Chú chó nhỏ đáng yêu của em
Chương 58
“Hai chị nhìn kìa, đây là lúa ư? Thật là đẹp nha, cả một đồng ruộng lớn luôn”
Anh Thư mắt mở to nhìn ra ngoài cửa kính, chỉ thấy bên ngoài là một đồng ruộng xanh ngát, ánh mặt trời buổi sáng sớm chiếu xuống cánh đồng như tô thêm vẻ đẹp của chúng, trên cánh đồng, loáng thoáng có thể thấy có một vài người nông dân đang cặm cụi làm gì đó.
Thanh Tuyền gõ nhẹ đầu em gái, cười nói:
“Em đó, cứ hết nhìn đông với tây, đi đến cuối con đường là đến nhà mẹ rồi”
“Nhưng rõ là ruộng lúa ở đây rất đẹp mà” Thư chu môi nói.
Tuyền nhìn ra ngoài xe, nhỏ nhẹ nói với em gái:
“Đẹp thì đẹp thật, nhưng đó là đẹp trong mắt mấy người mới đến nông thôn như em thôi, nếu em ở đây lâu, cảnh ruộng lúa em xem là đẹp sẽ dần trở nên bình thường thôi”
“Dạ vâng ạ” Anh Thư cúi mặt xuống, đầu nhẹ tựa vào lồng ngực chị gái mà ấm ức.
Thanh Tuyền vuốt nhẹ lấy đầu em, thấy mình có hơi lỡ lời với em gái, Tuyền cười hối lỗi nói:
“Chị xin lỗi em nha, hay khi nào chị chở em đi xung quanh đây coi như là đền bù, được không?”
Anh Thư nghe vậy thì ngẩng đầu lên, ngón tay út đưa lên trước mặt chị gái, cười hì hì nói:
“Chị nói rồi đó nha, chị móc tay với em đi”
“Được, móc thì móc”
Tuyền mỉm cười nhìn em gái, ngón tay út cũng đưa ra mà móc tay với Thư.
Oanh nhìn qua kính chiếu hậu, thấy hai chị em vui vẻ như vậy thì nàng cũng vui vẻ theo, miệng khẽ nở nụ cười.
Không lâu sau thì ba người cũng đến nơi, trước mặt 3 người giờ đây là một căn nhà 2 tầng khá to, lớp sơn bên ngoài và kết cấu tổng thể của căn nhà vẫn còn rất mới, hiển nhiên là mới được tu sửa cách đây không lâu, trong sân nhà được trồng khá nhiều hoa lá.
Xung quanh canh nhà cũng khá là thưa thớt, hầu như chỉ lác đác một vài căn nhà xung quanh đây, mỗi căn nhà đều cách nhau tận 20m.
Tuyền liếc mắt nhìn xung quanh một hồi, những kỷ niệm thời xưa bé khi nàng về quê như một thước phim diễn ra trong đầu nàng.
Căn nhà này mặc dù đã được tu sửa và không còn được như xưa khi nàng về, nhưng cũng vì rất lâu nàng đã không về đây rồi, nên khi quyết định sống ở đây, cảm xúc nàng vẫn như xưa, có một chút hồi hộp và hưng phấn khó diễn tả.
“Chị, làm sao để gọi mẹ ra” Anh Thư níu tay áo Tuyền hỏi.
“Để chị bấm chuông thử xem sao?”
Tuyền nói rồi nhanh tay bước lên ấn vào cài nút ấn màu trắng trên tường, từng tiếng “Ting… ting” vang lên.
“Ai đấy?”
Một giọng nói trong trẻo của phụ nữ từ bên trong nói vọng ra, sau một hồi, một người phụ nữ trung niên bước ra, trên người bà mặc bộ quần áo giản dị, khuôn mặt không son phấn nhưng vô cùng xinh đẹp có tựa phần giống Thanh Tuyền, trên khuôn mặt không có lấy vết nhăn nào, hiển nhiên, đó chính là Thanh Hương rồi.
Tuyền nhìn thấy mẹ thì vui mừng, tay vẫy vẫy với mẹ vui mừng, nói lớn:
“Mẹ, bọn con đây, bọn con đến ở với mẹ đây”
Thanh Hương nghe giọng nói quen thuộc thì đưa mắt nhìn ra ngoài, mắt thấy khuôn mặt con gái mình hằng ngày mong chờ, ánh mắt bà hơi chút ươn ướt, bà chạy nhanh ra ngoài mở cổng rồi ôm Thanh Tuyền vào lòng.
Tuyền cũng tựa đầu vào lòng mẹ, nỗi nhớ nhung mẹ bao ngày tháng cũng được khỏa lấp, ánh mắt nàng giờ đây không chịu nổi mà lệ lăn dài trên đôi gò má.
“Thanh Tuyền, mẹ ở đây nhớ con lắm, mỗi ngày… mỗi ngày mẹ đều rất nhớ con” Thanh Hương xúc động nói.
Tuyền sau một hồi cũng thoát khỏi lòng mẹ, tay chỉ về hai người đằng sau, giới thiệu:
“Mẹ, đây là Anh Thư, con gái nuôi của mẹ, từ hôm nay em ấy sẽ sống ở đẩy với chúng ta”
Nói rồi Tuyền kéo tay Uyển Oanh đến trước mặt mẹ mình, tay ôm lấy cô giáo, nhìn mẹ cười nói:
“Còn đây là người chị thân thiết của con, chị ấy tên là Uyển Oanh, bắt đầu từ hôm nay, chị ấy sẽ là một thành viên trong gia đình chúng ta”
Uyển Oanh nghe Tuyền nói thế thì ngại ngùng, đầu nàng cúi thấp xuống, bẽn lẽn nhỏ giọng nói:
“Con chào bác, như Tuyền đã nói ạ, con xin phép ở nhà bác… từ hôm nay ạ”
Thanh Hương nhìn Oanh xinh đẹp như vậy thì trong lòng yêu thích không thôi, mắt thấy cô bẽn lẽn như gái về ra mắt mẹ chồng như thế thì Hương mỉm cười, hai tay Hương nắm chặt lấy bàn tay Oanh.
“Con cứ thoải mái, con đã là chị thân thiết của Tuyền rồi thì cũng như là con cô mà, lần sau cứ gọi là mẹ đi, được không con?” Hương thân thiết nói.
Uyển Oanh len lén nhìn Hương, trong lòng nghe Hương nói thì hạnh phúc, nhỏ nhẹ đáp:
“Vậy… vậy con gọi cô là mẹ ạ… mẹ…”
Thanh Hương dịu dàng vuốt lấy má Oanh, dịu dàng đáp:
“Ừm, nay được Oanh gọi là mẹ, mẹ hạnh phúc lắm”
Nói rồi, Hương quay qua nhìn Thư ở bên cạnh Tuyền, hơi lớn giọng nói:
“Cái con bé này, đến rồi mà không chào mẹ hả, có phải quên mất người mẹ này luôn rồi không?”
Thư nghe vậy thì chạy ngay vào long Hương, mắt cô to tròn nhìn lấy Hương, cười hì hì nói:
“Con sao quên mẹ của con được chứ? Không những thế, con sẽ phải làm ám lấy mẹ cả đời này”
“Cái con bé này” Thanh Hương gõ nhẹ đầu Thư nói.
“Gâu gâu” Tiếng chó sủa từ trong nhà phát ra, Bun không biết từ lúc nào mà chạy đến chỗ 4 người, đuôi nó vẫy liên tục mà chạy xung quanh mọi người.
Tuyền nhìn Bun mỉm cười ngọt ngào, Tuyền nhớ về mấy ngày trước, vì lo sợ Bun sau khi cắn Quân sẽ bị phiền phức nên Tuyền đã gửi nó về quê mẹ, nay nhìn thấy nó, Tuyền không kìm được nỗi nhớ nhung mà ôm nó vào lòng.
Mặc Bun liếm lia lịa lên mặt mình, Tuyền quay sang mẹ, mỉm cười hỏi:
“Mẹ, mấy ngày sau khi Bun đến đây, em ấy có làm khó mẹ điều gì không?”
Thanh Hương nghe con gái hỏi thì không hiểu sao đỏ mặt, mắt quay sang hướng khác, ấp úng đáp:
“À… Không, nó… nó ngoan lắm”
“Phù, vậy là con yên tâm rồi” Tuyền thở phào, rồi nàng quay sang Bun nhắc nhở:
“Em chớ mà có bắt nạt mẹ chị, nếu không chị… 3 chị bắt đền em”
Tuyền lời nói vừa dứt, mặt Oanh và Thư sau lưng bỗng chốc đỏ ửng lên như quả táo chín, ánh mắt hai nàng không kìm được mà lén nhìn Bun vài cái.
Cả gia đình 4 người cứ thế sống trong vui vẻ và hạnh phúc, 1 tháng trôi qua, Thanh Hương dường như đã quên sạch chuyện quá khứ từ lúc nào, giờ đây mẹ lúc nào cũng nở nụ cười tươi trên môi.
Nhưng có một điểm khá lạ là mẹ thường xuyên đỏ mặt, nếu như bình thì không sao, nhưng mẹ lại còn hay soi gương nữa, với một người nhạy bén như tôi thì tôi khẳng định mẹ đã có người yêu.
Cũng đúng thôi, mẹ tôi xinh đẹp lộng lẫy như thế, nếu đi thêm bước nữa cũng là chuyện bình thường, nhưng lạ ở chỗ là mẹ thường xuyên ở nhà, hầu như rất ít khi ra ngoài, như vậy thì chuyện có người yêu là không thể.
Nhưng khuôn mặt mẹ không thể nào thoát khỏi được ánh mắt tôi, mẹ dường như đẹp thêm, cả người cũng toát lên sự quyến rũ riêng, cái này là điển hình của chuyện thường xuyên được tưới tắm bởi tinh lực đàn ông rồi, nhưng rõ là mẹ tôi không có người yêu, vậy rốt cục là tại sao đây?
Còn về bản thân tôi, cái thai trong bụng tôi cũng được 3 tháng rồi, bụng giờ đây đã hơi nhô lên, núm vú cũng hơi to ra nữa, trên người được khoác lên một nét đẹp riêng do có thai, tôi không biết nên mừng hay nên vui nữa?
Nhưng có một điều làm tôi thực sự vui, cô giáo đã có thai rồi, cái thai chắc chắn là của Bun, bởi vì khi quan hệ với đàn ông xong, cô giáo uống thuốc tránh thai ngay, vậy thì không thể nào có thai với người được.
Vậy là cả 3 chị em tôi đã có thai với Bun, tôi thực sự rất hạnh phúc, nhưng mang thai mà, bụng sẽ dần dần to ra, liệu lúc đó làm sao 3 chị em tôi có thể dấu mẹ nữa đây? Nghĩ đến điều ấy, trong lòng tôi không khỏi lo lắng, liệu mẹ có chấp nhận chuyện hoang đường này không? Làm sao tôi có thể nói cho bà ấy biết và thuyết phục bà ấy đây?
Thanh Tuyền mở mắt dậy, đồng hồ đã điểm lúc 1h, mắt nhìn sang Thư và Oanh đang ngủ hai bên.
Chỉ thấy thân thể hai nàng giờ đây trần trụi không một mảnh vải, mỗi tay của hai người đang ôm lấy một bầu ngực Tuyền, trên môi hai người đang ngủ còn treo lấy nụ cười.
Tuyền nhẹ nhàng gạt tay hai người khỏi ngực mình, tay nàng khẽ sờ nhẹ lên bụng Oanh, trên môi hiện lên một nụ cười dịu dàng.
“Ưm… chủ nhân” Oanh khẽ chép chép miệng, tay nàng quen thuộc mà đưa sang ôm lấy Tuyền, môi nàng nở nụ cười như đang chìm vào một giấc mộng đẹp.
Cảm thấy cổ họng khát khô, Tuyền nhẹ gạt bàn tay Oanh rồi rời giường, mắt nhìn bình nước trong phòng cạn nước, Tuyền nhẹ lắc đầu, chân chậm rãi bước xuống nhà để lấy nước.
Nhưng khi Tuyền đi qua phong mẹ, một âm thanh rên rỉ nhỏ lọt vào tai Tuyền khiến nàng dừng lại, nhớ đến những hành động bất thường của mẹ mấy ngày nay, Tuyền nhẹ nhàng mở cửa phòng mẹ nhìn vào.
Khung cảnh bên trong lọt vào mắt Tuyền, miệng nàng như muốn thốt lên vì bất ngờ, nhưng rất nhanh Tuyền đã lấy tay bịt miệng lại.
Chỉ thấy trong phòng ngủ mẹ giờ đây, dưới ánh đèn ngủ mờ nhạt, Bun đang ở trên lưng mẹ, háng nó đang nhấp liên tiếp vào cái mông đang vểnh cao của mẹ.
Tuyền nghĩ đến sự xinh đẹp bất thường của mẹ mấy ngày trong tháng nay, mắt nàng nhìn đến tình cảnh trước mắt, giờ đây, trong lòng nàng đã chắc chắn mẹ đã quan hệ với Bun trong suốt thời gian dài rồi.
Tuyền nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, biết không nên kinh động mẹ lúc này, nàng chậm rãi không tiếng động bước đến chỗ giao hợp của Bun và mẹ mà nhìn vào.
Con Bun vì đã thân thiết với Tuyền nên nó không sủa, háng nó cứ liên tiếp mà nhấp vào âm đạo mẹ, tiếng “Bạch bạch” của hai cơ quan sinh dục va chạm vào nhau vang lên.
Hương vì quay mông về phía Tuyền nên không biết Tuyền ở đằng sau, tay bà bịp chặt miệng mình để không phát ra âm thanh rên rỉ, mông bà vểnh cao lên đồng thuận với động tác giao phối của Bun, háng bà hơi run rẩy lên theo từng động tác giao phối của con đực.
Tuyền nhìn vào chỗ giao hợp của hai người, chỉ thấy cái dương vật to lớn của Bun không thương tiếc mà dập vào cái âm đạo hồng hào nhỏ bé của mẹ, âm đạo mẹ căng ra hết cỡ mà ôm trọn lấy con cặc Bun.
Theo từng nhịp tiết tấu rút ra cắm vào của dương vật lớn, Tuyền có thể thấy được vách thịt đỏ hồng trong âm đạo của mẹ cũng bị dương vật lớn kéo ra theo, bên trong trào ra từng trận dâm thủy nhuộm trắng cả dương vật Bun.
Tuyền bất giác cảm thấy bên trong âm đạo như có từng trận ngứa ngáy, nơi khe lồn cũng hơi rỉ ra dâm dịch trong suốt, nàng không do dự mà đút hai ngón tay vào rút cắm, ánh mắt nàng dần trở nên sung sướng theo nhịp rút cám của ngón tay.
Không biết đã qua bao lâu, con cặc Bun cũng hơi run lên, cục lẹo cũng bắt đầu to ra mà dính vào âm đạo mẹ.
Tuyền lúc này thấy mẹ cả người run lên, hơi thở mẹ càng trở nên gấp gáp hơn, 10 đầu ngón chân của mẹ dang rộng ra, tiếng rên rỉ không kiểm soát được mà hơi phát ra.
Tuyền biết Bun giờ đây đang bắn tinh trùng vào tử cung bà, hai bộ phận sinh dục có lẽ sẽ phải dính lấy nhau 1 tiếng đồng hồ nữa nên Tuyền yên tâm, nhẹ lách mình đến bên cạnh mẹ.
Hương đang trong cơn đê mê, cảm giác từng trận tinh trùng nóng bỏng phun vào tử cung khiến cô muốn chết đi vì sung sướng.
Ánh mắt bà hé mở, đột nhiên thấy bóng dáng Tuyền bên cạnh khiến bà giật nảy mình, cũng không chú ý mình đang dính lẹo mà muốn giật ra.
“A… đau quá” Hương đau đớn té xuống, âm đạo bà giờ đây như muốn bị kéo ra khỏi cơ thể vậy.
Nghĩ đến sự đau đớn ban nãy, Hương cũng không dám di chuyển nữa, mông bà hơi vểnh lên để cho Bun thụ tinh mình, ánh mắt bà tránh ánh mắt con gái đang nhìn tới, nước mắt bà không nhịn được mà tuôn rơi.
Tuyền đưa tay gạt hết nước mắt mẹ, tay nàng vuốt nhẹ má mẹ, nhỏ giọng an ủi:
“Mẹ đừng khóc như thế mà, con không muốn thấy mẹ khóc như thế đâu, con chỉ muốn mẹ cười thôi”
Thanh Hương nghe thế thì càng khóc tợn hơn, đầu bà không nhịn được mà dựa vào lòng con gái, nức nở:
“Không, con đừng nhìn mẹ, mẹ là một con người dơ bẩn, mẹ đã quan hệ với một con chó và để cho nó bắn tinh vào lồn mình, xã hội sẽ không chấp nhận mẹ, huhuhu…”
“Mẹ đừng bi quan như thế mà, xã hội không chấp nhận mẹ nhưng 3 người chúng con chấp nhận mẹ mà, bọn con yêu mẹ nhiều lắm” Tuyền nhỏ nhẹ nói.
“Nhưng… nhưng…” Thanh Hương sụt sịt muốn nói nhưng bị tay Tuyền ngăn cản lại, tay nàng khẽ ôm mẹ vào lòng.
“Mẹ nghe cho rõ này, con không quan tâm mẹ như thế nào, quan hệ với ai, con chỉ muốn mẹ hạnh phúc thôi, bất cứ chuyện gì, chỉ cần mẹ hạnh phúc là được” Tuyền nhìn mẹ chắc nịch nói:
“Chúng ta hãy sống cho hạnh phúc của riêng chúng ta thôi, quan tâm xã hội nhìn vào làm gì, đúng không mẹ?”
Thanh Hương gật đầu, đầu dựa vào đôi vú sữa trần trụi của con gái, sụt sịt đáp:
“Ừm… Mẹ cảm ơn con”
“A” Thanh Hương đột nhiên la lên một tiếng, tay nàng ôm chặt lấy con gái, cặp mông đang vểnh cao của bà run lên liên hồi.
Thanh Tuyền thấy mẹ đau đớn như vậy thì tay càng ôm chặt mẹ, nhìn lấy mẹ lo lắng, nhỏ giọng hỏi han:
“Sao vậy mẹ? Mẹ có đau lắm không?”
Nói rồi nàng đưa tay xuống dưới hột le bà mà vân vê, ý muốn giúp bà vì cơn sướng mà thoát khỏi cơn đau.
Thanh Hương hơi thở gấp gáp, mặt bà hơi nhíu lại vì đau đớn, nhưng cũng may có tay Tuyền vân vê lấy hột le nên bà cũng bớt đau phần nào, hơi thở dần dần ổn định hơn.
Sau một hồi, cơn đau cũng qua đi, Hương nhìn con gái thì mặt đỏ lên, nhỏ giọng nói:
“Là… là do Bun bắn vào tử cung mẹ, nó bắn nhiều lắm, thành tử cung cũng chứa không nổi mà căng ra, mỗi lần như thế thì mẹ đau lắm”
Thanh Tuyền xoa lấy bầu ngực sữa mẹ, cười hì hì hỏi:
“Thế mẹ quan hệ với Bun lâu chưa? Tại sao mẹ lại quan hệ với Bun vậy?”
Thanh Hương hai má đỏ lên, sau một hồi thì ngượng ngùng kể với con gái…
Mọi chuyện bắt đầu vào hơn một tháng trước, lúc khi 3 người Thanh Tuyền con chưa đến đây. Buổi tối trước lúc 3 người đến ở khoảng 1 tuần, mẹ có đi dự sinh nhật cô bạn, không may lúc đi ăn sinh nhật bà bị chuốc thuốc kích dục, nhưng may mắn là bà thoát được và chạy về nhà.
Nhưng lúc về nhà rồi, tình trạng nóng bức trong cơ thể không khuyên giảm, lúc đó mẹ cũng vì nứng quá nên mới thủ dâm, trong lúc bà đang làm tư thế chổng mông móc lồn, Bun không biết từ đâu ra mà nhảy lên lưng bà, con cặc nó cứ thế tiến vào âm đạo bà mà nắc lia lịa, bà cũng vì lúc đó bị dâm dược khống chế nên cũng phối hợp với nó, cùng nó giao phối.
Lúc địt nhau xong rồi, bà cũng vì ghê tởm bản thân mình nên khóc mấy ngày trời. Nhưng dù gì bà cũng đã 37 rồi, điều đó khiến bà vô cùng khát khao tình dục, nhưng bà sợ ra ngoài tìm đàn ông, nhưng không hiểu sao lúc đó bà lại nghĩ đến Bun, nó địt khỏe, vừa an toàn, và cũng vừa sướng lồn nữa thì tại sao bà không địt cùng nó cơ chứ? Và cũng từ đó, 1 lần, 2 lần, rồi nhiều lần sau nữa, bà như bị Bun làm cho bị nghiện tình dục, mỗi ngày không 2 nháy thì không chịu nổi.
Và cho đến khi 3 người Thanh Tuyền đến, vì tránh để bị phát hiện nên bà cũng ít địt với Bun hơn, nhưng đôi khi bà nứng lên thì cũng lén địt nhau với Bun, mà thường thường nếu vụng trộm thì bà cũng lựa chọn buổi tối khuya khi các con ngủ hết mà hành động, cuộc tình vụng trộm giữa Bun và mẹ cứ thế diễn ra trong âm thầm, và cho đến nay mới bị Tuyền phát hiện.
Thanh Tuyền lấy hai ngón tay vân vê núm vú mẹ, mỉm cười hỏi mẹ:
“Thế mẹ có uống thuốc tránh thai khi quan hệ với Bun không vậy?”
Thanh Hương cảm thấy núm vú bị tập kích nên hơi rên lên, ánh mắt bà tràn đầy xuân tình, mê ly nói:
“Có… có chứ, mẹ sợ có bầu lắm, đã vậy nó còn là con chó nữa, xã hội biết được thì chết, với lại… con của người và chó… sẽ như thế nào đây?”
Thanh Tuyền mím môi một hồi, sau một hồi như đã quyết định, nàng ghé miệng vào tai Hương thì thầm nho nhỏ, chuyện của 3 chị em Thanh Tuyền cứ thế được nàng nói hết với mẹ.
“Cái… cái gì? Đó là sự thật?”
Thanh Hương vội túm chặt lấy vai con gái gặng hỏi, âm đạo đang dính lẹo bì bà xê dịch thì trở nên đau đớn, nhưng bà không quan tâm, giờ đây, bà chỉ muốn biết câu trả lời của con gái.
“Đó là sự thật, con có thai 3 tháng rồi, em Thư thì 2 tháng rưỡi, còn chị Oanh thì mới 1 tuần trước” Thanh Tuyền gật đầu đáp.
Thanh Hương nghe con nói vậy thì cũng hoảng mà nằm sấp xuống, âm đạo kéo theo con cặc Bun đang phát ra từng cơn đau đớn, nhưng nào bằng sự đau đớn trong tim bà giờ đây.
Thanh Tuyền vội ôm lấy mẹ, thấy mẹ như sắp ngất đi thì nàng sợ hãi, lay má mẹ gấp gáp nói:
“Mẹ, mẹ đừng như thế mà, con sợ lắm”
Thanh Hương hơi thở gấp gáp, mắt bà khẽ nhắm lại, hai bên khóe mắt trào ra dòng lệ, tay bà nhẹ áp vào má con gái, ánh mắt đau khổ của bà nhìn vào ánh mắt con.
“Tuyền à, các con còn tương lai phía trước, giờ đây, các con mang thai, tương lai các con sẽ như thế nào đây? Đã vậy cái thai trong bụng con còn là của một con chó nữa chứ, xã hội sẽ chỉ trích con, họ sẽ lên án con” Thanh Hương đau khổ nói:
“Mẹ có thể không quan tâm bản thân mẹ, mẹ có thể không quan tâm người đời lên án, nhưng còn các con thì sao, mẹ sợ các con vì thế mà buồn bã, đau khổ, mỗi khi mẹ suy nghĩ về nó, mẹ đau khổ lắm con ơi… huhuhu…”
“Mẹ… Con không quan tâm, con sẽ sinh đứa bé ra” Thanh Tuyền ôm lấy chầm lấy mẹ, nàng nức nở nói:
“Con chỉ cần mẹ đồng ý với con thôi, cùng con chấp nhận đứa trẻ này sinh ra, thế là con vui rồi, con không cần người khác quan tâm”
Hương không kiềm chế được mà khóc nấc lên, chẳng biết hai người đã khóc được bao lâu nữa, chỉ thấy đôi mắt của hai người giờ đây đã đỏ hoe lên vì nước mắt.
Không lâu sau, Hương rốt cục cũng bình tĩnh lại, mắt bà nhìn lấy con gái, quyết tâm nói:
“Mẹ quyết định rồi, mẹ sẽ chấp nhận cho các con sinh con ra”
“Mẹ…” Thanh Tuyền nhào vào lòng mẹ, Hương ôm lấy đầu con gái, chắc nịch nói:
“Mẹ sẽ đỡ đẻ cho 3 chị em con, cho dù con của các con như thế nào đi chăng nữa, thì mẹ vẫn sẽ xem nó như cháu ruột của mình mà chăm sóc nó”
Hương vừa dứt lời thì cánh cửa được mở toang ra, hai thân ảnh phụ nữ trần trụi cứ thế nhảy lên giường mà ôm lấy bà.
Thanh Tuyền mới nhìn lại hai thân ảnh kia, chả phải đó là Thư và Oanh hay sao, chả biết hai người đứng bên ngoài từ lúc nào? Nhưng Tuyền chắc chắn một điều rằng, hai người đã nghe thấy hết cuộc nói chuyện của cô và mẹ.
Chỉ thấy Thư và Oanh giờ đây, hai nàng đang ôm chặt lấy hai bên mình của mẹ, mắt hai nàng cũng ươn ướt lên.
“Mẹ ơi… con yêu mẹ, con yêu mẹ nhiều lắm… huhuhu…” Anh Thư nức nở nói, nói rồi nàng dụi đầu vào lòng mẹ mà khóc lóc.
Uyển Oanh thì trầm tính hơn, nàng chỉ ôm chặt lấy mẹ và dụi đầu vào lòng bà, nhưng chú ý sẽ thấy hai tay nàng đang siết chặt lấy mẹ như không muốn buông, hiển nhiên là cô cũng vì lời nói của bà mà vô cùng xúc động.
Thanh Hương mỉm cười ngọt ngào nhìn lấy hai đứa, âm dạo dính lẹo bị hai đứa con bên cạnh làm cho lay động nên sinh ra đau đớn.
Hương mắt nhắm chặt lại, cảm nhận sự đau đớn mà đùi bà run lên, nhưng bà không có trách cứ gì mà để hai đứa ôm lấy.
Trong căn phòng ngủ giờ đây, dưới ánh đèn ngủ vàng nhạt, 3 thân ảnh phụ nữ cứ thế ôm lấy một người ở giữa, nhưng dường như 3 thân ảnh đó đã quên mất rằng người mà họ ôm vẫn còn đang dính lẹo với một con chó.
BẶC… một tiếng vang lên…
“Hai chị ơi, sao tinh trùng của Bun chả chảy ra giọt nào zợ? Với lại, sao bụng mẹ lại to ra như mang bầu thế này?”