Ỷ thiên đồ long ký - Quyển 1

Chương 82



Phần 82

Lúc này, từ ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, bước chân nhẹ nhàng, tầm 4, 5 người, nghe qua tiếng nói tất cả đều là nữ tử, quả nhiên, khi mọi người đến gần, một cô nương tuổi còn trẻ đi ở phía trước, bước vào..

Chỉ thấy cô gái này trên người mặc cái áo hồ cừu thuần trắng, dung nhan kiều mị, da thịt như ngọc óng ánh, một đôi mắt to long lanh nước, giống như là một cô gái xinh đẹp trong phim hoạt hình của thời hiện đại, da thịt vô cùng mềm mại, trong trắng lộ hồng lộng lẫy, thân hình nhỏ nhắn, làm người cảm thấy thương yêu, tầm 17, 18 tuổi.

Khi nàng vừa vào cửa, liền nhìn thấy bạch y Trương Siêu Quần, gương mặt tuấn tú mang theo mấy phần dã tính, oai hùng bên trong, khí chất mang theo có nét bất cần đời, bất chợt làm nàng trái tim thổn thức, trên khuôn mặt nhỏ một thoáng dâng lên một tầng đỏ ửng nhàn nhạt.

– Công tử.. xin lỗi, tiểu nữ làm hại công tử bị lũ chó cắn bị thương, hiện nay đã khỏe chưa?

Trương Siêu Quần duyệt nữ vô số, ngay cả Tiểu Long nữ cùng Đại ỷ Ty tuyệt phẩm mỹ nhân nhân gian hiếm có đều đã gặp qua, Chu Cửu Chân này tuy rằng thật đẹp, nhưng cũng không thể sánh bằng Tiểu Long nữ cùng Đại ỷ Ty kia, do đó hắn chỉ hơi ngẩn ra thoáng qua, lập tức khôi phục thái độ bình thản.

– Chỉ là mấy con chó dữ, cũng không hại được tính mạng của tại hạ đâu, chẳng qua chỉ là nhất thời thất thủ thôi, không dám làm phiền tiểu thư quan tâm.

Chu Cửu Chân thấy hắn dường như không vì dung mạo mình lay động tâm thần, không khỏi âm thầm ngạc nhiên, nàng cùng Võ Thanh Anh hai người, Côn Luân một vùng người trong võ lâm hợp xưng là ” Tuyết Lãnh Song Chu ” công tử trẻ tuổi tầm thường này thấy mình, hoàn toàn không lộ vẻ thần hồn điên đảo, làm sao không kìm lòng được, không hiểu được người này, Chu Cửu Chân cảm thấy tâm tinh mình hơi thất lạc, trong lúc nhất thời, không biết muốn nói cái gì, đang định nói vài ba câu thì sẽ rời đi, bỗng nhiên thoáng nhìn Tiểu Yến cùng Tiểu Phượng, hai nha đầu này trên mặt đỏ bừng bừng, một đôi mắt tha thiết nhìn công khai, một đôi mắt lén lúc nhìn vụng trộm, nàng bỗng dưng nhiên nổi lên một tia ghen tuông vô cớ, trong lòng không cam chịu, nên nói:

– Không biết cao tính đại danh của công tử? Có việc gì mà lại đến khu vực của Hồng Mai Sơn Trang vậy?

Trương Siêu Quần đáp:

– Tại hạ họ Trương, tên Vô Kỵ.

Thấy Chu Cửu Chân nghe được danh tự này mà không phản ứng chút nào, hắn biết cô nương này đối với việc này cũng không rõ ràng, nên lại nói:

– Tại hạ đến Tây Vực du ngoạn, nghe nói Côn Luân gió núi cảnh đẹp không sai, liền đến tham quan, không ngờ lại lạc đường, không tìm được đường ra, vừa lúc nhìn thấy một con tiểu hầu bị một đoàn mãnh khuyển vây cắn, nên không đành lòng nhìn con tiểu hầu bị lũ chó ăn tươi nuốt sống, nên ra tay cứu nó, ai ngờ…

Hắn cười ha ha, để che giấu sự lúng túng, đường đường là một đặc công ưu tú, lại bị mấy con chó cắn bị thương, nếu như có thể xuyên qua lại thời hiện đại, lan truyền tin tức này chắc chỉ còn có nước giải nghệ về quê cày ruộng.

Chu Cửu Chân khẽ mỉm cười, nói:

– Trương công tử lòng dạ thật hiệp nghĩa…

Nhưng trong lòng nàng lại nhủ thầm:

“Ngay cả mấy con chó của ta cũng đánh không lại, võ công của người chắc rất là kém cỏi, cùng với biểu ca ta so bì, ngươi tuy diện mạo đẹp hơn chút, nhưng võ công chắc chỉ sợ là khoa chân múa tay mà thôi.”

Trương Siêu Quần nói:

– Tiểu thư quá khen.

Chu Cửu Chân lại nói:

– Đêm qua có tuyết rơi, bên ngoài phong cảnh rất đẹp, Trương công tử có hứng thú theo ta đạp tuyết du ngoạn thưởng thức?

Nói câu này, trong lòng nàng chợt hối hận, hắn là nam tử xa lạ, ta làm sao mới gặp mặt một lần, liền mời nhan gia cùng thưởng tuyết đây? Rồi lại tự nói:

“Người này dung mạo rất tuấn tú cùng đi thưởng tuyết cũng được, hừ..Tiểu Yến, Tiểu Phượng hai cái nha đầu mắt nhìn vị công tử này không chớp, dáng dấp xuân tâm dập dờn, dù trong trong lòng ta đã có biểu ca, cũng không thể để vị công tử này cho cho các nàng.”

Trương Siêu Quần nói:

– Có tuyết rơi rồi sao? Tại hạ cũng muốn mở mang kiến thức một chút.

Dứt lời, hắn liền nhấc chân đi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 1 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/y-thien-do-long-ky/

Trải qua một cái hành lang thật dài, một bên nhà cửa lầu các tinh xảo cực lệ, cổ hương cổ sắc, lầu đình các đứng sừng sững cây xanh, trên các hòn giả sơn, bao trùm từng tầng từng tầng tuyết đọng dày đặc…

Một đường đi nhìn ngắm, tuy Hồng Mai Sơn Trang tráng lệ, nhưng hắn kiến thức rộng rãi, gặp qua kiến trúc lâm viên hiện đại cũng không phải là ít, thuận miệng chỉ chỏ, nơi nào phong cảnh phối hợp thoả đáng, nơi nào lại phải làm làm sao làm sao.. lời nói tuy có chút hơi quá mức, nhưng cũng làm nổi bật sự hiểu biết, làm cho Chu Cửu Chân âm thầm kinh ngạc, giọng nói của hắn cũng dễ nghe, lúc này nàng không khỏi âm thầm so sánh cùng với cùng biểu ca Vệ Bích của mình.

Đến cửa cổng, Chu Cửu Chân nói:

– Tiểu Phượng, Tiểu Yến, các ngươi không cần theo ta nữa.

Trương Siêu Quần quay đầu lại nở nụ cười, nói:

– Tiểu Phượng, Tiểu Yến, gặp lại sau….

Hai tiểu cô nương đôi má ửng đỏ, e lệ gật đầu, nhưng lại làm cho Chu Cửu Chân nhìn thấy có chút bất mãn, hai nữ tiểu cô nương dù không muốn, nhưng cũng không dám trái lời, mắt thấy tiểu thư cùng Trương công tử đi ra ngoài, hai mặt nhìn nhau, Tiểu Yến bỗng nhiên lẩm bẩm nói:

– Thì ra Trương công tử oai phong đẹp đẽ như thế, chả trách tiểu thư lại muốn tự mình đến xem công tử…

Tiểu Phượng thấy bốn bề vắng lặng, cười trêu nói:

– Hiện tại ngươi động tâm rồi sao? Lúc trước không biết là ai sông chết nước mắt lưng tròng..

Tiểu Yến mặt đỏ chót, sẵng giọng:

– Ai mắt nước mắt lưng tròng, lúc muội vào thấy thì ngay lúc công tử..đang …đang liếm…

Tiểu Phượng vội vàng che miệng nàng lại, trên mặt sợ đến trắng bệch, kinh hoảng nói:

– Ngươi nói bậy cái gì!

– Bây giờ không có người, tỷ sợ cái gì chứ!

Tiến đến bên tai Tiểu Phượng, Tiểu Yến nhỏ giọng hỏi:

– Khi công tử liếm tỷ.. cái kia, cảm giác ra làm sao vậy? Tỷ nói cho muội nghe đi!

Tiểu Phượng trên mặt đỏ bừng, quay đầu muốn trốn, lại bị Tiểu Yến kéo lấy, không bỏ qua hỏi:

– Tỷ tốt, nói cho muội nghe một chút đi!

Tiểu Phượng bị nàng lãi nhãi hoài nên nói:

– Ngươi muốn biết, thì đêm nay vào trong phòng của công tử, gọi công tử liếm thử thì liền biết rồi.

Hai nàng vui cười đùa giỡn một hồi rồi cùng nhau về phòng.

Một người chuẩn bị nước tắm, một người chuẩn bị quần áo thay đổi.

Tiểu Phượng sau khi lột sạch quần áo, đem ngọc thể xinh đẹp ngâm vào bên trong thùng gỗ có rải đầy cánh hoa, thấy Tiểu Yến đứng bên cửa sổ muốn làm cái gì, liền thúc giục nói:

– Tiểu Yến, mau lại đây, ta chờ ngươi chà giùm cái lưng, ngươi đang suy nghĩ gì vậy?

Bạn đang đọc truyện Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 1 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/y-thien-do-long-ky/

Lâu nay, hai tiểu nha đầu như hình với bóng ở cùng một chỗ, rất là thân mật bởi vậy có bí mật chuyện gì cũng đều tâm sự nói cho đối phương nghe, hiện tại Tiểu Yến nháy nháy đôi mắt to nói

– Tiểu Phượng..tỷ nói một chút, đó là… đó là một loại cái dạng gì cảm giác khi bị công tử liếm như vậy? Thoải mái sao?

Tiểu Yến cười nói:

– Lúc ấy ta là tim đập như trống trong ngực, không kịp cảm thụ là cái tư vị gì cả. Nhưng ta nhớ rất kỹ…

Tiểu Yến trong lòng vô hạn mơ màng tiếng nói:

– Nhất định là rất thoải mái a, trách không được… Trách không được công tử dốc sức liều mạng liếm lấy cái kia của tỷ, vừa liếm lại cắn, thậm chí…..

Tiểu Phượng vừa từ trong nước đứng lên, trong thùng gỗ tiếng nước lập tức “rào rào“ văng tung tóe trên người nàng, Tiểu Yến như con dê con, trắng nõn nửa người trên, bộ ngực sữa hình cầu nhơn nhớt nhú ra, phía dưới ướt đẩm, hương diễm vô cùng hiện lên trước mắt của mình.

Tiểu Phượng khuôn mặt nhỏ đỏ lên:

– Không cần e lệ đâu nha đầu, làm gì nhảy đại vào, ta không cần nhìn cái mông đít nhỏ của người đâu.

Tiểu Yến cúi đầu nhìn xem Tiểu Phượng, trên bộ ngực sữa trắng nõn hiện ra nhàn nhạt tròn trịa thục nhũ nhưng vô cùng yêu mị, so với chính mình thì dường như lớn hơn một vòng…

Nước trong thùng gỗ ôn hòa, hai tiểu cô nương giúp nhau vén lấy mái tóc rủ xuống, quấy lẫn nhau trên đầu vai trống trơn, Tiểu Phượng hai tay hướng lên di động, để trên bộ ngực sữa Tiểu Yến, đầu ngón tay vịn lên hai đầu núm vú anh đào, nhẹ nhàng động, Tiểu Yến bị Tiểu Phượng sờ soạng vô cùng ngứa, cũng không chịu nhàn rỗi dùng đôi tay đánh trả, đưa tay ngả vào trước ngực Tiểu Phượng, một bên xoa xoa đầu núm tiểu anh đào của Tiểu Phượng, một bên cười hì hì nói:

– Tiểu Phượng tỷ tỷ, có muốn muội bắt chước công tử, chơi trò giải buồn cho tỷ?

Tiểu Phượng bị Tiểu Yến nói tâm động, ôn nhu hỏi:

– Cách chơi như thế nào?

Tiểu Yến nói:

– Muội giả trang thành công tử, vừa rồi công tử làm như thế nào, muội và tỷ diễn tập lại như thế..

Tiểu Phượng cảm giác rất kích thích, nói:

– Tốt…

Chương trước Chương tiếp
Loading...