Cô con dâu nhà họ Chu
Chương 10
Mùa hè ngày dài, đến 8 giờ mấy người đàn ông mới khiêng cuốc trở về, trên bàn đã bày đầy bữa tối phong phú, Trương Tiểu Phúc giục bọn họ đi rửa tay, rồi bưng canh gà hầm nấm ra, ngửi mùi thôi đã khiến mấy người đàn ông chảy nước miếng. Thế nhưng không biết là đồ ăn mê người, hay là cô lại càng ngon miệng hơn.
Anh ba Chu Cường lấy khăn lau bọt nước trên mặt, đôi mắt lại nhìn chằm chằm cô không rời, ngày hè nóng nực, cô ăn mặc vô cùng mát mẻ, phía trên mặc một chiếc áo hai dây màu đen, phía dưới thì mặc một chiếc quần đùi siêu ngắn, dáng người lả lướt đều được phô bày trọn vẹn…
“Em dâu này, không phải mọi người đều nói con gái thành phố không biết nấu nướng sao, vì sao tay nghề của em lại tốt như vậy?” Chu Cường lên tiếng hỏi.
Trương Tiểu Phúc nghe vậy ngẩn người, rồi ha ha cười: “Là em cố tình học đấy.”
Cô không phủ nhận, lúc trước cô cũng không phải làm bất cứ việc bếp núc nào, nhưng ai bảo cô dâm đãng chứ, phụ nữ dịu dàng cùng với nấu ăn ngon là hai thứ chinh phục đàn ông dễ nhất, sau khi ở bên Chu Tư Niên thì cô bắt đầu tự học, đến bây giờ không dám nói sánh ngang đầu bếp, nhưng ít nhất để chinh phục dạ dày của mấy người đàn ông nông thôn này thì không thành vấn đề… Quyến rũ đàn ông cũng là một kỹ thuật sống nha…
Anh hai Chu Dũng từ toilet đi ra, thấy thằng ba nhìn chằm chằm ngực cô, tròng mắt cũng sắp rớt ra thì đập lên vai hắn, “Cường tử mày nhìn em dâu làm gì?”
Chu Cường cười ha ha, gãi gãi đầu nói: “Còn không phải là do Tiểu Phúc đẹp sao…”
Nghe hắn nói, Chu Dũng cũng nhịn không được gật đầu, trong lòng nhủ thầm còn không phải sao, em dâu dịu dàng xinh đẹp của bọn họ là người phụ nữ đẹp nhất trong thôn, thậm chí là cả trấn trên, không nói tới cái khác, chỉ với làn da trắng nõn, bầu vú to tròn, chân dài thẳng tắp kia không phải ai cũng mơ là có được…
Bày biện xong đồ ăn, Trương Tiểu Phúc gọi cha con ông Chu đang ở trên lầu xuống, bọn họ sợ trời mưa cho nên vội vàng đi thu hồi dược liệu đang phơi trên sân thượng, nghe thấy tiếng gọi mới vội vội vàng vàng xuống lầu.
“Ba thật là, một phút cũng không chịu ngồi yên nha!” Thấy ông Chu đi xuống, Trương Tiểu Phúc bước tới giúp ông cởi áo khoác, trên mặt dính toàn bùn đất, trêu chọc ông. Thái độ cùng ánh mắt của cô đều quá mức thản nhiên, còn trong lòng ông Chu lại tràn đầy không tự nhiên, thấy cánh tay trắng nõn cùng một mảng lớn bộ ngực của cô lộ ra, trong đầu ông lại nhớ tới chuyện buổi chiều trong rừng, ngay lập tức mặt ông nóng cả lên, không dám nhìn thẳng cô.
“Ừm, dân quê thì toàn như vậy…” Ông Chu hàm hồ đáp lời, ánh mắt con dâu quá thuần khiết, nhìn ông như vậy, làm trong lòng ông có phần hổ thẹn với hành vi cầm thú sau khi máu nóng lên đầu của chính mình, thật may con dâu không giận ông, nếu không ông thật không biết phải làm sao bây giờ.
“Mau vào đi…” Cô cười tủm tỉm đẩy mấy người vào nhà, sau đó cả gia đình cùng nhau dùng cơm, thật ra càng ngày Trương Tiểu Phúc càng thích bầu không khí này, quả nhiên ăn cơm càng đông người thì càng vui, hơn nữa bọn họ không hề keo kiệt mà dành tặng cô vô số lời khen, điều này càng làm cho cô cảm thấy thỏa mãn hơn.
Lượng cơm mấy người đàn ông này dùng rất lớn, chẳng mấy chốc đã ăn sạch nồi cơm, may mà lượng đồ cô làm cũng đủ ăn, trái lại Chu Cường thấy cô chỉ ăn hai bát nhỏ đã dừng thì có chút ngượng ngùng, “Em dâu, sao em ăn ít vậy…”
“Đừng để ý đến em, em là con gái phải giữ dáng…” Cô xua xua tay. “Dáng em đã đẹp lắm rồi…” Chu Dũng trừng mắt, nhỏ giọng nói, cô nghe xong chỉ cười cười.
Sau khi ăn xong, năm nam một nữ đều ngồi trên sô pha ở phòng khách xem TV, Trương Tiểu Phúc dịch đến bên cạnh ông Chu, vô cùng săn sóc nói: “Ba, chắc ba làm việc mệt lắm phải không, con bóp vai cho ba nhé…”
“Không, không cần đâu…” Mặt ông Chu nóng lên vội vàng cự tuyệt, hiện tại ông nhìn cô là lại thấy chột dạ.
“Không sao mà.” Trương Tiểu Phúc không thuận theo, cứ dựa vào, bàn tay đặt trên vai ông bóp nhẹ vài cái, quả thực ông Chu cảm thấy đau nhức trên vai đỡ đi rất nhiều, chỉ có một điều làm ông không được tự nhiên chính là ngực của Trương Tiểu Phúc, nó đang áp vào vai ông, cái loại mềm mại này cách quần áo cũng có thể khơi lên lửa dục trong lòng, khiến ông nhớ lại chuyện xảy ra trong rừng, cái cảm giác sung sướng khi bóp lấy bầu vú kia trong tay.
Mấy ông anh chồng nhìn thấy thì hâm mộ cha già không thôi, ngồi xem TV mà mắt cứ ngó lên người cô. Hai mắt ông Chu mở trừng trừng nhìn màn hình TV, dù hoàn toàn không có cái gì lọt vào mắt nhưng cũng không dám nhìn ra xung quanh, sợ mình lại thấy thứ không nên thấy, thế nhưng cố tình cô xoa bóp cho ông, còn cúi đầu xuống hỏi ông. “Ba, ba thấy đỡ hơn chưa?”
“Ừm…” Ông hừ một tiếng, hơi thở thơm mát của cô phả vào gương mặt ông khiến hơi thở của ông hơi loạn nhịp.
Xoa bóp được một lúc, Trương Tiểu Phúc có hơi mỏi tay, cô lắc lắc tay, thuận thế ngồi xuống dựa vào bên cạnh ông Chu, ôm lấy cánh tay ông thân mật dựa vào vai ông, “Ba, con hơi mệt, có thể dựa vào ba được không?”
Sao ông Chu có thể nói không, chỉ là cô dựa vào người ông, ôm tay ông như vậy, bầu vú đầy đặn kia cứ áp sát vào ông làm máu nóng trong người ông dâng lên, không dám nhúc nhích, không biết là đang hưởng thụ hay là bị giày vò.
Trương Tiểu Phúc dựa vào cánh tay rắn chắc của ông, chẳng được bao lâu cơn buồn ngủ đã tìm đến liền ngủ mất.
Chu Quý ở bên cạnh trừng mắt nhìn cả nửa ngày rốt cuộc không nhịn được nữa, mở miệng nói: “Ba, Tiểu Phúc ngủ như vậy sợ sẽ bị cảm lạnh, con đưa em ấy về phòng ngủ nhé…”
Ông Chu đang bị giày vò nghe thấy thế thì lập tức đồng ý, Chu Quý trên mặt thì tỏ ra đứng đắn nhưng trong lòng lại đang mừng thầm, hắn vui sướng đi tới bế Trương Tiểu Phúc về phòng ngủ của cô, thấy quả thực cô đã ngủ say, liền nhẹ nhàng đặt cô xuống giường.
“Em dâu…” Hắn nhỏ giọng gọi một tiếng, thật sự nhịn không được cúi xuống hôn lên miệng nhỏ hồng hồng của cô, vừa nhấm nháp cánh môi mềm mại, vừa đặt tay lên bộ ngực căng phồng kia, luồn tay qua cổ áo chui vào bên trong, bàn tay thô ráp bóp lấy bầu vú trắng tròn mà nhào nặn, “Tiểu Phúc… Em làm anh nứng muốn chết…”
Trương Tiểu Phúc bị đầu lưỡi nóng hổi quét liếm trong miệng mà tỉnh lại, vừa mở mắt đã thấy Chu Quý háo sắc đè ở trên người, cô hừ nhẹ đẩy hắn, “Anh Quý… Anh đang làm gì vậy…”
“Đang yêu em… Em làm anh nứng chết rồi…” Chu Quý thở dốc, hơi nóng từ trong mũi phun lên môi cô, hắn đã nhịn lâu như vậy, rốt cuộc cuối cùng vẫn bị thú tính che mờ lý trí, em trai đã không còn nữa, bọn họ phải chăm sóc cho cô thật tốt mới không làm nó thất vọng đúng không.
“Tiểu Phúc, để anh hôn em nào…” Chu Quý nắm lấy tay của cô, hắn khỏe như trâu vậy, Trương Tiểu Phúc làm sao có thể là đối thủ của hắn, hơn nữa hai vú mềm mại đang bị hắn xoa nắn cũng khiến trong lòng cô nổi lên lửa dục, nhưng ba chồng và các anh chồng còn đang ở bên ngoài xem TV, nếu gây ra tiếng động lớn sẽ làm mọi người nghe thấy, cô đành áp sự nóng nảy xuống, vẻ mặt thẹn thùng nói, “Anh Quý… Anh đừng như vậy…”
“Anh muốn em…” Thân hình Chu Quý đè chặt cô, mê luyến xoa bóp hai bầu vú trắng trẻo của cô, nghe tiếng cô thở dốc càng cảm thấy giày vò, hắn cũng biết ba đang ở bên ngoài, không dám muốn quá nhiều, cho nên chỉ có thể ra sức bóp nắn hai bầu vú cho đã ghiền, lại ngậm lấy cánh môi cô mà liếm mút, luồn lưỡi vào bên trong liếm láp, hôn cho miệng nhỏ của cô sưng lên, mới vừa lòng bỏ qua.
“Em nghỉ ngơi đi, anh ra ngoài.” Sợ ở lại lâu sẽ khiến người khác nghi ngờ, hắn hôn lên miệng cô một cái, liền đứng dậy đi ra ngoài.
… Bạn đang đọc truyện Cô con dâu nhà họ Chu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/co-con-dau-nha-ho-chu/
Hai ngày sau là ngày họp chợ, bình thường đều là ông Chu lên trấn trên, lần này bởi vì Trương Tiểu Phúc tò mò nên mang cả cô theo. Đó là một trấn nhỏ, cách thôn Đào Hoa khá xa, tuy rằng trên núi cũng có quốc lộ nhưng lại là đường vòng càng xa hơn, cho nên mỗi lần lên trấn trên ông đều đi đường núi, cho dù là như thế cũng phải đi qua 2 đỉnh núi mới tới được nơi.
Tuy cô đã sớm chuẩn bị tư tưởng nhưng không ngờ lại xa như vậy, ngày thường cô cũng thích leo núi, nhưng đi đường núi dài như vậy, thật sự quá sức Trương Tiểu Phúc. Trên đường đi đi dừng dừng, gần bốn tiếng mới đến trấn trên, bình thường ông Chu chỉ mất nhiều nhất là ba tiếng.
“Thì ra lên trấn trên xa như vậy… Ba, nhà ta mua một chiếc xe đi…” Trương Tiểu Phúc ngẩng đầu, mặt trời đã lên cao, bọn họ đi từ buổi sáng đến giữa trưa, cô cũng thật bội phục những dân quê này, một năm bốn mùa họp chợ đều phải đi như vậy.
“Ừm.” Ông Chu đáp lời, biết con dâu đã mệt muốn chết rồi, chắc là từ trước đến nay chưa đi đường xa bao giờ, mua xe đương nhiên là chuyện tốt, nhưng trong nhà tiền dư cũng không nhiều, phải tính toán thật kỹ mới được.
Thể lực tiêu hao quá nhiều làm cô đói lả, đến trấn trên liền cùng ông Chu vào quán dùng cơm trưa, bấy giờ mới lấy lại sức. Ông Chu dẫn cô đi dạo khắp nơi ở trấn nhỏ, trấn trên cũng chỉ có cùng lắm bốn năm con phố nhưng người thì lại không ít, ông Chu nói đó đều là người ở khắp mọi nơi tới họp chợ, chủng loại đồ cũng rất đa dạng.
Sau khi đi một vòng cô đã không còn hứng thú, điều khiến cô ngạc nhiên là cho dù đi đến chỗ nào ông Chu cũng có thể gặp được người quen, người bán hàng rong cũng nhớ tên, so với ở trong thành phố đến tên hàng xóm cũng không biết thì thật sự rất khác nhau.
Ông Chu mua đầy một sọt đồ, nhưng dù vậy khi đi trên đường ông vẫn bước đi như bay, Trương Tiểu Phúc không thể không cảm thán đúng là người thành phố như mình không thể bằng ông được. Trong đầu cô lại bắt đầu dâng lên vài suy nghĩ sắc tình, tuổi ông Chu đã qua nửa trăm mà thể lực vẫn tốt như vậy, thế thì công phu trên giường nhất định càng uy mãnh…
Đi đường được một lát, ông Chu tìm chỗ ngồi nghỉ lấy lại sức, sau khi đặt sọt đồ xuống thì phát hiện sắc mặt cô ửng đỏ, không khỏi lo lắng nói: “Con dâu, có phải con bị cảm nắng không, sao mặt đỏ vậy?”
Nói rồi ông duỗi tay ra kéo cô vào chỗ râm mát.
“Con không sao, chỉ là con đang nghĩ thân thể của ba thật tốt ấy mà…” Thấy trên mặt ông đầy mồ hôi, Trương Tiểu Phúc tháo mũ che nắng xuống quạt cho ông chút gió, ông Chu cầm lấy bình nước tu ừng ực, nhìn ông uống nước làm yết hầu trượt lên trượt xuống, Trương Tiểu Phúc cảm thấy thật quyến rũ.
Đang lúc suy nghĩ miên man, chợt từ phía trước truyền đến tiếng xe, là một chiếc xe tải, xe đi đến chỗ họ thì dừng lại, tài xế ló đầu ra quay sang phía ông Chu hỏi: “Đây không phải là lão Chu sao?”
Ông Chu nghe thấy vậy thì ngẩng đầu nhìn, nhận ra là thôn dân của thôn bên cạnh, xấu hổ cười: “Là lão Lý sao…”
Lão Lý cười khẽ một tiếng, vẫy tay với ông nói: “Lão Chu, ông còn ngây người cười cái gì? Mang nhiều đồ như vậy, có định về nhà không thế? Mau lên xe đi, tôi tiện đường chở ông một đoạn…”
Ông Chu vội nói cảm ơn, lên xe rồi mới phát hiện tuy xe này có hai chỗ ngồi, nhưng chỗ phía trước có mấy đứa cháu của lão Lý đang ngồi, phía sau chỉ còn lại một chỗ ngồi, đâu thể bảo chủ nhường chỗ, chỉ đành để con dâu ngồi trên đùi mình.
Đối với sắp xếp như vậy lão Lý cũng không nghĩ nhiều, Trương Tiểu Phúc không ý kiến, chỉ có trong lòng ông Chu là có phần khác thường, trên mặt lại không dám biểu hiện ra, kéo cô ngồi lên hai chân mình. Sau khi đóng cửa xe, Trương Tiểu Phúc theo bản năng cài dây an toàn vào, dây an toàn siết chặt làm thân thể hai người dính sát vào nhau…
“Được chưa? Tôi đi nhé!” Lão Lý dập điếu thuốc, quay đầu nhìn, khởi động xe bắt đầu chạy như bay trên con đường hoang vắng.
Con dâu ngồi ở trên đùi mình, bị đai an toàn siết lại làm thân thể hai người dán chặt với nhau, trên mặt ông Chu bắt đầu nóng lên, may mắn làn da ngăm đen khiến người khác khó phát hiện ra, thân thể nóng nảy khác thường làm ông không dám nhúc nhích, tay không biết phải để ở đâu.
Ban đầu đường đi vẫn bằng phẳng nên không có dị thường gì, nhưng sau đó xe bắt đầu đi vào đường núi, mặt đường gồ ghề khiến cho xe rung lắc dữ dội.
Bờ mông tròn trịa của con dâu theo sự chấn động của xe mà ma sát lên thân thể ông không ngừng, ông Chu rất muốn giữ bình tĩnh nhưng cơ thể mềm mại của cô, hương thơm trên người cô như mồi lửa thắp lên lửa dục trong ông, khiến phía dưới của ông Chu trở nên cương cứng hoàn toàn…
Hôm nay Trương Tiểu Phúc mặc một chiếc váy dài màu xanh ngọc, thân dưới xòe rộng thùng thình, ngồi trên đùi ba chồng được vài phút, cô đã cảm giác được trên mông có vật cứng đâm vào mình…
Trương Tiểu Phúc quay đầu lại nhìn, kinh ngạc trong ánh mắt cô làm ông Chu không chỗ dung thân, muốn giải thích lại không mở miệng được, trong lòng không ngừng mắng đúng là lão già không biết xấu hổ, ông không dám nhìn cô, giả vờ nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, ông âm thầm muốn dịch ra sau một chút, nhưng mông mới vừa di chuyển, xe đột nhiên lại rung mạnh một trận, dương vật đang cứng rắn như bị ma sát, càng trướng to lên hơn…
Mặt và tai ông Chu đỏ bừng cả lên, trái tim đập ngày càng nhanh hơn, như sắp nhảy lên cổ họng, hơi thở nóng rực phun bên tai Trương Tiểu Phúc không ngừng, sau đó ông liền thấy da thịt trắng nõn bên tai và cổ cô trở nên đỏ hồng.
Ông Chu nhìn mà miệng lưỡi khô khốc, không tự giác nuốt nước miếng cái ực, ánh mắt nhìn chằm chằm chỗ da thịt mềm mịn kia, rồi từ từ nhìn về phía chiếc cằm nhỏ nhắn của Trương Tiểu Phúc, gương mặt đầy đặn vì xấu hổ mà đỏ hồng cả lên, cùng với miệng nhỏ hồng nhuận diễm lệ…
Cho dù Trương Tiểu Phúc đang quay lưng về phía ba chồng nhưng vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt bỏng rát của ông, điều này khiến trái tim cô vừa kinh hoàng vừa hưng phấn khó nói, nhưng bởi vì trên xe có người nên cô cũng không thể làm gì, còn ngồi thẳng lưng ngay ngắn vô cùng, nhưng cái thứ cứng rắn nóng như lửa dưới mông kia cứ đâm đâm vào cô, làm hai người đều ý loạn tình mê, mà ánh mắt nóng cháy của ông càng làm cho cô cảm thấy kích thích, cảm giác sung sướng trên tinh thần này khiến cơ thể cô rùng mình, mơ hồ cô cảm giác được nước dâm đã chảy ra thấm ướt quần lót…
“Phía trước là đường xuống dốc, có hơi xóc, giữ chặt nhé!” Đang lúc hai người tâm hồn nhộn nhạo, đột nhiên lão Lý quát một tiếng.
Ông Chu cũng biết phía trước sẽ khá xóc, nghe vậy một tay ông nắm chặt lấy tay vịn, một tay đặt trên eo Trương Tiểu Phúc, ôm như vậy ông mới cảm giác được vòng eo cô nhỏ nhắn thế nào…