Cha và vợ
Chương 101
Khi xem tới đây, tôi dừng video lại, châm một điếu thuốc và từ từ bình tĩnh lại tâm trạng của tôi. Hai người không có chân chính phát sinh quan hệ, nhiều nhất là chân giao mà thôi. Hiểu được chân tướng sự tình, trong lòng tôi có chút thất vọng, nhưng vẫn có một tia hạnh phúc, đồng thời cũng vì thời khắc cuối cùng Tiểu Đình đã vì tôi mà thủ thân tôi rất cảm động.
Dù sao thì tối hôm qua hai người đã có đột phá lớn rồi, hai người đều biết dục vọng của đối phương với nhau, kế hoạch của tôi đã tiến thêm một bước dài, đồng thời cũng đang phát triển theo chiều hướng tốt. Nó có thể giải quyết ham muốn tình dục của nàng và ngăn nàng đi ngoại tình với người ngoài. Nó cũng giải quyết ham muốn tình dục của cha tôi, để ông có thể có hạnh phúc tuổi già trong những năm tháng sau khi mất vợ.
Như Tiểu Đình đã nói, chỉ cần giấu không cho tôi biết, mọi việc họ làm vẫn coi như có lợi cho gia đình, ít nhất ưu điểm nhiều hơn nhược điểm. Tôi không cảm thấy bất mãn khi hai người nói muốn giấu tôi điều đó, có lẽ việc nàng giấu tôi cũng là một sự “nói dối có thiện ý”.
Hút xong điếu thuốc, tôi tiếp tục xem video. Sau khi Tiểu Đình đi tắm rửa, nàng trở lại phòng ngủ, ngơ ngác nhìn tấm ga trải giường dính đầy tinh dịch. Một lúc sau, nàng lấy trong tủ một tấm ga trải giường mới tinh và từ từ thay ga đã dính đầy dịch tình của hai người. Động tác của nàng rất chậm và ngón tay hơi run, nhưng trong quá trình thay ga, tôi thấy có vài giọt nước nhỏ ra từ khuôn mặt nàng, bị che bởi tóc.
Sau cao trào, đầu óc tỉnh táo làm cho Tiểu Đình ý thức được, mình đã bị dục vọng khống chế, làm ra chuyện có lỗi với chồng, tuy rằng cuối cùng nàng vẫn giữ được tấm thân trong sạch của mình, nhưng cảm giác tội lỗi và hối hận trong lòng vẫn khiến cho nàng khóc thầm, nước mắt của nàng vẫn nhỏ trên tấm ga trải giường cũ. Bình thường phải mất vài phút để thay ga, nhưng nàng đã mất hơn mười mấy phút.
Sau khi thay ga xong, Tiểu Đình lấy khăn giấy ra ngồi bên cạnh giường bắt đầu khóc, những giọt nước mắt dường như không thể ngăn được, khi nàng khóc, vai nàng khẽ run lên. Nhìn nàng thương tâm trong video mà lòng tôi cũng xót xa, tôi làm điều này là đúng hay sai? Tôi đưa tay vuốt màn hình, cố gắng lau đi những giọt nước mắt buồn cho Tiểu Đình, nhưng tất cả đều vô ích.
Sau khi khóc một hồi, đôi mắt sưng đỏ của Tiểu Đình nhìn vào tấm ảnh cưới ở đầu giường của chúng tôi. Nàng từ từ đứng dậy, vừa khóc vừa lấy khăn giấy một tay che miệng, tay kia âu yếm vuốt ve tôi trong ảnh cưới, ánh mắt đầy áy náy, tự trách, trìu mến và yêu thương. Nhìn thấy điều này, tôi bắt đầu lo lắng, liệu có thể vượt qua được vết nứt trong lòng và suy nghĩ về nó hay không? Nếu nàng thật sự xảy ra chuyện gì bất hạnh, thì tôi sẽ hối hận cả đời.
Tiểu Đình vẫn khóc và vuốt ve ảnh của tôi, chỉ là cách màn hình tôi không thể quẹt những giọt nước mắt đau lòng kiaà. Có lẽ nàng mệt vì khóc, nên từ từ nằm trên tấm ga trải giường mới, nghiêng người hướng về phía tôi nằm và đưa tay vuốt ve nửa giường trống còn lại, đó là vị trí của tôi khi tôi ngủ ở nhà. Nàng lặng lẽ vuốt ve, nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt đẫm lệ, tôi biết lúc này chắc hẳn nàng rất nhớ tôi. Trong tình yêu và nỗi nhớ nhung sâu sắc dành cho tôi, nàng từ từ ngủ thiếp đi, trên mặt còn dính nước mắt. Cho dù ngủ thiếp đi, nàng vẫn còn thổn thức vài lần trong giấc ngủ, nhìn bộ dạng của Tiểu Đình, tôi chợt thấy tim tôi rất đau, hận không thể đứng dậy trở về nhà an ủi vợ đang thương tâm của mình.
Còn cha trong phòng ngủ cũng đang trằn trọc trở mình trên giường, hai mắt nhắm chặt, thỉnh thoảng thở dài thườn thượt, thỉnh thoảng lại ngồi dậy, úp mặt vào gối, dùng hai tay hung hăng túm lấy mái tóc hoa râm của mình, biểu tình tràn ngập thống khổ. Đêm nay không được yên bình…
Tôi ấn định thời gian ghi hình vào buổi sáng khi Tiểu Đình thức dậy. Sau khi nàng rời giường, tâm tình vẫn tương đối sa sút, dựa theo quy củ trước kia rửa mặt và trang điểm. Sau khi hoàn thành tất cả, nàng cầm điện thoại di động, tựa hồ như đang tìm số, chỉ là sau khi tìm được thứ mình muốn tìm, nàng lại do dự, cắn chặt môi dưới ngơ ngác nhìn màn hình điện thoại di động, ngón tay đặt lên nút bấm màu xanh, nhưng không ấn xuống.
Tôi biết Tiểu Đình muốn gọi cho tôi vào lúc này, nhưng nàng do dự. Chần chờ hồi lâu, nàng đặt điện thoại xuống, lấy tay ôm chặt hai má. Lúc này có thể thấy được nàng còn chưa nguôi ngoai thống khổ tối hôm qua, cuối cùng, nàng hít một hơi thật sâu, cất điện thoại vào túi xách bước ra khỏi phòng ngủ. Lúc mang giày ở cửa, nàng nhìn phòng ngủ của ba chồng. Đôi mắt thoát tục, vướng víu, vằng vặc, mờ ảo, dường như còn mang theo mê luyến, đó là một cái nhìn rất phức tạp, một cái nhìn vĩnh viễn không thể hiểu được. Cuối cùng, Tiểu Đình ra khỏi nhà đi làm.
Theo quá khứ, mỗi buổi sáng thức dậy, Tiểu Đình chào hỏi ba chồng và xem con trai. Sáng sớm hôm nay cha lại không có ra khỏi phòng ngủ, cũng không biết từ lúc nào Hạo Hạo được ông ôm vào trong phòng. Có lẽ lúc này ông cũng không thể đối mặt với con dâu. Lúc này, ở trong phòng ông cũng không có ngủ mà ôm Hạo Hạo, mắt không khỏi dán vào cửa phòng, đôi mắt ấy đầy tự trách, khát vọng, trốn tránh, háo hức, như muốn xuyên qua cửa nhìn thấy Tiểu Đình bên ngoài. Sau khi nghe thanh âm nàng rời khỏi nhà, ông thở phào, từ từ đứng dậy bước ra khỏi phòng ngủ, chỉ là bóng lưng ông càng thêm tập tễnh hơn.
Buổi tối đến giờ tan sở, bình thường Tiểu Đình về nhà lúc 5 giờ chiều, nhưng tôi đã ấn định thời gian là 5 giờ, nàng vẫn chưa về nhà. Tôi tự hỏi, có phải nàng đã đi nơi nào khác? Tránh về nhà, vì sợ đối mặt với ba chồng! Tôi nhìn đồng hồ trên tường, thắc mắc tại sao nàng vẫn chưa về vào lúc này. Thời gian trôi qua, khi đồng hồ điểm 5: 40, Cuối cùng cánh cửa cũng vang lên tiếng chìa khóa mở cửa. Tôi ngồi trước máy tính và cha ngồi trong phòng khách trong video, cả hai đều nhìn vào cánh cửa sắp mở. Lúc này, cơ thể ông bỗng nhiên run lên, có vẻ rất căng thẳng.
Khi cửa mở ra, Tiểu Đình một thân váy dài màu xanh biếc từ từ bước vào. Sau khi nhìn thấy nàng bước vào cửa, cha đột nhiên quay đầu sang chỗ khác, giả vờ nhìn cháu trai của mình, tay nhẹ nhàng vỗ cháu, chỉ là giờ phút này bả vai và hai tay ông run rẩy biểu hiện sự khẩn trương của ông.
Sau khi Tiểu Đình vào cửa, nàng cúi đầu cởi giày cao gót ra, trong suốt quá trình, nàng không ngẩng đầu nhìn ba chồng. Lúc này hai người không biết phải đối mặt với nhau như thế nào, sau khi nàng cởi giày, đặt túi xách lên tủ giày, từ khóe mắt liếc nhìn ba chồng rồi vội vàng đi về phòng ngủ của mình. Nàng đặc biệt sợ ở một mình trong phòng khách với ông, tôi tin rằng lúc này, ông cũng cẩn thận chú ý nhất cử nhất động của nàng.
Dựa theo trước đây, Tiểu Đình sẽ chào ba chồng khi nàng bước vào cửa, và ông sẽ bồng Hạo Hạo để nghênh đón nàng, nhưng hôm nay hai người im lặng một cách kỳ lạ, dường như cả hai đều không dám mở lời trước với đối phương.
Khi Tiểu Đình đi tới cửa phòng ngủ, đột nhiên nàng dừng lại, đặt tay lên nắm cửa, thở gấp. “Bố, sau khi Hạo Hạo ngủ, bố làm cho con một ít mì xào đi. Hôm nay con mệt quá nên không nấu. Đã lâu con không ăn mì bố làm rồi.” Sau khi trấn tĩnh lại, đột nhiên nàng nhẹ nhàng nói với ba chồng, rất bình tĩnh nói những lời này, giống như trước đây. Chỉ là lúc nói những lời này, mặt nàng thủy chung đối mặt với cửa phòng, không có nhìn về phía ông. Nói xong câu đó, nàng liền bước vào phòng, tốc độ giống như là chạy trốn!
Đột nhiên nghe Tiểu Đình nói, cha vội vàng quay đầu nhìn nàng. Sau khi nghe nàng nói, người cha nhìn vào cánh cửa mà nàng vừa bước vào và đóng lại. Một lúc sau, ông sửng sốt một hồi lâu, nở một nụ cười vui mừng, nụ cười đó mang theo một tia nhẹ nhõm, thư thái, hạnh phúc và an ủi. Ông vội vàng bỏ Hạo Hạo vào nôi, chạy lon ton vào bếp làm mì xào yêu thích của nàng. Ông biết Tiểu Đình nói câu này có nghĩa là nàng không có vì chuyện tối hôm qua mà ghét bỏ ba chồng ông, nàng vẫn đối xử với ông như trước. Câu nói ngắn gọn kia, làm sao mà không đại biểu cho một tia “hòa giải” với sự khẳng định. Lúc này, người cha mới cảm giác được hạnh phúc.
Ở trong phòng ngủ, Tiểu Đình dựa lưng vào cửa, lồng ngực phập phồng, sắc mặt ửng đỏ, lộ ra vẻ khẩn trương của nàng. Vừa rồi nàng phá vỡ sự im lặng, chủ động nói chuyện với ba chồng, nàng phải lấy rất nhiều dũng khí. Lúc này, nghe tiếng ông bận rộn nấu mì trong bếp, trên mặt nàng cũng toát ra một tia thư thái, đồng thời cũng mang theo một tia hạnh phúc ngọt ngào…
… Bạn đang đọc truyện Cha và vợ tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cha-va-vo/
Sau khi xoa dịu nội tâm đang hồi hộp của mình, Tiểu Đình dựa lưng vào tường lơ đãng nhìn tấm ảnh cưới trên bàn đầu giường. Nàng lặng lẽ nhìn ảnh cưới của hai chúng tôi, đắm đuối với những gì nàng thấy. Dần dần, sương nước ứa ra trong mắt nàng, nàng bước chầm chậm đến tấm ảnh cưới và nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve. Có lẽ do nhìn thấy vật tư tình và đang suy nghĩ lung tung nên Tiểu Đình cầm điện thoại di động, thở dốc thật sâu vài hơi, để cho hô hấp của mình bình tĩnh lại, rồi gọi cho tôi, và sau đó là cuộc gọi bất thường đó.
Chứng kiến điều này, cuối cùng tôi cũng biết giọng điệu kỳ lạ và tiếng khóc của Tiểu Đình từ đâu mà ra khi nàng gọi cho tôi tối nay. Tôi tin rằng mỗi khi nàng nhớ tới tôi, áy náy trong lòng sẽ nhen nhóm lại, đặc biệt là khi nhìn tôi trong ảnh và nghe giọng nói của tôi.
“Tiểu Đình, ăn cơm!” Đang lúc chúng tôi đang nói chuyện điện thoại, đột nhiên ha đẩy cửa bước vào. Tiểu Đình thấy ông bước vào, trong lòng căng thẳng vội vàng cúp điện thoại. Lúc tôi đang nói chuyện với nàng, tôi thắc mắc tại sao sau nụ hôn qua điện thoại, nàng đang muốn nói thêm thì đột nhiên lại cúp điện thoại, hóa ra nàng bị ông ngắt lời. Có lẽ lúc ấy tôi mở điện thoại ra và hôn Tiểu Đình qua điện thoại nên tôi không có nghe tiếng mở cửa trong điện thoại và tiếng nói của cha. Nghĩ đến đây, tất cả chân tướng đều bày ra.
Sau khi Tiểu Đình vội vàng cúp điện thoại, nàng xoay người lấy tay nhẹ nhàng lau nước mắt, sau đó xoay người cùng ba chồng đi ra khỏi phòng ngủ. Khi họ tới phòng khách, hai người lặng lẽ ăn mì xào, họ không nói với nhau câu nào, chỉ có tiếng “húp húp” khi ăn mì. Chỉ là lúc này khi ông ăn, thỉnh thoảng lại nhìn nàng dường như muốn nói điều gì đó lại thôi.
“Tiểu Đình, chuyện tối hôm qua, bố rất có lỗi với con. Tối hôm qua bố say rượu đã làm chuyện có lỗi với con. Con đừng để trong lòng, hãy coi đó như một giấc mơ. Sau này bố sẽ không bao giờ làm như vậy nữa.” Ăn được một lúc, cha đột nhiên buông bát đũa xuống, nhẹ giọng nói với Tiểu Đình.
“Bố, bố làm sao vậy? Con không có trách bố, tối hôm qua không phải chúng ta đã nói rồi sao? Đừng suy nghĩ nhiều, thật ra trước kia con và Kim Thành đều xem nhẹ cảm thụ của bố, cũng không biết sau khi mẹ chồng không còn, cuộc sống của bố khổ sở như vậy, con không trách bố, về sau khi bố cần, con có thể giúp!” Sau khi nghe được lời của ba chồng, Tiểu Đình có chút bối rối. Sau khi sửng sốt qua đi, cũng buông bát đũa từ từ khuyên nhủ ông.
“Hôm nay bố suy nghĩ rất lâu, thừa dịp sai lầm lớn chưa có hình thành, hiện tại ngưng lại còn kịp. Hơn nữa vừa rồi bố vào phòng gọi con ra ăn cơm đã nhìn thấy con khóc, nội tâm của bố thật sự rất khó chịu, bố không muốn con bị tổn thương, thật sự bố rất buồn.” Đột nhiên cha rất thương cảm kể lại, biểu tình thống khổ và áy náy càng sâu, nghĩ đến vừa rồi vô tình thấy con dâu khóc, làm cho tất cả dục vọng của ông thanh tỉnh lại và ông nghĩ đến tôi, nghĩ đến gia đình này, cho nên quyết định buông bỏ những chuyện đã xảy ra đêm qua, muốn hết thảy trở về như trước kia.
Nghe đến đây, tôi ngồi trên máy tính đột nhiên trở nên căng thẳng. Ngàn vạn lần đừng làm như vậy a, vậy chẳng phải là trở về nguyên điểm sao, bao nhiêu cố gắng của tôi đều uổng phí!
“Được rồi bố, chỉ cần bố thấy tốt thì con nghe lời bố, nhưng sau này vạn nhất có nhu cầu gì thì nói với con, được không? Đừng làm tổn hại thân thể.” Nghe những lời nói này của ba chồng, trong mắt Tiểu Đình không khỏi hiện lên một tia thất vọng, nhưng nàng cũng rất đồng ý quyết định của ông, dù sao nội tâm của nàng cũng cảm thấy có lỗi với tôi. Đối với hai người họ hiện tại mà nói, cá và tay gấu, không thể có cả hai.
Buồn thay, mọi thứ đang bắt đầu tốt lại quay trở lại như xưa. Không! Mình phải rèn sắt trong khi còn nóng, không được để mọi chuyện quay về nguyên điểm, phải nghĩ cách khác!
Sau khi ăn xong, hai người đứng dậy dọn bàn. Nhưng khi rửa bát, hai người tranh nhau rửa chén, và tay của hai người vô tình bắt lại nhau. Khi tay họ nắm bắt lại nhau, cơ thể của họ đồng thời run lên, và họ nhìn nhau, cả hai đột nhiên im lặng. Một lúc sau, dưới khuôn mặt ửng hồng của Tiểu Đình, cha buông tay ra trước, ngượng ngùng một lúc rồi nắm chặt hai tay đang thu lại, như thể ông vẫn còn hồi tưởng lại xúc cảm tuyệt vời của đôi tay mềm mại của nàng trên dương vật của ông.
“Được rồi, con rửa chén đi, bố đi xem Hạo Hạo.” Cha quay người trở lại phòng khách, vừa xem TV vừa dỗ Hạo Hạo. Tiểu Đình cũng bình tĩnh lại và vội vàng vào bếp rửa chén. Sau khi nàng rửa bát xong, nàng không về phòng ngủ lướt mạng như trước nữa mà ở lại trong phòng khách, ngồi bên cạnh cha xem TV, ngẫu nhiên còn thảo luận tình tiết trên TV với ông, những rào cản đã biến mất. Chỉ là cả hai đều không phát hiện ra giọng điệu và ngôn ngữ của hai người đã khác với lúc trước, tựa hồ như trong lời nói có thêm một chút ái muội, thỉnh thoảng nàng bị ba chồng chọc ghẹo, còn nàng thì đánh ông với cái nắm tay nhỏ của nàng. Qua những gì xảy ra đêm qua, tình cảm của hai người lại thân thiết hơn trước, những thay đổi vô hình này đang diễn ra giữa hai người từng chút một. Mọi thứ sẽ không giống như trước nữa!
Chứng kiến điều này, tôi cảm thấy mọi việc không có gì quá tồi tệ, ít nhất là thu hoạch vẫn còn rất phong phú, chỉ cần tôi tiếp tục thổi ngọn lửa, mọi thứ có khả năng sẽ xoay chuyển tình thế. Rốt cuộc, mọi thứ đã hình thành và sẽ không quay trở lại như trước nữa. Mặc dù trong lòng Tiểu Đình và ba chồng đang tránh sự việc đó, nhưng nó đã xảy ra rồi và đã ăn sâu vào tim họ. Dù có trốn tránh, họ cũng sẽ không bao giờ có thể quay lại quá khứ, bởi vì cái hộp Pandora đã mở ra, một số chuyện thường xảy ra trong lúc vô tình.
Khi đến giờ đi ngủ, cả hai chào nhau và trở về phòng ngủ của mình. Biểu tình nói chuyện hiện tại của hai người đều rất tự nhiên, nhưng sau khi chia tay lại không để ý, trong mắt hai người đều có một tia ý còn chưa thỏa mãn. Tiểu Đình trở về phòng ngủ trước, nằm trên giường một lúc, dường như nàng không ngủ được nên xuống giường bật máy tính lên, lần này nàng không duyệt những trang web đó nữa mà lại mở diễn đàn kia, đơn giản ở trong diễn đàn xem vài cái rồi Tiểu Đình bắt đầu viết nhật ký.
Nhìn thấy điều này, tôi tin rằng Tiểu Đình sẽ nói về những gì đã xảy ra đêm qua và tâm sự chuyện vừa rồi trên Internet. Tiểu Đình còn đang viết, trong biểu tình có áy náy, hoang mang, tự trách, hạnh phúc, thỏa mãn trong cách diễn đạt. Ngồi trước máy tính nhìn thời gian, đã hơn 11 giờ đêm, tôi cười khổ, mới biết tôi xem đã lâu rồi. Tôi tắt video và bật tính năng giám sát thời gian thực ở nhà và thấy hai người đều đã nằm trên giường trong phòng của mình.
Tuy rằng hai người đều nằm trên giường nhưng hai người đều trằn trọc trở mình, dường như vẫn chưa hoàn hồn lại chuyện xảy ra đêm qua, đối với họ mà nói, đêm nay có lẽ là một đêm thức trắng.
Theo dõi thời gian thực trong hình vẫn đang tiếp tục, nhưng hai người vẫn nằm trên giường yên lặng, xem ra đêm nay sẽ không có tiến triển gì, dù sao hai người cũng đã nói chuyện trên bàn ăn rồi.
Ài, tôi châm một điếu thuốc, chìm vào suy nghĩ. Dù hai người đã sinh ra dục vọng với nhau, nhưng có tôi và gia đình đã trở thành trở ngại lớn nhất cho họ, khiến cho họ không dám thực hiện thêm một bước nữa. Tuy rằng tôi sốt ruột và thất vọng, nhưng chuyện này dù sao cũng không phải chuyện bình thường của con người. Nếu hai người họ thực sự không quan tâm đến lễ giáo mà xảy ra quan hệ tình dục triệt để, thì tôi sẽ thất vọng với hai người, bởi vì với sự hiểu biết của tôi về họ, họ đều là những người lý trí biết lo cho gia đình của mình và độ nhiệt còn chưa đúng, gạo sẽ không thành cơm.
Lúc này, đột nhiên tôi nhớ tới nhật ký mà Tiểu Đình vừa viết trong camera giám sát, bên trong nhất định sẽ có phát hiện mới mẻ nào đó, có lẽ tôi có thể tìm được điểm đột phá nào đó trong nhật ký mới viết của nàng. Sau khi xác nhận nàng đã tắt máy tính trong thời gian thực, tôi vào diễn đàn và mở tài khoản của nàng. “Pink Lily” biệt danh của nàng vẫn chưa được sửa đổi. Tôi không có tâm tư để xem những thứ khác, vì vậy tôi truy cập trực tiếp vào trang chủ cá nhân của nàng, tìm thấy nhật ký và nhấp vào nó một cách hấp tấp…
…
“Ban đêm đến rất nhanh, trời vẫn thật yên tĩnh, thật tuyệt khi nghĩ đến đêm nào cũng sẽ như thế này. Chỉ là đêm qua, lại làm cho tôi cả đời không thể nào quên được.”
…”Mặc dù cho đến nay, tôi đã cố gắng để kiểm soát trái tim mình, nhưng nhu cầu sinh lý của tôi đã khiến cho tôi muốn dừng lại mà không được. Đặc biệt là mỗi ngày phải đối mặt với bố chồng, khiến cho nhu cầu và sự kích thích của tôi tăng lên từng ngày. Kể từ đêm đó, những khoái cảm mà ông mang lại cho tôi luôn khiến tôi nhớ lại và nhớ mãi. Tuy rằng đêm đó không có chèn vào thực sự, nhưng hồi hộp và cao trào đến, thật lâu tôi không thể quên được.”
…”Đêm qua, cuối cùng tôi đã trải nghiệm sự kích thích và khoái cảm đó, còn mạnh hơn lần trước, đó là một loại sướng đến kiệt sức!”
…”Chồng tôi đang đi công tác một tuần vì công việc. Khi chồng ở nhà, nhìn mặt anh yêu hàng ngày có thể làm giảm bớt mong muốn bên trong của tôi ở một mức độ thấp, ít ra chồng ở bên cạnh có thể giữ cho mình tỉnh táo. Nghĩ đến chồng đi công tác, tôi phải ở một mình với bố chồng một tuần, trong lòng tôi vừa sợ lại vừa khát khao.”
…”Sau khi chồng rời khỏi nhà, tôi không chịu đựng được nỗi nhớ chồng, thường xuyên gọi điện thoại cho anh ấy, sợ ảnh bị cảm lạnh nếu mặc ít đồ sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe khi đi xã giao ở bên ngoài uống rượu gây tổn thương cơ thể, sợ ảnh không uống thuốc đúng giờ để trì hoãn bệnh tật… Hình bóng chồng luôn hiện hữu trong tâm trí tôi, không thể yên lòng làm việc, hình bóng ảnh cứ đè nặng trong tim. Chỉ là buổi tối sau khi về nhà, nhìn thấy ba chồng, tôi tạm thời chặt đứt nỗi nhớ chồng. Chỉ là sự vắng mặt của chồng và ở một mình với ông khiến cho tim tôi dần dần đập rộn trở lại.”
…”Tối hôm qua ăn cơm tối với bố chồng rồi về phòng ngủ, tôi định khóa cửa lại thì nhớ ra chồng không có ở nhà, chỉ có tôi và bố chồng hai người ở nhà. Bởi vì dục vọng trong nội tâm và hoài niệm về đam mê lần trước, tôi bỏ ý định khóa trái cửa, trong lòng nghĩ ông sẽ không thừa dịp con trai đi vắng mà đêm khuya tiến vào phòng ngủ của con dâu và chiếm hữu tôi! Nhưng trái tim tôi lại vừa mong đợi vừa phản kháng, loại tư tưởng phức tạp mâu thuẫn này khiến cho tôi bình tĩnh lại. Cuối cùng, tôi cũng không khóa trái cửa phòng, tất cả mọi thứ tùy ông trời quyết định, mặc dù tôi biết xác suất bố chồng vào phòng của tôi gần như bằng số 0.”
…”Sau khi tắt đèn đi ngủ, tôi nằm vật ra giường không sao ngủ được, cảm giác thủ dâm trong phòng ngủ của ông lần trước cứ dội về trong tâm trí khiến cho hạ thể của tôi ngứa ngáy khó chịu. Tôi mong đợi bố chồng đột nhiên đến phòng tôi! Tôi đã suy nghĩ lung tung. Những ham muốn sinh lý của tôi được kích thích ở mức độ tối đa trong tưởng tượng. Tôi bắt đầu thủ dâm trong phòng ngủ của mình, nhưng lần này thủ dâm thì kém xa so với lần cùng với bố chồng!”
…”Thời gian cứ thế trôi qua, tôi đang hưởng thụ thủ dâm tự an ủi mình thì chợt nghe tiếng bố chồng bước ra khỏi phòng ngủ! Tiếng bước chân của ông càng lúc càng gần cửa phòng tôi. Dù biết rất có thể ông đang đi vệ sinh nhưng trong lòng tôi không khỏi có chút hy vọng, hy vọng một điều kỳ diệu sẽ xảy ra. Bước chân của ông từ từ dừng lại trước cửa phòng tôi. Mặc dù trong lòng rất mong chờ nhưng tôi không nghĩ rằng ông thực sự sẽ đến phòng của tôi thật. Tôi vô cùng lo lắng và choáng ngợp.”
…”Để đề phòng, tôi vội vàng nằm xuống giả vờ ngủ, nằm nghiêng co chân lại, có lẽ tư thế này cho tôi một chút cảm giác an toàn. Tôi cố gắng để bình tĩnh lại lòng mình, lúc này hy vọng chờ đợi đã qua, trong lòng tôi lại sợ, sợ bố chồng thật sự sẽ tiến vào phòng.”
…”Đợi một hồi, khi tôi tưởng ông trở về phòng ông thì bỗng nghe thấy tiếng mở cửa, nội tâm tôi chấn động mạnh, hô hấp như ngừng lại. Tôi nhắm chặt hai mắt, không dám để ông nhìn ra sự khác thường của tôi. Tôi phải làm gì đây? Tôi có nên đứng dậy can ngăn ông không, hay tiếp tục giả vờ ngủ? Trong lòng tôi không ngừng do dự và đấu tranh, đồng thời tôi cũng rất nghi ngờ, có phải bố chồng tôi thực sự đã uống quá nhiều rồi không? Say rượu loạn tính, mới có lá gan lớn như vậy để vào phòng tôi? Dựa theo quá khứ, điều này hoàn toàn không thể, tôi không hiểu được.”
…”Đang thắc mắc và lưỡng lự thì tôi cảm thấy bố chồng vén váy ngủ tôi lên và đưa bàn tay già nua vuốt ve mông tôi. Đôi tay nhăn nheo có vết chai ấy tạo cho tôi sự kích thích mạnh mẽ ở mông. Nhưng lúc này do quá hồi hộp nên tôi không cảm nhận được kích thích từ sự sờ mó của ông mà chỉ thấy lo sợ và hoang mang! Lúc này đầu óc tôi trống rỗng, không biết phải làm sao. Tôi đang suy nghĩ, không nhận ra thời gian đang trôi qua.”
…”Đột nhiên, có cái gì đó ấm áp và ướt ướt dính chặt vào mông tôi đã phơi bày ra ngoài, có phải là quy đầu của bố chồng không? Cái đó ấm và ướt, tôi mới biết đó là đầu lưỡi của ông. Đầu lưỡi bắt đầu liếm liếm mông của tôi từng ly từng tí, thỉnh thoảng ông lại mút và hôn vài cái! Lúc này tôi đang lưỡng lự và suy nghĩ thì tôi bị bố chồng liếm liếm mang đến kích thích cường đại làm cho tôi bị đam mê. Tôi ngừng suy nghĩ, cũng từ bỏ ý định vùng dậy cự tuyệt ông, dục vọng đang thủ dâm hồi nãy chưa hoàn thành bây giờ lại bị bố chồng nhen nhóm.”
…”Loại cảm giác này trước kia tôi chưa từng trải qua, kể cả khi chồng còn khỏe mạnh trước đây, anh ấy cũng chưa bao giờ liếm mông tôi. Bây giờ tôi không nghĩ gì cả, chỉ muốn cảm nhận tốt cái lưỡi liếm láp của ông.”
…”Thời gian trôi qua từng chút một, tôi đang cảm nhận được sảng khoái ở vùng mông thì đột nhiên cảm thấy đầu lưỡi của bố chồng rời đi, kích thích này đột nhiên biến mất! Đang lúc tôi còn chưa thỏa mãn thì vùng kín của tôi bất ngờ bị ông liếm tiếp, cảm giác thực vô song, chồng chưa từng làm cho tôi bao giờ, cảm giác được liếm bộ phận riêng tư trên người tôi là lần đầu tiên tôi cảm nhận được. Khi bố chồng bất ngờ liếm vùng kín của tôi, khoái cảm mãnh liệt suýt chút nữa khiến tôi phát ra tiếng rên. Tôi cố gắng kiềm chế cơ thể mình, không run rẩy, không để mình rên rỉ, không để cho ông phát hiện.”
…”Dần dần, hạ bộ của tôi chảy ra ái dịch, chỉ là vừa mới xuất ra đã bị bố chồng liếm sạch! Sau khi ông liếm một hồi lâu, miệng và đầu lưỡi của ông rời khỏi vùng kín của tôi, loại kích thích mãnh liệt này trong nháy mắt mất đi, chỉ lưu lại dư vị thoải mái kia. Lúc này tôi đột nhiên mất đi khoái cảm, ý thức của tôi cũng bắt đầu từ từ tỉnh táo lại. Bố chồng sẽ làm gì tiếp theo? Liệu ông ấy có cởi quần lót của tôi ra và cắm cái đó vào không? Tôi có nên để cho ông cắm vào không?”
…”Trong lúc đang lưỡng lự, bỗng nhiên tôi cảm thấy có một vật tròn và to chạm vào cửa miệng âm đạo của mình, như thể sắp phá cơ thể mà vào, tôi biết đó là quy đầu của bố chồng. Chẳng lẽ ông muốn cách quần lót ma sát chỗ riêng tư của tôi? Nếu loại ma sát trá hình này có thể mang lại khoái cảm cho tôi và bố chồng thì trong lòng tôi vẫn có thể chấp nhận được, dù gì thì đó cũng không tính là quan hệ tình dục chân chính và tôi cũng không có chuẩn bị và dự định quan hệ với một người đàn ông khác ngoài chồng của tôi.”
…”Những gì xảy ra tối nay nằm ngoài dự đoán của tôi và tôi vẫn còn đang trong sự bối rối của mình. Trong khi tôi còn đang đoán già đoán non về ý định của bố chồng thì tôi cảm giác được một bàn tay móc vào chéo quần lót của tôi, mu bàn tay đó đã chạm vào môi âm hộ. Tôi bị mù mờ, ông sẽ làm gì? Ông thực sự sẽ xé toạc quần lót của tôi và nhét nó vào sao? Chắc tôi đoán sai, bố chồng tôi sẽ không làm vậy đâu! Tôi tự an ủi mình trong lòng, đồng thời giữ cho mình bình tĩnh, không để lộ ra chân tướng, nếu bị ông phát hiện ra, vậy sau này chúng tôi ở chung nhà sẽ như thế nào?”
…”Đang lúc tôi âm thầm cầu nguyện, bàn tay móc chéo quần lót đột nhiên phát lực, âm hộ của tôi lập tức cảm giác được lực hướng lên trên của bàn tay kia, hiển nhiên là muốn đẩy quần lót của tôi ra. Đầu rùa kia còn gắt gao áp chặt vào miệng âm đạo, ngay khi quần lót được kéo ra, ông có thể tiến vào mà không gặp bất cứ trở ngại nào. Sự tình đã khẩn cấp, không cho phép tôi suy nghĩ nhiều thêm, thừa dịp quần lót chưa bị đẩy ra hoàn toàn, tôi không bận tâm nhiều nữa, ngồi bật dậy như một phản xạ tự nhiên, dùng sức đẩy bàn tay đang móc quần lót của mình ra, đồng thời không khống chế được hô ra một tiếng ‘Đừng’!”…
… Bạn đang đọc truyện Cha và vợ tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cha-va-vo/
“Tôi nhớ lại tiếng hét của tôi trong phòng ngủ. Bố chồng, người đang phát triển ham muốn, đã bị giật mình vì tiếng hét của tôi, hồi hộp, hụt hẫng đứng đó. Đồng thời tôi cũng không khỏi hụt hẫng trước hành động đột ngột của mình, thời gian như đứng lại, bầu không khí bị đè nén đến cực hạn.”
…”Tôi là người đầu tiên phá vỡ yên lặng, tôi đã nghĩ tới rất nhiều từ, nhưng cuối cùng câu đầu tiên tôi hỏi là “TẠI SAO?” Bởi vì đây cũng là nghi vấn trong lòng tôi, tại sao bố chồng lại đột nhiên bước vào phòng tôi? Tôi háo hức muốn biết câu trả lời.”
…”Ông trầm tư thật lâu, muốn nói lại thôi. Chỉ là đáp án kế tiếp lại ra ngoài dự liệu của tôi. Hóa ra đêm đó ông không có say và ngủ thiếp đi như tôi tưởng, khi quá trình đang tiến triển thì ông đã tỉnh dậy và nhìn thấy mọi chuyện. Đến lúc này tôi mới ngạc nhiên, tôi cứ tưởng ông không có phát hiện ra chuyện tối hôm đó. Khi biết bố chồng đã biết chuyện, tôi thấy nóng mặt, muốn trốn tránh không thừa nhận nhưng không tìm được lý do hay cái cớ gì nên tôi chỉ biết ấp úng không nói ra lời.”
…”Có lẽ bố chồng tôi đã thoát khỏi được bầu không khí ngột ngạt, ông bắt đầu kể lại cho tôi nghe hết mọi chuyện. Thì ra ông đã sớm biết vấn đề năng lực tình dục của chồng tôi từ lâu rồi! Cộng với việc tôi thủ dâm đêm hôm đó, ông bắt đầu lo cho tôi và gia đình này. Thêm vào đó, sau cái chết của mẹ chồng, cuộc sống tình dục những năm tháng sau này của ông không được giải quyết, cộng với sự kích thích của rượu, ông mới làm ra hành động xúc phạm đêm nay. Đến đây, tôi đã hiểu rõ mọi việc.”
…”Dần dần, tôi bị cảm động trước những cảm xúc và lời nói chân thành của bố chồng và tôi tin rằng tất cả những gì ông nói là chân thật. Vốn dĩ vợ chồng tôi đã không cho ông ta bất kỳ hạnh phúc tuổi già nào trong những năm tháng sau này, mà còn để ông ta làm việc hết lòng, giúp đỡ và lo lắng cho gia đình chúng tôi. Khi chồng còn trẻ, gia đình không giàu có, mẹ chồng lại ốm nặng, một mình ông gánh vác cả gia đình, tình phụ tử ấy chưa bao giờ sa ngã, điều này đòi hỏi sự kiên trì mạnh mẽ như thế nào. Nghĩ đến đây tôi chợt thấy mình và chồng thật xấu hổ với ông, bởi vì ông đang đổ lệ dàn dụa, làm cho tim tôi buồn đến cùng cực. Đặc biệt là cuối cùng, khi bố chồng tôi định bỏ ra đi để tránh chuyện hôm nay, nội tâm tôi cuối cùng không kìm nén được, tôi cũng không tìm ra lý do gì để trách móc bố chồng mình được.”
…”Khi ông xoay người muốn rời khỏi phòng, đột nhiên tôi không khống chế được mình túm chặt lấy tay ông và kéo ông lại. Thật sự, lúc đó phảng phất như là phản ứng bản năng của tôi, nghĩ đến những lời kể lể đầy nước mắt của ông và dùng thân thể già nua xin lỗi tôi, tôi thật sự không cách nào trách lão nhân đáng thương này được, tôi quyết định vì lão nhân thuần phác này phải làm cái gì đó.”
…”Tôi muốn thủ dâm cho bố chồng, tôi muốn giúp ông trút phiền não, cũng coi như tôi làm điều đó để đền bù cho ông. Dần dần, dương vật đã mềm nhũn của ông lại cương lên trở lại, dù đã nhìn thấy một lần nhưng tôi vẫn kinh hãi về kích thước thô to của nó.”
…”Có lẽ vì uống rượu nên giác quan của con người suy giảm, bàn tay tôi đã mõi khi thủ dâm cho bố chồng mà ông vẫn chưa có dấu hiệu xuất tinh. Đồng thời, dục vọng của tôi cũng càng lên cao, tôi không chỉ muốn giải quyết cho ông không thôi mà cũng muốn giải quyết cho bản thân mình cùng một lúc!”
…”Đúng lúc này tôi chợt nghĩ đến một phương pháp hai người thủ dâm mà tôi đã xem trong các bài viết khiêu dâm cách đây không lâu, đó chính là dùng bẹn đùi thủ dâm cho đối phương, đồng thời có thể ma sát âm hộ của mình mà không chèn vào, đây là phương pháp thủ dâm kích thích nhất cũng là thoải mái nhất! Nghĩ đến đây, tôi bỗng thấy ngứa ngáy khó chịu, hạ bộ càng lúc càng ngứa, cảm giác được hạ thể của mình chảy nước.”
…”Nghĩ đến điều này, tôi nằm xuống dựa theo phương pháp trong tiểu thuyết, từ từ dùng ái dịch làm ướt bẹn đùi và kẹp dương vật của bố chồng ở giữa. Ông cũng không phải quá mộc mạc, hiểu ngay và bắt đầu bơm. Ngay lập tức, một cảm giác sung sướng trào ra từ hạ bộ của tôi, thân dương vật to và dài của ông cọ xát vào hạ bộ của tôi trong quá trình bơm, kích thích gấp nhiều lần so với thủ dâm. Chỉ vì bị lễ giáo và rụt rè, tôi đã kìm nén không để cho mình rên ra tiếng, có lẽ tôi sợ bị bố chồng cười nhạo, hoặc cũng có thể đến giờ phút này nội tâm tôi vẫn còn kháng cự.”
…”Trong lúc đang âm thầm hưởng thụ thì tôi chợt thấy trên giường có một bóng đen đang chậm rãi duỗi tới hướng tôi. Tôi thấy lạ, ngoảnh đầu lại nhìn thì ra là bố chồng đang đưa tay ra muốn chộp lấy hai bầu vú của tôi. Nội tâm tôi đột nhiên nảy ra kháng cự, tôi cũng không biết tại sao lại cự tuyệt ông sờ vú, theo lý thuyết, hạ bộ đã bị ông liếm, vậy thì sờ sờ vú có tính là gì? Tuy nhiên, bản năng cơ thể của tôi vẫn cự tuyệt, sau khi suy nghĩ kỹ, tôi vẫn muốn giữ lại một phần cấm địa cho chồng, có lẽ như vậy có thể làm cho tôi giảm bớt cảm giác tội lỗi trong lòng hơn. Khi bố chồng thấy tôi từ chối, ông cũng bỏ qua.”
…”Lực bơm và phạm vi của bố chồng càng lúc càng lớn, kích thích và khoái cảm mãnh liệt rốt cục làm cho tôi không kìm nén được phát ra tiếng rên của mình. Tôi bắt đầu buông ra những tiếng rên lớn trong miệng, cảm giác hưng phấn tột độ làm cho tôi cảm thấy như mình sắp bay lên trời, cơ thể đang phấp phới bay đi. Cảm giác hưng phấn khó tả, biên độ của ông càng lúc càng lớn, cuối cùng sau cú thúc mạnh bạo của ông thì cả hai cùng một lúc đạt tới cao trào. Tôi rỉ nước và nước tinh của bố chồng đổ đầy giữa hai đùi tôi và chảy từ trước hai đùi tôi xuống giường.”
…”Sau đam mê là cảm giác tội lỗi và hối hận khi tỉnh táo lại. Sau khi bố chồng đi, tôi không kìm nén được cảm giác tội lỗi và buồn tủi đối với chồng, tôi muốn khóc thật to nhưng không khóc được. Tôi muốn lấy khăn giấy để lau sạch tinh dịch nhưng tôi đã đánh giá thấp số lượng xuất tinh của ông, tinh dịch đặc quánh phủ kín hai chân tôi! Khi tôi đứng dậy thì tinh dịch chảy xuống chân, chảy đến gót chân và dép. Xem ra là tôi không có cách nào dùng khăn giấy lau sạch tinh dịch, tôi chỉ có thể cố nén bi thương nội tâm, kẹp hai đùi lại, tay bụm háng, cố gắng giữ tinh dịch của bố chồng không theo đùi chảy xuống đất, từ từ đi đến nhà tắm để rửa thật sạch cho mình.”
…”Sau khi rửa sạch, tôi nhìn chồng trong ảnh cưới, nỗi nhớ nhung và tội lỗi trong lòng khiến tôi bật khóc. Tôi không kìm nén được ham muốn trong lòng, hận bố chồng tôi cũng không được. Cảm xúc mâu thuẫn và phức tạp này khiến tôi suy sụp đến mức không thể tập trung vào việc làm của tôi hôm nay.”
…”Khi tan sở, tôi ngồi thẫn thờ trong vườn công cộng rất lâu, nghĩ đến thời gian hạnh phúc và đi dạo với chồng trong vườn lúc trước, cũng nghĩ về niềm đam mê đêm qua, có cả vui sướng và đau khổ! Sau cùng, tôi vẫn phải đối mặt với nó, tôi thu hết can đảm để về nhà. Bố chồng thấy tôi về không chào hỏi như mọi ngày, tôi biết trong lòng lão nhân gia còn áy náy và tự trách hơn tôi. Tôi quyết định sẽ chủ động điều hòa mối quan hệ giữa tôi và bố chồng. Tôi đã chủ động yêu cầu ông làm mì cho tôi ăn và thấy sự vui mừng và thư thái trong mắt của ông.”
…”Sau khi trở về phòng ngủ, tôi nói chuyện điện thoại với chồng với tâm trạng tội lỗi. Trong điện thoại, chồng vẫn lạc quan như vậy, ở bên ngoài làm việc mệt như vậy mà còn ráng cười đùa với tôi. Nghe được giọng nói của chồng, tất cả ủy khuất đều dâng lên, tôi không khống chế được cảm xúc của mình mà bật khóc, thiếu chút nữa để chồng phát hiện ra tôi vẽ khác thường của tôi. Chỉ là tôi còn chưa nói hết chuyện với chồng, đã bị bố chồng đột nhiên vào phòng cắt ngang!”
…”Tôi và bố chồng đang ăn cơm tối thì bất ngờ ông đề nghị ngưng tiếp xúc thân mật với tôi nữa trong tương lai. Nghe lời này, trong lòng tôi cũng cảm thấy an ủi một chút, bởi vì bố chồng tôi vẫn là một người bố chồng tốt, nếu ông có thể nghĩ đến việc buông bỏ thì chứng tỏ gia đình này ở trong lòng ông là quan trọng nhất và ông có thể vượt qua ham muốn của mình.”
…”Đồng thời trong lòng tôi không khỏi có chút thất vọng, tựa hồ như nội tâm mình không muốn bỏ đi phần tốt đẹp và thỏa mãn tối hôm qua. Nếu bố chồng đã nói ra rồi thì tôi cũng không tiện nói gì nữa, vừa lúc cũng mượn cơ hội này chấm dứt mối quan hệ loạn luân này đi. Chỉ là nội tâm tôi đối với ông, càng thêm tin tưởng, cảm kích ông, đó là một loại coi trọng nam nhân, hình bóng bố chồng ở trong lòng tôi đột nhiên tăng cao hơn trước.”
…”Sau khi rửa chén xong, tôi và bố chồng xem TV và trò chuyện, thông qua cuộc nói chuyện vừa rồi, chúng tôi đã mở ra khúc mắc của nhau. Trước đây chúng tôi không giao tiếp nhiều, nhưng vào thời điểm này, chúng tôi đã nói chuyện rất nhiều. Trò chuyện với ông, tôi cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết, sao trước đây tôi không phát hiện ra đầu cơ như vậy, lúc trước trong lúc trò chuyện với ông cứ đồn thổi như thể là lần đầu gặp mặt mà chúng tôi không ai phát hiện ra rằng chúng tôi có một ngôn ngữ chung với nhau như vậy. Trong mắt tôi, bố chồng bỗng trở thành người tri kỷ, hơn nữa còn có mị lực nam nhân như vậy. Đến lúc đi ngủ, trong lòng tôi vẫn còn vương vấn những suy nghĩ chưa cởi mở.”
…”Chỉ có điều, vấn đề khó khăn của tôi là mở miệng hỏi nhu cầu sinh lý của tôi nên được đáp ứng như thế nào? Ham muốn tình dục của tôi nên được giải quyết như thế nào?”
…
Sau khi đọc xong nhật ký của Tiểu Đình, tôi biết tình cảm phức tạp của nàng dành cho cha, phần tình cảm kia không thể gọi là tình yêu, nhưng cũng có thể gọi là mê luyến và ái mộ. Mặc dù cuộc nói chuyện giữa hai người hôm nay khiến tôi lo cho sự tình trở về nguyên điểm, nhưng nhìn thấy nhật ký này của nàng, cho tôi biết rằng hạt giống dục vọng trong lòng Tiểu Đình đã bén rễ và nảy mầm, nhưng nó tạm thời dừng lại do thiếu nắng và thiếu nước để sinh trưởng, cho nên tôi phải tiếp tục chăm sóc cẩn thận, tôi phải có biện pháp.
Ngủ được một giấc, tôi bị đánh thức bởi cuộc gọi của Tiểu Đình sáng hôm sau. Nàng đang trò chuyện với tôi qua điện thoại một cách ngọt ngào. Tôi có thể nghe trong điện thoại, tâm trạng của nàng tốt hơn rất nhiều và nàng đang dần khôi phục lại bộ dáng trước kia, đây là một chuyện tốt. Sau khi vui vẻ ôn lưu với Tiểu Đình yêu quý của tôi qua điện thoại, tôi rời giường rửa mặt, sau khi ăn điểm tâm xong, tôi bắt đầu một ngày huấn luyện tẻ nhạt khác. Đến tối, buổi huấn luyện rốt cục cũng kết thúc, nhưng ngay khi tôi bước ra khỏi phòng học điện tử và bật điện thoại di động lên, điện thoại của Tiểu Đình liền gọi tới.
Tôi cảm thấy có chút kỳ quái, bình thường lúc tôi huấn luyện, tôi tắt điện thoại di động, căn bản Tiểu Đình không biết thời gian kết thúc huấn luyện. Dựa theo bình thường, không có khả năng trùng hợp như vậy chứ? Tôi vừa mới mở điện thoại di động thì nàng liền tiến vào ngay! Bình thường, nàng đợi tôi ăn cơm xong trở lại khách sạn mới gọi điện cho tôi, sao hôm nay nàng lại gọi cho tôi vào lúc này? Điều này đã chứng minh nàng đã gọi cho tôi nhiều lần, nên tôi vừa mới bật máy thì đã bị Tiểu Đình bắt được cuộc gọi. Chẳng lẽ ở nhà có chuyện gì khẩn cấp xảy ra sao? Nghĩ tới đây, tôi vội vàng nhận cuộc gọi của nàng.
“Chồng, không ổn rồi, bố bị tai nạn!” Vừa mới nhận cuộc gọi, giọng nói vội vàng của Tiểu Đình vang lên, nhưng giọng điệu rất bình tĩnh.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Khi tôi nghe Tiểu Đình nói cha xảy ra chuyện, tôi hoảng sợ đến mức cái cặp của tôi suýt chút nữa rơi xuống đất, không khống chế được liền hô lên, làm cho đồng nghiệp bên cạnh tôi đang đi ra khỏi lớp đều dùng ánh mắt khác thường nhìn tôi.
“Bố vô tình bị ngã khi leo lên ghế đẩu để lấy đồ trong tủ. Hiện tại bố vẫn còn đang ở bệnh viện.” Lúc này, Tiểu Đình đang nức nở, xem ra nàng cũng lo lắng đến cực điểm.
“Tình hình ra sao? Có nguy hiểm gì đến tính mạng không?” Nghe câu trả lời của Tiểu Đình, tôi như bị sét đánh. Cha đã lớn tuổi rồi, đụng nhẹ cũng có thể xảy ra vấn đề lớn, đặc biệt là trực tiếp té từ trên ghế xuống đất, đối với tuổi của ông nếu bị ngã đập đầu thì rất có thể sẽ xảy ra vấn đề lớn. Từ khi mẹ mất, tôi hết lòng hiếu thảo với cha nên khi nghe tin ông bị tai nạn, tôi không nghĩ gì nữa, tôi muốn về nhà chăm sóc cho ông thôi, để tránh…
“Không có nguy hiểm đến tính mạng. Khi bố bị ngã, hai tay chạm đất trước, không bị thương ở đầu hay các bộ phận khác. May mắn là khi ngã xuống, bố đã chóng xuống đất bằng cả hai tay. Chỉ là…” Nghe Tiểu Đình nói cha không bị thương đến đầu, cũng không có nguy hiểm đến tính mạng, nội tâm của tôi nhẹ nhõm, nhưng hai chữ cuối cùng của Tiểu Đình “chỉ là…” làm cho nhịp tim của tôi đập tăng trở lại.
“Chỉ là sao?” Tôi vội vàng hỏi, cầm cặp sách của mình và vội vã bước ra ngoài tòa nhà văn phòng.
“Do hai tay chịu lực trước, dẫn đến hai tay bị nứt xương, các cơ và mô mềm bị bầm dập. Hiện giờ bác sĩ đang tiêm nẹp và bó bột cho bố.”
“Có nghiêm trọng lắm không? Phải bao lâu mới khỏi?” Tôi nghe tới đây, thở phào, may mà chỉ nứt xương chứ không có chuyện gì khác, tình hình tốt hơn tôi tưởng rất nhiều.
“Bác sĩ nói xương phải mất 100 ngày mới có thể di chuyển được. Nếu mọi thứ không có trục trặc, thì phải trong vòng một tháng giữ nẹp và thạch cao cố định, bên trong uống thuốc tiếp cốt tráng cốt, sau một tháng thì tháo nẹp và thạch cao, dần dần tăng hoạt động khớp, đồng thời đảm bảo thời gian hoạt động nhẹ hàng ngày, rồi tăng dần trọng lượng của hai tay, không được quá cân. Khoảng ba tháng nữa là có thể bình phục hoàn toàn.” Tiểu Đình từ từ bình tĩnh lại cảm xúc và bắt đầu nói với tôi một cách nghiêm túc.
“Ồ, vậy thì từ từ điều trị thôi, hiện tại anh đi xin nghỉ với lãnh đạo, em ở nhà lo cho bố trước, anh sẽ lập tức trở về giúp em.” Tôi biết lúc này tôi cần trở về trợ giúp Tiểu Đình một chút, bởi vì có nhiều việc nàng không thể làm một mình. Cũng may cha bị thương không nghiêm trọng lắm, chỉ cần ông từ từ dưỡng thương thì sẽ không để lại di chứng gì.
“Tạm biệt, ông xã, anh yên tâm huấn luyện đi, em có thể tự mình làm được. Thương tích của bố cũng không nghiêm trọng lắm, mấy ngày tới em sẽ chăm sóc cho bố. Con trai mình em đã giao cho bà ngoại nó giữ, để bà giúp em chăm sóc nó một vài ngày, em cũng xin hãng nghỉ phép một tuần. Anh không cần về nhà, một mình em chăm sóc cho bố cũng được, anh đừng lo!”
Tiểu Đình bác bỏ ý định để tôi nghỉ phép về nhà, đồng thời thu xếp mọi việc ở nhà. Giao con cho mẹ mình, nghỉ phép để chăm sóc cho ba chồng, mọi việc đều được sắp xếp ngăn nắp, khả năng của Tiểu Đình vẫn rất xuất sắc. Khi còn học đại học, nàng là một phần của đội nghi thức và quản lý hội sinh viên, năng lực làm việc của nàng khi còn học đại học đã được giáo viên và hướng dẫn viên nhất trí khẳng định.
“Vậy được rồi, Tiểu Đình, khi nào bố xuất viện?” Với sự sắp xếp của Tiểu Đình, cuối cùng tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
“Còn hơn một tiếng nữa, chờ nẹp và bột trét được mở ra, bố có thể xuất viện về nhà. Ngoài ra, hầu như bố không bị thương ở các nơi khác, ngoại trừ tay. Đi lại cũng không có vấn đề gì, chỉ là bố cần có người đút cho ăn tới khi lấy bột ra!”
“Ừm, vậy thì tốt rồi, bà xã, đã chịu nhiều cực nhộc rồi. Cảm ơn bà xã!” Tôi không tìm ra lời nào khác để cảm ơn Tiểu Đình đã chu toàn, có lẽ tôi nói quá khách khí, cũng không thích hợp với tình yêu thân mật giữa chúng tôi.
“Ông xã nói cái gì vậy, anh không có ở nhà, đương nhiên em phải chăm sóc cho bố thật tốt, yên tâm đi, em sẽ chăm sóc cho bố giống như khi anh bị ốm, đừng có lo. Thôi không nói nữa, bác sĩ gọi em, chắc là đã xong rồi. Tạm biệt chồng, em sẽ gọi lại cho anh sau.” Nói xong, vợ tôi vội vàng cúp điện thoại. Tôi nhìn điện thoại đã cúp máy, không khỏi cười khổ. Thật đúng là trời có phong vân bất trắc a, không thể đoán trước được, cha bị tai nạn, điểm này dĩ nhiên xuất hiện ngoài ý muốn.
Tôi đang đi trên đường thì hiểu rõ thương tình của cha, nỗi lo lắng trong lòng của tôi cũng dần dần tan biến, không có gì to tát, chỉ cần Tiểu Đình chăm sóc tốt cho ông, tôi tin rằng ông sẽ nhanh chóng bình phục. Tôi nghĩ, ông từ trên ghế ngã xuống, có lẽ là do hai ngày qua tinh thần hoảng hốt và thiếu tập trung và hẳn là có liên quan đến việc tiếp xúc thân mật với Tiểu Đình. Nếu thực sự vì lý do này thì tôi là thủ phạm chính khiến cho ông bị thương lần này. Nghĩ đến đây, tôi không khỏi cười khổ, cũng may là tôi không phạm sai lầm lớn và đó chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn, một tai nạn ngoài tầm kiểm soát của tôi.
Lúc này tôi không còn lo lắng cho cha nữa, tuy rằng tôi không có ở nhà, nhưng có Tiểu Đình ở bên cạnh chiếu cố, tôi cũng tin rằng nàng sẽ chăm sóc cho ông cũng như chăm sóc cho tôi giống như lúc trước, khi tôi sinh bệnh.
Chờ đã, giống như chăm sóc cho tôi? Chẳng lẽ cũng sẽ chiếu cố cha giống như tôi… Không biết vì sao lúc này lại xuất hiện ý niệm kỳ quái như vậy trong đầu tôi, có lẽ do tôi không còn lo về vết thương của ông. Lúc này, tôi lại nhớ tới kế hoạch của mình, ông bị thương ở hai tay, không thể tự lo liệu được nhiều việc trong cuộc sống hằng ngày, cần Tiểu Đình nuôi ông trong thời gian ông bị băng bó, không thể nghi ngờ sẽ tăng thêm thời gian tiếp xúc và độ thân mật của hai người.
Nghĩ đến đây, trong lòng tôi đột nhiên có một tia kích động, lần này cha bị thương, đối với tôi là một cơ hội thật tốt, tôi tin rằng sự tình có thể xuất hiện chuyển biến tốt đẹp. Tôi kìm nén sự kích động trong lòng, thậm chí không có cảm giác đói muốn ăn, vì vậy tôi vội vàng trở về khách sạn, ăn vội một chút đồ ăn nhẹ còn sót lại, rồi ngồi trên giường mở máy tính xách tay ra. Tôi bật video giám sát thời gian thực ở nhà và đợi, đợi hai người trở về, Tiểu Đình sẽ chăm sóc cho ba chồng bị thương như thế nào…