Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu

Chương 76



Phần 76

– Lát anh ý dậy mà thấy cậu chắc ngạc nhiên lắm nhỉ… – giọng ẻm Hạnh…

– Mình không biết, ổng khó đoán lắm…

– Cậu mê anh ý rồi hả? Thấy cậu cũng có thích gần con trai đâu?

– Cậu sợ à? Hihi…

– Đồ quỷ, cấm cậu đó…

– Công bằng chút coi nào… hình như mình cũng bị cuốn vào rồi ý…

– Đã dặn cậu trước rồi còn gì… đừng có đấu khẩu với anh ý…

– Mà cũng tại cậu… tự dưng lôi mình vào… mình không biết đâu…

– Tại ai cũng bảo anh ý đa tình… mình muốn xem anh ý có gái đẹp vây quanh anh ý sẽ thế nào…

– Giờ thì sao? Không phải là do tụi mình hết sao, ổng có phải như lời đồn đâu… có lẽ toàn là con gái tự tìm đến ổng á… mà công nhận ổng thú vị thật…

Tôi đang nghe cái quái gì thế này? Thử tôi? Để làm gì? Rồi thì hóa ra là cố ý tìm cách tiếp cận tôi chứ không phải là vô tình? Nhưng mục đích cuối cùng là gì? Và điều quan trọng nhất, là 2 người này biết nhau? Cảm giác như bị đùa giỡn… khó chịu… tôi là trò chơi của 2 người con gái kia? Sao lúc này tôi thấy ghét nhìn thấy bọn họ đến thế chứ? Dù rằng họ không làm gì được tôi, thử tôi à? Đùa giỡn tôi à? Dối trá à?…

– Biết ổng lâu rồi, lần đầu gặp anh ý cứ nghĩ anh ý cũng như những người khác nên mình cũng lạnh lùng lắm… sau bị cuốn vào hồi nào không hay…

– Nói cho cậu hay giờ không phải mỗi mình cậu đâu nha… hihi…

– Suỵt, mà nói nhỏ thôi kẻo anh ấy dậy nghe thấy hết bây giờ…

– Vừa nãy còn nghe ngáy đó mà…

– Thật không? Tôi vừa hắng lên hỏi vừa trèo xuống…

– Ơ… cả 2 giật mình, mặt tái nhợt đi khi thấy tôi xuống…

– Anh không muốn thấy cả 2 nữa… tôi vẫn cố nói nhẹ nhàng không nặng lời, đoạn đi vào phòng vệ sinh rửa mặt…

– Anh… không phải như anh nghĩ đâu… ẻm Hạnh gắng thanh minh…

– Anh nghe bọn em giải thích… Tiếng cái Hương…

– 2 Đứa đi ra để anh tắm…

Tôi đóng cửa nhà tắm lại… xối nước ào ào… tắm thì qua loa còn được chứ đầu phải gội kĩ, tóc dài mà không gội chịu không nổi… mặc kệ 2 người ngoài muốn làm gì thì làm… tôi không muốn nhìn thấy bọn họ… ra nếu còn thấy đó thì tôi sẽ đi thôi… nghĩ vẩn vơ lan man cũng chả đâu vào đâu… haiz… Xem như là cơ hội giận họ để tách ra chứ thấy cũng phiền phức lắm rồi… tắm xong cũng nghe im ắng, tất nhiên tôi không nghĩ 2 bọn họ đã về đâu, chắc lại nhây ra ngồi lỳ đó thôi…

Đoán như thần, y chang 2 ẻm còn ở đó, vừa đi ra vừa lau tóc… 2 ẻm chạy lại xoắn xuýt ra vẻ ăn năn… mà cũng chả biết ăn năn cái gì nũa nhưng nhìn vẻ mặt tội nghiệp cũng đạt đấy… không quan tâm, tôi mò lên gác lấy máy sấy sấy tóc cho khô, 2 ẻm lẻo đẻo đi theo năn nỉ thanh minh nhưng tôi không ns gì vs họ hết cả, lẳng lặng mà trèo lên thôi… đến cầu thang thì 2 ẻm dừng lại không lên theo… sấy tóc chải chuốt xong nhìn xuống vẫn thấy 2 ẻm ở đó chưa chịu về, bực mình tôi thay luôn áo quần rồi leo xuống đi lại tủ lạnh lấy chìa khóa xe dắt xe đi…

– Anh ơi… đừng như vậy mà, híc… – ẻm Hạnh nước mắt ngắn dài…

– Anh nghe tụi em nói đi mà… – ẻm Hương thì không khóc nhưng nói cũng em dè không dám nhìn thẳng mặt tôi…

– 2 đứa tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt anh…

– Anh, đừng đi mà… anh đi ai chở em về… híc híc…

– Anh không có nghĩa vụ phải lo cho em…

Nói rồi lạnh lùng đề máy đi, không quan tâm ai đóng cửa phòng hay gì gì nũa… nghĩ thì nghĩ vậy chứ tôi biết chắc 2 ẻm cũng sẽ đóng lại đàng hoàng cho tôi thôi… chỉ là tôi cần thời gian suy nghĩ với cả hiện tại không muốn nhìn thấy 2 ẻm nên cứ thế mà đi… chứ trước sau gì 2 ẻm chả tìm gặp tôi… chắc luôn…

Haiz… vô định hướng chả biết chạy đi đâu… cũng không biết lúc này bản thân muốn gì cứ thế cứ thế mà chạy… chán quá lôi máy ra gọi lão Tuấn trọc…

– Anh nghe chú…

– Anh có đâu vậy?

– Anh đi công chuyện, sao? Có chuyện gì không? Lâu không ghé tiệm anh chơi…

– Ba chuyện tào lao thôi à không có gì đâu anh, nay rảnh rỗi muốn nhậu bữa cho đã. Anh sắp xong công chuyện chưa?

– Tưởng gì, nhậu thì chạy về tiệm anh đợi đấy rồi anh về đi luôn…

– Thôi em tìm quán nào đó rồi em gọi lại cho anh địa chỉ cũng được, chứ ngồi với tụi đàn em của anh tụi nó ồn ào quá…

– Ok vậy đi…

Tắt máy đảo 1 vòng kiếm quán nhậu… chạy về khu Thanh Đa kiếm đại 1 quán, tên gì thì thánh mới nhớ nổi… khoái nhất ở cái khu này là món ngũ quả kho quẹt… vào quán gọi cho alxo rồi ngồi đợi chút là lão phi tới luôn… nhanh thật… chào hỏi bắt tay bắt chân loạn xạ xong gọi món nhậu… cuộc nói chuyện cũng chả có gì quan trọng lắm loanh quanh ba cái chuyện học hành yêu đương với cả tình hình làm ăn của lão… đt thôi đổ chuông vs tn đến liên tục… ai thì mn thừa hiểu… không nghe máy, không đọc không rep lại tin nào hết… quẳng máy lên trên bàn bực dọc…

– Nãy bảo không yêu ai mà?

– Yêu đương gì đâu anh, mấy con bé khóa sau ấy mà, em không thích…

– Mấy thằng em kể lại với anh, vì gái mà chú choảng nhau với mấy thằng ranh trong trường đấy, còn cãi…

– Choảng nhau đã may, muốn mà không được an+h ơi… toàn thứ gì đâu…

– Anh hỏi lần nữa không được thì thôi, có về làm với anh không?

– Hì, thôi nào, em không thích…

– Thì anh hỏi thế… anh quý chú mày, có chuyện gì cứ gọi anh…

– Chỗ nào xăm đẹp chỉ cho em đi…

– Gì? Tự dưng đi xăm… không làm nghề xã hội xăm làm gì?

– Tự dưng thích à, anh không chỉ em tự đi tìm á…

– Thôi anh chịu mày, hy vọng mày nghĩ lại, chứ xăm thì lát anh kêu thằng em đưa đi, khỏi lo…

– Uống như này đi xăm có sao không anh?

– Không sao đâu, mà định lên hình gì đấy?

– Haiz… em nghĩ nãy giờ… giờ muốn bay nhảy rong ruổi chắc em làm con ngựa !!!

– Chú tuổi con gì?

– Em con mèo…

– Khắc, không được đâu, lão lẩm bẩm gì đó rồi nói…

– Thôi không sao đâu anh, không át được vía em đâu… em quyết rồi á…

– Thì anh khuyên vậy, còn là tùy chú thôi… để anh gọi thằng em qua luôn…

– Cám ơn anh…

– Khách sao gì…

Rồi lão móc điện thoại ra gọi thằng em tới… tới làm thêm vài lon nưa rồi tôi với nó đi còn lão thì về… đt tôi vẫn không ngừng có cuộc gọi tới với tin nhắn… để chế độ im lặng không rung luôn khỏi phiền… xong hình cũng hơn 11h đêm… do có người quen giới thiệu đến cùng nên mới làm cho tôi chứ không chắc khỏi quá… tay thợ xăm căn dặn kiêng khem món này món kia… thật là khổ, đến đi tắm cũng vất vả, tôi không chịu nghe lời vẫn uống vào nên hình nó bị nổ đôi ba nơi… haiz…

Túc tắc chạy về phòng… chợt nhớ lại 2 ẻm, không biết giờ này sao rồi, nếu còn có ở đó thì không biết phải đối mặt như nào, nói chuyện gì với nhau… còn không có thì cái phòng của tôi có còn gì trong không nữa, hay là 2 ẻm khóa cửa rồi đem luôn chìa khóa đi thì lại lang thang nữa lại khổ… nghĩ thì nghĩ vậy chứ thiếu gì chỗ ngủ, chỉ có điều cũng thử ghé về xem thế nào, chứ lỡ như 2 ẻm còn ở lỳ đó chờ tôi thì cũng cảm thấy có lỗi quá…

Vừa chạy vừa suy nghĩ rồi cũng về tới phòng… cả xóm ngủ hết rồi nên tắt điện tối om, phòng tôi cũng không khá hơn, tối thui… soi đèn vào cửa thì thấy không khóa ngoài, trong phòng lại không có điện… quái lạ… dù gì thì gì cũng khóa lại cẩn thận cho người ta với chớ… trộm nó vào khoắng sạch rồi lại chả phải đi mua sắm lại… ngao ngán đẩy cửa vào, bật điện lên… Vắng hiu hắt… trên bàn phía cửa sổ, mâm cơm nguội lạnh gọn gàng…

Thở dài ngao ngán lủi thủi dắt xe vào, chốt cửa… cởi cái áo ra kẻo mực nó lem dính vào áo… ê cả cánh tay… má nó, đi hình đậm mà đi kim đơn nó chà lui chà lại rát cả tay… khoác áo lên vai tắt điện đi rồi mở flash điện thoại lên đi lại cầu thang, hồi đó dùng E71 rồi, chứ mà vẫn 7610 thì không có flash… đèn trên gác nằm ngay phía trên cùng cầu thang nên khi chưa lên tới nơi đã bật được rồi… đưa tay bật đèn rồi lại trèo lên tiếp… Oạch!!!! Giật mình nhìn thấy đôi mắt mở to tròn nhìn tôi… Lên chưa đến nơi nhìn thấy quá bất ngờ tôi hơi ngã người ra sau 1 chút, tay cầm điện thoại bấu vội vào mép cầu thang nhưng trượt mất cuống quýt thế nào chân đưa xuống bậc phía dưới để khỏi ngã thì lại trượt… thế là làm cái bịch!!!

– Ui da…

Chương trước Chương tiếp
Loading...