Chuyện tình trường bán công
Chương 7
Tôi và Xuân vừa ra khỏi cổng trường thì bắt gặp ngay một tốp, chắc cũng chục thằng đầu xanh đầu vàng đang đứng trước cổng đợi tôi từ lúc nào, chỉ cần rảo qua thì cũng thấy không ít ống tuyp cũng như đao kiếm tụi nó giấu dưới cốp… tôi tự dưng cảm thấy hoảng.
– Ê… nhìn cái loz gì mày!
Mấy thằng cà khựa tóc dài nhuộm vàng định gây sự với tôi. Bỗng phía bên đường tiếng thắng xe “két…” vang lên, ông anh tôi cưỡi xì po xuất hiện, theo sau ổng cũng chắc 20 chục 25 người… ai cũng mặt mũi bặm trợn ông anh tôi ngang nhiên đá chống xuống xe rảo bước qua tôi.
– Minh… sao giờ này còn ở đây mày.
– Dạ…
Thằng tóc dài cà khựa hồi này chắc không biết anh tôi, lớn tiếng:
– Cái đụ mẹ, thằng này giật bồ mày đúng không Tuấn… Gã chỉ vào tôi.
– Ờ… đụ má, nó chứ ai… Thằng Tuấn ờ theo.
Sao lúc này tôi muốn vào đá vào mặt thằng Tuấn chó đó quá.
Thằng tóc dài có vẻ là đại ca cả đám Tuấn chó đó, hất hàm:
– Ông anh có liên can gì ở đây không, không có gì thì làm ơn phắn cho tụi em làm việc với thằng này cái…
Bốp!!!
Gã bị anh tôi tát cho một phát phải nói chắc cũng rụng ít nhất 2 cái răng theo tôi tưởng tượng.
Tôi quay lại nhìn Xuân đang sợ hãi nép vào tôi tựa lúc nào, chắc cả đời nhỏ chưa bao giờ thấy chuyện băng đảng, giang hồ như tôi đâu ha.
– Đụ mẹ mày, ở cái đất Nha Trang chưa nghe tiêng thằng Hưng này hả, còn thằng nhóc này là em tao, đụ mẹ thằng nào ngon đụng vào nó tao coi thử.
Rồi anh Hưng chỉ vào mặt Tuấn chó:
– Đụ mẹ… nhìn mặt mày chắc đéo phục phải không, giờ tao cho thằng em tao với mày xuống biển solo luôn đó, ĐM đàn ông con trai đéo cua được gái bày đặt không ăn được đạp đổ à.
– Đụ mẹ… sợ chó gì… Tuấn chó trả lời.
– Ok. Minh vào cất xe lại trong bãi đi, tao chở mày đi.
– Còn bạn em thì sao anh Hưng… Tôi vừa nói vừa nhìn vào nhỏ Xuân.
Tôi quay lại hỏi Xuân:
– Bà muốn đi coi đánh nhau không? Hehe…
Tôi cười trấn an nhỏ khi thấy nỗi lo âu hiện lên rõ trên khuôn mặt của nhỏ.
– Lỡ ông bị gì thì sao? Thôi cho tui đi với cho chắc ăn chứ tui về cũng lo lắm… Nhỏ nói với cái giọng như muốn khóc.
– Ừ, vậy để tui lấy chiếc wave của ông kia đèo bà nha.
Nói là làm, tôi qua mượn chiếc wave độ của ông đó chở nhỏ… ổng đi chung với anh Hưng.
Đúng là xế độ có khác, mới để số 1 kéo ga có chút xíu mà đã xém bốc đầu làm nhỏ xanh mặt… nhỏ cứ thế xích lại gần tôi từ lúc nào, tôi cảm giác được đôi bồng đảo của Xuân đã yên vị trên lưng của tôi, lại một lần nữa trước khi xung trận lại cho tôi tận hưởng cảm giác sung sướng này thì thắng là chắc.
Cứ thê nguyên tốp kéo xuống biển, thằng anh tui nói nhỏ:
– Đụ mẹ, mày đánh chết mẹ nó cũng được, đừng để tao mất mặt nha mày.
– Ok đại ca. Chơi với anh bao năm nay, solo có thua ai chưa, ngoại trừ thua anh.
– Tao nói trước đánh thì đánh, đéo được dùng dao mã tấu, còn nếu muốn chơi hàng thì 2 thằng lấy ra tạch nhau, 2 đứa thích chơi gì?
– Em thì gì cũng được, tay hay hàng nhường thằng kia chọn… Tôi bạo miệng nói.
Bỗng dưng có cảm giác tay của tôi đang được một bàn tay khác nắm lấy, thì ra Xuân nắm tay tôi tự lúc nào rồi, cứ y như quyết đấu sống còn thời xưa không bằng.
– Thôi đụ mẹ, đánh tay chứ mã tấu 113 xuống hốt là có á… Thằng tóc dài phát biểu.
Tuấn chó bước lên hất hàm:
– Bước con mẹ mày ra đây, đụ mẹ núp sau lưng thằng anh mày tới chiều hả mày?
Tôi từ từ cởi áo trắng ra tháo giày tháo luôn quần dài, ai cũng thắc mắc thằng này đánh nhau làm gì cởi hết đồ không biết, nhưng tôi biết tôi mặc quần đùi dễ tung cước, còn mặc áo thì lỡ túm nhau rách áo bà già tôi biết tôi đánh nhau thì lại cắt tiền lương thì khổ.
Tôi quay lại hỏi nhỏ Xuân:
– Zậy tui đánh thằng Tuấn rồi bà làm mai bà cho tui nha.
Tôi nghịch ngợm trêu chọc nhỏ Xuân.
– Hả… giờ này mà ông còn nghĩ mấy chuyện đó hả?
Tôi bước ra hùng dũng hiên ngang như một samurai sau khi cảm nhận được vẻ lo lắng, quan tâm từ ánh mắt của Xuân, tôi đã biết dù tôi có thua cuộc chiến này thì tôi cũng đã thắng lợi được 1 thứ rất quý giá mà cả cuộc đời tôi chắc tôi cũng không tìm lại được.
Bộp!!!
Tuấn chó thừa cơ tôi không để ý, tung ngay nắm đấm vào mặt tôi, khi tôi còn đang ngẩn ngơ suy nghĩ…
Nhanh như cắt, tôi nhảy vào Tuấn chó, tóm lấy thắt lưng gạt phắt, thế là Tuấn chó luống cuống mất thăng bằng ngã xuống, tôi trả đòn lại bằng một cú đấm vào mặt Tuấn chó làm hắn phải hộc máu mũi.
Lúc này mặt Tuấn chó đỏ bừng như gà chọi, ngay lập tức hắn đứng phắt dậy:
– Đụ má… tiếp mày!
Gã chưa kịp dứt chữ mày thì một cú song phi vào bụng hắn, rồi nghe hắn hự một tiếng… đảm bảo hắn sau cái đòn đó hắn không đứng dậy nổi, vì tôi dùng đòn hiểm trong taekwondo, dùng gót đá vào bụng trên rốn khoảng 1 tấc, ai không tập võ hoặc tập cơ bụng thì dính cú đó chỉ có nước nằm đo ván.
Tôi quay lưng chuẩn bị rảo bước về phía nhỏ Xuân như chuẩn bị giành lấy phần thưởng cao nhất của sự vô địch thì…