Chị Nguyệt
Chương 44
Về đến nhà cô Hiền đang đợi chúng tôi, cô có vẻ nhẹ nhõm khi nhìn thấy chúng tôi. Nga xin lỗi cô vì về muộn mà không thông báo.
– Cô chỉ hơi sốt ruột thôi, hôm nay các cháu về muộn hơn mọi ngày. Vào tắm rửa đi, để cô hâm lại thức ăn, rồi ăn cơm kẻo đói.
Chúng tôi cùng đi vào nhà.
– Anh muốn con trai hay con gái trước?
Chị lại hưng phấn hỏi khi tôi đang xả nước lên người tắm cho chị.
– Con của chúng ta, con nào anh cũng muốn.
– Em sẽ phải sinh cho anh một con trai.
– Con gì chả là con, con gì anh cũng yêu.
– Phải có con trai để nối dõi tông đường. Nếu anh mà không có con trai là mắc tội bất hiếu đấy.
– Cho con nào là do số trời. Là phúc đức của ông bà, bố mẹ, gia đình em đừng quá cưỡng ép như thế.
Tôi bật cười và hôn lên môi chị để chị quên đi suy nghĩ vừa rồi.
Cô Hiền đã sắp bàn ăn sẵn sàng, hai món mặn, một món canh, một món rau. Từ hôm tôi về đây, chưa thấy cô nấu ăn trùng nhau bữa nào. Tôi ăn rất ngon miệng để bù đắp năng lượng đã tiêu tốn và cũng do cô Hiền nấu rất ngon.
– Cứ ăn cơm nhà như thế này cháu có khi chẳng thể ăn ở ngoài được nữa.
Ăn xong quả chuối cô Hiền đưa, tôi vuốt bụng no căng của mình, nói với cô Hiền.
– Em cũng đang lo mình sẽ béo lên mất.
Cô Hiền vui vẻ cười, tôi chợt nghĩ đến một chuyện.
– Hôm nay thợ đến lắp phòng xong chưa cô?
– Họ lắp xong phòng rồi, mai đến lắp thiết bị nữa là xong.
– Vậy tuần sau sẽ mua thiết bị luyện tập, em hàng ngày sẽ phải bỏ thời gian để tập nhé.
– Ừm… nhưng em sẽ không béo lên đâu.
– Tập để cho sức khỏe mà. Anh sẽ lên lịch tập cho em.
– Vâng… nhưng anh phải tập cùng em cơ.
– Được, nếu em mà lười biếng anh sẽ phạt. Với lại, em phải bớt ăn đồ ăn vặt, anh sẽ nhắc Kim Anh.
– Đừng mà… em sẽ hạn chế. Anh không thấy em không ăn vặt ở nhà nữa à?
– Anh thấy tủ ở cơ quan em chất đầy đồ ăn vặt, chắc em vẫn ăn vặt thay bữa trưa đúng không?
– Đâu có đâu… à… thỉnh thoảng thôi.
Cô Hiền nhìn chúng tôi nói chuyện, bỗng nhiên xem vào.
– Ăn nhiều đồ ăn vặt không tốt đâu, vừa làm ngang dạ lại thiếu chất. Đặc biệt sau này cháu mang thai em bé, thói quen này sẽ khiến cháu không muốn ăn gì khác ngoài đồ ăn vặt, sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của em bé.
– Thấy chưa, em nghe cô Hiền nói chưa. Tuần tới, anh sẽ mang hết đồ ăn vặt của em bỏ đi, sẽ nghiêm khắc yêu cầu Kim Anh.
Chị Nga xụ mặt lại. Cô Hiền tủm tỉm nhìn chị Nga cười.
– Con gái ăn vặt một chút cũng được.
Tinh thần chị Nga bỗng trở nên tươi tỉnh hẳn.
– Nhưng mà đồ ăn vặt ở ngoài không đảm bảo và không hợp vệ sinh. Nếu cháu thích, cô sẽ làm mứt hoa quả và hoa quả sấy cho cháu. Nhà mình có lò nướng làm cũng tiện.
– Sao cô cái gì cũng biết vậy?
Tôi tán thưởng.
– Tại vì chủ nhà đầu của cô thuê cô để chăm con dâu có chửa, nên họ cho cô đi học lớp chăm sóc thai phụ và lớp nấu ăn nữa.
– Bọn chúng cháu đúng là có được báu vật rồi.
Chị Nga nhìn cô, ánh mắt có vẻ tha thiết.
– Cô ở lại giúp chúng cháu nhé, càng lâu càng tốt, nếu cô có yêu cầu gì cứ nói với bọn cháu.
– Cô chẳng có yêu cầu gì, bố mẹ cô cũng mất rồi, mấy anh chị thì có gia đình riêng, con gái cô cũng đã lấy chồng. Nếu các cháu cần, cô sẽ giúp đến khi nào không giúp được thì thôi.
– Vâng. Cháu cảm ơn cô. Mai chúng cháu về đón cả cô Duyên nữa, cô cũng sẽ có thêm bạn, cô Duyên cháu cũng có người trò chuyện.
Sau bữa, tôi và chị Nga lại đi bộ dạo quanh nhà và tiện thể kiểm tra căn phòng lắp ghép. Căn phòng được lắp hoàn toàn bằng kính, chia làm hai một bên là phòng tập, một bên là phòng làm việc của tôi chạy hết chiều ngang cái mái nhà, mỗi phòng khoảng hơn chục mét vuông.
– Anh sẽ đặt ở đây một cái máy tập đa năng, một xe đạp tập và một trụ đấm bốc. Mỗi ngày chỉ cần tập nửa tiếng thôi.
– Vâng, nhưng anh phải tập cùng em đấy.
– Được, mèo lười.
Khi quay vào nhà, cô Hiền đưa tôi cái máy quay, làm tôi chợt nhớ ra hôm qua thằng Ngọc cho mượn để quay lai buổi cầu hôn của tôi, không biết có quay hết không. Chị Nga mừng rỡ lấy ngay cái máy quay, hứng thú bật xem trên cái màn hình bé tí, cuối cùng chị bắt tôi phải nối vào tv.
Tôi đi vào bếp pha cho chị ly trà hoa khô, còn tôi pha cho mình một ly café cappuccino có thêm một ít whiskey. Chị Nga để toàn bộ tâm trí vào đoạn phim, khi tôi ngồi xuống chị ngồi vào lòng tôi để tiếp tục xem say sưa, trong hơn một tiếng cảm xúc của chị thay đổi liên tục, lúc thì cười như nắc nẻ, có lúc thì lại sụt sịt khóc. Tôi không bị cuốn hút nhiều vào đoạn phim mà bị hấp dẫn bởi cơ thể đang cuộn trong lòng tôi. Gần một tiếng đồng hồ tôi phải chịu đựng sự hưng phấn khi bàn tay tôi luồn dưới áo chị ôm gọn bầu ngực tròn săn chắc của chị.
Cuối cùng đoạn phim cũng hết, đoạn sau chỉ là cảnh chiếc bàn trống và cô Hiền đang thu dọn đồ. Lúc này chị mới phản ứng với sự vuốt ve của tôi, hơi thở của chị trở nên nặng nhọc, người uốn ép trong lòng tôi.
– Vào phòng đi anh.
Chị vùng dậy khỏi lòng tôi kéo tay tôi đi nhanh về phòng ngủ.
Đến bên giường chị chủ động cởi cái áo bông và cả chiếc quần đang mặc, trần truồng chui vào chăn. Tôi cũng không vội vàng, cởi bỏ bộ quần áo mặc nhà kẻ ca rô rồi mới lên giường chui vào chăn cùng chị.
Hai tay chị giang ra đón lấy cơ thể tôi ôm vào, đôi môi chị chủ động đón lấy môi tôi với cái hôn nóng bỏng. Sau cái hôn dài, tôi rời môi hôn khắp khuôn mặt chị, ngậm cái tai của chị cái lưỡi cuốn lấy cái dái tai mút vào miệng, sau đó vẽ vòng xung quanh cái vành tai, đầu chị co lại run rẩy sau đó là cái rùng mình. Môi tôi rời tai chị chuyển xuống cái cổ, sau đó xuống cái xương quai xanh, rồi chuyển xuống hai bầu ngực, khắp người chị nổi đầy những nốt da gà sau mỗi cái rùng minh khi môi tôi đang du ngoạn cộng thêm hàm râu đang quét lên da chị di chuyển cùng đôi môi. Sau khi say mê ngậm mút bầu vú, môi tôi lại chuyển xuống cái bụng phẳng lỳ của chị, hôn vào cái lỗ rốn tròn sâu xinh xắn. Khi môi tôi đi xuống đám lông mềm mại ở bụng dưới của chị, người chị cũng bắt đầu có những con run rẩy khiến người chị thỉnh thoảng lại nảy lên một cái. Khi môi tôi ôm lấy cái lồn, cái lưỡi của tôi quét một đường vào giữa cái khe hớp một hớp nước trong thì hai đùi chị cũng rung lên đập đập vào hai bên đầu tôi, người hơi ưỡn cong lên miệng phát ra một tiếng rên lớn. Tôi vẫn say mê với cái lưỡi của mình, vét hết chất lỏng trong suốt đang không ngừng chảy ra. Người chị vẫn tiếp tục run rẩy, những tiếng hừ hừ phát ra càng nhiều, sau đó tay chị kéo mạnh tóc tôi lên, tôi đưa người lên theo cánh tay của chị.
– Vào… trong… em… đi… anh…
Tiếng chị thoảng qua trong cơn run rẩy, hai chân chị vội vã ôm lấy mông tôi, mông chị hãy lên sốt ruột đón cái buồi tôi đi vào. Cả người tôi cũng rùng rùng xao động khi cái buồi được cái lồn của chị đón lấy kéo vào trong. Tâm trí tôi trôi đi theo bản năng, cái buồi ra vào lồn chị cũng không còn kiểm soát được nữa, cả người tôi căng bùng lên như có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Người chị càng rung lên dữ dội cùng với sự bập bùng của khoái cảm đang như muốn thoát khỏi cơ thể tôi bắn ra bên ngoài.
– Anh… ơi… anh… ơi…
Tiếng chị vội vã thoang thoảng đến như từ nơi rất xa, càng làm cho sự bập bùng của tôi thêm mãnh liệt và cuối cùng nó cũng thoát ra khỏi giới hạn chịu đựng của tôi, nổ tung làm tôi tâm trí tôi trở trắng xóa kèm theo đó là toàn bộ tinh lực ào ào tuôn ra từ cái buồi bắn thẳng vào lồn chị. Chị cũng hét lên một tiếng thất thanh, sau đó cả người rùng rùng giật lên dữ dội, sau đó lịm đi, rồi lại tiếp tục giật lên từng cơn mãi cho đến khi tinh trùng của tôi khô kiệt thì sự rung động của chị mới từ từ dịu lại, sau đó dần dần tĩnh lặng và bất động. Tôi cũng phải mất một lúc lâu mới thoát khỏi sự tê liệt, phổi mới bắt đầu vội vã co bóp để lấy oxy vào người, miệng tôi há ra vội vã hớp từng ngụm không khí hỗ trợ cho hai lá phổi. Chị cũng bắt đầu như vậy, sau sự bất động, là sự phập phồng của lá phổi cũng đang vội vã nạp oxy vào người. Siết chặt lấy cơ thể đang phập phồng của chị, tôi lật người sang ôm chị trên ngực. Và sau đó, thiếp đi lúc nào không biết.
… Bạn đang đọc truyện Chị Nguyệt tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chi-nguyet/
Tôi tỉnh dậy, cả người khoan khoái, tinh lực lại tràn đầy, chị vẫn đang yên tình ngủ, khóe miệng vẫn còn vương nụ cười thỏa mãn, cánh tay ôm vòng qua ngực tôi. Nằm yên một lúc, tôi nhẹ nhàng dịch người ra ngoài, khép lại cái chăn sát vào người chị và xuống giường đi vào nhà tắm. Sau khi làm vệ sinh buổi sáng, tôi thay bộ quần áo thể thao, ra khỏi phòng lấy đôi giày chạy và bắt đầu cữ chạy buổi sáng của mình. Hôm nay thứ bảy, tôi tăng cữ chạy lên gấp đôi thành bốn vòng từ nhà ra đến sát đường cao tốc. Khi kết thúc bốn vòng, cả người hư thoát, nhưng lại tràn ngập sự sảng khoái.
Tiếng chị đang vui vẻ vọng ra từ khu bếp cùng với tiếng cô Hiền, tôi cũng không tạt qua mà đi thẳng về phòng. Tắm rửa sạch sẽ mặc lại bộ quần áo mặc nhà, tôi mới vòng ra ngoài phòng ăn. Chị Nga đang đứng cạnh bếp chăm chú nhìn vào cái nồi đang bốc khói nghi ngút, tay lăm lăm cầm cái vớt bằng inox. Kệ cô Hiền đang đứng bên cạnh, tôi tiến lại sau lưng chị ôm lấy eo chị và hôn một cái lên vành tai chị.
– Em lại định chơi trò đấy?
Tôi trêu chị, cô Hiền không để ý đến hành động âu yếm của chúng tôi, mỉm cười đang nêm nếm cho nồi nước ninh đang sôi bên cạnh.
– Em đang làm gì. Anh mới đang nghịch đấy, để yên cho em làm, nếu hỏng anh sẽ biết tay em.
Cô Hiền đứng bên cạnh giải thích.
– Hôm nay ăn mỳ gạo, Hiền đang luộc mì. Sắp xong rồi.
Rời vòng eo của chị Nga, tôi quay sang chiếc máy pha café.
– Sáng nay em uống café không?
– Vâng, anh làm cho em đi.
Tôi gật đầu, bật máy và nhồi café vào cốc ép. Sau đó lấy sữa đổ vào bình đánh bọt. Đèn báo sẵn sàng đã bật, tôi bấm nút, dòng cà phê chảy ra rơi vào hai cái ly. Sau đó bật vòi hơi để đánh bọt sữa, lần này tôi không vẽ từ bình sữa nữa, mà đổ đủ sữa vào cốc, sau đó dùng thìa vớt bọt sữa phủ lên trên ly café rồi chấm café từ cố của tôi viết dòng chữ “Anh yêu em!” Lên lớp bọt trắng. Khá ổn, dù chữ viết không đẹp lắm nhưng vẫn dễ đọc.
Cẩn thận bưng ly café ra bàn ăn, tôi đặt xuống chỗ chị sẽ ngồi, rồi bắt đầu nhấm nháp ly café của mình. Một lát sau, cô Hiền bưng ba tô mì bốc khói thơm lừng cùng một đĩa rau thơm. Chị Nga nhìn thấy ly café cất tiếng cười lanh lảnh.
– Chữ xấu, nhưng tình yêu em nhận.
Chị cầm cốc uống một ngụm làm hàng chữ bị biến dạng, nhìn một lát, đôi môi xinh xắn của chị đưa xuống hút hết những dòng chữ trên đó, sau đó đưa cái lưỡi hồng xinh xắn liếm một vòng quanh môi. Ánh mắt tình từ liếc sang tôi.
– Em cũng yêu anh!
Sau bữa sáng ngon lành, chúng tôi cũng lên xe về quê.
Nhà con rể cô Hiền ở xã khác, cách quê tôi năm sáu cây số. Đỗ xe để cố xuống và lấy cho cô túi quà cho cháu cô, tôi và chị Nga quay xe để về nhà.
Cô Duyên đón chúng tôi ở cổng, ríu rít khoác tay chị Nga đi vào nhà, còn tôi đánh xe vào sân.
Cô Duyên mừng rỡ khi chúng tôi thông báo chuyện của mình, cô có chút ngập ngừng khi chúng tôi muốn đón cô ra ở cùng chúng tôi, nhưng khi nghe chị Nga nói chuyện sẽ sinh em bé sớm, cô liền đồng ý ngay lập tức. Sau đó lại tất bật kéo chị Nga đi đến nhà chú phụ trách tư pháp xã để làm giấy tờ cho chúng tôi.
Còn lại tôi một mình, tôi quyết định sang nhà thằng Sáng thăm con nó. Thằng Sáng vừa sinh con đầu lòng, khi tôi đến nó cũng đang tất bật pha sữa, thằng bé rất kháu khỉnh, tôi lấy ra cái phong bì mừng đưa cho nó. Sau đó, nó nằng nặc kéo tôi đi uống rượu, tôi từ chối mấy lần nhưng vợ nó cũng nói thêm vào với lại nhìn vẻ háo hức của nó, tôi cũng xiêu lòng. Tôi và nó kéo nhau ra quán cháo lòng của cô Sáu, giờ đã gần buổi trưa quán bắt đầu đông. Ngày xưa khi tôi còn ở làng, quán của cô sáu chỉ bán buổi sáng, nhưng giờ làng tôi bắt đầu đã đầy vẻ phố thị, nhà ống đã thay cho những nhà vườn ngày xưa, cũng nhờ thế quán cô Sáu giờ bán cả ngày.
Cô Sáu vẫn dáng béo tròn, tiếng cười sang sảng, nhận ngay ra tôi khi chúng tôi bước vào. Con gái cô ngày xưa mũm mĩm để tóc hai bím giờ đã trổ mã thành thiếu nữ khá xinh xắn chẳng giống mẹ chút nào, hai bím tóc cụt ngủn ngày xưa giờ đã nhuộm thành màu nâu thả dài sau lưng, chiếc váy hơn có chút ngắn nhảy lên theo mỗi bước đi khoe cái đùi tròn lẳn trắng trẻo. Chiếc áo hoodie với dòng chữ kỳ quặc trước ngực phần nào phù hợp với thời tiết mùa đông.
– Mày biến đi đâu mấy năm giờ mới thấy mặt.
Chào đón tôi là tiếng cô Sáu sang sảng vang lên.
– Mấy năm không gặp mày đã biến thành bộ dáng nam tử hán. Con bé Mai lớn rồi đấy, mày rước đi hộ cô.
Tôi cười ha ha đáp lại cô.
– Cô vẫn đầy nội lực như ngày nào, thời gian hình như không có chút tác động nào đến cô.
– Nội lực cô vẫn thâm hậu, không gì lay chuyển nổi, cả ông trời.
Cô cũng quên ngay chuyện con bé Mai. Ngày xưa khi còn ở nhà, tôi rất thích bẹo cái má bầu bĩnh của cô bé làm nó thỉnh thoảng lại giận dỗi, cô Sáu lại nói “Mày để anh ấy ghẹo một chút thì có sao. Sau này tao còn tính gả mày cho nó đấy”.
– Hai đứa mày ăn gì? Thôi cô không hỏi nữa, cứ một đĩa đầy đủ. Mai! Ra dọn bàn cho hai anh này.
Con bé Mai lí nhí gì đó, rồi đi đến bàn chúng tôi, ánh mắt len lén nhìn tôi, hai má đỏ bừng. Nhìn nó, tôi lại nghĩ đến đôi má phúng phính ngày xưa, phải dằn lại để không đưa tay bẹo má nó.
– Mau thật. Giờ đã là thiếu nữ xinh đẹp. Năm nay em học lớp mấy rồi?
– Em… học lớp mười hai.
Con bé e thẹn trả lời. Sau đó cầm cái khăn lau bỏ đi mất. Chẳng biết nó chạy đi đâu, cô Sáu gọi mấy tiếng không thấy bực tức càu nhàu mấy tiếng, rồi bưng đĩa lòng lại bàn chúng tôi.
– Mày lấy vợ chưa?
Đặt đĩa lòng xuống, cô nhìn tôi hỏi.
– Cháu có vợ rồi.
– Tiếc thật lại hụt rồi, cô đã chấm máy từ ngày xưa. Thế vợ mày là ai?
Tôi nhìn cô cười nhưng không trả lời, tôi lại sợ cái tiếng hay chuyện của cô nói lung tung có khi lại thành chuyện khác.
– Cô lấy cho cháu hai chai beer lạnh.
Thằng Sáng lên tiếng, cô Sáu ngúng nguẩy cái mông to tướng quay đi mở tủ lạnh lấy hai chai beer mang ra. Rót beer vào cái ly thủy tình, thằng Sáng đưa lên cụng với tôi, sau đó uống một hơi.
– Mày lấy vợ rồi à?
– Lấy thì chưa, nhưng bọn tao đã hứa hôn và đang làm đăng ký.
– Chị Nga à?
– Ừ, đúng rồi.
– Tao biết mà.
Tôi cười hì hì, không nói gì thêm.
– Hôm trước hội trường cấp ba, có bà chị đi tìm mày đấy.
– Chị gì?
– Tao không biết nhưng học trên mình một lớp. Khá xinh, ngực rất khủng.
Tôi chợt nhớ đến chị, người đầu tiên cho tôi biết đến tình dục nam nữ.
– À vậy à, có lẽ tao biết.
– Còn cô giáo dạy đội tuyển của bọn mày nữa, còn có con bé lớp trưởng lớp mày cũng hỏi mày, nói chung nhiều người hỏi thăm lắm. Tao chưa hỏi mày, nên cũng dám đưa số liên lạc của mày cho ai.
– Ừ, không sao, đám bạn học cũ có hỏi thì mày cứ đưa số của tao cho bọn nó. Dạo này máy thế nào?
– Bọn tao cũng ổn. Vẫn kinh doanh của hàng quần áo và mỹ phẩm trên phố, không giàu nhưng đủ sống.
– Nào uống đi. Uống hết chai này thôi nhé, tao cũng chuẩn bị phải về ăn cơm không cô Duyên lại mắng.
– Này, dạo này lão chồng cũ thỉnh thoảng lại xuất hiện quấy rầy cô ấy.
Tôi ngỡ ngàng vì không nghe cô Duyên nói gì. Thằng Sáng trấn an tôi.
– Mày yên tâm đi, tao đã dặn đám thằng Sửu rồi, nếu lão xuất hiện nữa sẽ xử lý lão.
– Ừ, nhưng lão không có cơ hội đâu, tao sẽ đưa cô tao ra ở cùng bọn tao.
– Vậy cũng tốt, đỡ bị đám lão Hạnh quấy rầy.
– Sao… lại có chuyện gì à?
– À… không có gì, chỉ là lão ấy đi thoát ly kiếm được tí tiền, mà lão lại mất rồi, nên dạo này để ý tới cô Duyên. Lão tung tin đồn linh tinh, làm cô Duyên tức giận mấy lần.
Tôi nhăn mặt, cô tôi chẳng bao giờ nói với tôi những chuyện này. Cái làng tôi ngày càng hủ bại, đưa cô đi cũng là cái tốt, như cô Duyên ở một mình lại có nhan sắc thật sự không an toàn và tôi cũng không an tâm.
– Tao đưa cô tao đi, chắc cũng ít về quê. Bọn mày còn lại có vài thằng, nhớ giữ liên lạc và nếu có chuyện gì nhớ gọi cho tao.
– Mười mấy thằng ngày xưa ở làng, giờ thằng chết, thằng đi tù, con lại nhõn mấy đứa.
Tôi cũng thở dài, sau khi cơn lốc đô thị đổ về làng tôi kèm theo một loạt các vấn nạn xã hội như hút chích, đĩ điếm, trộm cắp quét gần hết lũ bạn tôi hồi bé, thằng thì chết vì nghiện, thằng thì trộm cắp đi tù rồi chẳng biết lang bạt đi đâu, thằng thì đi ăn trộm bị đánh đến chết.
Uống nốt chai beer và gắp miếng lòng tiết cho vào bát thằng Sáng, tôi đứng dậy thanh toán tiền và cùng thắng Sáng rời quán, cũng không để ý con bé Mai bây giờ mới thập thò từ trong nhà trong đi ra.
Khi tôi về đến nhà, cô Duyên và chị Nga đang vừa nấu cơm vừa rì rầm nói chuyện trong bếp, thấy tôi đi vào chị Nga phẩy phẩy tay.
– Anh đi ra ngoài, đàn ông không được vào bếp.
Cô Duyên cười đồng tình, làm tôi lại phải lủi thủi quay ra. Không có việc gì làm, tôi vào phòng của mình, tần ngần nằm xuống giường nhìn ngó xung quanh. Ngẫm nghĩ một lúc, tôi vùng dậy đi ra tiệm tạp hóa mua một cuộn nilon, băng dính rồi quay về đóng gói kỹ càng tất cả sách vở và đồ dùng cá nhân xếp vào trong cái tủ đứng. Sau đó lại sang phòng chị Nga cũng dọn tương tự, thu gọn tất cả cho vào tủ của chị. Đặt lưng lên chiếc giường của chị Nga, sau đó tự nhiên thiếp đi.