Chinh phục gái đẹp - Chương 7

Chương 23



Phần 23

Đinh Nhị Cẩu không biết rõ lời ong tiếng ve này đến từ nơi nào, nhưng với thân phận của Vạn Hòa Bình, mà tự mình đến hỏi chuyện này, xem ra là có người gây áp lực với ông ta, nghĩ thông suốt điểm này, Đinh Nhị Cẩu đối với Vạn Hòa Bình ấn tượng có chút thay đổi, nhưng vẫn bảo trì cảnh giác.

– Vạn cục trưởng, sự tình chỉ đơn giản như vậy, nếu như ông muốn báo cáo, tôi viết là xong, nói thật Cát Hổ tuy tội đáng chết vạn lần, nhưng không nên chết theo cách dễ dàng như thế này, bởi chết theo kiểu này thì thật sự quá tốt cho hắn.

– Được rồi, chuyện đã là như vậy, chúng ta hợp tác xử lý tốt chuyện này về sau mới mới nói tính đến…

– Vạn cục trưởng, tôi không biết những lời ong tiếng ve là từ đâu tới, nhưng tôi muốn nói là, đã có người nói như vậy, ít nhất chứng minh một vấn đề, nếu như Cát Hổ không có chết, mà là bị khống chế, đó mới là điều mà những người kia lo lắng, Cát Hổ là thứ dân liều mạng, làm rất nhiều việc rất tồi tệ, mà bây giờ còn có người cho kêu oan cho hắn là tôi không có bắn cảnh cáo trước, thì cũng nhìn thấy những người này đối với Cát Hổ cũng không tệ lắm, tôi nghĩ Cát Hổ nếu biết, ở dưới địa ngục cũng có thể sẽ cải tạo tốt hơn.

Đinh Nhị Cẩu giễu cợt nói.

– Hừm… cái miệng của cậu, đúng là không tha cho ai hết…

Vạn Hòa Bình bất đắc dĩ cười cười, đứng người lên cùng Đinh Nhị Cẩu bắt tay, Đinh Nhị Cẩu không nói một lời, đi ra khỏi phòng làm việc của của Vạn Hòa Bình, Vạn Hòa Bình nhìn theo bóng lưng Đinh Nhị Cẩu rời đi, có chút thất thần.

Nói thật, ông rất ưa thích Đinh Nhị Cẩu thằng trẻ tuổi này, nhưng ông cũng biết, con người như vậy thường thường có tính tự phụ cực cao, sẽ không dễ dàng làm người của ai, cho nên đối với Đinh Nhị Cẩu, ông thật đúng là có chút không bỏ được.

Đinh Nhị Cẩu cúi đầu suy tư về vừa rồi thái độ của Vạn Hòa Bình, trong lúc nhất thời không có chú ý, lúc xuống lầu suýt chút nữa thì đụng phải một người phụ nữ.

– Há, xin lỗi… thật xin lỗi, tôi không thấy…

Đinh Nhị Cẩu ngẩng đầu nhìn lên, nhìn người phụ nữ này rất quen mặt, nhưng hắn nhớ không nổi là đã từng gặp nhau ở nơi nào rồi, vì vậy cúi đầu muốn rời đi.

– Đinh tiên sinh, không nhớ tôi sao?

Người phụ nữ rất là ưu nhã hỏi.

– Cô là… Ah, nhớ rồi… thật xin lỗi, trí nhớ của tôi không thật là tốt, cô Huệ Tử, khỏe chứ, không ngờ ở nơi này lại gặp được cô đấy.

Đinh Nhị Cẩu lúc này mới nhận ra trước mặt mình lại là Tửu Tinh Huệ Tử.

– Không sao, Đinh tiên sinh không nhớ đến tôi là do tôi đấy.

Tửu Tinh Huệ Tử hé miệng cười nói.

– Là do cô?

Đinh Nhị Cẩu ngạc nhiên nghi ngờ nói.

– Bởi vì tôi còn chưa đủ mị lực, rõ ràng chưa đủ để cho Đinh tiên sinh gặp qua thì không thể quên được, không phải là do tôi sao?

Tửu Tinh Huệ Tử cười khanh khách nói.

Đối mặt một người phụ nữ Nhật Bản như vậy, nếu Đinh Nhị Cẩu không biết rõ nàng thân mang tuyệt kỹ, thì sẽ tưởng rằng đây là một người đàn bà xinh đẹp có thể âu yếm, nhưng trong tiềm thức nói cho hắn biết, người đàn bà này không phải là đơn giản, nếu hắn ứng phó không tốt, thì sẽ bị nàng hung hãn cắn cho một cái.

Chính là bởi vì cảnh giác như vậy, Đinh Nhị Cẩu không biết phải làm như thế nào, ánh mắt của hắn lập tức thanh minh trở lại, điều này cũng khiến cho Tửu Tinh Huệ Tử chấn động, trong ấn tượng của nàng, bất luận là đàn ông bản quốc hay là Trung Quốc, chưa có người nào có thể tránh được công phu “phách đích đào hoa nhãn” của nàng, loại công phu mị lực này chỉ có môn phái của nàng mới có, chuyên dùng để hấp dẫn nam nhân, chỉ cần sử xuất loại công phu này, khó có đàn ông nào có thể chạy thoát khỏi tay nàng.

Tửu Tinh Huệ Tử ngoại trừ là cao thủ Không thủ đạo, còn là đệ tử của môn phái cổ xưa Nhật Bản có tên là “Đạo Hoa Lưu”, đây là một môn phái tu luyện tâm công pháp, sau đó thông qua bản thân tản ra khí tràng mê hoặc đối phương, nói cho cùng cũng giống như là thôi miên, nhưng là so với các nhà thôi miên thì lợi hại hơn nhiều.

– Cô Huệ Tử thật sự là biết ẩn dấu, nếu như không có chuyện gì, tôi đi trước đây.

Đinh Nhị Cẩu không t muốn cùng người đàn bà Nhật Bản này có quá nhiều thâm mật.

– Đinh tiên sinh, đừng có gấp gáp như vậy, tôi còn nói chưa có dứt lời, nếu nhớ không lầm thì tôi được Đinh tiên sinh đáp ứng sẽ tìm một nơi thích hợp để luận bàn một chút, tôi vẫn luôn đang đợi điện thoại của Đinh tiên sinh, nhưng Đinh tiên sinh giống như là đã quên chuyện này?

– Há, tôi không quên, chỉ là gần đây quá bận rộn, cho nên vẫn chưa có thời gian.

Đinh Nhị Cẩu tiếp tục từ chối.

– Đinh tiên sinh, tôi hôm nay vừa vặn không có việc gì, bằng không chúng ta tìm một chỗ luận bàn đi nhé…

– Chuyện này… không phải cô đến đây là có việc sao?

– Không có gì quan trọng, bởi vì ngày hôm qua nha tôi bị trộm, tôi tới là để hiệp trợ cảnh sát điều tra, bất quá đi theo tôi cũng có thể thay thế tôi được.

Đúng lúc này Đinh Nhị Cẩu mới chú ý tới mấy người đi theo Tửu Tinh Huệ Tử, đang đứng phía sau trên bậc thang chờ Tửu Tinh Huệ Tử.

Đinh Nhị Cẩu vốn muốn cự tuyệt nhưng vừa rồi tại nơi Vạn Hòa Bình cũng đang bị một bụng khí tức, giờ người đàn bà này muốn tìm tới luân bàn đánh võ, hừ… mình cũng sẽ không khách sáo nữa, tìm một chỗ không người, hung hãn đánh nàng một trận, cũng có thể làm cho tiêu tan hỏa khí trong nội tâm mình.

– Vậy được rồi, tôi chờ cô ở ngoài.

Đinh Nhị Cẩu nói.

– Vậy thì xong, để tôi sắp xếp một chút thì lập tức đi ra.

Tửu Tinh Huệ Tử nói, lúc nàng quay mặt đi, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh, xem ra thằng này thật đúng là không biết chết sống, ngươi đã có năng lực ngăn cản nàng cùng Tề Văn Tú tỷ thí, như vậy thì thì trước lấy ngươi thử đao xem như thế nào.

Đã qua năm phút, Tửu Tinh Huệ Tử đi ra, Đinh Nhị Cẩu lái xe đến giữa sân, Tửu Tinh Huệ Tử mở cửa xe lên tay lái phụ.

– Theo tôi được biết, nhân viên công tác làm việc trong chính phủ thì tiền lương rất thấp, nhìn không ra Đinh tiên sinh vẫn rất có nhiều tiền, chiếc xe này không hề rẻ đấy.

– Làm sao cô biết tôi là nhân viên công tác chính phủ, cô điều tra tôi à?

Đinh Nhị Cẩu sắc mặt tối xuống.

– Cái gọi là biết người thì trăm trận trăm thắng, tôi cũng dựa theo câu nói của đất nước Đinh tiên sinh mà làm, có gì không ổn sao?

Tửu Tinh Huệ Tử nghịch ngợm nở nụ cười hỏi.

Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/

Đinh Nhị Cẩu biết rõ người đàn này không dễ chọc, nhưng không ngờ chính mình lại dính vào không thoát được, sớm biết vậy hắn sẽ không ra mặt thay cho Tề Văn Tú, xem ra Tửu Tinh Huệ Tử nếu không thể cùng Tề Văn Tú phân chia cao thấp, thì nàng đem sổ sách tính toán tại trên đầu Đinh Nhị Cẩu.

– Không biết cô Huệ Tử muốn đi đến chỗ nào?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

– Tôi nghe nói phía tây thành phố Giang Đô có núi Thúy Hoa Sơn phong cảnh tươi đẹp, thời gian này hình như không có bao nhiêu du khách, chúng ta đến chỗ đó được không?

Tửu Tinh Huệ Tử nhìn Đinh Nhị Cẩu liếc, hỏi.

– Nếu cô đã sớm định xong địa phương, như vậy thì chúng ta cứ đi là được.

Đinh Nhị Cẩu sao cũng được nói.

Hắn nghĩ, cho dù là Tửu Tinh Huệ Tử là một quán quân Không Thủ Đạo, nhưng thường thì thành phần quán quân đánh biểu diễn là chiếm đa số, cho nên cũng chưa chắc lợi hại đến mức nào, hơn nữa cho dù là Tửu Tinh Huệ Tử có âm thầm mang theo trợ thủ, thì trong tay mình còn có khẩu súng, nên căn bản cũng không có sợ nàng.

– Đinh tiên sinh, tôi có thể hỏi một vấn đề được không?

– Xin mời cứ nói, chẳng lẽ ngoại trừ luận võ, cô Huệ Tử còn có những vấn đề khác sao?

– Chỉ chút vấn đề riêng.

Đinh Nhị Cẩu nhìn nàng, không có lên tiếng.

– Đinh tiên sinh cùng Tề Văn Tú đến cùng là có quan hệ như thế nào? Mà lại phải ra mặt vì cô ta?

– Vấn đề này hình như tôi đã từng nói qua đáp án cho cô biết rồi, có cần phải hỏi lại không?

– Đinh tiên sinh, chúng ta bây giờ ngồi chung ở trên một chiếc xe, có thể nói là chúng ta có duyên phận, tôi nghĩ hai bên hãy là thẳng thắn với nhau thì tốt hơn, vừa rồi Đinh tiên sinh cũng đoán được là tôi đã điều tra anh, cho nên chuyện anh là đồ đệ của Tề Văn Tú, cũng không cần phải giả bộ tiếp nữa đâu.

Tửu Tinh Huệ Tử mặc dù là cười híp mắt, nhưng trong giọng nói cũng chẳng có khách sáo là gì…

Đinh Nhị Cẩu cười cười, nói:

– Cô đã đều điều tra rõ ràng, thì việc gì lại hỏi câu này, hơn nữa tôi cũng có một vấn đề muốn hỏi cô, cô đã dám khiêu chiến với Tề Văn Tú, thì chắc cũng đã biết Tề Văn Tú là ai?

Đinh Nhị Cẩu không tin là Tửu Tinh Huệ Tử không biết anh của Tề Văn Tú là trưởng phòng cán bộ cục công an.

– Tà Tề trưởng phòng sao?

Tửu Tinh Huệ Tử hỏi ngược lại.

Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ nhìn Tửu Tinh Huệ Tử, nghĩ thầm, ngươi đã biết rõ, mà còn đâm đầu vào sao? Đây là cái đạo lý gì? Hoặc là ngươi là đối với nhân tình xã hội ở nước này không hiểu, hoặc là quá ngông cuồng rồi.

Thúy Hoa Sơn nằm tại phía tây thành phố Giang Đô, cách nội thành đại khái tầm mười km, Đinh Nhị Cẩu lái xe mang theo Tửu Tinh Huệ Tử trên đường đi đến Thúy Hoa Sơn, để cho tiện du lịch, mấy năm qua, chính phủ thành phố Giang Đô cho xây dựng một còn đường cái lên Thúy Hoa Sơn, cho nên ô tô có thể một đường chạy đến giữa sườn núi, nhưng nếu muốn tiếp tục đi lên thì phải đi bộ.

Xuống xe, Tửu Tinh Huệ Tử hít vào một hơi thật dài không khí, cảm thán nói:

– Không khí nơi này thật trong lành, bên trong thành phố không khí thật là ô nhiễm đầy bụi bặm, tôi có cảm giác nếu ở chỗ này so với nội ô thành phố, tuổi thọ phải chênh lệch đến mười năm.

Lời này hơi cường điệu quá, nhưng là Đinh Nhị Cẩu cũng phải thừa nhận, nội thành Giang Đô mấy năm gần đây này ô nhiễm thật là rất nghiêm trọng.

– Đây là một quốc gia trong quá trình công nghiệp hoá đành phải chấp nhận, hết cách rồi, tôi tin rằng Nhật Bản cũng đã từng trải qua quá trình chuyện như vậy.

– Đinh tiên sinh là một nhân viên công tác của chính phủ, không thể ngờ được lại là một cao thủ, có thể đáp ứng theo giúp tôi thử sức, tôi rất cảm kích.

Tửu Tinh Huệ Tử lúc xuống xe, theo từ trong bọc của nàng lấy ra một đoạn trúc kiếm, chẳng qua là kiểu gấp gọn.

– Cô Huệ Tử là quán quân Không thủ đạo, chẳng lẽ hôm nay cùng với tôi đọ kiếm đạo sao? ‘

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

– Ai cũng biết là tôi luyện tập Không thủ đạo, cho nên thi đấu mà dùng Không thủ đạo với đối với tôi mà nói là không công bằng, giống như tôi không biết công phu của Đinh tiên sinh lợi hại nhất là cái gì vậy, so sánh như vậy để thấy công bằng chút ít.

Tửu Tinh Huệ Tử giảo hoạt nói ra.

Đinh Nhị Cẩu trong lòng lại nghĩ, người đàn bà tâm tư kín đáo đúng là không phải bình thường, nếu như Tề Văn Tú cùng nàng giao đấu, thật đúng là không nhất định có thể chiến thắng được nàng nhưng mình là một người đàn ông, đối phương là một người đàn bà, cho dù là thắng, cũng có chút thắng không anh hùng.

– Được rồi, chúng ta bắt đầu ở đâu đây?

Đinh Nhị Cẩu gật đầu hỏi.

– Đi lên phía trên một chút, chỗ này là bãi đỗ xe, mặc dù bây giờ không người, nhưng không có nghĩa là sẽ không có người tới, tôi muốn trân đầu này không có người khác biết đến.

Tửu Tinh Huệ Tử nói xong cũng bắt đầu dọc theo bậc thang hướng về trên núi đi.

Đã qua chừng mười phút đồng hồ, tại trên sườn núi có một chỗ tương đối rộng rãi, Tửu Tinh Huệ Tử đứng vững thân hình, nói:

– Nơi này đi, không biết Đinh tiên sinh dùng vũ khí gì?

– Tôi?

Đinh Nhị Cẩu nhìn chung quanh một chút, sẵn thò tay bên cạnh một cây thấp bẻ gãy một đoạn cành khô, lấy tay thử thử, cũng có chút dão dai.

– Tôi lấy cái này, cô Huệ Tử, chúng ta chạm vũ khí đến người là dừng nhé…

Tửu Tinh Huệ Tử sắc mặt phát lạnh, không đợi Đinh Nhị Cẩu kịp phản ứng gì, vừa nói ra.

– Đương nhiên’.

Thì nàng thân pháp đã cực nhanh hướng đến Đinh Nhị Cẩu đánh úp lại, tương đối mà nói, cành cây khô trong tay của Đinh Nhị Cẩu hơi ngắn hơn, cái gọi là một tấc ngắn một tấc hung hiểm, so sánh vũ khí, Đinh Nhị Cẩu hoàn toàn không chiếm thượng phong.

Cho nên đối mặt Tửu Tinh Huệ Tử phóng kiếm trúc tới, Đinh Nhị Cẩu vẫn phải là lợi dụng Thái Cực thập tam thức ẩn chứa đạo lý bên trong, Thái Cực thập tam thức lấy nhu thắng cương, như vậy, vũ khí trên tay hắn trở thành mềm mại như linh xà vậy…

Khi cành khô tiếp xúc đến trúc kiếm của Tửu Tinh Huệ Tử, Đinh Nhị Cẩu một mặt nghiêng người né tránh mũi kiếm, vừa dùng cành khô triền trụ lại trúc kiếm, dùng tốc độ cực nhanh quấy động, đang quấn lấy cùng trúc kiếm, Đinh Nhị Cẩu cũng không dám dùng lực mạnh để cưỡng áp trúc kiếm, bởi vì cành khô thì chỉ là cành khô, hắn sợ dùng sức quá mạnh sẽ làm cành khô bị bẻ gãy, vậy kế tiếp thì lại nguy hiểm.

Tửu Tinh Huệ Tử thì không màng đến chuyện này, ngay lúc Đinh Nhị Cẩu muốn lợi dụng hóa giải lực đạo trúc kiếm, đem Tửu Tinh Huệ Tử đẩy lùi lại, thì thấy ánh mắt Tửu Tinh Huệ Tử biến đổi, trên tay trúc kiếm lập tức thoát khỏi vỏ, bên trong ẩn giấu lộ ra lóng lánh thân kiếm đúc bằng sắt…

Chương trước Chương tiếp
Loading...