Ỷ thiên dâm hiệp truyện

Chương 51



Phần 5

Từ khi gặp được Cửu Chân một lần rồi Vô Kỵ lúc nào cũng mơ tưởng đến nàng. Hình ảnh của một cô gái trẻ đẹp cứ lảng vảng trong đầu óc y, ngày cũng như đêm. Từ khuôn mặt, giọng nói, tới nét người, hương thơm, đeo đuổi y không dứt. Nhiều đêm y thức trắng mặt, chỉ tâm nguyện được gặp nàng một lần nữa. Người thằng nhỏ đã ốm yếu, xanh xao, bây giờ còn thêm còi cọc, vò võ. Nỗi tương tư này chỉ có y ôm ấp, không nói với ai. Mà nếu nói thì cũng chẳng ai nghe, vì không ai dòm ngó, nói chuyện với y hết. Khi Vô Kỵ lên cơn rét của Huyền Minh hàn khí, y ngồi bó gối co ro, răng đánh lập cập, Kiều Phúc chỉ đi vào liệng cho y thêm một tấm chăn, rồi bỏ đi, để mặc y run rẩy, chịu đựng cho qua cơn hành. Một vài ngày sau, Kiều Phúc đưa Vô Kỵ một bộ quần áo mới, nói thay đi cho sạch. Y mở ra thấy đó là bộ đồ nô bộc thì biết ngay là mình đã bị coi là đứa ở trong nhà. Biết mình sống cũng chẳng còn bao lâu, vả lại tính tình y cũng lành, nên y chấp nhận cuộc sống hiện tại, không ta thán. Từ đó, y làm những việc lặt vặt, ai sai sao làm vậy, mỗi tháng Kiều Phúc đưa cho y vài đồng coi như trả lương ở đợ. Nhiều đêm, Kiều Phúc và Tiểu Phương vẫn lén lút gặp nhau làm tình ở phòng kế bên mà y cũng không dòm ngó nữa. Qua những lời nói, tiếng động, y biết là hai anh chị càng ngày càng háo dâm. Hai người lúc nào cũng bắt đầu đụ nhau bằng những kiểu thường, rồi sau đó thử kiểu mới. Hôm sau lại đụ nhau kiểu mới trước xong rồi lại thử kiểu mới khác nữa. Vô Kỵ biết hết nhưng vẫn không màng. Y sống âm thầm, khép kín, lòng chỉ có một ý nguyện là gặp được Cửu Chân, nàng tiên trong mộng.

Rồi mấy tháng trôi qua, hết đông sang xuân. Phong cảnh trở nên nhộn nhịp. Nhà cửa sáng lạn, mọi người ai cũng tươi vui, háo hức đón xuân ăn tết. Sáng mồng một, khuôn trang vắng vẻ bởi vì hôm qua, sau khi nhận tiền lì xì của gia chủ thì mọi người đều về quê ăn tết hết cả rồi. Còn lại một mình trong trang viện quá lớn, Vô Kỵ bèn đi lang thang qua những căn phòng trống trơn, những khu vườn vắng lặng. Ðang đứng nhởn nhơ trong vườn lan thì bỗng đâu y nghe tiếng cười nói:

– Biểu ca hôm nay mới qua chơi, chắc bên nhà vui lắm hả?

Nghe qua giọng nói, y muốn té xỉu. Thì ra đó là tiếng nói của Cửu Chân, người mà Vô Kỵ hằng tưởng nhớ bấy lâu nay. Y mừng quá, trống ngực đập thình thình, định chạy tới chào hỏi nàng. Nhưng khi thấy từ đằng xa nàng đang cặp kè đi chung với một chàng thanh niên lạ mặt thì y khựng lại, rồi vội vàng đứng núp sau hòn non bộ. Nhìn ra, y thấy Cửu Chân mặc đồ vàng, thắt dây đỏ, mặt mày xinh tươi, hớn hở, trông còn đẹp hơn gấp mấy lần y gặp lúc trước. Ði kế nàng là một chàng thanh niên khoảng 21, 22 tuổi, dáng người cao lớn, rất đẹp trai, tuấn tú. Trời mùa xuân nhưng ở đây tuyết đóng quanh năm nên vẫn lạnh giá mà chàng thanh niên chỉ mặc một chiếc áo lụa mềm, thắt dây đoạn, chân đi giày da mỏng, nét bước khoan thai, nhẹ nhàng, nhưng không mất vẻ hiên ngang, đúng là một nhân vật ẩn tàng một danh thế oai vọng. Nhìn Cửu Chân quấn quýt với chàng trai khôi ngô, Vô Kỵ bỗng cảm thấy tủi thân vô cùng. Y thầm nghĩ, “Thằng này tướng tá đẹp trai, mặt mũi dễ nhìn. Cô nương thích nó thì đúng quá rồi. Chứ đâu như mình, mồ côi, nghèo khó, bệnh tật…” Rồi tự nhiên y thấy ganh ghét với chàng ta, chỉ muốn nhảy ra đánh hắn một trận cho đã tức. Nghĩ vậy nhưng y chỉ đứng lặng câm mà ngó Cửu Chân như bị thôi miên. Thật ra Vô Kỵ đẹp trai hơn chàng trai nhiều, nhưng vì y có bệnh nan y lâu năm nên thân thể còm cõi, hao mòn, không còn phong dáng tuấn vĩ. Khi hai người rẽ qua hành lang khác, y lặng lẽ đi theo nhưng không dám tới gần. Tới một cánh cửa, Cửu Chân nắm tay chàng trai kéo vô:

– Biểu ca vào đây em chỉ cho coi cái này hay lắm.

Bước vào căn phòng, chàng trai cười nói:

– Năm mới em cho anh quà tết hả?

Cửu Chân đưa tay đóng cửa lại. Nàng tiến tới gần chàng trai, đặt tay lên ngực chàng rồi nói khẽ:

– Biểu ca có hiểu lòng em không?

Chàng trai lúng túng, từ từ kéo tay Cửu Chân xuống:

– Biểu muội, em không nên làm vậy…
– Tại sao anh cứ tự dối lòng mình vậy? Bộ em không xứng cho anh để ý hay sao?

Chàng trai nắm tay Cửu Chân để lên ngực mình:

– Em Cửu Chân, anh… Ai có phước lắm mới được em để mắt tới. Anh không có diễm phúc ấy.

Cửu Chân vòng tay lên ôm cổ chàng:

– Biểu ca đừng nói vậy. Chỉ cần anh nói một tiếng thôi…

Chàng trai lại kéo tay nàng xuống, nói nhỏ vào tai nàng:

– Biểu muội, em nên hiểu hoàn cảnh của anh. Anh không thể…

Nghe thế, Cửu Chân rơm rớm nước mắt, thổn thức:

– Không… Trời ơi… Không đâu…

Rồi nàng ôm chầm lấy chàng trai, hai vai rung lên như đang khóc. Chàng trai thấy thế không nỡ đẩy nàng ra. Chàng ta nhìn quanh căn phòng trống như sợ ai thấy, nhưng rồi như không cưỡng lại được, chàng cúi đầu xuống, để mũi mình gần cái cổ trắng ngần của Cửu Chân mà hít hà cái mùi thơm xông lên từ cơ thể nàng. Gục đầu trên vai chàng trai một lúc, Cửu Chân nới lỏng hai tay đang ôm ngang lưng chàng rồi từ từ quỳ xuống. Cái miệng hồng đào hé mở của Cửu Chân chậm rãi lướt qua ngực chàng rồi xuống tới bụng chàng rồi xuống tới háng chàng. Khi nàng hoàn toàn quỳ xuống trước mặt chàng thì khuôn mặt kiều diễm của nàng ngừng ngay trước hạ bộ của chàng, hai tay nàng ôm lấy mông chàng. Cửu Chân ngước mặt nhìn thẳng vào mắt chàng trai, mắt nàng như van nài, như đòi hỏi. Chàng trai đặt hai tay lên vai nàng:

– Biểu muội… em… không nên…

Cửu Chân quyết định làm một hành động mà bất cứ một thằng đàn ông con trai nào cũng ham muốn: Nàng đưa tay sờ lên cu của chàng trai rồi xoa nhè nhẹ. Chàng trai thở mạnh lên, bóp chặt lấy vai nàng:

– Ðừng… em Cửu Chân… Ðừng…

Nghe vậy, Cửu Chân làm bạo hơn. Nàng dúi khuôn mặt thiên thần của nàng vào giữa hai chân, ngay háng chàng trai, dụi qua dụi lại. Rồi nàng chà sát mặt mình lên cu chàng, lúc đó đã bắt đầu cương cứng. Khi thấy Cửu Chân đưa lưỡi ra liếm cu mình qua làn vải, rồi há miệng cắn nhẹ lên cu mình qua lớp quần, chàng trai nắm lấy đầu nàng mà rên lên nho nhỏ. Không thấy chàng trai có thái độ gì chống đối, Cửu Chân liền tháo thắt lưng của chàng ra rồi từ từ kéo quần chàng xuống. Một con cặc cương bóng, nóng hổi sừng sững bung lên, chĩa thẳng vô mặt nàng. Cửu Chân ngó thẳng vô cái đầu cặc bóng lưỡng, rồi lim dim cặp mắt, đưa mặt mình tới gần. Chàng trai thở dồn dập, nhưng rồi lại đưa hai tay ra chặn mặt nàng lại, đẩy ra ngoài. Cửu Chân ngước mắt nhìn lên chàng trai, chàng ta nhìn xuống mặt nàng. Hai người im lặng nhìn nhau một hồi lâu. Rồi Cửu Chân đưa hai tay lên nắm lấy hai tay của chàng trai đang đặt trên má mình mà từ từ gỡ tay chàng ra khỏi mặt mình, mắt nàng vẫn không rời mắt chàng. Nàng há miệng ra, một cách rất chậm rãi, đưa miệng tới để đầu cặc chàng vào miệng rồi ngậm lại, mắt nàng vẫn nhìn thẳng vào mắt chàng. Chàng trai nhắm mắt, ngửa mặt lên, nắm chặt lấy tay nàng rồi kêu à… lên một tiếng. Cửu Chân không nuốt hết con cặc vào trong miệng. Nàng chỉ ngậm lấy đầu cặc của chàng trai, lưỡi nàng đưa qua đưa lại trong miệng, đầu cặc của chàng trai như được xoa vuốt bởi cái lưỡi mềm ấm của nàng. Rồi từ từ, rất từ từ, Cửu Chân đẩy mặt mình sát vô háng chàng trai, cho tới khi mũi nàng chạm tới chùm lông cu của chàng. Ðầu cặc, rồi tới nửa con cặc, rồi tới nguyên con cặc, rồi tới gốc con cặc dần dần mất hút vào trong cái miệng xinh tươi, mềm ướt của Cửu Chân. Nàng đã nuốt hết con cặc của chàng trai vào trong miệng, đầu cặc chàng đâm sâu tuốt tới đáy họng. Tới đây, chàng trai không chịu được nữa, ôm lấy đầu Cửu Chân mà kéo tới háng mình, đồng thời chàng cũng ưỡn người ra, ấn cặc sâu vô thêm trong miệng nàng. Bây giờ Cửu Chân mới bắt đầu ra sức bú và mút cặc chàng…

Vô Kỵ thấy hai người vào trong phòng đóng cửa lại liền mò mò đi tới. Y không dám đẩy cửa bước vào mà chỉ đứng ở ngoài nghe ngóng. Sau một lúc không thấy động tĩnh gì cả, y bèn đi vòng ra phía sau, mở hé cái cửa sổ mà nhìn vào. Người y bỗng run lên. Y thấy chàng trai đứng dựa vô tường, quần rớt xuống tới chân, ngửa mặt nhắm mắt, đẩy đầu Cửu Chân vô háng mình. Còn Cửu Chân thì đang quỳ trước chàng trai, hai tay ôm lấy mông chàng. Vì nàng quỳ quay lưng về phía Vô Kỵ nên y chỉ thấy đầu nàng gật lên gật xuống, lắc qua lắc lại trước hạ bộ chàng trai. Y đoán là Cửu Chân đang bú cặc chàng trai vì nhiều lần y đã thầy mẹ y cũng bú cặc Thúy Sơn và Tạ Tốn y như vậy. Chừng ấy đã làm Vô Kỵ nóng người lên, miệng cổ khô ran, đứng sững sờ. Nếu y mà thấy khuôn mặt Cửu Chân với con mắt mơ màng, đang say mê hưởng thụ, há miệng để con cặc đâm ra thọc vô thì chắc y đứng tim mà thăng tại chỗ rồi.

Bỗng nhiên cánh cửa bật mở, một nàng con gái trẻ đẹp không kém gì Cửu Chân bước vào. Vô Kỵ giật mình, nín thở. Nàng con gái nhìn thấy hai người đang hành dâm như vậy thì kêu lên sửng sốt:

– Vệ huynh! Chị Cửu Chân! Hai người…

Chàng trai chợt thấy nàng con gái xuất hiện, cũng hốt hoảng la lên:

– Thanh muội!

Khác ngược lại với ba người, Cửu Chân không hề nao núng trước diễn biến đột ngột này. Nàng từ từ nhả cặc chàng trai ra – con cặc ướt nhẹp, nhiễu đầy nước miếng – quay lại đưa mắt nhìn nàng con gái nọ với một vẻ thích thú, thách thức và đầy đắc thắng.

Thì ra Cửu Chân thuộc dòng họ Chu Tử Liễu, còn nàng con gái nọ tên là Võ Thanh Anh thuộc dòng họ Võ Tam Thông, cả hai họ Chu, Võ mấy đời trước đều là môn hạ của Ðoàn Nam Ðế Nhất Ðăng Ðại Sư. Hai họ đều tới vùng Côn Luân Tây Vực này để sinh sống làm ăn đã lâu đời, qua lại với nhau rất mật thiết. Chu Cửu Chân và Võ Thanh Anh đều ngang tuổi nhau, tài sắc đều như nhau nên giới giang hồ mới tặng hai nàng giai nhân xứ lạnh này một mỹ hiệu là Tuyết Lãnh Song Châu. Chàng trai tên là Vệ Bích, tôn cha của Thanh Anh là sư phụ, ở lại luôn trong nhà nàng để học võ. Cả hai nàng đều mê Vệ Bích, đều muốn tranh Vệ Bích về phần mình. Nhưng Thanh Anh lại có lợi thế hơn vì lúc nào nàng cũng thân cận với Vệ Bích. Cửu Chân vì không ở chung nhà với Vệ Bích nên kém thế, không có nhiều cơ may gần gũi với chàng. Vì thế mà Cửu Chân rất ganh ghét với Thanh Anh, mà cũng hờn giận Vệ Bích nữa. Nàng biết Vệ Bích yêu thích nàng hơn Thanh Anh nhưng chàng không bao giờ lộ ra cho ai biết, nhiều khi còn làm ra vẻ quý trọng Thanh Anh hơn nàng. Vệ Bích hành động như vậy là cũng có chủ đích. Chàng muốn lấy lòng Thanh Anh và gia đình nàng hầu có thể học được hết chân truyền của nhà họ Võ. Nhà này võ học rất uyên thâm, cao rộng. Ngoài ngón Nhất Dương Chỉ truyền xuống từ Ðoàn Nam Ðế, họ Võ, vì ông tổ có vái Quách Tĩnh làm thầy, còn tinh thêm về võ công của Bắc Cái Hồng Thất Công, Ðông Tà Hoàng Dược Sư, và Toàn Chân giáo phái nữa. Thật ra Vệ Bích có cảm tình với Cửu Chân nhiều hơn nhưng chàng không dám làm mất lòng Thanh Anh. Chàng nghĩ nếu mình khéo léo một tí thì trong tương lai mình sẽ được hưởng hết, cả công (võ học nhà Võ) lẫn người (Cửu Chân và Thanh Anh). Chàng biết cả hai gái trẻ đẹp này đều say mê mình, chỉ cần mình xử sự sao cho vẹn toàn, êm ấm thì cả hai tấm thân sắc nước hương trời kia đều sẽ vào tay mình cả. Chứ còn lọt đi đâu nữa? Trong đầu chàng ta đã manh nha kế hoạch bắt cá hai tay, đánh hoa cả cụm.

Trong khi đó Thanh Anh giận dữ, lớn tiếng:

– Không có mặt tôi là hai người đã làm tới. Bây giờ tôi đã biết. Ðược rồi, tôi ở đây cũng bằng thừa.

Thấy Thanh Anh quày quả giận dỗi bỏ đi, Vệ Bích vội nắm lấy tay nàng kéo lại:

– Thanh muội, khoan đã. Nghe anh nói…

Thanh Anh dùng dằng, giật tay mình ra:

– Vệ huynh còn muốn nói gì nữa. Anh với chị Cửu Chân… Anh không thương em!

Vệ Bích biết với tình cảnh này có nói năng cũng bằng thừa, có giải thích thì nàng cũng không thèm nghe, nên chàng choàng tới ôm lấy Thanh Anh, vít đầu nàng xuống mà hôn lên môi nàng một cái thật mạnh. Thanh Anh dẫy dụa, đẩy chàng ra, nhưng vì bị ôm cứng quá nên không xô chàng ra được. Nàng đấm thùm thụp vào lưng chàng. Vệ Bích chụp miệng mình lên đôi môi mọng ướt của Thanh Anh mà mút, lưỡi chàng liên tiếp đẩy vào miệng nàng. Thanh Anh vẫn tiếp tục đập vào lưng chàng, nhưng nhịp độ đã giảm dần. Thấy thế, Vệ Bích liền đưa tay sờ lên ngực mềm mại của Thanh Anh, rồi luồn tay vào áo nàng, gạt miếng vải quấn vú ra mà bắt đầu xoa bóp cặp vú săn cứng, no tròn của nàng, miệng không ngừng mút lấy môi của nàng. Hai tay của Thanh Anh không còn đánh lên lưng Vệ Bích nữa, bây giờ nó đã mân mê xoa lên lưng, lên vai chàng, rồi tiền lên đầu chàng mà vuốt ve cổ chàng, tai chàng. Rồi chợt nhiên nàng ôm lấy đầu Vệ Bích mà ghì mạnh vào mặt mình. Nàng há miệng bắt đầu mút trả lại chàng, đùa lưỡi của mình qua miệng chàng cho chàng bú đồng thời cũng bú mạnh lưỡi chàng đang sục sạo trong miệng mình. Cửu Chân thấy thế, như dành lấy phần mình, xáp tới cầm cặc Vệ Bích đút vô mồm, bú liền. Vệ Bích kêu lên hư hử.

Ở ngoài cửa sổ nhìn vô, Vô Kỵ ngó cảnh ba người vờn nhau không chợp mắt. Cu y dần dần nở to ra, cương lên từ từ. Mắt y cứ dán chặt vào khuôn mặt xinh đẹp của Cửu Chân, cái miệng xinh xinh, cái môi đỏ thắm đang bám chặt lấy con cặc của Vệ Bích mà mút, mà bú.

Vệ Bích sướng quá, vừa được bóp vú một người đẹp, vừa được một người đẹp bú cặc, chàng rên rỉ:

– Ah… Thanh muội, anh thương em mà… Em Cửu Chân… sướng quá… Anh yêu em lắm… Anh thương cả hai em…

Cửu Chân bú cặc chàng một cái thật mạnh rồi đứng lên ngả đầu lên vai chàng. Thanh Anh cũng ôm Vệ Bích mà ngả đầu vào vai bên kia. Cả hai nàng đều hỏi:

– Có thật anh thương hết cả hai em không?

Vệ Bích thò hai tay xuống sờ vào lồn của hai nàng, mân mê trên những gò mu mềm mại, rồi đưa ngón tay mình vô lỗ lồn đã nhơm nhớp dâm khí của mỗi nàng mà đẩy vào. Chàng dịu dàng nói nhỏ vào tai hai nàng:

– Anh hứa với hai em đó. Anh hứa với biểu muội, anh hứa với Thanh muội là anh sẽ thương hai em mãi mãi. Anh thề là anh sẽ làm hai em sung sướng suốt đời.

Thanh Anh rướn người lên khi nhận được ngón tay của Vệ Bích đâm sâu vào lồn nàng. Nàng ôm lấy cổ chàng mà nói qua hơi thở dồn dập:

– Em chịu rồi… Em thương anh… Em cho anh hết đó… Miễn anh đừng hắt hủi em sau này…

Cửu Chân cũng đang đê mê sung sướng. Nàng đưa tay xuống bụm lấy lốn mình, đẩy ngón tay Vệ Bích lút vào sâu hơn nữa. Nàng nói:

– Nếu biểu ca và Thanh muội cũng đồng ý thì ba chúng ta sẽ sống hạnh phúc bên nhau.

Cửu Chân và Thanh Anh nhìn nhau mỉm cười, hiểu ý nhau, thông cảm nhau. Tự dưng Cửu Chân nổi hứng, cơn dâm tràn tới, mặt nàng nóng bừng lên. Nàng cởi bỏ quần áo ra rồi đẩy Vệ Bích nằm xuống tấm thảm da thú, ngồi lên mặt chàng cho chàng bú lồn mình. Thanh Anh hưởng ứng, cũng trút bỏ xiêm y, cúi mặt xuống, bắt chước Cửu Chân lúc nãy, bú cặc Vệ Bích. Một lần nữa, Vệ Bích lại được hưởng sướng với hai người đẹp, một nàng thì bú chàng, một nàng thì được chàng bú.

Vô Kỵ đứng ngoài cũng cảm thấy người nóng bỏng. Cu y bây giờ đã cương cứng hết cỡ. Tấm thân trần truồng của Cửu Chân và Thanh Anh trông thật tuyệt mỹ. Nhưng vì y đang si mê Cửu Chân nên y chỉ để ý đến nàng mà thôi. Nhìn thấy thân hình trắng nuốt của Cửu Chân cùng những hành động dâm đãng của nàng làm y không chịu được nữa. Nàng quỳ trên mặt Vệ Bích, hai cái đùi trơn láng cặp lấy đầu chàng, cái bụng thon săn dồn dập theo nhịp thở rút, hai tay thì nắm lấy tay chàng liên tục giúp chàng xoa bóp cặp vú măng sữa, mặt thì ngửa cổ lên, phát ra những âm thanh hết sức gợi dục. Không tự chủ được, Vô Kỵ từ từ đưa tay xuống nắm lấy con cu cương nóng của mình.

Bú mút một lát thì Vệ Bích bảo hai nàng nằm lên cho chàng đụ. Hai nàng nhìn nhau cười khúc khích, thỏa mãn chàng liền. Thanh Anh nằm ngửa người lên, hai tay hai chân dạng ra, chờ đợi. Còn Cửu Chân thì quỳ lên, chổng mông ra, sửa soạn một tư thế rất là quen thuộc, yêu thích của nàng. Một nàng quỳ sấp, một nàng nằm ngửa, hai thân hình trần truồng, trắng muốt, đòi hỏi nằm tênh hênh, lõa lồ, song song trước mặt Vệ Bích, sẵn sàng trong một tư thế hết sức dâm đãng cho chàng lựa chọn. Vệ Bích đụ Cửu Chân trước. Con cặc cương bóng đẫm ướt nước miếng của Thanh Anh bây giờ đang dồn dập ra vô trong cái lồn tươi hồng, đẫm khí của Cửu Chân. Vệ Bích quỳ sau đít Cửu Chân mà đụ vô lồn nàng một hồi rồi chàng chuyển qua nằm đè lên người Thanh Anh mà đụ nàng. Thanh Anh vắt chân lên ngang hông chàng mà kẹp thật chặt, nhún người lên mỗi lần Vệ Bích đụ xuống làm cặc chàng vô thật sâu, kêu óc ách. Một lát, chàng lại xoay qua Cửu Chân mà ôm lấy mông nàng rồi đụ kiểu chó, cặc chàng dộng mạnh vô lồn nàng kêu bành bạch. Cứ thế Vệ Bích luân phiên chơi cả hai nàng.

Ở ngoài Vô Kỵ đã bắt đầu nắm con cu cứng ngắc của y mà sọc từ từ. Y thấy ban đầu Cửu Chân còn đẩy người ra sau để đụ trả lại. Nhưng sau Vệ Bích làm dữ quá, đụ tới thật mạnh và nhanh. Mỗi lần chàng đụ tới là cả thân người Cửu Chân chồm tới trước, hai vú nhịp nhàng đong đưa, nàng phải bám chặt lấy tấm thảm để khỏi bị chúi nhủi ra trước. Khi Vệ Bích nhào qua đụ Thanh Anh thì Cửu Chân vẫn quỳ úp mặt xuống thảm, chổng mông lên chờ tới phiên mình. Những lúc đó, nàng dùng một tay mà bóp vú mình, một tay thì xoa lên lồn hoặc đút ngón tay vô lỗ lồn mà sọc, miệng rên nho nhỏ, làm Vô Kỵ muốn điên lên, chỉ muốn nhảy vô thay chỗ Vệ Bích mà đụ vô lồn đang bỏ trống của Cửu Chân một trận mê tơi. Nhìn tư thế chờ đợi quá sức dâm dục của nàng, mà y lại không dám làm gì cả, chỉ đứng nhìn, nên Vô Kỵ chỉ còn một cách là nắm chặt con cu mà dọc, cường độ mỗi lúc mỗi nhanh.

Khi biết mình sắp sửa xuất tinh, Vệ Bích liền vớ lấy Cửu Chân mà đụ. Bây giờ chàng không quỳ sau nàng nữa mà chàng đứng lên, bế xốc Cửu Chân lên mà nắc vô lồn nàng. Hai chân của nàng chơi vơi trên không trung, hai tay phải chống xuống đất làm điểm tựa, người nàng chúi xuống đất, Cửu Chân bắt đầu rên lên thành tiếng, vang cả phòng. Vô Kỵ nghe tiếng nàng rên, lại thấy tư thế nàng bị đụ, mặt y đỏ ngầu, hơi thở gấp rút, người toát mồ hôi, vuốt cu nhanh hơn nữa. Thủ dâm bằng một tay không đủ, y liền đua tay kia xuống mà mân mê luôn hòn dái của mình. Bên trong, Cửu Chân rú lên một tiếng, nàng đã lên tột đỉnh, lồn nàng bóp chặt lấy cặc Vệ Bích. Chàng cũng không nhịn được nữa bắn tinh trùng vô đầy lồn nàng. Ngoài cửa sổ, Vô Kỵ thấy nước nhờn hai người chảy ra vương vãi, mà cặc Vệ Bích vẫn tiếp tục dập ra dập vô trong lồn Cửu Chân thì y liền tưởng tượng đó là cặc mình đang nắc vào lồn nàng. Y bèn bóp vào dái mình, tay kia sọc mạnh hơn. Một giây sau, Vô Kỵ rên lên một tiếng lớn, xịt tinh trùng bắn ra tứ tung lên tường. Ngay sau đó, biết mình đã bị bại lộ hành tung, y liền bỏ chạy.

Nghe tiếng rên, cả ba thanh niên, nữ giật mình, vội vàng mặc quần áo rồi tung mình ra truy tầm kẻ nhìn trộm. Vệ Bích thoáng thấy bóng Vô Kỵ đang chạy liền bay tới chân đầu. Ba người thấy y mặc đồ nô bộc thì tức giận, hạch hỏi y xem y đã biết và thấy những gì. Nhưng Vô Kỵ chỉ bặm môi nín thinh không chịu trả lời. Sau một lúc gặng hỏi không có kết quả, chợt Thanh Anh chỉ cho Vệ Bích thấy những đám tinh trùng vẫn còn bám nhầy nhụa trên quần y. Vệ Bích nổi giận tát cho y một cái té nhủi. Sau đó ba người xúm lại đánh đá y tơi bời. Bị ba người hè nhau ăn hiếp, Vô Kỵ tức giận vô cùng. Y đem hết hơi sức ra chống trả. Tuy võ công của y không sao bằng một trong ba người nhưng nhờ biết qua vài thế Giáng Long Thập Bát Chưởng nên y cầm cự được một lúc. Mỗi lần y phát chưởng là bọn Vệ Bích phải tránh ngay, không dám chống đỡ. Nhưng rồi y cũng bị ba người đánh cho đến bầm vập. Người đánh y nặng tay nhất là Vệ Bích. Hắn sợ Vô Kỵ đem hết những hành động của hắn nói cho mọi người biết nên hắn muốn đánh Vô Kỵ đến chết mới thôi. Khi thấy Vô Kỵ tối tăm mặt mũi, sắp ngã xuống thì Vệ Bích liền nhảy đến, vận hết sức đánh một đòn quyết tử vào đầu Vô Kỵ. Trong khi y đang nhắm mắt chờ chết thì có một bóng xám bay đến gạt tay của Vệ Bích ra. Chỉ có một cái gạt nhẹ nhàng mà Vệ Bích phải loạng choạng rồi té ngồi xuống, đủ biết công lực của người này mạnh lắm.

Người ra tay cứu Vô Kỵ là Chu Trường Linh, cha của Cửu Chân. Ông thấy Vô Kỵ biết sử dụng Giáng Long Thập Bát Chưởng thì kinh ngạc vô cùng. Từ khi Quách Tĩnh tuẫn tiết ở thành Tương Dương thì môn tuyệt học này đã bị thất truyền. Vô Kỵ đã biết qua thế chưởng Giáng Long thì dĩ nhiên không phải là người tầm thường, xa lạ. Trường Linh quay qua mắng chửi bọn Vệ Bích không tiếc lời. Ỷ mạnh hiếp yếu, ỷ đông hiếp kẻ thế cô, ba người xúm lại đánh một. Ba người sượng sùng, xấu hổ, không biết nói gì. Trường Linh lại mắng là khi thấy thằng nhỏ biết sử dụng tuyệt kỹ của thần ăn mày chín ngón mà không nhường nhịn thì thật có tội nặng. Hỏi ra khi biết là Vô Kỵ vô nhà ông là vì bị chó cắn thì Trường Linh tức giận, đem lũ chó ra giết sạch. Bọn Vệ Bích thấy ông ra tay dữ quá thì hãi sợ, đứng yên một phép, răm rắp, không dám thốt lên một lời. Trường Linh thấy Vô Kỵ yếu quá, sắp bất tỉnh thì ông bế y vào phòng mình, tự mình săn sóc cho y và còn dặn bảo người chung quanh phải chăm non Vô Kỵ tận tình.

Từ hôm đó, Vô Kỵ được mọi người nâng niu chiều chuộng hết mực. Từ Trường Linh cho tới Cửu Chân, chủ nhà đến đầy tớ, nhất nhất ai cũng săn đón y. Vô Kỵ được sống những ngày cực kỳ sung sướng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...