Âm mưu loạn luân
Chương 4
Ngày tháng trôi qua tôi từng ngày ủ mưu mong sao chiếm trọn trái tim của mẹ cũng do nghĩ quá nhiều và bên cạnh mẹ suốt ngày nên tôi giường như yêu mẹ từ lúc nào không biết, nhưng tôi không tài nào nghĩ ra cách gì để có thể mở lời cũng như làm mẹ cảm động và trao trọn con tim cũng như thể xác cho tôi. Liệu cuộc sống này có giúp tôi đạt được mọi thứ không, cũng hơn 1 năm kể từ ngày bố tôi bỏ căn nhà này ra đi rồi hiện giờ tôi cũng đã 18 tuổi còn mẹ tôi 36 thời gian đó giường như mẹ vẫn chưa nguôi ngoai và buông xuôi mọi chuyện tôi cũng không thấy mẹ có người đàn ông nào cả mẹ chi quan tâm tới làm ăn tới chăm nom tôi, mẹ con tôi đi như đôi tình nhân mới yêu suốt ngày hẹn nhau đi ăn đi uống đi chơi xem phim năm nay cũng là năm tôi thi đại học rồi chẳng biết còn thời gian nữa không để gần bên mẹ nhiều. Tôi và bố cũng dần xa cách hơn bố chẳng quan tâm tới mẹ con tôi chỉ quan tâm về cô nhân tình của bố tôi, hai người cũng tổ chức cưới hỏi đàng hoàng rồi, còn có con với nhau nữa cũng 1 cậu con trai nên nhà nội bây giờ cũng chẳng mặn mà với tôi nữa vì có đứa cháu trai mới rồi hôm tôi xuống ăn giỗ dưới nhà nội bố tôi say còn thản nhiên nói với mọi người 1 câu trong lúc say xỉn nhưng tôi nghĩ lời nói đó là thật nhất rằng…
“Tao chán mẹ mày rồi mẹ mày có còn cái gì nữa đâu tuổi trẻ sắc đẹp không nhăn nheo hết rồi, mẹ mày còn mong tao chứ tao không bao giờ hối hận khi bỏ mẹ mày” câu nói đó làm tôi giận vô cùng và đấu khẩu với bố tôi…
Tôi: Ông nghĩ ông hay lắm à! Những cái lúc ông không đồng xu dính túi chỉ là thằng lao động phổ thông ai là người bên ông? Ai là người cùng ông gây dựng lên cơ nghiệp để ông bây giờ có tiền ngẩng mặt với thiên hạ rồi có con bồ nhí bám lấy ông, ông tưởng nó mê ông à, ông chỉ có tiền cho nó mê chứ đứa con gái mới đôi mươi nó còn muốn gì khác ở ông, ông hãnh diện được tôi cũng thấy ông không có trí khôn, mẹ tôi đúng là sai lầm nhất cuộc đời mới lấy người vô lương tâm phụ bạc như ông.
Tôi nói xong bị ăn cái tát đau điếng làm tối sầm mặt mày tôi lấy xe rồi đi không quên để lại 1 lời “Tôi và mẹ tôi côi như không còn quan hệ gì nữa với cái nhà này từ trên xuống dưới lớn bé chẳng có ai tốt đẹp cả”
Bố tôi: Mày cút đi thằng mất dạy tao không thèm cái loại như mày xuống nhà bố mẹ tao…
Tôi: Tôi mất dạy vì có ông bố như ông rồi sau ông sẽ gặp quả báo…
Tôi đi thẳng trong lòng đầy lòng hận thù khi mẹ con tôi vậy những người gọi là cô chú bác chẳng ai mở lời nói bố tôi bênh mẹ con tôi cũng chẳng ai thăm hỏi, nếu không vì phận con cháu tôi từ lâu không muốn xuống căn nhà toàn người vô lương tâm đó rồi.
Tôi về nhà mẹ tôi thấy vết đỏ trên mặt tôi và gắng hỏi xong nghe tôi tâm sự mẹ tôi ánh mắt buồn kinh khủng không nói nên lời chỉ duy nhất 1 lời…
Mẹ: Những cái con làm không sai nhưng mình là con cháu không nên nói sỗ sàng vậy còn họ sống sao sau sẽ gặp lại kết quả như vậy, khổ thân con có đau không?
Tôi: Con bình thường nhận cái tát này nhưng cắt được tất cả con cũng cảm thấy đáng…
Tối hôm đó mẹ tôi lại buồn lại khóc rồi lại say xỉn như vậy cứ triền miên nhiều ngày liền khi say tôi lại gặp cảnh không khác gì lần trước đó mẹ tôi trông rã rời quần áo xộc xệch say tới nổi không biết gì, tôi thương mẹ nhiều nhưng vẫn kiềm lòng không được, từ lâu tôi không còn buồn về chuyện của bố tôi nên trong hoàn cảnh đó tôi chẳng thấy buồn chỉ thương mẹ yêu mẹ cà ham mê thể xác của…
Mẹ, tôi vẫn chỉ dám làm vậy để thỏa mãn cơn dục vọng càng ngày tôi càng làm bạo hơn giày vò cặp vú của mẹ liếm láp khắp cơ thể của mẹ không chừa chỗ nào kể cả cô bé của mẹ trong cơn say nhưng mẹ vẫn ra đầy nước hương thơm vị mặn và những tiếng nhóp nhép khi tôi bú lồn của mẹ tôi như liều thuốc gây nghiện làm tôi cứ vục mặt vào thèm khát đam mê 1 cách say sưa.
Tôi vẫn không thấy mẹ có chiều hướng khá lên trong 1 lời giận quá tôi với mẹ cãi nhau vì từ ngày đó mẹ con tôi không còn những cuộc đi chơi vui vẻ như trước mà mẹ chỉ sáng làm và tối chìm vào hơi men.
Tôi: Mẹ làm cái gì đấy sao hôm nào mẹ cũng say xỉn như vậy?
Me: Mẹ thích vậy…
Tôi: Vì bố vì những chuyện cũ rích đó?
Mẹ: Con kệ mẹ…
Tôi: Mẹ muốn con kệ mẹ bỏ mẹ đi nốt chứ gì mẹ muốn như vậy??? Mẹ nói cái gì đó mẹ có biết nghĩ không?
Mẹ: Mẹ xin lỗi…
Tôi: Con không cần mẹ xin lời con cần mẹ thay đổi mẹ đừng như này nữa, nhỡ bố có gặp mẹ tình cờ ngoài đường với bộ dạng như bây giờ của mẹ bố cũng chỉ cười khểnh và tự nghĩ sáng suốt khi bỏ mẹ.
Mẹ: Con nói mẹ phải làm sao đây? Con cứ vào hoàn cảnh của mẹ đi con sao hiểu được mà con nói…
Tôi: Có thể con không hiểu tình cảm mẹ dành cho bố nhưng mẹ nghĩ như này là tốt? Cuộc sống luôn cho con người cơ hội thứ hai tự mẹ đánh mất thôi, Nghiện nó còn có lý trí hơn mẹ khi nó cai được và làm lại cuộc đời, những người thương binh người ta mất 1 phần cơ thể khi quay lại đời thường người ta còn cố gắng mọi cách sinh tồn trong môi trường mới, người khuyết tật cũng vậy người ta vẫn sống tốt và vui vẻ, còn mẹ thì sao con thấy mẹ bây giờ chẳng bằng thằng nghiện không bằng những người có hoàn cảnh, mẹ bây giờ là phế nhân con người bỏ đi.
Mẹ tôi bắt đầu khóc không ngưng cứ thút thít không nói gì…
Mẹ mà còn có tri thức yêu con mẹ nên tự đứng dậy và làm lại cuộc đời đi, không có bố thì sẽ có người khác sẽ yêu thương chăm sóc mẹ mẹ sẽ có cuộc sống mới hạnh phúc hơn bây giờ nhiều.
Mẹ: Con nói thì dễ đàn ông thì dễ còn phụ nữ đổ vỡ rồi khó làm lại cuộc đời lắm không như con tưởng…
Tôi: Vì mẹ mà cứ như này?
Mẹ: Con nghĩ nếu mẹ chấp nhận mối quan hệ mới sẽ có ngươi tử tế với mẹ, đàn ông có chia tay với vợ người ta cũng muốn lấy gái trẻ gái đẹp lấy gì người có tuổi như mẹ, con nghĩ dễ à? Còn lấy người già quá con nghĩ còn hứng khởi vợ chồng? Tuổi của mẹ là lỡ dở chẳng ai muốn còn cứ cố cũng chỉ là món đồ chơi của bọn đàn ông mà thôi.
Tôi: Thế bây giờ có người sẵn sàng vì mẹ yêu thương chăm sóc mẹ thì mẹ sẽ đồng ý làm lại mọi thứ chứ?
Mẹ: Có thể…
Tôi: Con đang nói chuyện với mẹ nghiêm túc con muốn mẹ trả lời con rõ ràng…
Mẹ: Mẹ sẽ cố gắng…
Tôi: Nếu con nói là con muốn ở vị trí đó để chăm sóc mẹ thì sao?
Mẹ: Con nói gì thế con vẫn đang chăm sóc mẹ chu đáo mà…
Tôi: Ý con nói không phải thế con sẽ như người chồng chăm cho mẹ…
Mẹ: Con bị điên rồi ai dạy con những thứ như thế…
Tôi: Con bao nhiêu tuổi rồi còn phải nhờ người dạy, đây là những lời con muốn nói xuất phát từ trái tim…
Mẹ: Con biết điều con nói là gì không? Nó là loạn luân…
Tôi: Mẹ thử giải thích loạn luân là như nào?
Mẹ: Là… là những điều con vừa nói…
Tôi: Con muốn làm chồng ở cạnh chăm mẹ gọi là loạn luân…
Mẹ: Đúng thế…
Tôi: Ngay cả ở nước ngoài người ta cấm không cho quan hệ cận huyết vì con cái sinh ra sẽ có nhiều khả năng dị tật chứ không phải do chữ loạn luân trong nho giáo, Ngày xưa nền văn minh đầu tiên của nhân loại ai cập còn anh chị em ruột lấy nhau, con người tiến hóa từ các loại vật mà các loại vật còn có vô số loài con giao phối với con mẹ để duy trì nòi giống…
Mẹ: Đó là con vật mình là con người tiến hóa có trí khôn rồi mình sao giống nó được, còn thời ngày xưa con người sao văn mình như bây giờ sao con so sánh chuyện ai cập ngày xưa anh chị em ruột lấy nhau.
Tôi: Con hỏi mẹ theo đạo giáo loạn luân là gì nào? Anh chị em họ, anh chị em ruột, con với bố hoặc mẹ, anh chị em dâu rể lấy nhau là loạn luân đúng không?
Mẹ: Ừ…
Tôi: Thế mẹ nói sao về những người đàn ông lấy em ruột của vợ hoặc người phụ nữ lấy em ruột của chồng? Vậy có phải loạn luân?
Mẹ: Mẹ không biết…
Tôi: Chắc chắn là vậy rồi việt nam mình đầy những trường hợp vậy, còn có thể loại quan hệ loạn luân khác mẹ có biết không? Sao người ta vẫn chấp nhận?
Mẹ: Mẹ biết sao được mà con hỏi mẹ…
Tôi: Thế sao mẹ lại kỳ thị quan hệ kiểu vậy coi là loạn luân…
Mẹ: Con nói linh tinh quá con có biết như vậy người ta biết người ta coi mẹ và con như những sinh vật hạ đẳng không…
Tôi: Nếu con và mẹ sống cho hạnh phúc của riêng mình sống với con tim người khác nghĩ gì sao phải quan tâm, người ta yêu nhau tới với nhau và quan hệ tình dục là hệ quả của tình yêu.
Mẹ: Mẹ không thể chấp nhận được chuyện đó…
Tôi: Vì sao vì chữ loạn luân vì sợ người ta nói ra vào? Còn con thi con cảm thấy sao làm vậy dù mẹ có chấp nhận hay không con vẫn theo đuổi, con có thể đồng ý với mẹ trong chuyện không để cho ai biết chuyện này.
Mẹ: Con nói nhưng mẹ biết chắc trong đầu con chẳng nghĩ được hậu quả của việc đó đâu, con chỉ đang độ tuổi dậy thì có những rung động và không biết kiểm soát bản thân không có suy nghĩ chín chắn và cũng 1 phần vì ham muốn người khác giới. Con tưởng mẹ không biết chắc những lần mẹ say con làm gì mẹ, lúc đó có thể mẹ không biết nhưng khi sáng dậy những dấu vết con để lại mẹ hoàn toàn có thể biết nhưng mẹ không nói vì nghĩ con còn nhỏ và chỉ ham muốn nhất thời mẹ cũng cố tránh không để lặp lại.
Tôi: Mẹ đúng là chẳng biết gì, mẹ nghĩ những lần đó con làm gì với mẹ? Con luôn kiềm chế bản thân không để đi quá con chưa bao giờ quan hệ với mẹ mà chỉ ở bên ngoài, con muốn mẹ và con đều mong muốn chứ không phải cách cưỡng bức như vậy? Mẹ nên biết là con tôn trọng mẹ và yêu mẹ sao những cái con làm mà mẹ lại nghĩ con vậy con thật thất vọng.
Mẹ: Con luôn nói yêu mẹ muốn làm chồng của mẹ muốn chăm sóc cho mẹ, mẹ thử hỏi con rằng bây giờ con lấy gì nuôi mẹ lấy gì để lo được cho mẹ chăm sóc mẹ khi bây giờ mẹ mới là người chăm con là người chu cấp cho con, con có nghĩ trước khi nói không?
Tôi: Nếu con chứng minh được cho mẹ con đủ khả năng lo cho mẹ thì mẹ sẽ nghĩ sao về lời con nói?
Mẹ: Con cứ chứng minh được đi rồi mẹ sẽ nói cho con…
Tôi: Được mẹ nhớ đó lúc con đầy đủ những thứ đó mẹ đừng kiếm cách né tránh…
Toi từ ngày đó quyết tâm học như thằng điên 1 phần nữa cũng là thời điểm thi năm cuối chuẩn bị thi đại học, cũng may tôi từ trước tới nay học hành rất cẩn thận và chăm chỉ nến đối với tôi chuyện đỗ đại học không khó nhưng quyết tâm của tôi là kiếm cho bằng được học bổng đi du học nước ngoài vì khi đi nước ngoài chẳng có ai biết mẹ con tôi nếu chúng tôi sống với nhau cũng chẳng có điều tiếng gì, hơn nữa nếu có học bổng tôi sẽ tự túc được cuộc sống và sau khi học xong sẽ có 3 năm làm cho đơn vị công ty cấp học bổng cũng là có cơ hội việc làm trong tầm tay như vậy mẹ tôi sẽ không còn có điều gì từ chối được.
Rồi những cố gắng cật lực của tôi cũng được đền đáp xứng đáng tôi lấy được học bổng của Bỉ về ngành điện hạt nhân sau cũng đảm bảo cuộc sống cho tôi vì lương ngành này rất cao bỉ lại đang thiếu nhân lực trình độ cao.
Tôi hồ hởi chạy về nhà cầm theo tờ giấy chứng nhận học bổng khi lọt qua vòng phỏng vấn trực tiếp với bên đại sứ quán bỉ. Mẹ nhìn này…
Mẹ: Gì vậy con?
Tôi: Giấy chứng nhận học bổng trong này nói con sẽ được học bổng toàn phần trong 5 năm bên Bỉ chuyên ngành kỹ sư năng lượng nguyên tử sẽ có chu cấp nhà ở và tiền sống, khi con học xong sẽ được ký hợp đồng làm việc trong 3 năm với mức lương 3200 euro và hết 3 năm sẽ tùy con có muốn làm tiếp cũng như bên công ty kia có muốn tiếp tục hay không sẽ ký tiếp hay thôi.
Mẹ: Con của mẹ giỏi quá…
Tôi: Mẹ biết sao con đưa mẹ xem tờ giấy này không?
Mẹ: Thì con muốn cho mẹ vui…
Tôi: Đó chỉ là 1 phần mẹ còn nhớ có nói với con lấy gì chăm sóc cho mẹ không? Bây giờ con có thể rồi khi con ra trường sẽ lo được cho mẹ sẽ có khả năng lo cho mẹ, bây giờ con sẽ đi học và con mong mẹ sẽ đi cùng con. Mẹ không còn lý do gì nữa để từ chối con…
Mẹ: Đi sang không phải dễ đâu ít nhất con học 5 năm rồi đi làm lấy được quốc tịch mới đón mẹ sang lúc đó mẹ già rồi con nhìn lại còn chẳng tin nổi mình xưa nói vậy…
Tôi: Nếu mẹ đồng ý với con sẽ làm vợ con con sẽ có cách mẹ suy nghĩ đi bây giờ mẹ ở lại việt nam con đi học làm việc xa mẹ có an tâm không mẹ ở nhà sẽ có vui không?