Yêu bằng mắt

Chương 12



Phần 12: Em chấp nhận làm vợ anh

Hải Đăng coi chuyện em gái lên đỉnh nhanh như vậy là đang khen thưởng năng lực của chính mình, cậu nắm chặt mông của An Vy, ưỡn thẳng lưng lên, côn thịt thẳng tiến thẳng ra, cọ xát mãnh liệt lên vách thịt mềm mại đang mấp máy trong âm đạo bé Vy, hai người đều sướng đến rên rỉ. Cuối cùng vẫn là cô bé đạt tới cao trào trước, cả ngày lên đỉnh ba lần đã làm nàng có chút thoát lực, đôi tay rốt cuộc không chống đỡ được trọng lượng thân thể, nửa người trên mềm rũ ngã xuống, chỉ có cặp mông vẫn còn bị anh của nàng giữ lấy, nhìn qua tựa như chính nàng đang dẩu mông lên chờ được chịch.

Đăng cũng không bắt ép em gái phải giữ nguyên tư thế cũ mà ngược lại còn dựa theo động tác của nàng mà hạ người xuống, cả người dán lên sau lưng cô bé, hai bàn tay to di chuyển từ dưới thân lên phía trên bóp lấy hai bầu vú căng tròn mà nhào nặn. Cậu cứ kề sát phía sau cô em gái như vậy, đôi tay chơi đùa bầu vú của nàng, côn thịt cắm trong âm đạo của em gái nắc liên hồi, hai người tựa như hai con ếch nằm chồng lên nhau, nhìn từ sau lưng chỉ có thể thấy hai túi trứng của Hải Đăng đong đưa không ngừng. Cậu liếm phần da non mịn sau cổ của em gái, đôi tay bóp chặt hai bầu vú trắng nõn, côn thịt bắt đầu tăng tốc tiến lên.

Tuổi trẻ đúng là tốt mà! Em gái cao trào liên tiếp hai lần thế nhưng lỗ âm đạo thì lại càng cắm càng chặt, làm Đăng sướng đến mức căn bản không thể khống chế được nửa người dưới của chính mình, cậu cảm giác được lỗ quy đầu của mình đã không thể nhịn được mà phun ra một chút chất lỏng, cậu đơn giản là ôm chặt cơ thể thơm mềm của em gái nhỏ, bùng nổ giã hông một lần cuối cùng, tận hưởng thật cẩn thận cái lỗ âm đạo chặt khít trẻ tuổi này.

“Ha ha… âm đạo của em đúng là bót thật… Ha… A… Mút côn thịt sướng muốn chết… Ha… Ha… côn thịt lớn mê chết cái lỗ âm đạo nhỏ này… A… A… côn thịt muốn bắn… Bắn cho cái lỗ âm đạo dâm đãng… Hự… Nhận đi này!” Theo tiếng gầm của Hải Đăng, côn thịt dập liên tục mấy chục cái cuối cùng, sau đó thả lỏng bắn tinh dịch nóng bỏng vào tử cung của An Vy.

Quy đầu của Hải Đăng lấp kín cửa tử cung của bé Vy, cậu hôn nhẹ lên vành tai của em gái, nói: “Nhận hết không thừa giọt nào để nhanh chóng sinh con cho anh nhé!”

Ngay lập tức An Vy cảm thấy bụng dưới của mình gồ lên một chút, lượng tinh dịch nhiều đến mức khiến nàng nhầm tưởng mình đang hoài thai ba tháng.

Cuối cùng Hải Đăng gục trên lưng bé Vy, ổn định hơi thở, qua nửa tiếng lại phấn chấn tinh thần mà vật em gái ra làm một lần nữa, đợi tới khi hai người thật sự kết thúc thì đã là gần ba giờ chiều, còn An Vy thì đã bị anh trai của mình chịch cho hôn mê bất tỉnh.

Ít lâu sau…

“A… Ha… Anh… Nhẹ một chút…” An Vy đau khổ kêu lên thảm thiết vì bị anh trai đứng ở mép giường, thẳng lưng đưa đẩy, cắm rút côn thịt trong âm đạo cô bé liên tục.

Côn thịt của anh nàng cắm ở trong âm đạo nàng cả một buổi chiều, bé Vy bị chịch cả ngày sau khi tỉnh dậy lại bị anh trai mình lôi tới chịch hết lần này đến lần khác một cách mạnh bạo, khắp phòng đều là tiếng phạch phạch của da thịt va chạm. Nàng cảm thấy âm đạo của mình sắp chảy cạn nước, lỗ sinh sản nhỏ bị đâm trở nên tê dại, khoái cảm cũng giảm bớt không ít, nàng nghĩ cái âm đạo đáng thương chắc chắn đã bị anh mình chơi cho sưng lên rồi.

“A…” Hải Đăng gầm nhẹ một tiếng, lại bắn tinh dịch đặc sệt của mình vào trong tử cung của cô em gái thêm lần nữa, thân thể to lớn như ngọn núi đè lên trên người An Vy rồi thở hổn hển, đôi tay xoa bóp bầu vú trắng nõn.

“Sướng muốn chết.” Đăng rút côn thịt đã mềm nhũn ra, lỗ âm đạo bé Vy mất đi sự ngăn chặn của côn thịt thì liền lập tức có một lượng lớn chất lỏng trắng đục tràn ra như hồng thủy, dần dần tích trên mặt đất thành một bãi.

Giờ phút này An Vy đang tận hưởng đê mê còn sót lại của tình dục, nàng nằm thở hổn hển. Đăng lấy ra một cái khăn lông sạch từ trong ngăn tủ, giúp bé Vy lau sạch cái âm hộ bị chịch đến be bét. Lỗ âm đạo nhỏ của nàng bị chịch cả buổi chiều đã không còn bộ dạng như lúc trước nữa, khe âm đạo vốn khép chặt giờ đây đã mở rộng hoàn toàn, hai mép môi âm hộ lớn nhỏ đều tõe ra hai bên, để lộ thịt non hồng hồng ở bên trong ra, từ bên trong hỗn hợp tinh dịch và dịch nhầy chảy ồ ạt ra ngoài, sắc tình lại dâm mỹ, trông thấy mà côn thịt của Hải Đăng lại có xu thế ngẩng đầu.

Chỉ là phía dưới của em gái quả thật đã bị chơi cho sưng đỏ không chịu nổi nên lúc này Hải Đăng cũng không nóng vội làm thêm một lần nữa. Cái âm đạo ngon miệng như vậy nếu chỉ chịch một lần rồi hỏng thì đáng tiếc lắm, dù sao kỳ nghỉ còn dài, cậu có thể hưởng dụng miếng thịt non này từ từ.

Quả nhiên Đăng bắn tinh dịch vào quá nhiều, cậu ấn cái bụng dưới vì bị rót tinh mà gồ lên của cô em gái cũng không thể khiến cho toàn bộ tinh dịch bài tiết ra ngoài, cậu bế em gái lên quay về phòng tắm, để nàng ngồi trên đùi mình, chĩa vòi hoa sen vào lỗ âm đạo để súc rửa, còn với hai ngón tay vào sâu bên trong lỗ âm đạo để móc tinh dịch ra.

Tư thế xấu hổ như vậy lại thêm âm đạo bị ngón tay của anh mình ra ra vào vào, rốt cuộc An Vy không nhịn được nữa mà che mặt khóc.

“Em đừng khóc, chúng ta đã quan hệ tình dục với nhau và anh sẽ có trách nhiệm với em với tư cách là chồng em còn em sẽ là vợ anh.” Hải Đăng rút ngón tay ra, xoay khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé lại đối diện với mình.

“Chuyện đã đến nước này thì em buộc phải chấp nhận thôi. Nhưng nếu có thai thì làm sao bây giờ!” Giọng nàng run run đầy lo sợ.

Tinh dịch của anh trai nàng vừa nhiều vừa đặc, lại còn bắn vào bên trong nhiều như vậy, tỷ lệ mang thai có thể cao như thế nào, An Vy nghĩ ngợi mà tuyệt vọng.

“Đừng khóc nữa, làm thì cũng làm rồi còn thế nào được nữa. Cùng lắm thì em sinh con xong thì chúng ta cùng nhau nuôi nấng đứa trẻ nên người. ” Hải Đăng nói chắc nịch, rồi cười mở lời tiếp: “Đừng quên, là chính em nói chịu làm vợ anh và lỗ âm đạo của em luôn dành cho anh chịch.”.

Câu nói đó khiến An Vy đỏ mặt, nỗi thẹn thùng nổi lên. Lúc đó nàng đang tận hưởng đê mê ngất ngây do cơn sướng phủ khắp người lại bị anh nàng ép nói nữa. Cô bé kêu rên ở trong lòng, nhưng lại không dám nói ra miệng, sợ mình vừa nói xong sẽ bị anh mình cho “lên đỉnh” tiếp ngay tại chỗ, nên chỉ có thể ấm ức mà yên lặng rơi nước mắt. Không ngờ bản thân vì yêu đơn phương anh trai để rồi hiện tại nàng và anh trai bị cuốn vào mối quan hệ vợ chồng không được công khai rồi giờ nàng hối hận muốn chết.

Cô gái nhỏ thút tha thút thít nức nở, Đăng nhìn cũng bực bội, hỏi cô bé: “Vậy giờ em nói xem phải làm sao, nói trước, giờ em đã là vợ anh mà không cho anh chịch là không thể nào, điều này thì em hết hy vọng đi!”

An Vy cảm thấy có lẽ mình thật sự không thể tránh một kiếp này, cuối cùng nghẹn ngào thấp giọng nói: “Em chấp nhận làm vợ của anh và em hy vọng anh sẽ không ruồng bỏ em.”

Hải Đăng mỉm cười, nét vui mừng in lên khuôn mặt. Âm đạo của cô em gái nhỏ chặt khít lại non mềm, cảm giác sướng muốn chết.

“Và nếu như em có thai thật thì anh định như thế nào!” An Vy nói với Đăng.

Đến điều này mà cậu còn do dự thì cô bé ngay lập tức sẽ cảm thấy tuyệt vọng mà khóc lớn hơn, Đăng nghĩ thế.

Khi thấy mắt em gái bắt đầu ngấn nước, cậu vội vàng dỗ nàng: “Thì chúng ta cùng nhau nuôi nấng con nên người, anh đã nói có trách nhiệm với em rồi mà, cục cưng ngoan không khóc.”

Hiện tại An Vy chính là cực phẩm với Hải Đăng nên cậu nhủ thầm sẽ không để nàng buồn lòng nữa.

“Còn nữa… anh để em nghỉ ngơi một chút, phía dưới của em sưng hết cả rồi.” An Vy tiến thêm một bước đưa ra yêu cầu.

Vừa nghe thấy không cho Đăng chịch nữa thì sắc mặt của cậu trầm xuống ngay lập tức. Chỉ là phía dưới của cô bé quả thực sưng không nhẹ, cái âm đạo non nớt ấy không bị côn thịt của Đăng “đâm” đến rách cũng là may. Vì hạnh phúc lâu dài của chính mình, Đăng nghĩ mình hẳn nên nhịn một chút. Cậu nhìn em gái rồi gật đầu.

Trông thấy mặt anh trai khiến An Vy còn đang buồn trong lòng cũng phải phì cười: “Mặt anh sao ỉu xìu vậy, em chỉ nói cho em nghỉ một chút để lỗ âm đạo em bớt đau thôi mà.”

Cậu đáp: “Thì bởi…”

Nàng ửng đỏ mặt thì thào: “Để tối nay nếu bớt đau thì em sẽ cho anh làm tiếp.”

Đăng rạng rỡ thốt lên: “Thật ư? Vợ anh là số một.”

Nói xong cậu bế bé Vy lên xoay mấy vòng, rồi bụng hai người réo gọi khiến cả hai nhìn nhau cười ngượng ngùng. An Vy và Hải Đăng tắm một lát rồi cùng nhau vô phòng bếp dùng bữa.

Chương trước Chương tiếp
Loading...