Yếu sinh lý
Chương 1
– Hai chúng ta có duyên mà không nợ. Kết đôi vợ chồng mấy năm rồi, mà mãi vẫn không có con. Hay là mình chia tay nhau đi, trả lại tự do cho nhau. Đường ai nấy đi, hãy lưu lại chút kỷ niệm đẹp về nhau. Đừng làm khó nhau chi anh ơi!
– Đó là tất cả những gì em định nói với anh?
– Vâng!
– Vâng nhanh thế kia á?
– Không! Đã 10 năm rồi còn gì. Đàn bà có chồng mà không có con. 10 năm khắc khoải cầu con, đối với em như thế là quá đủ rồi!
– Em đã cạn lời như thế, thôi thì, cố níu kéo cũng chẳng ích gì. Mai, mình ra tòa, anh đồng ý ký đơn xin ly hôn. Từ giờ đến mai, em có đủ thời giờ để suy nghĩ lại.
– Vâng!
… Bạn đang đọc truyện Yếu sinh lý tại nguồn: http://truyen3x.xyz/yeu-sinh-ly-full/
Và thế là, họ ly hôn với nhau thật. Liên rời khỏi nhà với chiếc vali gọn, nhẹ.
Buổi sáng, Khôi nằm ườn trên giường chán chường. Thẫn thờ, chàng lướt web.
Chán!
Chàng xuống nhà, đi tắm.
Soi mình trong gương, chàng thầm nghĩ:
– Mình yếu sinh lý thật à!
– Rõ ràng tinh trùng sánh đặc, tại sao không có con?
– Rõ ràng mình đã thử đủ trò với vợ, tại sao Liên vẫn lì ra đó, không thai nghén gì cả, đi thăm khám cả hai vợ chồng, bác sĩ phán:
– Không hiểu nổi! Tại sao thế? Đúng lý ra, anh với chị phải sòn sòn năm 1 mới đúng. Chẳng phải tại anh, không phải tại chị, thế thì vì cái gì? Điên cái đầu thật!
Có lẽ Liên nói đúng, giải pháp giải thoát cho nhau là đúng rồi!
… Bạn đang đọc truyện Yếu sinh lý tại nguồn: http://truyen3x.xyz/yeu-sinh-ly-full/
Vừa vào tới sở làm, cả tốp đàn bà con gái reo vui:
– Anh Khôi ly dị rồi!
– Mấy bà vui quá hả? Vợ chồng người ta ly hôn, mấy bà reo vui như thế là ý gì?
– Anh là hoa vô chủ, trong tụi em ai có tài quyến rũ được anh, thì cứ việc, không sợ vợ anh ghen tuông phi lý.
– Em nè anh Khôi, em còn trinh, chưa chồng, em là ứng cử viên số 1.
– Em! Em mới vừa thôi chồng có giấy tờ rõ ràng, em có kinh nghiệm mấy năm, em mới là ứng cử viên số 1.
– Em là gái một con, trông mòn con mắt. Lấy em, anh khỏi phải đi làm, ở nhà, em nuôi luôn!
– Mấy mẹ này, thấy trai đẹp là tươm tướp, body em ngon cơm luôn nè anh Khôi, anh chịu em, em cũng nuôi anh luôn!
– Anh Khôi không là của ai hết! Các chị về chỗ làm việc ngay…
Trưởng phòng nhân sự Mỹ Hạnh xuất hiện. Cả đám giải tán, ai ngồi vào vị trí nấy.
Khôi không tâm trạng làm việc, chàng hững hờ chờ giờ tan tầm.
– Anh Khôi, lên văn phòng, gặp trưởng phòng lấy công lệnh, đi công tác.
Mỹ Hạnh chỉ tay xuống ghế đối diện:
– Anh Khôi, cũng không nên vì thế mà buồn, Camera quan sát cho thấy, anh rất tâm trạng như thế, ảnh hưởng tới công tác. Đây là công lệnh, mai, anh với tôi đi công tác Vũng Tàu, gặp đối tác nước ngoài, ký kết hợp đồng xây khách sạn ở đó. Trong phòng, chỉ mình anh giỏi tiếng Anh, đối tác là người Mỹ, nếu hợp đồng được thỏa thuận thành công, thì anh sẽ là người trực tiếp giám sát công trình. Thành công chuyến này, anh sẽ được cất nhắc lên phó phòng Tài chính Kế Toán. Còn bây giờ, anh về, chuẩn bị, mai 7 giờ sáng, tôi với anh bay ra Vũng Tàu cho kịp gặp khách hàng.
– Vâng, 7 giờ sáng.
– Chính xác rồi!
– …
– Thưa trưởng phòng, tôi có mặt!
– Tốt lắm, đi thang máy xuống gara. Chú Lý đang chờ sẵn.
– …
– Tại văn phòng đại diện ở Vũng Tàu. Đối tác người Mỹ đã chờ sẵn đó:
– Ta vào việc ngay thôi.
Buổi ký kết văn bản diễn ra suôn sẻ.
– Chúng ta sẽ dùng bữa tiệc ở nhà hàng Duyên Mai. Ta sẽ cạn ly, chúc mừng hợp tác Việt – Mỹ thành công. Hợp đồng bạc tỷ sẽ sớm được triển khai nhanh thôi.
– …
– Xin lỗi vì đã quá chén, bắt tay Robert, chúc anh gặp nhiều may mắn.
– Xin cảm ơn các bạn Việt Nam rất nhiều!
– …
– Trời chiều, mưa lớn, muốn bay trở lại thành phố, e rằng không kịp. Mình tìm khách sạn nào đó nghỉ lại Vũng Tàu một đêm, mai ra phi trường về sớm, anh Khôi.
Book Grab về tới khách sạn, Khôi phải dìu Mỹ Hạnh về phòng riêng của cô ấy.
– Em say quá, xin lỗi đã làm phiền anh Khôi!
– Cô nằm nghỉ, tôi về phòng của mình thôi!
– Anh Khôi galant, giúp em cởi giày, vớ cho em.
– Anh Khôi, bật máy lạnh lên giúp em!
– Anh Khôi, em sợ ma lắm!
Khôi cố gỡ tay mình ra khỏi tay Mỹ Hạnh.
– Chóng mặt quá, tại quá chén đây mà! Anh làm ơn pha giùm em ly nước chanh giã rượu.
– Ngon, anh Khôi pha nước chanh ngon! Khỏe hẳn cả người.
– Úi! Chị thay quần áo hồi nào mà nhanh thế!
– Anh Khôi thấy em có đẹp không?
– Hở hang thế kia!
– Eo co đàn bà có sức hấp dẫn đàn ông, anh thấy em đẹp không?
– Chị rất đẹp!
– Kêu bằng em xưng anh! Nhìn cái mặt anh kìa, cứ thộn ra nhìn người ta.
Mỹ Hạnh lấy tay sỉ vào trán Khôi! Nàng nhanh chóng sà vào lòng Khôi, ngồi gọn lõn trong vòng tay Khôi, ngả ngớn.
– Ai biểu anh yếu sinh lý, chưa chi đã độn lên cứng ngắc dưới mông người ta!
– Chị Liên đúng là số hưởng mà không biết cách giữ chồng.
– Ơ kìa! Mỹ Hạnh làm gì thế?
– Kiểm tra dương vật anh Khôi bi lớn! Ái chà chà! Hàng hiếm đây mà…
– Nhưng tôi bị yếu sinh lý!
– Không kiểm tra thử sao biết anh Khôi Yếu Sinh Lý.
– Cô muốn làm gì?
– Bú cu anh xem thử bao lâu sẽ ra!
– Nam nữ tho thọ bất tương thân!
– Ha ha ha… Hèn chi, chị Liên bỏ anh là phải rồi!
– Chuyện làm người ta buồn muốn chết. Mỹ Hạnh còn lấy đó mà làm trò cười!
– Gặp đàn bà con gái mời gọi, hiến dâng, mà anh Khôi không cảm xúc gì sao?
– Nhưng!
– Không nhưng nhị gì hết, anh giúp em cởi hết quần áo của em ra… Thế, vậy có phải ngoan không?
– Còn chần chờ gì nữa, anh không tự cởi hết quần áo của anh ra đi.
Khôi riu ríu làm theo.
– Úi chao ơi! Cương cứng ngắc lên rồi, xem nào, để em đo thử… Dài tấc hai luôn! To bốn phân là ít. Nào! Đứng dạng háng ra, để em kiểm xem bao lâu thì ra!?
– Úi, cô làm tôi nhột chết…
– Ứ ừ! Gọi em, xưng anh ngọt ngào vào!
Chụt chụt chụt… tóp tép, tóp tép…
– Ứ ừ, lâu ra thế kia!
Chụt chụt chụt… tóp tép, tóp tép…
– Ứ ừ! Để dành lát nữa, hi hi!
– Bây giờ, anh Khôi bú lồn Mỹ Hạnh đi…
– …
– Còn chần chờ gì nữa, nè, bú đi!
Vẫn là Khôi riu ríu vâng lời.
– Để Mỹ hạnh đứng dạng háng ra cho anh Khôi dễ bú…
– Đúng rồi, anh vạch hai mép lồn Mỹ Hạnh ra, anh bú, anh liếm hột le cho Mỹ Hạnh sướng tê tái lồn em, cho lồn em chảy nước ra nhiều, anh có thấy lồn em thơm lắm không?
– Đúng, chưa từng thấy lồn Liên thơm thế bao giờ…
– Anh Khôi nứng cặc dữ không?
– Anh thấy nứng lắm!
– Lồn với cặc phải cực nứng thì mới hy vọng có em bé chứ!
– Nhưng Mỹ Hạnh sẽ thiệt thòi vì ăn cơm trước kẻng!
– Ha ha ha… Mỹ Hạnh rũ ra cười:
– Cả một cái phòng toàn nữ, em phải lấy uy quyền trưởng phòng, để theo mà quyến rũ anh Khôi, em không sợ, mắc gì anh sợ! Ha ha ha…
– Bây giờ anh Khôi dám đụ em không?
– Anh dám!
– Thế thì anh muốn làm gì em cứ làm đi, càng kiểu cọ nọ kia em càng sướng chứ sao?
– Úi, sao Mỹ Hạnh rành rẽ thế!
– Thì em vào Google Search, em gõ gõ vài câu lệnh là ra ngay chứ có khó gì?
– Ui! Đúng là anh khờ thật!
– Nào nhanh lên kẻo không còn kịp nữa!
– Làm gì cơ ạ!
– Thì anh Đụ em nhanh lên!
– Em bày cho anh phải làm gì đi!?
– Đó, em chổng mông lên rồi, thấy không, mu lồn em nhô cao, anh cứ thế mà nhét con cu anh vào, rồi tha hồ anh hẩy nắc con cặc anh vào lồn em, nhanh, chậm tùy ý anh, hi hi, anh thật tuyệt vời, cứ y như là em đang khai cu anh vậy, thích quá!
– Ờ đúng rồi, nhanh nữa lên, mạnh nữa lên…
– Phành phạch, bụp bụp, ót ót ót ót…
– Úi sướng lồn em quá, thốn lắm anh Khôi ơi, nhanh, mạnh nữa lên!
– Anh Khôi có nghe thấy gì không?
– Thấy sướng quá!
– Không! Nghe kỹ xem nào…
– À há! Nghe ót ót…
– Sướng không?
– Sướng!
– Cho anh Khôi bắn tinh ngập lồn em đó!
– Có con làm sao?
– Hi hi! Anh Khôi bị yếu sinh lý mà!
– Mười năm không có con, bị vợ bỏ…
– Suỵt! Tại chị Liên không biết thưởng thức anh, chớ anh gặp em, không bao giờ em bỏ qua hàng hiếm này!
– Xưa nay, chuyện đực cái phải là như thế chuyện vợ chồng thầm kín phòng the. Vợ với chồng phải tâm đầu ý hợp, có nghĩa rằng hai vợ chồng phải biết phối hợp nhịp nhàng, ăn ý với nhau. Không phải ngẫu nhiên con vợ bỏ chồng theo trai, ấy là vì thằng chồng không thể đáp ứng nhu cầu sinh lý cho vợ. Ngược lại, vợ không giỏi chiều chồng, khiến cho chồng phải đi tìm của lạ! Lỗi không phải tại anh hay tại ả. Lỗi ở cả hai người!
– Còn bây giờ, anh cứ chờ đó mà xem tin tức chị Liên, chưa biết chừng bây giờ chị Liên, đang trong vòng tay người khác, cũng chưa biết chừng, nay mai, chị Liên nhắn tin cho anh, rằng chị ấy đã có con rồi!
– Và cũng chưa biết chừng, sau chuyến công tác đêm hôm nay, em sẽ có con với anh, nếu có như thế thật, anh hãy nhanh tay cưới em về làm vợ, khi đó, hai vợ chồng mình, không cần phải viết công lệnh với nhau, cũng không cần phải tài xế lái xe ra phi trường, vợ chồng mình đánh xe con đi cho nhanh, về cho sớm, để còn vui vẻ với nhau chốn phòng the.
– Ở đó, em sẽ bày cho anh chơi em đủ kiểu, mình sẽ có hai đứa con là đủ. Ước ao của em chỉ đơn giản có thế. Anh có thật lòng yêu em không.
– Anh có!