Yêu nữ quầy bar 2
Chương 32
Chếch về bên mé trái của tôi là 1 cô gái dáng người dong dỏng cao mặc váy xẻ đùi đang đi đi lại lại làm dáng. Có lẽ thấy khách tới, cô ả được phân công đến bên cửa kính mời gọi, theo mọi cách mình có thể nghĩ ra.
Dáng cô này đẹp như người mẫu, mặt sắc lạnh, búi tóc gọn gàng nhưng tôi nhìn tới nhìn lui đánh giá kỹ càng, cuối cùng đành phải phụ sự ủy thác của người đẹp.
Phòng tiếp theo không có gì đặc biệt nhưng ở phía đối diện có 1 cô can đảm diện đồ lót nhảy múa uốn éo bên chiếc cột inox. Hình ảnh này khiến tôi rùng mình nghĩ tới hình xăm không đụng hàng của Gái Hư.
Dường như cảm nhận được cái nhìn cười cợt của tôi, Má Mì chặt lưỡi nói “kỹ thuật tốt phết, gái bây giờ được đào tạo bài bản quá. Đều là do thầy tôi huấn luyện đó à?”
Mắm Nhĩ gật đầu, ánh mắt hiện vẻ hâm mộ “bà chủ đạo diễn hết. Nhưng mà Mắm cũng tham mưu nữa đó. Ghê chưa, ghê chưa?”
Ở Làng Cung Nữ mọi người đều cung kính gọi Lý Ma Ma là bà chủ, bọn tay chân thân tín được bà ta nuôi bằng tiền kiếm được từ Làng bao nhiêu năm nay. Mắm Nhĩ và bọn chúng 1 câu cũng bà chủ hai câu cũng bà chủ hết mực trung thành.
Đi cùng Mắm và Gái hôm nay tôi được mục kích thêm nhiều nét đẹp của tạo hóa và những chiêu bài câu khách quá mức độc đáo. Có cô bắc ghế đẩu ngồi uốn éo bò trườn lê lết, có cô giả trang y tá liên tục gọi khách vào chích thuốc. Đối diện cô ả lại là tiếp viên hàng không đang đưa tay chào kiểu không quân.
Cô nào cũng xinh, cô nào nhìn vào cũng tít cả mắt khó dứt ra được. Người có định lực cao thâm cỡ như tôi mà trông thấy cũng mấy phen nức nở, tim đập xốn xang, thằng nhỏ ngẩng cao đầu.
Gái ở đây mặc đồ hóa trang đủ các kiểu, phô diễn tuyệt kỹ riêng, đứng những tư thế mời mọc chỉ có thể tìm thấy trong sách vở.
Nhưng Gái Hư cho biết, các cô gái càng diễn phô càng không có nhiều địa vị ở cơ sở này, chỉ những cô cao thủ mới đủ khả năng diễn như không diễn, chỉ ngồi 1 chỗ hoặc sinh hoạt cá nhân cũng đủ khiến người khác muốn leo lên chính phục ngay tại chỗ.
Chẳng hạn đến phòng số 13, có 1 cô mặc đồ ngủ để nguyên bộ dạng còn ngái ngủ đang vuốt tóc chải đầu. Nhìn cô nàng đó đến Gái Hư cũng phải ngấm ngầm kêu lên “cha chả”.
Hay 1 cô khác ở phòng cuối cùng chúng tôi viếng thăm đang tỉ mỉ sơn móng chân cho chính mình. Cô ả ngồi cạnh bàn trang điểm co 1 chân lên ghế sơn móng, tư thế vô tình “lộ hàng” khiến máu huyết tôi suýt nữa đảo ngược đi đến đứt mạch máu não.
Nghe Mắm nhĩ nói Lý Ma Ma còn dự tính xây 1 cái hồ bơi thật đẹp, cho các cô gái khỏa thân bơi múa sau cửa kính. Bằng cách này khách hàng có thể chứng kiến nét đẹp khỏe khoắn, tươi vui của các người đẹp. Lại có thể tha hồ đánh giá body từng cô một, một cách không khiếm nhã (!?)
Số lượng Gái Tiến Vua quá nhiều khiến tôi nhất thời ú ớ không biết chọn ai, cuối cùng theo tham mưu của Gái Hư và Mắm Nhĩ, tôi chọn 1 cô khá kỳ cựu và thông thuộc nhiều chiêu trò làm tình. Cô này ở căn phòng khu giữa, đang đứng tại chỗ thực hiện bài múa bụng khá quyến rũ.
Một khi đã vào tới đây thì không thể như chốn siêu thị, xem hàng rồi liền có thể ra về. Ở bảng vàng bạn có thể nhìn giá và đưa ra quyết định cuối cùng, chọn hoặc không chọn. Nhưng vào tới tận đây thì bắt buộc phải chọn gái hoặc trả tiền rồi mới có thể ra về.
Đó là luật!
Mẹ kiếp, vào tới đây tôi mới biết điều lệ mắc toi này, còn tưởng vai vế bạn làm ăn với gái hư là có thể tự do ra vào cung cấm, ai ngờ đâu chưa chi đã phải cúng tiền cho thầy trò ả. Gái Hư quả là con quỷ cái có đầu óc, tôi có cẩn thận cách mấy vẫn bị ả ta làm như vô tình mà hữu ý hãm hại mấy lần.
Quyết định cuối cùng của tôi là phòng 21.
Vũ nữ múa bụng đã chuyền sang mài cột khi tôi bước vào phòng. Cha chả, bộ dáng thật dâm đãng.
Nhạc chuyển tiết tấu chậm hơn. Ả mời tôi nhảy. Tôi cúi đầu chào. Đi được vài bước cơ bản, chúng tôi chuyển sang vuốt ve nhau trước cửa kính.
Từ đây nhìn xuống, thấy rõ mồn một Gái Hư và Mắm Nhĩ đang nhàn nhạt ngó lên.
Gái Hư nở nụ cười kỳ quái, rồi rèm buông xuống. Tôi và cô gái dắt nhau chui vào phòng tắm.
Tại đây tôi được Cung Phi nọ tắm táp từ đầu tới chân thơm phức. Cô ả lại còn biết cách cọ nhẹ xà phòng tắm vào lòng bàn chân hay chà xát lên 2 bên đùi non gợi cảm giác chộp giật.
Phải công nhận gái của Lý Ma Ma được huấn luyện quá bài bản về mục kỹ thuật, đường lưỡi của ả này tê dại chết người, đến cả lời nói cũng thỏ thẻ như hơi thở, có lúc thì sắc mặt như dao lam, làm người khác mê tít thò lò.
Có vào đây mới thấy rõ làm tình là 1 nghệ thuật còn “làm gái” là trở thành nghệ sĩ. Các cô này service đầy đủ và lắm trò điêu luyện như rạp xiếc, lại còn biết trang trí phòng theo gu cá nhân.
Khi đã đâu vào đấy hết khúc dạo đầu công phu 40 phút rồi, cô ả mới nũng nịu nói “ghét quá, lâu lắm mới gặp khách như anh đấy.”
Thì ra các ông khách tuy đã chuẩn bị đầy đủ thuốc bổ trước khi lâm trận nhưng qua công đoạn công phu này đều lần lượt giữa đường hết tiền. Có thể mới hay, ai là kẻ có năng lực chân chính.
Tôi chỉ tìm và bắt lỗi được cô nàng đệ tử Lý Ma Ma này khi quan hệ xác thịt.
Có đưa lính vào hầm Đờ – Các mới biết kỹ thuật cá nhân của các cô hãy còn kém những verdet sương gió ngoài kia 1 bậc.
Các cô không ‘lì đòn’ được như Hạnh Nhi, không kẹp khoai ngồn ngột như Linh DJ, không thổi kèn ác chiến như Sami. Về làm tình lại càng không ăn nổi Thắm Đĩ hay Hồng Ngựa trong nam.
Khúc dạo đầu phải nói là quá tuyệt vời, rất khốc liệt nhưng các tuyệt chiêu co bóp, điều chế rên rỉ chưa đạt mức “tùy ý điều khiến” tức là muốn đối phương xuất tinh, đối phương không thể từ chối.
Dĩ nhiên các “cung tần mỹ nữ” ở Làng không thể thử hết. Nhưng gặp gỡ gái bậc trung lần đầu cũng cho tôi cái nhìn khái quát về cơ sở này. Đằng nào thì cô kia mới chỉ vào hạng trung bình. Nếu là gái vip hẳn đáng sợ không kém Thắm Đĩ, Hồng Ngựa, Thanh Vân… chỉ sợ còn vượt trội hơn họ ở khoản chịu đầu tư trình diễn và màn dạo đầu quá mức công phu.
Tất cả những tiết mục khiến người người chặt lưỡi ca thán kia được đạo diễn bởi 1 người phụ nữ đẹp đẽ, rắn rỏi – Lý Ma Ma. Bà chủ Làng Cung Nữ rất có đầu óc trong việc tổ chức các loại hình mua bán dâm. Nếu có giải nobel cho ngành công nghiệp kinh doanh xác thịt, tôi nghĩ Lý Ma Ma mà không đạt được thì chẳng còn ai khác.
Nhưng đáng buồn thay, dẫu cho tôi liên tục gặng hỏi, Gái Tiến Vua hạng trung này cũng chả biết thông tin gì, đã thế còn dám vờ lấp liếm hòng câu thêm tiền của tôi.
Tôi đã giở hết mọi mánh khóe kỹ thuật, cũng chỉ khai thác được vài điểm không mấy quan trọng trong việc huấn luyện Gái Tiến Vua.
Lý ma ma cứ mỗi khi đưa 1 người đẹp về Làng lại bắt đầu training những kỹ thuật có nguồn gốc từ rất xa xưa. Bắt đầu từ cách đi đứng chậm rãi, từ tốn, cho đến ăn nói giao tiếp nhỏ nhẹ, ý tứ. Thậm chí, ngay cả khóc cũng phải dạy. Vì khóc ở đây cũng là một nghệ thuật.
“Lệ hồng nhan đã rơi phải rơi cho đúng nơi đúng lúc, nếu khóc mà không thu được thêm tiền thì tốt nhất nên nhượng lại Phòng cho người khác rồi cuốn xéo đi.” – Nguyên văn câu nói của Lý Ma Ma.
Bà Chủ Làng là một người phụ nữ tài giỏi, quyền lực hơn nữa lại rất ác, vì thế ở cơ sở này không ai dám cãi lại mụ 1 câu nửa chữ, Gái Tiến Vua mỗi khi làm sai chuyện gì sẽ bị mụ dùng 1 chiếc roi đặc thù đánh vào bắp chân, vừa đánh vừa răn dạy những lời trong sách xưa. Thoạt nghe có vẻ khôi hài, nhưng thực tế cảm giác vừa bị đánh vừa phải nghe những lời kỳ lạ kia không thoải mái chút nào. Những lời mụ Lý đọc lên từ trong sách vở ấy, khi vang bên tai có cảm giác ám ảnh ghê người. Chuyện này cho đến nay không một ai lý giải được.
Ra là vậy. Nhờ những thông tin ‘mật’ này tôi mới hay, Lý Ma Ma không hề lập ra Làng Cung Nữ, mà là được thừa kế! Hơn nữa, truyền thừa từ rất lâu đời.
Và cũng bởi tôi liên tục gợi chuyện để nói nên thời gian làm tình kéo dài thật lâu. Một khi tôi đã không có dục tâm để làm chuyện đó thì cơn sướng về thể xác chẳng khác chi trả bài trên bục giảng. Nửa ngày mây mưa cũng là chuyện thường tình.
Khi tôi xong chuyện bước ra khỏi khu phòng kính, nắng chiều đã chiếu chếch qua trước khoảng sân trắng.
Trong lòng tôi bỗng hơi nao nao, bèn ngoảnh mặt lại, nhìn sâu vào bên trong khu nhà lớn, chỉ thấy xa xa qua thêm 2 lớp kính nữa chính là khu Nghìn Lẻ Một Đêm mà mọi người vẫn thường tung hô. Đó là nơi những Gái Tiến Vua cao cấp nhất cư ngụ, họ đều mang mỹ danh Vương Phi.