Chinh phục gái đẹp - Chương 1

Chương 67



Phần 67

Cha của Giang Hàm Thiến đồng ý ngày hôm sau sẽ gặp mặt Đinh Nhị Cẩu, cho nên Nhị Cẩu phải ở lại tỉnh thành một buổi tối, ngày hôm sau hắn cùng với Giang Hàm Thiến cùng đi đến văn phòng làm việc của Giang Thành Kiến.

– Cha… đây chính là người bạn học Đinh Trường Sinh mà con đã nói, bây giờ đang làm cán bộ thôn ở thị trấn Lâm Sơn, muốn nhờ cha hỗ trợ cho chút chuyện!

– À chào cậu, ngồi đi!

Ngoài ý liệu của Đinh Nhị Cẩu, Giang Thành Kiến là một người đàn ông tuổi trung niên hoạt bát, thoạt nhìn cũng bất quá chừng hơn bốn mươi tuổi, tuy rằng ngoài mặt đối Đinh Nhị Cẩu rất khách khí, nhưng cũng nhìn ra được, trong ánh mắt của ông ta tràn đầy cảnh giác.

– Chú Giang, chú có cái phòng làm việc này rất oai phong nha!

Đinh Nhị Cẩu lấy lòng nói.

– Oai phong cái gì, căn phòng này không phải của mình, chỉ là phòng mướn!

Giang Thành Kiến không khách sáo chút nào nói thẳng ra.

– Hàm Thiến, con làm ly cà phê cho bạn học của con đi!

Giang Thành Kiến nói.

– Vâng, hai người cứ trò chuyện, cha cũng uống chén trà nhé!

Giang Hàm Thiến nói.

Giang Thành Kiến gật gật đầu, không nói gì, nhìn theo Giang Hàm Thiến đi khuất vào bên trong phòng làm việc.

– Này, tôi cảnh cáo cậu, hãy tránh xa con gái tôi một chút!

Giang Thành Kiến vừa thấy Giang Hàm Thiến vào buồng trong, lập tức nhỏ giọng nói.

– Vâng, cháu bây giờ cũng không có gần với Hàm Thiến đâu, chúng cháu chỉ là bạn học thời cấp ba mà thôi, chuyện này chắc Giang Hàm Thiến cũng đã nói qua cho chú biết, chỉ là mấy tháng trước đây, mới tình cờ tại tỉnh thành gặp lại cô ấy, trước đó thì không hề có liên hệ qua!

– Thật sự?

Giang Thành Kiến tỏ vẻ không tin.

– Đương nhiên là sự thật!

– Vậy vì sao nó lại giúp cậu, chẳng lẽ Hàm Thiến lại tự thương yêu cậu sao?

Giang Thành Kiến lắc đầu.

– Lẽ nào ánh mắt con gái của chú lại kém như vậy, khi chọn cháu?

Đinh Nhị Cẩu mỉm cười hỏi.

– Ha ha, tôi nghĩ nó cũng không kém cỏi như vậy!

Giang Thành Kiến nở nụ cười, thằng nhóc này nói chuyện cũng hài hước đấy.

– Hai người đang tán chuyện gì, mà cười vui như vậy?

– Không có gì, cha chỉ cảm thấy bạn học của con nói chuyện rất vui vẻ!

– Vậy hả cha! Vậy công ty của mình, máy móc có rảnh không, cho Trường Sinh thuê mấy chiếc đi cha!

– Ừ có, nhưng giá tiền thuê, thì tính như thế nào đây?

Giang Thành Kiến nói xong nhìn Giang Hàm Thiến liếc mắt một cái, ý là nhắc nhở cho cô biết là đừng hòng tinh chuyện “ lấy tay không bắt giặc” nhé.

– Vậy chú Giang cứ ra giá trước đi, nếu giá cả có thể chấp nhận được, cháu liền thuê, nhưng nếu mắc quá thì cháu không đủ tiền thuê nổi, cháu cũng sẽ không làm phiền chú nữa, chú cũng là một người làm ăn, không thể để thâm hụt tiền!

Đinh Nhị Cẩu nói.

Giang Thành Kiến vừa nghe hắn nói, thấy cũng không tiện từ chối rồi, hôm nay nếu mình không cho thằng nhóc này thuê máy móc, chỉ sợ chính con gái mình cũng sẽ không đồng ý.

– Cha à, Đinh Trường Sinh bây giờ là đang giúp dân trong thôn sửa đường, không phải vì bản thân mình kiếm tiền, cha năm nào cũng cúng cho hội Hồng Thập Tự hết năm mươi vạn, kỳ này đừng có lấy tiền cho thê máy móc, coi như là cha trợ giúp xây dựng vùng núi đi!

Hừ… nghe đến đây, Giang Thành Kiến sẽ biết con gái cưng của mình sẽ làm hỏng việc, quả nhiên, chính mình vẫn chưa kịp nói giá cả, con gái đã ra chủ ý rồi.

– Vậy không được đâu Hàm Thiến! Trên thị trấn đã cấp cho tôi một số tiền, có bao nhiêu tiền sẽ làm bấy nhiêu, những chuyện khác còn lại, tôi sẽ tìm biện pháp tính sau, chú Giang, hiện bây giờ có mấy chiếc xe chưa dùng tới vậy!

– Có hai chiếc xe đào móc đường, ba chiếc xe nâng hiện đang không có dùng!

Giang Thành Kiến uống ngụm trà, không thèm đếm xỉa đến Đinh Nhị Cẩu nói, đối với chuyện thuê xe này, ông không có hứng thú, bởi vì vừa nhìn ra được, đứa con gái cưng của mình hình như đã thích thằng nhóc này, nếu như mình cho hắn thuê máy móc, như vậy sau này con gái mình sẽ có cơ hội liên hệ với hắn tăng lên rất nhiều, đối với thằng nhóc này, ông nhìn đúng là chướng mắt, mình mặc dù trình độ không có bao nhiêu, nhưng ít ra cũng có đưa con gái có học thức, còn thằng nàythì mới tốt ngiệp cấp ba, tất nhiên không phải là chọn lựa để làm con rể nhà này, phải kiên trì dứt khoát, Giang Thành Kiến muốn con gái mình sau này phải lấy chồng là một người ở trong giới xã hội thượng lưu thì mới hài lòng.

– Cháu không đủ tiền thuê nhiều như vậy, chỉ cần hai chiếc xe đào móc đường, một chiếc xe nâng thôi!

Đinh Nhị Cẩu nói.

– Cha.. bộ cha muốn lấy tiền thuê xe thật à?

Giang Hàm Thiến đi đến bên cạnh Giang Thành Kiến, nhẹ nhàng dùng bàn tay nhỏ mắm lấy bả vai củaGiang Thành Kiến.

– Cậu có thể trả bao nhiêu tiền thuê? Thuê trong thời gian bao lâu?

– Cháu thuê trong ba tháng, suốt cả mùa đông, đến đầu xuân, chắc công trình của chú Giang sẽ có nhiều lên, đến lúc đó cháu sẽ đúng hạn trả lại đấy, còn tiền thuê xe đào móc mỗi chiếc một tháng một vạn, xe nâng một tháng năm ngàn như thế nào được không?

Đinh Nhị Cẩu ra giá thuê.

– Sao nhiều như vậy, Đinh Trường Sinh, ông có rất nhiều tiền lắm hả?

Giang Hàm Thiến vừa nghe Nhị Cẩu nói giá thuê qua, giống nhưng là mình đang nghe lầm vậy, cô gái cảm thấy mình rất mất mặt, Đinh Nhị Cẩu là tới cầu xin mình giúp cho một tay, còn cha mình thì thản nhiên cho thuê với giá tiền nhiều như vậy! Đinh Nhị Cẩu có thể hay không xem thường người nhà mình là kẻ tham tiền đây.

– Giang Hàm Thiến, không nên dính vào chuyện tính toán giữa tôi và và chú Giang, giao tình là giao tình, làm ăn là làm ăn, phải rạch ròi đâu ra đó chứ!

Đinh Nhị Cẩu cười nói.

– Được rồi, cứ theo lời Đinh Trường Sinh nói, tổng cộng ba tháng là bảy mươi lăm ngàn đồng, cái giá này không thể thay đổi nữa, với điều kiện đến lúc đó máy móc xảy ra hư hao, cậu phải chịu tiền phụ trách tu sửa, như vậy thì mới được. Hàm Thiến, con soạn giùm cho cha cái bản hợp đồng cho thuê xe !

Giang Thành Kiến tuy thật tâm không tình nguyện cho thuê xe, nhưng ông ta thật sự không còn cách nào khác vì yêu cầu của đứa con gái cưng của mình.

– Vâng, sau khi trở về nhà, cháu sẽ nhờ kế toán trong thôn chuyển tiền cho chú, còn máy móc thì khi nào thì vận chuyển đến chỗ cháu vậy?

– Lập tức ngay bây giờ là có thể vận chuyễn mang đi!

– Quá tốt rôì, như thế này đi, vừa vặn cháu còn ở lại tỉnh thành, sẽ mang máy móc một lượt trở về, sau đó sẽ chuyển tiền đánh tới, chú Giang cứ an tâm!

– Ừ…cũng được, tôi sẽ sắp xếp xe vận chuyển!

Giang Thành Kiến cầm lấy điện thoại trên bàn, bắt đầu liên hệ đoàn xe.

Chờ qua một ngày, Đinh Nhị Cẩu cùng với đoàn xe máy móc đã trải qua một đường vất vả cũng đã về tới thôn Lê Viên, toàn bộ trong thôn đều sôi trào bừng bừng bàn tán, có thêm các loại máy móc này, tiến độ thi công sẽ tăng nhanh rất nhiều, có khả năng mùa xuân sang năm con đường có thể hoàn thành sửa xong.

Việc thôn Lê Viên sửa đường các vấn đề đã toàn diện tiến dần vào quỹ đạo, Đinh Nhị Cẩu cảm thấy lúc này, hoàn toàn có thể giao cho Lưu Hương Lê cầm đầu,với ủy ban thôn cùng Lưu Tam giám sát công trình xử lý, hắn có thể lui ra ngoài nghỉ ngơi một chút.

Quả thật gần đây vì luôn hoạt động, hắn cảm thấy thân xác mình có chút rêm mỏi, nên tranh thủ trong lúc dưỡng sức, giở lại quyển sách cổ bách khoa “ Sơn Hải Kinh “ nghiên cứu phần hướng dẫn xoa bóp và bấm huyệt, cũng may là phần này có hình minh họa, nên Đinh Nhị Cẩu lãnh hội cũng không có khó khăn gì lắm, với tố chất khá thông mình nên trãi qua một tuần miệt mài tự học, hắn đã có thể tự thực hành xoa bóp trên thân thể mình một cách thuần thục, khá tốt hiệu quả cao khi cảm thấy khi áp dụng xoa bóp thì toàn thân có vẻ sảng khoái hơn rất nhiều, này là xát, xoa, day, ấn miết, phân, hợp, véo, âm, điềm, bóp, đấm chặt, lăn, phát rung, vê, vờn v.v… những thủ thuật này hắn cứ dựa theo hình vẽ minh họa mà sử dụng, chỉ có những chỗ bấm huyệt là chưa hiểu nhiều lắm, hắn dự định hôm nào có dịp sẽ tìm thầy của Đỗ Sơn Khôi nhờ hướng dẫn dạy dỗ thêm.

Nhưng sự tình thường thường là không như mình mong muốn.

Vào một buổi sáng tinh mơ vào cuối tuần sau, hắn đã bị điện thoại của Khấu Đại Bằng đánh thức.

– Chú à, có chuyện gì không? Hôm nay là cuối tuần, chú không có nghỉ ngơi à?

Đinh Nhị Cẩu bị đánh thức, nhăn nhó nói.

– Nói ít lại đi, mau dậy đến chỗ của chú, hôm nay là thứ bảy, sáng thứ hai tới, bí thư Trịnh sẽ đến thôn Lê Viên thị sát, cháu chạy lên thị trấn một chuyến, chúng ta họp bàn về chi tiết cuộc thị sát này, bí thư Điền của thị trấn cũng muốn nghe qua trước, một chút báo cáo của cháu về công tác ở thôn Lê Viên.

Khấu Đại Bằng nóng nảy nói.

– Cái gì? Đến thôn Lê Viên thị sát, lúc này thì có cái gì mà thị sát, lê trái thì đã bán hết rồi, đâu còn gì nữa mà ngó tới?

– Mau đến đây đi, đừng có nói nhảm nhiều, tâm tư của lãnh đạo đâu phải là để cho cháu dễ dàng đoán trúng, nhanh chút lên đi, hai giờ nữa, chú mà không thấy cháu, thì cũng đừng tới nữa!

Nói xong Khấu Đại Bằng liền cúp điện thoại.

Nằm ở trong chăn êm ấm, Đinh Nhị Cẩu trong lòng ngổn ngang rối như tơ vò, Trịnh Minh Đường từ trên huyện bỗng nhiên đến tới nơi khỉ ho cò gáy này làm gì, chẳng lẽ tự nổi lên hứng thú, muốn đến xem đường này có khả năng sửa được không, nếu thật là như vậy, biết đâu hy vọng con đường mới của thôn Lê Viên, có thể từ con đường rãi bằng cát đá, biến thành vùng đất bằng phẳng trãi lớp nhựa đường nếu lãnh đạo trên huyện ủng hộ, việc này là chuyện tốt à…

Lật đật rời khỏi giường, vội vàng gọi gọi điện thoại cho Lưu Hương Lê, chỉ nói vội là có lãnh đạo sắp đến thị sát, cũng không cần chuẩn bị cái gì nhiều, thật tốt sửa đường là được, tranh thủ tận lực đẩy về phía trước, nhưng nhất định phải chú ý an toàn về con người

Lưu Hương Lê hỏi lại có cần treo lên biểu ngữ, tổ chức dân thôn hoan nghênh các loại không, Đinh Nhị Cẩu suy nghĩ một chút rồi nói:

– Thôi quên chuyện này đi, trước kia thì làm để tuyên truyền, gần đây đã thay đổi cải cách, chúng ta chỉ dựa theo lời của Trung Ương làm chuẩn, không cần làm bảng nghênh đón sáo rỗng phiền phức, chị cứ an tâm lo công việc của mình là được rồi, những chuyện khác không cần phải để tâm tới, khi nào lãnh đạo đến, em báo cho chị biết trước, chỉ một mình chị đến ủy ban thôn nghênh tiếp một chút là được, em dự đoán rằng bí thư Trịnh sẽ đi thẳng tới hiện trường con đường đang thi công để quan sát, chị cứ làm thật tốt công tác thi công là được!

Dù trời sáng sớm còn rất lạnh, Đinh Nhị Cẩu cưỡi xe máy một mạch chạy tới ủy ban thị trấn Lâm Sơn, mà trong lúc này ủy ban thường vụ thị trấn Lâm Sơn đang mở cuộc họp, mà ngay cả thị đội trưởng vũ trang La Hậu Sinh cũng bị lôi kéo đến đây.

– Mọi người tự tìm hiểu một chút đi, kỳ này bí thư Trịnh lần đầu tiên đến thị trấn Lâm Sơn, đặt biệt nhất là xuống thị sát ở thôn Lê Viên, trước giờ chuyện xuống thôn của lãnh đạo huyện, ở đây là chưa từng có tiền lệ, vì thế công tác bảo vệ an toàn nhất định phải làm cho thật tốt!

Bí thư thị trấn Điền Gia Lượng nói xong, nhìn thoáng qua một loạt mọi người ngồi ở phía dưới, trong đó có cả đồn trưởng Hoắc Lã Mậu.

– Bảo vệ an toàn là một mặt, còn một phương diện khác, chính là bí thư huyện ủy Trịnh Minh Đường muốn thị sát về cái gì, tôi có liên lạc qua với thư ký Tương của bí thư Trịnh rồi, chính thư ký Tương cũng không biết vì sao bí thư Trịnh lại đột nhiên đối với thôn Lê Viên của chúng ta có hứng thú, như vậy sẽ rất khó cho chúng ta biết được mục đích thật sự là gì để mà chuẩn bị!

Điền Gia Lượng cũng biết người mình lâu nay dựa vào là chủ tịch huyện Sở Hạc Hiên phải điều đi nơi khác, cho nên lời nói không còn sắt nét, hăng hái cho lắm, nhưng ông ta cũng muốn thông qua lần này khi bí thư Trịnh Minh Đường thị sát, có thể cùng Trịnh Minh Đường kết nối mối quan hệ, như vậy nếu Sở Hạc Hiên đi rồi, có thể còn một con đường sống, chờ khi Sở Hạc Hiên đứng vững gót chân ở huyện Thanh Thủy, chính mình hoạt động chạy chọt một chút, xin được điều đến huyện Thanh Thủy công tác.

Dĩ nhiên, đây chỉ là ý nghĩ của một mình ông ta, về phần có được hay không, đó là hai việc khác nhau, điều động nhảy qua huyện khác công tác cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.

– Nếu chuẩn bị trước không tốt, dứt khoát sẽ không ổn,chúng ta cứ đem hết tất cả tình huống chân thật nói cho bí thư Trịnh biết, biết đâu có thể bí thư huyện sẽ tranh thủ cho thị trấn Lâm Sơn chúng ta chút ngân sách làm vốn hoặc là đề nghị cấp cho chính sách tốt hơn thì sao, thôn Lê Viên là một thôn hẻo lánh xa xôi, Đinh Trường Sinh vì việc sửa đường cho nhanh, chạy vạy khắp nơi, tôi còn có nghe nói, còn chạy đển tỉnh Giang Đô mướn thêm máy móc về làm, nói không chừng bí thư Trịnh nhìn đến tình huống này, sẽ cấp cho thị trấn Lâm Sơn thêm mấy ngàn vạn đấy!

Ủy viên phòng tổ chức cán bộ Hướng Cương nói.

– Đúng đấy, tên nhóc Đinh Trường Sinh không phải là một món đồ vật để nhìn, tại nơi của tôi, có hai chiếc xe nâng để tại doanh trại, tiểu tử này lại dám dám một đám dân thôn Lê Viên đến đoạt đi…!

– Ai dà lão La, hai chiếc xe nâng đó là do ủy ban thị trấn quyết định cho hắn mượn đấy, hắn không phải chiếm đoạt đâu, lão không phải là cũng đã hiểu rõ sự tình ngọn nguồn mà, còn nói chi nữa!

Hướng Cương phản bác nói, thật ra La Hậu Sinh biết rất rõ chuyện này, chẳng qua là ông ta muốn giúp Đinh Nhị Cẩu nói thêm vài lời là thằng này vì chuyện sửa đường của thôn Lê Viên phải mất bao nhiêu là công sức.

– Việc trước đây không cần nói nữa! À, Đinh Trường Sinh tại sao đến giờ còn chưa có tới?

– Đường núi không dễ đi, cỡi xe máy mà đi nhanh từ thôn Lê Viên đến nơi đây cũng phải chừng hơn hai tiếng đồng hồ, tôi đã thông báo, chắc giờ hắn cũng sắp tới!

Khấu Đại Bằng nói.

– Vậy bây giờ chúng ta nghỉ giải lao nữa giờ, chờ Đinh Trường Sinh đến, hắn là chủ nhiệm liên thôn, đang công tác tại thôn Lê Viên, tất cả mọi người đang ngồi ở đây, hầu như chưa có ai đã từng đến thôn Lê Viên, cho nên nếu bí thư Trịnh muốn thị sát ở thôn Lê Viên, chúng ta phải chờ cho đồng chí Đinh Trường Sinh báo cáo một chút về tình huống ở thôn Lê Viên, đến lúc đó chúng ta mới quyết định để cho bộ phận nào đi cùng với bí thư Trịnh!

Điền Gia Lượng nói.

Khấu Đại Bằng muốn nói gì đó, nhưng rôi lại im lặng, chỉ có một mình ông ta biết rỏ bí thư Trịnh Minh Đường lần này là mục đích đến làm gì, chủ tịch huyện Hải Dương thay đổi, còn chủ tịch mới của Huyện nghe nói là xuất thân từ sở tài chánh tỉnh đi ra, vì thế trước khi tân chủ tịch Huyện đến, Trịnh Minh Đường sẽ lấy phương án làm đường của Đinh Nhị Cẩu nói ra, sau đó vì chuyện này, có thể chủ tịch mới của Huyện sẽ đi đến Sở tài chánh quen thuộc của mình xin cấp thêm tiền, đây không thể không nói là một chủ ý rất thâm sâu của Trịnh Minh Đường, cho nên Khấu Đại Bằng phỏng đoán đây cũng là nguyên nhân Trịnh Minh Đường nhanh chóng quyết định đến thôn Lệ Viên thị sát tình hình, tất cả đều là với tâm ý muốn thu phục phủ đầu tân chủ tịch Huyện sắp đến nhậm chức.

Dĩ nhiên đây chỉ là những sự phỏng đoán của Khấu Đại Bằng về tâm tư trong lòng của Trịnh Minh Đường, những chuyện như vầy, làm sao có thể nói ra, có một số việc mặc dù là mình biết được, nhưng chỉ có thể âm thầm nín lặng để im ở trong lòng.

Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu chân tướng bơ phờ là như là một con chó chết xuất hiện ở cửa phòng họp, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn nhìn về phía hắn, khiến cho hắn cảm giác có chút ngượng ngùng.

– Các vị lãnh đạo, xin lỗi, tại vì đường đi khá xa, nên đến hơi trễ!

Đinh Nhị Cẩu vừa nói, vừa tìm một chỗ ngồi xuống.

– Không có việc gì, Đinh Trường Sinh, chủ tịch Khấu chắc cũng đã báo trước cho đồng chí biết, bí thư Trịnh muốn vào thứ hai đến thị trấn Lâm Sơn kiểm tra, nói đúng hơn là đi đến thôn Lê Viên thị sát, đồng chí phải chuẩn bị sẵn sàng, đừng có để xảy ra việc gì không hay, cho người trong thôn chuẩn bị trước một chút, có phải là mọi người đang sửa đường phải không, chuyện này có thể làm một cái báo cáo chính thức, tôi cho rằng bí thư Trịnh đến để xem tình huống sửa đường ra sao!

Điền Gia Lượng đối với Đinh Nhị Cẩu không có bất cứ ấn tượng gì, lần đầu tiên ông ta biết hắn chẳng qua là do lúc cùng với chủ tịch Khấu Đại Bằng thỏa thuận điều kiện trao đổi, ông ta không nghĩ ngờ đến thằng Đinh Nhị Cẩu này, ở tại thôn Lê Viên làm ra trò, đúng là có những chuyện ngoài dự liệu đấy.

– Dạ, xin bí thư Điền cùng với các vị lãnh đạo yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ tận tâm, tận lực hoàn thành nhiệm vụ mà lãnh đạo giao cho, nhất định nhận nhiệm vụ tiếp đãi bí thư huyện lần này làm cho thật tốt!

– Tốt, đồng chí nói qua một chút trước mắt về công tác sắp xếp ở thôn Lê Viên như thế nào, sẵn có các vị lãnh đạo đều ở đây, hỗ trợ hoàn thiện thêm một chút!

– Vâng, tôi sẽ nói qua!

Đinh Nhị Cẩu nói xong đứng lên, cũng không biết từ đâu lấy ra một quyển tập nhăn nheo rách nát có một số chữ ghi chép trên đó, mọi người vừa thấy như vậy đã muốn mắc cười, nhưng vì là đang họp, cho nên chỉ có thể cố nén lại.

– Tôi thì nghĩ như thế này, bí thư Trịnh đến kiểm tra cái gì, tôi thật sự không biết, nhưng hiện giờ thôn Lê Viên đang sửa đường, cho nên chỉ có một việc duy nhất là bí thư đến xem công tác sửa đường ra sao, tôi lại có thuê ở trên tỉnh thêm mấy chiếc xe đào, xe nâng nên dù sao ở ngoài hiện trường nhìn qua rất náo nhiệt khí thế, có thể điều này sẽ làm cho bí thư huyện thích!

Đinh Nhị Cẩu lại nói tiếp.

– Tại thôn Lê Viên có hàng vạn hecta lê, lần này cũng phải mới bí thư Trịnh xem qua thật kỹ một chút loại cây trồng này, đây là giống lê của khoa nông nghiệp Bắc Kinh thay đổi giống, vẫn còn một số trái lê chín chưa có bán, đến lúc đó các vị lãnh đạo đều có thể nếm thử cho biết, điều quan trọng là cuối năm nay, khoa nông nghiệp Bắc Kinh sẽ chính thức thiết lập làm thí điểm thí nghiệm giống lê này tại thôn Lê Viên, đến lúc đó sẽ có tiến sĩ nông nghiệp từ Bắc Kinh được cử đến thôn Lê tiến hành hướng dẫn nhà vườn gieo trồng theo mô hình mới, chuyện này tôi cũng báo cáo cho các lãnh đạo biết trước!

– Khoan, đợi một chút, đồng chí nói chuyện thí điểm thí nghiệm là chuyện xảy ra từ khi nào?

Điền Gia Lượng hỏi.

– Vào năm trước lận, năm đó khoa nông nghiệp Bắc Kinh có đến vài người chỉ đạo các bộ phận nhà vườn tại thôn Lê Viên tiến hành làm thí nghiệm, hiện giờ thí nghiệm rất thành công, chủ nhiệm thôn Lưu Hương Lê bán lê qua mạng rất chạy hàng, sang năm đơn đặt hàng đã đạt đến một trăm vạn cân, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sang năm chuyện bán lê bị ế ẩm sẽ không còn xuất hiện rồi!

– Việc này vì sao lâu nay không báo cáo?

Điền Gia Lượng có chút bực bội hỏi.

– Ủa không có ai báo cáo sao? Tôi cứ nghĩ rằng người tiền nhiệm trước đây đã báo cáo qua, còn phần tôi làm, chẳng qua là đang tiếp tục công việc dang dở, cải thiện công tác cho tốt hơn mà thôi!

Đinh Nhị Cẩu giả vờ làm khuôn mặt kinh ngạc.

Lần này khiến cho Khấu Đại Bằng cùng Điền Gia Lượng rất xấu hổ, ngoại trừ một mình Hướng Cương phòng tổ chức cán bộ đã đến thôn Lê Viên, tất cả những người lãnh đạo khác đều chưa từng đi đến, thì làm sao mà hiểu được những tình huống xảy ra ở trong thôn, nếu Lưu Hương Lê không phải một người đàn bà, mà là một người đàn ông, hoàn toàn có thể tại thôn Lê Viên làm vua một vùng, núi cao hoàng đế ở xa, đâu có ai chú ý đến thôn Lê Viên phát sinh chuyện gì chứ?

Nhưng từ bây giờ thì không được rồi, bí thư Huyện ủy bỗng nhiên lại chú ý đến chỗ này, trong lúc tình cờ, thôn Lê Viên của thị trấn Lâm Sơn trở thành tiêu điểm, trên ủy ban thị trấn không còn có cách nào khác, phải đem Đinh Nhị Cẩu tới đây để hỏi về hiện trạng của thôn Lê Viên, còn có một chuyện trọng yếu phải làm, chính là vội vàng gấp rút đến vài đoạn hiểm trở trên con đường của thônLê Viên đột kích tu sửa một lần, nếu bí thư Huyện ủy trong lúc thị sát vô tình rơi vào khe núi, như vậy thì chuyện náo nhiệt của thị trấn Lâm Sơn có thể vô cùng to lắm.

Hội nghị rất nhanh đã họp xong rồi, đây là lần đầu tiên trong lịch sử họp hội của thị trấn Lâm Sơn lại gọn gàng như thế, không có những lời nói nhảm, tất cả đều vì chuyện bí thư Trịnh Minh Đường thị sát thôn Lê Viên, cho nên sau cuộc họp, Đinh Nhị Cẩu liền theo đuôi sau lưng của Khấu Đại Bằng đi phòng làm việc của ông ta.

– Cháu cũng không cần vội trở về thôn Lê Viên, chờ đến thứ hai, bí thư Trịnh đến, thì cùng nhau vào núi!

– Hừ..quên chuyện đó đi, cháu cưỡi xe máy, còn các vị lãnh đạo thì ngồi xe con, để cháu chạy phía sau ăn bụi bặm à…!

– Mẹ kiếp! Đến lúc đó mà còn có thể để cho cháu cỡi xe gắn máy sao? Cháu cứ ngồi xe với chú là xong!

Khấu Đại Bằng quả thực muốn đấm cho thằng này một đấm khi nghe hắn lảm nhảm.

– Như vậy thì cũng được, để cháu ra cổng bảo vệ ủy ban lấy cái túi xách vừa gửi ở đó cái đã, vừa rồi cháu đi lên tỉnh Giang Đô, có mua cho Oánh Oánh và thím mỗi người một bộ quần áo, khi chú về nhà, cho cháu gửi mang theo nhé!

– Đêm nay theo chú trở về nhà cùng nhau ăn cơm, tối nay chú với cháu trò chuyện một chút !

Khấu Đại Bằng uống một hớp trà rồi nói, hiện tại ông ta đã phát hiện ra từ khi gặp được Đinh Nhị Cẩu đến nay, ngoài trừ lần hắn bắt gặp ông đang làm chuyện xấu không hay ho ở bên ngoài với Điền Ngạc Như, từ đó về sau, Đinh Nhị Cẩu giống như là phúc tinh của ông vậy, cho nên Khấu Đại Bằng đối đãi với Đinh Nhị Cẩu bằng thái độ đã sớm quay 180° chuyển biến vô cùng thiện cảm với hắn, thậm chí ở trong lòng còn có hơi hơi ỷ lại vào hắn.

Cũng không thể trách trong suy nghĩ của Khấu Đại Bằng như vậy, bởi vì Đinh Nhị Cẩu toàn nhờ chó ngáp phải ruồi, giống như lần trước vì việc bán lê dẫn tới việc náo loạn đến bí thư huyện Trịnh Minh Đường, tự nhiên chiếm được sự chú ý của Trịnh Minh Đường, dẫn tới các lãnh đạo thị trấn Lâm Sơn cũng phải quan tâm chú ý đến việc hắn làm, bây giờ thì mọi người có tin đồn chủ tịch Huyện Sở Hạc Hiên phải điều đi nơi khác, Khấu Đại Bằng cảm thấy như mùa xuân sắp tới với mình, cho nên đối với Đinh Nhị Cẩu, ông ta càng cố gắng cầm chặt hơn ở trong tay của mình, bởi vì Khấu Đại Bằng vẫn cho rằng bí thư huyện ủy Trịnh Minh Đường bị Đinh Nhị Cẩu thuyết phục tại phòng làm việc bí thư huyện trong lần dẫn Đinh Nhị Cẩu đến huyện Hải Dương, khi nghe Đinh Nhị Cẩu miêu tả viễn cảnh tươi sáng về việc sau khi hoàn thành con đường, bằng không Trịnh Minh Đường tuyệt đối sẽ không thèm đến thi trấn Lâm Sơn để đi đến thôn Lê Viên làm gì!

Đồng thời trong lúc này, Đinh Nhị Cẩu lại nhận được một tin nhắn từ phó bí thư thị trấn Vương Bạch Lệ.

“ Trưa mai nếu cháu chưa về lại thôn, ghé qua nhà dì ăm cơm trưa! “

Buổi tối đi theo Khấu Đại Bằng về nhà, trong lúc Khấu Đại Bằng đi thay quần áo, còn Đinh Nhị Cẩu ngồi ở trong phòng khách xem hai phụ nữ mặc thử hai bộ váy đắt tiền mà Đinh Nhị Cẩu mua ở siêu thị Ginza, bình thường phải nói là nhan sắc hai người nhìn cũng đã rất xinh đẹp, bây giờ sau khi mặc vào mới thấy hai bộ váy này không đơn thuần chỉ tôn vinh sắc đẹp của bọn họ, mà còn là kiểu mới nhất của năm nay, tại huyện Hải Dương này, trước mắt hầu như chua có người phụ nữ nào có bộ váy này.

Triệu Hinh Nhã có một dáng người cao ráo tầm 1m7, lại đang mang dép lê cao gót, nên khi mặt cái váy mới vào thì giống như là một người mẫu vậy.

Khấu Oánh Oánh thì chiều cao thấp hơn, vì Khấu Oánh Oánh vẫn còn là một học sinh, cho nên lo lắng khi mặc cái váy mới này vào sẽ không thích hợp lắm, nhưng khi cô gái nhỏ diện cái váy này lên thân người, thì bỗng nhiên như hóa thân thành một cô gái trưởng thành đầy quyến rũ, Khấu Oánh Oánh thích quá nên chạy về phòng của mình soi gương nhìn ngắm.

– Trường Sinh, ánh mắt của cháu cũng biết nhìn, thím rất thích, bao nhiêu tiền vậy, thím trả cho cháu!

Triệu Hinh Nhã nói.

– Thím nói gì vậy, mua có cái váy thì đáng bao nhiêu, thím đừng nên nghĩ đến đưa lại cho cháu tiền, cũng không cần lo lắng cho cháu không đủ tiền dùng, yên tâm đi, cháu không bao giờ phạm vào phạm sai lầm xài tiền tham ô, vì cháu vẫn còn muốn giống như chú vậy, tương lai sau này sẽ cố gắng làm được chủ tịch thị trấn mà!

Lúc này Đinh Nhị Cẩu nghe thấy trong phòng Khấu Đại Bằng bắt đầu gọi điện thoại, dặn dò các bộ phận liên quan làm tốt khâu chẩn bị đón tiếp bí thư Trịnh, cứ hết gọi cho bộ phận này, lại gọi cho bộ phận khác không dứt.

Lúc này trong phòng khách chỉ còn sót lại Triệu Hinh Nhã và Đinh Nhị Cẩu, hắn thầm nhìn quan sát thân thể mảnh khảnh của Triệu Hinh Nhã dưới cái váy mới ôm sát lộ ra từng đường cong trên thân thể, trên cái mông phì nhiêu, bờ eo thon nhỏ giống như dùng hai bàn tay nắm chặt ép vào, gương mặt kiều mỵ của Triệu Hinh Nhã nổi bật dưới cái đường viền cổ áo sát đến gần cổ, điếm xuyết ở ngay chính giữa cổ áo nơi trrung tâm khe hở của hai bầu vú là sợi dây kéo cách điệu trang trí vừa tầm mười phân, lúc này Triệu Hinh Nhã chưa có kéo lên, nên Đinh Nhị Cẩu thoáng nhìn thấy cái khe hở ngay chính giữa bầu ngực thấp thoáng, cả hai bầu vú vun tròn thẳng đứng ẩn nấp kín đáo dưới làn vải của cái váy, tạo nên thêm mộtcảm giác huyền bí.

Nếu nói ma xui quỷ khiến cũng được, sắc đảm ngập trời cũng tốt, Đinh Nhị Cẩu quay qua hướng phòng nghe ngóng Khấu Đại Bằng đang không ngừng gọi điện thoại, vừa quan sát xem động tịnh cửa phòng ngủ của Khấu Oánh Oánh, Đinh Nhị Cẩu đứng lên, đi đến sát cạnh bên người Triệu Hinh Nhã, bàn tay hắn để nhẹ lên gần ngực của Triệu Hinh Nhã cầm lấy dây kéo, kéo lên che kín đến tận trên đỉnh gần cạnh yết hầu của cô:

– Thím lúc nào đi ra bên ngoài, thì kéo cái dây kéo đến vị trí này, sẽ không bị lạnh cổ!

– Ừ, thím biết là sẽ giữ ấm, nhưng thím lại sợ dây kéo kẹp trúng làn da non thì đau lắm, cho nên không dám kéo lên cao!

– Không có việc gì đâu, khóa kéo này đều làm bằng plastic, thím cẩn thận một chút sẽ không sự cố gì!

Cứ đẩy đưa như vậy hai người đứng cạnh càng ngày càng gần, Đinh Nhị Cẩu lúc này có thể cảm giác được độ ấm trên cơ thể của Triệu Hinh Nhã,làn hơi thở của hai người bay ra ngoài không khí chỉ cần mở miệng, là có thể giao hội lẫn nhau rồi.

Vấn đề chính là ở chỗ Đinh Nhị Cẩu có một thân hình khá rắn chắc khoẻ mạnh tràn đầy sức sống của tên trai trẻ, cách làn vải mềm của cái váy, theo cử động lắc lư, Đinh Nhị Cẩu đem dây kéo lên, bàn tay to thỉnh thoảng chạm nhẹ trên cái nịt ngực, đương nhiên không thể tránh né vuốt ve đụng chạm đôi bầu vú non mềm da thịt của Triệu Hinh Nhã, chỉ có vậy thôi mà Triệu Hinh Nhã có cảm tưởng như là những ngón tay hắn đang trực tiếp kích thích đến núm vú của mình, cho nên cũng vô tình gián tiếp lay động đến nơi thâm sâu trong cái hang ẩn nấp bên dưới giữa hai chân của Triệu Hinh Nhã.

Cái cảm giác lần đầu tiên trong đời, trước hai bầu vú có cái áo ngực mà lại cảm giác như là trần trụi không mặc áo ngực, Triệu Hinh Nhã gặp phải tình hình như thế, bấc giác làm cho cô chợt như là có những cơn ngứa ngáy khó chịu.

Trong thời kỳ trăng mật với chồng Khấu Đại Bằng, mỗi lần ông ta vừa chạm đến đầu núm vú thì làm cho Triệu Hinh Nhã rất nhanh chóng tăng lên dục niệm, khiến cho Triệu Hinh Nhã tự động bắt đầu đòi hỏi giống đực phân thân đâm vào cơ thể của mình, đầu núm vú gợi cảm của Triệu Hinh Nhã lại là nơi mẫn cảm nhất trong các chỗ mẫn cảm của cô.

Khấu Đại Bằng biết rất rõ ràng nhược điểm của Triệu Hinh Nhã, nhưng hiện tại làm cho hai đầu núm vú của cô sưng cứng đứng thẳng lại là một tên trai trẻ, thân thể của cô chẳng biết là như thế nào nữa, đột nhiên lại nhớ đến cái lần tiếp xúc lần đầu trực tiếp với cơ thể hắn trong lúc dọn phòng.

Đinh Nhị Cẩu đem ánh mắt như là si mê không biết là vô tình hay cố ý hướng nhìn một dáng người chuẩn xác trang phục phía trên của Triệu Hinh Nhã, những cử động này, mang theo sự thưởng thức cùng sợ hãi hành hương, làm cho Triệu Hinh Nhã cả người như có lửa nóng, cô thực sợ hắn đang nhìn chăm chú trước đôi bầu ngực với làn vải gợi cảm hơi mờ, hai đầu núm vú hiện tại sừng sững đứng thẳng đội lên trong cái áo ngực, lúc này chỉ hy vọng hắn đừng có phát hiện, vì thậm chí ngay giữa hai chân của cô, giờ cũng đã phân bố dịch nhờn ri rỉ tươm ra.

Triệu Hinh Nhã cảm thấy không ổn, cô muốn lui về phía sau từng bước, nhưng bàn tay Đinh Nhị Cẩu vẫn đang giữ lấy dây kéo ở trong tay, vì bước lùi nên làm như thế nào đó, từ từ đem sợi kéo lại bị tuột thấp xuống lộ ra khoãng trống ít ỏi của cái khe ngực sâu thẳm.

– Thím ơi…thím quá xinh đẹp!

Đinh Nhị Cẩu thấp giọng nói.

Câu này làm Triệu Hinh Nhã cảm thấy được không đúng chỗ rồi, vì thế lui nhanh về sau nói

– Nói bậy bạ cái gì vậy, cháu ngồi xuống đi, thím đi nấu cơm!

Nói xong cô bước vào trong phòng ngủ thay ra cái váy.

Đinh Nhị Cẩu ngẩn ngơ, hắn không nhớ rõ vì sao mình lại có một hành động như vậy, tại sao phải đột nhiên nói ra những lời như vậy đối với Triệu Hinh Nhã, đây thật là một sự mất mặt xấu hổ, cũng may là hành động chưa có gì quá đáng, nếu không Khấu Đại Bằng nhất định sẽ đem mình đá văng ra ngoài cửa, và cũng đừng mong được bước đến trước cửa của cái nhà này.

– Anh Nhị Cẩu như vậy xem được không?

Trong chốc lát, Khấu Oánh Oánh trên người vẫn mặc cái váy mới củaĐinh Nhị Cẩu mua cho, trên chân lại mang một sandal đế thấp màu trắng không ăn khớp vào đâu, cô gái nhỏ chớp chớp đôi mắt, hy vọng được sự tán thành khen thưởng đến từ Đinh Nhị Cẩu.

– Đẹp thì có đẹp, nhưng em mặc cái váy này phối hợp với đôi sandal thấp thì không hợp, anh thấy cảm nếu em đổi lại bằng một đôi giày cao gót, thì quá tuyệt vời!

– Hừ, em biết ngay là anh sẽ nói như vậy mà, chính em cũng cảm thấy thế, nhưng mẹ em chết sống gì cũng không mua giày cao gót cho em, còn nói là học sinh thì không thể mang được giày cao gót, anh mua cho em được không?

– Không thành vấn đề, nhưng ngày mai anh có việc, chắc chưa mua được, như vậy đi, qua mấy ngày nữa, anh sẽ dẫn em đi mua được không?

– Hì hì..em biết ngay là anh đồng ý mà!

Khấu Oánh Oánh cao hứng đáp, rồi lập tức ôm chầm lấy cổ của Đinh Nhị Cẩu, chính điều này làm Đinh Nhị Cẩu sợ tới mức cứng người.

– Ui da mau buông ra, rủi bị mẹ em thấy, chắc chắn thế nào cũng chém anh chết.

Đinh Nhị Cẩu vội vàng đem bàn tay của Khấu Oánh Oánh đưa xuống dưới, đang ngồi ở trên ghế sa lon cũng xê dịch, tận lực cách ly xa một chút với Khấu Oánh Oánh.

Khấu Oánh Oánh cười cười, ánh mắt lém lỉnh như nghỉ ra chiêu trò gì đó.

– Anh Nhị Cẩu, em hiện tại bề bộn việc học vì sắp đến cuộc thi cuối kỳ, mẹ em sẽ không cho em đi ra ngoài với anh đâu, cho nên chính anh đi mua cho em nhé!

– Ừ, cũng được, giày em mang size bao nhiêu?

Đinh Nhị Cẩu hỏi như cái máy, đến giờ hắn vẫn chưa còn chưa tỉnh táo lại khi mới vừa rồi cùng Triệu Hinh Nhã đối mặt.

– Em cũng không biết, anh đến xem một chút cỡ nào thì vừa?

– Ừ…xem thì xem…

Đinh Nhị Cẩu trả lời bừa, không rõ ràng cho lắm, khi hắn vừa chuyển mặt, đúng dịp thấy Khấu Oánh Oánh nằm ở một chỗ khác trên ghế sa lon.

Khấu Oánh Oánh tuy rằng chỉ có mười sáu tuổi, nhưng thời buổi bây giờ tuổi này cái gì đều biết, về nhà lại có Internet có thể tìm hiểu về chuyện tình dục nam nữ nhất thanh nhị sở.

Khấu Oánh Oánh từ trên mạng cũng đã xem qua, đa số đàn ông đều rất nhìn lén chỗ kín của người phụ nữ, vì thế lá gan cũng lớn lên, cô gái nhỏ lại dám nghĩ ra một chiêu này khảo nghiệm Đinh Nhị Cẩu.

Trước cũng đã nói qua, thích chỉ là một loại cảm giác rất kỳ quái, lúc chưa có biết đến Đinh Nhị Cẩu, Khấu Oánh Oánh cơ hồ là một học sinh cá biệt, nhưng từ khi quen biết được hắn và dưới sự trợ giúp theo phương pháp chỉ dẫn của Đinh Nhị Cẩu, cô gái nhỏ đã xuất sắc trong học tập tiến vào Top 10 trong lớp, Khấu Oánh Oánh đang không ngừng cố gắng để đạt kết quả tốt hơn nữa.

Đối với học sinh mà nói, thành tích học tập là rất đáng giá nhất để khoe khoang, sự vinh quang sau lưng của cô gái nhỏ là do nhờ có Đinh Nhị Cẩu, nên Khấu Oánh Oánh rất sâu đậm sùng bái hắn, thậm chí là sùng bái một cách mù quáng…

Khấu Oánh Oánh lúc này đem chân trái khoát lên trên đùi phải, khoãng trống da thịt ở hai bắp đùi phảng phất nhắc nhở Đinh Nhị Cẩu không được bỏ quên nơi tối mật tồn tại trên người phụ nữ, hắn liếc mắt nhìn tới bẹn đùi Khấu Oánh Oánh, có thể thấy rõ ràng, màu trắng cái quần lót, thật chặc bao vây nơi bộ vị màu mỡ kín đáo nhất của thân thể hình hạt đào tại giữa ngay chính giữa hai chân Khấu Oánh Oánh, Đinh Nhị Cẩu không khỏi âm thầm nuốt nước miếng, bên dưới háng hắn dương vật đã vội vã ngóc đầu lên, lúc này hắn căn bản không thể khống chế được hai mắt của mình rồi.

Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu với ánh mắt ngơ ngác, Khấu Oánh Oánh đắc ý, nhưng có chút ngượng ngùng, cho nên hơi duỗi chân về phía trước ngập ngừng nói:

– Anh đo size đi…

Nhưng khi Đinh Nhị Cẩu đưa tay ra ướm trên bàn chân thì Khấu Oánh Oánh lại sợ, trong lòng giằng cô gái cứ giằng co mâu thuẫn như vậy.

– Ừ…cỡ ba mươi sáu!

Đinh Nhị Cẩu nói xong cũng không dám nhìn nữa, bởi vì dưới háng hắn, thân thể đã không kềm chế được rồi, tiếp tục như vậy là rất nguy hiểm.

– Hứ… làm sao anh biết?

Khấu Oánh Oánh tò mò hỏi.

– Vì anh không mù, đương nhiên là nhìn thấy rõ, mau ngồi dậy, hở ra hết bộ em không lạnh à!

– Xí… Không lạnh, nhà của em rất ấm áp!

Nói xong Khấu Oánh Oánh ngồi dậy, quay trở về phòng của mình, Đinh Nhị Cẩu thở dài nhẹ nhõm một hơi, hôm nay là ngày gì vậy, chẳng lẽ là mệnh phạm đào hoa hả trời!

Đinh Nhị Cẩu vừa giàm bớt căng thẳng thì Khấu Đại Bằng trong tay cầm điện thoại, hùng hùng hổ hổ bực bội đi ra.

– Chuyện gì xảy ra vậy chú?

– Mất dạy, mở miệng ra là đòi tiền, nhưng đến lúc làm việc thì chả ra con mẹ gì cả!

– Ai vậy chú?

Đinh Nhị Cẩu nghe qua không hiểu gì cả.

– Thì là cái đám người của công ty xây cất kia, cũng tại Điền Gia Lượng tự mình sắp xếp, báo cho công ty xây cất tư nhân bất cứ giá nào là đêm nay phải đến những đoạn hiểm yếu của con đường từ thị trấn Lâm Sơn đến thôn Lê Viên tu sửa đến ngày mai là phải xong, nhưng lại bị bọn họ đòi điều kiện này điều kiện kia, mẹ kiếp, khi thỏa mãn xong điều kiện cho chúng nó, thì bí thư Trịnh không chừng đã đi thị sát thôn Lê Viên quay trở về rồi!

Khấu Đại Bằng tức giận ném điện thoại di động lên trên bàn.

– Chú à, thôn Lê Viên mới thành lập công ty xây cất, cái công ty xây cất tư nhân ở trên thị trấn này rỏ ràng là đang diễn kịch để vòi thêm tiền, quên bọn chúng đi, công ty xây cất của thôn Lê Viên cũng có thể giúp cho thị trấn giải quyết vấn đề khó khăn gấp rút này, lâu nay trên thị trấn cứ giúp đỡ tạo điều kiện cho cái công ty đó, chú thấy chưa, lúc cần kíp, thì có giúp đỡ được gì cho thị trấn đâu!

– Hừ, đâu có dễ dàng như vậy, chờ cho qua khoảng thời gian này, rồi chú sẽ tính toán thiệt hơn với cái công ty xây cất tư nhân trên thị trấn ! À quên chứ, trong buổi họp vừa rồi chú chưa có hỏi cháu, đoán thử coi bí thư Trịnh mục đích lần này tới đây chủ yếu là việc gì?

– Mục đích chủ yếu? Thôn Lê Viên cũng đâu có gì để đáng quan tâm đến, ngoại trừ việc sửa con đường mới từ thôn ra đến quốc lộ 220, khả năng hết mức của dân thôn Lê Viên sẽ hoàn thành con đường này bằng cát đá, nhưng nếu lãnh đạo trên huyện chú ý đến ích lợi của con đường này, thì phải nâng cấp con đường này bằng cách trãi nhựa đường, tuy rằng đến lúc đó thôn Lê Viên thôn cũng được gần quan thì hưởng lộc trời, nhưng kết quả chung thì đường đi thông thương, dễ dàng sẽ đem toàn bộ huyện Hải Dương kết nối với quốc lộ 220!

– Vậy ý nói là bí thư Trịnh đối với những lời viễn vông của cháu, cảm thấy hứng thú mà quan tâm đến?

– Chú à, cái gì mà là viễn vông, viễn vông trừ khi chính mình cũng không tin, nhưng nếu muốn để cho người khác tin, thì chính bản thân mình cũng phải tin vào những lời mình nói, không cần nói nhiều lời, chỉ cần đem con đường tu sửa xong, toàn bộ thị trấn Lâm Sơn lập tức sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của huyện Hải Dương, đến lúc đó thại đây sẽ có nhiều cơ hội phát triển, thị trấn Lâm Sơn rất nhiều đồi núi, phần lớn địa khu luôn thiếu nước, cho nên rất nhiều vùng đều là đồi hoang, nếu đường thông thoáng rồi, sẽ có những công ty, xí nghiệp tiến vào đầu tư, thì vấn đề tồn tại khó khăn sẽ không còn thành vấn đề, trên huyệnchỉ cần có chính sách ưu đãi đầu tư là ổn, chốt lại vùng của chúng ta vẫn rất có sức cạnh tranh so với các huyện khác!

Đinh Nhị Cẩu vừa rót chén nước trà cho Khấu Đại Bằng vừa nói.

– Cháu nói cũng hợp lý, cho nên hôm nay chú lại nghĩ tới một vấn đề, lần này chỉ sợ là bí thư Trịnh đang chuẩn bị một đòn phủ đầu, để lấy uy với chủ tịch huyện mới sắp nhậm chức!

– Chuyện con đường và chủ tịch mới thì có quan hệ gì đâu hả chú?

Đinh Nhị Cẩu không hiểu.

– Chủ tịch Huyện sắp nhậm chức, nghe nói là trước đây làm trưởng phòng ở sở tài chính tỉnh, bí thư Trịnh sẽ dàn dựng vụ con đường theo ý nghĩ của cháu, chính là cố ý đưa sự việc đã rồi, ép cho tân chủ tịch Huyện về phần mình phải giải quyết về bài toán tiền bạc để nâng cấp con đường!

– Bà mẹ nó, không hiểu các lãnh đạo lại như thế nào, cứ thích làm cho sự việc cứ cong cong, vòng vòng thì mới chịu!

Đinh Nhị Cẩu tại trước mặt Khấu Đại Bằng không có nhiều kiêng kị, há mồm văng tục, còn Khấu Đại Bằng cũng không để ý, vốn là quan hệ của hai người hiện tại bây giờ đã vừa là thầy trò, cũng vừa giống như bạn bè vậy, bình thường nếu không có việc gì, rãnh rỗi đều thích cùng ngồi một chỗ chém gió lung tung.

– Chuyện này cháu cũng đừng cho ai biết đấy, nếu nói lung tung thì chính là châm ngòi nổ giữa mối quan hệ của các lãnh đạo, nếu bọn họ biết, thì mình sẽ không có kết quả tốt đâu!

Khấu Đại Bằng dặn dò.

Đêm đó, Đinh Nhị Cẩu ngủ lại tại trong phòng khách nhà của Khấu Đại Bằng, nhưng đến nửa đêm thì bị đau bụng nên tỉnh lại, vì thế hắn vọt vào toilet ngồi ở trên bồn cầu, cũng không có mở đèn, chốt cửa lại, nhưng ngồi hoài mà vẫn không đi cầu được có lẽ là mấy ngày nay Đinh Nhị Cẩu hoạt động nhiều nên quá mệt mỏi, cho nên ngồi một lúc thì mơ mơ, màng màng ngủ quên, mại cho đến khi, bị ánh sáng ngọn đèn chiếu sáng vào mắt thì giật mình tỉnh dậy.

Đinh Nhị Cẩu vừa thấy thì trợn mắt, hoảng sợ, có một bóng người phụ nữ mặc cái váy ngủ, đầu tóc rối bù đang đứng trước mặt, Đinh Nhị Cẩu định đứng dậy kéo quần lên, nhưng đã không còn kịp nữa rồi, người phụ nữ này không phải ai khác, chính là Khấu Oánh Oánh, cô gái mắt nhắm, mắt mở ở ngoài cửa mở đèn, sau đó vào cửa đóng chốt cái then cài cửa, nhưng khi mở cặp mắt buồn ngủ mông lung ra, tự nhiên lại thấy một gã đàn ông ngồi chồm hổm ở trên bồn cầu, lập tức liền giật mình hết hồn quát to lên một tiếng, cũng mau là chưa có kịp phát ra thành tiếng, đã bị Đinh Nhị Cẩu bụm miệng lại.

– Đừng có lên tiếng la, là anh nè!

Đinh Nhị Cẩu nói nhỏ.

– Um…um…!

Khấu Oánh Oánh gật gật đầu ra dấu đã hiểu.

– Đừng có lên tiếng nhé!

Đinh Nhị Cẩu cẩn thận dặn dò lại, sau đó thả miệng Khấu Oánh Oánh ra.

– Anh…anh..vào nhà vệ sinh sao không mở đèn, khóa cửa lại!

Khấu Oánh Oánh hỏi.

– Anh vội chạy vào, định là rất nhanh sẽ xong việc, nào ngờ lại mơ màng ngủ quên!

Đinh Nhị Cẩu đành lại ngồi chồm hổm trở về trên bồn cầu, hai chân chụm lại che ở phía trước háng, hoàn toàn không có thời gian kịp để kéo quần vì Khấu Oánh Oánh đang đứng ở trước mặt.

– Em đi ra ngoài đi, anh kéo quần xong liền đi ra ngoài, nhường chỗ cho em!

– Hừ… anh cứ đứng dậy kéo quẩn đi, em cũng không phải là chưa từng thấy qua của đàn ông!

Khấu Oánh Oánh lúc này hai tay khoanh trước ngực, mặt vênh lên nói.

– Tiểu thư à, đàn bà, đàn ông khác biệt, cho anh chút mặt mũi được không?

Đinh Nhị Cẩu xuống nước với cô gái nhỏ.

– Cũng được, em ra ngoài, nhưng anh phải đáp ứng cho em một điều kiện!

– Điều kiện gì, cứ nói đi, muốn cái gì, anh mua cho em!

Đinh Nhị Cẩu cho là Khấu Oánh Oánh muốn nhân cơ hội này, nhõng nhẻo đòi mua thêm quà gì đó, nhưng hắn đã đoán sai.

– Em không muốn quà gì, chỉ là muốn nhìn qua một chút món đồ của anh!

Khấu Oánh Oánh từ từ đi tới, đem cả người dựa vào tại trên vai Đinh Nhị Cẩu thấp giọng nói, hình như là cô gái có chuyện gì ám muội vậy.

– Em muốn xem món đồ của anh? Anh có cái gì quý giá đâu? Nói đi, chỉ cần có thể đưa em nhìn xem, anh sẽ đưa cho, nếu cần em muốn thì cắt bỏ để em lấy đi đều được!

– Hihi…em cũng không dám cắt bỏ lấy đi, mà chỉ muốn nhìn một chút vật này thôi!

Nói xong Khấu Oánh Oánh vừa lấy tay mình tìm tòi, hướng về phía chính giữa hai chân, trên cái quần lót Đinh Nhị Cẩu khều một cái.

Đinh Nhị Cẩu lúc này thật sự hoảng sợ, chứ không phải là giả vờ:

– Này…em…em…đòi xem cái này làm gì, không được đâu!

Híc …đây chính là phạm tội dụ dỗ gái vị thành niên, nên hắn kiên quyết không đồng ý.

– Hừ…nhìn xem một chút thôi, chỉ tò mò mà, liếc mắt nhìn một cái là xong!

Khấu Oánh Oánh năn nỉ nói.

– Không được… không được… dứt khoát không được!

– Không được đúng không, bây giờ em sẽ la to một tiếng, anh thử đoán xem, sẽ có hậu quả gì xảy ra, hơn nửa đêm, em đang đi tiểu, anh vào nhà vệ sinh để làm gì?

Khấu Oánh Oánh gian manh với dáng điệu gian kế như là sắp được như ý…

Trớ trêu là Đinh Nhị Cẩu trong tình huống bị động khi Khấu Oánh Oánh chặn ở trong nhà vệ sinh lại chỉ đơn giản để thỏa mãn một chút vì lòng hiếu kỳ của cô gái vị thành niên này, nhưng đây cũng không phải là chuyện để mà đùa giỡn.

– Được rồi…được rồi đừng làm rộn, ba mẹ em nếu nghe thấy, tỉnh lại thì phiền lắm!

Đinh Nhị Cẩu thấp giọng nói, định kéo quần lên rồi đi ra ngoài, nhưng khi hắn không còn chưa kịp đứng lên, Khấu Oánh Oánh đã liền thò tay ra giật lấy cái quần lót của hắn giật xuống.

Vì thế một đồ vật phảng phất như là cây côn bằng thịt gì đó liền triển lãm ở ngay trước mắt Khấu Oánh Oánh.

Lần này đến lượt Khấu Oánh Oánh vừa thấy thì cũng giật mình ngây người :

– Anh Nhị Cẩu, đồ vật …của anh thật là… lớn…!

Thời buổi này thật sự là thay đổi, chẳng hiểu cô gái nhỏ này đều suy nghĩ gì, mà khóe miệng lại như còn cười cười nữa.

Chương trước Chương tiếp
Loading...