Bị ép đóng phim

Chương 7



Phần 7

Hầu như những ngày kế tiếp, thằng Tài ở trong phòng nó. Những suy nghĩ và cảm xúc là một mớ hỗn loạn. Nó tự hỏi hai mẹ con nó sẽ tiếp tục sống như thế nào sau đêm đó. Nó cảm thấy rất xấu hổ đến nỗi nghĩ rằng không thể nói chuyện với mẹ nó được. Đồng thời, những hình ảnh cơ thể trần truồng của mẹ nó vẫn không rời khỏi tâm trí nó. Cặc nó cương lên khi nhớ lại cảm giác sướng không thể tin được khi nó đụ mẹ nó. Tội lỗi với những suy nghĩ như vậy làm cho nó tức giận với chính mình. Để đưa những hình ảnh tội lỗi ra khỏi tâm trí, nó cố gắng nghĩ đến những điều khác. Nó nhớ đến con Trang, người con gái duy nhất mà nó đã có quan hệ tình dục. Hai đứa cùng bị mất trinh trắng. Nó với con Trang đều không có kinh nghiệm và cuộc ân ái đó chậm, cẩn thận và nhút nhát. Con Trang là một cô gái hơi mập với cặp vú to và mềm. Nó khác với cơ thể của mẹ nó: Già hơn, nhỏ hơn và không mập như con Trang. Tuy nhiên, mẹ nó dường như trông hấp dẫn về tình dục hơn. Nó khó mà thừa nhận, nhưng đúng là cơ thể trần truồng của mẹ nó là thứ tốt đẹp nhất mà nó từng nhìn thấy. Khi nhắm mắt lại, nó có thể nhớ lại mùi nước hoa, cảm giác về làn da, tiếng rên rỉ mềm mại của mẹ nó.

Thằng Tài tự tát vào má mình thật mạnh.

“Có chuyện gì sai trái với mình vậy? Đó là mẹ của mình kia mà! ”

Nó ngả lưng lên giường và nhìn trừng trừng lên trần nhà, cố nghĩ đến những gì để làm tiếp theo. Hiện giờ nó đang đói và biết rằng có thức ăn thừa trong tủ lạnh. Quyết định là sẽ không trốn tránh ở trong phòng mãi được, nó mạo hiểm ra ngoài. Ra nhà bếp, nó lặng lẽ xúc một tô cơm rồi ngồi xuống cái ghế gần bàn để ăn. Sau khi ăn xong, nó cảm thấy tốt hơn nên nó trở về phòng lấy điện thoại lên truyen3x.xyz đọc truyện. Nó thầm ước mong mẹ nó sẽ ra ngoài để cho nó có thể nhìn thấy mẹ.

Thằng Tài nghe tiếng mẹ nó trước khi nhìn thấy bà ta. Cánh cửa phòng của mẹ nó mở ra nghe tiếng cọt kẹt. Nó liếc nhìn xuống hành lang thì thấy mẹ nó đang đi về phía phòng tắm. Nhìn từ phía sau lưng mẹ, nó nhận thấy mẹ nó đi lắc lư vòng kiềng một cách khác lạ. Một nụ cười tinh quái nở trên môi khi nó tự hỏi có phải vì chuyện đêm qua hay không.

Sau khi tắm xong, bà Thoa đi về phía nhà bếp. Bà ta đi ngang thằng Tài mà không nói gì với nó. Nó ngồi im lặng, giả bộ đang đọc sách nhưng thật ra là đang quan sát mẹ nó, bà ta đang mặc bộ đồ bộ màu trắng điểm bông đỏ. Bà Thoa rót một ly nước rồi trở lại phòng mình, như thể là không có nó ở đó.

Vài ngày tiếp theo, bà Thoa trở lại nếp sinh hoạt như bình thường. Bà ta dành phần lớn thời gian trong ngày ở ngoài vườn, đi mua sắm và nấu ăn. Thậm chí bà ta còn nói chuyện với thằng Tài, như không có chuyện gì xảy ra.

Tuy vậy, thằng Tài đang có khoảng thời gian khó khăn. Nó cố gắng đối phó với bản thân, không biết phải làm gì với những cảm xúc và suy nghĩ mới mẻ của mình. Nó trở nên trang nghiêm và hờn dỗi, chỉ trả lời và nói những gì thật cần thiết phải nói.

“Tài à” Bà Thoa nói với nó vào buổi sáng của ngày cuối cùng trong tháng. “Con lấy tiền trả cho tụi nó trước khi chúng tới đây làm phiền, nhớ nha con”

Thằng Tài chỉ gật đầu để trả lời. Bà Thoa cố nở một nụ cười.

“Cảm ơn con. Con có muốn ăn món gì đặc biệt trong tối nay không? ”

Nó lắc đầu.

“Mẹ muốn làm món bún bò”

“Món bún bò ngon đó mẹ” Nó tằng hắng giọng.

Nhiều ngày trôi qua, cuộc sống trở thành một vệt mờ đối với thằng Tài. Nó không cần phải đi ra ngoài nên nó cứ ở nhà và nghiền ngẫm. Tâm trí nó như một đám mây của những suy nghĩ và tầm nhìn lung tung. Dường như nó không còn nhớ đã trải qua bao lâu kể từ cái đêm định mệnh đó. Thỉnh thoảng nó có cảm giác như mới ngày hôm qua. Có lần nó tự hỏi chuyện đó có phải là một giấc mơ hay không. Mẹ nó hành xử như không có chuyện gì xảy ra cả, nhưng nó thì không giả vờ được. Nhìn thấy mẹ ở xung quanh thật là khó khăn đối với nó. Nó muốn nói với mẹ nó về chuyện đó, để làm cho mọi thứ thoát ra ngoài. Tuy nhiên, nó sợ khi nói có thể phản bội lại những suy nghĩ và cảm xúc của nó, khiến nó phải nói những điều gì đó ngu ngốc. Nó biết rằng giờ đây nó không bao giờ có thể nhìn mẹ nó chỉ như một người mẹ nữa.

Bị ám ảnh với những suy nghĩ như vậy, thằng Tài giật mình khi điện thoại rung chuông. Nó liếc nhìn ra ngoài, thấy mẹ nó đang bận bịu với những bụi cây ngoài vườn nhà. Thận trọng, nó nhấc điện thoại lên để trả lời.

“A lô”

“Ê nhóc! Ông Cai đây. Mọi chuyện sao rồi? ”L.

“Sao ông lại gọi tới đây? ”

“Ờ… thì tao chỉ muốn hỏi thăm gia đình mày xem mọi thứ vẫn tốt đẹp hay không đó mà”

Thằng Tài không trả lời.

Sau một hồi im lặng, ông Cai lên tiếng:

“Nghe nè, tao hiểu những gì mà mày phải trải qua. Có lẽ mày nên nói chuyện với một ai đó. Tao đang ngồi ở quán cà phê vỉa hè gần văn phòng. Tới đây hàn huyên tâm sự chút đi”

Thằng Tài tắt máy và nhìn chằm chằm vào điện thoại. Từ sau đêm đó, nó không nói chuyện với ai ngoại trừ vài lời với mẹ mình. Nó muốn trút bầu tâm sự với ai đó cho thỏa nỗi lòng. Nhưng ai có thể nghe và hiểu câu chuyện của nó? Đó là ông Cai, dù ông ta không phải là bạn nó. Nó lại nhìn ra cửa sổ, hy vọng được mẹ nó trông thấy. Nhưng nó không thấy mẹ đâu, nó biết rằng bà ta đang ở ngoài vườn.

Bạn đang đọc truyện Bị ép đóng phim tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bi-ep-dong-phim/

Thằng Tài đi xe buýt vô thành phố. Sau đó nó đi bộ qua vài dãy phố để đến quán cà phê. Ông Cai đang ngồi ở một góc trong quán, thấy nó đi tới ông ta liền vẫy tay mời.

“Lâu rồi không gặp! ” Ông ta chào hỏi rồi chỉ nó ngồi chỗ đối diện.

Thằng Tài gật đầu trả lời.

“Tao hy vọng là mọi chuyện diễn biến tốt”

“Chúng tôi đã trả tiền nợ” Thằng Tài lầm bầm. “Tủ lạnh đầy ắp thức ăn, mẹ tôi ra ngoài mua sắm hầu như mỗi ngày”

“Đàn bà mê mua sắm lắm” Ông Cai gật gù nói vẻ am hiểu.

“Chúng tôi đủ trả nợ trong 3 tháng, nhưng sau đó lại hết tiền”

“Nhanh vậy sao? ” Ông Cai nhướn mày.

“Do hai mẹ con tôi không giỏi trong việc gói ghém chi tiêu” Thằng Tài thở dài. “Tôi cần phải sớm bắt đầu tìm một công việc”

“Kinh tế dạo này khó khăn” Ông Cai nhắc nhở, uống một ngụm cà phê rồi nói tiếp. “Quan hệ giữa hai mẹ con mày thế nào rồi? ”

Thằng Tài không trả lời ngay, nhìn chằm chằm xuống bàn.

“Thật kỳ lạ, ít nhất là như vậy” Nó lắc đầu. “Không phải là mẹ tôi, bà ta trở lại như cũ rồi, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nhưng với tôi thì có gì đó đã thay đổi. Tôi không thể giả vờ là mọi thứ vẫn như xưa được”

“Đừng tự dằn vặt nữa nhóc. Vậy là, mày thấy sướng khi đụ mẹ mày, đúng không? Tao từng nhìn thấy vô số đàn bà lúc ở truồng, để tao nói cho mày biết, không có nhiều người đẹp và gợi cảm như mẹ mày đâu”

“Điều đó không giúp gì cho tôi” Thằng Tài nhìn lên ông ta.

“Tao biết những gì mày đang trải qua” Ông Cai nói. “Mày đã phải lòng mẹ mày rồi. Nhưng rồi nó sẽ trôi qua”

“Tôi không phải như vậy! ” Thằng Tài nói gay gắt.

“Chắc chắn rồi” Ông Cai cười khúc khích. “Cho dù mày nói gì thì mọi thứ không còn như xưa nữa. Mày sẽ luôn nghĩ đến cảnh con cặc mày vào trong lồn mẹ mày như thế nào. Nhưng cuộc sống vẫn tiếp tục. Mày sẽ chơi một vài con gà, rồi từ từ mày sẽ quên chuyện đó đi”

Thằng Tài không đáp lại.

“Dù sao tao cũng cho mày biết” Ông Cai nói thêm sau một lúc im lặng. “Đoạn phim của hai mẹ con mày đang giết tao. Khách hàng của tao cực kỳ thích nó. Thực tế là họ mê nó và mong muốn được xem nhiều hơn nữa về hai mẹ con mày”

“Ông đang đùa à? ” Thằng Tài nhướn lông mày lên.

“Không hề! Trước khi mày nói bất cứ điều gì khác, để tao cho mày biết trước là tao sẵn sàng trả gấp đôi”

“200 Triệu? ” Thằng Tài nheo mắt nhìn ông ta.

Ông Cai gật đầu.

“Không, không cách nào mà tôi có thể làm lại chuyện đó được”

“Thôi mà nhóc! Đừng có nói nhảm nhí với tao nữa! Mày vừa nói cho tao biết là mày đang nghiện mẹ mày và hai mẹ con mày sắp hết tiền. Trong khi tao đang ở đây, đề nghị cung cấp cho mày rất nhiều tiền”

Thằng Tài mở miệng định nói gì đó nhưng lại thôi. Một lát sau, nó mới lên tiếng:

“Mẹ tôi sẽ không bao giờ đồng ý làm chuyện đó nữa đâu”

“Mày cứ để mẹ mày cho tao lo, nhóc à”

Thằng Tài nhìn ông ta và cau mày.

“Ý ông là sao? ”

“Cứ thư giãn đi” Ông Cai ngả người ra sau và mỉm cười. “Ý tao là tao sẽ nói chuyện với mẹ mày và làm cho bà ta thấy được nguyên nhân trong chuyện này”

“Bả sẽ không đồng ý đâu” Thằng Tài lắc đầu.

Ông Cai nhún vai và hớp một ngụm cà phê.

“Tao có cách để nói”

Chương trước Chương tiếp
Loading...