Bảo mẫu thiên thần
Chương 6
Vài phút trước tại nhà, Hân cũng gặp tình cảnh tương tự nhưng không phải ma mà những con quái vật có hình dạng y hệt con đã đứng ngoài cửa sổ phòng của nàng lúc tối, có tới 3 con và chúng đang đi rất từ tốn vào trong sân nhà. Hân nhìn thấy chúng nhưng không biết phải làm gì bây giờ mà chỉ biết ôm gối nằm bẹp trên sofa, nàng nghĩ nàng sẽ chết, nàng vẫn còn quá trẻ để chết, rồi nàng chờ đợi phép màu. Những con quái vật kia đã phá tan cửa phòng khách và tiến vào, đúng khoảnh khắc tuyệt vọng nhất thì từ trên cao một ánh sáng trắng đâm thủng nóc nhà rồi chiếu xuống vị trí ngay cạnh sofa nơi Hân đang nằm run bần bật, trong ánh sáng đó một thanh niên chừng hơn 20 tuổi mặc bộ vest đen lịch lãm, khuôn mặt điển trai như diễn viên điện ảnh xuất hiện, tóc để kiểu đầu nấm phong cách, thanh niên này vừa xuất hiện đã dọa cho ba con quái vật kia một trận và khiến chúng chùn bước.
“Ba con Wendigo, được vận động chân tay rồi.” Thanh niên kia tỏ ra vô cùng bình tĩnh, hai tay vẫn bỏ vào túi quần.
Thanh niên này vặn khớp cổ sau đó rất nhanh lao về phía một trong những con Wendigo tung một cú đá vào đầu nó khiến nó không kịp phản ứng cắm đầu xuống đất, chưa hết thanh niên này di chuyển một cách thần tốc và đá liên tiếp hàng loạt những cú đá vào hai con còn lại khiến cả ba con Wendigo tơi tả, chúng cũng tấn công lại nhưng không bắt kịp tốc độ của thanh niên kia, điều đó chứng minh rằng cậu và chúng có chênh lệch cực lớn về sức mạnh.
Sau một hồi chơi trò mèo vờn chuột, thanh niên này gọi ra một thanh kiếm khá dài và tinh xảo, có họa tiết tương đồng với con dao của Linh, vung mạnh thanh kiếm trên tay cậu ta cười có vẻ thích thú nói: “Lâu không cho mày tắm máu quái vật, hôm nay được thưởng thức rồi nhé!”
Như một cơn gió, thanh niên này lướt đến vung kiếm chém chết cả ba con Wendigo với tốc độ cực nhanh, chỉ thấy cậu ta chém rồi lướt ra phía sau đám quái vật và đầu của từng con rơi xuống đất. Sau đó cậu còn lấy trong túi quần ra một lọ thủy tinh bên trong chứa dịch màu xanh lá, cậu nhỏ lên xác ba con Wendigo khiến ba cái xác phân hủy rồi tan thành bụi trong vài giây, Wendigo không thể bị giết theo cách bình thường, chúng có sức tái sinh cực kỳ mạnh mẽ và cách duy nhất để giết được một Wendigo là tiêu hủy hoàn toàn xác của nó nếu không nó sẽ đội mồ sống dậy.
Hân chứng kiến toàn bộ, trái tim của thiếu nữ 17 tuổi đập thình thịch…
Xử lý xong mấy cái xác, thanh niên kia cất đồ nghề đi sau đó tiến đến đỡ Hân dậy rồi hỏi: “Cô không sao chứ?”
Hân như ngây dại, giọng nói trầm, ánh mắt tinh tế, gương mặt chuẩn soái ca của thanh niên này khiến Hân chỉ muốn ôm chầm lấy cậu ta và tính đến chuyện tổ chức đám cưới.
“Nhìn thế chắc không sao, tôi nhận được thông báo cầu cứu của Linh nên tức tốc đến đây, Linh đâu?”
Thanh niên buông Hân ra rồi đứng lên nhìn quanh hỏi, cậu ta hỏi vậy thôi chứ thực ra là đang dùng sức mạnh xác định vị trí của Linh.
Hân hụt hẫng bởi khoảnh khắc trong vòng tay trai đẹp quá ngắn ngủi, nàng vẫn còn đang nâng nâng thì đã bị thanh niên kia một lần nữa nắm tay kéo ôm vào lòng sau đó anh ta biến hình, một đôi cánh đen giống của Linh nhưng lớn hơn nhiều xuất hiện sau lưng đồng thời xé toạc lớp áo vest khiến cơ thể săn chắc lộ ra, bế theo Hân bay ra khỏi nhà và hướng thẳng đến nghĩa địa bởi cậu ta đã định vị được vị trí của Linh nhờ mối liên kết giữa các Thiên Thần Sa Ngã.
… Bạn đang đọc truyện Bảo mẫu thiên thần tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bao-mau-thien-than/
Lúc này trong nghĩa địa…
Hoàng vẫn đang cố gắng mang Linh ra khỏi nghĩa địa trong khi những bóng ma vẫn bay lượn xung quanh gào thét chờ cho thứ ánh sáng kia dần yếu đi để có thể xé xác hai người. Những bóng ma này là linh hồn của những người được chôn cất ở đây, nhưng theo lẽ thường thì khi được chôn cất cẩn thận thì linh hồn sẽ rời đi hoặc là thiên đường hai là địa ngục, vậy mà những linh hồn này vẫn còn ở lại và trở lên cực kỳ nguy hiểm giống như họ đã nhiễm một thứ sức mạnh tà ác nào đó.
“Ta đã từng lạc lối, ta đã từng sai lầm, nhưng ta đã đứng lên để đấu tranh với những gì ta cho là đúng.”
Khi đó, Hoàng đã gần như kiệt sức, cậu vẫn còn quá nhỏ để phải trải qua những chuyện này, nhưng với sự quyết tâm không từ bỏ của mình Hoàng đã đánh thức sức mạnh của Vòng Tay Thánh Tích.
Giữa nghĩa địa âm u được bao phủ bởi hàng trăm linh hồn tà ác bỗng có một chùm sáng lóe lên, Linh như ngỡ ngàng chứng kiến Hoàng được một lớp hào quang ánh sáng bao phủ cả cơ thể. Rồi cơ thể Hoàng lơ lửng giữa không trung khiến những bóng ma kia tản ra thật xa vì càng lúc nguồn sáng càng mạnh mẽ.
Sau khi nguồn sáng dần yếu đi thì xuất hiện một thiếu niên trẻ tuổi, cơ thể gọn gàng cân đối với mái tóc màu trắng cắt ngắn, cậu mặc một chiếc quần trắng và cởi trần, sau lưng có một đôi cánh chim màu trắng, trên đỉnh đầu có một chiếc vòng phát sáng không chạm tóc.
“Thiên Thần!”
Linh ngỡ ngàng nhìn lên nói, là một thiên thần sa ngã trẻ tuổi nên nàng chưa thực sự nhìn thấy Thiên Thần mà chỉ được kể lại và xem qua ảnh hoặc phim, đây là lần đầu tiên nàng thấy một Thiên Thần thực sự và với vẻ ngoài đó thì quả không hổ danh xưng Tạo Vật Đẹp Đẽ của Thiên Đường. Linh tưởng nhờ có Vòng Tay Thánh Tích nên Hoàng mới nhận được bảo hộ của Thiên Thần nhưng không…
Thiên Thần này vỗ đôi cánh trắng từ từ hạ xuống đất sau đó vung tay lên bắt lấy một thanh kiếm tinh xảo được tạo ra bởi chính cậu ta, cậu ta chém tùy tiện một đường lên không trung cũng tạo ra một vầng lưỡi liềm cắt ngang màn đêm khiến những bóng ma trong phạm vi đó bị chém thành bụi. Những bó ma còn lại thấy vậy thì kiếp sợ mà đồng loạt chui hết xuống một ngôi mộ to nhất và mặt đất như rung lên khi một sinh vật từ dưới ngôi mộ đó từ từ bật nắp quan tài sống lại.
Thiên Thần không hề sợ hãi, cậu ta bế Linh lên rồi đem cả cánh tay đứt lìa của nàng ra khỏi nghĩa địa sau đó quay lại chiến đấu với sinh vật kia.
Sinh vật đội mồ sống lại kia chỉ là một bộ xương khô, tuy nhiên cơ thể bắt đầu mọc ra thịt rồi từ từ trở thành một người đàn ông bình thường nhưng không mặc quần áo, sau lưng ông ta là một đôi cánh màu đen nhưng không phải cánh chim mà là cánh của loài dơi, trên đầu ông ta mọc ra hai chiếc sừng nhọn và cong.
“Ác Quỷ!”
Linh lại thêm lần nữa kinh ngạc, đây cũng là lần đầu tiên nàng được tận mắt thấy một Ác Quỷ.
Người đàn ông kia sau khi biến hình, lão vặn khớp vai và khớp cổ sau đó hít một hơi thật sâu rồi cười khoan khoái nói: “Cuối cùng sau bao nhiêu năm, ta cũng đã hồi sinh.”
Thực ra nghĩa địa này vốn rất bình thường và những bóng ma kia đều là những linh hồn thiện lành nhưng do bị Ác Quỷ này khống chế và làm biến chất nên mới trở lên như vậy. Ác Quỷ này nhờ vào việc làm tha hóa linh hồn của họ sau đó ăn luôn linh hồn đó để ra tăng sức mạnh của bản thân.
“Ta đã mất bao công sức mới lấy lại một phần sức mạnh, Thiên Thần như ngươi đừng hòng phá đám.” Ác Quỷ chỉ tay về phía Thiên Thần nghiến răng nói. Vì hắn không mặc đồ nên giữa hai chân lủng lẳng con cặc dài 15cm màu đen thui với phần đầu khấc hơi nhọn, tuy nhiên nó không hề cương cứng mà đang ở trạng thái ngủ.
Một cuộc chiến giữa Thiên Thần và Ác Quỷ là điều không thể tránh khỏi, Thiên Thần tay cầm kiếm bay lên lướt về phía Ác Quỷ vung kiếm chém xuống nhưng Ác Quỷ một tay chụp được lưỡi kiếm không chút khó khăn khiến Thiên Thần bất ngờ. Rồi kiếm của Thiên Thần bị bẻ gãy sau đó Ác Quỷ tung đấm vào ngực Thiên Thần khiến Thiên Thần hộc máu bay lùi về phía sau đè nát vài ngôi mộ trước khi trượt dài trên mặt đất.
“Yếu đuối.” Ác Quỷ buông lời lẽ khinh thường sau đó vỗ cánh bay lên cao rồi dùng tốc độ kinh hoàng lao về phía Thiên Thần với bàn tay đầy vuốt sắc nhọn.
Thấy Thiên Thần bị áp đảo, Linh gượng dậy định tới hỗ trợ nhưng phát hiện phía xa xa nơi sau những bụi cây rậm rạp bên cạnh chiếc ôtô có một người xuất hiện bế theo một đứa trẻ chính là Hương và bé Hiền, họ trông rất vui vẻ. Linh nheo mắt nhìn cho kỹ nhưng dưới màn đêm tầm nhìn bị hạn chế.
Cùng lúc đó, một bóng đen xoẹt ngang bầu trời và lao đến cản đòn tấn công của Ác Quỷ. Linh nhận ra người này.
Ác Quỷ bị phá đám liền tức giận đấm một cú trời giáng vào kẻ kia nhưng kẻ kia vung kiếm lên chém đứt một nửa cánh tay của của Ác Quỷ khiến nó gần lên đau đớn rồi bị đá bay cắm đầu xuống đất bởi chính kẻ kia. Kẻ kia chính là thanh niên đã cứu Hân tại nhà, là đồng nghiệp của Linh tại tổ chức Hắc Thiên Đường.
“Chị Linh… chị với Hoàng không sao chứ?” Hân hớt hải chạy tới chỗ Linh hỏi han, nàng được thanh niên kia thả xuống trước khi lao vào chiến với Ác Quỷ. Linh thấy Hân bình an vô sự thì thở phào nhẹ nhõm sau đó nhìn về phía ban nãy nàng nhìn thấy Hương bế bé Hiền thì không thấy đâu nữa, trong lòng nổi lên nhiều nghi hoặc.
Còn về phần Hoàng, lúc này đang nằm bất tỉnh trên đất ngay tại vị trí Thiên Thần vừa rơi xuống, Linh bảo Hân tới mang Hoàng lên thì phát hiện ngực của Hoàng có vết bầm tính hình nắm đấm. Linh tưởng tượng lại cảnh Ác Quỷ đấm vào ngực của Thiên Thần sau đó nhìn lại phần ngực của Hoàng thì hoàn toàn trùng khớp… chẳng lẽ Hoàng chính là Thiên Thần kia?
“Hoàng sẽ không sao chứ chị?” Hân lo lắng cho em trai đang bất tỉnh.
Linh đáp: “Không sao, chú Gia Bảo có thể chữa được.”
“Chú Gia Bảo? Là ai?”
“Là người chị gửi tín hiệu cứu viện, đang đánh nhau ở kia kìa.”
Hân tròn mắt, không ngờ thanh niên đẹp trai kia lại được Linh gọi bằng chú, vậy cậu ta thực sự bao nhiêu tuổi?
Rầm…
Một tiếng động lớn phát ra, Gia Bảo vỗ cánh lướt trên không rồi lao xuống trong khi Ác Quỷ lao lên, cả hai va chạm khiến sức mạnh dư thừa tản ra xung quanh mạnh đến mức Hân cảm nhận nàng đang ở cạnh một cơn bão cấp 10. Hân không nhìn thấy gì bởi tốc độ của Gia Bảo và Ác Quỷ quá nhanh, ngay cả Linh cũng chỉ nhìn thấy lờ mờ. Hai vệt đen lao vào nhau điên cuồng trong màn đêm rồi một tiếng động vô cùng lớn phát ra sau đó một cái xác không đầu rơi từ trên trời xuống ngay vị trí ngôi mộ lớn nhất lúc trước bị bật nắp, là Ác Quỷ kia và nó đã bị Gia Bảo chặt đầu.
Khoảng một thời gian trôi qua, Hoàng dần mở mắt tỉnh dậy với cảm giác nhồn nhột sướng khoái nơi giữa háng.
“Bị cậu chủ phát hiện rồi hihi!” Cái cảm giác nhồn nhột kia chính là do Linh đang bú cặc của Hoàng, nàng có vẻ đã hồi phục sau trận chiến vừa rồi và ngay cả cánh tay bị đứt nay đã hồi phục.
“Chị linh.” Hoàng bật dậy lo lắng nhìn Linh, sau đó nhận ra nàng đã bình phục một cách thần kỳ liền hỏi: ” Cánh tay của chị… chị nối lại được à?”
Linh nhả cu ra khỏi miệng nhoẻn miệng cười đáp: “Đồng nghiệp của tôi đã cứu chúng ta và chữa lành vết thương cho tôi và cậu, còn mẹ và em gái cậu cũng đã an toàn trở về, mọi thứ đều ổn.”
“Thế thì… tốt rồi… a… nhẹ thôi chị.” Hoàng thở phào nhẹ nhõm nhưng sau đó hơi nhăn mặt khi Linh dùng lưỡi liếm mạnh vào phần đầu khấc của cậu, tạm thời gác lại mọi chuyện việc bây giờ Hoàng muốn là tận hưởng cái đã, hai mắt lim dim tận hưởng cái cảm giác được cái miệng xinh của bảo mẫu damdang Linh chăm sóc tận tình.
Linh vừa mút vừa liếm, ánh mắt quyến rũ nhìn Hoàng, ngón tay Linh vuốt ve trên hai hòn dái to như hai trái trứng cút nhưng muốn nhắc nhở chúng rằng hãy nhanh chóng sản xuất ra tinh dịch để nàng được thưởng thức.
“A… chị làm sướng quá… em sắp ra.”
“Hihi cảm ơn cậu chủ đã khen, tôi sẽ cố gắng hơn nữa…***em mlem cặc cậu ngon quá.”
“Hừ hừ…” Hoàng rên rỉ đưa bay vuốt ve bờ vai gầy trắng trẻo của Linh, rồi cậu lơ đãng nhìn về chiếc đồng hồ treo tường rồi bật ngửa: ” Đậu má 00: 00.”
Linh trấn an: “Cậu chủ cứ thả lỏng đi, mẹ cậu đã liên hệ với giáo viên chủ nhiệm xin phép cho cậu nghỉ học 3 ngày rồi, cậu cứ từ từ mà hưởng thụ.”
Hoàng cong người ưỡn cu lên cắm sâu vào cổ họng của Linh, Linh vui vẻ đón nhận dùng lưỡi ngậm chặt sau đó còn vừa vuốt ve hai hòn dái vừa vuốt ve khe đít của Hoàng làm cậu ta không chịu nổi gồng mình bắn tinh xối xả vào miệng của Linh, Linh hơi bị ngộp nhưng rất nhanh nuốt hết tinh dịch của Hoàng một cách ngon lành sau đó vừa bú vừa sục để vắt hết số tinh dịch còn lại trong niệu đạo của Hoàng một cách say sưa.
Sau khi xuất tinh, Hoàng thở một cách gấp gáp cười nói: “Chị Linh, em muốn uống sữa.”
Linh khẽ cười quyến rũ sau đó chống tay bò đến trên người Hoàng rồi cởi áo ra, tháo luôn chiếc áo ngực vướng víu để hai quả đào tiên phơi bày. Hoàng liền há miệng ngậm lấy một bên đầu ti rồi bú như em bé, tay còn lại bóp bầu vú bên kia khiến cho sữa chảy ra.
“A cậu chủ hư quá… đừng lãng phí sữa của tôi, tôi phải dùng sức mạnh để tạo ra chúng đấy.”
“Ủa vậy sao em xin lỗi.” Hoàng lè lưỡi, sau đó liếm hết phần sữa vương vãi trên bầu ngực bên kia sau đó lại tiếp tục bú mút. Hoàng rất khoái uống sữa của Linh bởi nó rất ngon, nhưng phải được uống trực tiếp như vậy thì Hoàng mới chịu.
“Ưm… lưỡi cậu làm tôi sướng quá.”
“Chị rên bé thôi, mẹ em mà phát hiện thì em ăn hành.”
“Cậu đừng lo, tôi đã cách âm phòng của cậu rồi, giờ thì hai ta thỏa thích la hét.”
“Lợi hại vậy, giờ thì em hiểu tại sao chị trở thành Thiên Thần Sa Ngã rồi.”
“Tại sao?”
“Thì đây nè, ướt nhẹp như vậy.” Hoàng thò tay xuống vuốt ve lồn Linh qua lớp quần lót mỏng manh, chiếc quần lót đã ướt nhẹp từ bao giờ.
“Xấu hổ quá… hihi!” Linh cười quyến rũ, hai má đỏ bừng lên cúi xuống hôn Hoàng, Hoàng cũng hôn đáp lại, hai chiếc lưỡi xoắn lấy nhau đẩy đưa những cục đờm béo ngậy. Linh một tay ôm vai Hoàng một tay vòng ra đằng sau vuốt va con cu cứng ngắc của Hoàng đang chạm vào bờ mông khêu gợi của nàng, Linh rên khẽ khi đầu khấc cứng như đá kia chạm vào đáy quần lót của mình, nàng dùng ngón tay kéo quần lót sang một bên rồi điều chỉ cặc của Hoàng chà sát hai mép thịt ẩm ướt khát tình của nàng.
“Ưm… vào rồi.”
Linh rời môi Hoàng khẽ cong người ngồi hẳn xuống cho lồn mình nuốt trọn cả con cu của Hoàng.
“Ôi, quan hệ kiểu này lỗ của chị khít quá, em lại muốn bắn.”
Hoàng hít thở không thông, vừa bóp ngực vừa vỗ mông Linh nói. Linh được khen thì rất vui, nàng dùng khả năng co bóp cơ lồn của mình ép chặt cặc của Hoàng trong nàng rồi bắt đầu nhún như cưỡi ngựa gỗ. Tiếng nhem nhép phát ra do nước nhờn từ Lồn Linh bao phủ hết cặc Hoàng và còn chảy ra ướt hết háng cả hai, Linh chăm sóc âm hộ rất tốt, trắng mịn và sạch sẽ không có một cọng lông nào.
“A… Ư… Cặc cậu đâm vào điểm G của tôi rồi… ư nữa đi… a… đúng rồi… ư… ư.”
Linh rên như muốn nói cho cả thế giới biết rằng lồn nàng đang sướng thế nào, mặc dù cặc của Hoàng có kích thước dưới trung bình nhưng nàng có thể chăm sóc nó khiến kích thước phát triển một cách tốt nhất, hơn nữa nàng có khả năng co bóp âm đạo nên việc cặc to cặc nhỏ nó không quá quan trọng với nàng, điều quan trọng là phải cứng.
Cả hai người toát hết mồ hôi, Hoàng cảm thấy mình không còn mệt như lần trước nữa mà càng lúc càng hăng, sau khi nhấp mạnh vài cái nữa thì Hoàng lật người đè Linh xuống banh hai chân nàng ra rồi ôm eo nàng tiếp tục thúc từng cú mạnh mẽ vào cái lồn ướt át của Linh khiến nàng vừa bất ngờ vừa sướng tới phát điên, Linh vòng tay qua gáy của Hoàng chồm lên hôn môi cậu, vừa hôn đê mê vừa cảm nhận cặc của Hoàng đang khuấy đảo mọi ngóc ngách trong lồn mình.
“Ư… Phê quá… em thích lồn chị… khít vãi.”
“Nào… a… tập trung đi… a… đúng rồi… ư… tôi sắp… ư… hừ… hừ… ư.”
Linh rời môi Hoàng và bắt đầu khép hờ đôi mắt lim dim, nàng ngửa mặt lên rồi cười thỏa mãn vì sắp đạt đến cực khoái, hai chân nàng quặp chặt hông của Hoàng, cổ họng nàng khô khốc, cơ lồn co bóp mãnh liệt vô cùng. Hoàng cũng cảm thấy rất sướng càng lúc càng ra tăng nhịp đẩy, hai tay khẽ trêu ghẹo hai núm vú gợi dục của Linh khiến dòng sữa trắng đục ngọt ngào rỉ ra khiến Linh ưỡn ngực rên lớn, hơi thở cực kỳ gấp gáp, phần hông Linh hất lên mỗi khi Hoàng dập xuống để tạo ra tiếp xúc tối đa.
“Tôi ra đây… Ư… Ư.”
Cảm xúc căng tràn, Linh bấu chặt vai Hoàng hai mắt nhắm nghiền cong người co giật nước nhờn từ sâu trong âm đạo tràn ra như suối. Hoàng cũng gồng mình phóng tinh vào bên trong lồn của Linh, hai dòng khí tinh hoa của đàn ông và phụ nữ hòa quyện vào nhau.
Cả hai ôm nhau sung sướng thỏa mãn, Linh vẫn còn trong cơn cực khoái vì cặc của Hoàng vẫn đang ngâm trong lồn nàng.
Một lát sau, Hoàng nhẹ nhàng rút cặc ra khỏi âm đạo Linh khiến cho dòng chất dịch nhầy nhụa chảy ra màu trắng đục, Linh khẽ kênh chân lên chấm ngón tay vào chất hỗn hợp giữa tinh dịch và dâm thủy kia rồi bỏ vào miệng mút với vẻ thích thú phê pha.
“Âm dương khí kết hợp… quả là đại bổ đấy.”
Linh và Hoàng lôi nhau vào trong nhà tắm, cả hai kỳ cọ cho nhau cười cười nói nói vui vẻ, rồi Linh vô tình đụng vào cu của Hoàng khiến nó ngóc dậy lần nữa, nàng lườm yêu hỏi: “Cậu chủ, giờ chắc vẫn còn sớm nhỉ?”
Hoàng gãi đầu xấu hổ: “Qua nửa đêm rồi tức là sáng sớm, thôi thì mình làm thêm nháy nữa vậy.”
“Hihi” Linh mỉm cười đầy ẩn ý, nàng khẽ cong mông lên như khiêu khích.