Chạy trốn

Chương 6



Phần 6

Mưa vẫn cứ rơi… gió lạnh ê buốt nhưng nó không thể thắng nổi những hơi ấm nồng nàn trong ngôi nhà đang chìm đắm trong hạnh phúc, hôm nay em sẽ trở thành người con gái của đời tôi, mãi mãi, em sẽ thuộc về tôi. Môi tôi tìm đến môi em 1 nụ hôn chìm đắm trong dục vọng đôi tay tôi nó tham lam đang, vuốt ve từ cái lưng trần trần trụi của em, nó rời khỏi cái vị trí đó và đặt trên cặp mông tròn trịa của em, tôi bắt đầu xoa nhẹ nhẹ và tăng dần nhịp điệu lên, đôi môi tôi bắt đầu di chuyển xuống cái cổ trắng ngần của em… từ từ và từ từ tôi giật phăng chiếc áo ngực màu hồng gợi cảm đang nịt chặt ngọn đồi thái sơn của em tay tôi mân mê một bên ngực tôi cứ day day vào cái núm hồng của em, miệng thì nút vú em như một đứa bé đã bao lâu không cảm nhận được dòng sữa ngọt ngào và thơm tho của em, em khẽ giật nảy người lên lên khi tôi dùng răn cắn vào núm em, em vội nhăn mặt…

– Đau ông, nhè nhẹ thôi làm như nhỏ lớn giờ chưa gặp vậy – em cười…

Tôi mặc kệ những lời em nói, tôi cứ mút và tay cứ day day đầu vú của em, 2 cặp nhũ hoa của em bây giờ đã cương cứng vì sự sung sướng mà tôi đem lại cho em, rời khỏi cặp đào tiên của em tay tôi thoa thoa chiếc bụng phẳng lì của em, ôi sao mà cái cảm giác này sao mà hạnh phúc quá, tay tôi mân mê cặp đùi thon thả của em, nó bắt đầu kéo nhẹ sợi dây ở bên hông em, bựt… chiếc quần nhỏ xíu của em đã bị rơi ra, em có lẽ mắt cỡ nên hai đùi khép lại để tránh ánh mắt thèm thuồng và điên dại đang nhìn vào vùng tam giác cấm kỵ ấy, tôi nhẹ nhàng tách hai chân em ra…

– Vừng ơi mở cửa ra – tôi trêu chọc em…
– Vừng ngủ rồi – em cười tủm tỉm…
– Mở cửa đi nào…

Không đợi em trả lời tui tướt cặp đùi em ra, những cọng long đen nhánh và thẳng mượt kê chiếc mũi mình hít một hơi thật sâu để cảm nhận mùi hương trái cấm của em, tôi dùng lưỡi liếm một đường trên bướm em, em cong người lên vì sướng những âm thanh nho nhỏ từ cuống họng bắt đầu phát ra ư… ư… ư lại tiếp tục thêm một đường lưỡi nữa em rung lên bần bật. Nước dâm thủy của em đã bắt đầu ứa ra, nó tanh tanh và ngai ngái mặc kệ những mùi này tôi tiếp tục mút bướm em chùn chụt, em ghì chặt đầu tôi vào con bướm đang giật giật của em dâm thủy của em đã chảy như thác đổ cảm nhận được sự lên đỉnh của em, tôi rời khỏi bướm em, môi tôi lại tìm đến môi em cả hai quấn chặt vào nhau không rời, cởi chiếc quần sịp duy nhất còn trên người tôi ra nắm lấy tay em và đặt lên trên nó, tôi có thể cảm nhận được sự ngượng ngùng hiển thị trên khuôn mặt em, em chỉ cần nắn và bóp có lẽ lần đầu tôi em thấy được sự vĩ đại của một thằng con trai em hét lên…

– Của ông to quá – em vừa sờ thằng nhỏ vừa nói…
– To mới làm bà sướng được chứ – tôi cười như một con dê già…

Cằm con cu đang cương cứng cái đầu khấc nóng hổi và đỏ hỏn như cây xúc xích mới ra khỏi ra lò nướng vậy, tôi lấy thằng nhỏ khỏ khỏ vào mu em, em nẩy người lên vì sung sướng, tôi cà cạ vào 2 mép bướm của em và cho đẫy vào em vội nhăn mặt vì đau…

– Đau hả bà thôi mình dừng ở đây nha – tôi không muốn làm em đau…
– Không tiếp tục đi, đang sướng mà – em quát vào mặt tôi…
– Tui thì được thôi sợ bà đau thôi…
– Tui chịu được mà – em cười vì có lẽ em nhận thấy sự quan tâm của tôi dành cho em…

Tiếp tục đẩy đầu khấc tiếp tục tiến vào trong như dũng sĩ một mình chiếc đấu đang đi vào hang ổ của con quái vật vậy, tôi cảm nhận được đã chạm vào màng trinh của em…

– Ráng chịu nha – tôi hôn nhẹ lên má em…
– Ừm – em cũng đáp lại tôi một nụ hôn ngọt ngào…

Tôi đẩy mạnh chim mình vào một cái… em bật dậy và ôm lấy tôi, đôi tay em siết chặt vào cổ tôi 2 chúng tôi hòa làm một, tôi cứ tiếp tục ôm em trong vòng tay mình, tôi để một khoảng thời gian rồi nhẹ nhàng hỏi em…

– Bớt đau chưa, mình tiếp tục nha…

Em gật đầu nhẹ nhàng, tôi nhấp nhè nhẹ vì sợ em đau, bên trong con bướm mũm mĩm ấy là một sự ấm áp chết người, bướm em siết chặt chim tôi và tim tôi muốn vỡ tung ra làm 2 mảnh, bên trong em nó thật chật chội em đã bắt đầu phát ra những âm thanh vô nghĩa khi tôi nhấp nhanh dần lên…

– A á… á… sướng quá… nhanh lên anh – em siết chặt lấy tôi…

Một tay bợ cặp mông em, một tay ôm lấy lưng em, tôi tăng nhịp gấp 2 lần lên…

– Em yêu anh… em yêu anh… á…

Đặt em nằm xuống bãi đất trống đã được lót miếng cao su nhỏ lúc nãy tôi tìm được… đặt em xuống tôi lại tiếp tục bài tập thể dục cho thằng nhỏ của tôi… nhưng bây giờ tôi nắc những cú thô bạo vào bướm em…

“Phạch… phạch… phạch” tiếng cơ thể tôi chạm vào cơ thể em, kèm theo những tiếng cơ thể chúng tôi va chạm vào nhau còn những âm thanh vô nghĩa trong cơn khoái lạc của chúng tôi… tôi ra vào bên trong em những giọt tinh nóng hổi được bơm vào bên trong em, từng giọt màu trắng đục chảy ngược ra ngoài bướm của em, màu của tinh dịch trắng đục hòa quyện vào máu trinh của em, chúng tôi ngả người ra vì mệt lã những giọt mồ hôi cứ tuôn rơi lả tả trên người 2 chúng tôi, em tựa sát vào tôi hơi ấm chúng tôi san sẻ cho nhau, mặc kệ những tiếng sấm, những tiếng mưa lách tách va vào ngôi nhà, chúng tôi cứ ôm nhau mặc kệ thời gian và không gian như dừng lại khi chúng tôi ở bên nhau…

Em lay tôi dậy mở mắt ra trời đã rất tối, cơn mưa mùa hạ đã cũng đã ngừng rơi…

– Ngồi dậy ông về thôi, bộ mún ngủ ở đây lun hả – em lí nhí kéo tôi dậy…
– Nếu có bà ở đây, thì tui cũng chịu – tôi nắm chặt lấy tay em…
– Giỏi có cái tài đó – em nhéo tôi đau điếng…

Nhìn vào đồng hồ thì đã 7h…

– Chết 7h rồi hã zìa zìa lẹ lẹ…
– Ủa bộ có người nói có tôi ở đây thì ngủ ở đây luôn cơ mà – tỏ vẻ giận dỗi…
– Thôi mà zìa zìa, hok zìa má la chết…

Tôi mặc đồ vào nắm chặt tay em bước ra khỏi cửa, em bỗng khựng lại và nhăn mặt…

– Chỗ này nó còn ê buốt quá ông à – em chu cái mỏ chảnh chọe ra…
– Thôi lên đây anh iu cõng cho nè…

Tôi quỳ xuống để em bước lên, em phóng lên một người tôi một cái “bịch” làm tôi ngã nhào về phía trước đập đầu vào cánh cửa một cái ” bung”

– Ui da đau quá – vừa nói tôi vừa sờ cái đầu đau điếng của mình…
– Đâu… có sao hok, xin lỗi ông nha – em xoa xoa lên trán tôi và tỏ cái vẽ có lỗi…
– Sưng một cục rồi nè – tôi nắm tay em đặt lên cái trán sưng chù dù…
– Thôi mà xiin lỗi mà hok dám làm zị nữa đâu – em lay tôi…
– Lên đây…

Đẩy cửa ra tôi đang đi trên con đường hạnh phúc, con đường hạnh phúc của tôi và em, từng bước chân đều đặn trên con dốc đổ xuống em ôm chặt tôi thì thào những lời iu… những buổi chìu chở em trên con đồi hạnh phúc, bình thường đi bộ một chút tôi đã kêu trời trách đất rồi nhưng sao khi tôi cõng em, mang cái hạnh phúc trên người mình thì tôi không có cái cảm giác mệt mỏi đó, mà là sự sung sướng, sự hạnh phúc đang lan tỏa trên người tôi, nói chuyện huyên thuyên với em một chút thì chúng tôi đã xuống tới chân đồi và… nhà em. Thả em xuống người, tôi vội dắt chiếc xe ra khỏi cổng nhà em, vội đặt lên má em một nụ hôn thay cho lời tạm biệt…

– Zìa nha vợ iu – tôi nháy mắt với em…
– Ừa… zìa cẩn thận – em nhìn tôi…

Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chay-tron/

Trên con phố tấp nập và nhộn nhịp, bỗng dưng tôi nhìn thấy tiệm kem abc lúc nãy và tôi nhớ đến một người con gái chịu thiệt thòi vì tôi, một thoáng ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu tôi, kệ dù sao cũng đã về trễ rồi thôi thì dành một chút thời gian cho người con gái đang chờ đợi tôi, vòng con xe chiến mã lại tôi chạy thẳng qua nhà em, ngồi con gái tôi iu…

Bính bong… bính bong… bính bong…

Tôi cảm nhận được một sự lạnh lẽo đang dần dần tiếng lại tôi. Cạch… tiếng mở cửa ra… một người con gái đang hiện diện trước mắt tôi… em đây sao… ma mút đây sao???

Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chay-tron/

Em bước ra trong bộ chiếc váy ngủ mỏng tay đang bao phủ lấy thân hình gợi cảm đầy lạnh lùng ấy, nhưng càng nhìn em tôi lại càng thít cứ ngắm nhìn em cứ quan sát em cho đến khi em phá tan không khí im lặng…

– Kêu người ta ra đây rồi, làm gì mà đứng chết chân thế – em cắt đứt suy nghỉ thoáng qua của tôi…
– Thì… hôm nay ma mút nhìn đẹp quá – tôi vừa nói vừa xoa xoa đầu mình vì bối rối…
– Thôi đi, ông giỏi cái tài dẻo miệng – em vẫn giữ cái vẻ lạnh lùng lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau…
– Úi trời… khen mà cũng hok chịu à…
– Qua đây có ý đồ gì đây – em cười lí nhí…
– Qua đây để rũ ma mút yk chơi nè đi hok – tôi dịu dàng hỏi em…
– Cái gì ma mút – em đấm thùm thụp vào người tôi…
– Thì ma mút chứ gì – tôi cười ha hả chọc em…
– Bây giờ có đi hok hay đứng ở đây tám quài – tôi bẹo má em…
– Thật hok – em ngạc nhiên…
– Tất nhiên là thật rồi, đâu có qua tự nhiên qua đây nói dối rồi chạy zìa đâu – tôi tỏ ra hờn dỗi…
– Đợi tí nha, lên thay đồ cái – em tung tăng trong bộ váy ngủ gợi cảm vào nhà…
– Ừm nhanh đi anh đợi…

1 phút sao…

Sau một đêm mây mưa trong hạnh phúc với Đ, người tôi mệt lã nhừ vì mệt mỏi, gió thổi liu nghiu, tiếng lá cây xào xạc… cạch… em bước ra nhỉ nhãnh, khác những gì mà tôi vừa thấy sự lạnh lùng trong 1 phút trước, đúng là con gái mà nắng mưa thất thường thật…

– Xong ùi nè – em bước ra tung tăng…

Hết gợi cảm trong chiếc váy ngủ lúc nãy làm thằng nhỏ tui biểu tình chào cờ, bây giờ em vẫn giữ cái dáng vẻ gợi cảm thêm chút lạnh lùng ấy, chiếc áo thun màu xanh da trời ôm trọn thân hình tuyệt đẹp của em, chiếc quần short jean ôm sát cặp chân thon thả không tì vết của em, tất cả những thứ đó là ông trời đã ban tặng cho em, cái vẽ đẹp kiêu sa lộng lẫy ấy đã giết chết bao nhiêu thằng con trai ngay từ lần đầu tiên gặp em, và tôi cũng không phải là ngoại lệ trong những thằng con trai ấy, tôi đang chết đứng kèm theo sự bất ngờ trước sắc đẹp của em…

– Này làm gì mà đứng ngẩn ngơ ra vậy – em lay tôi…
– À… ừ… tại ngạc nhiên quá – tôi bối rối nhìn sang hướng khác…
– Ngạc nhiên chuyện gì – em ngơ ngác nhìn tôi…
– Thì tại em đẹp quá chứ gì…
– Hihi thật hok hay là nói dối đấy – cái cục băng bây giờ nó đã tan chảy trước ánh mặt trời…
– Thật mà – tôi bẹo má em…

Em ôm chặt tôi phía sau giống như em đang sợ mất tôi vì em biết em là người thứ 3 nên em sẽ dễ dàng mất tôi.

– Làm gì mà ôm cứng ngắc dậy – tôi giả vờ vu vơ…
– Thì em không muốn mất anh – em càng siết chặt tôi hơn…
– Ngốc quá, sao em lại nói dậy…
– Thì em là người thứ 3 mà – những giọt lệ rơi ra từ đôi mắt lạnh lùng quá…
– Thôi mà, đừng có khóc mà người thứ 3 hay người thứ 4 thì anh vẫn iu em bằng tất cả trái tim mình thôi – tôi không ngờ mình của thể nói một cách dễ dàng như vậy khi vừa mây mưa với Đ…
– Thật không – em đã ngừng khóc và nụ cười đã bắt đầu nở trên môi em, nụ cười của em thật đẹp nó thứ tha tất cả lỗi lầm mà tôi đã gây ga, nó khiến tôi đau lòng, lương tâm giày vò khi mình đã có Đ, mà bây giờ lại làm khổ thêm một người khác…
– Thật mà…

Em ôm chặt vào tôi khiến bao nhiêu người khác trên phố ganh tị, vì có lẽ một thằng như tôi lại có thể có một người bạn gái đẹp như vậy, chúng tôi cứ nói về thời thơ ấu, những kỉ niệm mà tôi và em lúc còn bé, nói đến lúc ấy tôi và em lại bật cười vì sao mà cái thời ấy nó lại vui vẻ đến vậy, tôi ước rằng mình bây giờ sẽ cứ như lúc ấy, không phải yêu và không phải đau cứ cùng nhau chạy trên những con đồi rồi hả hê nô đùa trên những bãi cỏ xanh mượt bất chợt tôi nhớ một câu hỏi mà mình không có thể biết câu trả lời…

– Linh này – tôi khều tay em…
– Gì anh – em nhẹ nhàng đáp lại…
– Tại sao em lại yêu anh vậy, một người như em có thể có biết bao nhiêu chàng trai có thể iu em hơn anh mà tại sao em lại chọn anh, tại sao em lại chấp nhận đau khổ – tôi nói với cái giọng buồn tênh…
– Không tại sao anh à, đơn giản vì em yêu anh, em hạnh phúc khi ở bên anh thôi, với lại từ khi chuyển nhà em lại nhớ đến anh, nhớ những lúc 2 ta nô đùa thôi…
– Bé tí đã biết iu rồi nhỉ – tôi phá vỡ cái không khí lúc này…
– Ồ… ai pýt đâu – em giả vờ vu vơ…
– Anh không biết, cuộc tình này sẽ đến đâu, nhưng anh sẽ trân trọng những lúc mình còn có thể bên nhau…

Em tựa đầu vào vai tôi em cũng hiểu rằng những điều tôi nói điều là sự thật, và cái hạnh phúc mong manh này có thể tan vỡ bất cứ lúc nào, nhưng tại sao em lại chấp nhận cái hạnh phúc này đến bây giờ tôi cũng không thể tìm được câu trả lời cho bản thân mình. Chạy một lúc tự nhiên tôi lại chạy vào cái khu vườn tình iu cho các cặp tình nhân này…

– Sao tự nhiên lại chạy vào đây – em bấu vào vai tôi đau điếng…
– Ai mà biết à tự nhiên cái tay nó lái vào đây này chứ cũng có biết gì đâu – tôi giả vờ đánh vào tay này…

Dựng chiếc xe xuống, chúng tôi ngồi trên chiếc ghế đã vắng vẻ khuất sau bụi cây rậm rạp, tôi vội nắm lấy tay em thật chặt, vì tôi sợ một ngày nào đó sự thật sẽ bị phơi bày và chúng tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra đối với cuộc tình tay 3 oan nghiệt này, nâng cằm em lên, đặt lên môi em một nụ hôn dài, lưỡi quấn chặt vào nhau có lẽ là lần đầu của em, nên em khá vụng về, còn tôi đã quá quen thuộc mỗi khi hôn Đ nên tôi có vẽ thành thạo hơn, nước bọt nhễu trên cái cằm đáng iu của em do em vụng về trong việc ăn cháo lưỡi, em vội đưa tay ra lau đi những giọt nước bọt ấy…

– Anh này – em ngả đầu vào vai tôi…
– Gì em? – Tôi quàng tay qua cổ em…
– Anh nhìn thấy dòng sông dưới đó không – em chỉ xuống dòng sông đục ngầu ấy…
– Thấy…
– Khi nào dòng sông này cạn, thì chúng ta không iu nhau nhé – em cười hạnh phúc trong vòng tay tôi…
– Không – tôi trả lời dứt khoát…
– Tại sao – em vội bật dậy…

Không để cho em có thể thoát khỏi tôi, tôi nhẹ nhàng choàng qua eo em và kéo xuống…

– Khi nào, gió ngừng thổi, mây ngừng bây, sóng ngừng vỗ thì anh sẽ hết iu em…

Em ngỡ ngàng trước những lời lẽ ngọt ngào ấy của tôi, em cười trong hạnh phúc dù em biết cái hạnh phúc ấy không biết sẽ vỡ tan lúc nào, ngồi một lúc với em tôi hỏi khẽ em…

– Đói không? – Tôi nhẹ nhàng hỏi em, vì lúc trưa giờ tôi chả có gì trong bụng…
– Ừm cũng đói một chút – em nắm lấy tay tôi…
– Ừm gì mình đi ăn khuya nha…

Kéo tay em đứng dậy, tôi cười trên con ngựa bạch phía trước là em người con gái của lòng tôi, 2 chúng tôi dạo trên dãy phố đêm bán những món ăn khuya tấp nập, chúng tôi gửi xe vào một bãi gửi xe gần đó và cùng nhau nắm tay dạo trên con phố đêm này, chúng tôi cười nói, cùng nắm tay trao cho nhau những lời nói ngọt ngào, vì đây có thể là những gì tôi có thể mang lại để trông thấy em cười, nụ cười ngọt ngào và hạnh phúc…

Chương trước Chương tiếp
Loading...