Chú chó nhỏ đáng yêu của em

Chương 57



Phần 57

“Đát… Đát” Từng tiếng giày cao gót gõ lên sàn nhà, những học sinh xung quanh cũng nhìn về thân ảnh đang phát ra từng tiếng giày cao gót đó.

Chỉ thấy trong mắt các học sinh giờ đây, một dáng người uyển chuyển trong bộ áo dài máu tím đang thong thả bước đi, thân hình thướt tha, khuôn mặt xinh đẹp, ngũ quan tương xứng.

Ánh mắt thân ảnh ấy giờ đây đang toát ra sự lạnh lùng, khiến ai ai nhìn vào cũng cúi đầu mà không dám nhìn lấy, nhưng giờ đây trên khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng ấy giờ đây đang nổi lên những áng hồng, ánh mắt nàng cũng dần trở nên mông lung hơn.

“Chào cô giáo Uyển Oanh, hôm nay cô đến muộn quá, tiếc là cuộc họp của hội giáo viên cô không có mặt ở đây”

Uyển Oanh nghe thấy có người gọi thì quay xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn lấy người đàn ông, điềm đạm nói:

“À, hôm nay tôi có chút chuyện nên đến muộn, thành thật xin lỗi thầy Phụng vì đã không thể tham dự”

Nhớ đến mình và chủ nhân trong phòng dâm loạn thì Oanh đỏ mặt, cảm nhận hai con cặc trong lỗ lồn hơi chuyền động, má Oanh càng đỏ thêm, đôi chân có hơi chút kẹp chặt.

Thầy Phụng không chớp mắt nhìn lấy Oanh, chỉ thấy cô hôm nay xinh đẹp lạ thường, ánh mắt như chứa xuân tình dày đặc khiến ông như muốn triền miên vào nó, hai má cô đo đỏ như một cô thiếu nữ thẹn thùng.

“À, không… không có gì đâu, chuyện nhỏ ấy mà” Thầy Phụng bối rối nói.

Uyển Oanh nhìn thấy ông ta nhìn mình với một ánh mắt đắm đuối thì nhíu mày, mắt cô nhìn đến cái ngoại hình có phần mập mạp của ông ta, cái đầu hói và cái bụng hơi phệ của ông ấy khiến Oanh nhìn vào càng thêm chán ghét.

Oanh nở nụ cười miễn cưỡng, giọng nói hơi có phần chán ghét:

“Thôi, tôi phải đi dạy rồi, đã làm phiền đến thời gian của thầy giáo Phụng rồi”

Nói rồi Oanh cũng không đợi lão trả lời mà nhanh chân bước đi, thầy Phụng ánh mắt không rời nhìn theo bóng dáng mê người của Uyển Oanh, hai cặp mông đầy đặn lắc qua lại qua tà áo dài như khiêu khích ánh mắt lão.

“Uyển Oanh, tên rất hay, rồi sẽ có một ngày nào đấy tôi sẽ đưa cô lên giường, địt cái lồn cô cho thật sướng khoái thì mới thôi” Lão dâm tà thầm nghĩ.

“Cả lớp… Đứng”

Uyển Oanh bước vào lớp, nhìn học sinh đứng chào mình thì gật đầu một cái, bước chân đi đến bàn giáo viên và ngồi xuống.

Oanh ngước ánh mắt lạnh lùng xuống nhìn toàn bộ lớp học, học sinh thấy ánh mắt cô nhìn đến mà cúi đầu né tránh, ánh mắt cô rốt cục cũng nhìn đến vị trí Thanh Tuyền, môi cũng nở lấy nụ cười dịu dàng.

Nụ cười của Oanh phát ra như ánh sáng mùa xuân, điều đó khiến mấy bọn con trai cũng phải đưa mắt mà nhìn lấy, trong lòng thầm ước ao nắm được đỉnh núi cao vời vợi kia.

Uyển Oanh nhìn Thanh Tuyền, vẫy tay cười nói:

“Em Tuyền lên đây gặp cô”

“Vâng thưa cô” Thanh Tuyền gật đầu nói, bước chân cô chậm rãi đi đến bàn giáo viên, dáng hình thướt tha của cô khiến không ít con mắt của mọi người trong lớp nhìn vào.

Uyển Oanh đưa miệng gần vào tai Thanh Tuyền, thì thầm:

“Chủ nhân, nô tì buồn vệ sinh thì hai con cặc kia thì phải làm sao?”

“Thì cô giáo rút ra, đi xong rồi thì đeo lại, mà cô giáo nhớ quay video lại cho con nữa nha”

Tuyền nhỏ giọng nói, mắt thấy cả lớp không chú ý đến hai người, tay nàng đưa lên bóp lấy ngực Uyển Oanh.

“Ưm… chủ nhân” Uyển Oanh khẽ rên rỉ.

Cảm nhận nơi phái ngực bị bóp lấy thì Oanh hơi thở dồn dập lên, mắt nàng lo lắng nhìn xuống dưới lớp, thấy không ai chú ý thì nàng thở phào nhẹ nhõm.

Oanh hai má đỏ ửng, thấp giọng ngắt quãng nói:

“Chủ nhân… ưm… như vầy nguy hiểm lắm, mọi người sẽ thấy”

Thanh Tuyền sau một hồi bóp ngực cô giáo cũng buông ra, chân mỉm cười với Uyển Oanh một tiếng rồi bước về chỗ mình.

Cuộc học cứ thế diễn ra như thường lệ, nhưng học sinh cảm thấy thắc mắc rằng không hiểu cô giáo Uyển Oanh hôm nay bị làm sao nữa?

Chỉ thấy cô giáo trong giờ giảng bài thường hay đỏ mặt mà thở dốc, đã vậy đôi khi cô giáo đang đi rồi tự nhiên ngồi sụp chân xuống mà không hiểu là bị gì.

Quay lại với Uyển Oanh giờ đây, chỉ thấy nàng gục đầu trên bàn giáo viên mà mặt đỏ lên, hai con cặc trong âm đạo và lỗ đít đang run lên từng hồi khiến nàng như muốn chết vì sung sướng mà không thể đi lại.

Cùng vì hai con cặc run lên như thế nên nhiều lần nàng đang đứng giảng bài thì ngồi sụp xuống, hai chân đùi nàng cũng run rẩy lên, đã vậy xung quanh toàn học sinh nhìn lấy khiến nàng muốn tìm một cái lỗ chui xuống vì ngại.

Oanh nhìn đến Thanh Tuyền, chỉ thấy Thanh Tuyền giờ đây có bộ mặt hoàn toàn vô tội và đang chăm chú học bài, nhưng Oanh biết chắc chắn chuyện này là do Tuyền làm.

“Nô tì sẽ cho chủ nhân biết tay”

Oanh mỉm cười đầy ý đồ, tay lấy trong cặp ra cái cục điều khiển màu hồng mà Tuyền đưa cho, nhanh chóng ấn vào cái nút tròn ở giữa.

“A” Tuyền la lên, tay nhanh chóng bịt mồm lại, cảm giác cái cục bên trong âm đạo đang run lên, thân Tuyền không ngừng run rẩy, cả người cũng vì thế mà gục đầu xuống bàn.

“Cậu không sao chứ?” Thiên Nhi ngồi bên cạnh quay qua hỏi, mấy học sinh xung quanh cũng nhìn đến Thanh Tuyền.

Tuyền hít một hơi sâu ổn định lại, mỉm cười nói:

“Tớ không sao đâu, cảm ơn mọi người đã quan tâm”

Nói rồi ánh mắt Tuyền nhìn đến Oanh đang mỉm cười thích thú thì mím môi, bên trong, âm đạo cũng vì bị kích thích mà chào ra dâm thủy làm ướt đẫm một mảng quần lót.

Bạn đang đọc truyện Chú chó nhỏ đáng yêu của em tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chu-cho-nho-dang-yeu-cua-em/

Trong phòng hiệu phó trường THPT X…

“Chủ nhân, thật là người muốn định chỉ việc học lại sao?”

Thanh Tuyền gật đầu một cái, mắt thấy Oanh quan tâm mình như vậy thì cảm động, mỉm cười nói:

“Con và Anh Thư sẽ đi về quê với mẹ con, bà ấy đợi ở đó đã lâu rồi, chắc sẽ cô đơn lắm, còn kết quả học tập con sẽ bảo lưu lại”

Tuyền nhìn thấy ánh mặt Oanh rưng rưng thì ôm cô vào lòng, nhẹ giọng an ủi:

“Cô giáo cứ ở đẩy đi, sắp tới lão hiệu trưởng kia sẽ hết nhiệm kỳ rồi, lúc đó cô sẽ được lên làm hiệu trưởng”

Nói rồi Tuyền đưa tay vuốt nhẹ má Oanh, nhỏ giọng nói:

“Có lẽ con và Anh Thư sẽ ở dưới quê luôn, rồi hai tụi con sẽ sinh con ở đó, khi nào cô giáo rảnh thì về thăm hai tụi con cũng được”

Oanh nghĩ đến những ngày không có Thanh Tuyền và Anh Thư ở bên thì sợ hãi, ánh mắt không nhịn được nữa mà trào ra những dòng nước mắt.

Oanh gục đầu vào ngực Tuyền khóc lóc thảm thương, nức nở nói:

“Chủ nhân, ba mẹ nô tì đã mất 2 năm trước, giờ đây người thân của nô tì không còn có ai, chỉ có chủ nhân và Anh Thư ở lại bầu bạn với nô tì trong cuộc sống này, nô tì thực sự không cần chức hiệu trưởng, chỉ cần có thể theo hai người là nô tì hạnh phúc rồi… huhuhu…”

Oanh ôm lấy Uyển Oanh trong lồng ngực mình, trong lòng cô, Uyển Oanh đã từ bao giờ đã biết thành một người chị thân thích, nay nghe Oanh nói vậy thì trong lòng Tuyền cảm động…

Thanh Tuyền khẽ lau hết nước mắt trên mặt cô giáo, nhìn vào mắt cô nói:

“Cô giáo biết không, con thực sự không thể sống xa cô giáo được, nay cô giáo đồng ý theo con về quê ở, con thực sự rất vui”

Nói rồi tay Tuyền không an phận xoa bóp lấy ngực cô giáo, nhỏ giọng hỏi:

“Mà cô giáo đi vệ sinh có quay video lại không vậy? Nếu rồi, cô đưa con xem đi”

Uyển Oanh bị Tuyền bóp ngực thì thở hổn hển, đầu nghe Tuyền nói thì gật lấy, tay lấy trong túi ra chiếc điện thoại mình đưa cho Tuyền.

Tuyền cũng thôi bóp ngực cô giáo, tay nhẹ vuốt má cô giáo nói:

“Cô cởi áo ra đi, con muốn nhìn thấy ngực cô”

Uyển Oanh nhu thuận gật đầu, tay nhanh chóng cởi áo dài lẫn áo ngực trên người mình xuống, một bộ ngực xinh đẹp cứ thế lộ ra trong không gian.

Oanh dựa người vào người Tuyền, hai bộ ngực cứ thế được nàng dựa sát vào ngực Tuyền, trên hai đầu núm vú còn được kẹp bởi hai cái kẹp màu hồng xinh xắn.

Tuyền đưa tay giật nhẹ lấy hai cái kẹp, núm vú đỏ xinh cũng vì thế mà bị kéo dãn ra, Oanh mà ưm lên vài tiếng, hơi thở dồn dập khiến đôi bồng đào phập phồng lên xuống liên tục.

“Cô giáo thấy thế nào. Kẹp có đau lắm không?” Tuyền yêu kiều hỏi.

Oanh nhìn lấy núm vú mình đang bị kẹp lấy thì đỏ mặt, ngại ngùng nói nhỏ:

“Mới đầu hơi có chút khó chịu, nhưng lần sau thì nô tì thấy hơi sướng”

“Núm vú cô giáo thật dễ thương”

Thanh Tuyền khẽ cười tinh nghịch, ngón tay nghịch ngợm vẩy cái kẹp liên tục, cái kẹp bị Tuyền vẩy lấy làm cái núm vú đang bị kẹp chặt cũng lung lay theo trông vô cùng và thích mắt.

“Ưm… Núm vú… Sướng…” Uyển Oanh rên rỉ, cằm nàng tựa vào vai Thanh Tuyền mà thở ra từng hơi thở nóng bỏng.

Thanh Tuyền nhẹ đẩy cô giáo ra, tay đưa điện thoại cho cô giáo, miệng bảo:

“Cô bật video cô giáo đi vệ sinh lên đi, con với cô cùng xem”

Oanh gật đầu nhận lấy điện thoại, tay sau một vài thao tác ấn cũng mở được cái video lên, Oanh má hơi đỏ lên khi thấy mình xuất hiện trong video, Tuyền nở nụ cười hứng thú, hai tay cũng vân vê lấy núm vú của cô giáo, mắt nhìn vào điện thoại.

Chỉ thấy trong điện thoại giờ đây, Oanh sau một hồi cố định được điện thoại thì nhanh chóng cởi quần ra, thẳng đến khi chiếc quần lót chứa hai con cặc cũng được nàng rút ra nhẹ nhàng, Oanh khẽ rên lên vài tiếng, bên trong lỗ lồn nàng trào ra từng dòng dâm dịch trong suốt.

Cũng vì hai con cặc chứa trong quần lót quá lâu, nên lỗ lồn và lỗ đít cô giờ đây không thể khép lại như cũ mà hơi hé mở ra, hai lỗ cùng vì thế mà hơi co bóp, mắt nhìn vào có thể thấy được lớp thịt đỏ tươi ở bên trong hai lỗ.

Vừa dứt hành động, Oanh không chậm trễ mà ngồi lên bồn cầu, cứ thế, một dòng nước màu vàng liên tục được bắn ra từ lồn nàng, khuôn mặt Oanh cũng trở nên sung sướng, sau khi đái xong, ánh mắt Oanh trở nên tập chung, tay lấy giấy thấm lau sạch sẽ nước tiểu còn đọng lại ở âm đạo.

Nhưng hành động tiếp theo của Oanh làm Tuyền phải trố mắt ngạc nhiên, chỉ thấy Oanh sau khi lau chùi xong rồi thì nàng hơi do dự một hồi, sau đó hai ngón tay được nàng đút vào lồn mà rút cắm, âm thanh “Nhóp nhép” vang lên liên hồi qua điện thoại, ánh mắt Oanh dần trở nên mê ly hơn bởi ngón tay mình trong âm đạo.

Tuyền không biết Oanh thủ dâm được bao lâu, chỉ thấy sau một hồi thì người Oanh run lên, lưng nàng dựa vào thành cầu mà thở gấp từng hơi.

Sau khi bình tĩnh lại, mắt nàng hơi nhíu lại một lúc nhìn lấy hai cây dương vật giả, thở dài một hơi sâu, nàng cũng mặc chiếc quần lót chứa hai con cặc kia vào, hai cái lỗ vì đã quen thuộc nên không quá bao lâu thì mở rộng và nuốt trọn lấy hai con cặc giả kia, Oanh vì thế mà rên lên một tiếng, chân hơi run rẩy chậm rãi bước ra ngoài.

Tuyền thấy video hết thì tay che lấy miệng, cười nhỏ nhẹ nói với Oanh:

“Con không ngờ cô giáo lại thủ dâm trong phòng vệ sinh đấy”

“Chủ nhân trêu nô tì” Oanh gắt gỏng, tay nắm lấy tay Tuyền khẽ lay tỏ vẻ giận dỗi.

Tuyền thấy cô giáo giận dỗi có bộ mặt dễ thương như vậy thì mỉm cười, tay nàng nhẹ nhàng mặc lại áo ngực và tà áo dài cho cô giáo.

Oanh thấy Tuyền săn sóc mình dịu dàng như vậy thì nở nụ cười ngọt ngào, nhỏ giọng nói:

“Cảm ơn chủ nhân, nô tì vui lắm”

Đã mặc xong áo cho cô giáo, Tuyền nhẹ nhàng vuốt má cô, mỉm cười nói:

“Chúng ta đi về nhà thôi, cùng nhau sắp xếp hành lý rồi mai lên đường về quê, tạm biệt nơi thành phố tấp nập này”

“Ừm” Uyển Oanh mỉm cười gật đầu, cùng Tuyền tay trong tay dắt nhau ra xe, giờ đây, nụ cười nở trên môi hai nàng như ánh sáng ban mai đẹp đẽ và rực rỡ vậy.

Quân ngồi trước cửa nhà, ánh mắt hắn thẫn thờ nhìn ra ngoài phố một cách vô định, hắn nghĩ đến những ngày tháng không có Oanh ở đây nữa thì lòng đau như cách.

Một chiếc xe hơi dừng lại trước cửa nhà khiến Quân chú ý nhìn đến, chỉ thấy thân ảnh Tuyền và Oanh bước xuống xe đi về phía cửa nhà, trên môi hai người giờ đây đang treo lấy nụ cười tươi.

Quân quay ánh mắt đi chỗ khác, nói với cô gái đang đẩy xe đằng sau:

“Em đưa anh vào phòng đi”

Cô gái đằng sau thấy ánh mắt Quân đượm buồn như vậy thì cũng không nói gì, chỉ vâng một tiếng rồi chậm rãi đẩy xe Quân vào nhà.

Thanh Tuyền nhìn thân ảnh cô gái, thấy rằng cô gái cũng có khuôn mặt khá xinh xắn và khả ái, thân thể thanh xuân, đường cong cơ thể không phải gọi là hoàn hảo, nhưng cũng thuộc dạng dễ nhìn.

“Cô giáo, cô gái kia là ai vậy?” Tuyền nhìn Oanh, thắc mắc hỏi.

“Cô gái đấy tên là Duyên, 18 tuổi, cô bé học ở trường nô tì, cô gái đó từ quê lên nên gia cảnh khó khăn, thấy khó khăn nên nô tì thuê chăm sóc hắn với lương cao” Uyển Oanh đáp.

Thanh Tuyền mỉm cười đầy thâm ý, mắt liếc xéo nói:

“Thật sự là chăm sóc cái gì cũng được hết sao?”

“À… Vâng” Uyển Oanh hai má đỏ lên, hơi ngại ngùng nhỏ giọng:

“Chăm sóc cá nhân, rồi tắm rửa giúp hắn… rồi… có thể là… là giúp hắn giải tỏa sinh lý nữa”

“Cô giáo thật chu đáo mà”

Thanh Tuyền mỉm cười, cũng không gặng hỏi nữa mà dắt tay cô giáo vào nhà, trên đường đi nói:

“Mà cô tí nữa bảo em Duyên gì đó vào phòng ngủ đi, con có chuyện muốn nói riêng với chồng cũ cô”

“Ừm, nô tì sẽ nói con bé”

Thanh Tuyền nghe vậy thì gật nhẹ đầu, sau một hồi thì nói tiếp:

“Mà cô giáo cũng đứng ở đấy nghe luôn nhé, là một chuyện rất quan trọng đấy”

Uyển Oanh vâng lời một tiếng, tay khẽ nắm chặt tay Tuyền để nàng kéo đi, ánh mắt cô tỏ vẻ bình thản, nhưng sâu trong đó lóe lên sự vui mừng nhàn nhạt vì được Tuyền tín nhiệm.

Hai người đi vào nhà, thấy cô gái định đẩy xe Quân vào phòng, Oanh hơi lớn giọng nói:

“Khoan, em không cần phải đẩy anh ấy vào đâu, em cứ để việc này cho bọn chị, với lại em cũng vào phòng luôn đi, bọn chị có chuyện quan trọng cần bàn”

Duyên quay sang nhìn Thanh Tuyền với Oanh, thấy hai người vô cùng xinh đẹp, đã vậy trên hai người còn có một loại khí chất uy nghi nào đó khiến trong thâm tâm cô bé thoáng sợ hãi, Duyên gật đầu đáp ứng ngay rồi đi vào phòng khóa cửa lại.

Thấy cô bé đã vào phòng, Oanh đi đến bên cạnh Quân, tay đẩy xe hắn đến đối diện chỗ Tuyền đang ngồi rồi khóa bánh xe hắn lại.

Quân nhìn Thanh Tuyền trước mặt, nhớ đến những gì cô nàng đã làm với mình thì hơi run rẩy, Quân sợ hãi nói:

“Thanh Tuyền… Cô muốn làm cái gì?”

Thanh Tuyền không trả lời, mắt nhìn đến Uyển Oanh, mỉm cười nói với cô:

“Cô giáo đi vào phòng lấy quần áo ra, rồi cô giáo thay trước mặt hắn đi”

Uyển Oanh mắt liếc Quân một cái, không do dự đồng ý ngay, Oanh bước vào phòng lấy quần áo, không lâu sau thì nàng đi ra, nàng đứng trước mặt Quân, tay nhẹ nhàng cởi bỏ từng kiện y phục trên người.

“Anh Quân, nhìn lấy vợ anh lần cuối đi, sau lần này thôi, anh sẽ không còn được gặp lại cô ấy nữa đâu” Oanh nhìn Quân nói.

Quân mắt nhìn chằm chằm lấy từng kiện y phục vợ dần được tháo xuống, chiếc áo dài và quần dài rất nhanh được nàng cởi bỏ, dần dà chiếc áo ngực và chiếc quần lót cũng được cởi xuống, Quân trố mắt ngạc nhiên nhìn vào cảnh tượng bên trong.

Trong đôi mắt ngạc nhiên của Quân giờ đây, hai núm vú nhỏ xinh của Oanh bây giờ đang được kẹp chặt bởi hai cái kẹp sắt, nhìn xuống bên dưới, con cặc Quân trong quần cũng đứng thẳng lên, chỉ thấy hai cái lỗ của Oanh được bịt kín bởi hai con cặc có kích thước to lớn.

Tuyền mỉm cười nhìn Quân, chỉ thấy hắn hơi thở gấp gáp lên, Quân gặng nhìn Oanh hỏi:

“Em là đeo những cái này lên trường sao Oanh? Em sao lại trở nên dâm đãng như vậy?”

Oanh không trả lời Quân, nghĩ đến mình thể hiện dâm đãng trước mặt hắn thì hai má nàng giờ đây hồng lên, nàng đưa mắt chứa đầy sự xuân tình nhìn Tuyền đợi lệnh, đôi bầu vú nàng cũng phập phồng lên xuống do sự kích động của nàng, hai cái kẹp vú cũng hơi lung lay nhẹ.

Thanh Tuyền đánh mắt với Oanh một cái, thâm thúy nói với cô:

“Cô giáo cho hắn gỡ lấy từng vật phẩm trên người cô ra đi, nhưng không được để hắn đụng tay chân xâm phạm đâu”

Oanh gật lấy đầu nhỏ, thân hình trần trụi ngồi bên cạnh Quân, nàng ấp úng nhỏ giọng:

“Anh gỡ lấy chúng đi… nhưng… không được đụng tay chân”

Quân nhìn thân thể trần trụi của Oanh sát mình thì muốn sờ mó một phen, nhưng nghe Oanh cấm đụng chạm thì hắn từ bỏ ý định, tay Quân từ từ hướng đến đầu núm vú Oanh, tay hắn chậm rãi tháo chiếc kẹp ra khỏi đầu núm vú.

Đầu núm vú được tháo ra khỏi chiếc kẹp thì hơi run lên, chỉ thấy đầu núm vú Oanh do bị kẹp lâu nên hơi dãn dài ra, trên hai đầu núm vú còn được hằn lên 1 vết lõm ngang, hiển nhiên là do bị kẹp quá lâu mà không thể hồi phục nguyên dạng.

“Đẹp quá” Quân vô thức nói, hai tay hắn mất kiểm soát mà đưa lên kẹp lấy hai núm vú đỏ xinh của Oanh.

Oanh rên nhỏ lên một tiếng, đầu núm vú bị kẹp lấy khiến người cô run lên, nhưng cô nhanh chóng lấy lại lẫy lại sự bình tĩnh, tay nhanh chóng đẩy tay hắn ra làm hắn suýt té nhào ra đất.

“Anh không nghe tôi nói là cấm không được đụng chạm sao? Tai anh bị điếc hả?” Oanh lớn giọng quát, ánh mắt giận dữ nhìn hắn.

Quân thấy Oanh giận dữ như vậy thì cúi thấp đầu, mắt hắn tránh mắt cô, hối lỗi nói:

“Anh xin lỗi, anh vô ý quá, anh thực sự xin lỗi”

Oanh không nói gì mà nằm xuống, chân dạng ra trước mặt hắn, mắt quay sang hướng khác, lạnh giọng nói:

“Anh gỡ nốt hai cây dương vật kia ra đi, đụng chạm nữa thì tôi sẽ cho cái tay anh gãy giống cái chân luôn cho xem”

“Anh biết rồi… Anh… anh sẽ không tái phạm”

Quân gật đầu lia lịa, mắt hắn nhìn vào háng Oanh thì giật mình, chỉ thấy trong mắt hắn giờ đây, lỗ lồn và lỗ đít của Oanh đang căng ra hết cỡ mà ôm trọn lấy hai cái dương vật khủng bố kia.

Nhưng điều làm Quân đặc biệt nhất chính là cái lỗ đít Oanh, theo hắn biết thì lỗ đít Oanh vô cùng nhỏ bé, trong suốt 4 nắm lấy nhau, hắn cũng chưa từng đụng qua lỗ đít cô lần nào, nhưng nay nhìn lấy lỗ đít Oanh chứa lút cán cây dương vật giả to lớn, thành lỗ đít cũng vì thế mà như muốn rách ra để chứa đựng cây dương vật thì hắn ngạc nhiên không thôi.

Hắn cũng không hiểu tại sao nàng lại có thể nhét cây dương vật lớn như thế vào được cái lỗ đít nhỏ bé ấy, nhưng hắn chỉ biết rằng khi hắn nhìn vào tình cảnh ấy, lòng hắn cảm thấy rất hưng phấn và hối hận rằng vì sao trước đây hắn không làm như thế với nàng.

Quân hít một hơi sâu lấy lại bình tĩnh, tay hắn nhẹ nhàng chậm rãi gỡ lấy cái dương vật giả ở lỗ lồn ra, không lâu sau thì cây dương vật cũng được hắn rút ra khỏi lỗ lồn nàng.

Chỉ thấy lỗ lồn Oanh giờ đây trào ra từng dòng dâm dịch trắng xõa, hiển nhiên là dâm thủy đã bị chặn lại và tích tụ ở trong đó quá lâu do dương vật giả rồi, lỗ lồn hơi hé ra mà không thể khép lại được như cũ, bên trong âm đạo co bóp liên tục bởi vách thịch đỏ hồng.

“Ưm… chết mất” Oanh rên rỉ, âm đạo thoát khỏi cây dương vật khiến nàng thở gấp từng hơi, thân thể nàng cũng vì thế mà hơi vặn vẹo qua lại.

Oanh đưa hai tay xoa bóp hai bầu ngực sữa, thở gấp gáp nói:

“Tiếp đi… Còn lỗ đít nữa, nhanh đi!”

Quân nhìn đến lỗ đít, nội tâm hắn cũng hơi hồi hộp lên, tay hắn nhẹ nhàng kéo lấy cái dương vật giả kia ra.

“Ôi… chủ nhân ơi… em chết mất… Lỗ đít em sướng… Ưm…” Oanh kêu la, thân thể càng thêm vặn vẹo, hai tay nàng nắm chặt lấy thành ghế.

Thanh Tuyền cũng chạy đến dưới háng Oanh, nhìn cảnh dương vật từ từ thoát khỏi lỗ đít khiến nàng nứng lên, âm đạo bên dưới cũng rỉ ra từng giọt nước làm thấm ướt cái quần lót.

“Nhanh lên, kéo nó nhanh ra khỏi lỗ đít đi” Thanh Tuyền hối thúc.

Quân nghe vậy nào dám chậm trễ, tay kéo mạnh dương vật ra khỏi lỗ đít… “BẶC”… một tiếng kêu vang vọng lên.

“A… Nô tì chết mất… Ôi…” Oanh ưỡn lưng la lớn, mắt nàng trợn trừng lên.

Tuyền nhìn ánh mắt như hổ đói của Quân thì nhíu mày lại, hơi lớn tiếng nói:

“Anh Quân, anh ngồi xa cô giáo ra đi, anh hết nhiệm vụ rồi”

Quân đang trong đỉnh hưng phấn, tai nghe Tuyền nói thế thì cụt lủn xê ra, ý nghĩ sờ mó Oanh chút ít cũng bị dập tắt, hắn thở dài tiếc nuối, mắt đành thỏa cơn khao khát mà nhìn vào cái lỗ đít mở to của Oanh.

Tuyền không kìm nổi hưng phấn nữa, nàng khẽ cho một ngón tay vào lỗ đít mở to của Oanh, thành lỗ đít vì mở rộng nên không thể chạm vào ngón tay Tuyền, ngón tay Tuyền cứ thế đi vào trong không gian trống rỗng vậy…

Lòng Tuyền trở nên thích thú, cứ thế thêm một ngón nữa, rồi thêm một ngón nữa, và phải đến ngón thứ 3 thì Tuyền mới cảm giác được lỗ đít ôm chặt lấy, Tuyền nhìn đến cái lỗ đít vi diệu của Oanh mà trong lòng thích thú không thôi.

Uyển Oanh thấy Tuyền đút tay vào lỗ đít mình thì hoảng loạn, nơi lỗ đít cảm nhận ngón tay Tuyền chạm vào thì Oanh sợ hãi ngồi bật người dậy, nhanh tay kéo tay Tuyền ra khỏi lỗ đít mình.

Oanh với tay lấy khăn giấy, tay nhanh chóng lau lấy từng ngón tay Thanh Tuyền, gắt gỏng nói:

“Lỗ đít nô tì bẩn lắm, chủ nhân còn làm vậy thì lần sau nô tì không cho chủ nhân đụng vào lỗ đít nô tì nữa”

Nói rồi Oanh đưa tay sờ ngoài lỗ đít mình, cảm nhận lỗ đít mở to ra thì lòng bất an, níu tay Tuyền hỏi:

“Chủ nhân ơi, lỗ đít nô tì liệu có trở về như bình thường được không? Nó mở to ra lắm”

Thanh Tuyền thấy Oanh bất an như vậy thì mỉm cười, nhỏ nhẹ đáp:

“Được chứ, mấy phút sau thì lỗ đít sẽ nhỏ lại như cũ thôi, cô giáo yên tâm”

“Cô giáo mặc đồ vào đi” Tuyền đưa bộ quần áo cho cô giáo nói.

Oanh vâng một tiếng, tay nàng nhanh chóng vận quần áo vào, cứ thế, thân thể trần trụi của nàng được che đi bởi bộ quần Jean áo phông vô cùng giản dị, nhưng sự giản dị đó như làm tăng thêm sự hấp dẫn riêng của nàng.

Thấy Oanh đã mặc đồ xong, Tuyền ánh mắt trở nên nghiêm nghị, nói với Oanh:

“Cô giáo đi vào phòng, mở cái két sách ra rồi lấy cái bọc trắng ra đây cho con với”

Oanh nghe lời mà đi vào, không lâu sau, nàng bước ra với trên tay là một cái túi trắng to, Oanh đưa cái túi trắng ấy cho Thanh Tuyền, trong lòng cô không biết Tuyền muốn làm gì với thứ bên trong nhưng cô không vì tò mò mà hỏi Tuyền, Oanh cứ thế im lặng ngồi bên cạnh Tuyền.

Tuyền thấy Oanh không hỏi thì mỉm cười dịu dàng, đưa tay nhẹ kéo đầu Oanh dựa lên vai mình.

Oanh cũng thuận thế mà đầu tựa lên vai Tuyền, mắt cô hơi nhắm lại, giờ đây, cô chỉ muốn lặng yên bên Tuyền mà thôi, mặc cuộc đời này có sao đi nữa.

Tuyền đưa cái túi ra trước mặt Quân, mỉm cười nói với hắn:

“Anh mở ra xem đi”

Quân đã cảm thấy tò mò với cái túi khi Oanh mang ra rồi, nhưng hắn cũng biết ý mà không dám hỏi, giờ thấy Tuyền nói với mình như thế thì hắn nhanh tay kéo cái túi về phía mình và mở khóa túi ra, mắt Quân nhìn vào bên trong thì trợn trừng hai mắt lên.

Chỉ thấy trong mắt Quân giờ đây, một đống cọc tiền tờ 500K được chất đống trong túi vải, hắn cũng không biết rõ bao nhiêu cọc nữa vì nó quá nhiều, hơi thở hắn cũng bắt đầu dồn dập lên.

Tuyền nhìn lấy mắt hắn đang trố lên nhìn lấy đống tiền thì mỉm cười đầy thâm ý, bình thản nói:

“Tôi có nghe Oanh nói là công ty anh đang sắp phá sản, đang cần vốn gấp để vực dậy cơ cấu công ty, nhưng do công ty anh đang sắp phá sản nên không ai dám cho công ty anh vay cả. Đúng chứ?”

“Đúng… đúng, sự thực là như vậy” Quân kích động nói.

Tuyền thấy Oanh đang ngạc nhiên nhìn mình thì mỉm cười nhẹ với cô, tay nhẹ luồn vào áo cô mà xoa bóp lấy đôi ngực trần của Oanh, hai ngón tay túm lấy rồi vân vê núm vú khiến Oanh vô lực mà dựa vào lòng Tuyền thở dốc.

Tuyền lấy tay còn lại nhẹ xoa đầu Oanh, nhìn Quân điềm đạm nói:

“Trong đó là 3 tỷ, tôi sẽ cho anh toàn bộ số tiền đó”

Tuyền nhìn Quân đang kích động vì lời mình nói thì khẽ cười, mắt nhìn xuống, thấy cô giáo cũng đang ngạc nhiên nhìn mình thì Tuyền cười mỉm một cái…

“Tôi đưa anh số tiền đó, không phải là tôi tự dưng cho anh không, mà là tôi vì cô giáo, mặc dù hai người ly hôn nhau, nhưng dù gì hết tình thì còn nghĩa, anh khổ sở đi làm kiếm tiền thì cũng vì cô giáo, vì để cô giáo hạnh phúc, để cô giáo có cuộc sống ấm no” Tuyền mắt nhìn Oanh nhỏ nhẹ nói:

“Nay tôi vì tình nghĩa trước kia của anh đối với cô giáo mà đưa anh số tiền này, coi như trả nợ hết tình nghĩa của anh đối với cô, và cũng từ nay về sau, anh và cô giáo không ai nợ ai nữa”

“Chủ nhân… huhuhu… Nô tì thực cảm ơn người… thực sự… thực sự…”

Uyển Oanh gục đầu vào lòng Tuyền mà khóc nức nở, trong trái tim nàng bây giờ đã thực sự bị Tuyền chiếm lấy, giờ đây, Tuyền có kêu nàng đi chết thì nàng cũng cam tâm tình nguyện.

Quân ánh mắt thẫn thờ mà nhìn số tiền trong giỏ, hắn cũng không hiểu tại sao giờ đây, trong lòng hắn không có lấy một tia vui vẻ, cả người hắn bây giờ như bị lạc vào khoảng không vô định, cứ thế ngồi im mà không nói gì.

Tuyền nhẹ đẩy người cô giáo trong lòng ra, tay gạt hết nước mắt trên mặt cô, nhẹ nói:

“Cô giáo, chúng ta lấy hành lý đi thôi”

Uyển Oanh cũng không khóc nữa, trên môi nở nụ cười tươi, cười nói với Tuyền:

“Ừm, nô tì đã nói với con bé Duyên dọn đồ trước cho chúng ta vào va ly rồi, để nô tì vào phòng lấy, chủ nhân ngồi đây đi”

Nói rồi Oanh hôn chụt vào môi Tuyền một cái rồi chạy vào phòng, không lâu sau nàng cũng kéo lấy hai cái va ly bước ra.

“Chủ nhân, chúng ta đi thôi, để Oanh kéo lấy vali giúp chủ nhân” Uyển Oanh mỉm cười nói.

Tuyền liếc yêu cô giáo một cái, tay lấy cái vali trong tay cô giáo, oán trách nói:

“Cô giáo là con gái, sao con lại để cô giáo vác hai cái vali nặng như vầy chứ, lần sau cô giáo mà còn như vậy thì cô giáo nằm lên bàn, giơ mông ra cho con đánh, rõ chưa?”

“Dạ, nô tì đã rõ, sau còn làm vậy sẽ bị đánh mông” Oanh cúi mặt hối lỗi, trong lòng vì Tuyền quan tâm đến mình nên ngọt ngào không thôi.

Tuyền liếc Quân đang thẫn thờ một cái, quay sang nói với Oanh:

“Chúng ta đi thôi, đi đón em gái của chúng ta”

Nói rồi Tuyền dắt tay Oanh đi ra phía cửa, hai người cũng biết ý mà không nói với nhau câu gì.

“Uyển Oanh, em phải thật hạnh phúc… Thanh Tuyền, Trung Quân tôi thành thật xin lỗi vì những gì đã làm với cô, những gì ngày hôm nay tôi sẽ không bao giờ quên”

Tuyền nghe Quân nói từ phía sau thì dừng lại, Oanh bên cạnh cũng im lặng mà không nói gì, tay nàng nắm chặt lấy tay Tuyền, sau một hồi, Tuyền kéo lấy tay Oanh bước ra ngoài mà không nói gì.

Tuyền ngồi trên xe, mắt nhìn cảnh tượng bên đường lướt qua, quay đầu cười hỏi Oanh:

“Cô giáo nè, cô giáo nghĩ tên Quân rồi sau này sẽ ra sao?”

Oanh trên môi nở nụ cười, mắt nàng tập trung nhìn phía trước, nhỏ giọng trả lời:

“Nô tì cũng không biết rõ nữa, nhưng mong là công ty hắn sẽ vực dậy được, rồi hắn cũng tìm cho mình một nửa mới, lúc đó, hắn sẽ quên chúng ta đi thôi”

Tuyền ánh mắt nhìn ra ngoài đường qua cửa kính xe, mỉm cười lắc đầu nói:

“Không biết là hắn có quên được chúng ta không… Nhưng con biết một điều, hắn sẽ không thể nào quên được cô đâu”

Chiếc xe chở hai người cứ thế lăn đi trên con đường, những áng mây bắt đầu đỏ lên do ánh chiều tà, tỏa ra những tia nắng đỏ rực của buổi bình minh xuống thành phố Sài Gòn tấp nập.

“Cô giáo, cô vén áo lên đi, con muốn dùng kẹp kẹp núm vú cô”

“Ưm… Núm vú bị kẹp… Sướng… Nô tì… Chết mất…”

Trong nhà lúc này…

Quân nhìn đến hướng hai ngươi chạy xe đi, bóng dáng chiếc xe đã chạy đi từ khi nào nhưng hắn vẫn nhìn lấy, miệng hắn thở dài một hơi sâu.

Đột nhiên, một vòng tay phụ nữ vòng tay qua cổ hắn, hơi thở u lan thì thầm bên cạnh tai hắn:

“Anh đang buồn sao?”

Quân quay cúi mặt xuống, ánh mắt hắn lộ rõ vẻ u buồn, không nhìn cô nói:

“Duyên, em đẩy anh vào phòng đi, anh muốn một mình”

Duyên ngước mắt nhìn đống tiền 500K trong túi vải, ánh mắt cô ta sáng lên, miệng cô nhếch lên mỉm cười một cái đầy ý đồ, tay nhẹ nhàng đẩy Quân vào trong phòng.

Quân được Duyên đỡ lên nằm trên giường, đợi sau khi nàng rời đi, hắn mới mở ra màn hình điện thoại, nhìn bức ảnh Oanh và hắn ở trong đó, nước mắt Quân không biết từ lúc nào đã chảy dài trên má.

“Kẽo kẹt” Tiếng cửa phòng mở ra, một bóng người thướt tha bước vào.

Quân vẫn không để ý gì mà mắt vẫn nhìn vào ảnh trong điện thoại, chỉ đến khi bóng người đó dần dần cởi quần áo hắn thì mới làm hắn giật mình mà buông điện thoại xuống.

“Em đang làm gì vậy Duyên?” Quân hơi nhíu mày nói.

Nói rồi ánh mắt Quân nhìn Duyên, thấy cô hôm nay xinh đẹp một cách lạ thường, mãi tóc được cô xõa ra che lấy một nửa khuôn mặt, ánh mắt cô như lấp lóe trong bóng tối, trong đó như chứa đựng đầy xuân tình mà nhìn lấy hắn.

Nào còn đâu cái hình dạng nhà quê làm hắn chán ghét khi nàng mới bước vào nhà hắn, giờ đây, nàng như một ánh trăng lung linh huyền ảo giữa bầu trời đêm mà kích thích hắn nắm lấy.

Duyên lúc này mới cởi sạch quần áo hắn ra, khăn lấy khăn ấm nhẹ nhàng lau quanh người hắn.

“Để Duyên lau sạch người cho anh” Duyên nhìn hắn mỉm cười nói, nụ cười của nàng như một thứ thuốc phiện làm Quân mê mẩn.

Quân thở từng hơi sung sướng, cảm nhận chiếc khăn ấm xoa quanh người khiến hắn thoải mãi không thôi, con cặc bị kích thích cũng bắt đầu cứng lên bên trong quần.

Duyên nhìn về con cặc trong quần lót thì mỉm cười ngọt ngào, những ngón tay ngọc ngà của nàng nhẹ nhàng đưa đến matxa lấy con cặc bên ngoài quần lót.

“A… Anh sướng quá Duyên ơi”

Quân sung sướng nói, con cặc hắn trong quần dường như cứng thêm một khắc, mắt hắn nhắm lại, hai tay hắn cũng nắm chặt lấy ga giường.

Duyên đưa tay luồn vào quần lót Quân, tay nàng nắm lấy con cặc hắn mà xóc nhẹ lên xuống, mặt nàng đưa lên đối diện mặt hắn, nhìn mặt hắn hiện lên vẻ thỏa mãn do bàn tay mình thì nàng mỉm cười đầy ý vị sâu xa.

“Để Duyên phục vụ anh nhé, em sẽ làm cho anh thật sung sướng”

Duyên mỉm cười dịu dàng nói, mắt nàng nhìn thẳng vào ánh mắt khát khao của Quân.

Quân thở hờ hờ từng hơi, ánh mắt hắn khẽ nhắm lại vì sung sướng, gấp gáp nói:

“Ừm, em phục vụ anh đi, làm anh sung sướng đi”

Nói rồi Quân mở mắt ra, nhìn lấy khuôn mặt xinh đẹp của Duyên trước mặt mình, ánh mắt hắn như bị ánh mắt nàng thôn miên mà nhìn chằm chằm lấy nàng.

Quân đưa tay vuốt nhẹ má Duyên, ánh mắt hắn nhìn nàng đắm đuối, mê man nói:

“Em đẹp quá Duyên ơi”

Duyên khẽ mỉm cười, tay nàng hất nhẹ mái tóc làm mái tóc nàng rớt xuống, mãi tóc vì thế mà che phủ xuống mặt hai người đang đối diện nhau.

“Anh thấy em đẹp… thì chiếm lấy em đi” Duyên liếc mắt gợi tình nhỏ giọng.

Quân không thể chịu được nữa, đôi môi hắn mạnh mẽ áp vào đôi môi đỏ mọng của nàng, đầu lưỡi hắn thuận lợi tiến vào khoang miệng nàng mà quấn quýt một chỗ.

“Ưm… ưm” Duyên rên rỉ nhỏ, tay quàng lấy cổ hắn, cũng hắn thực hiện lấy một nụ hôn nồng nàn và bùng cháy.

Quân sau một hồi lâu thì thả môi nàng ra, hắn không biết đã vì mê đắm nàng mà hôn nàng bao lâu nữa, hắn chỉ biết rằng môi nàng cũng vì hắn mà sưng đỏ cả lên.

Duyên khẽ liếm mép, ánh mắt lẳng lơ chứa đầy xuân ý nhìn lấy hắn, tay nàng nhẹ cởi bỏ y phục trên người mình xuống, cứ thế, một thân thể trần trụi và đẹp đẽ lộ ra trước mắt Quân.

Duyên nằm sấp trên người Quân, tay đưa xuống khẽ chỉnh lấy con cặc đặt trước cửa âm đạo đang rỉ nước, ánh mắt quyến rũ gợi tình nhìn thẳng vào ánh mắt hắn.

“Em sẽ giành trinh tiết mà em giữ suốt 18 năm cho anh, anh không được bạc đãi hay từ bỏ em đâu đấy, em sẽ làm vợ anh và chăm sóc anh cả đời” Duyên thì thầm nhỏ vào tai hắn.

Quân gật đầu lia lịa, ánh mắt hắn mê mẩn nhìn nàng, thề non hẹn biển:

“Anh… anh sẽ cưới em làm vợ, cả đời anh sẽ chỉ yêu mình em thôi”

Duyên mỉm cười đắc ý, sự nghèo khó đã vây bám nàng bao lâu nay, bây giờ đã hoàn toàn biến mất, giờ đây, nàng đã có một cuộc sống mới, một thân phận mới, và trong tương lai không xa thôi, nàng sẽ là vợ của một người chồng giàu có mà như nàng mơ ước đã lâu.

Duyên nhẹ nhàng hôn lên bờ môi hắn, đầu lưỡi cũng tiến vào khoang miệng hắn mà cùng hắn quấn lấy một chỗ, bên dưới, âm đạo được nàng từ từ hạ xuống, dần dần nuốt trọn lấy con cặc hắn, một dòng máu đỏ từ chỗ kết hợp của hai người cứ thế chảy ra.

“Anh sẽ mãi mãi là của em…”

Trường đại học Kinh Tế X…

Oanh và Tuyền bước xuống xe, hai người dắt tay nhau chậm rãi đi vào trường, xung quanh hai người, hàng ngàn sinh viên đang tấp nập ra về như ong vỡ tổ.

Oanh nhìn Tuyền đang hướng ánh mắt nhìn xung quanh trường, cười hỏi:

“Chủ nhân có phải là muốn học đại học rồi phải không?”

Sinh viên xung quanh nghe Oanh xưng hô vậy thì cũng đưa ánh mắt kỳ quặc nhìn lấy hai người.

Tuyền nắm chặt tay cô giáo, cũng mặc kệ ánh mắt mọi người xung quanh đang nhìn lấy hai người, nhẹ nói:

“Cũng không biết nữa, cũng có thể như lời cô giáo nói. Không biết Anh Thư học ở đây có vui không nữa?”

“Em gái học ở đây chắc chắn sẽ vui” Uyển Oanh mỉm cười đáp.

Hai người cứ thế đi theo định vị mà Thư cung cấp, dần dần hai người định vị dẫn hai người đi ra sau trường, nơi đây được trồng rất nhiều hoa cỏ.

Tuyền thấy bóng dáng quen thuộc, vội vẫy tay cô giáo ra hiệu, tay chỉ ra hướng thân ảnh đó:

“Cô giáo xem xem, có phải Anh Thư đúng không?”

Oanh theo hướng chỉ tay của Tuyền, mắt nhìn về hướng thân ảnh đang ngồi xích đu đó, gật đầu nói:

“Ừm, đó chắc chắn là em ấy rồi, chúng ta ra đón em ấy về thôi”

Hai người cứ thế đi lại gần chỗ Anh Thư, nhưng đột nhiên có người con trai cầm một bó hoa lớn đến trước mặt Anh Thư, hai người cũng vì thế mà dừng lại, dõi mắt nhìn về phía hai thân ảnh đấy.

Chỉ thấy Anh Thư giờ đây đang ngồi nhìn tên thanh niên, chân nàng khẽ đu đưa nhẹ xích đu, thanh lịch hỏi:

“Ủa, Hoàng, cậu mang hoa ra trước mặt tớ làm gì vậy?”

Nói rồi ánh mắt Thư nhìn đến tên thanh niên tên Hoàng đó, chỉ thấy hắn ta cũng cao ráo đẹp trai, cách ăn mặc cũng lôi quấn, tóc tai để 73 trông rất là kiểu Hàn Quốc, nói chung hắn ta là mẫu người con trai điển hình trong lòng mấy cô gái mộng mơ rồi.

Nhưng Anh Thư đâu phải là cô gái mộng mơ, nàng giờ đây đã mang thai và sắp làm mẹ rồi, ánh mắt nhìn người cũng khác xưa nhiều, nay nhìn thấy Hoàng vác hoa ra tỏ tình mình, nàng cũng bất đắc dĩ mỉm cười bất lực.

Anh Thư nhẹ nhàng bước đến chỗ Hoàng, tay nhẹ nhàng dứt một cánh hoa hồng trong bó hoa rồi đưa lên mũi ngửi.

“Ưm, thơm lắm, hoa rất đẹp, chắc cậu phải mất nhiều tiền lắm mới mua được bó hoa này” Anh Thư tinh nghịch nói, hai ngón tay nàng khẽ vân vê cánh hoa qua lại.

Hoàng nhìn thấy cảnh Anh Thư nhắm mắt ngửi mùi cánh hoa thì mắt hắn như bị mờ đi vì cảnh đẹp thần tiên ấy, hắn phải bằng được có được nàng.

Hắn nhẹ đưa bó hoa ra trước mặt Thư, khuôn mặt đẹp trai lãng tử của hắn nở nụ cười tươi, tỏ tình:

“Anh Thư, anh thích em đã từ rất lâu rồi, em đồng ý làm người yêu anh nha?”

Anh Thư mở to mắt chớp mắt nhìn hắn, tay nàng nhận lấy bó hoa trên tay hắn, Thư nhìn thấy hắn đang nở nụ cười tỏ tình thành công thì nàng cũng che miệng mà mỉm cười lấy.

Tên Hoàng thấy nàng nhận lấy bó hoa hắn, đã vậy miệng nàng còn nở một nụ cười đẹp như hoa nở như thế thì lòng hắn sung sướng, mắt hắn nhìn chăm chăm vào nàng, tay hắn đưa ra nắm lấy tay nàng.

Anh Thư thấy vậy thì né tránh bàn tay hắn nắm lấy, ánh mắt to tròn hơi nhíu lại nhìn hắn, vòng tay nàng cũng hơi ôm chặt bó hoa trong lòng.

Thanh Tuyền ở xa xa thấy vậy thì phì cười, tay vội che miệng lại, quay sang cười nói với Oanh:

“Cô giáo nhìn Anh Thư từ chối người ta kìa… Hihi… Đã vậy còn nhận lấy hoa của người ta nữa chứ, chả phải sẽ làm người ta tức chết sao?”

“Theo nô tì thấy, chắc chàng trai ấy có thể sẽ ám ảnh cả đời vì nhục nhã mất” Oanh cười đáp.

Nói rồi, hai người cũng không tán chuyện nữa mà quay sang nhìn lấy thân ảnh con trai đang tỏ tình.

Chỉ thấy hắn sau khi không nắm được tay Thư thì ánh mắt hiện lên sự khó hiểu, cười trừ thắc mắc:

“Ủa em, chả phải em đã đồng ý làm người yêu anh rồi sao”

Anh Thư ánh mắt không hiểu nhìn hắn, chu môi hỏi:

“Tớ đồng ý làm người yêu của cậu bao giờ? Mà sao cậu lại gọi tớ là em chứ? Tớ bằng tuổi cậu mà”

Tên Hoàng cười ngượng ngùng, hai tay hắn xoa nhẹ lấy gáy để giảm sự bối rối, nhìn Thư hỏi:

“Thế tại sao cậu lại nhận hoa của tớ? Tớ tưởng đó là cậu đồng ý với tớ”

“Cậu tưởng á? Hihi” Anh Thư cười tinh nghịch, khẽ ngồi xuống rồi đung đưa xích đu, mỉm cười nói với hắn:

“Tớ tưởng cậu tặng hoa cho tớ nên tớ nhận. Nếu không phải vậy thì tớ trả lại hoa cho cậu nè”

Nói rồi nàng giơ bó hoa ra trước mặt hắn, mỉm cười bình thản với hắn.

Tên Hoàng nghe vậy thì quay đầu sang hướng khác không dám nhìn nàng, trong lòng hắn ngượng không thôi.

“Thế cậu có lấy lại hoa không?” Thư nhìn hắn hỏi.

Hoàng cắn chặt môi, ánh mắt hắn nhìn vào anh mắt ngây thơ của nàng, bối rối nói:

“Không, không sao đâu, cái này là tớ tặng cậu đó, thôi, tớ đi đây, gặp cậu sau nhé” Nói rồi, hắn nhanh chân chạy lao đi mà không hề nhìn lại.

Thư nhếch mép mỉa mai nhìn hắn, nào còn đâu một người con gái ngây thơ, nàng nhẹ đung đưa xích đu lên xuống, mũi khẽ đưa vào hít ngửi hương thơm bó hoa.

“Chắc chắn hai chị sẽ rất thích hoa này, mình sẽ dành cho hai chị một bất ngờ, hihi…” Anh Thư cười nói.

“Thật là em sẽ dành cho hai chị một bất ngờ chứ? Chị nghĩ chàng trai kia sẽ bất ngờ khi em từ chối hắn đấy”

Thư nghe giọng nói chị Tuyền thì quay sang phải, mắt thấy hai chị tươi cười đi về phía mình, nàng không nhịn được mà chạy nhanh đến chỗ hai chị, đầu nàng dựa vào lòng Thanh Tuyền.

Thư ở trong lòng Thanh Tuyền mỉm cười ngọt ngào, mắt nhìn Thanh Tuyền, nũng nịu:

“Chị trêu em”

“Cái đứa này, sắp làm mẹ rồi mà như con nít vậy” Tuyền vỗ đầu Thư, mắt nhìn Oanh nói:

“Cô giáo xem xem có phải như em nói không?”

Nhưng không để Oanh nói, Thư kéo lấy tay Oanh, chu môi gắt gỏng:

“Chị không được nói… chị không được nói”

Oanh nhìn Thư chu môi trợn má thế thì mỉm cười, tay đưa vuốt má em gái, nhỏ giọng hỏi:

“Thế em không tặng hai chị cái gì à?”

Anh Thư mím môi ngại ngùng, tay nàng nhẹ tách bó hoa hồng ra thành 3 bó, rồi đưa cho Tuyền và Oanh mỗi người một bó, còn mình một bó.

“Em tặng hai chị” Thư cười dịu dàng nói.

Tuyền nhắm mắt lại, tay khẽ đưa hoa lên mũi ngửi, rồi ánh mắt nhìn em gái tràn đầy tình cảm, nhẹ hôn lên má em gái một cái.

“Em đáng yêu lắm… Chúng ta về quê thôi, cùng nhau có một cuộc sống mới” Tuyền mỉm cười nói.

Nói rồi nàng kéo lấy tai Oanh và Thư, cứ thế cả 3 đi ra ngoài trường rồi lên xe đi thẳng về quê, trên môi 3 người ai nấy đều nở một nụ cười tươi, hoa hồng trên tay ba người dường như cũng chỉ là vật làm nền cho sắc đẹp của nụ cười ấy mà thôi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...