Vô cực

Chương 40



Phần 40

Bước ra khỏi phòng tắm, Thư khoác trên người một chiếc khăn tắm đơn giản nhưng khiến dáng người cô được tôn lên đầy kiêu sa. Phía sau cô, Quân đang từng bước áp sát, hai tay hắn ôm lấy Thư.

“Lại nữa sao…” Thư kinh ngạc trong lòng.

Quân lại giở trò sờ soạng, mò đến vú Thư.

“Đừng mà… nghỉ một tí đi!” Thư nói.

“Sao được chứ? Cháu chỉ có 24 tiếng! Nếu không tranh thủ thì sau này hối hận mất…” Lời nói của Quân khiến Thư suy nghĩ. Hối hận? Cô bây giờ đã đủ hối hận rồi… nhưng tại sao sau mỗi lần làm tình cùng hắn, cô lại cảm thấy có chút tiếc nuối khi sau này không được tận hưởng cảm giác này nữa. Lẽ nào cô cũng sẽ hối tiếc giống Quân? Nực cười thật! Chẳng phải chính cô là người mong chuyện này mau kết thúc sao?

Quân lại giở trò rồi, hắn sờ soạng cô đủ kiểu, lại còn thúc con cặc cứng ngắc của mình vào mông cô một cách khiêu khích.

Đúng lúc này, có âm thanh điện thoại vang lên. Quân thả Thư ra vì hắn biết đó là điện thoại của Thư.

Nhìn thấy cái tên hiện ra, Thư vội tắt máy.

“Là dượng à?”

Quân tiến sát đến, phả vào tai Thư những hơi thở ấm nóng.

“Ừ!” Thư gật đầu, cố tìm cách né tránh Quân. Cuộc gọi của Vân Tiên như đánh thức tâm cảnh đang mụ mị của Thư. Cô nhớ ra mình vẫn còn chồng. Vậy mà nãy giờ, đã có những phút cô buông thả để hưởng thụ. Chết tiệt! Cô điên mất.

Vân Tiên lại gọi đến. Thư định tắt máy thì bị Quân ngăn lại.

“Nghe đi!”

“Cái gì?”

“Nếu không sẽ khiến dượng lo lắng đấy!”

Quân đứng sang một bên.

Thư nghĩ hắn nói cũng có lý, bèn gạt nút xanh. Trên màn hình điện thoại là hình ảnh Vân Tiên đang cùng đội địa chất và đội khai thác khám phá mỏ khoáng mới.

“Em yêu! Anh tới nơi rồi! Đây… em nhìn xem, rất nhiều rất nhiều đá năng lượng! Lần này giàu to rồi!” Vân Tiên mừng rỡ nói với vợ, đồng thời lia camera cho Thư thấy được những viên đá màu xanh đang rực sáng giữa màn đêm.

Gương mặt Thư hiện lên vẻ mừng rỡ nhưng gượng gạo hết mức. Bỗng, ánh mắt cô trợn lên.

Không biết từ lúc nào, Thư đã bò xuống dưới, chen đầu vào giữa hai chân Thư để bú liếm cái lồn vẫn còn âm ỉ khoái lạc của cô.

Sớm biết Quân sẽ không để mình có cuộc nói chuyện yên ổn với chồng, nhưng Thư không hiểu tại sao bản thân mình vẫn chấp nhận thực hiện cuộc gọi. Để giờ đây cô vừa phải nói chuyện với chồng, vừa phải chịu đựng trò đùa quái ác của Quân.

“Tuyệt quá… vận may thật sự đứng về phía chúng ta!”

“Haha ông Tang chắc cay lắm đây!” Vân Tiên cười nói, sau đó lại hỏi: “Em đang làm gì thế? Sao mặt em đỏ vậy?”

Thư có chút chột dạ, vội lắc đầu: “Không sao, em ổn!”

Đúng lúc này, Quân thọc lưỡi vào trong lồn, khiến Thư rùng mình. Theo sự điều khiển của hắn, Thư cong người lại, dựa lên chiếc bàn trước mặt, tay giương điện thoại theo một góc vừa đủ để không lộ ra thằng cháu khốn nạn.

“Sao anh nghe có tiếng gì thì phải?”

“Có gì đâu anh! Chắc tiếng nước chảy thôi! Khi nào anh về vậy?”

“Ngày mai nha! Ráng đợi anh về mát xa cho!”

“Haha biết rồi…” Thư cố cầm cự trước những ngón tay tinh quái của Quân, hắn mò mẫm cái lồn cô đến từng vị trí sâu nhất.

Bỗng, Thư cảm giác có gì đó không đúng. Dường như cái đầu khấc của Quân đang chen vào trong lồn cô.

Để làm được điều này, Quân nhất định phải đứng lên.

Nhưng như thế hắn sẽ lọt vào khung hình mất.

Và chồng cô sẽ thấy hắn.

Sẽ biết tất cả mọi chuyện!

Trong khoảnh khắc kéo dài chưa tới một giây, Thư đã nghĩ ra hàng vạn kịch bản đen tối cho mình.

Cô đã cố gắng nhẫn nhịn vậy mà, tại sao thằng khốn đó lại phá vỡ mọi thứ?

Nhưng chỉ một giây sau, trái tim Thư đã đập trở lại.

Cô… không thấy Quân trên màn hình. Dù cô cảm nhận rất rõ, hắn đang đứng phía sau, đút cặc vào trong lồn cô.

“Em sao vậy?”

“Không… không có… sao hết…” Thư xém tí nhoái người, cô cố giữ phần trên bất động trong khi phần dưới đang bị Quân công kích mãnh liệt. Hai chân Thư buông thả, banh rộng hết mức để Quân có thể ra vào dễ dàng hơn.

“Nhìn nè! Anh kiếm được thêm mấy cục đá siêu cấp!” Vân Tiên vui vẻ khoe với vợ một tảng đá bự mà không hề biết rằng trong lồn vợ mình đang chứa một thứ còn bự hơn.

“Ha… ha… trông đã thật… uh… ah…”

“Em sao vậy? Sao trông như sắp khóc thế?” Vân Tiên rất để ý đến nét mặt vợ mình.

“Không… không có gì đâu… chỉ là… ahhh… em… nhớ… anh… uhhh…” Thư cố bịa ra một lý do nào đó. Từ trước đến nay cô có bao giờ nói nhớ chồng đâu. Cô điên lên mất thôi. Cô đang cùng một kẻ khác làm tình ngay trước mặt chồng. Vậy mà chồng cô lại chẳng hề hay biết.

Tội lỗi này sẽ chẳng bao giờ gột rửa được.

Nhưng nó sướng chết mất.

Nó sướng điên đảo, sướng vô cùng vô tận.

Người ta thường nghĩ đến thiên đường khi nói về sung sướng?

Nhưng thứ sung sướng tội lỗi này chỉ có thể tìm thấy ở địa ngục thôi!

Dù biết sau cơn sướng này sẽ là nỗi niềm hối hận bất tận.

Nhưng Thư chẳng muốn nghĩ dài nữa.

Từ trong lồn Thư, không biết bao nhiêu dâm thủy đang ào ạt đổ ra. Quân há hốc không thôi, đây là lần đầu hắn thấy Thư ra nhiều đến vậy, cô ra như một chiếc đập bị vỡ, nước lũ không ngừng tuôn chảy ướt hết cả lông cặc Quân.

“Anh cũng nhớ em lắm! Anh sẽ sớm về với em thôi!” Vân Tiên hôn lên màn hình, sau đó có người của đội khai thác gọi, Vân Tiên tắt máy tạm biệt vợ mình.

Màn hình vừa đen lại, cơ thể Quân dần hiện ra. Vừa nãy, hắn đã dùng thuật Ẩn Thân.

Thư lúc này không còn biết phải diễn tả gì về Quân, tên này có nhiều thủ đoạn lợi hại quá!

Nhưng lợi hại nhất vẫn là con cặc khủng bố của hắn, thứ đang giã nát tử cung cô.

“Mạnh nữa lên!”

Đây là lần đầu Thư nói câu này. Vừa nói, Thư vừa chổng mông cao lên.

Quân biết mình đã bắt được tần số của Thư, hắn quyết cho cô sướng đến chết!

Trong phòng bếp, âm thành da thịt cùng những tiếng rên rỉ cuồng nhiệt đang ngày một vang vọng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...