Vợ sếp

Chương 1



Hiện tôi đang làm cho một công ty chuyên về thi công công trình chiếu sáng công cộng. Sau 5 năm ở Tây Nguyên nắng, gió, mưa mùa mà vẫn trắng tay, tôi quyết định về tìm việc ở Hà Nội cho gần nhà khi mà bố mẹ tôi tuổi cũng đã cao.

Sau khi xin vào công ty, tôi cũng đã dần khẳng định được bản thân với mớ kinh nghiệm kha khá và sự cần cù, chịu khó của bản thân. Tôi được tin tưởng giao nhiều dự án quan trọng, nhất là ở địa bàn miền trung và Tây Nguyên.

Công ty nơi tôi làm việc chủ yếu là đàn ông, nữ chỉ có 3 người là hai em kế toán và vợ của sếp. Tôi thì kinh tế không khá giả gì nên hai em bên kế toán thì chả để ý tới. Còn tôi cũng không thích cái tính chảnh của hai em nên chả buồn nói chuyện.

Duy chỉ có vợ sếp với tính cách quảng giao, và phong cách của phu nhân, nên cũng thường nói chuyện với tôi. Thi thoảng nhờ tôi chở đi lo việc của Công ty. Lâu dần, hai chị em cũng khá thân.

Vợ sếp hơn tôi 5, nhưng do bảo dưỡng tốt nên chị rất đẹp. Da trắng, chân dài, bộ ngực vun cao. Ở chị toát lên vẻ quý phái, thanh cao. Do văn phòng công ty hẹp, nên bàn làm việc của chị và của tôi ở cạnh nhau. Thỉnh thoảng ở công ty, tôi vẫn nhìn trộm bộ ngực trắng căng mọng lấp ló sau cổ áo. Hay nhìn trộm cặp chân thon thẳng tắp của chị mỗi khi chị mặc đầm ngắn.

Buổi trưa, mọi người thường ngồi ngủ ở ghế văn phòng công ty. Có lần, chị mặc váy ngắn ngồi quay về phía tôi ngủ. Do vô ý hai chân dạng ra, tôi nhìn rõ cái quần silip ren màu hồng lấp ló phía trong là chùm lông đen. Nhìn thấy, tim tôi như loạn nhịp. Hạ thân căng lên, như chỉ muốn úp mặt vào cái vùng đen huyền bí ấy. Nhưng đấy chỉ là suy nghĩ trong đầu. Những ý nghĩ ấy trỗi dậy khi đêm đến, tôi làm bạn với cái tay phải.

Cuộc sống cứ thế bình lặng trôi, cho đến một lần. Sếp yêu cầu tôi đi vào Bình Định cùng với hai vợ chồng sếp để khảo sát một dự án ở đây. Do thời gian làm việc và khảo sát kéo dài, nên chúng tôi quyết định thuê hai phòng Condotel ở tòa FLC và thuê một chiếc xe ô tô để tiện đi lại. Chị chỉ dự họp các buổi họp với đối tác, dự tiệc đối tác mời. Còn tôi thì với sếp tổng thì sau khi họp còn đi thực địa. Những lúc như thế, chị ở nhà nấu cơm cho hai anh em.

Đi thực địa về, đến bữa chị lại gọi tôi sang ăn cơm. Món chị nấu khá vừa miệng. Cả ba ăn uống rất vui vẻ. Chị mắc chiếc váy hai dây mặc nhà làm cho khuôn ngực lộ ra. Tôi nhìn thấy chỉ len lén liếc trộm và nuốt nước miếng. Trong bữa ăn, Chị hết hỏi về công việc, lại quan tâm hỏi han về thời tiết nắng nóng thế hai anh em có mệt không. Biết chị chỉ hỏi xã giao, nhưng tôi vẫn rất vui. Tôi ngồi đối diện anh chị trong bữa ăn. Nuốt thức ăn mà tôi cứ nghĩ đang nuốt trọn bầu ngực trắng đầy đặn kia. Cả bữa tôi không tập trung được. Chỉ trả lời theo quán tính. Ăn xong. Tôi không chịu được sự căng cứng phía dưới, nên đi nhờ nhà vệ sinh. Vào trong, đập vào mắt tôi là bộ quần áo chị để trong cái bồn tắm. Cái quần silip của chị lấp ló phía dưới. Tôi lặng đi. Chốt cửa nhà vệ sinh và cầm chiếc quần silip lên. Phía dưới đáy quần vẫn còn một ít chất nhầy dính ở đáy quần. Tôi cầm lên hít một hơi thật sâu. Thơm quá. Tôi lén giấu cái quần vào túi rồi ra uống nước với anh một tí rồi xin phép về phòng. Cầm cái silip của chị tôi lại làm hành hạ cái tay phải cho đến khi mệt rồi ngủ thiếp đi. Trong giấc ngủ, tôi mơ làm tình với chị.

Bạn đang đọc truyện Vợ sếp tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vo-sep/

Sáng hôm sau, còn đang mơ màng thì có tiếng chuông cửa. Tưởng sếp gọi, tôi mặc vội cái quần đùi, cởi trần đi ra mở cửa. Nhưng mở cửa ra thì đứng trước mặt tôi lại là chị. Tôi bối rối xin lỗi. Còn chị thì đỏ mặt khi thấy tôi cởi trần, còn con cu thì vẫn đang đội quần ngóc dậy.

Chị bảo khẽ: Em thay đồ rồi lấy xe chở anh ra sân bay. Anh phải về Hà Nội có việc gấp.

– Hôm nay là cuối tuần mà anh về làm gì ạ? Chị có về cùng không?
– Không. Chị còn ở lại để liên hệ làm việc với Ngân hàng về việc vay vốn triển khai dự án. Anh về 4 ngày rồi lại vào. Sau khi vào sẽ có mấy anh em nữa vào cùng triển khai dự án.

Tôi lật đật rửa mặt, thay quần áo rồi lấy xe ô tô chở sếp ra sân bay Phù Cát. Quay về FLC thì cũng đã hơn 9 giờ sáng. Tôi rủ chị đi ăn sáng nhưng chị đã ăn rồi. Hai chị em đi uống cà phê ở đường Đô Đốc Bảo. Gần trưa, chị bảo tôi chở đi Coopmart để mua đồ về nấu ăn.

Tôi bảo anh về rồi, hai chị em đi ăn quán cho nhanh.

– Đang dịch bệnh, mua về nấu cho an toàn em ạ.

Hai chị em lấy xe đi siêu thị. Trên xe tôi bảo chị.

– Vậy chị em đi chợ, về em nấu. Mà nấu ở phòng em, chứ nấu ở phòng chị hơi lắm. Tí chị nghỉ ngơi lại khó chịu.
– Cậu mà cũng biết nấu ăn á?
– Vâng. Em sống một mình phải biết nấu ăn chứ.
– Thế cô nào lấy cậu lại có phúc rồi.
– Phúc gì hả chị. Em tay trắng có cô nào chịu lấy đâu.
– Em có ý chí, có tài năng, lo gì không thành công. Mà cậu ghê gớm lắm nhé.
– Ghê gớm gì hả chị.
– Hôm trước chị mất cái quần lót. Nghĩ lại, ông xã chị thì không lấy rồi. Còn mỗi cậu vào nhà vệ sinh sau khi chị tắm.

Tôi ấp úng như đứa trẻ bị mắc lỗi. Em xin lỗi. Tại chị đẹp quá…

Anh mắt chị lườm tôi, nhưng sau đó lại tủm tỉm cười. Hai chị em im lặng cho đến khi đến siêu thị. Tôi đỗ xe vào bãi trước cửa, rồi cùng chị đi vào. Hỏi mãi mới biết siêu thị ở trên tầng 3. Tôi lấy một cái xe đẩy đi theo chị. Chị thì tíu tít chọn đồ. Đúng là phụ nữ đi mua đồ. Chọn hết cái này các khác. Tôi thì ngẩn ngơ, không biết chị sẽ thế nào với mình, lặng lẽ đi sau. Lòng dâng lên những ý nghĩ hoang đàng. Giá chị là vợ mình thì tuyệt vời biết mấy. Mà sao chị lại không mắng mình.

Thấy chị mua một thùng bia. Tôi ngạc nhiên hỏi: Chị mua làm gì, em có biết uống đâu.

– Cậu không uống thì chị uống. Mà điêu vừa thôi, dân công trình mà không biết uống.
– Em nói thật mà. Em không uống được luôn ấy.
– Tí nữa về sẽ biết có uống được không.

Đẩy xe hàng ra tính tiền xong, hai chị em về khách sạn. Ở phòng Condotel có sẵn đồ dùng, tôi nhanh chóng làm món lẩu hải sản sở trường. Còn chị thì về phòng thay đồ. Nấu xong tôi nhắn tin bảo chị sang ăn. Hai phòng chung chủ, nên để cùng mật mã khóa cửa. Chị tự bấm mã số mở cửa vào. Chị mặc một bộ đồ lụa mặc nhà màu hồng nhạt. Chị không mặc áo ngực, hai đầu ti nhô lên sau lớp lụa mỏng. Tôi ngẩn người nhìn. Chị cười bảo.

– Làm gì mà như mất hồn thế ông tướng.
– Tại chị đẹp quá.

Chị lại tủm tỉm cười. Hai chị bắt đầu ăn. Chị khui hai lon bia. Đưa tôi một lon. Tôi bảo em không uống đâu. Chị ép tôi mãi cuối cùng cũng uống hết một lon. Ngồi được lúc thì vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.

Chị cười bảo: Không uống được thật à?

– Vâng. Em có uống được đâu.

Thôi hai chị em ăn tiếp đi. Em chả còn gì trong bụng đây này.

Hai chị em lại tiếp tục ăn, chị uống thêm 3 lon nữa và bắt đầu ngà ngà say.

– Tôi bảo chị đừng uống nữa. Uống nữa say đấy.
– Để chị uống. Chị đang muốn say.
– Say mệt lắm. Chị uống làm gì.
– Chị đang có chuyện buồn.
– Em thấy anh chị hạnh phúc, kinh tế không phải lo thì có chuyện gì phải buồn.

Chị khui một lon bia nữa, uống một hơi rồi đặt lon bia xuống nói: Ai cũng bảo chị sướng. Gia đình hai bên đều giàu. Chồng thành đạt, con cái ngoan ngoãn. Nhưng nằm trong chăn mới biết chăn có rận. Tất cả những gì mọi người thấy chỉ là thể hiện cho người khác xem mà thôi. Uống một ngụm bia nữa, chị nói tiếp: Mấy năm nay, anh chị không còn ngủ chung nữa. Anh có bồ nhí ở ngoài, anh say mê con ấy, bỏ bê chị mấy năm nay rồi. Nhưng chị cũng là đàn bà, cũng có nhu cầu, có những khao khát của riêng mình chứ. Chị cũng là con người mà. Lúc này, mắt chị đã rơm rớm nghẹn ngào nói: Lớn cả rồi chị chả ngại nói thật. Chị cũng muốn được ôm ấp vuốt ve. Muốn được quan hệ tình dục. Em có biết bao đêm, ham muốn trỗi dậy, chị phải tự xử. Nói đến tự xử, mặt chị đỏ lên. Nhìn khuôn mặt ướt nước mặt lại thêm đỏ lẹng vì thẹn của chị. Nhìn chị vừa thương, lại vừa muốn che chở cho chị.

Tôi hỏi:

– Sao chị không dùng Sextoy.
– Trong tình dục, chị thích nhất khúc dạo đầu. Thích sự vuốt ve còn quan hệ chỉ là đoạn kết thôi em ạ.
– Em cũng thích khúc dạo đầu. Cảm giác lúc liềm vào lồn, nước trào ra dính vào mép thích thật chị ạ.
– Nhìn mặt thế mà cũng ghê gớm nhỉ.
– Em cũng lớn rồi mà. Trải mấy mối tình rồi chị ạ. Chỉ là không đi đến đâu thôi.
– Thế bây giờ thì sao. Có cô nào không?
– Gái Hà Nội chảnh lắm. Em toàn làm bạn với cái tay phải thôi.
– Thảo nào mà ăn trộm quần lót của chị.

Tôi ấp úng. Không phải đâu ạ. Tại em… Tại em thích chị…

– Gan của em cũng to lắm. Thế cái quần lót đâu rồi. Trả cho chị.
– Em… em… chị… chị…
– Chị chị em em cái gì. Có trả không?
– Chị có thể tặng cho em được không?
– Không được.

Chương trước Chương tiếp
Loading...