Ỷ thiên dâm hiệp truyện
Chương 34
Tiểu Siêu để mặc cho Vô Kỵ ôm mình vào lòng. Nàng dúi mặt mình vào giữa lồng ngực rắn chắc của chàng. Tiểu Siêu nhắm mắt lại, lấy hơi hít vào mũi mình mấy cái, làm như nàng muốn thâu hết hơi hướm của người con trai vào trong phổi mình vậy. Lòng nàng rộn ràng, sung sướng, lâng lâng.
Sau đó Vô Kỵ để tay lên trán nàng mà đẩy một cái khiến khuôn mặt nàng ngừng hẳn lên. Vô Kỵ nhìn xuống khuôn mặt kiều diễm với cặp mắt xanh mơ. Tiểu Siêu ngó lên bộ mặt tuấn tú với cặp mắt sáng rực. Hai người nhìn nhau một lúc… Bất chợt Vô Kỵ cúi mặt xuống, đặt miệng mình lên môi Tiểu Siêu mà hôn một cái thật mạnh. Tiểu Siêu mở miệng ra đón nhận cái lưỡi của Vô Kỵ. Môi hai người dính chặt vào nhau.
Trong đầu của Vô Kỵ, hình ảnh của hai cô gái đẹp cứ thay phiên nhau hiện lên. Tiểu Siêu tươi cười với hai núm đồng tiền dưới ánh đuốc trong hầm đá… Triệu Minh cười mỉm với hai môi cong lên dưới ánh đèn trong lều vải… Tiểu Siêu quần áo xốc xếch, khuôn mặt trẻ thơ, man dại khi bị Vô Kỵ đè xuống làm bậy… Triệu Minh trần truồng, khuôn mặt xinh đẹp, ngượng ngùng khi ngồi phơi bày thân hình lồ lộ trước mặt chàng… Tiểu Siêu nhỏ nhắn, mềm mại… Triệu Minh yểu điệu, khêu gợi… Tiểu Siêu ngực tròn cứng… Triệu Minh vú to căng… Tiểu Siêu mắt trong… Triệu Minh miệng xinh… Tiểu Siêu hiền… Triệu Minh xảo… Tiểu Siêu… Triệu Minh…
Vừa hôn Tiểu Siêu, Vô Kỵ vừa nghĩ tới hai nàng con gái, một người thì hiện bây giờ đang nằm trong vòng tay chàng, một người thì mới vừa rồi đã nằm trong vòng tay chàng. Chàng mê man đi. Một lúc sau, như không cưỡng lại được, Vô Kỵ lùa hai tay vào trong áo Tiểu Siêu, đưa ngược lên vai nàng, rồi nắm lấy hai vạt áo của nàng mà kéo xuống như lột vỏ chuối vậy. Tức thì nửa người của Tiểu Siêu, trắng hồng, hiện ngay ra trước mặt chàng. Vô Kỵ liền đưa mặt mình vào giữa hai bầu vú thơm tho mê hồn mà hôn lấy hôn để.
Tiểu Siêu đưa tay đẩy đầu chàng ra, nói lên trong hơi thở hổn hển:
– Giáo chủ… giáo chủ… không được đâu… cháu không thể…
Tuy biết là Tiểu Siêu có lời thề nguyện với mẹ nàng là nàng không thể mất trinh với bất cứ ai, nhưng lúc này Vô Kỵ đã say mê, dâm nứng, không dằn được dục tình. Chàng gỡ tay nàng ra, rồi lại dìm mặt mình vào ngực Tiểu Siêu mà thì thào:
– Tiểu Siêu… cho tôi một lần đi… Cô nương… Tiểu Siêu… một lần này thôi…
Nói xong, không chờ Tiểu Siêu trả lời, Vô Kỵ đã ôm người nàng mà ngã xuống dưới đất. Hai người dìu nhau nằm lên tấm thảm da cừu.
Tiểu Siêu hai tay xụi lơ, không chống trả. Người nàng nóng bừng, trí óc nàng rối bời. Một bên là mẹ đẻ, một bên là người mơ. Một bên là tình mẫu tử, một bên là tình trai gái. Một bên là lời hứa, một bên là lửa dục. Một bên là cam chịu, một bên là sung sướng. Trời ơi, nàng phải phấn đấu cho đến bao giờ? Sự cọ xát giữa hai khối thịt nóng bỏng làm Tiểu Siêu mềm người đi. Một cách tự nhiên, nàng ôm lấy đầu Vô Kỵ mà ghì chặt cho nó ép sát thêm vào ngực mình. Không được nữa rồi… mẹ ơi… mẹ ơi… chắc là…
Giữa lúc đó, bỗng nhiên có tiếng reo hò vang trời. Vô Kỵ giật mình ngồi bật dậy. Tiểu Siêu cũng lẹ làng kéo áo lên. Vô Kỵ vừa đứng lên, sửa quần áo thì Trang Tranh đã vội vã bước vào:
– Thưa giáo chủ, có một đám quân lính rất đông kéo đến bao vây chúng ta. Hiện anh em Ngũ Hành kỳ đang ra tay chống cự.
Vô Kỵ nhíu mày suy nghĩ. Mấy ngày nay, đoàn người ra đi không hề gặp trở ngại. Hôm nay tự dưng lại bị vây đánh. Ðây không phải là sự tình cờ, chắc chắn là đã có sự xếp đặt, tính toán từ trước.
Không biết con lỏi Triệu Minh có nhúng tay vào việc này hay không? Nếu đúng như vậy thì quả thật con nhỏ này quá quắt lắm rồi, ăn gian nói lận, trở mặt trở mày, hiểm tâm ác độc vô cùng. Lựa đúng ngay lúc các cao thủ của Minh giáo đang bị mang độc, hành hạ mê man mà ra tay hạ thủ. Triệu Minh ơi, Triệu Minh! Ðã không trao thuốc giải độc như đã hứa thì chớ, còn lật lọng, giả bộ làm hòa, lợi dụng thời cơ mà thi hành kế độc. Thật là mặt sứa gan lim!
Giữa tiếng ba quân la hét, giao tranh vang trời, ngựa hí rầm rộ, hỗn loạn khắp nơi, Vô Kỵ vội vàng chạy bay ra ngoài…