Vô cực
Chương 24
Keng!
Keng!
Keng!
Những tia lửa tóe lên mỗi khi Quân và Tiến đọ kiếm. Trời chưa sáng mà cả hai đã luyện tập đến chảy mồ hôi.
“Đường kiếm của em đã sắc bén hơn trước rồi!” Tiến khen ngợi hết lời.
Quân uống nước rồi đáp: “Nhờ anh cả đấy!”
Dưới ánh bình minh, hai thầy trò cởi trần nói chuyện xì xào.
Quân đã chuyển giờ luyện võ sang buổi sáng sớm vì buổi chiều hắn kẹt lịch học nhiều môn. Tiến cũng sẵn lòng chấp nhận, 3 giờ sáng anh đã qua bấm chuông nhà Quân rồi! Quả là một người thầy tâm huyết.
“Sắp tới! Em muốn học Thiên Môn Đạo nâng cao!”
“Chắc chứ? Thiên Môn Đạo cơ bản cực kỳ dễ học, nhưng Thiên Môn Đạo nâng cao lại rất khó đấy, nó yêu cầu em phải tinh thông tất cả lối đánh, phối hợp một cách mượt mà!”
“Yên tâm! Em sẽ làm được!” Quân đáp đầy tự tin. Tiến nghe vậy cũng gật đầu cười, kể từ sau khi cai nghiện, Quân toát ra một loại khí chất đặc biệt khiến người khác có thể tin tưởng.
Dưới dòng nước mát, Quân thoải mái tận hưởng bàn tay điêu luyện của Xuân chạy dọc khắp người. Cặp vú của Xuân chà lên trên lưng Quân, trở thành thứ công cụ để kỳ cọ.
Xuân thè lưỡi liếm dọc lưng Quân rồi xuống đến khe mông hắn. Lưỡi nàng lướt qua khe mông, tìm đến cái lỗ của Quân.
“Úi!!” Quân cảm nhận rõ lưỡi của Xuân đang chen vào cái lỗ chật hẹp của mình.
“Dì Xuân ngày càng dâm!”
Quân phê pha. Chơi đùa với lỗ hậu một chút, dì Xuân chui qua háng Quân, bú lấy bìu dái của hắn. Hai hòn bi được chiếc lưỡi của dì đảo qua đảo lại một cách điêu luyện. Cuối cùng, dì Xuân ngậm lấy con cặc đang giương cao bú liếm liên hồi. Gần mười phút sau thì Quân lên đỉnh, hắn gồng mình ghì lấy đầu dì Xuân rồi phóng hết tinh hoa vào trong miệng dì.
Xuân nuốt sạch tinh trùng, thậm chí còn cố mút lấy mút để con cặc đã mềm xuống của Quân, vắt từng giọt tinh cuối.
… Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vo-cuc/
Đã được một tuần kể từ vụ bê bối của Nga và Danh, dư luận lúc này cũng đã lắng xuống. Hai nhân vật chính trong câu chuyện đã cuốn gói ra nước ngoài du học đúng theo lời yêu cầu của Quân. Có lẽ sẽ rất lâu chúng mới quay lại đây!
Nhìn sang chiếc ghế trống bên cạnh, Quân có chút tò mò không biết Uyên bao giờ mới đến lớp. Dạo gần đây hắn cũng không đến thăm nàng vì bận bịu công chuyện cá nhân, chỉ có thể hỏi han qua tin nhắn.
“Nay đi học được chưa?” Quân nhắn cho Uyên rồi lật sách ra đọc.
Đúng lúc này, cả lớp bỗng dưng xôn xao. Một bóng dáng thướt tha lướt đi trên hành lang khiến ánh mắt của tất cả mọi người phải dõi theo.
“Cô nàng này là ai…”
“Sao có cảm giác quen quen?”
“Học lớp 12A9… khoan đã… lẽ nào là…”
Lớp 12A9 khi thấy bạn học kia bước vào. Họ tự hỏi với nhau đây là học sinh mới của lớp sao?
Nhưng khi bạn học ấy bước về chiếc bàn cuối dãy, họ mới ngờ ngợ nhận ra đấy là ai!
Quân lúc này mới ngước lên nhìn, ánh mắt hắn căng tròn như muốn nứt ra.
“U… u… Uyên?”
Quân nhận ra ngay. Nhưng chính vì người trước mắt là Uyên nên hắn mới bất ngờ.
Không còn mái tóc xù dị hợm nữa, Uyên bây giờ đã thay bằng một bộ tóc ngắn cá tính, tôn lên gương mặt đẹp đẽ đã bị phong ấn bấy lâu nay. Ánh mắt nàng sắc lẹm như đao, nhưng khi nhìn thấy Quân, chúng lại trở nên dịu dàng lạ thường. Chiếc mũi nàng cao chót vót, bờ môi thì đỏ hồng quyến rũ.
Bộ đồng phục trên người cũng không còn cũ kỹ, ố vàng hay rộng thùng thình như xưa, thay vào đó là chiếc áo trắng tinh tươm cùng váy ngắn màu đen cách điệu.
“Uyên?”
“Là ai vậy bây?”
“Là… là con dị nhân đó…”
“Thật sao? Nó mới đi phẫu thuật thẩm mỹ đúng không?”
“Chắc 1 tuần qua đi phẫu thuật rồi! Bệnh gì mà bệnh!”
Mặc kệ những lời đàm tiếu ngoài kia, Uyên chỉ nhìn mỗi Quân, dù cho khí chất kiêu ngạo toát ra từ gương mặt, song, nàng vẫn là cô bé nhút nhát mà thôi.
Quân sau vài giây bất ngờ liền cười mỉm.
“Hợp với cậu lắm!”
… Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vo-cuc/
Con trai lớp 12A9 cay cú vô cùng. Lớp của họ có nhiều mỹ nữ nhất trường nhưng ai cũng đều có bạn trai hết rồi. Mà cay cú hơn nữa là chẳng thằng con trai nào trong lớp có được trái tim các nàng, để cho những thằng lớp khác hưởng hết!
Trong lớp vẫn còn 2 cô gái chưa có bồ, người đầu tiên là Huyền – lớp phó văn thể mỹ. Cô nàng này sớm đã nằm ngoài danh sách nhắm đến của lũ con trai. Lý do ư? Vì trong đầu cô nàng này chỉ toàn là idol Ji Woon thôi! Làm gì có thằng con trai nào có thể tán được chứ. Người thứ hai là… con dị nhân! Nghe đến cái biệt danh đã hết muốn tán rồi. Mái tóc xù cực kỳ ngứa mắt kết hợp với cách ăn mặc cũ kỹ khiến Uyên chẳng bị đá bay khỏi danh sách của lũ con trai!
Nhưng hôm nay, với màn lột xác ngoạn mục của mình, Uyên đã khiến tụi con trai lớp 12A9 tiếc hận. Nhan sắc của nàng sau khi được giải phong thật sự khiến trái tim lũ con trai muốn bay ra ngoài. Chỉ trong thoáng chốc, bảng xếp hạng cái đẹp của tụi con trai toàn trường đã có sự thay đổi rõ rệt, Uyên bay lên vị trí top 5, chung mâm với những mỹ nữ như Quỳnh Phương, Huyền…
“Mày viết gì thế?”
“Đơn xin lỗi…”
“Xin lỗi ai…”
“Xin lỗi Uyên!”
“Ừ đợi tao viết với!”
Ngồi trong lớp, Uyên cảm thấy có chút không quen trước ánh mắt hau háu của tụi con trai. Xưa giờ nàng luôn khoác lên mình một diện mạo dị hợm nên chẳng ai thèm đoái hoài, ấy vậy mà lại hay, nàng đỡ phải chú ý đến ánh mắt người khác.
“Tự tin lên! Đẹp thì người ta mới ngắm! Chỉ cần bọn nó không tỏ ra bất lịch sự là được!” Quân cổ vũ khi thấy Uyên có hơi rụt rè.
“Cậu thấy mình đẹp ư…” Uyên cúi đầu đỏ mặt. Sống dưới cái lốp dị nhân đã lâu, nàng dường như quên mất mình từng đẹp thế nào. Ngày xưa, lúc những biến cố chưa xảy ra với cuộc đời Uyên, nàng cũng tự tin về nhan sắc của mình lắm. Nhưng kể từ lúc bị Nga bắt nạt, nàng bị ép phải trở nên xấu xí để thỏa mãn Nga. Lâu dần, nàng nghĩ việc xinh đẹp chính là yếu tố khơi gợi người khác bắt nạt mình. Nàng thu mình trong vỏ bọc xấu xí ấy để bảo vệ bản thân.
Nhưng sau những chuyện gần đây, Uyên nghĩ mình có quyền được xinh đẹp, vì bản thân nàng và vì… Quân. Không biết tại sao nữa, nhưng Uyên nghĩ nếu mình xinh đẹp hơn, Quân sẽ cảm thấy vui.
… Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vo-cuc/
“…” Duyên dạo này cảm thấy khó chịu trong lòng, bạn trai nàng – Vũ, dạo này bận rộn nhiều việc nên chẳng đến thăm được bữa nào. Bên cạnh đó, nàng lại hay nghĩ vẩn vơ về Quân. Rồi khi thấy Uyên, người ngồi cạnh Quân, bỗng chốc trở nên xinh đẹp, Duyên cảm thấy cực kỳ khó chịu. Mà cả hai còn trông rất thân thiết nữa chứ…
“Quân! Chiều nay cậu rảnh không?”
Uyên hỏi.
“Có… sao thế?”
“Cậu đến nhà mình không?”
“Có! Chiều nay mình đem theo cái chuông cho!” Quân cười nhẹ rồi tiếp tục đọc sách.
Uyên nghe Quân đồng ý, mặt bỗng dưng đỏ như trái cà chua.
“Sao thế…”
“Không… không có gì…”
… Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vo-cuc/
Nhà Uyên hôm nay gọn gàng hẳn ra. Quân nhìn có chút không quen.
Hắn ngồi trên chiếc ghế sofa cũ kỹ, nhận lấy ly nước từ Uyên.
“Nay mình có đem cái chuông nè, cậu nghiên cứu tiếp đi…” Quân tính thò tay vào cặp thì Uyên lắc đầu.
“Không… mình nghiên cứu xong rồi!”
“Tốt vậy… thế là từ nay chắc không được qua nhà Uyên nữa rồi…” Quân ra vẻ buồn chán.
“Đâu có… mình… cậu muốn đến lúc nào cũng được!” Uyên xua tay, rồi lại nhận ra mình vừa nói gì đó không đúng, vội chống chế: “À… ý là mình còn nợ chưa dạy cậu chế tác tới nơi tới chốn!”
“À, mình lại tưởng khác…” Quân nhún vai.
“Hả?” Uyên định hỏi Quân nghĩ gì thì Quân lại nói: “Vậy Uyên kêu mình qua có chuyện gì thế?”
“À… thật ra…” Uyên chạy vào trong phòng ngủ rồi đem ra một chiếc hộp khá bự. Quân nhận lấy chiếc hộp, ánh mắt có chút khó hiểu.
“Cho mình à?”
“Uhm!”
Quân mở hộp, đập vào mắt hắn là một đồ vật màu đen huyền bí, dài cỡ 0, 8 mét, thoạt nhìn thì trông như một cây thước dày. Quân cầm thứ ấy lên, cảm giác không quá nặng. Cầm ở phần đầu, Quân kéo mạnh, một chút ánh sáng nhè nhẹ toát ra. Đến lúc này, Quân mới nhận ra mình đang cầm một cây kiếm. Hắn rút toàn bộ lưỡi kiếm màu xanh nhạt ra ngoài rồi múa vài đường.
“Kiếm tốt!” Quân trông khá thích món hàng này.
“Đây là bảo vật 4 sao mà mình chế tạo ra…” Uyên tự hào nói. Điều này đồng nghĩa nàng đã đạt đến trình độ Chế Tác Sư 4 sao!
“Chúc mừng nha!! Đây là thứ mà cậu chế tác mấy nay đó hả?” Quân kinh ngạc.
“Không phải… lúc đầu mình định chế tạo món khác… nhưng mà… nghe nói cậu sắp phải tham gia kỳ khảo hạch của gia tộc, lại đang cần một cây kiếm, nên mình đã tạo ra nó!”
Quân lúc này mới nhớ ra mình từng hỏi Uyên về bảo vật dạng kiếm, cũng từng kể Uyên nghe sắp tới sẽ tham gia kỳ khảo hạch của gia tộc. Nhưng không ngờ nàng để tâm đến vậy, còn chế cho hắn một cây kiếm 4 sao nữa!
“Nhưng nguyên liệu ở đâu ra?” Quân hỏi.
Chế tạo một món bảo vật 4 sao thì nguyên liệu sử dụng cũng không thể tầm thường.
“À… thật ra…” Uyên dắt Quân vào phòng ngủ, nàng kéo ở dưới giường ra một chiếc rương.
“Vãi!!” Quân há hốc mồm khi nắp rương mở ra. Bên trong là vô số loại nguyên liệu dùng để chế tác. Quân tuy chưa biết chế tác nhưng cũng có kiến thức nhận diện các loại nguyên liệu.
“Tử Hồn Thạch… Mộc Tâm… Krash”zion… Golden Arm… Toàn là nguyên liệu hiếm!! Đây là… đây là của ba cậu để lại ư?” Quân lập tức đoán ra đống nguyên liệu này từ đâu mà có. Khi Quân hỏi Uyên tại sao lại bị bắt nạt, nàng ta đã kể hết mọi chuyện, bao gồm cả lai lịch của người ba làm chế tác sư.
Đống nguyên liệu này cũng do ba nàng tích góp về sau ngần ấy năm làm việc cho Hội chế tác sư Sài Gòn. Lẽ ra chúng đã bị tịch thu rồi nhưng ba nàng trước khi bị bắt đã giấu chúng nhằm truyền lại cho Uyên.
“Lưỡi kiếm được làm từ Lam Tinh Thạch, Tử Hồn Thạch, Thiên Sinh Kim, hòa trộn với tỉ lệ 1: 3: 6… đồng thời dựa trên nguyên lý thiết kế của Chuông Phước Lành… abc xyz…” Uyên giảng giải cho Quân. Cũng may Quân đã học qua chế tác nên hiểu được một phần nào đó.
“Nhưng mà thứ này quý như vậy… cậu thật sự đem tặng cho mình à?” Quân hỏi.
“Ừm!”
“Thôi… để mình trả tiền cho cậu! Thứ này quý quá!” Quân thò tay xuống túi tính móc bóp ra thì bất ngờ Uyên lao đến. Nàng ngã vào lòng hắn, hai tay siết chặt cơ thể của Quân.
“Không cần đâu…”
“Uyên?”
“Mình nói là không cần đâu… cậu đã làm rất nhiều điều cho mình… chừng này có là gì chứ?” Giọng Uyên thủ thỉ. Nàng cũng không biết tại sao mình lại hành động như vậy nữa. Tại sao nàng lại chạy đến ôm Quân? Vốn nàng chỉ định ngăn hắn không lấy tiền ra trả mình thôi, ai dè lại thành tình huống thế này. Mà một khi đã ôm Quân, Uyên lại không muốn bỏ ra nữa. Cảm giác tựa vào người hắn thật thoải mái làm sao, cứ như mọi khó khăn, lo lắng đều tan biến.
Quân mang đến một cảm giác an toàn, thứ mà Uyên đã không có trong một khoảng thời gian dài. Hắn là người đầu tiên gọi nàng bằng tên thật, là người kéo nàng ra khỏi bàn tay của những kẻ bắt nạt, là người đã bảo vệ nàng bất chấp. Chế tác cho hắn một món bảo vật 4 sao? Uyên cảm thấy đó chỉ là chuyện cỏn con, nàng thậm chí còn muốn cho hắn nhiều hơn nữa.
“Quân! Mình… mình…” Uyên rối bời trong suy nghĩ, nàng đang muốn nói gì đó thì bất ngờ Quân siết vai nàng.
Vì đang ôm nên Uyên không biết gương mặt khoái chí của Quân, ngoại trừ cây kiếm 4 sao, tất cả đều đúng như dự đoán của Quân. Hắn sao không nhận ra được tâm tư của Uyên chứ. Những biểu hiện của cô nàng ngây thơ này đều nói rõ một điều: Nàng đã rung động trước Quân.
Định bụng xem Uyên biểu hiện ra sao nhưng với tính cách nhút nhát của cô nàng, sợ rằng chạy đến ôm hắn đã là tất cả những gì nàng có thể làm rồi. Dù ôm đến mai cũng chưa tiến thêm được bước nào. Đã đến lúc Quân ra tay!
Hắn thì thầm vào tai Uyên: “Cảm ơn Uyên! Nhưng mình không thể nhận không được…”
Uyên nghe xong có chút buồn, sau tất cả, Quân vẫn khách sáo với nàng sao? Rốt cuộc hắn chỉ xem nàng là bạn ư? Vậy tại sao lại đối xử với nàng như thế? Tại sao lại làm nhiều điều vì nàng đến vậy?
Thấy Uyên có vẻ hơi nới lỏng tay, Quân biết cơ hội đã đến, hắn thả cây kiếm xuống sàn, hai tay chộp lấy gương mặt đáng yêu của Uyên, ánh mắt say mê nhìn nàng.
“Quân… Quân…” Mặt Uyên đỏ bừng, nàng cảm giác trái tim đang nổ tung vì những nhịp đập quá mạnh mẽ.
Áp sát mặt lại, Quân kề môi hôn lấy bờ môi đang mím chặt của Uyên. Một cái chạm mãnh liệt khiến toàn bộ giác quan của Uyên bùng nổ. Nàng như hóa thành một pho tượng để mặc cho Quân tham lam chiếm lấy đôi môi.
Quân hôn thì khỏi phải bàn, hắn biết cách hôn cho từng đối tượng. Với một thiếu nữ trong sáng như Uyên, Quân chọn cách tiếp cận nhẹ nhàng để dẫn dắt nàng. Bờ môi cả hai quấn lấy nhau, Quân dùng kỹ thuật đỉnh cao để mơn trớn, mở khóa cơ miệng của nàng. Bàn tay hắn cũng không ngồi yên, xoa nhẹ vào cánh tay Uyên nhằm thúc đẩy cảm xúc.
Dần dần, Uyên biết há miệng ra, Quân bắt đầu hôn sâu hơn, lưỡi hắn trườn qua bên kia chiến tuyến. Có lẽ hơi bất ngờ nên Uyên đã thụt đầu lại. Quân cũng không vội vàng dẫn tới, hắn kề lên trán Uyên, dùng đôi mắt để mê hoặc nàng.
Cả hai không nói gì, chỉ đợi đến lúc Uyên gật đầu, Quân lại tiếp tục hôn lấy hôn để. Lần đầu biết hôn nên đầu óc Uyên đảo lộn hết cả lên. Những cảm xúc mới mẻ đang dần nảy sinh trong tâm trí nàng.
Trong vô thức, nàng siết chặt tay để ôm lấy cơ thể của Quân, cả hai từng bước di chuyển rồi ngã lên giường.
Quân từ từ rời khỏi bờ môi Uyên, hắn giương mắt nhìn gương mặt xinh đẹp đang ửng đỏ cùng đôi mắt ướt long lanh của nàng. Từng hơi thở gấp gáp khiến bầu ngực đằng sau chiếc áo sơ mi phập phồng quyến rũ. Uyên lúc này mới tỉnh ra, nàng thật sự đã hôn Quân rồi sao? Không để Uyên kịp có thời gian tỉnh táo, Quân sấn đến hôn Uyên. Lần này hắn mạnh bạo hơn, quyết tâm dìm toàn bộ lý trí của Uyên xuống.
Lưỡi của hắn quấn chặt lấy lưỡi của Uyên, tay phải thì bắt lấy hai tay Uyên ghì xuống. Hoàn toàn trấn áp được Uyên, bàn tay còn lại bắt đầu mò mẫm, khám phá cơ thể nàng. Hai hàng nút dần bị bàn tay khéo léo của Quân tách rời, bộ ngực đã ẩn hiện phía sau lớp áo. Tay Quân chui tọt vào bên trong, xoa lên hai bầu vú của Uyên.
Uyên khẽ rùng mình, cảm giác ngực mình có chút nhói nhói, nhất là khi chiếc áo ngực bị Quân hung hăng kéo xuống, bầu vú nàng có cơ hội cương lên, hai đầu ti thì cứng ngắc!
Cơ thể Uyên uốn éo như một con rắn mỗi lúc Quân bóp vào vú nàng. Lúc đầu Uyên có chút không quen khi ngực bị xâm phạm, nhưng rất nhanh, nàng lại thèm khát được tay Quân nắn bóp.
Ở bên trên, Quân chiêu đãi Uyên một màn cháo lưỡi đỉnh cao khiến lý trí cô nàng hoàn toàn lu mờ. Sau đó, hắn liếm từ trên mặt xuống cổ rồi dừng lại ở hai bầu vú. Quân há miệng ngoạm lấy vú và bú liếm.
“Ah… Quân ơi… Quân…” Uyên nỉ non rên rỉ, nàng cảm giác vú mình đang căng phồng hết cỡ.
Quân chơi đùa hai đầu ti của Uyên một cách điệu nghệ, khiến nàng sướng đến run người.
Chụt chụt!
Hắn mút mạnh vú của Uyên rồi từ từ ngẩng đầu lên, Uyên cũng ưỡn ngực theo, đến khi Quân nhả ra thì nàng ngã xuống đệm.
Ánh mắt cả hai nhìn nhau, Quân thấy rõ sự mong chờ pha chút e ngại và hòa cùng hạnh phúc đang cuộn tròn trong con ngươi Uyên.
Hắn thừa thắng xông lên, liếm xuống chiếc rốn của Uyên.
“Uh… đừng mà… uh!!” Uyên bị co người liên tục, vừa nhột lại vừa sướng một cách kỳ lạ. Hành trình của chiếc lưỡi không dừng tại đây đâu! Nó tiếp tục chạy xuống đến cái quần ngắn của Uyên.
Quân ngoạm lấy chiếc quần rồi kéo xuống bên dưới, Uyên lúc này hơi giật mình, muốn ngăn Quân lại nhưng không thể, hắn ta đã dùng tay đặt lên bụng nàng, khiến nàng không thể ngồi dậy.
Quân thành công tụt quần Uyên, đập vào mắt hắn là một chiếc quần lót mỏng tanh. Quân không chờ được nữa, dùng chiếc lưỡi liếm lên vị trí đã ướt đẫm dâm thủy.
“Uhhhhh!!” Lần đầu bị một tên con trai liếm chỗ kín, Uyên xấu hổ vô cùng.
Quân nhanh tay kéo luôn chiếc quần lót của Uyên xuống, mặc kệ nàng có khép chân chống cự. Lúc này đây, vùng tam giác huyền bí ấy đã hiện ra trước mặt Quân.
“Trời ạ… lồn không lông!!!” Quân chép miệng nhìn cái lồn non nớt của Uyên. Nó thật đáng yêu làm sao. Khe lồn nàng đang đỏ rực và ngập tràn dâm thủy. Quân cúi xuống bú lấy bú để, Uyên thì co chân co tay trước kinh nghiệm dùng lưỡi của Quân.
“Ah… sướng quá…” Cảm giác mỗi lần lưỡi Quân quét qua lồn thật dễ chịu làm sao.
Bú đến lúc Uyên thở dốc, Quân mới chịu dừng. Hắn từ từ đứng dậy, tháo dây nịt, cởi khóa quần rồi tụt xuống. Không còn gì ngăn cản, con cặc to chảng của Quân ngạo nghễ vươn ra trước ánh mắt muốn nổ tung của Uyên. Nàng vội đưa hai tay lên che mặt, cứ như sợ nhìn thấy thứ đó, nhưng các ngón tay lại phản bội nàng khi tách ra một khe vừa đủ cho đôi mắt tò mò của nàng.
Đây đích thị là lần đầu nàng thấy con cặc của một người con trai!
Nàng có hơi sợ bởi hình thù hầm hố của nó nhưng cũng rất hứng thú một cách khó hiểu, có lẽ bản năng của một nữ giới đang mách bảo nàng thứ trước mặt sẽ đem đến những khoái cảm vô bờ.
Quân cười trước biểu cảm đáng yêu của Uyên, hắn cầm con cặc kề sát vào cửa lồn, sau đó hỏi: “Em có sợ không?”
Đổi cách xưng hô khiến Uyên nảy sinh cảm giác phụ thuộc Quân. Nàng đáp: “Sợ…”
Quân dùng đầu khấc bự chảng mơn trớn trước cái khe lồn bé xíu của Uyên, thật là một hình ảnh trái ngược!
“Đây là lần đầu của em à?”
“Uhmmm…”
“Cho anh nhé?”
Quân vuốt ve hai bên hông Uyên. Hắn tôn trọng quyết định của nàng. Đây là lần đầu của một cô gái đấy! Quân tuy là dân chơi nhưng cũng biết nghĩ cho người khác. Số phận của Uyên đã quá khổ rồi, hắn muốn nàng cân nhắc để không phải hối hận.
Uyên dần bỏ tay ra khỏi gương mặt, nước mắt đã ngấp nghé ở khóe mi, nàng mím môi rồi gật đầu một cái nhẹ.
Chỉ chờ có vậy, Quân ấn đầu cặc vào cái khe bé nhỏ non nớt kia.
“Uhhhhh…” Cảm giác đau rát từ háng truyền lên đại não.
Quân tiếp tục đưa cặc vào sâu hơn, quá trình có chút khó khăn vì lồn Uyên chật quá. Từng bước nhẹ nhàng để tiến vào, cho đến khi hắn cảm giác được có gì đó vướng vướng.
Quân nhìn vào mắt Uyên như để nói với nàng chỉ cần một cú nhích hông nữa, nàng sẽ chính thức trao thứ ngàn vàng cho hắn, cả cuộc đời nàng chỉ có một người được hưởng điều đó mà thôi!
Và nàng đã chọn Quân.
Nàng không hối tiếc gì cả.
Mặc dù mọi thứ diễn ra hơi nhanh, nhưng nàng không muốn phá hỏng giây phút thiêng liêng này! Nàng sẽ trao cho hắn tất cả.
Quân đẩy mạnh con cặc vào trong, xé rách màng trinh của Uyên, trở thành người đàn ông đầu tiên của nàng!
“Ahhhh… uhhhh… ahhhh!!!” Uyên đau đớn nhăn mặt, miệng không ngừng la hét. Đau đớn đến mức nàng muốn chết đi sống lại. Ở bên dưới, một dòng máu đào đã chạy theo con cặc của Quân và rỉ xuống giường.
Quân an ủi bằng những nụ hôn nhẹ nhàng.
Khi thấy Uyên đã có dấu hiệu dịu lại, hắn bắt đầu di chuyển, Quân kéo con cặc ra rồi đẩy vào trong, hắn không đẩy vào sâu hơn vì muốn Uyên quen dần.
Cảm giác đau thốn này thật kỳ lạ làm sao! Uyên cảm giác được ẩn sau sự đau đớn ấy là một cơn sóng sung sướng đang chực chờ để nuốt chửng nàng. Ráng chịu đựng thêm vài phút, Uyên bắt đầu cảm giác được sự sung sướng len lỏi trong cơn đau. Nàng khép hờ mắt, hai tay buông lơi, chân thì quặp lấy hông của Quân.
Quân lúc này bắt đầu đào sâu hơn sau mỗi cú nhấp. Rồi bỗng hắn đẩy mạnh một phát đưa con cặc tìm đến tận tử cung của Uyên.
“Guhhhhh!!!” Uyên giật nảy người lên, nước mắt đầm đìa.
Nhưng không phải vì đau! Nàng cảm giác sung sướng đang tuôn trào bên trong cơ thể.
Quân hiểu Uyên đã qua được giai đoạn khó khăn, giờ thì hắn có thể thoải mái rồi!
Rút ra đút vào, Quân liên tục khiến Uyên rên rỉ. Hắn làm ngày càng nhanh và mạnh hơn. Tiếng chiếc giường kêu cọt kẹt hòa cùng âm thanh da thịt của cả hai khiến căn phòng nhộn nhịp!
“Quân ơi… ahhhhh…” Uyên rên rỉ không ngừng, hai chân nàng đã run lên, lồn thì siết chặt lại.
“Ra rồi hả?” Quân cười nhẹ khi thấy Uyên ra. Nàng xấu hổ vô cùng, lại lấy tay che mặt. Quân bỗng bế phốc nàng lên trong khi con cặc vẫn còn cắm trong lồn, hắn vòng tay xuống mông Uyên để bế nàng, tiện thể bóp mấy cái.
“Uhhhh!!” Uyên tựa vào vai Quân, hai tay vòng qua cổ hắn trong khi phần hông ưỡn về sau.
Quân banh rộng hai chân để lấy thế rồi tiếp tục đẩy về phía trước.
“Ahhh…” Uyên không ngờ Quân lại đụ mình trong tư thế này, hai chân nàng co lại kẹp chặt hông Quân, tạo thành một thế vững chắc cho Quân thoải mái ra vào.
Dập một hồi thì Uyên lại ra, lần này còn nhiều nước hơn lần trước. Nhưng Quân chưa dừng lại đâu. Hắn thả Uyên xuống giường, chỉnh nàng chổng cặp mông đã in đỏ hai dấu tay về phía mình.
Một lần nữa, hắn đem con cặc đút sâu vào trong. Tư thế này khiến lồn Uyên bót hơn nữa. Quân cảm giác con cặc mình đang bị nghiền nát bên trong.
“Guhh… anh ơi… em sướng quá… mạnh nữa lên đi!!!” Uyên sau hai lần ra đã đánh mất lý trí, khoái lạc đã trào lên tận não rồi. Nàng hoàn toàn hoạt động theo bản năng của một người phụ nữ.
“Được thôi! Anh sẽ chiều theo em!” Quân tăng tốc.
“Ahhh… uh… chết mất… chết em mất… huhu…”
Uyên vừa rên vừa khóc, nàng đang sướng đến điên dại.
“Ahhhh… em… em yêu anh… em yêu anh… guhhhh… em yêu anh quá!!!”
Bị mấy lời của Uyên kích thích, Quân tiếp tục tăng tốc đến chạm đỉnh.
“Yêu thế nào?”
“Em yêu anh nhất… hơn cả việc chế tác… huhu…”
“Hahaha…” Quân cười lớn trước màn so sánh của Uyên.
“Em nói thật mà… huhu… anh phải tin em… anh là người duy nhất đối xử tốt với em… em yêu anh nhất… Quân ơi… em yêu anh!” Uyên không nhịn nổi mà hét lên. Nghe vậy, trái tim của Quân cũng có chút dao động. Hắn nắm lấy hông Uyên rồi đẩy tới tấp.
“Nữa rồi… em không chịu nổi nữa…”
Quân rút cặc ra cũng là lúc một suối nước tung tóe bắn ra từ cái lồn đang co giật của Uyên. Quân cũng chạm đến giới hạn của mình rồi, hắn vuốt trụ mấy cái rồi phóng tinh lên mông Uyên.
… Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vo-cuc/
“Dạ… tối nay con không về nha dì Xuân! À… biết rồi! Con sẽ bù mà!” Quân nói xong liền cúp điện thoại, sau đó nhìn xuống Uyên đang rúc vào lòng mình như một con thú cưng.
Sau khi làm tình với nhau, Uyên không muốn phải xa Quân lúc này. Nhưng sao khi nghe nói hắn ở lại cả đêm với mình, nàng lại có chút sờ sợ.
“Sao thế…”
Uyên lắc đầu, chu môi nói: “Đau chết người ta rồi!”
“Chứ không phải sướng quá à?”
“Có sướng… nhưng mà đau quá… hic!”
“Yên tâm! Những lần sau sẽ khác!” Quân vuốt ve Uyên.
“Anh rành mấy chuyện này quá nhỉ?” Uyên liếc Quân, giờ này nàng mới nhớ ra Quân là kẻ ăn chơi, đã nếm qua không ít cô gái rồi.
“Hehe! Chỉ là có chút kinh nghiệm…” Quân ra vẻ tự hào trêu chọc Uyên, nhìn vẻ mặt ghen ghen mà không làm được gì của nàng khiến Quân cười thỏa mãn.
Nằm ôm nhau một lát thì có người đến giao đồ ăn. Quân ra nhận hàng rồi đem vào phòng cùng Uyên thưởng thức.
“Anh đặt nhiều đồ ăn quá vậy? Mà sao toàn là hàu thế?” Uyên thắc mắc.
“Bồi bổ tinh lực!” Quân cười nham hiểm.
Uyên rùng mình, nàng cảm thấy đêm nay nàng sẽ bị quần cho thừa sống thiếu chết đây.