Chị Liên hàng xóm

Chương 4



Phần 4

– Em… em làm gì trong này thế hả… – giọng chị gằn nên.

Mặt nó nóng bừng… cúi xuống đất lắp bắp không thành tiếng.

– Em… em… em…

– Em làm gì… tại sao lại chốn trong phòng tắm nhà chị… – giọng chị gằn hơn.

Nó ngẩng mặt nên… miệng lí nhí vài câu…

– Em… em xin lỗi.

– Ra… khỏi đây ngay lập tức.

Người nó run lên… nó vẫn không nói gì.

– Ra ngoài. Nhanh… nếu không chị gọi mẹ em sang đây nhá…

Vừa nói chị vừa cầm tay nó kéo ra khỏi góc phòng tắm.

– Em xin lỗi… chị đừng bảo mẹ em… – giọng nó cầu khẩn.

– Vậy thì nói đi… giờ này em còn chốn trong phòng tắm nhà chị làm gì…

Nó vẫn cúi mặt xuống đất không nói gì.

– Đi… đi… chị dẫn em qua nhà cho mẹ em.

Chị quay lưng lại.

Bị dồn vào bức đường cùng… nó đành làm liều.

Nó vội cầm lấy tay chị kéo lại…

Nó ngẩng mặt lên nhìn chị… khẽ nói…

– Em. Em… em… thích chị. Nên em mới làm thế.

Khuôn mặt chị đỏ ửng và có phần bất ngờ.

Nói rồi nó giật thật mạnh… bị bất ngờ chị nhào về phía nó…

Đầy cánh cửa phòng tắm khép lại nó ôm thật nhanh chị vào lòng.

Giật mình chị kháng cự quyết liệt rồi thoát ra khỏi vòng tay nó.

1 cát tát mạnh vào mặt nó khiến nó tỉnh lại.

Cái tát khiến khuôn mặt nó nóng bừng, cái tát đó đã thay lời chị gửi đến nó mà có lẽ đến bây giờ nó mới hiểu hết ý nghĩa từ cái tát đó.

– Ra khỏi đây…

– Về… về ngay.

– Lần này chị cho qua…

– Đừng để chị thấy mày 1 lần trong nhà chị như thế này nữa. Về đi.

“Mày”… chị gọi nó bằng mày… nghe sao chua chát quá.

Tình cảm bấy lâu nó dành cho chị bỗng chốc tan biến… chị và nó không còn thân mật như trước nữa mà thay vào đó là 1 thái độ xem nhau như người xa lạ của chị dành cho nó.

Phải chăng nó hành sự quá thô lỗ với chị… hay tại nó chọn sai thời điểm thể hiện tình cảm với chị (chỉ sau này nó mới có lời giải đáp)

Mặt nó vẫn cúi gằm xuống đất. 2 tay nắm lại thật chặt.

Tình cảm nó dành cho chị không được đền đáp và giờ thì chị coi nó như 1 tên tội đồ…

Chị cũng cần có người chia sẻ và thỏa mãn. Vậy tại sao không thể chấp nhận nó.

Bị khước từ tình cảm… nó uất ức như 1 kẻ điên khùng, nó nhìn ngẩng nên nhìn thẳng vào mắt chị không chớp. Nét mặt chị tỏ rõ sự bối rối kèm theo 1 chút sợ hãi.

Nó lao về phía chị đè chị ngã lăn ra nền nhà tắm…

– Cứu… ứ… cứ. Cứu…

Tiếng kêu cứu ú ớ trong giọng chị không thành lời vị bị nó bịt miệng.

Chị và nó cứ thế giằng co nhau trong phòng tắm cho đến khi 2 chị em thấm mệt.

Bịch… Xoẹt… âm thanh phát ra từ chậu quần áo (may là bên trong có nước và quần áo. Nếu không cái chậu nhôm nó đã kêu như kẻng rồi)… chị vẫn cố gắng vùng vẫy.

Bộp… nó ăn nguyên lọ nước xả vải vào đầu từ chị. Tiếng khóc nức nở vẫn đều đều vang ra từ cổ họng chị…

– Thả tôi ra… ai cứu tôi với.

Nó mặc kệ… giờ này nó như 1 con thú hoang bị bỏ đói lâu ngày.

Nó dùng cơ thể nó ép chặt chị xuống nền nhà tắm và bắt đầu hôn hít khắp khuôn mặt chị. Mùi thơm thoang thoảng từ mái tóc chị tỏa ra càng làm cho nó thêm phần kích thích.

Khẽ đặt tay lên cặp vú của chị. Tuy mới chỉ sờ bên ngoài áo nhưng nó cũng cảm nhận rõ cái ấm nóng phát ra từ bầu ngực đang phập phồng sau chiếc áo len kia.

Nó luồn tay vào trong chiếc áo lót nắn bóp cặp vú căng tròn mà bấy lâu nay nó thèm muốn.

Muốn kéo cao chiếc áo lên đến cổ chị nhìn cho rõ mà khó quá… phía dưới chị vẫn đang vùng vẫy dữ dội. Nhưng nào có thể thoát được. Chị vẫn khóc thút thít. Mái tóc rối bời, khuôn mặt đỏ ửng. Nhìn chị lúc này đáng thương biết mấy.

Nhưng nó vẫn mặc chị… mặc cho chị khóc van xin nó.

– Đừng… đừng làm như thế mà.

– Buông ra… đừng làm như thế với tôi.

Chiếc áo len bị kéo cao đến cổ. Để lộ chiếc áo lót ren đầy gợi cảm… nó nhanh tay tháo khuy áo ngực của chị… hiện ra trước mắt nó là cặp vú căng tròn của người phụ nữ đã 2 con, người phụ nữ mà nó hằng đêm ao ước có được.

Nó hục mặt vào cặp vú của chị mà hôn hít.

Chụt chụt… nó hôn như điên nên cặp vú của chị khiến 2 đầu vú đỏ ửng. Tay nó luồn thật nhanh vào trong chiếc quần jean nơi có cái lồn mà nó vẫn ao ước 1 ngày được cho vào.

Xuyên qua đám lông rậm rạp. Ngón tay nó chui tọt vào trong khe suối của chị. 1 cảm giác nóng ấm bao trùm lên đầu ngón tay nó.

Mặc cho chị van xin vùng vẫy, phía bàn tay nó kéo thật nhanh chiếc quần dài xuống đến gối chị… kéo chiếc quần lót qua 1 bên để lộ cái lồn đen dâm đãng của chị…

Đẹp quá… cuối cùng thì mơ ước của nó cũng thành hiện thực.

Nó tuột chiếc quần vướng víu của nó ra cạ con cu đang cứng ngắc vào lồn chị. Rồi ấn mạnh cảm giác sung sướng bao trùm toàn bộ cơ thể nó… 2 mắt chị nhắm khít lại bàn tay bấu chặt lấy nó chị cố gồng mình như muốn ngăn cảm con cu nó tiến sâu vào bên trong lồn chị.

– Đừng mà… đừng làm như thế… buông ra. Đừng mà… vừa khóc chị vừa van xin.

Bỏ ngoài tai lời van xin của chị nó vẫn nhấp đều đều được thêm vài cái nữa nó thấy phía dưới con cu nó như muốn căng ra rồi giật giật từng cơn… nó xuất tinh ào vào trong lồn chị.

Chưa bao giờ nó có được cảm giác sung sướng như hôm nay.

Bạn đang đọc truyện Chị Liên hàng xóm tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chi-lien-hang-xom/

Mệt quá… rút con cu ra nó nằm vật sang bên cạnh chị.

Đẹt… nó ăn thêm 1 phát tát nữa từ chị.

– Đồ khốn nạn… tại sao lại mày lại làm như thế với chị.

Vừa khóc chị vừa nói… giọng đầy căm hờn sen lẫn 1 cái gì đó cay đắng.

Nó không nói gì… nó mặc lại quần áo cho chị rồi ngồi xuống cạnh chị.

– Em xin lỗi…

– Đừng xin lỗi đồ đểu… – chị vẫn khóc.

Tại em thích chị quá nên em mới làm thế.

– Tránh xa ra… đồ đểu cáng.

– Chị cũng cần người chia sẻ, vậy tại sao không thể chấp nhận em? Nói rồi nó lấy con N72 ra mở đoạn video nó quay chị đang tự thỏa mãn trong phòng tắm…

– Tại sao… tại sao không thể chấp nhận em?

Nói rồi nó đưa đoạn video cho chị xem.

Chị im lặng… nét mặt chị tỏ rõ vẻ ngượng ngùng.

Thấy chị im lặng nó tiến sát lại ôm chị vào lòng.

– Vậy ra từ trước đến giờ còn nhìn trộm nữa… vừa nói chị vừa đẩy mạnh nó ra.

– Em xin lỗi… tại em vô tình nhìn thấy chị thôi…

Chợt nó giật mình… khi nãy nó xuất vào chị nhiều lắm mà lại không có bao khiến nó lo quá.

– Khi nãy em cho vào trong chị nhiều lắm… bây giờ phải sao hả chị… – giọng nó lí nhí hỏi chị.

Chị cúi mặt im lặng không nói gì.

Lo quá… nhỡ đâu có vấn đề gì thì nó chết… nó đang suy nghĩ thì giọng nói chị cất lên.

– Đặt vòng rồi…

Nghe được câu này nó đã yên tâm phần nào hơn.

– Chị có lỗi với anh Chiến… có lỗi với thằng Thanh và thành… chị lại bật khóc.

– Em xin lỗi… là do em.

– Chuyện này mà đồn ra ngoài thì chỉ có nước chết… chị nói.

– Em không nói chị không nói thì có ai biết… nó ôm chị vào lòng khẽ nói vào tai chị.

Chị đẩy nó ra co ro gục mặt xuống gối khóc thút thít… nó chẳng biết nói gì với chị ngoài 2 từ xin lỗi.

Giường như bỏ mặc ngoài tai những lời nói của nó chị vẫn cứ khóc… mái tóc xõa ngang lưng nhìn chị lúc đó đáng thương quá.

– Ra khỏi đây.

– Về… về đi… chuyện này dừng lại ở đây… về. Và đừng để người ngoài biết chuyện hôm nay…

2 mắt chị đỏ ửng vì khóc… khuôn mặt tỏ rõ vẻ mệt mỏi vì kiệt sức trọng cuộc giao phối.

Nó chỉ biết im lặng nhận lỗi bởi bây giờ nó có nói gì với chị cũng là vô nghĩa… có lẽ chuyện tối nay như 1 cú shock với chị. Và Có lẽ chị cũng không thể ngờ đến chuyện đứa em hàng xóm lại giám làm chuyện tày trời như thế.

– Mẹ ơi… mẹ… Mẹ xong chưa con vào đi tiểu… tiếng thằng Thanh vọng lại gần phòng tắm.

Nó và chị giật bắn mình. Nó luống cuống đứng lên núp sau móc treo quần áo. Còn chị thì gạt nhanh nước mắt nói vọng ra.

– Chưa. Chờ mẹ tí mẹ đang tắm… con ra vườn đi tạm đi.

– Ứ… nhanh lên ra vườn tối sợ lắm.

– Vậy lên nhà chờ mẹ 1 tí. Nhá.

– Nhanh lên đấy con.

– Uk. – Giọng chị run run.

Nguy hiểm tạm thời qua đi… phù… haiz.

– Về đi về nhanh lên không thằng Thanh nó nhìn thấy… – vừa nói chị vừa cầm tay dắt nó ra khỏi cửa.

– Vậy em về đây… – nó chào chị rồi vọt qua cái tường rào lao thẳng về nhà.

Tối hôm đó nó không tài nào ngủ được. Cứ chợp mắt là hình ảnh chị khóc lóc van xin nó lại hiện ra… nó thấy nó có lỗi với chị nhiều quá nhưng nó cũng không hiểu tại sao nó lại làm như thế với chị… (giờ nghĩ lại lúc đó liều thật… vớ vẩn đi tù bóc lịch như chơi thế mà vẫn dám làm… chắc là chị không muốn bị người ngoài xì xèo và lại chị cũng có nhu cầu nên mới im lặng chứ nếu làm ra thì chỉ có đi bóc lịch)

Chui ra khỏi màn phì phèo điếu thuốc cho đỡ buồn.

Chị là người đàn bà đầu tiên trong cuộc đời nó. Nó có đã có được chị nhưng sao trong lòng nó cảm thấy hụt hẫng quá…

Nó có được chị bằng 1 cách chẳng mấy gì tốt đẹp. Nó chiếm được thể xác chị nhưng tâm hồn của chị lại không thuộc về nó.

Chẹp… phù… thôi kệ.

Nó mở cửa ra ngoài đi vệ sinh… hix… từ lúc nó giao hợp với chị con cu nó bỗng nhiên sưng tấy, đi tiểu cũng thấy buốt… khó chịu quá… không biết có bị sao không nữa.

Chẳng hiểu ma xui quỷ dỗi thế nào nó rón rén lại gần tường hoa ngó sang nhà chị.

Chỉ đơn giản nó muốn biết chị đã ngủ hay chưa thôi.

Ánh điện sáng hắt qua khe cửa phía sau nhà. Chị vẫn chưa ngủ sao. Lòng nó lại rối bời với cả đống suy đoán về chị.

“Bong… bong… bong.”

Giật hết mình. Tiếng kẻng quen thuộc ở đâu đó vọng lại báo hiệu đã 10h tối… thời điểm mọi người trong xóm đã chìm trong giấc ngủ vậy mà giờ này vẫn có 2 người thức khuya nghĩ suy. Nó cứ đứng chờ… chờ cho đến khi ánh điện kia tắt đi để nó yên tâm phần nào về chị. Rồi mới vào giường đi ngủ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...