Bạn thân phản bội

Chương 5



Phần 5

Hắn cởi quần áo tren người Trâm, chậm rãi, chút một, như người ta bóc vỏ bánh trước khi nếm vậy. Thoạt tiên là cái quần jeans, hơi khó khăn vì cái quần bó sát lấy người Trâm, hắn phải lật nàng lại, xoay vần nàng một lúc mới có thể tụt nó ra được. Hắn xuýt xoa cái bờ mông căng mọng của Trâm, trông bên ngoài, qua một lớp quần thì đít nàng coi đã ngon lắm, nhưng đến khi hắn trực tiếp lột quần của nàng ra thì mới cảm thấy hết được cái gợi cảm của Trâm. Bự nhưng không chảy, căng mọng và trắng nuột, hắn không sao kìm được lòng mà không cởi nốt cái quần lót của Trâm tụt xuống. Hắn gần như một lúc cởi cả hai cái quần trong và ngoài của Trâm ra khỏi đùi nàng rồi quăng xuống chân giường.

Cái buồi của hắn căng cứng không chịu nổi nữa, nó chĩa ra trước bụng hắn làm hắn thấy tưng tức và khó chịu, cái buồi quờ quạng đụng phải mông của Trâm, đâm ra nó lại càng thêm khó chịu. Trông cái dáng nằm sấp ra giường của Trâm khiến con heo trong hắn trỗi dậy ghê gớm, bây giờ thì dù có động đất núi lửa gì gì đi nữa hắn cũng nhất định phải làm được đến đích cuối cùng với Trâm.

Hai tay hắn mát xa cái mông đít ở truồng của Trâm, bên trên hắn vẫn để nàng mặc nguyên áo xống nhưng bên dưới thì hắn đã lột truồng nàng từ thắt lưng đến gót chân không còn thứ gì trên người. Việt Thắng dạng hai chân của nàng ra, dạng đủ lớn để có thể tách hai cái đùi non trắng không có một tì vết của nàng sang hai bên, làm lộ ra cái khe giữa đùi nàng. Nhìn từ sau, cái lỗ lồn của nàng trông lại càng đẹp, hắn thấy đám thịt mềm mềm hơi quăn lại của Trâm lòi ra khỏi lỗ lồn nàng cùng với những sợi lông mọc lòa xòa thòi ra sau đít.

– Lồn thế này mới là lồn chớ, chẳng bõ bao công anh bỏ ra mới được địt vào lồn em Trâm ơi.

Hắn khoái trá vỗ đét một cái vào đít nàng rồi lật ngửa nàng lại, nhìn chính diện, cái lồn của Trâm cao vút, đám lông lồn rậm khiến hắn phải luồn ngón tay vào tẽ ra mới có thể thấy rõ cái cửa mình của Trâm. Đám lông đen thực sự gây ấn tượng trên cái thân dưới trắng nõn của nàng, để rồi trên cái nền đen ấy, cái lỗ lồn đỏ hồng cũng rất nổi bật.

Hắn đã tâm niệm là sẽ chơi Trâm từ tốn, địt nàng chậm rãi để nhấm nháp cái dư vị ngọt ngào mà nàng tạo ra nhưng cuối cùng hắn không thể chiến thắng được ham muốn lúc này. Cầm con cặc đặt trước lồn của Trâm, Thắng ấn ngay vào chọt một cái. Tiếng hai cái bộ phận sinh dục kêu lọt chọt, lồn của Trâm hơi khô, nhưng bù lại cái đầu buồi của Thắng rỉ nước trong veo khiến hắn đút vào lồn Trâm không mấy khó khăn.

Thiệt khó diễn tả cảm xúc của hắn lúc này. Vui, khoái trá, hả hê, nói chung tất cả những cảm giác vui mừng tột độ của con người thì hắn đều đang cảm thấy.

Nhắp được ba bốn cái, không kìm nổi hắn không thể ngăn nổi khí vọt như vòi rồng từ đầu buồi của mình trào ra, ngập ngụa trong lồn của Trâm. Hắn thở dài, không sao, hắn còn cả một đêm để chơi nàng cho bù lại phát đầu hắn làm tệ hại. May mà nàng vẫn đang mê man chớ không hắn còn mặt mũi nào khi chịu hạ cờ đầu nàng sớm thế.

Không thèm lau buồi, cái đó vẫn còn nhoe nhoét khí, hắn rút ra khỏi lồn Trâm kéo theo một đống tinh dịch của hắn theo đó mà tràn ra khỏi cửa lồn nàng. Hắn dúi ngay cái buồi còn ướt rờn rợn, bóp vào cằm Trâm cho nàng há miệng ra rồi ấn ngay vào.

Nàng mê man không tự bú được nên hắn phải chủ động hãy buồi vào mồm của Trâm. Nàng say, không biết có kẻ đang làm trò thú vật với mình, đột nhiên nàng ú ớ gọi tên Khánh.

Chỉ riêng chuyện đó thôi cũng đủ làm Thắng gào lên sung sướng, hắn khoái không chịu nổi. Nàng gọi tên người yêu mình trong lúc nàng vẫn đầy mồm vì cái buồi của gã, càng nứng, hắn càng địt buồi vào mồm Trâm hấp tấp hơn nữa, cái buồi của gã lập tức cứng trở lại.

Trâm cựa quậy mãi mà vẫn không sao nhấc nổi người lên, chưa bao giờ nàng cảm thấy mệt đến thế, rã rời đến thế, cơ thể của nàng hình như lúc này chẳng còn chịu nghe theo nàng nữa. Trâm muốn xoay cổ mình cũng chẳng nổi, cứ như thế nàng sắp chết tới nơi. Đó là chưa kể nàng cảm thấy da mặt mình khô rát và ngứa ngáy bởi như đang có một thứ gì đóng quết lại trên mặt, nhất là xung quanh miệng nàng, lại còn bốc ra một thứ mùi rất khó chịu. Cái mùi vị trong miệng và trên mặt Trâm tự nàng thấy quen thuộc lắm, chỉ là trong giây phút quá kiệt quệ, nhất thời nàng chưa thể nào nhớ ra nổi đó là thứ gì mà thôi.

Cho đến khi nàng thấy có cái gì đang cọ vào háng mình, lúc đó Trâm mới nhận thấy mình đang nằm trần truồng với cái háng bị dạng tơ hơ banh ra. Nàng kinh sợ thấy trên người mình là Việt Thắng, cũng như nàng chẳng có một mảnh vải che thân, đang đè lên nàng, cái bộ phận giống đực của hắn để ngay trên bẹn của Trâm, đêm qua hắn địt nàng nhiều lần quá, mệt quá đến nỗi trong cái lần cuối cùng hắn chỉ đủ sức rút buồi ra khỏi lồn nàng trước khi lăn ra ngủ mà thôi. Vì thế, tới sáng khi Trâm tỉnh giấc thì nàng thấy cái buồi của hắn nằm vắt vẻo ngay trên đùi non của nàng, những cọng lông buồi ngắn và cứng ngắc của hắn chọc vào bụng dưới của nàng, lẫn cùng với đám lông lồn của nàng trở thành một nơi rậm rạp vô cùng.

Giờ thì Trâm đã nhớ ra cái mùi vị trong mồm nàng chính là mùi khí của đàn ông, sở dĩ nàng nhớ ra lẹ vậy cũng là bởi vì trước đây trong những lúc cao hứng khi làm tình, nàng vẫn thường đề nghị Khánh tọng buồi sắp sửa xuất khí vào mồm nàng rồi xuất trong đó. Cái cảm giác khi mà buồi của Khánh giật lên từng hồi đi kèm theo đó là những dòng khí bắn căng đầy vọt ra vào đến cổ họng đến giờ vẫn còn rất mới, rất chân thực đến nỗi Trâm không thể nào quên, cũng giống như nàng không thể quên cái mùi đặc trưng, hơi tanh và béo ngậy của nó khi nó lướt qua cổ họng nàng chui tọt xuống bụng.

Đúng là trong miệng nàng toàn là khí của đàn ông lúc này thôi, mà chắc phải nhiều lắm, nàng phải bị người ta xuất vào mồm nàng, lên mặt nàng nhiều cái thứ đấy lắm thì nó mới nặng mùi đến thế này, mới khiến nàng khó chịu và khổ sở đến thế.

Hôm nay là ngày mà Khánh sẽ ra hầu tòa, là ngày mà anh sẽ phải nghe người ta tuyên án với mình, sẽ bị người ta đẩy vô tù, vậy mà nàng, người thân nhất của anh, người đàn bà của anh lại làm gì thế này. Trâm có thừa thông minh và nhạy cảm để hiểu tất cả, nàng đưa lưỡi liếm một vòng quanh môi, để cho nước miếng trên đầu lưỡi làm cho tinh dịch khô quanh miệng nàng bớt nặng mùi.

Trâm thấy ngứa mặt không thể tả, có lẽ là vì chính cái thứ nước của nợ ấy. Ngoài chiếc lưỡi vẫn đang cần mẫn tự liếm môi mình, Trâm không có bất kỳ một cử động nào khác, nàng nằm im cam chịu dưới sức nặng của Thắng. Có điều hai hàng nước mắt của nàng bắt đầu chảy ra, và không có vẻ gì hai hàng nước mắt đau khổ và tủi nhục ấy sẽ ngừng lại cả.

Đây là lúc Khánh cần có sự động viên an ủi bên cạnh nhất của nàng, thế mà nàng đáp lại anh bằng cách cởi truồng và dạng háng trên giường cho gã bạn thân nhất của Khánh địt nàng thế này, trời nào đất nào sẽ dung tha cho nàng bây giờ.

Trâm tự trách mình nhiều, nhưng nàng cũng thấy ghê tởm Thắng vô cùng, đúng là nàng say, nàng không biết gì hết, nhưng sao hắn là bạn của Khánh mà lại có thể lợi dụng Khánh cảnh của anh, của nàng để làm cái chuyện đồi bại đến vậy. Trâm bây giờ đã đủ tỉnh táo để thấy mình đang bị kẹp trong hắn, hai bắp đùi cứng ngắc và khá rắn rỏi của Việt hà kẹp lấy hông nàng như một con ếch vậy, đít nàng bị đè xuống bẹp dì, hắn rõ ràng đang cưỡi nàng, ngủ có vẻ ngon lành và say sưa, sau một đêm truy hoan đáng nhớ.

Trâm hơi nhấc háng mình lên một chút xíu, nàng ráng hết sức nhưng cũng không nổi, cố gắng của nàng hóa ra lại chỉ bắt nàng đón lấy một cảm giác thật khó diễn tả khi nàng thấy bẹn mình chạm hẳn vào cái buồi của Thắng vẫn nằm ngoẹo đầu vắt vẻo bên ngoài cửa lồn của Trâm. Nó đã mềm đi nhiều, nhưng cái đầu khấc hình như vẫn còn tuột ra ngoài, và nàng có thể thấy nó bự còn hơn cả buồi của Khánh, cái buồi đàn ông trước đêm qua là duy nhất đối với Trâm.

Chỉ cần cái cảm giác nhơ nhác, mết mát trên mặt cùng với cái mùi tinh khí hóa ra không chỉ trong mồm và trên mặt, mà bốc lên từ khắp người Trâm, khắp cả giường cũng đủ là câu trả lời hùng hồn nhất cho chút nghi hoặc ít ỏi còn sót lại của Trâm. Thế là rõ, cả đêm qua nàng đã bị hắn địt cho tê tái rồi. Nàng thấy tức nơi ngực, chỗ hai cái đầu vú vốn rất căng và luôn chĩa ra trước của nàng nay đang bị đè nghiến xuống, giống đa số mọi bộ phận cơ thể khác lúc này của Trâm, dưới sức nặng ghê gớm của gã đàn ông.

– Sao thức dậy sớm thế cưng.

Hắn thì thào vào tai nàng, cái giọng nói đường mật mà hàng ngày Trâm rất có cảm tình với tư cách bạn bè, nay sao nghe giả dối và đốn mạt với nàng như thế. Hắn cũng thức dậy, không hẳn là vị những cử động ngọ nguậy bên dưới bụng hắn của Trâm, mà vì cảm giác ướt át do nước mắt của Trâm chảy ra dính vào mặt hắn. Hắn thậm chí chẳng thèm nhấc đít lên mà ngược lại còn ấn hình như sát hơn, cái chỗ đàn ông của hắn vào chỗ đàn bà của nàng khiến Trâm lại càng cảm thấy ngột thở, cái buồi chưa gì đã cứng lên của hắn lúc này là sự tra tấn khủng khiếp cả về thể xác và tinh thần đối với Trâm.

– Anh… anh đã làm gì tôi thế này. Anh giết tôi rồi.

Trâm nức nở, nàng cố vẫy vùng để thoát ra khỏi nhưng càng vùng nàng lại càng bị đè nghiến xuống nệm.

– Có gì mà em bức xúc thế, hai đứa mình chỉ làm tình với nhau thôi mà.
– Chỉ… chỉ làm tình? – Giọng Trâm run run, nàng như thấy mắc nghẹn nơi cổ họng, một việc làm theo Trâm trước nay là thiêng liêng nhất giữa một người đàn ông và một người đàn bà, vậy mà theo như hắn nói, nó bình thường và dung tục cứ như thể địt nhau là một nhu cầu hạ đẳng hàng ngày giống như ăn uống ỉa đái vậy.

Trâm cố quay mặt sang hai bên tránh né những cái hôn chùn chụt đầy ép buộc của Thắng lên mặt nàng, hắn cười thiệt bỉ ổi. Hắn xoay xoay phần bên dưới cơ thể khiến cho cái buồi của hắn lúc này chắc là đã lên hết cỡ cứ lướt qua lướt lại chỗ thịt mềm nhất giữa đùi nàng, người Trâm nóng rực, nàng cũng là một con đàn bà, cũng bị những va chạm về giới tính ấy khiến cho xao động. Mặt nàng từ tái nhợt chuyển sang đỏ lựng, lồn nàng cũng như mềm ra và ướt hơn, những múi thịt bùi nhùi nhô ra và hơi nhăn lại bên ngoài cửa mình của Trâm hình như cũng giãn ra mỗi khi cái vật quái quỷ ấy vờn vờn chọc vào múi lồn của nàng.

– Đêm qua em say như thế mà anh thấy lần nào anh địt em cũng ưỡn đít lên đó anh… vô đó.

Hắn cười nhăn nhở, giá như hai tay nàng rảnh rang và không bị hắn ấn xuống thế này thì nàng đã tát cho hắn một cái đáng đời cái bản mặt khốn nạn khả ố. Hắn là bạn thân của người yêu nàng, cũng là bạn với nàng, bạn gái của hắn thì là bạn thân nhất của nàng vậy mà hắn vẫn có đủ trắng trợ lôi nàng về nhà hắn, lên giường diễn trò con heo với hắn thì quả là hết chỗ nói.

– Anh làm chuyện tội lỗi này với tôi mà không thấy hổ thẹn với Khánh, với Nhi hay sao.

Trâm trầm giọng xuống, vì chính nàng cũng thấy mình có tội, đã có bao tấm gương đàn bà con gái chỉ vì say rượu mà bị bọn khốn nạn làm nhục, thế mà nàng vẫn để mình vào vết xe đổ đó.

– Anh chẳng thấy có lỗi gì cả, chỉ thấy sướng rợn… buồi khi được địt em thôi. Em có biết là anh đã thèm muốn anh bao nhiêu lâu nay rồi không. Từ giờ trở đi chẳng có Khánh cũng Nhi, chỉ có hai đứa mình thôi, giống lúc này này.

Miệng nói, hắn lại phụ họa bằng cái động tác lê cái đầu buồi bên ngoài lồn nàng khiến Trâm rùng mình, chịu hết nổi.

– Bỉ ổi…

Nàng vùng thành công, tát cho hắn một cái đủ để in năm ngón tay trên má hắn, nhưng cái động tác ấy của nàng lại còn phản tác dụng, khiến hắn khoái hơn, cười ha hả.

– Đánh hay lắm, nếu đêm nào em cũng cho anh địt sướng như đêm qua thì sáng ngủ dậy hôm nào anh cũng cho em tát một cái như thế không có vấn đề gì. Lồn em vừa thơm vừa bót, đút buồi vô…
– Anh im đi… đồ tồi, vậy mà tôi và Khánh đã tin tưởng anh.
– Bây giờ thì muộn rồi, nào nhấc đít lên cho anh địt thêm phát nữa nhé, anh lại thèm em rồi, sao mà em ngon thế không biết, thơm thế này cơ mà. Hắn nói thế nhưng mà Trâm không thấy như thế, nàng chẳng thấy thân thể đang trần truồng và lõa lồ lúc này, cái thân thể mà mỗi lần đứng trước Khánh, nàng rất tự hào có chút gì đẹp đẽ. Giờ thì nàng tự thấy căm thù chính cái thân thể, chính cái lồn hư đốn của mình. Trâm hoảng hốt thấy Thắng đang kê cái đầu buồi trước lồn nàng, rõ là hắn đang có ý làm với nàng tiếp.
– Tôi xin anh, anh tha cho tôi được không. Tôi sẽ coi như là đêm qua cả hai đứa mình đều say xỉn, đều không tỉnh táo. Từ giờ sẽ lại như không có chuyện gì xảy ra, coi như không có đêm qua.

Trâm van vỉ xuống nước, nàng không thể chịu được nếu cái lồn nàng lại bị tống cái buồi đang đòi hỏi ấy vào. Mà hình như cái vật ấy đã vượt qua hai cái môi ngoài của nàng chuẩn bị tách hai cái môi lồn bên trong ra tiếp rồi.

– Đâu có vậy được, anh đã mất công bao nhiêu đâu chỉ để được hưởng em có mỗi một đêm qua đâu. Anh muốn em là của anh từ giờ kìa. Anh địt em đây… Á á.

Trâm cong người còn hắn thì rên lên khi cái động tác ấy xảy ra, Trâm thút thít…

– Tôi van anh, anh Thắng, sáng nay người ta xử anh Khánh, anh tha cho tôi đi, để tôi còn tới tòa…
– Không cần đâu, đằng nào thì nó cũng đâu có bị xử tử mà em sợ, chỉ vài năm thôi rồi ra. Em không cần quan tâm tới nó nữa, giờ em là của anh rồi…

Để minh chứng cho quyền sở hữu của mình với thân xác nõn nà và mũm mĩm của Trâm, hắn cắm buồi đến tận tử cung của nàng, một tiếng Ót thô tục vang lên cùng với những đau khổ như là bất tận của Trâm…

Trâm ngồi bó gối, nàng vơ lấy đám quần áo đã bị vò nhàu nhĩ của mình trước ngực để che thân, nàng không có sức đẻ mặc lại quần áo vô, thậm chí nàng cảm thấy chỉ mỗi cái việc dạng chân ra để mặc chiếc quần lót vào che đi cái háng nhiều lông cùng cái lồn đỏ lựng vì bị địt nhiều quá cũng là chuyện quá sức. Thế nên nàng chỉ để đống vải vóc ấy đắp điếm lên thân xác vẫn còn trần truồng nguyên vẹn của mình mà thôi.

Bây giờ có lẽ đã phải là gần trưa, bây giờ chắc phiên toà xét xử Khánh cũng đang trong giờ nghỉ giải lao giữa buổi rồi. Thắng không giữ lời, hắn nói buổi sáng nay sẽ chỉ địt nàng một lần thôi, thế mà cái “một lần” của hắn lại hóa thánh ba lần, ba hay bốn gì đó Trâm cũng không nhớ rõ. Nàng tê liệt rồi, nàng chỉ còn là một cái xác vô hồn, một con búp bê để cho hắn chơi mà thôi, lý trí nàng đã chết theo những cú dập buồi của hắn vào trong lồn của nàng rồi.

Hắn thiệt quái ác, hắn cứ cắm buồi vào lồn Trâm, rồi mới chịu xuất, xuất thẳng và rất mạnh vô sâu trong nàng, tràn trề trong nàng, trong tử cung của Trâm. Cứ như thế hắn không phải làm tình với nàng, không phải địt nàng mà là đang bắt nàng phải phối giống với hắn, phải sanh con cho hắn vậy. Trâm hơi rùng mình, nếu chẳng may nàng có thai thì chuyện gì sẽ xảy ra, ráng tập trung hết chút ít tỉnh táo còn lại để nhẩm tính vòng kinh, Trâm giật mình, thôi chết, cái thời điểm này nàng sẽ rất dễ dính bầu, nhất là khi đêm qua và sáng nay hắn tọng vô nàng nhiều đến thế.

Trâm rướn mông lên dốc cho lồn nàng hướng ra ngoài, dặn cho hai cái môi lồn mở ra, khí vẫn còn chảy ra, không ào ạt như lúc mới xuất vô nhưng rỉ rả không ngừng. Nàng tưởng tượng ra cảnh Khánh đứng trước toà án, với bộ quần áo kẻ sọc của phạm nhân, chắc là anh buồn, thất vọng lắm khi không thấy có mắt nàng. Nhưng nàng làm sao dám tới đó cho Khánh thấy cái bộ dạng lúc này của nàng, nàng sao dám nhìn thẳng vào mắt anh nữa sau khi đã làm tình với một gã đàn ông khác. Tê tái, trống rỗng… nhợt nhạt…

Trâm lấy tay mân mê múi thịt nhô ra khỏi lồn nàng, như thể nàng đang cảm thông với nỗi tủi hổ của cái bộ phận ấy, chỉ vì một chút bồng bột của nàng mà nàng để cho cái lồn của mình phải chịu làm cái việc khuất tất thế này với Thắng, mà đâu phải một lần, có khi phải gần mười lần từ hôm qua đến giờ, Thắng tranh thủ từng giây từng phút trong mười mấy giờ đồng hồ qua chơi nàng cho bõ những năm tháng coi trộm và thèm thuồng.

Trâm cho ngón tay vào lồn, tinh dịch trắng đục lại chảy ra theo ngón tay nàng, Trâm nhăn mặt, nàng lấy hai ngón tay dài nhất trên bàn tay của mình móc nhẹ, cho cái thứ ấy ộc ra bằng hết. Một lúc, lồn nàng đỏ hẳn lên, chắc là vì những ngón tay nàng liên tục thì thụt móc máy, nhưng bù lại khí đã hết, chảy ra nệm bằng sạch và không còn rỉ rả nữa.

Trâm giờ hai ngón tay lên ngang mặt mình, nàng ngắm nhìn nó chăm chú, nhìn cái thức chất lỏng khốn nạn của kẻ đã hại đời nàng đang đọng trên những móng tay sơn màu da đồng rất đẹp của Trâm. Rồi nàng nghe thấy tiếng bước chân của Thắng, hắn khệ nệ bưng vô một khay đầy ự thức ăn đến giường. Trâm vội vàng tranh thủ quệt hai ngón tay vừa móc lồn vào tấm mền, nàng sợ hắn biết chuyện nàng vừa ngồi làm cái chuyện đó lúc hắn trong bếp.

– Chắc là anh không cần giới thiệu về tài nấu ăn của mình nữa phải không. Em cũng đói rồi mà, đêm qua uống nhiều như thế có ăn chút gì đâu.

Trâm không muốn đáp lại, nàng ngồi yên, kéo cái áo lên che hẳn toàn bộ phần ngực, phía sau lưng và mông, nàng hoàn toàn không có gì che đậy nhưng nàng không sợ vì đã ngồi dựa sát vào tường rồi. Phía trước ngực và lồn, nàng che chắn rất kỹ bằng đống quần áo của chính nàng, kín như một tu sĩ.

Mùi thơm từ khay thức ăn rất bự bốc ra thơm ngào ngạt, bụng nàng kêu róc rách cồn cào, Thắng là người nấu ăn rất giỏi, giỏi nhất trong số bốn người bạn học chung từ thủa đại học là Khánh, Trâm, Thắng và Nhi, hắn làm đầu bếp giỏi tới mức rất ít khi nàng và Nhi, hai cô gái trong nhóm phải động tay chân mỗi khi có liên hoan hay party. Hắn làm đĩa thức ăn chung cho cả hắn và Trâm, trong lúc nàng ngồi im thin thít thì hắn đã lẹ làng nhồm nhoàm bốc mấy miếng cho tọt vô miệng nhai rau ráu ngon lành, hắn ăn vì đói sau khi truy hoan liên tục với Trâm, nhưng cái điệu bộ đút vô miệng đó không chỉ vì cơn đói mà rõ ràng là hắn còn có ý trêu chọc Trâm.

– Thử một miếng nha, đồ ăn tươi lắm đó, anh nấu theo kiểu Pháp, mong là em thích, người ta nói dân Pháp địt nhau rất khỏe vì họ có kiểu nấu ăn rất bổ dưỡng.

Hắn dúi một miếng vào miệng Trâm nhưng nàng ngậm chặt môi lại rồi quay đi, vẫn im lặng. Đêm qua nàng không biết gì, không biết hắn đã làm những chuyện xấu xa đến mức nào, đã áp dụng những động tác thế nào với thân thể của nàng, đã ấn và nhắp ra sao với cái lồn của nàng. Nhưng sáng nay, ba lần hắn địt nàng là ba lần Trâm phải chịu đựng ê chề đến cùng cực.

Chương trước Chương tiếp
Loading...