Yêu nhau nồng say
Chương 72
“Em muốn gì?” Lạc Hàn Đông đẩy vật đàn ông vào cửa huyệt rồi lại rút ra, khẽ cắn vành tai cô, hơi thở nóng rực: “Nói đi, muốn anh làm em.”
“A a…” Cho dù ý thức không còn thanh tỉnh, câu nói này vẫn khiến Thịnh Hạ cảm thấy xấu hổ. Cô nằm trong lòng của người đàn ông, hoa tâm vẫn cọ xát với gậy thịt nóng hổi nhưng không được đáp lại. Cô chỉ có thể nức nở khóc thành tiếng: “Anh Đông… chơi… chơi em đi…”
“Chơi em như thế nào?” Người đàn ông ác ý ngậm lấy nhũ hoa cô dò hỏi.
“… A a a… anh Đông…” Dâm thuỷ phía dưới Thịnh Hạ chảy ra nhầy nhụa, bên trong trống rỗng đến khó chịu. Cô bám vào bả vai của anh, hai chân không ngừng cọ xát: “Anh Đông… làm em đi… a ưm…”
“Làm như thế này sao?” Người đàn ông nâng chân cô lên, đột nhiên lao vào.
Thịnh Hạ bị cắm đến kêu thành tiếng: “Ha a… ưm… anh Đông… ưm…”
Lạc Hàn Đông ấn cô lên tường ra vào mấy chục cái, vừa làm vừa cắn vào vành tai Thịnh Hạ hỏi: “Được anh Đông làm có thoải mái không?”
“Ưm… hức… Aa a…” Thịnh Hạ rên rỉ la khóc, bụng nhỏ run rẩy, mu bàn chân duỗi thẳng, hét lên một tiếng đạt đến cao trào.
Lạc Hàn Đông cảm thấy một dòng nước ấm áp cọ rửa lấy quy đầu của anh, sướng đến thắt lưng run lên, chống lên người Thịnh Hạ mạnh mẽ tiến vào.
“A… Anh Đông… nhanh quá… ưm ư… Anh Đông…”
Thịnh Hạ không ngừng đạt đến khoái cảm, sau khi tắm rửa sạch sẽ cô được ôm về giường, bụng dưới vẫn còn run, ái dịch từ bên trong chảy ra, chảy tới tận mắt cá chân.
Lạc Hàn Đông lo lắng lúc nãy mình làm quá nhiều sẽ khiến cô bị thương. Lúc bế người lên giường, anh tách hai chân cô ra để kiểm tra hoa huyệt bị anh giày vò cả đêm.
Nó hơi sưng.
Ngay khi Lạc Hàn Đông thu ngón tay lại, anh phát hiện cậu nhỏ của mình được một bàn tay trắng xanh mảnh khảnh cầm lấy, vuốt ve lên xuống.
Thịnh Hạ ngồi dậy, thấy anh ngẩng đầu, bò tới trước hai chân anh, cúi đầu ngậm lấy côn thịt đang cương cứng vào miệng, hăng say liếm mút như một cây kẹo ngon lành.
“Mẹ kiếp!” Lạc Hàn Đông phát ra tiếng chửi rủa, anh sướng đến không thể kiềm chế được, hơi ưỡn thắt lưng lên, dùng một tay ôm lấy sau gáy cô, đẩy vào bên trong: “Ngậm vào đi…”
Thịnh Hạ ngoan ngoãn làm theo, ngậm cự vật vào sâu trong cổ họng. Lạc Hàn Đông được cô liếm đến mặt mày đỏ bừng, chỉ muốn đè người trước mặt ra hung hăng mà làm, nhưng vừa nghĩ tới tiểu huyệt đã sưng tấy của cô, chỉ sợ cô sẽ không chịu nổi nếu như anh va chạm mạnh như vậy một lần nữa.
Anh vỗ mông Thịnh Hạ: “Qua đây.”
Thịnh Hạ nằm trên cơ thể người đàn ông, trong miệng ngậm lấy vật nam tính to lớn của người đàn ông, hoa huyệt của cô được môi lưỡi nóng bỏng của anh liếm mút. Cô rên rỉ thở dốc, cơ thể run rẩy, toàn thân co giật một lúc thì hoa huyệt liền tiết ra một bãi dâm thủy.
Lạc Hàn Đông nuốt hết dâm dịch mà tiểu huyệt cô phun ra vào trong miệng. Thanh âm kích tình khiến cho Thịnh Hạ sung sướng đến da đầu tê dại. Cô thở hổn hển kêu: “A a ưm… Anh Đông…”
Lạc Hàn Đông đẩy eo, trực tiếp đút côn thịt vào miệng cô, khiến cô không thể rên rỉ ra tiếng.
Đầu lưỡi đang vân vê viên thịt căng mọng của cô, môi và lưỡi quấn lấy liếm cắn, răng nhẹ nhàng day day khiến Thịnh Hạ khẽ ngâm nga, nhanh chóng lên đến đỉnh.
Cô xoay người lại hôn lên môi anh.
Lạc Hàn Đông bỗng lật người đè cô xuống giường, hai tay siết chặt lấy tay cô, mười ngón tay đan vào nhau, đặt lên đỉnh đầu cô.
“Thịnh Hạ.” Anh ngậm lấy vành tai cô, nhẹ nhàng đẩy côn thịt vào trong cơ thể cô gái, lúc cô đang đê mê thoải mái rên rỉ anh chợt thì thầm bên tai cô:
“Chúc mừng sinh nhật.”