Cảnh xuân ở làng nhỏ
Chương 4
Vừa nói anh vừa đưa cái miệng hôn lên đôi môi đỏ mọng của Lan Hoa. Bây giờ môi cô bị môi anh Cương hôn lên miệng, cho nên Lan Hoa không thể hét lên a á được nữa mà chỉ có thể ậm ừ bằng hơi thở từ mũi. Một lúc sau, anh Cương đưa lưỡi vào trong miệng Lan Hoa nếm thử vị ngọt ngào của chiếc lưỡi của cô. Bàn tay anh lại mò xuống mu bướm của cô mà thăm dò, bới móc khiến nước từ trong âm đạo Lan Hoa lại chảy ra nhiều hơn. Anh Cương cảm thấy sắp xong rồi, tức anh đã lên tới đỉnh điểm dục vọng nên đứng dậy cởi hết quần áo của mình ra. Khi Lan Hoa mở mắt ra, nhìn thấy dương vật to lớn và dài ngoằng dưới háng anh Cương thì cô giật mình, nhanh chóng nhắm mắt lại. Rồi anh Cương lại nằm trên người Lan Hoa, nhẹ giọng nói: “Lan Hoa, anh muốn em làm người phụ nữ của anh, em có bằng lòng không?”
Lan Hoa trả lời: “Chúng ta đã như vậy rồi. Nếu em nói không muốn thì anh có tin là thật không?”
Anh Cương nói vào tai cô, giọng thầm thì: “Cho anh anh đi, anh thực sự rất thích em.”
Nói xong, anh lại đẩy con cu của mình về phía trước. Khi dương vật anh Cương đâm sâu vào trong âm đạo thì Lan Hoa cảm thấy thứ này thật nóng, thật cứng và thật đáng sợ. Anh Cương nhắc nhở, giọng trêu ghẹo: “Con cu của anh nó vào trong rồi đó đi vào, em phải kiên nhẫn chịu đựng nhé, bởi vì nó to và dài lắm.”
Sau đó, anh Cương giữ dương vật mình và đẩy nó về phía lỗ âm đạo Lan Hoa nhấp phành phạch phành phạch. Khi quy đầu vừa chạm vào lỗ âm đạo, Lan Hoa phát ra một âm thanh khó chịu và dường như muốn anh dừng lại rút con cu to dài ấy ra. Anh Cương sẵn sàng để cô ấy đi lên đỉnh vu sơn nên anh dùng hết sức đẩy con cu to của mình sâu vào bên trong để quy đầu của anh nó chạm tới tử cung luôn. Cơn đau này đau đến mức Lan Hoa gần như khóc, giống như bị dao đâm, cô hét lên: “A… Á… Anh Cương, em đau quá.”
Vừa nói cô vừa vòng tay qua eo anh Cương, không cho anh ấy cử động thêm nữa, như thể anh Cương bị điểm huyệt. Anh Cương an ủi cô ấy: “Đừng sợ, đừng sợ, chỉ cần kiên nhẫn thì sẽ ổn thôi. Rồi cơn đau sẽ qua nhanh và cơn sướng sẽ đến gần”
Vừa nói, anh vừa hôn môi cô, mỗi tay anh cầm một bầu vú và bắt đầu chơi đùa với nó theo ý muốn. Một lúc sau, cơn đau của Lan Hoa dần giảm bớt, anh Cương từ từ đưa con cu to của anh tiến vào lại trong âm đạo se khít của Lan Hoa, rồi anh đẩy con cu to đụng đến cuối vách ngăn bên trong âm đạo của cô ấy, thế là giờ đây trinh tiết của cô ấy biến mất trong lần giao hợp này. Vào thời điểm mất trinh, Lan Hoa cảm thấy rất bối rối và không biết điều đó là đúng hay sai. Nhưng trái ngược với Lan Hoa, anh Cương thì rất hưng phấn khi làm tình với cô, rồi phá đi trinh tiết của cô, bởi vì anh có được một cô gái thuần khiết trong đời mình, thế nên con cu to hùng dũng của anh nó cứng cáp quấn chặt vào lỗ thịt đỏ hỏn của Lan Hoa, rồi đầu quy đầu to như quả nấm rơm của anh chạm vào nếp thịt tử cung giống trái tim mềm mại y chang như bông hoa, một bông búp nụ chưa nở bị con ong đưa vòi xuống hút nhụy và bị các cánh hoa bóp chặt thực sự sảng khoái khó tả. Anh Cương dừng lại, nhìn Lan Hoa với đôi mắt mơ màng, nói: “Chúng ta đã xong một nửa chặng đường rồi. Em đã là người phụ nữ của anh nhưng em còn chưa nếm trải tình yêu nam nữ.”
Nghe câu nói của anh Cương thì đôi mắt xinh đẹp của Lan Hoa nửa mở, cô ậm ừ: “Ưm… Em chưa bao giờ nghĩ rằng làm loại chuyện này lại đau đớn đến vậy. Em cảm thấy nó ran rát nơi đó quá!”
Anh Cương giải thích: “Lần đầu tiên của con gái đều là như vậy nhưng sau này sẽ không xảy ra đau nữa, sẽ càng ngày càng thoải mái, về sau em sẽ hiểu.”
Vừa nói, anh Cương vừa chậm rãi rút con cu to của mình ra, nhìn thấy Lan Hoa cau mày khi anh di chuyển con cu to dài, anh Cương cảm thấy khá thoải mái nhưng có vẻ như Lan Hoa vẫn chưa hoàn toàn thả lỏng. Anh Cương nhấp hì hục thêm một lúc nữa thì Lan Hoa bắt đầu có khởi sắc hơn. Cô không còn kêu la đau đớn nữa mà thay vào đó phát ra một tiếng rên rỉ điên cuồng. Anh Cương biết như vậy là đủ hiểu nên tăng cường độ và tốc độ, đưa dương vật to lớn vào bên trong âm đạo Lan Hoa cho đến khi phát ra tiếng xèo xèo, hai mép thịt âm hộ bị con cu to nong dãn nở ra vào to lên và nhỏ lại, rồi tiếng rên rỉ của Lan Hoa biến thành tiếng rên rỉ như của loài mèo. Lúc anh Cương nhiệt tình nhét con cu vào trong âm đạo, anh thấp giọng hỏi: “Lan Hoa, em thấy thoải mái không? Em còn đau nữa không?”
Nói xong thì anh dùng hai bàn tay xoa bóp ngực cô ấy cùng lúc, anh dùng ngón tay cái vặn núm vú Lan Hoa khiến ngực cô sưng lên. Cô nói giọng hơi nhựa, giống cái băng “cát – sét” nó bị nhão nhoẹt âm thanh: “Ư… Ưm… Em đỡ hơn nhiều rồi. Anh Cương, em thấy thoải mái hơn rồi.”
Lan Hoa ôm anh Cương và nói với vẻ xúc động. Còn anh Cương thì nói thêm: “Lan Hoa… Nói cho anh biết, em có thích làm việc này không?”
Lan Hoa ậm ừ: “Em… Em sẽ không nói cho anh biết đâu. Dụ dỗ người ta làm tình, rồi giờ lại gài người ta nói à?”
Trong giọng nói Lan Hoa có chút vui mừng nên anh Cương cười nói: “Em không nói thì anh sẽ làm mọi cách cho đến khi em nói mới thôi. Hehehe”
Vừa nói cười với cô xong, anh nhấp con cu vô bướm Lan Hoa từng cú thúc thật mạnh. Lan Hoa vừa nhìn thấy con cu to đang di chuyển ra vào trong âm đạo của cô, mỗi cú thúc ra vào đều mang theo nước nhờn trong vắt như nước suối, thậm chí còn có dấu vết nhầy nhụa nước như nước ép tình yêu trên hậu môn của cô nữa. Lan Hoa tứ chi không hề cảm thấy khó chịu, cô hưng phấn ôm chặt lấy người đàn ông, vui vẻ hét lên: “A… Anh Cương… thật thoải mái, thật sướng… Ôi, anh đẹp trai quá… Anh thật mạnh mẽ… Em rất thích anh, em thích anh làm như vậy với em… Ưm…”
Anh Cương nghe vậy liền hưng phấn, duỗi thẳng thân dưới, đánh vào bụng dưới của Lan Hoa nghe phành phạch, rồi phát ra âm thanh răng rắc của chiếc giường ngủ, sau vài cú thúc cú nhấp phành phạch phành phạch ấy thì con của anh nó đã biến mất trong âm hộ của Lan Hoa. Âm hộ của cô ấy rất nhạy cảm và không thể chịu được nhiều cú thúc mạnh như vậy, như gió và mưa làm tê liệt hết các nẻo đường. Đến đây, nước nhờn từ âm hộ của Lan Hoa tuôn ra như một dòng nước, dòng suối dội vào con cu của anh Cương, khiến anh Cương run lên rên khẽ. Bây giờ sự tưng tức ở dương vật anh phình to hơn nên anh không muốn níu kéo nữa, rồi anh cứ nhấp lia nhấp lịa một cách điên cuồng, sau đó anh nhấp phành phạch cố đưa con cu của mình vào âm đạo của Lan Hoa thêm hàng chục lần nữa, rồi anh phun dòng nước tinh dịch nóng hổi vào âm đạo Lan Hoa. Khi cơn đâm điên cuồng để khai hỏa thì làm Lan Hoa thét lên, khuôn mặt xinh đẹp của cô nó đỏ bừng nhưng tràn đầy yêu thương.
Xuất tinh xong, anh Cương nằm trên giường, ôm Lan Hoa và để cô nằm trên người anh. Còn dương vật của anh tuy mới phóng tinh nhưng vốn không hề mềm nhũn, nó vẫn còn ướt đẫm dâm thủy và vẫn nằm trong âm đạo của Lan Hoa. Cả hai đều không nói gì, tận hưởng sự yên tĩnh và ấm áp sau cơn bão tình dục. Trong lòng anh Cương tràn đầy mãn nguyện, còn Lan Hoa thì nhắm mắt lại, lắng nghe nhịp tim của người đàn ông và suy nghĩ về chính mình. Trong lúc bàng hoàng, anh Cương cảm thấy một chất lỏng mát lạnh rơi xuống cơ thể anh, khi mở mắt ra, anh thấy Lan Hoa đang nằm trên người mình khóc thầm. Anh Cương cảm thấy vô cùng bất an, vuốt ve lưng cô, nhẹ nhàng hỏi: “Lan Hoa, em sao vậy?”
Lan Hoa lắc đầu và không nói gì. Anh Cương lại hỏi: “Nơi đó còn đau không? Hay là em hận anh vì anh đã ức hiếp em?”
Lan Hoa nghẹn ngào nói: “Không, chỉ là em cảm thấy không thoải mái thôi.”
Anh Cương hỏi: “Sao trong lòng em không thoải mái, có khó chịu chỗ nào vậy?”
Lan Hoa thấy anh Cương lắm chuyện quá thì dừng suy nghĩ một chút, nói: “Em không thể giải thích rõ ràng, em chỉ cảm thấy mình có chút quá hèn hạ, quá dễ dãi. Bởi vì chúng ta mới quen nhau có mấy ngày mà em liền đem thân thể của mình giao cho anh, em cũng quá ư là mê trai nữa. Nếu như mẹ của em biết được điều này… Nếu người trong thôn biết thì họ sẽ mắng mắng chửi mẹ em, mắng mẹ em có đứa con là kẻ vô liêm sỉ.”
Lúc này anh Cương mới ý thức được chuyện gì xảy ra, liền an ủi cô: “Em nè, đừng nghĩ vậy. Con gái sớm muộn gì cũng ngủ với đàn ông, cũng phải lấy chồng. Chỉ cần em đồng ý và thích người đó thì cũng không phải chuyện gì to tát. Miễn sao hai người tự nguyện.”
Lan Hoa gật đầu nói: “Được, em nghe lời anh. Anh Cương…”
Anh Cương lại nói an ủi thêm: “Đừng sợ, anh sẽ thay em chịu trách nhiệm với gia đình em và cả xóm làng nơi em sinh sống.”
Nghe được lời này thì Lan Hoa ngẩng đầu nhìn anh Cương nói: “Anh Cương, nếu anh không thích em thì em không muốn anh chịu trách nhiệm gì cả. Nhìn thấy anh như vậy đều là tự nguyện của em.”
Anh Cương vuốt tóc cô, cười nói: “Lan Hoa, anh rất thích em, thật sự không đành lòng từ bỏ em đâu.”
Lan Hoa cười nói: “Hehehe… Em biết anh là người tốt.”
Nói xong, cô ấy rời khỏi người anh Cương. Khi cơ thể cô nhấc khỏi cơ thể người đàn ông nhưng cô thấy con cu anh Cương nó vẫn còn hơi cứng ngắc. Lan Hoa nhìn thấy, mặt nóng bừng, nhớ lại sự kinh ngạc mà vật này vừa mang đến cho mình, thế là trong lòng cô có nhiều cảm xúc lẫn lộn. Anh Cương kéo chăn đắp cho hai người. Lan Hoa tựa vào trong ngực anh Cương, người đàn ông của mình, tuy rằng không quen nhưng lại cảm thấy rất ngọt ngào, bởi trước kia nàng hỗn loạn không có phương hướng tiến về phía trước một cuộc tình, còn hiện tại tựa hồ đã có mục tiêu.
Đêm đó, anh Cương ôm Lan Hoa trong lòng ngủ thiếp đi. Chưa kể cô đẹp đến thế nào trong lòng anh, anh không chỉ coi Lan Hoa là vẻ đẹp mà mình sở hữu mà còn coi cô như người yêu của mình. Kể từ khi hai người có quan hệ thể xác thì tình cảm của họ đã khác, bởi họ đang ở gần nhau, sống chung trong một ngôi nhà. Ban ngày, anh Cương đi làm, còn Lan Hoa nấu ăn ở nhà hoặc ra ngoài đi dạo. Trải qua buổi tối bên nhau, nam nữ ân ái, Lan Hoa tận hưởng trọn vẹn niềm vui được làm phụ nữ. Cô chưa bao giờ tưởng tượng rằng làm tình lại tuyệt vời đến thế, khiến cả người mềm mại như sợi mì, cô sẽ giống như một đám mây trắng, bồng bềnh tự do trong không gian tự do trên bầu trời.
Kể từ khi họ có mối quan hệ này, anh Cương đã coi cô như người thân của anh, anh không chỉ đưa chìa khóa nhà cho cô mà còn giao cả tiền lương hàng tháng cho cô nữa. Lan Hoa biết sống tốt, cô không bao giờ mua những thứ không nên mua, cũng không bao giờ keo kiệt với những thứ nên mua. Dưới sự nuôi dưỡng của anh Cương, Lan Hoa càng xinh đẹp hơn, trước kia chỉ đoan trang xinh đẹp, bây giờ càng thêm quyến rũ bụ bẫm, khóe mắt có chút xuân, đúng là phong cách thiếu nữ. Mỗi khi Lan Hoa nhìn vào gương và nhìn thấy sự thay đổi của chính mình, trái tim cô sẽ đập loạn xạ.
Điều thay đổi không chỉ là ngoại hình, khí chất mà còn cả cách ăn mặc của cô ấy. Ngày hôm sau khi buổi sáng, anh Cương dành thời gian đi mua quần áo với cô. Anh Cương không chút do dự mua cho cô những thứ mà con gái thành phố thích mặc. Bởi giờ thì Lan Hoa không còn thắt bím nữa mà để tóc dài như khăn choàng và cũng học cách trang điểm. Cô ấy thông minh hơn nhiều so với những cô gái bình thường, cô ấy không ăn mặc tùy tiện hay trang điểm tùy tiện mà sử dụng mỹ phẩm để chỉnh sửa ngoại hình. Nó không giống như một số cô gái tự biến mình thành người hay ma lem, tức nhuộm tóc xanh, vàng, đỏ…
Bây giờ Lan Hoa dạo phố thì chẳng khác gì người ở thành phố là bao nhiêu. Khi cô gặp những người chị em cùng làng lên thành phố làm việc, mọi người đều ngạc nhiên trước sự thay đổi của cô. Khi biết cô đã tìm được một người bạn trai tốt, đối xử tốt với cô, họ đều vô cùng ghen tị. Có người cười hỏi: “Anh ấy tên là Biên Cương, cùng họ với ông trùm bất động sản thành phố tên là Biên Thùy, chẳng lẽ bạn trai cô là con trai của ông ấy chăng?”
Lan Hoa lắc đầu nói: “Sao có thể như vậy được? Nếu anh Cương là con trai tỷ phú giàu có, vậy sao anh còn có thể một mình ra ngoài đời sống một mình chứ?”
Có người hỏi: “Lan Hoa, khi nào thì kết hôn?”
Lan Hoa trả lời: “Tôi vẫn còn trẻ và không muốn kết hôn sớm như vậy.”
Kỳ thật cô cũng không biết chắc chắn, cô không biết anh Cương có cưới cô hay không, bởi vì anh chưa từng nói với cô về chuyện kết hôn. Nếu anh Cương cứ sống với cô như thế này thì cô cũng chẳng đòi hỏi được gì. Bất cứ khi nào Lan Hoa nhìn vào khuôn mặt đẹp trai của anh Cương, cô đều tự nghĩ: “Chẳng lẽ anh ấy không muốn mình sao?”, Lan Hoa đôi khi nhận thấy anh đang lo lắng nhưng mỗi lần cô hỏi anh ấy đang nghĩ gì thì anh lại mỉm cười và không nói gì. Chuyện này đè nặng lên trái tim cô như một tảng đá, cô nghĩ: “Nếu anh ấy không muốn cưới mình, tốt nhất mình nên rời xa anh ấy, để không ảnh hưởng đến tương lai tươi sáng của anh ấy.”
Ngay khi cô quyết định rời xa anh, vào một đêm yên bình, cô đã thay đổi quyết định. Đêm đó, anh cởi quần áo của Lan Hoa, nhét vật cứng rắn của mình vào trong âm đạo của cô, rồi Lan Hoa hưng phấn ôm lấy cổ anh, hợp tác với anh. Trong tâm trí anh Cương, cô chưa bao giờ táo bạo đến thế. Anh Cương rất vui vẻ, đặt hai chân cô lên vai mình, vừa nhấp con cu vào bướm vừa trêu chọc cô: “Lan Hoa, sao hôm nay em lại trở thành mạnh bạo như vậy?”
Lan Hoa vặn eo lắc hông, kỹ năng trên giường của cô đã tiến bộ rất nhiều. Lan Hoa thở hổn hển nói: “Em là người phụ nữ của anh, cho dù anh chết đi thì em vĩnh viễn yêu anh.”
Anh Cương nhanh chóng dùng con cu to lớn của mình tấn công vô mu bướm Lan Hoa dồn dập, nhìn nước nhờn trong như nước suối của cô không ngừng tràn ra từ nơi hai người giao hợp nhau. Nước nhờn của Lan Hoa chảy ra dính lên mu bướm của cô trông giống như những bông hoa cúc trắng, bông hoa cúc cũng theo nhịp đẩy của dương vật anh Cương phồng lên rồi co lại, thật sự là gây sốc và rất đẹp. Anh Cương hài lòng đến mức thỉnh thoảng rút cả con cu ra, rồi anh thấy con bướm lưa thưa lông của cô nó ướt át mở ra một cái lỗ tròn nhỏ màu đỏ thật đáng yêu, rồi anh thấy thú vị nên ngồi xổm xuống hôn cuồng nhiệt vô mu bướm của Lan Hoa một hồi và làm cho mu bướm của Lan Hoa cũng ướt đẫm nhiều thêm. Đến đây, sự hưng phấn trong người của Lan Hoa bất đầu hơn nữa, trong miệng cô phát ra một tiếng kêu cảm động: “A… A… Anh Cương, anh Cương, đừng tra tấn em nữa, mau làm nhanh đi anh, em rất muốn anh làm chuyện đó…”
Nói xong thì cô nhấc phần thân dưới lên, còn anh Cương thì nghiêng người về phía miệng Lan Hoa. Anh Cương hôn môi Lan Hoa một hồi, sau đó chiếc giường ngủ nó phát ra tiếng cọt kẹt như để cổ vũ anh, rồi anh đẩy con cu to lớn của mình tung ra một đòn tấn công mạnh bạo vào âm đạo Lan Hoa. Đến đây, Lan Hoa rên rỉ và xoay mông, cô cố gắng hết sức hợp tác để anh Cương có được nhiều khoái cảm hơn. Cái lỗ nhỏ chật hẹp đầy nước đó của Lan Hoa khiến tâm hồn anh bay bổng.
Đêm đó, anh Cương đã thể hiện kỹ năng của mình và làm tình với Lan Hoa đến mức ngất ngây và rên rỉ. Sau đó, Lan Hoa không thể chịu nổi sự cứng rắn bền bỉ của anh và tự nguyện đầu hàng. Anh Cương ra điều kiện nói: “Em có thể đầu hàng nhưng em phải liếm mút con cu cho anh. Chịu không?”
Lan Hoa xấu hổ đến nỗi cô biết chuyện gì đang xảy ra. Khi anh Cương làm tình với cô, anh từng nói đến chuyện quan hệ tình dục bằng miệng, nghe xong cô cảm thấy sảng khoái và có chút khinh thường, cô nghĩ: “Người thành phố biến thái đến mức có thể nghĩ ra những chuyện như vậy.”
Bây giờ anh Cương muốn cô làm việc như vậy, vốn dĩ Lan Hoa cũng không muốn làm nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt mong đợi của anh Cương, rồi cho rằng cô sẽ rời xa anh nay mai nên cô quyết định làm cho anh vui vẻ. Vì vậy, cô gật đầu, hé đôi môi đỏ mọng, nuốt chửng con cu to dài của anh Cương trong cái miệng xinh xinh nhỏ xíu của cô. Theo chỉ dẫn của anh Cương, cô dùng lưỡi liếm, quấn, xoa, sau đó dùng miệng ngậm, giật, mút. Thật thỏa mãn khi được nhìn thấy người đàn ông mình yêu. Cô hét lên, cô cảm thấy hạnh phúc đến mức thậm chí không cảm thấy thứ này bẩn thỉu hay đáng xấu hổ đến mức nào. Cô cảm thấy chỉ cần có thể làm cho người yêu mình vui vẻ, cô có thể làm bất cứ điều gì.
Dưới sự phục vụ liếm mút con cu nhiệt tình của cô, anh Cương đã sớm xuất tinh. Cô muốn nhổ con cu của anh ra nhưng anh Cương không cho mà cứ cho cô ăn chất lỏng của anh vô trong bụng. Bây giờ Lan Hoa không phản đối nữa mà ăn sạch tinh dịch, nuốt vào bụng rồi liếm mút đầu quy đầu to như quả nấm rơm của anh như thể con cu của anh Cương nó đã được tắm bởi nước dãi của Lan Hoa. Lan Hoa giờ đã quen nên không những không cảm thấy bẩn thỉu mà còn cảm thấy rất nhẹ nhõm. Chơi đùa xong, anh Cương kéo cô đứng lên và hôn cuồng nhiệt, sau đó nói: “Lan Hoa, chúng ta đi đăng ký kết hôn đi.”
Lan Hoa sững sờ trong giây lát, cô không thể bày tỏ suy nghĩ của mình về việc chia tay với anh nữa. Cô nghe vậy rất hưng phấn, không tin vào tai mình, hỏi: “Anh nói cái gì? Chúng ta đi đăng ký kết hôn sao?”
Anh Cương cười nói: “Hehehe… Anh muốn đăng ký kết hôn với em, để em làm vợ anh, em có bằng lòng không?”
Lan Hoa vẫn còn ngỡ ngàng, cô nhìn anh bằng đôi mắt đẹp rồi hỏi: “Anh không nói dối em chứ?”
Anh Cương thấy cô ấy như vậy thì cố ý nói trêu chọc: “Nếu em không muốn kết hôn với anh thì quên đi.”
Lan Hoa cười nói: “Hứ!!! Em không cho phép anh cưới người phụ nữ khác ngoài em đâu nha. Hehehe”
Vừa nói, Lan Hoa vừa ôm anh, rồi ngả người vào lòng anh và liên tục cổ vũ, còn anh Cương cũng vui mừng khôn xiết khi thấy cô hạnh phúc. Sau một thời gian quan sát, anh cảm thấy cô là một cô gái ngoan, có thể đem về làm vợ. Ngày hôm sau, cả hai nắm tay nhau vui vẻ đi đăng ký kết hôn. Sau khi trở về nhà, lần này Lan Hoa cảm thấy mình như một bà chủ nhà. Cô nghĩ tới một vấn đề, về việc mấy người chị em cùng quê cô hỏi hôm đó, rồi cô hỏi anh Cương: “Anh Cương, em không biết gì về kinh nghiệm sống của anh. Anh có thể kể cho em nghe được không?”
Anh Cương ôm cô nói: “Chúng ta đã là một gia đình rồi, anh sẽ không giấu em điều gì nữa, anh phải nói cho em biết sự thật thôi.”
Anh Cương sau đó nói với Lan Hoa rằng mẹ anh mất khi còn trẻ, cha anh là Biên Thùy và anh có một em trai đang học trung học. Lan Hoa mở to mắt hỏi: “Anh Cương, bố anh không phải là ông trùm bất động sản thành phố, tên là Biên Thùy sao?”
Anh Cương đáp: “Ừm… Đúng là ông ấy.”
Lan Hoa choáng váng, không ngờ rằng anh Cương thực sự là con trai của một nhà giàu. Cô chớp chớp đôi mắt đẹp hỏi: “Anh Cương, vậy anh là con trai của ông ấy, sao anh không ở nhà? Thay vào đó anh ra ngoài làm việc một mình chứ?”
Anh Cương cười nói: “Hehehe… Lúc ra ngoài làm việc, anh chưa bao giờ nói mình là con trai của ông Biên Thùy cả, bởi anh không muốn dựa vào sự giàu có của bố anh, anh muốn dựa vào chính mình nên anh muốn mọi người biết rằng anh có thể sống tốt. Dù không dựa vào gia đình nhưng anh cũng có thể sống sót với xã hội kim tiên, xảo trá điêu ngoa. Em cứ nhìn căn nhà này đi, bởi mọi thứ trong nhà này đều do anh kiếm ra, tạo dựng nên.”
Tuy nói thế nhưng vẫn còn có một lý do khác khiến anh bỏ nhà ra đi, anh không nói ra vì không thể nói cho ai biết. Lan Hoa kêu lên: “WOW!!! Anh Cương, anh thật tuyệt vời. Ngôi nhà này có giá hàng trăm nghìn đô la mỹ phải không?”
Anh Cương nghiêm túc trả lời: “Không! Khoảng ba triệu đô la mỹ cơ. Để có cơ ngơi như hôm nay thì anh phải bỏ ra ba năm liền lao động miệt mài, rồi cần kiệm mới kiếm được.”
Lan Hoa hỏi: “Thế chỉ dựa vào tiền lương của anh thôi à? Sao có thể?”
Anh Cương trả lời: “Không, không chỉ có tiền lương thôi đâu. Bởi khi anh tan ca ở công ty, anh còn làm việc khác như: “Anh làm lập trình viên cho trang web, rồi đồ họa game online cho các máy chủ của Trung Quốc, rồi ban đêm rảnh rang thì anh viết tiểu thuyết”. Sau khi viết xong, anh bán chúng để kiếm thêm tiền, rồi còn tiền quảng cáo nữa.”
Lan Hoa gật đầu nói: “Thì ra là vậy. Nhưng lương của anh cũng khá cao, cộng chung thì mấy trăm triệu đồng, rồi tiền quảng cáo của các nền tảng mạng xã hội, của doanh nghiệp nữa thì gần cả tỷ đồng luôn rồi. Còn lương của em thì thấp quá.”
Anh Cương cười nói: “Không sao đâu, về sau chúng ta sẽ là vợ chồng thì tiền của anh cũng là của em thôi mà. Hehehe”
Một điều anh ấy không nói với Lan Hoa là anh ấy có sổ ngân hàng với hàng triệu đô la tiền gửi. Điều này đã được cha, tức ông Biên Thùy trao cho anh vì ông ta sợ rằng anh Cương sẽ vất vả không thể sống tốt ở bên ngoài. Hiện tại sổ tiết kiệm ngân hàng “quốc tế” đã ở trong tay anh Cương được vài năm nhưng mà anh Cương đã không chạm vào sổ tiết kiệm hàng triệu đô la mỹ ấy của cha anh dù chỉ một xu. Lan Hoa mỉm cười và nói: “Anh Cương, thế anh còn có những kỹ năng nào khác không?”
Anh Cương nghĩ một lúc và nói: “Anh vẫn có thể chiến đấu vì sự tồn vong của mình?”
Lan Hoa hỏi trong bối rối: “Chiến đấu? Sao phải chiến đấu chứ anh?”
Anh Cương giải thích: “Do anh muốn ra đời sống tự lập khi mẹ anh mất. Anh đã học võ thuật từ những người khác kể từ khi anh còn học tiểu học, do khi đó cha anh không cho anh đi học võ và anh kiên quyết đi học lén nhiều môn phái. Sau đó anh tự học và khổ luyện cho đến bây giờ.”