Yêu nữ quầy bar 2

Chương 92



Phần 92

Mấy ông già cổ đông Làng Cung Nữ đều thi nhau nói lên chính kiến của mình. Giọng điệu hết sức trịch thượng. Sau cái đập tay ra oai của bà chủ hầu hết đều răm rắp nghe lời bà ta. Số khác thì trông vào tài năng của Hoàng Tử. Bất giác nổi lên 1 cuộc tranh luận nhè nhẹ trong nội bộ ban lãnh đạo. Người chấm dứt cuộc tranh luận đó là Hoàng Tử. Sau khi gã lắng nghe hết các ý kiến rồi bèn tuyên bố sẽ xem xét lại kế hoạch ám sát ông trùm Hà Nội thật kỹ lưỡng. Bởi vì giết chết Lee Phong Lưu không chỉ ảnh hưởng đến một mình Lý Ma Ma mà còn là chuyện hệ trọng liên quan đến cả khu đèn đỏ Hải Phòng nên Hoàng Tử hết sức cẩn trọng.

Chỉ nghe gã áy náy nói: “Mẹ nuôi bớt nóng giận. Hay là chuyện giết Lee tạm thời dời lại 2 ngày được không? Ngày kia con sẽ có câu trả lời cho mẹ.”

Lý Ma Ma nghe thấy lời Hoàng Tử nói, ánh mắt chợt sáng lên dường như tìm ra 1 đối sách hoàn hảo nào đó, nhưng sau cùng vẫn quyết định không lên tiếng. Chỉ gật đầu đồng ý cho Hoàng Tử 2 ngày suy nghĩ.

Tôi cho rằng Hoàng Tử đi nước cờ này chỉ là kế hoãn binh, chủ yếu che mắt thiên hạ mà thôi, thực tế thì gã ta tuyệt không dám trái lời Lý Ma Ma đâu. Chẳng qua do sự tình quá hệ trọng mà Lý Ma Ma thì chẳng chịu tiết lộ kế hoạch bí mật nên Hoàng Tử muốn dùng 2 ngày thời gian để “thăm hỏi” riêng bà mẹ nuôi quyền lực.

Sau 2 ngày bàn tính riêng, khi gã ta biết được kế hoạch cụ thể rồi thì mọi chuyện sẽ diễn biến y như Lý Ma Ma đã dự liệu.

Tắc Kè Bông tôi ngồi 1 chỗ như ngồi trên đống lửa. Ban đầu tôi cứ nghĩ đêm nay sẽ nghe được vài bí mật năm xưa hay ho, nào ngờ đâu chẳng có ai nhắc lại mà mụ Lý cũng không mảy may đề cập đến. Trong lòng tôi vô cùng nóng nảy vì những câu hỏi mình đặt ra vẫn chưa có lời giải.

Tôi thắc mắc, rốt cuộc, sự thật về dòng tộc Lý Ma Ma và Má Nuôi là như thế nào?

Lý Ma Ma muốn loại bỏ Lee bằng cách nào? Và có bí mật gì lớn lao gì ở đây mà không thể nói cho mọi người cùng nghe?

Bà ta sẽ thuyết phục Hoàng Tử bằng cách nào đây? Nói rõ mọi chuyện với con trai hay là còn 1 chiêu trò nào khác?

Trong nhất thời mọi luồng câu hỏi đều đi đến điểm chết. Ấy là khi Lý Ma Ma đứng dậy tuyên bố kết thúc bữa ăn. Hôm nay bà ta tuyên bố tương đối dài dòng, trong đó có 1 câu đặc biệt như thế này:

“… đứng trước đại kế hoạch tương lai, nếu ai sợ thì cứ đưa tay lên, có thể không cần tham gia. Và người đó từ nay cũng không cần đến Làng nữa, cứ yên tâm ở nhà tận hưởng tuổi già.”

Dứt lời liền nhìn quanh mọi người hỏi: “Có ai muốn về hưu sớm không?”

Mấy người chúng tôi và Hoàng Tử nghe xong lời này thấm tận ruột gan. Ai nấy biết thừa bà ta đang dằn mặt đám người hèn nhát dưới trướng. Tuy vậy hết thảy vẫn bảo trì thái độ trầm mặc, người nào người nấy chau mày nhìn quanh, dĩ nhiên chẳng có cánh tay nào đưa lên. Trong không khí nhạy cảm của cuộc họp này, làm ra vẻ suy tính sâu xa là khôn ngoan nhất. Như vậy vừa câu giờ thành công, vừa thể hiện tấm lòng kiên trung với Làng Cung Nữ.

Chỉ có Hoàng Tử ngắc ngứ hồi lâu, gã vừa tính mở miệng, đột nhiên nghĩ tới điều chi lại im lặng, xem chừng đang thắc mắc về thái độ của bà mẹ nuôi nhiều hơn là suy tính cho đại kế hoạch tương lai. Tôi nhìn sắc mặt gã thầm nhủ, sau bữa ăn này chắc chắn 2 mẹ con bọn họ sẽ bí mật bàn chuyện riêng luôn, bởi vì biết rõ việc đó nên Hoàng Tử không dám tiếp tục lên tiếng. Về phía Lý Ma Ma cũng chắc chắn sẽ cho Hoàng tử một lời giải thích hợp lý nhằm hoàn toàn lôi kéo đứa con trai về phía mình.

Tôi càng nhìn thái độ 2 mẹ con này càng cảm thấy nghi hoặc. Cảm thấy có chút gì đó không đúng ở đây. Chẳng trách lúc quay sang mới để ý Gái Hư và Trong Trắng đang nhìn nhau căng thẳng. Chà chà, 2 con điếm này sống lâu thành quỷ, thể nào cũng đánh hơi ra được chút chuyện bí mật của Làng cho xem.

Bạn đang đọc truyện Yêu nữ quầy bar 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/yeu-nu-quay-bar-2/

Như thường lệ, kết thúc bữa ăn vẫn ngổn ngang các vấn đề chưa đâu vào đâu, Lý Ma Ma tự mình rời khỏi phòng ăn trước tiên, lúc này ai về nhà nấy.

Tôi bấm bụng trở về phòng mình, không quên dặn anh đầu bếp gói theo ít thức ăn.

Anh đầu bếp tươi cười, bảo: “Chờ 1 chút, nhiều người cũng đem về lắm.”

Vốn trong bữa ăn tôi có ăn được bao nhiêu đâu, vì mỗi khi Lý Ma Ma nói chuyện thì chẳng có ai dám đụng đũa, hôm nay xui xẻo bà ta đặc biệt nói nhiều!!! Hơn nữa, bản thân tôi cũng phải giữ bụng, mục đích chờ đến khi về phòng sẽ ăn tối đợt 2 với Hạnh Nhi.

Đời tôi tất bật lắm!

Hôm nay nhà bếp sửa soạn món canh đầu cá. Món khoái khẩu của Búp Bê nhà tôi. Tôi thì cảm thấy dị ứng, chỉ nhìn thôi đã thấy dễ sợ huống chi kề miệng vào, ấy thế mà Hạnh Nhi ăn thật ngon lành, còn chu miệng mút xương cá chùn chụt. Hầy, đúng là con mèo có khác!

Tôi kể vắn tắt chi tiết của bữa tối ngày hôm nay, Hạnh Nhi vừa ăn vừa trợn mắt. Kể đến đoạn Làng Cung Nữ đòi lấy mạng Lee Phong Lưu, các phe phái ở Hà Nội nhờ sự hẫu thuẫn của Lý Ma Ma đang dần dần nổi lên tự trị. Hạnh Nhi ngừng ăn nói: “Ôi mẹ ơi, khéo mình trốn thôi anh ạ. Tiếp tục ở đây có ngày chết oan đấy.”

Hạnh Nhi nói câu này không phải tự nhiên thốt lên, nàng trình bày như thế bởi vì linh cảm đặc biệt của mình. Tuy Hạnh Nhi không thông minh, nhưng nàng luôn rất mẫn cảm trong các sự kiện. Tôi tin tưởng búp bê, cũng cảm thấy thương nàng hơn ai hết, bèn vuốt tóc nàng nói:

“Đợi anh 1 thời gian nữa, bọn mình sắp được rời khỏi đây rồi.”

Hạnh Nhi vừa ăn vừa nói: “Bà Lý to mồm thế chắc chắn là có biện pháp giết Lee Phong Lưu. Nhưng bà ta không thể nói ra biện pháp vậy thì còn thông cáo đến mọi người để làm gì? Ôi mẹ ơi, em chẳng thể hiểu nổi.”

Chúng tôi thảo luận to nhỏ về tình hình hiện nay 1 chặp, tôi nhận ra Hạnh Nhi có khuynh hướng tránh né thời cuộc, nàng chỉ muốn trở về Sài Gòn bình bình yên yên ở trong chung cư của tôi, ăn những món tôi nấu, xem kênh truyền hình ưa thích và làm điệu cùng với Số Hưởng mà thôi.

Ở đời có rất nhiều loại người, loại người như Hạnh Nhi ở 1 thái cực hoàn toàn khác lạ, thái cực còn lại bao gồm những người đam mê quyền lực như Gái Hư và Trang Trắng. Hai cô nàng này sẵn sàng làm tất cả để có được thứ mình muốn.

Nhắc tới Gái Hư và Trang Trắng. Chốc lát sau quả nhiên một trong hai tìm đến tôi thật.

Lúc hạnh nhi ăn xong tô canh đầu cá, chừa lại 1 nửa cho mèo cưng Số Hưởng, bỗng dưng Trang Trắng từ đâu chạy ù vào, đạp lên mình con mèo la toáng lên:

“Tắc Kè, mau mau theo em! Tối nay có chuyện rồi.”

Bạn đang đọc truyện Yêu nữ quầy bar 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/yeu-nu-quay-bar-2/

Làng Cung Nữ nằm lọt thỏm trong 1 khu đất khổng lồ cỏ cây xanh biếc, nước chảy róc rách, khung cảnh muôn phần hữu tình. Buổi đêm thanh vắng, gió thổi khua lên cành lá kêu xào xạc.

Cành lá cây xum xuê là vậy, cũng khẳng khiu trơ trọi trước những ngọn gió vô tình thổi ngang qua. Lá cây bay xa, bay xa, lảng đảng rơi vào khoảng hồ tĩnh lặng. Bấy giờ nước hồ chuyển mình gợn sóng, nhà cửa, bóng cây lan tỏa trong ấy.

Giữa không khí lãng mạn tột cùng, có đôi tình nhân Tắc Kè – Trang Trắng thận trọng lần mò trong bóng đêm. Đi xuôi theo hồ nhân tạo, qua con đường trải đá xanh, nơi mấy nhành cây cao cao, có 1 cái cổng đá ong to bự. Cái cổng này dẫn thẳng vào tư gia Lý Ma Ma, nằm sâu trong trung tâm Làng Cung Nữ.

Trang Trắng kéo tay tôi núp vào bên vệ đường kín đáo, khẽ nói: “Đêm nay con mụ già Làng giữ thằng cha Hoàng Tử ở lại. Hừ hừ, đang âm mưu chuyện gì anh biết không?”

“Là chuyện chiến tranh với Lee Phong Lưu. Chuyện này ban nãy mới nhắc qua rồi, chắc chúng nó mật đàm ở đây không cho bọn mình biết.”

Trang Trắng lắc đầu: “Không phải, không phải chỉ đơn giản vậy đâu. Đây, chìa khóa nhà mụ đây, anh cứ theo em vào nhà rồi khắc biết.”

“Chìa khóa? Sao em lại có chìa khóa nhà riêng của mụ?”

Tôi ngớ người ngạc nhiên, Trang Trắng vốn không được tin cậy, lại làm Vương Phi ở khu Nghìn Lẻ Một Đêm, có lý nào lại nắm trong tay chìa khóa nhà của Lý Ma Ma được. Bà Lý không tắc trách như thế chứ?

Để đáp lại thắc mắc của tôi, Trang Trắng đơn giản cười:

“Em lên kế hoạch cho chuyện này lâu rồi. Trước đây bà ta đi công tác xa, để lại chìa khóa cho Mai Ka cất giữ, đặng còn cử người lo chuyện quét tước dọn dẹp nhà cửa. Trong tay con đần đó thì đơn giản thôi. Hừ, em dễ dàng chôm được của nó đem đi đánh bộ chìa giống hệt. Dù sao cũng là cả 1 thành quả vất vả đấy.”

“Ra vậy, ra vậy.” – Tôi nhìn bộ chìa của nhà Lý, thấy có khắc biểu tượng của Làng Cung Nữ. Vậy thợ đánh khóa kia phải thân thuộc với Trang Trắng lắm, nếu là người bình thường chắc không dám đụng vào.

Trước đây trong Làng hình thành luật bất thành văn rằng con trai trưởng hạn chế ở lại nơi Làng Cung Nữ lắm âm khí cực xấu này. Từ ngàn đời nay đều mê tín như thế, đến thời Lý Ma Ma mọi quy định đã bớt khắt khe nhưng dẫu sao việc Hoàng Tử ở lại đêm nay vẫn là chuyện hiếm có.

Ấy thế nên mọi chuyện được giữ cực kỳ kín đáo, nếu không phải cựu verdet trước mặt là con ma xó của Làng Cung Nữ thì đừng hòng bắt quả tang được tình huống này. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ở cái cơ ngơi hoành tráng này đâu phải chỉ mình Trang Trắng khôn lanh?

“Gái hư, gái hư ở bên kia à?” – Đột nhiên tình cũ thốt lên 1 tiếng sửng sốt rồi đưa tay chỉ về phía đối diện. Ở phía đó quả nhiên thấp thoáng bóng người, nhìn kỹ ra là Gái Hư!

Cô học trò của Lý Ma Ma này quả nhiên là con quỷ chứ không phải con người, nơi nào có lợi ích nơi đó có mặt ả. Chúng tôi gặp nhau là tình huống ngoài dự kiến, Gái Hư cũng không kém phần bất ngờ. Đôi bên sượng sùng nhìn nhau, cuối cùng Gái Hư là người lên tiếng trước: “Đêm nay bà Lý và Hoàng Tử lạ lắm. Tôi đoán sắp có biến cố cho nên…”

Trang Trắng thấy Gái Hư đã mở lời như vậy, bản thân ả cũng đang đồng hội đồng thuyền với cô ta bèn cắn răng nói: “Có chìa khóa ở đây, bọn mình lẻn vào nhà trước.”

Mắt Má Mì sáng rỡ “tôi xem qua thiết kế nhà mụ rồi, thiết kế rất thông thường thôi. Nếu trót lọt có thể nghe lén bọn họ bàn chuyện.”

Mấy người chúng tôi nhìn nhau gật đầu, âm thầm thừa nhận sự hợp tác đêm nay.

Tình huống này vô cùng nguy hiểm. Từ khi tạm cư ở Làng Cung Nữ đến nay tôi đã từng bỏ công thám thính rất vất vả nhưng chưa có thu hoạch đáng kể, đêm nay hẳn là lần đầu tiên có tín hiệu khả quan. Nếu như trót lọt, vậy chỗ tốt không cần nói đến, nhưng nếu có chuyện không hay xảy ra, 3 người chúng tôi cầm chắc ra đi.

Người xưa nói vạn sự khởi đầu nan quả nhiên thường đúng. Lúc trót lọt qua được cánh cổng đá ong đang mừng thầm ai hay đâu trước cửa chính lại chình ình ổ khóa cực lớn. Ổ khóa này mới được gia cố thêm, tôi loay hoay mãi vẫn không tài nào mở ra được.

Gái Hư nghiến răng “mẹ kiếp, mụ già sợ chết nên cứ mấy tháng đổi ổ một lần. Bình thường còn có bảo vệ ngoài cổng nữa cơ, cũng may đêm nay mụ cho rút rồi.”

Trang Trắng toan đi vòng qua đằng sau nhà tìm lối cửa hông, may mà tôi kịp thời chặn lại: “Đừng qua bên đó, bên đó có nuôi chó. Nãy chừ mình đứng đây, may mắn gió thổi ngược chiều nếu không nó đã sủa ỏm tỏi rồi.”

Cả Trang Trắng và Gái Hư như đứng trên hỏa lò “thế bây giờ phải làm sao? Làm sao đây?”

Đúng lúc đó phía ngoài con đường đá vọng lên tiếng ho khẽ. Tiếp theo là những tiếng nói chuyện rì rầm.

Tôi giật mình la “tiếng thằng Hoàng Tử đấy, nó và mụ già Làng về rồi.”

Trên con đường đá, đèn đường ngang tầm chân người hắt những vệt sáng vàng vọt trên lối đi, giây lát sau đột nhiên từ phía đó lao xao bóng người. Nhờ ánh đèn chúng tôi thấy rõ dáng dấp của 2 người.

Gái Hư và Trang Trắng đến thở cũng không dám thở mạnh, song ánh mắt vẫn chiếu lên tia sáng ngoan độc.

Cũng may ông trời không phụ lòng người tốt, trong giây phút cùng đường tôi bỗng nhìn thấy 1 lối đi khác.

Cũng phải nói thêm, căn nhà của mụ Lý chỉ có 1 tầng, nằm ngay dưới tán cây phượng già, ngã bóng xuống hồ cá đẹp tuyệt. Cái hồ này không lớn, cảnh trí được kiến tạo theo phong thủy. Vậy nên gió trời phơi phới thổi làn hơi nước mát trong vào gian nhà thông qua các cửa gió bên hông. Các cửa gió này mở ngang, đủ rộng để thân người chui vào.

2 cô nàng bên cạnh trợn mắt nhìn tôi: “Anh điên à? Tưởng mình đang đánh du kịch sao?”

Lúc này 2 hung thần đã tiến gần tới cổng, tôi mặc kệ 2 cô điếm bên cạnh, tự thân xuống nước lội qua phía cửa. Gái Hư và Trang Trắng nhìn nhau thầm đánh giá, cảm thấy đêm nay đã đến tuyệt lộ không thể không liều, thế là các nàng chẳng ai bảo ai thi nhau cùng lội.

Kể ra thì công việc này không có gì quá khó khăn, với thân hình của tôi chui còn lọt thì Trang Trắng và Gái Hư chỉ giống như se chỉ luồn kim mà thôi. Cái chính là đừng để phần chân ướt sũng nước nếu không sẽ gây trở ngại. Vậy nên việc đầu tiên khi chúng tôi vào nhà là tìm giẻ lau, lau khô chân và hy sinh đôi giày quẳng bên ngoài.

Tiếp theo, tôi cần xác định nơi chốn tốt nhất có thể nghe lén cuộc trò chuyện. Cảm thấy hơi băn khoăn. Vì nơi chúng tôi vào là gian phòng ăn, trong nhà không có bếp vì Lý Ma Ma không dùng bữa ở đây, nên phòng ăn chỉ kê 1 cái bàn dài và tủ lạnh trong góc tường. Hướng ngang với bàn ăn là khoảng giếng trời nho nhỏ trồng nhiều cây xanh cao ngang tầm ngực. Bên phía đối diện bàn ăn là bộ sofa cực lớn, có thể dùng chức năng như 1 chiếc giường ấm êm. Gian phòng ngủ của bà Lý sử dụng cửa lùa mỏng manh nằm sát phòng ăn, tường gỗ chỗ cao chỗ thấp.

Cả 3 người chúng tôi đều quyết ý, sẽ nằm phục ngay tại khoảng sân xanh biếc hoa lá này. Nằm trong đống cây chen chúc giữa đêm vắng, có tài thánh cũng chẳng thể nhận ra nổi.

Hoàn tất công việc ngụy trang, Gái Hư hếch vai tôi thầm thì: “Lát nữa mà có sự bất trắc thì anh biết phải làm gì rồi đó.”

Tôi giật mình la: “Làm gì? Chẳng lẽ trở mặt?”

“Tôi không bao giờ rơi vào thế bị động đâu. Đến lúc đó tôi bảo sao thì anh cứ làm vậy đi.” – Gái Hư nói rồi ánh mắt phát lạnh, chắc ả đang tính toán hết mọi trường hợp có thể xảy ra.

Tôi nhìn sang phía Trang Trắng, cảm thấy còn hồi hộp hơn nữa, vì khi cô ả loay hoay nằm rạp xuống bãi cỏ, cổ áo khoét sâu vô tình trễ xuống tới ngực, xui xẻo thế nào con dao bấm từ trong bỗng rơi ra ngoài.

Chương trước Chương tiếp
Loading...