và con bé kia.

Nói một hồi, Ngọc mới hiểu Cương là bạn Tuyền, qua chơi để ra mắt hội chị em, do bữa hôm kia làm mẫu nude này nọ. Em mới nói:

– “Ủa rồi vậy rồi anh có cảm giác gì hông…”

Cương im không biết nói gì, hổng lẽ nói “Mấy bà người nào cũng 1 mông 1 ngực, đàn ông nào nhìn mà không nứng”, thì con mén nó lại cứu anh lần nữa:

– “Ổng mà làm gì được em chắc em cũng mừng… Hí hí…”

Ngọc: “Ù hay vậy ta… Mà anh phụ nó vậy, nó có trả lương gì hông đó…”

Tuyền như ẩn ý mà có mình em và Cương hiểu: “Úi… Bóng em dễ thương lắm chị! Mua mấy lốc sữa tươi cho uống là khỏe à…”

Ngọc: “Trùi ui… Sao bèo zạ cưng?! Ngược đãi nhân công, coi chừng tạo nghiệp a…”. Em cười cười rồi tiếp: “Lỡ sau này muốn đổi qua uống sữa người thì kêu bà Huyền nha… Ha ha ha…”

Huyền: “Ê mại… Sao nói đúng ý tao quá mại… Hà hà hà… Mà chị hết sữa rồi mấy cưng êi. Phải có giống cấy vô lại (bả đưa ngón trỏ chọt chọt qua cái vòng tròn minh họa) thì mới có sữa chứ…”. Hai tay ôm 2 bên hông cặp nhũ to bự mà ép ép. Làm Cương nóng rang.

Sương: “Bớt bớt lại đi chị, có người xịt máu mũi…”

Huyền tiếp: “Đâu đâu? Có thấy gì đâu?”. Bả nghiêng qua lại nhìn xuống mũi Cương rồi lại: “Mà tụi trẻ thời giờ quỷ lắm em ơi… muốn biết là phải “vạch ra” coi có cứng lên không rồi hẳn nói! Hè hè hè…”. May sao con bé 3t từ phòng chạy ra chỗ mẹ nó mới làm chuyển sự chú ý của mọi người vào nó.

Cương tưởng tượng mình đang ngồi giữa cái forum chat sex của mấy chị em nhà này. Nghiệp báo rồi Cương ơi. Nóng quá đê… Anh quyết định ngồi gặp đồ ăn cho từng người để đánh lạc hướng, và cho thằng ku bên dưới phân tâm mà xìu xuống.

Bỗng thấy Dung bước tới, ngồi vào ghế. Cương đột nhiên quên hết chuyện hồi nãy mà:

– “Chị ăn luôn ha… Em hông biết mấy chị món nào ăn được hay không, nên làm thử nhìu loại để chị em mình lựa…”

Dung: “Uhm…” rồi im im gắp món gỏi tôm thịt.

Mọi người nhìn chằm chằm vô Dung như chờ đợi gì đó. Dung nhai nhai một hồi rồi gật đầu, nhướng mắt nhìn lên, thấy cả đám đang nhìn mình. Chị nói:

– “Mấy người làm gì nhìn dữ vậy…”

Huyền phá tan sự im lặng:

– “Con Dung ăn được rồi kìa. Vậy là không có độc. Chị em mình bào đi… Ha ha…”

Cương thấy Dung vẫn thản nhiên ngồi ăn, gắp món này, món kia, rồi với với mấy dĩa đồ ăn ở xa trong khi mấy người kia xì xào, rộn ràng vô tư cả một căn bếp. Cương nghĩ chắc Dung là người khó gần, nên anh ga lăng hơn mọi khi. Cương đẩy dĩa thức ăn lại gần cho Dung gắp, rồi canh nước, rót đầy cho mấy chị em. Thực sự nhìn anh như đứa phục vụ đang làm trong tiệc đám cưới 5 người khách vậy.

Vừa ăn vừa nói chuyện, mấy chị em tự động hỏi số đt và user Cương trong mấy app chat, mxh để kết bạn, trừ Dung.

Chán chê, no căng bụng, Cương cùng hội chị em dọn dẹp mọi thứ. Xong xuôi, người thì ngồi phòng khách, người ra sân tám chuyện tiếp. Một bàn tay nắm lấy tay Cương mà lôi đi. Bé Tuyền chứ không ai khác.

Vô tới phòng, khóa cửa lại, em nó hỏi anh mệt không, Cương nằm trên giường em mà mệt mỏi. Tuyền với tay lấy gì đó rồi giữ trong tay. Em nằm nghiêng sát cạnh Cương, đặt bầu vú bên trên lên ngực anh và ôm anh. Hơi thở phà từ mũi em nó lên vai làm anh nhột, mùi thơm từ cơ thể người con gái căng tràn nhựa sống toát ra làm bên dưới anh cộm lên 1 cục. Bỗng em nhắc lại lời bà Huyền:

– “Muốn biết phải vạch ra mới được… Hi hi…”.

Em luồn tay vào trong quần anh, nắm vào khúc thịt đang cương cứng mà xoa xoa ngón cái lên đỉnh của nó. Cương cảm thấy thốn, nhưng cũng thấy sướng. Bỗng anh kéo môi em lại gần mà hôn, rồi luồn lưỡi vào trong, xoắn lấy lưỡi của em nó. Tay anh vén cái đầm ngủ của lần đầu mình “chơi hụt” Tuyền vì tiếng chuông cửa lên, luồng lại phía ngực em. Cương vòng tay ra sau để tháo móc áo lót đang mặc trên người em ra. Tuyền ưỡn người sát vô thêm để anh dễ thao tác. Tay anh giờ có thể cảm nhận làn da mát rượi và mịn màng của bầu ngực em nó, vừa mềm mềm, vừa đàn hồi và hơi to bự. Động tác nắn bóp 2 bầu ngực vô tình làm đầu ti em cạ và lòng bàn tay khiến anh nhột mà nứng. Cương vén hẳn cái đầm ngủ của em ra khỏi người và bú say sưa 2 cặp nhũ đó.

Tuyền lim dim đôi mắt, miệng cứ “Ah… ah…” kéo dài và xoa nhanh hơn, vuốt mạnh hơn vào khúc thịt cứng căng bên dưới. Em đưa một miếng bao cao su lên trước mặt Cương và xé ra. Cương vừa bú, tay vừa bóp vú, cánh tay bị em đè lên đang vòng ra sau xoa lấy mông em từ nãy giờ và mắt anh đang dõi theo bàn tay Tuyền đang trùm bcs lên dướng vật mình.

Tuyền nhổm thẳng người dậy, dạng 2 chân qua 2 bên hông anh, cầm lấy dương vật mà từ từ ngồi xuống. Cương cảm nhận một sự chật chội, ấm áp đang bao trùm lấy đầu khấc, rồi đến thân và gốc cây thịt của mình. Không kìm nổi cơn sướng, anh vươn lấy bóp lấy hai bầu vú Tuyền một cách nhẹ nhàng, rồi tự từ mạnh hơn khi em nó bắt đầu nhúng lên, nhúng xuống.

Tuyền bặm chặt môi, lông mày nhướng lên như em cũng đang tận hưởng một cảm giác lâng lâng như Cương. Theo thời gian, anh thấy chỗ tiếp xúc giữa 2 bộ phận sinh dục đang tiết ra chất nhầy đục trắng mà dinh dính. Cương bị kích thích tới nỗi dương vật thấy như to thêm ra, cảm nhận được những nếp nhăn trong âm đạo đang vuốt lấy ku anh. Kéo em nó khum xuống, vừa nặn vừa bú vào cặp nhũ với 2 đầu ti đỏ hồng của đứa con gái trăng tròn. Tiếng nhộp nhẹp vì chất nhờn bên dưới, chụt chụt vì cặp đào tiên bị nút và tiếng “Ah… uhm… ơ… áh…” vang khắp phòng. Rồi cơn co giật, gồng mình của em xảy ra cùng lúc khi Cương thấy dương vật như bị hút sâu và siết mạnh. Cả 2 cùng ưỡn người, gồng mình mà phụt hết toàn bộ những gì ứ đọng trong người ra, chất dịch từ bầu dái phúng đầy vào đầu bọc cao su, còn âm đạo thì trào ra 1 đống dịch nhầy tuôn tràn khỏi mép lồn.

Cương cũng từ từ dịu xuống, đặt tay lên lưng Tuyền xoa nhẹ, tay kia vuốt dọc bắp đùi em nó như dỗ dành. Bỗng Tuyền nói:

– “Cứ vầy chắc có ngày, em có sữa cho anh bú thiệt luôn quá… Hm hm…”

Cương cười nhẹ nói: “Sữa em để cho con, còn anh bơm sữa cho em được rồi…”

– “Chê sữa em ha… Ghét…”. Tuyền nói và nhéo vai anh cho có lệ, vẫn nằm đè lên người anh vậy đó.
– “Em nặng hông…”. Tuyền hỏi tiếp.

Cương: “Anh bế em cho nhúng cho đã còn được, huống chi”.

Không nói thêm, anh nhổm dậy, để tay và chân Tuyền ôm chặt vô người anh lúc đứng dậy, rồi bắt đầu bợ mông em nó, hẩy thật nhanh khú thịt đang còn cứng của mình lên lỗ âm đạo dính nhầy trắng bệt.

Tuyền rên “ư… ư… uhm uhm…” liên tục theo từng cú nhấp thả âm đạo để đâm cây thịt vào đó không thương tiếc.

Tốc độ dập thả, tưng nhanh kèm 2 đầu ti cứ trượt lên, cạ xuống da ngực Cương làm cả 2 bị kích thích cực độ, quên mất mình đang ở đâu, mấy giờ. Nghĩ tới việc mình đang chịch đứa bạn khi hội chị em đang ở xung quanh làm cơn sướng đạt đỉnh điểm. Tuyền đã xả hết tinh dịch của con gái tràn ngập âm đạo, riêng Cương cảm thấy đầu khác không còn cảm giác bị bó chặt bởi lớp cao su khi đã bắn đợt tinh thứ hai bên trong nơi ấm nóng.

Nhẹ nhàng đặt cơ thể em lên giường, rút dương vật ra anh mới biết… Rách bao!

Cương quỳ lên giường, chỗ trước mặt Tuyền cho em nó thấy. Tuyền che miệng cười rồi nói:

– “Ai biểu anh như trâu hút vậy… Hi hi… Mà chắc ông trời muốn em đẻ cho anh quá! Hi hi…”

Cương vuốt bao bỏ qua 1 bên, rồi nằm xuống ôm hôn em nó mà nói: “Chắc vậy!”

2 cơ thể trần trụi không quần áo đang nằm phơi chim, phơi đồ ra như giỡn mặt với cái máy lạnh, làm nó phà hơi vào một cái tê tái. Cương và Tuyền co rúm người lại, kéo mền đắp cho nhau ngủ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...