Yêu nữ quầy bar 2

Chương 41



Phần 4

Các cơ sở mại dâm ở Sài Gòn từ khi vũ trường xuất hiện, phong trào tây hóa đổ bộ, trở nên nhiều như nấm mọc sau mưa.

Một trong những tụ điểm khét tiếng nhất dĩ nhiên phải kể đến Đêm Màu Hồng.

Một tuần tôi tới đây ít nhất 2 lần, coi như giao tình không tệ.

Đêm Màu Hồng hiện nay vừa được chấn chỉnh hoàn toàn khác xưa – quy củ và kỷ luật hơn.

Gái điếm chuyên nghiệp được quản lý đâu ra đấy, hạn chế tối đa cảnh “long xà hỗn tạp” như ngày trước. Đó cũng là cơ hội cho những kẻ như tôi có đất dụng võ.

Đêm Màu Hồng mới là chốn đa cổ đông, vốn thuộc về khá nhiều người, trong đó thân thuộc nhất với tôi là vợ chồng anh Hai. Ngoài ra, các thành phần vây cánh nhưng không thể thiếu khác, chẳng hạn gia đình đĩ điếm cũng là chỗ anh em bạn bè thân thiết.

Tôi là khách quen ở đây, vào cửa không cần kiểm tra.

Tuy nhiên lúc đứng trước cổng ngó đồng hồ vừa suýt soát 9 giờ đúng đột nhiên sau lưng có tiếng ai gọi rõ to:

“Anh đẹp trai! Anh 2 ơi. Anh 2 chờ em vào với.”

Tôi rùng mình ngẫm nghĩ ngoại trừ Bánh Đậu Ngọt ra, trên đời này làm gì còn ai gọi mình thân thiết như thế.

Hơn nữa, bản thân mình nào có đẹp đẽ gì, chỉ được cái gọn gàng, mặt mũi đàng hoàng thôi.

Chắc là người ta kêu nhầm. Nhưng rõ ràng làm gì còn người khác đứng gần đây.

Nghĩ đến đó bèn quay người lại, thì hóa ra 1 bầy gái trẻ xúng xính áo váy đồng phục đang đứng trước mặt tôi. Có vẻ đám mấy em xinh tươi này trốn học từ ban chiều, không còn nơi nào vui vẻ nên tìm tới Đêm Màu Hồng giải khuây.

Đêm nay là đêm đặc biệt, bảo vệ chỉ cho phép khách đã đặt chỗ vào. Thêm nữa dạo này chính quyền làm gắt, anh Hai đã căn dặn phải kiểm soát khách tới chơi ở vũ trường, mà bọn trẻ ranh này hẳn là không có chứng minh thư trong người rồi, thành thử các anh bảo vệ đành giữ đám nhóc này ngoài cửa thôi.

Con bé mang đôi guốc cao có vẻ lanh lợi nhất đám, nó đoán tôi là khách bự ở đây nên làm bộ làm tịch ra vẻ thân thiết:

“Anh 2, bọn mình vào thôi, hôm nay tới sớm làm sinh nhật chị Yến mà” – nói rồi không ngừng nháy mắt.

Tôi ngây người ra giây lát, nhìn kỹ dáng vẻ từng đứa một, cảm thấy bọn nó cũng là bất đắc dĩ mới phải trốn học đi chơi, khổ lắm chứ chả sung sướng gì. Trong lòng muốn khuyên nhủ bảo ban vài ba câu rằng, sao không nghỉ học con mẹ nó đi rồi muốn làm gì thì làm, nhưng lời nói ra khỏi miệng không nhịn được chuyển thành:

“Mấy đứa mày nhanh nhanh lên, ô kìa, đực ra đấy à? Con Vy lại đây với anh.”

Đám nữ sinh nghe xong câu đó chẳng khác nào được lệnh đặc xá, vội vội vàng vàng chạy tới xếp hàng sau lưng tôi như đàn vịt.

Bảo vệ hỏi “là em gái của anh thật à?” – Từ ’em gái’ gã dùng rất uyển chuyển, ai cũng hiểu nó mang ý nghĩa gì.

“Ừ, em anh đấy! Đêm nay thông cảm cho chúng nó vào nhé.”

“… được rồi! Mời vào.”

Thế là thằng già dẫn đầu đám trẻ một hàng thẳng tiến Đêm Màu Hồng.

Rất dễ dàng nhận biết hơn nửa số khách đêm nay giữa ánh đèn hồng ngập tràn. Ai nấy trông thầy tôi đều gật đầu hoặc vẫy tay chào hỏi, tiếp sau đó nhìn vào đám lâu la sau lưng tôi, càng thêm kinh ngạc.

“Ôi trời đại ca, lâu quá không gặp. Hôm nay ăn cú gì tuyển được nhiều quân ngon thế?”

“Bữa nay có khách ở đâu đấy? Dẫn gái đi suốt ngày sướng vậy?”

“Anh ơi anh ơi, bọn gái này còn đi học thật không? Bao tiền 1 phát? Bao tiền 1 phát?”

Bạn đang đọc truyện Yêu nữ quầy bar 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/yeu-nu-quay-bar-2/

Vào chốn quen thuộc vốn dĩ rất thú vị, bấy giờ càng thêm phần thú vị vì đám nữ sinh sau lưng rất om sòm, đứa thì chỉ trỏ, đứa thì lạnh nhạt đưa mắt nhìn quanh, đứa thì giãy nảy cả lên vì trong đám đông có ai vừa chạm vào người.

Vốn tai tôi rất thính nên mặc dù không chú ý lắng nghe, cũng bắt được loáng thoáng vài mẫu chuyện của đám gái.

Chỉ nghe em cao nhất đám văng tục: “Mẹ kiếp, thằng trạm xăng này làm cái quần què gì mà không bắt máy? Hẹn người ta tới rồi trốn đâu không biết. Má nó, má nó!”

Á à, hóa ra là có hẹn với trai, còn bị cho leo cây!

“Tao nói với mày rồi, khi nào nó đem xe qua rước hãy đi, lỡ đâu nó cho tụi mình leo cây thì tối nay lấy mẹ gì ăn.” – Đứa bên cạnh nghe vậy bèn than thở.

Một đứa cạnh tôi – có vẻ là trưởng nhóm mở miệng chắc nịch:

“Không có đâu. Thằng này tao biết nó lâu rồi mà, nhà giàu, chịu chi. Bữa hôm nó tặng quà cho tao bọn mày không thấy à? Hôm nay nghe giọng chắc đang thèm gái, thế thì chạy đi đâu thoát khỏi tay tụi mình. Thằng này trai hà nội chính gốc, được cái giọng nói dễ thương. Bù lại sĩ diện vãi. Chờ một thời gian nữa, chị mà không làm tiền được thằng này đến nơi đến chốn thì sủa tiếng chó cho mấy cưng nghe luôn. Ok không?”

Chương trước Chương tiếp
Loading...