Cha con chung vợ
Chương 116
Thuyền được Tuấn Phong đưa tới công ty… rồi xách hộ vali vào tới thang máy. Trước khi đi hắn không quên nói lời tạm biệt với vợ… “Bye vợ yêu, đi công tác tốt nhé… Nhớ là đừng léng phéng với anh nào đẹp zai nào đó. Tuy nhiên ngắm một chút thì được hehe”.
“Hừmmm… bậy bạ”. Thuyền trừng mắt nhìn chồng, ý nói cái đó mà cũng phải nhắc. Tuy nói vậy nhưng Thuyền cũng linh cảm chuyến đi này không giống những chuyến đi công tác khác. Vì trước đây Quốc Hải khác, Hai người luôn tôn trọng lẫn nhau… nhưng bây giờ, Quốc Hải lại có những hành động hơi quá trớn… Lại thêm nữa lần này đi lại thiếu mất 1 chân thư ký của Quốc Hải, giờ còn có hai người. Nhưng nghĩ nhiều cũng không làm nên chuyện gì… Nên Thuyền quyết định bỏ qua, rồi tài xế công ty đưa nàng cùng Quốc Hải ra sân bay…
Máy bay báo hiệu hạ cánh xuống sân bay Đà Nẵng, hai người lên ô tô đi vào một resort 5 sao gần sân bay… Thuyền bị choáng ngợp trước không gian vừa sang trọng với tự nhiên của resort. Nàng rất yêu thiên nhiên, ở nơi này không gian gần gũi lại đầy đủ tiện nghi, nhiều hoa nhiều cây cỏ, có bãi biển riêng lại còn yên tĩnh khiến nàng vô cùng yêu thích… Thấy vậy Quốc Hải liền hỏi:
– Sao em thấy Resort này thế nào…
– “Ừm cũng đẹp… Nhưng sao đi công tác mà ở nơi cầu kỳ thế này vậy a.”. Thuyền tuy gia đình cũng thuộc dạng khá giả nhưng lần này khác với những lần công tác trước, chỉ ở khách sạn bình dân nên nàng thắc mắc hỏi.
– “À vì dự án này lớn. Nên ở cũng phải ở nơi lớn một chút chứ… Anh thấy nơi này. Không đẹp bằng dự án của chúng ta làm…”. Thuyền thấy được khen thì trong lòng cũng vui lâng lâng, vì chính dự án này là nàng chỉ đạo rồi sửa sang. Cho nên nàng cảm thấy khá tự hào.
Đến khu vực lễ tân, Quốc Hải đưa CCCD để lấy phòng, khi đó hắn còn quay lại cười trêu đùa Thuyền một câu: “Lấy 1 phòng hay 2 phòng em nhỉ…”
– “Anh sao thế. Đương nhiên là 2 phòng rồi.”. Thuyền khuôn mặt đỏ lên nói.
– “Ha… ha”. Quốc Hải thấy Thuyền đỏ mặt thì cười phá lên. Hắn thầm nghĩ cô gái này quả thật quá e thẹn rồi…
Hai người thu dọn về phòng nghỉ ngơi một chút rồi cả 2 cùng đi ăn trưa, tuy Quốc Hải thèm muốn Thuyền nhưng hắn vẫn rất chú trọng công việc. Trong suốt bữa trưa hắn nói rõ cho nàng biết lần này là đối tác như thế nào để nàng dễ bề ứng xử… Tới chập chiều, hắn đưa nàng tới công trường đang thi công san phẳng…
Thuyền vừa đi vừa ngắm nghía bản vẽ, xung quanh mấy tên công nhân mắt nhìn nàng không rời, Thuyền biết nhưng nàng đang tập trung công việc nên cũng không để ý lắm, vì dẫu chuyện này đã xảy ra quá thường xuyên rồi… Nàng nhìn vào bản vẽ liền nhíu mày. Thấy vẫn Quốc Hải hỏi: “Có vấn đề gì hả em?”
“Bên đo đạc có chút sai anh ạ. Anh nhìn chỗ này, chỗ này xem…”. Thuyền nói.
“Ừm… để a liên lạc với nhà thầu, rồi sẽ đem chuyện này thương thảo với đối tác.”… Quốc Hải rất tin tưởng Thuyền, vì năng lực của nàng là không thể phủ nhận… vì vậy tuy còn trẻ nhưng nàng đã đảm nhận vị trí giám đốc.
Xong việc cũng là 3 giờ chiều, Quốc Hải cùng Thuyền về Resort nghỉ ngơi rồi tắm rửa để chuẩn bị cho cuộc hẹn với đối tác vào lúc 18h30.
Chuẩn bị xong xuôi, Quốc Hải vs Thuyền bắt xe đi tới một nhà hàng gần biển nhưng không kém phần sang trọng, vì để dễ bàn công chuyện nên Quốc Hải đặt phòng riêng, có sẵn cả phòng họp. Thuyền là dân thiết kế, nên những nơi thiết kế đẹp khiến nàng rất là thích thú. Hai người vừa nói chuyện vừa ngắm biển đợi…
Rất nhanh đối tác đã đến, họ cũng có hai người, Quốc Hải tới chào hỏi rồi giới thiệu cho 2 bên, nàng hơi ngạc nhiên vì chủ dự án là nữ… Nhưng điều khiến nàng ngạc nhiên hơn nữa là người đi sau lại là người quen. Là Nam. Bạn ngồi cùng cấp 3 của Thuyền… cũng đã từng một thời rất thân không có chuyện gì không kể, nhưng sau đó do mỗi người học đại học một nơi, khoảng cách với thêm cuộc sống gia đình bận rộn mà 2 người dừng liên lạc. Đến đám cưới cũng chẳng có mời nhau…
Sau đó Quốc Hải mời đối tác vào phòng họp để Thuyền thuyết trình về dự án mới. Rất nhanh thuyết trình đã xong, bên đối tác có vẻ rất hài lòng về dự án mà Thuyền thiết kế, giám đốc bên đối tác không nghĩ ngợi liền đặt bút ký, rồi theo chỉ dẫn của Quốc Hải tới bàn tiệc của nhà hàng đã chuẩn bị sẵn…
Mọi người ngồi vào bàn, Quốc Hải bắt đầu nói chuyện với nữ giám đốc về dự án… Còn Nam với Thuyền thì nói chuyện với nhau… Tuy nhiên mới đầu cũng chỉ qua lại khách sáo vài câu, vì dù gì cũng đang bàn việc. Hỏi ra mới biết Nam đã lấy vợ nhưng cũng đã ly dị. Giờ độc thân không sự ràng buộc nào. Thuyền nhắm mắt cũng nhìn ra được giữa Nam và nữ giám đốc ngồi cạnh có vấn đề… nhưng nàng cũng không mở miệng nói ra… Rồi hai bên cùng nâng ly chúc mừng… Tuy nhiên Thuyền chỉ nhấp môi… Quốc Hải thấy vậy liền không hài lòng nháy nháy vs Thuyền… sau đó hắn cũng hiểu ý gọi một chai rượu vang cho 2 nữ uống… còn hắn với Nam thì dùng rượu tây…
Thuyền lâu ngày gặp bạn, lại thêm Quốc Hải thúc giục, nên cũng không từ chối nữa, nàng ngửa cổ uống hết một ly rượu vang đầy… Tuy nhiên Thuyền đâu phải dạng người biết uống rượu, vừa làm một ly đã mặt đỏ hây hây chuếnh choáng. Rồi ly như nhất sẽ có ly thứ 2 thứ 3… thứ 5. Sau 5 ly này thì Thuyền không uống nổi nữa… mắt đã díu lại như muốn ngủ… Quốc Hải càng nhìn càng thấy thích thú, nhưng thấy vậy Nam lại lo lắng, a còn lạ gì trường hợp này nữa… Cho nên Nam quay sang nói thì thầm với vị giám đốc nữ bên cạnh cái gì đó… tuy có vẻ không vui nhưng nàng vẫn gật đầu…
Tan tiệc, Nam đỡ Thuyền với ý muốn đưa Thuyền về phòng khách sạn, Quốc Hải nhìn thấy liền nhíu mày, nhưng cũng không thể hiện ra mặt, hắn đành phải để ng khác đỡ Thuyền về. Tài xế với vị nữ giám đốc đợi Nam ở dưới sảnh… Đến phòng Nam đỡ Thuyền nằm lên giường, Tuy Thuyền thân hình nhỏ nhắn nhưng vì say mềm nên cũng làm hắn toát mồ hôi hột… Thuyền ngả xuống giường, miệng không ngừng luyện thuyên: “Uống tiếp nào… Nam… Lâu ngày không gặp nhau rồi.”. Thuyền thấy nóng nên vừa nói nàng vừa đưa tay cởi hàng khuy áo trước ngực, chân nàng cũng không ngừng đá loạn xạ làm lộ chiếc quần lót màu trắng mỏng sau lớp quần tất… Nam thấy vậy thì cũng xì máu mũi, hắn phải thầm khen cơ thể bạn mình tuyệt đẹp. Lại thêm rượu vào hắn cảm thấy khá hưng phấn… Nhưng liếc mắt nhìn Quốc Hải đã đứng ở cửa phòng lúc nào không hay nên hắn vội vàng cho Thuyền uống miếng nước và đắp chăn lại cho Thuyền. Rồi hắn ra khỏi phòng đóng cửa lại. Cũng không quên ra hiệu cho Quốc Hải rời đi.
Thấy vậy Quốc Hải tức lắm, về phòng hắn sập cửa thật mạnh. Nam thấy thế thì cười hề hề rời đi…
Tại lúc này trong phòng, Quốc Hải đang ngồi trên giường nhếch miệng cười nói: “Còn non lắm em ạ.”. Nói xong hắn bấm thang máy xuống Lễ Tân…
– “Em à. Nay bạn anh say quá lại đóng sập cửa vào mất rồi, a sợ cô ấy bị cảm lạnh em lên mở cho anh phòng với”.
– “Phòng a là phòng bao nhiêu ạ”. Lễ Tân hỏi lại.
– “Phòng bạn anh là phòng 304″…
– “Tuấn. Em cầm thẻ master lên mở cho anh khách phòng 304″…
– “Vâng ạ”… nhân viên phục vụ đi cùng Quốc Hải đến Phòng Thuyền. Xoẹt một cái cánh cửa mở ra. Quốc Hải bo cho nhân viên 500 ngàn làm hắn cảm ơn rối rít. Không nghĩ ngợi gì liền xin phép đi luôn.
Quốc Hải bước vào phòng Thuyền, chiếc đèn ngủ mập mờ vừa đủ thấy hết những nét đẹp trên cơ thể nàng. Lúc này chiếc áo sơ mi đã được Thuyền cởi ra từ lúc nào, chân váy cũng đã được nàng đạp xuống tận bắp chân… Để lộ ra bộ đồ lót mỏng trắng tinh của Thuyền… Quốc Hải vội vàng bước tới bò lên giường, hắn có chút không nhịn được mà vuốt ve thân thể Thuyền… hắn vươn tới bầu vú Thuyền mà xoa nắn một cách thoải mái, vì hắn biết Thuyền đã say mềm… Rồi hắn có chút không chờ đợi được mà vén áo lót của Thuyền lên, đập vào mắt hắn là cặp vú to tròn không xệ của người mẹ 1 con như Thuyền… hắn tham lam dùng hai bàn tay xoa bóp hai bầu vú trần trụi, miệng không ngừng thầm khen “đẹp quá… thực đẹp”. Tuy đã nhìn thấy cơ thể Thuyền lúc tắm nhưng ở khoảng cách gần trong gang tấc thế này là đầu tiên hắn thấy. Qua lớp ánh đèn mờ, hai đầu ti Thuyền đang cương cứng mời gọi Quốc Hải, hắn vội vàng vùi đầu vào giữa khe ngực bự của Thuyền hôn hít, rồi hắn mon men chiếm đấy đỉnh của bầu vú mút chùn chùn hạt đậu nhỏ.
– “Ưm… ưm.”. Trong cơn mê man Thuyền không tự chủ được rên nhè nhẹ. Quốc Hải thấy vậy thì giật mình, nhưng rất nhanh hắn lấy lại bình tĩnh, hắn thầm nhủ giờ đã đến mức này rồi dù Thuyền có tỉnh lại cũng sao dừng lại được… Cho nên hắn liền rời vú Thuyền hướng người lên mặt đối mặt với Thuyền… Bàn tay vẫn không ngừng vuốt ve cơ thể nàng…
Thuyền cảm thấy gai gai người, lại thấy có hơi thở phả vào mặt… trong miên man Thuyền thỏ thẻ: “Chồng… hôn em đi.”
“Ừm…”. Quốc Hải mừng rỡ, hóa ra Thuyền vẫn chưa tỉnh còn nhầm lẫn hắn với chồng nàng, đây chỉ là phản xạ tự nhiên… Ngay lập tức hắn tuân lệnh, miệng hướng môi nàng hôn ngấu nghiến… Hai người trao đổi nước bọt với nhau, Quốc Hải đánh lưỡi sang bên, Thuyền cũng mở miệng để cho lưỡi Quốc Hải len lỏi vào cuốn lấy lưỡi nàng, miệng Thuyền không ngừng thở dốc, vì giờ phút này tay Quốc Hải đang đặt lên mu bướm nàng vuốt ve… nhưng có vẻ như chiếc quần tất khá vướng víu, cho nên hắn liền dùng tay kéo cả quần lót vs quần tất của nàng xuống rồi tiếp theo lấy chân gạt bỏ chúng ra khỏi người Thuyền… Thuyền tại lúc này thân dưới đang trần trụi, không biết vì lạnh hay vì hưng phấn mà hai chân nàng cứ xoắn lấy nhau… Ngay lập tức Quốc Hải liền len lỏi vuốt ve giữa hai chân Thuyền, Bướm nàng lúc này đã ra đầy nước, ướt nhẹp 2 bên đùi. Quốc Hải thầm ngạc nhiên vì độ nhạy cảm của Thuyền, trong mơ màng mà đã nhiều nước đến như vậy… Chẳng lẽ Thuyền là tuýp phụ nữ đoan trang mặt ngoài nhưng dâm ngầm sao… Rồi Quốc Hải dùng đùi đẩy chân Thuyền lên cao chút, ngón tay hắn hướng tới khe bướm Thuyền gẩy gẩy. Thực đúng như Quốc Hải nghĩ, cơ thể Thuyền rất nhạy cảm, ngay khi hắn vào chạm khe bướm nàng đã làm nàng hơi giật giật, thấy vậy Quốc Hải khoái chí lắm, hắn liền thọc ngón tay của hắn từ từ vào bướm nàng… Ngay lập tức Thuyền ôm chặt lấy lưng của Quốc Hải…”ứ ứ…”. Lưỡi nàng vươn dài ra liếm môi Quốc Hải rồi cuốn lấy lưỡi hắn… trông rất là gợi dục… Quốc Hải càng ngày càng phấn khích, thì ra Thuyền còn có một mặt như vậy, kể từ khi hắn bệnh… dẫn đến stress… đã lâu rồi hắn chưa được sung sướng như vậy. Nghĩ rồi Quốc Hải liền cởi áo rồi kéo tuột quần mình xuống, bật ra một con cặc dài thẳng tắp rất đẹp… rồi hắn kéo lấy tay Thuyền xuống nắm lấy cặc hắn, Thuyền cũng vuốt lên vuốt xuống hưởng ứng… Tuy nhiên đôi mắt nàng vẫn nhắm tịt, dường như Thuyền chỉ hành động theo bản năng. Quốc Hải sung sướng lắm, cô gái xinh đẹp mình luôn hằng mơ ước giờ đang cuốn lấy môi mình lại còn vuốt cặc mình… nhưng có một điều hắn bất ngờ là không biết tại sao hôm nay hắn lại hưng phấn thế… chả lẽ hắn khỏi bệnh rồi… hay là… do đúng người… Càng nghĩ Quốc Hải càng hưng phấn, hắn moi móc bướm Thuyền mỗi lúc càng nhanh càng nhanh, dâm thuỷ của nàng tràn tày ra tay Quốc Hải… Rồi hắn rời môi Thuyền tiếp tục ngậm lấy một bên vú mút mạnh. Bị tấn công cả trên lẫn dưới Thuyền sao có khả năng chịu nổi, được một lúc người Thuyền bắt đầu co giật, đùi nàng kẹp chặt tay Quốc Hải, từng tia nước bắn tung tóe theo ngón tay Quốc Hải rút ra…
… Bạn đang đọc truyện Cha con chung vợ tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cha-con-chung-vo/
– “A… A… a… chồng… em sướng…”. Quốc Hải biết là Thuyền đã lên đỉnh… Nhưng đột nhiên hắn chợt hoảng hốt khi chim của hắn có dấu hiệu xìu xuống… Cho nên hắn vội vàng bật dậy nâng 2 chân Thuyền lên… tìm đúng vị trí đưa ngay dương vật của hắn chui vào…
“Ưm… ưm… vào đi chồng. Aaa ưm…”. Dương vật của Quốc Hải đi được tới hết đầu chim thì xìu xuống tuột ra ngoài…”aaaaa… không… tại sao tại sao?”… Quốc Hải hét lên trong lòng đau đớn, hắn liên tục đấm tay xuống giường, đôi mắt hắn đỏ hoe… Hắn tưởng như đã tìm được 1 người con gái phù hợp… nhưng không… Căn bệnh đó vẫn tái phát. Quốc Hải tuyệt vọng phủ phục đè lên người Thuyền.
– “Ưmm… lại xìu rồi à chồng… Vậy thôi ngủ đi”. Thuyền tuy có chút thất vọng nhưng cũng là quen rồi, Tuấn Phong cũng có lúc yếu như vậy… cho nên nàng liền ôm lấy Quốc Hải an ủi nói…
Nghe được lời Thuyền nói Quốc Hải chợt thấy ấm áp, hắn biết đây không phải là nói cho hắn nhưng hắn vẫn cảm thấy hạnh phúc… và an tâm… Rất nhanh cả hai liền ôm nhau chìm vào giấc ngủ…
Sáng hôm sau, Thuyền tỉnh dậy trước tiên…
Đôi mắt Thuyền mở vẫn lờ mờ còn chưa tỉnh. Thuyền cảm thấy thân thể mình đang được ai ôm lấy, đầu gối người đó đang chọc vào bướm nàng, bàn tay thì vẫn đang ôm lấy một bên vú của nàng.
Giờ phút này Thuyền vẫn nghĩ là Tuấn Phong đang nằm cạnh, có lẽ do nàng vẫn chưa tỉnh rượu nên nhầm lẫn… Cho nên Thuyền mỉm cười khẽ quay mặt lại định hôn Tuấn Phong 1 cái, nhưng ôi không, Thuyền nhận thấy bên cạnh không phải chồng nàng. Chợt Thuyền mở to mắt, thì ra là Quốc Hải. Tại sao lại là Quốc Hải, mình nhớ hôm qua là Nam dìu mình về phòng cơ mà. Thuyền lại nhìn thân thể của nàng lẫn Quốc Hải đều trần trụi không một mảnh vải, quần áo đã quăng hết xuống giường… Thuyền sợ hãi, nghĩ mình đã làm điều gì đó có lỗi với chồng, cổ họng nàng nghẹn lại như muốn khóc, tâm tình tức giận đan xen. Không nghĩ nhiều liền đập Quốc Hải dậy…
– “Dậy… dậy… dậy mau”. Thuyền tức giận đập mạnh vào người Quốc Hải gọi.
– “Sao thế e đang ngủ ngon. Vẫn còn sớm mà”. Quốc Hải nghe Thuyền gọi thì cũng chống tay ngồi dậy ngáp ngủ. Bỗng nhiên 1 cú tát giáng vào mặt hắn “bộp”. Quốc Hải bị tát 1 cái liền tỉnh ngay. Vội ôm mặt vs chặn lại tay của Thuyền lại.
– “Đồ khốn. Anh đã làm gì tôi.”. Thuyền mắng.
– Quốc Hải không nghĩ tới Thuyền cũng có mặt đanh đá như vậy. Nhưng dù gì cũng là mình sai. Nên hắn chột dạ nói “Anh… anh có làm gì đâu.”.
– Lúc này Thuyền vẫn nhớ là thân thể trần trụi mình còn đang phơi trước mặt Quốc Hải, cho nên liền kéo chăn che ngực r nói: “Thế như này là sao, tại sao anh lại ở bên phòng tôi. Hôm qua là bạn tôi đưa tôi về phòng cơ mà”.
– “Em hôm qua say quá… anh sợ em bị cảm nên vào xem em thế nào… không ngờ vừa mới tới bên giường thì em… em nói: “Tuấn Phong… hôn em đi!”. Trong cơn say anh cũng không cưỡng lại được… nên a cũng có chút sai, nhưng anh làm chỉ là tới điểm liền dừng. Tuyệt chưa đi quá giới hạn…”… Quốc Hải vội nghĩ ra điều gì đó r thanh minh lấp liếm cho sự sai trái của mình.
Thuyền nghe vậy thì lập tức liền đỏ mặt, nàng không rõ hôm qua nàng có nói như vậy không… nhưng quả thật là nàng rất hay nói với Tuấn Phong như vậy… nhưng dù gì đi chăng nữa Quốc Hải cũng không nên lợi dụng lúc nàng say mà làm như vậy. Cho nên Thuyền vẫn tức giận nói: “Tôi không tin…”.
– Em không tin em có thể kiểm tra bên dưới. Anh đâu có lừa em… Quốc Hải tiếp tục thanh minh.
Nghe vậy Thuyền vội kiểm tra bên dưới của mình, đúng là nàng không cảm thấy có vết tích của sự giao hoan thật. Nhưng hai bên mép vẫn nhớp nháp đầy dâm thuỷ, chắc chắn là Quốc Hải đã sờ qua bên dưới… Nghĩ vật Thuyền liền tức giận… trừng mắt vs Quốc Hải. Nhưng bản thân là một người con gái mềm yếu thì sẽ làm được gì đây. Đánh thì không đủ nguôi giận, mà kiện thì chẳng lẽ nói cho cả thế giới biết là nàng bị… Nếu để Tuấn Phong biết thì hậu quả sẽ như thế nào… Cho nên nàng tính sẽ thu dọn đồ đạc về trước, hứa với lòng lần sau sẽ cách xa Quốc Hải thật ra.
Nhưng ngay sau đó, nước mắt của Quốc Hải đột nhiên rơi xuống. Rồi hắn quay lưng đi nói: “Tất cả những gì a nói đều là thật, a chưa làm gì quá giới hạn cả, chỉ là cơ thể em đẹp khiến a không tự chủ đc mới sờ mó một chút…”… Rồi Quốc Hải bất chợt quay lại… hắn ray mạnh 2 vai Thuyền gằn giọng nói: ” Em biết không… để a nói cho em tất cả sự thật. Anh… thực sự rất muốn làm bước cuối đó với em. Hôm qua a đã thử đưa nó vào trong em… Nhưng… anh không thể… Anh… anh bị yếu sinh lý… em biết yếu sinh lý là gì không, em biết không…”. Rồi hắn lại nói tiếp: “Nhưng rất cảm ơn em, tối hôm qua a thật tuyệt vọng… cảm ơn em đã ôm lấy a an ủi, a thật ấm áp… Em yên tâm Chuyện này a sẽ giữ kín không hé răng nửa lời…”.
Thuyền thấy Quốc Hải khóc thì đầu tiên là sững sờ, vì đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy hắn khóc, mà điều làm Thuyền khó tiếp thu hơn là tổng giám đốc của nàng lại bị yếu sinh lý… Thuyền nghĩ lại mọi chuyện xâu chuỗi vào nhau. Ở công ty, nàng nhận định Quốc Hải là một người vui vẻ, điềm đạm, nhưng khá nghiêm khắc… Chơi ra chơi mà làm ra làm. Chưa bao giờ nàng thấy hắn tiếp xúc hay ve vãn nhân viên nữ trong công ty… Cho nên nàng rất tôn trọng hắn. Nhưng ai ngờ đâu hắn lại có nỗi khổ riêng… Thảo nào… mà… 40 tuổi rồi mà vẫn độc thân chưa lấy vợ. Nghĩ đến hoàn cảnh của Quốc Hải, lại nhìn nước mắt hắn vẫn tuôn như mưa, Thuyền cảm nhận được đó là giọt nước mắt chân thành thực sư… làm nàng cũng cảm thấy đau xót thay… cho nên nàng liền không tự chủ được ôm lấy Quốc Hải…
“Khóc đi. A khóc hết đi. Rồi sẽ thấy dễ chịu hơn”. Thuyền vừa ôm vừa vỗ về Quốc Hải. Nhưng nàng đâu để ý giờ phút này là 2 cơ thể là đang trần trụi ôm lấy nhau…
Quốc Hải thấy vậy thì càng khóc to, hắn hôm nay đã nói hết tâm tư mình giấu kín bao nhiêu năm qua, cảm xúc của hắn là chân thành, Thuyền cũng cảm nhận được điều đó… Cho nên nàng hết sức đồng cảm với hắn… Nàng vuốt ve an ủi hắn chỉ đơn giản là đồng cảm chứ không hề ý nghĩ gì khác.
Được một lúc thì Quốc Hải ngừng khóc vì hắn cảm nhận được bầu vú của Thuyền đang áp chặt vào ngực hắn, hơi thở phập phồng của nàng khiến hắn lại dấy lên xúc cảm… Rồi hắn mút lấy xương quai xanh của Thuyền làm nàng giật mình. Đang định ngăn chở thì miệng Quốc Hải đã kéo xuống bú lấy đầu ti của nàng.
– “A… đừng… làm thế.”. Lời nói của nàng lý nhỉ, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ “hừm, mới đây vừa đau khổ xong giờ đã lại hư đốn rồi”… Chẳng hiểu sao lúc này Thuyền lại không tức giận, cảm giác được những giọt nước mắt chảy đầy trên vai làm nàng có chút mềm lòng… Thuyền lấy tay xoa đầu Quốc Hải… dường như nàng vẫn đang thương hại hắn vậy… nhưng rất nhanh Quốc Hải liền không an phận, hắn thấy Thuyền không phản đối liền tách 2 chân đưa tay xuống dưới khe sâu của Thuyền… Hắn lại ngạc nhiên một lần nữa là mới kích thích có vậy thôi mà đã ra nhiều như vậy rồi…
– “Aa… Đừng… chỗ đó không được”. Thuyên tuy mềm lòng nhưng phút chốt cũng khá cương quyết nói, vừa nói vừa dùng sức chặn tay của Quốc Hải lại…
– “Chẳng phải hôm qua cũng sờ qua sao… e”. Quốc Hải vô tội nói…
– “Hôm qua là do em say không tự chủ được bản thân nên thế, giờ thì khác…”. Thuyền gạt được tay Quốc Hải ra thì cũng khép chân lại thật chặt… khuôn mặt nàng lại hiện lên một áng mây đỏ…
– “Vậy để a ôm em một lúc nhé…”. Nói xong hắn liền kéo Thuyền xuống giường ôm chặt lấy nàng. Lúc này một bàn tay hắn đã vòng qua cổ Thuyền ôm trọn bầu vú, một tay thì không ngừng vuốt ve mông nàng…”.
– “Haiz…”. Không rõ ý Thuyền ra sao, nhưng chỉ nghe thấy nàng thở dài rồi im lặng… như vậy chắc hẳn là Thuyền đã đồng ý… Chỉ cần không vượt giới hạn thì nàng sẽ đồng ý, dù gì hôm qua cũng đã… rồi. Nhưng sự xấu hổ e thẹn của Thuyền vẫn chưa bỏ được, thấy Quốc Hải cứ nhìn chằm chằm vào ngực mình, Thuyền vội kéo chăn lên che chắn đi…
Không gian im lặng bỗng kéo dài sau đó, Quốc Hải chỉ vuốt ve cơ thể Thuyền, còn nàng thì đang cắn răng chịu đựng ngăn cho những tiếng xúc cảm phát ra… Nhưng rồi Thuyền cũng lên tiếng trước hỏi:
– “Anh bị thế này lâu chưa…”.
– “Anh bị lâu rồi… Từ khi chia tay người yêu cũ thời đại học, cô ấy cũng đẹp như em vậy. Trắng trẻo, cao ráo… ngực cũng đẹp như ngực em…”. Vừa nói hắn vừa bóp mạnh vú Thuyền.
– “Đang nói chuyện thật mà cứ đùa.”. Thuyền đánh vào tay Quốc Hải nói.
– “Anh có đùa đâu… a nói thật mà”. Cô ấy rất đẹp… vì thế a mới để tuột mất cô ấy. Trong tay anh lúc đó chẳng có gì. Anh chẳng thể giữ cô ấy được. Và thế là cô ấy rời khỏi anh…
– “Ừm… thật là một cô gái không tốt.”. Thuyền cảm động nói.
– “Cũng chẳng trách được em ạ. Vì vốn dĩ cùng một con người. Ai cũng có quyền lựa chọn. Ai cũng đều có quyền mưu cầu hạnh phúc. Mà tiền có thể đem lại cho cô ấy hạnh phúc. Thì đó chính là sự lựa chọn của cô ấy… a… không trách… Chỉ trách bản thân mình xuất thân yếu kém không giữ nổi người mình yêu! Và giờ anh đã có địa vị nhưng bị thế này… cũng chẳng dám với người phụ nữ khác”… Quốc Hải đau lòng nói. Bàn tay hắn xiết ôm chặt Thuyền hơn.
– “Ừm… Biết đâu giờ cô ta đang hối hận thì sao… cơ mà chuyện anh không thể… thì liên quan gì đến chuyện này”. Thuyền nghe Quốc Hải kể chuyện thì rất cảm động, nàng cũng chủ động đưa tay lên đặt lên tay hắn… Nhưng nàng nghĩ đi nghĩ lại cũng không nghĩ ra chuyện Quốc Hải yếu sinh lý lại liên quan đến chuyện này nên liền mở miệng hỏi.
– “Anh nói anh là một người đàn ông chung tình em có tin k? Cho nên sau đó a không còn tìm cô gái khác nữa. Nhưng con người mà. Cũng phải có lúc ham muốn chứ. Khi a không chịu nổi a thường thủ dâm… rồi dần dần tần suất trở nên nhiều lên… và từ đó a bị rối loạn, không thể co dãn theo cảm hứng được”. Quốc Hải giải thích nói.
– “Hóa ra là như vậy… anh đã thử đi khám chưa”. Bao nhiêu tò mò đã được giải đáp… Thuyền tiếp tục hỏi.
– “Anh có đi khám rồi… họ nói anh bị giãn tinh hoàn cấp độ 2, họ cho thuốc về, a có uống nhưng không đỡ, lại nói… chữa bệnh này phải cố gắng quan hệ nhiều lần… để cho lấy lại thói quen cương cứng. Mà a thì a không muốn ra ngoài lung tung, vừa sợ mang bệnh mà sợ họ chê cười anh… Mà chữa bệnh này lại không cho phép thủ dâm… Vậy a nào có cách nào”. Quốc Hải lại nói tiếp.
– “Vậy… Vậy không có cách nào sao!”. Thuyền không biết đang suy nghĩ điều gì bỗng nhiên hỏi…
– “Có nhiều cách can thiệp bằng vật lý, nhưng a sợ chưa dám làm, cho nên a vẫn nuôi hy vọng tìm lấy một người có thể thông cảm cho a… cùng a vượt qua… nhưng khó… ai có thể chấp nhận người như anh đây. Nhưng cũng phải nói thật, khi nhìn thấy em tắm, a cảm giác mình cương được, chưa bao giờ a cảm thấy mình có thể cương lâu như thế… cho nên a liền làm điều dại dột… với em. Nhưng tới thời khắc quan trọng, nó vẫn xìu xuống… Anh xin lỗi em nhiều lắm”. Quốc Hải bày tỏ nói…
– “Thì ra… tất cả đây là một kế hoạch phải không? Thảo nào em không thấy anh thư ký của a đi cùng… a đểu lắm”. Thuyền thấy hắn thừa nhận nhìn trộm nàng tắm thì có chút ngượng ngùng. Cho nên vừa nói Thuyền vừa bấm vào tay Quốc Hải một cái… làm hắn đau điếng.
Quốc Hải thấy Thuyền không những không giận, mà còn mắng yêu hắn… cho nên hắn liền không nhịn được ôm nàng chặt hơn… Dương vật Quốc Hải đang cương cứng hết cỡ đang cố ấn vào giữa khe mông Thuyền…
– “A… nó cương lên rồi này. Anh lừa em sao…”. Nói rồi Thuyền đưa tay ra sau lưng nắm chặt chim Quốc Hải. Không cho phép nó tiến vào nữa… nàng sợ nếu cứ để mặc Quốc Hải như vậy nàng sẽ mất tự chủ mất.
– “Em không tin anh sao? Em chờ mà xem. Nó xìu xuống bây giờ ấy… haiz”. Quốc Hải đưa tay gỡ tay Thuyền ra, rồi hắn tách mông Thuyền ra một chút rồi đưa dương vật tiến vào đặt chắn ngang khe bướm Thuyền…
– “A không được…”. Thuyền lại đưa tay xuống gạt chim Quốc Hải ra… Nhưng rất nhanh bàn tay đó đã bị hắn nắm chặt. Thuyền xấu hổ vô cùng… Nàng đang ở ranh giới mâu thuẫn. Một bên bị Quốc Hải kích thích từ này giờ khiến Thuyền vô cùng khó chịu… nàng tin rằng chỉ một chút nữa thôi… nàng sẽ để cho Quốc Hải thịt mất… Nhưng vừa nghĩ đến việc Quốc Hải bị rối loạn cương dương làm sao mà làm gì được… cho nên mâu thuẫn vẫn là mâu thuẫn… Nghĩ vậy Thuyền đành kẹp chặt mông lại hơn… và để im cho dương vật Quốc Hải kẹp giữa 2 mông nàng…
Hai người im lặng rất lâu. Quốc Hải thì vẫn miệt mài xoa bóp 2 vú của Thuyền đều, bên dưới thì vẫn k ngừng đưa đẩy dương vật lên xuống khe bướm Thuyền… Còn Thuyền thì vẫn nằm im chịu trận, bàn tay nàng đã đưa lên miệng che đi tiếng rên rỉ… để đỡ xấu hổ… Người Thuyền có đôi lúc lại giật lên một cái, vô tình nàng cũng thả lỏng bờ mông cho dương vật Quốc Hải được di lên di xuống trơn tru hơn…
– “Thuyền này…”. Quốc Hải bỗng nhiên hỏi…
“Ưm… sao vậy a!” Thuyền bỏ tay khỏi miệng nói, tiếng rên cũng bật to hơn…
“Hay là em giúp anh có được không…”. Quốc Hải vừa nói vừa xoắn lấy đầu ti Thuyền.
“Không được đâu anh… Tuy rằng em rất muốn giúp. Nhưng em không thể có lỗi với chồng em được… ưm”. Thuyền vẫn còn chút lý trí nói.
“Vậy à… Thôi số kiếp của a đã khổ rồi. Cứ để a cô đơn cả đời cũng đc… Chắc kiếp trước a gây nên tội lỗi gì đó khiến kiếp này phải gánh thôi…”. Nói xong hắn liền đình chỉ động tác, ngay lập tức chim của hắn có dấu hiệu xìu xuống… cho nên hắn liền ngại ngùng quay lưng lại với Thuyền…
“Anh sao thế… Em thực sự không giúp được mà…”. Thuyền chẳng hiểu sao khi thấy Quốc Hải quay lưng nàng lại lấy hụt hẫng như là sợ hắn giận vậy, Thuyền lại có chút thương hại hắn, áy náy vì không giúp đỡ được nên nàng cũng nhổm dậy hỏi…
“Không sao. A hiểu mà. Em giúp anh như này là tốt lắm rồi…”. Quốc Hải buồn bã nói…
“Thế bác sĩ có nói còn cách nào khác không?”. Đột nhiệt Thuyền buột miệng hỏi lại, lương tâm nàng cứ có một chút gì đó kéo lại…
Quốc Hải thấy Thuyền có vẻ bắt đầu lung lay, liền mừng rỡ quay lại nói: “Em đồng ý giúp anh rồi hả?”…
– “Em… thôi được rồi… Nhưng anh phải đi khám lại xem bác sĩ nói thế nào đã… Em sẽ giúp anh hết sức có thể, nhưng là bước cuối cùng đó… thì em không thể… Em xin lỗi…”. Thuyền cuối cùng quyết định vội vàng, tuy nàng cảm thấy điều này là không nên, nhưng có điều gì đó cứ thôi thúc bản thân nàng…
“Cảm ơn em…”… “chụt chụt…”. Quốc Hải vui mừng quá đỗi. Hắn hướng tới môi Thuyền định hôn… nhưng lần này Thuyền kịp thời né mặt quay đi… Nên hắn xấu hổ quả đành chuyển hướng xuống dưới mút ti nàng mút lấy mút để…
“A… A… đừng… nhột quá… ưm…”. Thuyền cố nói nhột để lấp liếm sự sung sướng của mình vì đầu ti chính là một trong những bộ phận nhạy cảm nhất của nàng… Nhưng chợt Thuyền suy nghĩ không biết mình có quá dễ dãi với Quốc Hải không, nàng sợ hắn nghĩ nàng là ng phụ nữ dâm đãng, cho nên nàng không nghĩ nhiều nữa liền đẩy Quốc Hải ra rồi nhảy vọt vào Phòng tắm chốt cửa lại…
“Ha… Ha!”. Quốc Hải cười phá lên… Hắn biết là hắn đã thuyết phục được Thuyền, cho nên hắn không vội… hôm này tụt được quần… thì ngày mai sợ gì không ăn được nàng… Nhưng nghĩ đến bệnh của mình hắn liền trầm xuống. Cảm giác gần trong gang tấc mà không ăn được thật cực kỳ đau khổ.