Vua giáp vàng
Chương 45
Quỳnh Như là vậy vẫn ngoan vô cùng, cô bé phục vụ tình dục cho Minh mà không bao giờ biết cáu gắt hay khó chịu gì hết. Nàng quả là một người vợ lý tưởng và biết chiều chồng. Sau khi bắn nốt số tinh dịch còn lại vào bên trong âm đạo Quỳnh Như thì cậu từ từ rút côn thịt ra và thở phì phò. Cậu hôn lên bụng bầu chín tháng của nàng và cười nói: “Cha xin lỗi hai con nghen, cha làm mẹ hơi mạnh làm động tới hai con, lần sau cha sẽ nhẹ nhàng.”
Quỳnh Như còn đang lim dim tận hưởng cơn sướng đê mê nghe Minh nói thế cũng phì cười: “Con nó phản đối chồng này.”
Nàng chỉ tay vào bụng mình – nơi hai đứa con đang động đậy trong tử cung nàng.
Minh nhìn nàng mỉm cười hạnh phúc và cúi xuống hôn lên bụng bầu của nàng thêm lần nữa rồi nói: “Làm thêm cái nữa nhé.”
Quỳnh Như cười nói: “Anh chưa mệt sao? Sáng mai còn đi học đấy.”
Minh chồm lên hôn lên môi nàng và cô bé chỉ nhắm mắt hưởng thụ vị ngọt đôi môi do chồng nàng mang tới. Hôn xong, cậu nói: “Mai nghỉ một bữa cũng được mà.”
Quỳnh Như cười đáp: “Tùy chồng, giờ cho em đi vệ sinh lát được không?”
Minh cười: “Ok vợ.”
Nói rồi cậu đỡ vợ mình xuống giường, Quỳnh Như trần truồng đi từng bước nặng nhọc tiến về phía cửa, vừa mở cửa ra đã thấy Quỳnh Phương ở ngoài đó từ bao giờ khiến Quỳnh Như thốt lên: “Ơ… Quỳnh Phương… sao em không nghỉ ngơi trong phòng mà ở ngoài này làm gì thế?”
Thấy chị mình đang trần truồng bước ra nên cô bé biết chị gái và Quang Minh làm tình ở phòng chị mình nên Quỳnh Phương lém lỉnh đáp: “Chị có bầu gần đẻ rồi mà còn được anh Minh sủng ái tới thế nên em sợ bị mất phần nên mới tới đây.”
Quỳnh Như cười nói: “Em gái tôi bữa nay sao thế nhỉ? Em cũng sắp gần đẻ rồi chứ đâu riêng gì chị.”
Bỗng có tiếng Minh vọng ra: “Quỳnh Phương vô luôn đi em, đêm nay anh sẽ cho hai em sung sướng.”
Quỳnh Phương nhìn chị mình đá đểu: “Chị nghe anh Minh nói đấy, giờ nhường đường cho em nào.”
Quỳnh Như cười trừ lách người qua để em gái vô phòng rồi nhìn chồng nói: “Anh làm nó trước đi, em đi tiểu lát sẽ quay lại.”
Minh đáp lại: “Ok vợ.”
Rồi Quỳnh Như rời khỏi phòng. Đỡ Quỳnh Phương nằm xuống giường rồi Minh ghé môi nàng hôn, nàng cũng hôn trả cậu một cách nồng nàn, cậu lột hết đồ cô bé ra, hôn lên đôi vú to tròn xinh xinh, hôn lên làn da mát rượi, hôn lên cái mu âm hộ vun đầy nhựa sống, hôn lên miệng bướm đang e ấp như nụ hoa. Cậu liếm vào lỗ âm đạo bé Phương, húp lấy giọt nước ngọt như siro vừa chảy ra.
Quỳnh Như trần truồng đi vào và nằm cạnh Quỳnh Phương, nàng nhìn Minh đang bú âm hộ em gái còn bé Phương thì thẹn thùng nhắm mắt lại, Minh liếm âm hộ bé Phương và thọc tay vào lỗ âm đạo bé Như, nàng rên ư ư ư sung sướng, cậu bò qua liếm âm hộ bé Như và thọc tay vào lỗ âm đạo bé Phương móc. Quỳnh Như rên lên to hơn và nước trào ra, cậu húp lấy rồi mang nhả vào âm đạo bé Phương. Minh bú hai cô vợ liên tục làm cả hai quằn quại, Quỳnh Như bóp vú em gái còn Quỳnh Phương tay vẫn nắm gối, mắt nhắm nghiền.
Minh ra dấu cho bé Như ngồi dậy, đặt âm hộ vào miệng bé Phương, cô bé há miệng, Quỳnh Như cà cà cho nước tràn vào miệng em gái, Minh chui đầu vào háng bé Như vừa bú âm hộ nàng vừa hôn lên môi bé Phương, cậu thì thầm: “Em liếm âm bé Như đi và bú côn thịt anh nữa.”
Quỳnh Phương lém lỉnh đáp: “Em muốn xem chị Như bú “cây hàng” của anh trước cơ.”
Hai má Quỳnh Như và Quang Minh đỏ ửng nhìn nhau không thốt nên lời: “…”
Quỳnh Phương hào hứng theo dõi Minh kéo Quỳnh Như ra và đút côn thịt vào miệng chị gái nàng, bé Như bú say sưa, rồi cậu đến đút côn thịt vào miệng bé Phương, nàng mỉm cười bặm chặt môi rồi từ từ cũng hả miệng cho chồng đút côn thịt vào, cũng như cô chị, nàng bú mút một cách ngon lành, Quỳnh Như nằm kế bên xem. Bỗng bé Như lao lên người em gái nằm kiểu 69 và bú âm hộ cô bé, Minh lại gần nhìn họ bú nhau mà cậu thèm quá. Cậu nâng chân Quỳnh Phương lên cho đầu bé Như lọt giữa háng, nàng vẫn bú say sưa. Minh ngồi dưới háng bé Phương rồi cầm côn thịt đâm vào lỗ âm đạo đang hé mở, Quỳnh Như liếm vào vị trí tiếp xúc giữa cậu và Quỳnh Phương. Minh nâng đầu bé Như lên, hai người hôn nhau say sưa, côn thịt thì đâm vào âm đạo bé Phương, Quỳnh Như ra nước nhiều làm em gái nàng ngộp, cô bé né đầu qua lại, bé Như sàng theo làm nước dính bê bết trên mặt bé Phương. Cậu đỡ Quỳnh Như nằm qua một bên rồi cậu nằm trên Quỳnh Phương, khá là vướng mắc do cái bụng bầu chín tháng của cô bé, cậu liếm dâm thủy của bé Như dính trên mặt bé Phương và côn thịt thì đâm vào lỗ âm đạo nàng liên tục.
Quỳnh Phương bắt đầu rên, tiếng rên rất nhỏ nhưng với Minh thì đã lắm. Cậu ôm chặt thân thể mát mẻ, mịn màng của Quỳnh Phương, côn thịt cậu lao vào cái lỗ âm đạo nàng như cái máy, tiếng kêu va chạm của da thịt nghe bạch bạch, tiếng côn thịt chạy trong lỗ âm đạo nghe ộp ộp. Quỳnh Phương nói đứt quãng: “Ư… ư… sướng quá chồng ơi… mạnh hơn chút nữa… đi anh…”
Nghe vậy Minh dốc sức nắc Quỳnh Phương như khẩu đại liên xả đạn khiến cô bé rên la quá trời.
Quỳnh Như chịu hết nổi bò đến, Minh lấy tay thọc vào lỗ âm đạo của nàng mà ngoáy, vừa nắc bé Phương cậu vừa ngoáy bé Như. Minh rút côn thịt ra, kéo bé Như nằm xuống háng em gái, Quỳnh Như hiểu ý bú âm hộ em gái sầm sập, cậu kéo mông bé Như cho cao lên và đâm vào, tiếng côn thịt va vào âm hộ bành bạch, tiếng bú âm hộ chụt chụt, tiếng rên rỉ hư hư hư tạo nên âm thanh đặc trưng của trận giao hoan tập thể.
Quỳnh Như nằm xuống cạnh Quỳnh Phương, phơi hai cái âm hộ no tròn, Minh chịch mỗi nàng một ít và khi “đâm” nàng này cậu cũng không quên móc lỗ âm đạo nàng kia cho bớt sự chờ đợi. Minh chịu hết nổi nên bò qua bé Phương, cậu nằm lên nàng, thọc côn thịt vào lỗ âm đạo nàng nắc và cảm nhận sự ma sát giữa côn thịt và những thớ thịt non tơ trong âm đạo của cô bé, cảm nhận cái mu âm hộ cứng và cao đẩy Minh lên như để bảo vệ cái hang sừng sững phía dưới, cảm nhận làn da mát rười rượi của bông hoa non mới chớm hé nụ đã bị cậu đâm vào hút hết mật thơm. Và cảm nhận sự căng tức nơi côn thịt rồi cậu ngừng nắc phóng vào búp hoa non ấy đống nọc, loại nọc đã kết hợp với trứng của cô bé tạo ra một đứa bé chín tháng tuổi đang ở bên trong tử cung của nàng.
Minh rút côn thịt ra, nằm thở, tinh dịch len lỏi ra khỏi lỗ âm đạo chảy xuống, Quỳnh Như thấy vậy bò đến liếm sạch rồi nàng cầm côn thịt ướt mèm, mềm nhũng của cậu bú liếm như thể ra lệnh cho nó thức dậy để phục vụ cho cuộc hoang lạc chưa được phép kết thúc sớm. Được chăm sóc côn thịt Minh dần tỉnh dậy, nó ngóc đầu giật giật như cảm ơn và lắc lư tìm lỗ âm đạo, thứ mà cả đời nó phải chui vào cái hang tăm tối và nhớp nháp ấy.
Quỳnh Như đứng lên, chỉnh côn thịt cậu ngay cửa hang và ngồi xuống, côn thịt cậu ngoan ngoãn chui vào làm nhiệm vụ gây mê cho đàn bà. Côn thịt quả là mạnh mẽ, nó có thể biến con gái thành đàn bà, biến đàn bà thành những đàn bà dâm đãng, biến sự ngây thơ, ngơ ngác của cô bé thành sự hoang dại của con mèo cái khát tình…
Minh ngồi dậy, bé Như ôm cổ cậu nhún nhảy cho đến khi mệt mới thôi. Lát sau cậu cho Quỳnh Như và Quỳnh Phương bò trên giường, cậu cầm côn thịt đâm vào từ phía sau và nắc cho hai cô bé bò tới bò lui nhìn thật tội nghiệp. Minh kéo Quỳnh Phương xuống giường, rồi đẩy nàng nằm ngửa lên giường, chân vẫn dưới đất, kiểu này âm hộ nhô ra thật đẹp, Minh cầm côn thịt đâm vào, cậu ôm nàng và nắc, chân nàng run run vì mỏi nhưng không dám nhúc nhích, cậu rút ra, kéo đến làm giống bé Như.
Lúc này Minh mới thấy rõ hai cái âm hộ hai chị em hồ ly to và trắng như nhau, những sợi lông lơ thơ của Quỳnh Như còn Quỳnh Phương thì vẫn trụi lông nhưng cái lỗ âm đạo của cả hai thì đã bị đâm nhiều lần và tử cung của cả hai dù đang trong thời kỳ phát triển đã phải đón nhận hàng đống tinh trùng và đã có thai nhi hình thành và phát triển bên trong nó mà lẽ ra phải đến năm, sáu năm nữa nó mới sẵn sàng tiếp nhận. Minh cầm côn thịt đâm vào lỗ âm đạo Quỳnh Như và nắc…
“Mỏi chân quá anh ơi.” Quỳnh Phương nói…
“Để im nào vợ.” Minh vừa xoa mu âm hộ vừa nói…
Minh rút côn thit ra khỏi lỗ âm đạo bé Như rồi đâm vào lỗ âm đạo bé Phương, còn bé Như mỏi chân quá nên duỗi thẳng, thấy hay hay cậu cũng cho bé Phương duỗi ra rồi cậu bước một chân qua người nàng, ôm lấy nàng, cậu cầm côn thịt đâm vào, bàn chân dưới đất, lưng trên giường còn mông, âm hộ, đùi lơ lửng trên không nên khi Minh nắc bé Phương tưng tưng thật hay. Rồi cậu chơi bé Như ở thế tương tự.
Minh đẩy bé Phương lên giường, đẩy chân cô bé lên ngực cho âm hộ lồi ra và cầm côn thịt đâm vào, cậu thấy nàng cắn răng, tay nắm chặt gối, vậy là nàng sắp ra, cậu để chân nàng hai bên hông, ôm lấy nàng, hôn vào tai và nắc ầm ầm. Quỳnh Phương ôm lấy cậu, bụng bầu của nàng giật giật, rồi đến cơ trong âm đạo căng lên co bóp côn thịt Minh liên tục và cả thân người cô bé giật giật, dâm dịch trào ra làm côn thịt cậu nóng lên, Minh mới ra nên cậu không ra được, cậu nắc thêm mấy chục cái nữa, mắt nàng đờ đẫn. Cậu rút côn thịt ra, nước tràn ra ngoài, nước trên côn thịt chảy xuống giường. Nàng rũ người xuống, mắt lim dim thỏa mãn.
Còn lại Quỳnh Như đưa ánh mắt ngóng chờ người chồng tôn kính của mình, Minh gật đầu với nàng rồi kéo nàng lên, cầm chân cô bé đẩy lên cho âm hộ nhô ra giống bé Phương, cậu đâm vào nắc, và đẩy mạnh cho chân nàng lên đến mặt, mông nhổng cao, cậu đứng dậy cầm côn thịt đâm xuống và dập cho tan nát cái âm hộ của nàng ra. Nàng thích chơi từ phía sau nên cậu tính lật sấp nàng xuống chợt nghĩ nếu làm vậy hai đứa con trong bụng nàng sẽ bị ảnh hưởng mất nên buộc cậu phải chơi nàng theo kiểu truyền thống trai trên gái dưới vậy, cậu điều chỉnh cho quy đầu côn thịt ngay cửa âm đạo của nàng, rồi côn thịt Minh chui thẳng vào trong âm đạo bé Như, Minh cảm nhận rõ quy đầu đã chạm vào cổ tử cung của nàng và rồi cậu ra sức dập mạnh và nhanh làm mông cô bé rung rinh, nàng rên: “Ư… ư… Em ra… anh ơi…”
Minh đáp: “Ừ mình ra nhé…”
Nàng khẽ nói: “Dạ…”
Minh dập như cái máy, Quỳnh Như rên lớn hơn, hai tay nắm chặt cái gối và người nàng giật giật. Cậu nắc thêm mấy phát bạch bạch cuối cùng, bé Như ứ lên một tiếng và tràn ra, Minh gồng lên nắc như một cái máy và côn thịt cậu nóng lên, phồng to rồi phóng tinh vào nơi sâu thẳm trong âm đạo nàng. Côn thịt cậu xìu xuống trong cái hang ẩm ướt, đê mê, rồi cậu rút côn thịt đã mềm xèo ra khỏi lỗ âm đạo bé Như. Tinh dịch, dâm thủy chảy rỉ ra khỏi lỗ âm đạo và chảy xuống giường.
Minh nằm qua một bên, cả ba thở hổn hển sau trận làm tình đầy hoan lạc. Bỗng Quỳnh Như và Quỳnh Phương cảm nhận được một loạt cơn đau buốt như banh da xé thịt khiến hai cô bé phải ôm bụng hét lên: “A, ui da… em đau bụng… quá anh ơi, có vẻ như con chúng ta… muốn… chui ra… Áaaaaa…”
Nghe hai nàng hét khiến Minh giật bắn người lúng ta lúng túng chưa biết làm sao, thầm nghĩ: “Trời ơi, mới ban nãy Thùy Trang mới đẻ xong giờ tới lượt Quỳnh Như và Quỳnh Phương cũng sắp đẻ, sao mà nhanh vậy?”
Cậu vội hỏi bé Phương: “Quỳnh Phương, sao hôm bữa em nói là Quỳnh Như sinh sau Thúy Diễm mà, và em thì sinh sau chị của em cơ mà?”
Quỳnh Phương bị cơn đau vật vã do đứa bé bên trong tử cung gây ra nhưng nàng cố hít một hơi chịu đau trả lời ông chồng mình: “Năng lực dự đoán của em chỉ có thế thôi vì tương lai có thể bị thay đổi lúc nào. Ối cha… em đau quá… chồng ơi.”
Minh nhìn hai cô vợ xinh đẹp độ tuổi mới lớn đang ôm bụng bầu rên la oai oái khiến cậu xót lắm nhưng cậu làm gì mà có chuyên môn khoa sản mà đỡ đẻ cho hai người vợ mình đây? Chẳng lẽ lại bất lực nhìn hai cô vợ yêu dấu rên la đầy đau đớn thế này mãi ư? Bỗng một tia sáng lóe trong đầu Minh, cậu vội nói: “Quỳnh Như, em biến ra được một người đỡ đẻ không? Chứ anh không biết làm thế nào để lấy mấy đứa nhóc trong bụng hai em ra cả.”
Quỳnh Như vận phép lên ngón tay đang run run biến ra hai con robot đỡ đẻ. Thấy vậy Minh ngạc nhiên hỏi: “Sao giống con robot đỡ đẻ trong phim Star Wars vậy bé?”
Bé Như cười ngượng: “Bữa trước em coi phim đó cùng anh mà. Thấy nó có vẻ hữu dụng nên em ghi nhớ luôn.”
Và rồi với sự mát tay của hai “bà đỡ đẻ”, Quỳnh Như cùng Quỳnh Phương cho ra đời những đứa con khỏe mạnh và đáng yêu.
Khi hai con robot vệ sinh xong đứa nào thì đưa cho Minh nhận đứa đó. Minh bồng lên, cảm giác vỡ òa sung sướng của người làm cha, đặt đứa bé gái ngay cạnh Quỳnh Phương, cậu mỉm cười nói: “Đây là con gái chúng ta tên là Ngọc Linh.”
Quỳnh Phương mỉm cười ứa lệ nhìn Minh rồi quay qua nhìn con của mình, cuối cùng nàng với Minh cũng đã có trái ngọt.
Tới phiên Quỳnh Như, chồng nàng đặt cạnh nàng là hai đứa sinh đôi, nàng mỉm cười trìu mến nhìn Minh rồi nhìn hai con của mình (có vẻ nàng đã lo xa, hai con nàng sinh ra hoàn toàn là người chứ không hề mang đặc điểm của hồ ly gì hết khiến nàng mừng thầm trong bụng).
Minh chỉ tay vào hai con của mình và nhìn Quỳnh Như cười nói: “Đây là Phi Cường, còn nhỏ này là Thủy Tiên.”
Quỳnh Như cười nói: “Tên đẹp quá.”
Nói rồi nàng cúi xuống hôn lên trán hai đứa con của mình và khẽ nói: “Mừng hai con của mẹ đến với thế giới này.”
Minh nghĩ ngợi một lúc rồi nói: “Để xem nào, bé Trang đã sinh một còn ba, còn em thì đã sinh đôi còn bốn, bé Phương sinh một còn ba, còn Thúy Diễm mốt bé ấy sinh một đứa thì sẽ còn ba. Haiz… lại phải đợi nữa rồi.”
Quỳnh Như mở mắt ngạc nhiên nhìn chồng nàng: “Anh nói sao? Em còn phải sinh bốn đứa nữa á?”
Minh cười nói: “Ừa, đúng đó vợ yêu.”
Quỳnh Phương góp lời: “Trong bốn người chúng ta, chị là người đẻ nhiều nhất ấy, thật không công bằng khi em với chị Trang, chị Diễm chỉ sinh được tối đa có bốn đứa mà chị lại sinh tới sáu được.”
Quỳnh Phương nói với giọng nũng nịu khiến Minh phì cười phải qua an ủi nàng, còn Quỳnh Như đỏ mặt, e thẹn và trong lòng thì khỏi phải nói: Vui hết cỡ luôn. Minh lấy khăn lau cho hai cô vợ hồ ly xong thì lấy quần áo khác mặc vô cho hai nàng.
Vui vầy bên hai nàng và các con thêm chút nữa thì cậu rời khỏi phòng để hai nàng và các con ngủ nghỉ và cậu về bên phòng của mình, nơi cô vợ đầu tiên của cậu đang thao thức chưa ngủ có vẻ đang đợi cậu hâm nóng tình cảm, dù sao hồi kiếp trước khi cả hai còn là vợ chồng son ở cõi Hóa Lạc, cả hai đêm nào cũng “yêu” nhau đến khi mệt lả thì thôi và ở kiếp này cũng thế Minh và nàng cũng là một cặp vợ chồng son như thế.