Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 5

Chương 12



Phần 12

Hoàn Nhan Lượng thỏa mãn gật đầu, tứ đại hộ vệ này theo hắn lâu như vậy, nên rất hiểu rõ tính tình chủ nhân, vì thế mới bắt sống Đại Khỉ Ti, vừa rồi trong lúc bối rối hắn không kịp nhắc nhở, vạn nhất cái này mấy tên hộ vệ này giết chết Đại Khỉ Ti tại chỗ, hắn không tức giận đến thổ huyết mới là lạ.

Một đại mỹ nhân cái hại nước hại dân như vậy, nếu không leo lên trên người nàng cưỡi lấy nhiều lần thì thật là phung phí của trời!

Đại Khỉ Ti bị áp đi qua, trong khoảng cách gần quan sát nàng, tuổi quá ba mươi da thịt lại vẫn mềm mại giống như một cô nương, dù là Hoàn Nhan Lượng đã nhìn quen mỹ nhân, cũng phải kinh diễm không thôi. Phải biết rằng Đại Khỉ Ti lúc trước vì che giấu thân phận, cố ý cải biến bề ngoài, thì đã được danh xưng là đệ nhất mỹ nhân Kim quốc cùng Ca Bích cân sức ngang tài, lúc này nàng đã khôi phục lại diện mạo như cũ, càng là khuynh quốc khuynh thành diễm áp quần phương, răng ngọc, mắt hạnh môi đỏ, đường cong đẹp đẽ thanh tú tiếp theo cái cổ trắng ngọc một đoạn thẳng tắp động lòng người, một đôi song phong đầy đặn cao ngạo đứng thẳng về phía trước, một bộ xiêm y tơ mỏng, phụ trợ ra nàng thân thể uyển chuyển vô cùng, dịu dàng bờ mông mượt mà đẫy đà tròn vo, từ phía sau nhô lên hình sóng đường vòng cung mỹ lệ kỳ diệu, thân thể có lồi có lõm phối hợp cân đối, thành thục thân thể thành thục cùng với phong vận mang theo bề ngoài một chút lãnh diễm, thật sự là, càng mê hoặc người phạm tội…

– Khó trách năm xưa được công nhận là võ lâm đệ nhất mỹ nhân a.

Hoàn Nhan Lượng nhịn không được tấm tắc khen tặng…

Kỳ thật võ lâm đệ nhất mỹ nhân cái loại tên tuổi này cũng không phải là cái gì quá ghê gớm, bởi vì các nước thì nhiều như rừng, võ lâm cũng không phải chỉ là một võ lâm thống nhất, từng nước đều có đệ nhất mỹ nhân của riêng mình, hơn nữa thông thường đạt được cái danh xưng này, mỹ mạo chỉ là một phương diện, thân phận cũng là một nhân tố trọng yếu để đánh giá…

Ví như ở Nam Tống được công nhận võ lâm đệ nhất mỹ nhân thì chính là Hoàng Dung, cũng không thể nói rằng toàn bộ Nam Tống lại không có nữ nhân nào dung mạo có thể qua mặt được Hoàng Dung, bởi vì còn có Tiểu Long Nữ, Vương Ngữ Yên, Chu Chỉ Nhược v… v… những mỹ nhân này luận về dung mạo tuyệt không phía dưới Hoàng Dung, hơn nữa còn có ưu thế trẻ tuổi hơn, nếu quả thực so sánh chưa hẳn là không có thể thắng được Hoàng Dung, chỉ bất quá Hoàng Dung lại có thân phận quá đặc thù, cùng trượng phu nghĩa thủ Tương Dương hơn mười năm, cho nên đã hình thành trong suy nghĩ vô số nam nhân đều xem nàng xinh đẹp như nữ thần.

Còn trong cảnh nội của Minh Thanh quốc, được công nhận đệ nhất mỹ nhân thì đó là Trần Viên Viên, phần lớn nguyên nhân cũng là vì câu chuyện trùng quan nhất nộ vi hồng nhan, các nam nhân tranh đoạt nàng thì bất kể là Ngô Tam Quế hay là Lý Tự Thành, đều là những nhân vật hết sức quan trọng, cho nên đối với những nữ nhân khác, như là công chúa Trường Bình A Cửu, còn có Thánh Cô Nhật Nguyệt thần giáo Nhậm Doanh Doanh… nếu so sánh cùng Trần Viên Viên truyền kỳ sắc thái thì các nàng cũng kém hơn một chút đối với Trần Viên Viên.

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/

Hoàn Nhan Lượng nhịn không được đưa tay định vuốt ve khuôn mặt Đại Khỉ Ti, thì lại bị Đại Khỉ Ti nhổ ra một ngụm nước bọt xuống long bàn tay, hắn không chút nào tức giận, ngược lại còn chấm đầu ngón tay rồi đưa lên miệng liếm liếm nước bọt của nàng, lập tức thi hứng phát ra:

‘Mạn diệu a na thân đoạn giai…

Nhu đề ngưng chi nhan như ngọc.

Hương tân ngọc dịch thiệt tiêm nhiễu…

Giai nhân hàm tiêu bất năng ngữ.

Song mục tần tống thu ba ngôn.

Đãi đáo hoa lộ tiệm nùng xử…

Ngân thương thâm vũ tồi hồng nhan…

Nhan sắc tiệm loạn chi tiệm chiến…

Cập chí thiên minh hoa dĩ tàn…’

Đại Khỉ Ti cùng hoàng hậu Bùi Mạn tuy rằng cũng không phải người Hán, thế nhưng là đối với văn hóa người Hán cũng hiểu rõ rất sâu, đương nhiên nghe qua thì hiểu được ý tứ của hắn, trong long đếu thầm mắng Hoàn Nhan Lượng vô sỉ.

Đại Khỉ Ti càng là vừa thẹn vừa giận, theo ý thơ mà nói đây cũng không phải là thi phẩm gì xuất sắc, thế nhưng ngôn từ, lại đem hình dung ra sự tình cảnh tượng hoạt sắc sinh hương rất sống động hiện ra ở trước mặt như câu:

‘… Hương tân ngọc dịch thiệt tiêm nhiễu…

Giai nhân hàm tiêu bất năng ngữ…’

Có ý nghĩa là:

‘… Nước miếng ngọt ngào ngọc dịch thể đầu lưỡi lượn quanh…

Giai nhân ngâm tiêu (côn thịt) không thể nói nên lời…’

Đại Khỉ Ti bị Hoàn Nhan Lượng đùa giỡn như vậy làm sao mà chịu nỗi? Chỉ là nàng lúc này một thân công lực bị chế trụ, nếu không thì sẽ đem Hoàn Nhan Lượng băm thành trăm mảnh mới có thể trút được mối hận trong lòng. Đồng thời trong nội tâm nàng lo lắng, Hoàn Nhan Lượng là một kẻ tham hoa háo sắc, hôm nay mình rơi xuống trong tay hắn, vận mệnh chờ đợi của nàng như thế nào thì cũng hiểu được…

May mắn là Hoàn Nhan Lượng rất nhanh đem lực chú ý theo từ trên người nàng dời đi, quan sát chiến cuộc bên kia, hắn mặc dù háo sắc, nhưng lại phân được rõ ràng nặng nhẹ, chuyện ngày hôm nay trọng đại, không được phép có nửa điểm sơ xuất, bởi vậy đối mặt với một mỹ nhân tuyệt sắc như thế, hắn cũng chỉ là tùy tiện đùa giỡn vài câu là xong, dù sao chỉ cần việc lớn thành công, thì về sau thời gian còn có rất nhiều.

Đại Khỉ Ti cũng thuận theo ánh mắt của hắn hướng đến phía Ba Tư tam sứ nhìn đến, lúc này nàng chỉ có thể cầu mong Ba Tư tam sứ có thể nghịch chuyển được tuyệt địa, thì may ra sự tình còn có chuyển cơ, chỉ tiếc là ngay chính nàng cũng biết được cái khả năng này vô cùng thấp.

So về võ công, Ba Tư tam sứ nếu từng người một thì chưa hẳn vượt qua được nàng, năm xưa sở dĩ bọn họ đánh cho Trương Vô Kỵ cho dù có Cửu Dương Thần Công, Càn Khôn Đại Na Di cũng chật vật không chịu nổi, đó là do bọn họ có chiêu thức quái dị, đồng thời am hiểu chi thuật hợp kích…

Chỉ là Âu Dương Phong và Cừu Thiên Nhẫn, đều là đại ma đầu hắc đạo thượng thừa được tôi luyện từ máu lửa, kinh nghiệm thực chiến hay là phản ứng đối phó, đều vượt qua xa Trương Vô Kỵ lúc đó còn ngây ngô nên không thể so sánh được, bọn họ vừa liếc nhìn thì liền nhận ra ưu thế của Ba Tư tam sứ là dùng chi thuật hợp kích, bởi vậy liền đem Ba Tư tam sứ tách ra, để cho bọn họ từng người tự chiến…

Ba Tư tam sứ đều sử dụng quái chiêu, mấy lần muốn tụ họp cùng một chỗ, nhưng đều bị Âu Dương Phong cùng Cừu Thiên Nhẫn từng chiêu hóa giải. Về phần Huy Nguyệt sứ giả, võ công vốn là yếu nhất trong Ba Tư tam sứ, với lại lúc trước ám sát Đại Hưng Quốc thì bị đả thương một cánh tay, bây giờ chống lại kim đao hắc kiếm của Công Tôn Chỉ, chỉ là càng thêm chịu thiệt.

Bởi vậy tuy rằng trong ba người của Hoàn Nhan Lượng đang xuất thủ thì chì có Công Tôn Chỉ tu vi yếu nhất, thế nhưng lão lại là người giao đấu thoải mái nhất, mắt thấy nắm chắc thắng lợi trong tay, lão cũng không vội đánh tới đối phương, chỉ là không ngừng dùng kim đao hắc kiếm cắt rách y phục trên người nàng, cành đánh về sau, y phục nàng bị rách tả tơi khắp bơi, trên thân của Huy Nguyệt sứ hầu như tìm không ra một chỗ nguyên vẹn nữa rồi.

Hoàn Nhan Lượng nhướng mày:

– Công Tôn cốc chủ, tốc chiến tốc thắng đi!

Hắn hiểu được đạo lý nếu chậm thì có thể sinh biến, huống chi hôm nay chuyện đang làm là đại sự mưu nghịch hành thích hoàng đế…

Công Tôn Chỉ lúc này mới thu hồi tâm ý trêu đùa, thế công thoáng cái trở nên ác độc, Huy Nguyệt sứ ngăn cản không nổi, mấy chiêu sau đó liền bị lão điểm trúng huyệt đạo. Thấy rõ ràng võ công kém nhất là Công Tôn Chỉ lại là kết thúc xong trận chiến trước, Âu Dương Phong cùng Cừu Thiên Nhẫn cùng hừ một tiếng, sử dụng ra tuyệt chiêu, Lưu Vân sứ cùng Diêu Phong sứ hôm nay bại cục đã định, trong lòng sớm đã sinh ra khiếp ý, lại nhìn thấy Đại Khỉ Ti cùng Huy Nguyệt sứ lần lượt bị bắt, sự can đảm đã bị tan vỡ, cho nên càng thêm không phải là đối thủ của Âu Dương Phong cùng Cừu Thiên Nhẫn.

Đại Khỉ Ti cùng Huy Nguyệt sứ có thể dựa vào sắc đẹp để bảo vệ được tính mạng, Lưu Vân sứ cùng Diêu Phong sứ là nam nhân Tây Vực, nên đâu có ai mà thương xót, một trước một sau hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, cả hai người lần lượt bị đoạt mạng.

Một bên Đại Khỉ Ti thấy cảnh tượng như vậy, không đành long nhìn liền quay đầu đi, cho dù thường ngày cùng Ba Tư tam sứ có mối quan hệ không hòa thuận, năm xưa ở Linh Xà đảo còn bị Ba Tư tam sứ bắt làm tù nhân nhục nhã, nhưng lần này song phương dù sao cũng là đồng nhất trận doanh, trong lòng nàng liền có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ…

Hoàn Nhan Lượng lúc này không có công phu quản tới Đại Khỉ Ti, mà là tiếp tục thừa thắng tuyên bố mệnh lệnh, trong ánh mắt lộ ra một tia sát khí:

– Cầm lấy kim bài hoàng đế đi gọi Hoàn Nhan Tông Hiền cùng Tông Mẫn tiến cung, nói là hoàng thượng có việc muốn cùng bọn họ thương lượng.

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/

Lúc Hoàn Nhan Tông Hiền nhận được khẩu dụ của hoàng thượng bảo vào cung yết kiến thì cũng không có nghi ngờ gì cả, bởi vì thời gian gần đây hoàng thượng mấy lần đã lộ ra ý muốn phế Bùi Mạn hoàng hậu, để cho thê tử của Thường Thắng vương là Đào Hoa phu nhân lên làm hoàng hậu.

Quyết định này đương nhiên Hoàn Nhan Tông Hiền nhìn thấy cực kỳ không ổn, nội chuyện đem đệ tức thu nhập vào hậu cung nghe qua cũng đã rợn cả người, nhưng bất quá chỉ cần vụng trộm tiến hành cũng không phải là có chuyện gì lớn, năm xưa Hoàn Nhan Tông Hiền cũng đã từng cùng lúc giao hoan một lượt với mẫu thân của Triệu Cấu là Vi thái hậu cùng thê tử Triệu Cấu là Hình hoàng hậu, hai bà tức (mẹ chồng nàng dâu) cùng giường thị tẩm, về phương diện này thì chuyện của Đào Hoa phu nhân cũng đâu có gì là ghê gớm so với chuyện của Hoàn Nhan Tông Hiền?

Lão sở dĩ phản đối là vì chuyện hoàng đế giết Thường Thắng vương cũng đã khiến cho bị không ít lời chỉ trích rồi, bây giờ lại công nhiên nạp thê tử của Thường Thắng vương làm hậu, đừng nói là dân chúng xôn xao, chính là vương công quý tộc trong triều chỉ sợ cũng rất khó tiếp nhận được cái chuyện như thế này.

Trong khoảng thời gian này lão đang suy nghĩ bằng cách nào khuyên bảo hoàng đế cải biến chủ ý, vừa vặn nghĩ tới một phương pháp xảo diệu có thể thực hiện được, cảm thấy có thể thuyết phục được hoàng đế, dự tính sáng ngày mai tảo triều sau đó âm thầm đi gặp hoàng đế, thì ngay lúc bây giờ nhận được khẩu dụ vào cung, Hoàn Nhan Tông Hiền nào có chút hoài nghi, không hề phòng bị liền tiến vào cung.

Kết quả vừa tiến cung đã bị người của Hoàn Nhan Lượng bắt lấy giết chết, trước khi chết lão cũng không biết trong nội cung đã xảy ra kịch biến, còn cho rằng là do mình khuyên can nên chọc giận đến hoàng đế…

Về phần tả thừa tướng Hoàn Nhan Tông Mẫn thì không có nhận được ý chỉ của hoàng đế, mà là nhận được ám hiệu của hoàng hậu. Bởi vì có quan hệ liên nhân (thông gia) lão cùng với Hoàng hậu Bùi Mạn gắn chặt với nhau, những năm qua lão dựa vào hoàng hậu Bùi Mạn cường viện, hai người liên thủ, cầm giữ triều chính Kim quốc một thời gian tương đối dài, tuy rằng sau đó Hoàn Nhan Đản tự mình chấp chính, quyền thế của bọn họ cũng bị ảnh hưởng, nhưng mà quan hệ minh hữu vẫn là không có gì phá nổi.

Bởi vậy khi lão nhận được lời nói của hoàng hậu Bùi Mạn theo trong nội cung truyền tới, cũng không có chút nào đem lòng sinh nghi, giống như Hoàn Nhan Tông Hiền không hề phòng bị mà một đầu đâm tới hoàng cung, sau đó cũng bị người của Hoàn Nhan Lượng giết chết.

Bởi vậy có thể thấy được, kế hoạch của Hoàn Nhan Lượng cỡ nào chu đáo chặt chẽ, ngay cả những chi tiết quan hệ như vậy cũng đều cân nhắc đến, cho nên mới không cần tốn nhiều công sức thì đã giải quyết xong nhất nhị bả thủ Kim quốc, làm xong chuyện này thì toàn bộ trong triều đình, cũng không còn có bất kỳ người nào có thể uy hiếp được hắn.

Hoàn Nhan Lượng nhận được tin tức thuộc hạ truyền đến, biết được đã giải quyết xong mọi chuyện, lo lắng cuối cùng của hắn đã tan thành mây khói…

Đêm nay đã cục diện đã định xong, chờ đến lúc hừng đông tảo triều còn có một đoạn thời gian, Hoàn Nhan Lượng trong lòng khẽ động, hướng đến bên trong điện Nhân Chính nhìn lại:

“Có thể thừa dịp vẫn còn thời gian này, nhấm nháp thân thể hai đại mỹ nhân mềm mại kia cho thỏa lòng a.”

Vừa rồi Hoàn Nhan Lượng tuyên bố mệnh lệnh khống chế toàn bộ thế cục, đã phái người đem hoàng hậu Bùi Mạn cùng Đại Khỉ Ti thu xếp tại bên trong điện Nhân Chính, lúc này hai nàng đang ngồi bó gối ở trên giường rồng đầy lo lắng khẩn trương, thật lâu sau đó, hoàng hậu Bùi Mạn có chút hối hận thở dài một hơi:

– Không nghĩ tới chúng ta giằng co, cuối cùng lại tiện nghi cho tên cẩu tặc Hoàn Nhan Lượng kia…

Đại Khỉ Ti nhướng mày:

– Ta cho tới bây giờ cũng không hề cùng ngươi tranh giành giằng co qua cái gì, chỉ có ngươi đơn phương tự mình xem ta trở thành địch nhân mà thôi.

Hoàng hậu Bùi Mạn bị nàng một đâm, nhịn không được cả giận nói:

– Không có tranh giành qua cái gì sao? Cũng không biết là ai năm lần bảy lượt trêu chọc đến hoàng thượng? Thậm chí còn làm cho hoàng thượng gần đây còn thay đổi ý niệm trong đầu muốn phế bỏ ta để lập ngươi làm hậu?

– Hả?

Đại Khỉ Ti mặt lộ vẻ vẻ kinh dị, sau khi hỏi ra thì mới biết là có chuyện như thế xảy ra, liền tiếc nuối nói…

– Nếu sớm biết hắn có tâm tư lập ta làm hậu, thì ta hà tất lại vội vã động thủ với hắn làm gì chứ…

Nghĩ đến mình một đường mạo hiểm khống chế được Hoàng Đế, cuối cùng lại để cho người khác chiếm lấy công sức, Đại Khỉ Ti hối hận vô cùng, nếu nàng sớm biết chuyện này như vậy, tuyệt sẽ không lựa chọn thủ đoạn liều mạng như thế này, bằng vào mỹ mạo mị lực của nàng, nếu muốn mưu đồ chuyện gì khiến cho Hoàn Nhan Đản làm ra quyết định cũng không phải là việc gì khó, chỉ cần làm tới hoàng hậu, nàng có thể danh chính ngôn thuận có biện pháp làm ảnh hưởng đến quyết định Kim quốc, chứ cần gì phải dùng cách này để rồi kết cuộc bây giờ rơi vào tình cảnh như vậy.

– Ngươi tiện nhân không biết xấu hổ còn nói…

Hoàng hậu Bùi Mạn oán hận nói…

– Nếu như các ngươi không ám toán hoàng thượng, thì vẫn còn có Đại Hưng Quốc, thì đám loạn thần tặc tử Hoàn Nhan Lượng này làm sao có thể dễ dàng hành thích hoàng thượng như vậy?

– Ngươi mắng ai là tiện nhân?

Đại Khỉ Ti trong ánh mắt hiện lên sát khí, nàng há có thể cho phép chịu đựng hoàng hậu Bùi Mạn ba lần bốn lượt dùng ô nhục gọi mình như vậy.

– Ta mắng ngươi thì như thế nào?

Hoàng hậu Bùi Mạn hừ lạnh…

– Hien6 giờ đang ở chỗ này mà còn bày ra một bộ trinh tiết liệt nữ, lấy tính tình của Hoàn Nhan Lượng, lát nữa chúng ta ai cũng chạy không thoát bị hắn lăng nhục, còn giả bộ ra cái tư thái gì nữa…

Đại Khỉ Ti hô hấp lập tức trở nên dồn dập lên, lúc này toàn thân bị chế trụ, nếu không thì nàng đã sớm động thủ giết chết nữ nhân này rồi, bất quá vừa nghĩ tới nàng nói sự tình rất có thể phát sinh, thì lại nổi lên một cảm giác vô cùng vô lực.

Bản thân những năm qua ở giữa Thường Thắng vương cùng hoàng đế Kim quốc, mà vẫn có thể bảo trì thân thể trong sạch, chẳng lẽ hôm nay trời đã định trước khó thoát khỏi một kiếp này? Hàn Thiên Diệp, trượng phu của ta, ngươi trên trời có linh, xin hãy nói cho ta biết đến cùng nên làm cái gì bây giờ?

Bất chợt Đại Khỉ Ti trong đầu linh quang lóe lên, nhìn thẳng về phía hoàng hậu Bùi Mạn:

– Ngươi vì cái gì mà ngữ khí bình tĩnh như vậy, ta hoàn toàn có cảm giác không thấy ngươi lo lắng cái chuyện gì cả?

Hoàng hậu Bùi Mạn thần tình biến đổi:

– Tại sao lại không có lo lắng chứ?

Đại Khỉ Ti mạch suy nghĩ càng ngày càng rõ ràng:

– Đương nhiên là ta thấy rõ ràng, từ lúc ngươi xuất hiện thì đã có biểu hiện rất kỳ quái, ban đầu ngươi rơi xuống trong tay của chúng ta, rõ ràng một chút sợ hãi cũng không có, ngược lại còn muốn uy hiếp chúng ta, đến khi Hoàn Nhan xuất hiện, ta đã nghĩ đến việc ngươi cùng hắn là cùng một phe cánh, nhưng rồi dựa theo cục diện xem ra, ngươi rõ ràng đang trông cậy vào một người hoàn toàn khác.

Hoàng hậu Bùi Mạn sắc mặt âm tình biến hóa, cuối cùng hừ một tiếng:

– Cứ cho là như vậy thì thế nào, bất quá người mà ta cậy vào không phải là người của ngươi, chính ngươi hãy ngoan ngoãn chờ Hoàn Nhan Lượng đến cưỡi lên thân thể đi, nói không chừng nếu người hầu hạ hắn tốt rồi, hắn còn có thể cho người làm phi tử.

– Câm miệng!

Vừa nghĩ tới Hoàn Nhan Lượng có khả năng đưa cái đồ vết kia của hắn vào trong thân thể mình để làm cái chuyện buồn nôn kia, Đại Khỉ Ti sắc mặt liền trắng bệch…

– Nếu ngươi cùng với chỗ dựa của ngươi cũng cứu ta theo đi ra ngoài, thì khi Hoàn Nhan Lượng tiến đến, ta sẽ không nói cho hắn biết đến chuyện này, nếu không thì đến lúc đó ai cũng đi không được đâu.

Hoàng hậu Bùi Mạn lập tức giận dữ:

– Ngươi tiện nhân…

Thời điểm này Hoàn Nhan Lượng cũng vừa đến cửa ra vào thì nghe giọng nói của nàng vang lên…

– Hai mỹ nhân đang có chuyện gì mà hỏa khí lớn như vậy, cứ từ từ để cho bổn vương sẽ hạ hoả cho hai người…

Đại Khỉ Ti không quản tới hắn, tiếp tục nhìn qua hoàng hậu Bùi Mạn:

– Nói… một cơ hội cuối cùng!

Hoàng hậu Bùi Mạn cắn cắn bờ môi, cuối cùng gật đầu:

– Xem như ngươi cũng lợi hại.

Hoàn Nhan Lượng không hiểu các nàng đang nói cái gì, bởi vì hắn rất nhanh đã bị dáng hai nàng hấp dẫn, Đại Khỉ Ti khinh sân bạc nộ mà ngồi bó gối ở chỗ kia, nàng như một tòa bạch ngọc điêu khắc, trơn bóng óng ánh, toàn thân mỗi một phân da thịt cũng làm cho người có xúc động vuốt ve, bộ xiêm y mong mỏng kia chỉ có thể miễn cưỡng che lại thân thể của nàng, hai bầu vú cao ngất đem cái yếm cao cao khởi động, hai bên trái phải đường viền lộ ra đường vòng cung mượt mà của đôi bầu vú, xiêm y tơ lụa mỏng đến gần như trong suốt dán tại trên da thịt, tại bên dưới cái tiểu nội khố nhỏ bé không cách nào hoàn toàn che hết đến trên cái mông lớn, hai bên mông cơ hồ hoàn toàn lộ ra…

Hoàng hậu Bùi Mạn tuy rằng nhan sắc so ra kém chút so với Đại Khỉ Ti, nhưng đồng dạng cũng là nổi danh đại mỹ nhân Kim quốc, lại có thân phận hoàng hậu cao cao tại thượng làm cho tăng thêm lực hấp dẫn đối với nam nhân cũng không hề bên dưới Đại Khỉ Ti…

Hoàn Nhan Lượng nhìn qua hai nàng, chưa nghĩ ra sẽ là ra tay trên thân nàng nào trước, cuối cùng dứt khoát quyết định sẽ hoan ái cùng một lúc với hai nàng…

Chương trước Chương tiếp
Loading...