Vùng quê yên bình
Chương 22
Thằng Dũng thấy thời gian càng lúc càng về chiều mà sao mẹ nó đi đâu mãi vẫn chưa thấy về. Nó thấy sốt cả ruột mà không biết phải làm sao. Nó muốn đi tìm Tuyết Trinh nhưng nó đâu có biết nàng đi đâu mà tìm ? Gọi điện thọai cho nàng thì tổng đài cứ báo ngoài vùng phủ sóng không liên lạc được. Thử hỏi như thế làm sao cậu chàng không lo cho được.
Mà thật ra, cái ly do duy nhất mà nó chờ đợi Tuyết Trinh thì hẳn ai cũng hiểu là vì sao… Bởi lẽ 1 thằng thanh niên sức dài vai rộng như nó lại đang trong tình cảnh ” ăn quen.. nhịn không quen ” đã thế lại mới bén mùi với mẹ nó… vậy nên mới sáng nay thôi, vừa tranh thủ xào chẻ một tí đã bị kì đà cản mũi. Thật là bực mình.
Lại nữa, cái con kì đà cản mũi ấy… lại cũng là 1 trang giai nhân tuyệt sắc và có lẽ cũng lắm chiêu nhiều trò. Nó biết tỏng Xuân Hà cũng không phải là 1 người phụ hiền lành hay nhu mì gì cho cam. Bằng chứng là lúc trưa khi nó nhìn ngực cô, cô đã chẳng ưỡn ra cho nó mãn nhãn là gì. Uhm.. rồi có ngày chết với anh em ạ !!! Nó nghĩ bụng.
Có lẽ mãi lo lắng về chuyện mẹ nó đi đâu chưa về nên cậu ta không thấy đói dù bây giờ đã gần 7 giờ tối. Tiếng xe máy quen thuộc vẫn chưa thấy đâu mà bóng người vẫn bặt tin cá nhạn. Nó sốt ruột lắm rồi nên không thể ngồi chờ nữa. Chạy nhanh lên phòng, nó thay đồ rồi chạy nhanh xuống tầng trệt định dắt xe ra thì chợt ngoài cổng có tiếng chuông kéo dài. Nó thấy lòng dạ mừng rơn như trẻ nhỏ được quà khi mẹ đi chợ về. Nó nhảy chân sáo ra mở cổng.. nhưng không… cái người đang đứng trước mặt nó không phải là Tuyết Trinh mà là một người khác. Xuân Hà – bạn của mẹ nó.
Không đợi Xuân Hà lện tiếng, Thằng Dũng hỏi ngay:
– Sao cô lại đứng ở đây, mẹ con đâu rồi ??
Xuân Hà ấp úng, có lẽ nàng không biết nên bắt đầu từ điều gì:
– Mẹ con… mẹ con..
Thấy cô ấy cứ ấp a ấp úng mà không nói nên câu, Thằng Dũng sốt ruột hỏi dồn:
– Mẹ con bị sao hả cô, hả cô ??
Vừa hỏi nó vừa nắm lấy cánh tay Xuân Hà lay mạnh.
Thái độ của Thằng Dũng bỗng chốc làm Xuân Hà đâm ra khó xử. Cô biết nó đang rất lo lắng cho mẹ nó. Nhưng nếu bây giờ cô nói thẳng ra là mẹ nó đang nằm trong bệnh viện chưa biết sống chết ra sao liệu nó sẽ phản ứng thế nào. Biết đâu nó vì sốt ruột mà chạy sảng như mẹ nó lúc chiều.. rồi lại gặp tại nạn… eo ôi.. chỉ mới nghĩ tới thôi mà Xuân Hà đã nghe lạnh cả sống lưng.
Chính vi thế, cô dùng chiêu ”câu giờ” với nó:
– Từ từ đã nào, chàng trai trẻ không định mời cô vào nhà sao ?
Thấy mình cứ mãi lo cho mẹ mà quên cả mời khách vào nhà đến nỗi người ta phải lên tiếng nhắc nhở, Thằng Dũng chợt thấy mình hôm nay sao đoãn tính quá. Những hôm khác nó đâu có như thế. Có lẽ do cậu chàng đang bị ức chế tâm sinh lý chăng ?!
Nở 1 nụ cười thật tươi, nó mở rộng cánh cửa rồi đưa tay ra dấu mời Xuân Hà vào nhà. Cô nhoẻn miệng cười rồi lặng lẽ dắt xe theo sau lưng nó với tâm trạng rối như tơ vò. Đến phòng khách, nó kéo tay Xuân Hà lại chiếc ghế sofa nơi mà buổi trưa cô đã ngồi đợi mẹ nó để đi công chuyện và ấn cô ngồi xuống đấy, đoạn nó hỏi khẽ:
– Cô dùng bia nhé !?
Xuân Hà xua tay:
– Thôi Dũng… cho cô 1 ly nước lọc nhé !
Nó đến bên tủ lạnh lấy chai nước suối rồi bước vào bếp lấy cái ly thuỷ tinh để rót nước cho khách. Và rồi, trong lúc Xuân Ha còn đang ngó nghiêng khắp căn phòng thì Thằng Dũng đã len lén bỏ vào cái ly ấy một ít chất bột màu trắng đục. Nó dùng muỗng khuấy đều cho chất bột ấy tan hẳn trong nước rồi mới bưng ra nhẹ nhàng đặt trước mặt Xuân Hà:
– Mời cô dùng nước !
Đang lúc tâm trạng rối bời bởi đến giờ cô vẫn chưa tìm ra được lời nào khả dĩ thích hợp nhất để nói với Thằng Dũng. Từ lúc vào đâu cô cứ mãi mím môi và nuốt nước bọt đến khản cả cổ. Thấy ly mước mát lạnh, Xuân Hà vội đưa tay bưng lên uống và không quên nói lời cám ơn theo phép lịch sự tối thiểu. Ly nước nhanh chóng cạn đi trên đôi môi nồng thơm của Xuân Hà. Ánh mắt Thằng Dũng chợt sáng lên 1 tia ma mãnh. Nó biết chẳng mấy chốc con mồi sẽ ngấm thuốc.
Đợi Xuân Hà uống xong và đặt ly xuống bàn, nó liền ngồi kê bên cạnh cô miệng hỏi mà mắt nó nhìn chăm chăm vào đôi gò ngực căng đầy của cô:
– Cô uống thêm nhé, dường như cô đang khát ?!
Thấy nó cứ chăm chăm nhìn vào ngực mình với vẻ thèm muốn, bỗng dưng Xuân Hà thấy có chút tự hào về mình. Ít ra cô vẫn còn hấp dẫn với bọn đàn ông con trai lắm chứ. Chẳng phải Thằng Dũng đang chết mê vùng đồi núi nhấp nhô này hay sao ? Trong phút chốc cái bản tính nghịch ngợm lại tràn về trong cô. Khẽ nhắm mắt và lắc nhẹ đầu ra dấu từ chối lời mời của nó, cô vô tình lặp lại động tác lúc ban trưa: nhẹ nhàng gác đầu lên thành ghế và từ từ.. ưỡn ngực ra phía trước.
Tuy nhiên, nếu hành động này lúc ban trưa chỉ là để trêu chọc Thằng Dũng thì lúc này đây, cũng với hành động ấy, thì chẳng khác nào cô đang châm dầu vào lửa. Cái ngọn lửa dục tình đang thiêu đốt thăng Dũng khiến nó thấy bứng ngẩn ngơ. Và cũng bởi lúc này trong nhà chỉ có nó với cô, lửa đang gần rơm và lửa đang bung cháy thì lẽ nào rơm chẳng hề chi ??
Ngay cái lúc Xuân Hà vừa ưỡn ngực ra, nó nhanh như con sóc nhảy chồm tới đưa tay chộp ngay vào gò ngực vun tròn bóp một cái và miệng nó kề sát miệng Xuân Hà.
Còn đang nhắm mắt mơ màng tận hưởng cảm giác tự hào không tên ấy, bỗng Xuân Hà giật nẩy mình khi cảm nhận ngực mình đang bị xoa nắn mãnh liệt, cô mở choàng mắt ra thì thấy Thằng Dũng mắt đỏ ngầu dục vọng đang ngồi kề sát bên cô. Miệng ú ớ định hỏi nó muốn nhưng vừa há miệng thì Thằng Dũng đã nhanh hơn một bước, nó ngậm vành môi cô nút mạnh và lùa lưỡi vào trong vòm miệng cô khua khoắn.
– Ứm.. ứm.. ưm.. ưh…
Xuân Hà không thể thốt nên lời bởi lẽ cái miệng cô giờ đây đang bận hôn nhau với Thằng Dũng. Nó vừa mút mút đôi môi mềm ngọt vừa dùng lưỡi đá vào 2 bên hàm răng trong của Xuân Hà làm cô thấy thinh thích. Và rồi nó lấy lưỡi kéo lưỡi cô ra và ngậm lấy, mút mút… bên dưới hai bàn tay nó không ngừng hoạt động trên những vùng nhạy cảm.
Thò hẳn bàn tay vào tận bên trong coocse, nó sướng tủn mủn khi bàn tay gân guốc chạm vào vùng da thịt mềm mại và săn chắc ấy. Đôi gò bỗng đảo chẳng mấy chốc săn cứng lên dưới đôi bàn tay điệu nghê của Thằng Dũng, nó dùng ngón trỏ khảy khảy lên đầu ngực cô khiến Xuân Hà sướng muốn phát điên. Mặt cô đỏ lựng lựng như con tôm luộc, cả cơ thể căng ra như sợi dây đàn mà bên dưới ngay vùng tam giác chẳng hiiểu sao nước tư bên trong cứ liên tục chảy ra, đến mức cô cũng cảm nhận được dòng nước ấy chảy tràn cả 2 bên đùi non. Có lẽ sẽ chẳng bao giờ Xuân Hà lại nghĩ rằng Thằng Dũng dám bỏ thuốc kích thích vào ly nước của cô. Thật sự cô biết mình là tuype phụ nữ đa tình và hơi mạnh mẽ, quyết liệt trong tình dục nhưng vẫn nghĩ có lẽ do Thằng Dũng tấn công quá nên em bé của cô mới khóc nhiều như thế.
Còn Thằng Dũng sau một hồi tấn công những vùng trọng yếu, nó nhanh chóng đẩy Xuân Hà nằm dài trên ghế sofa rồi nằm đè lên trên người cô. Cái lưỡi nó đá tanh tách trên 2 đầu ti bé xíu và hồng non ấy. Mỗi lần lưỡi nó chạm vào đầu ngực mình là Xuân Hà cong người lên như mặt trăng hình lưỡi liềm. Nó vừa bú ngực cô vừa trồi xuông phía dưới. Đến khi mặt nó ngang tầm háng cô, nó dừng lại dùng tay hất tung cái gấu váy lên ngang bụng. Cả vùng da thịt trắng ngần nơi hai bắp vế non hiện ra trước mắt Thằng Dũng như một vùng đất hứa: nơi có 2 mép thịt vun đầy căng tràn nhựa sống. Một chòm lông đen tuyền nằm lấp ló trong chiếc quần chip bé nhỏ và mỏng manh. Cái chip dường như chỉ mặc cho có chứ nó không có tác dụng che đây gì một vùng hạ thể căng đầy như thế này.
Sau một hồi thị dâm mãn nhãn cái hình ảnh đầy khiêu khích ấy, Thằng Dũng vội đưa nguyên cái miệng của nó ngậm cả 2 mép thịt ấy mà mút thật mạnh. Xuân Hà rũ người lên trong cơn khoái cảm càng lúc càng trào dâng trong cơ thể, nàng nhắm nghiền mắt và siết chặt 2 tay vào thành ghế để tận hưởng cảm giác sung sướng khi Thằng Dũng dùng miệng khẩu dâm cho cô. Mỗi khi Thằng Dũng mút âm hộ Xuân Hà thì những tiếng xì xụp, sộp soạp lại vang lên khiến bất cứ ai nghe thấy cũng phải ngỗng đâu rồng. Lại nữa Xuân Hà tỏng cơn phấn khích cứ luôn miệng rên rỉ: ưh.. ưh.. ưhm.. ua… !!!
Một lúc sau Thằng Dũng nhân thấy cái hạt thịt bên trong con sò đã sưng mộng lên thì nó biết Xuân Hà đã nứng lắm rồi. Mà nó thì cũng có khác chi khi mà trong quần cái dương vật đã cứng ngắt tự khi nào. Chỉ mất có mấy giây nó đã trút bỏ bộ đồ trên người và trần truồng như nhộng. Nó nắm 2 chân Xuân Hà giang ra rồi kề đầu dương vật vào cái hang tình cong mông ấn tới. Ngay lập tức khúc thịt nóng hổi chạy tọt vào cái hang sâu ẩm ướt của Xuân Hà.
– Ối.. ôi… ôhhhhh….
Xuân Hà sướng ngất ngây khi nguyên khúc thịt nóng hổi và cứng sừng sững đâm sâu vào cửa mình cô. Thằng Dũng nghe Xuân Hà rên rỉ càng hưng phấn tợn. Nó liên tục thục sâu dương vật vào âm hộ cô và kéo ra rồi thọc vào. Những âm thanh phành phạch vang lên khi tiếng da thịt chạm vào nhau bôm bốp. Có lẽ do quá phấn khích nên vừa nhịp khoảng dăm phút, Thằng Dũng đã thấy hoa cả mắt và sướn run người. Nó nhanh chóng gia tăng tốc lực dùng hết sức mình dập dương vật vào sâu trong âm hộ Xuân Hà rồi bắn vào trong đấy 1 dòng tinh đặc quánh.
Sau màn cụp lạc, nó mệt mỏi nằm dài trên người Xuân Hà để lấy sức. Còn cô thật sự cô cũng chẳng hiểu tại sao mình lại dễ dãi với thằng nhóc như vậy. Nhưng thật tình mà nó ở nó cô thấy có rất nhiều những nét đàn ông và nam tính, chỉ tiếc nó là con của Tuyết Trinh, bạn cô.
Chợt nhớ đến Tuyết Trinh. Xuân Hà ngồi bật dậy như cái lò xo và nói 1 câu mà chẳng phải hỏi cũng không phải trả lời, có lẽ là cô đang tự nói với mình:
– Thôi chết, con Trinh…. nó đang nằm trong bệnh viện !!