Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu

Chương 77



Phần 77

– Đừng, em hồ đồ rồi, dừng lại đi…

– Em biết em muốn gì mà… – ẻm vẫn dúi mặt trên ngực tôi, ôm siết toi chặt hơn… ẻm vòng tay qua hẳn người ôm trọn tôi…

– Ái… Đau anh… – nghe ái ái yếu đuối vãi… cơ đều lúc đó ẻm ôm thế nào tay vuốt lên vuốt xuống chạm vết xăm hồi tối của tôi nên tôi giật mình…

– Ý, em xin lỗi…

– Em nằm xích ra đi, không được đâu… dừng lại trước khi mọi chuyện quá trễ…

– Em muốn… anh đừng từ chối em… em muốn được như những người con gái khác khi bên anh,

– Anh sắp không cưỡng lại được rồi… em quá đẹp… – thằng bạn thân tôi lúc này gồng lên đấu tranh dữ dội cực kì… nửa muốn dừng lại nũa muốn nuốt sống ẻm… haiz…

– Anh… Đừng nói nữa… – ẻm đưa tay chặn miệng tôi… im lặng nhìn nhau vài giây dưới ánh đèn ngủ mờ ảo… từ từ ẻm hôn khắc khuôn mặt tôi… xuống cả cổ… rồi di chuyển lại đến miệng tôi…

– Đừng em… mình không nên… em phải biết giữ mình, còn sau này nũa… – nhích đầu lách ra khỏi em tôi nói…

– Em không dừng lại được đâu… anh đừng nói nữa… – rồi ẻm tiếp tục, ôm tôi chặt hơn, thân thể ẻm ép chặt vào tôi hơn… ẻm mò mẫm… khổ, vụng về mà cố gắng làm gì… như kiểu… haiz…

– Thôi nào… anh không có chuẩn bị…

– Hở? Chuẩn bị gì nũa anh? – Ẻm dừng lại đột ngột sau câu nói của tôi…

– Uhm, thì thứ này thứ nọ lằng nhằng…

– À… em hiểu rồi… – ẻm gật gật đầu rồi nói tiếp…

– Nhưng em không sợ mà… anh làm em hết can đảm rồi… híc… giờ lại thấy sợ…

– Uhm, thế lại hay… xem như em tỉnh táo lại rồi…

– Nhưng em muốn em là của anh… em chỉ muốn anh là người đầu tiên của em…

– Khờ quá đi, sau này gặp người khác tốt đẹp rồi yêu lấy người ta… em lại chả cám ơn anh vì hôm nay ấy chứ…

– Không biết… em chỉ biết lúc này đây thôi…

– Nhưng mà không được… anh nói rồi mà… không có gì bảo vệ hết… rồi lại dơ ra cả nệm anh lại lười giặt lắm…

– Anh… anh nói gì??? Anh sợ em đến thế à??? Anh sợ dơ??

– Thì… nôm na vậy đi… thôi em ngủ đi, anh mệt…

Hình như ẻm tổn thương thì phải… đúng ý tôi luôn… ẻm vùng vằng thả tôi ra, nằm sát ra ngoài quay lưng lại kéo hết cả chăn… hờ hừ… thôi không sao… chăn chỉ là hình thức chớ thời tiết nóng bome ra ấy chứ… cuối cùng cũng qua được ải… hú hồn… kể ra thì cũng có chút tiếc nuối thật… lâu ngày rồi mà… haiz…

Rồi tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay… gần sáng nghe lạnh… Lạnh run luôn á… lăn qua kéo tìm chăn… tôi kéo chăn thì ẻm nghe động lại tỉnh dậy… ẻm hình như đang còn giận tôi… ẻm kéo lại, dùng dằng nhau không lâu thì tôi buông ra không tranh nhau nữa… nghe trong người sao nóng quá… nóng mà lại lạnh run lên… hơi thở ra cũng nóng nữa… tôi sốt cmnr… chắc có lẽ do hệ quả của việc đi xăm… hình cũng tương đối lớn, nguyên bắp tay luôn mà… ngồi dậy lò mò leo xuống dưới uống nước… cảm giác nóng lạnh lẫn lộn khó chịu quá… trèo lên lại thì ẻm cựa mình nằm ngửa ra không còn quay lưng nữa… hình như ẻm nhìn theo tôi, tôi nghĩ vậy… uể oải nằm xuống… nằm co ro do lạnh, 1 lúc thấy có chăn khoác lên người… thì ra ẻm đắp cho tôi… như chết đuối vớ được cọc, không khách sáo tôi kéo lại đắp luôn, tự nhiên như ở phòng mình vậy… do sốt mệt người nên tôi hay thở dài rồi cuộn tròn người lại… ẻm nghe động… hình như ẻm chưa ngủ…

– Anh chưa ngủ à???

– Uhm… hình như anh sốt rồi…

– Để em xem, lừa em à… – ẻm nói xong lấn sát lại người tôi rồi bắt đầu mò mẫm tay để tìm trán tôi… vừa chạm vào người tôi ẻm đã giật mình…

– Trời ơi, sao nóng dữ dậy nè… – ẻm luống cuống ngồi dậy luôn… đoạn đưa tay kiểm tra khắp người tôi, sờ trán là phần nnhiều…

– Không sao, chắc lát khỏi thôi à…

– Giờ thuốc đâu mà uống bây giờ… sao tự dưng lại sốt… híc…

– Anh không biết nũa… tự nhiên nghe mệt à… anh lạnh…

– Híc, giờ phải làm sao đây… để em ôm anh cho anh bớt lạnh… – nói rồi ẻm sà người đổ ập xuống ôm cả con người tôi… da thịt đụng chạm ngọ nguậy… lại dọc nữa rồi… người đâu mà điện nước dạt dào thế không biết… thêm cả hồi khuya lột áo ngực ra nữa rồi thành ra tiếp xúc hết cả,

– Uầy… em ôm anh lại càng khó chịu hơn á…

– Dạ????

– Không có gì…

– Giờ phải làm sao đây… híc… chưa sáng để mua thuốc uống nữa… em thương anh lắm…

– Có bát cháo hành ra mồ hôi là đỡ liền hà…

– Đúng rồi… để em dậy nấu cháo cho anh ăn… – rồi ẻm luống cuống định đứng dậy… tôi đưa tay kéo tay ẻm lại…

– Con bé này… Hành đâu ra mà nấu… với cả giờ nấu cháo khi nào mưới có mà ăn…

– Híc, thế thì phải làm sao… Híc… – ẻm lo lắng thật sự rồi… nhìn ẻm lo lắng cho tôi mà quên luôn cả mệt mỏi… tự dưng lại thích đụng chạm gần gủi ẻm…

– Không có cháo hành thì em hành anh đi, cũng ra mồ hôi à… – tôi vừa nói vừa cười… nhìn ẻm… ẻm đánh nhẹ vào ngực tôi…

– Không đùa với anh đâu… đã ốm rồi còn lắm chuyên… – nhìn ẻm ngại ngùng lúc đó đáng yêu thật… vô thức tôi nắm lấy tay ẻm kéo ẻm ập xuóng người tôi…

– Thế này cũng ra mồ hôi mà… hì… – ẻm nằm yên cho tôi ôm… rồi ẻm cũng từ từ ôm lại tôi…

– Anh còn lạnh nữa không??? – Ẻm hỏi nhỏ…

– Vừa nóng vừa lạnh… với cả…

– Với làm sao???

– Với cả… muốn em nữa…

Nói nhỏ vào tai ẻm… ẻm vẫn ôm tôi, 1 tay đánh lên vai tôi… may mà vai trái… Nhưng ẻm vẫn không nói gì… cứ nằm yêu ôm tôi vậy… lý trí tôi lúc này thua bản năng thật rồi, rạo rực… đôi tay tôi từ từ abc zxy… ẻm ôm chặt lấy tôi, quàng tay qua cổ hót chặt lấy… vẫn không nói gì… dần dần ẻm đóng eva, tôi chuẩn bị thành adam… Thế rồi sau 1 hồi công thủ, tôi bắt đầu đấu kiếm… tung ra tuyệt chiêu nhất kiếm loạn tử cung… ẻm kêu quá trời… cắn cả vào cổ tôi… Hết kêu đau đến kêu nóng… chắc do tôi sốt hihi… Xong việc thì nằm thở… không tả kĩ kẻo to chuyện (cô giáo cũng biết mình viết truyện này rồi nhé, thế nên tốc độ ra truyện sẽ chậm lại đáng kể)… mọi người nhắm mắt tưởng tượng đi… đúng là vả mồ hôi ra cái tỉnh hẳn thật…

– Bịnh còn không nghỉ ngơi, còn như vậy… híc…

– Ai bảo em không cản anh…

– Em… em không muốn cản… – ẻm nằm bên cạnh ôm tôi…

– Uhm… anh lại không kiềm chế được… tại em…

– Muốn lắm còn giả vờ… em đau…

– Tại em đẹp…

– Sao không sợ dơ nữa… – ẻm nũng nịu…

– Sợ đâu… nói thế để em tỉnh táo lại thôi…

– Em xác định mà…

– Thôi không nói nữa… tới đâu hay nấy, anh cũng không muốn nghĩ ngợi…

– Dạ…

Không hiểu ẻm nghĩ gì trong đầu mà lại hành động như hôm nay… ẻm đến hoàn toàn tự nguyện, mặc dù sẽ rất thiệt thòi… vì bản thân tôi biết tôi vs ẻm sẽ không đi đến đâu hết… với cả ngữ cảnh lúc đó tôi cũng không có thể hiện tình cảm hay hứa hẹn gì gì cả mà ẻm vẫn lao vào tôi… như 1 trò chơi, và người thua cuộc thì chắc chắn là ẻm… lần đầu của ẻm sao tôi thấy nó lãng xẹt quá… có lẽ thời gian cuối cùng ở cái đất này tôi sẽ cố gắng vì em… xem thử có kết quả tốt hơn hay không… định hỏi ẻm vài chuyện nhưng thôi, ngủ đã mai tính… cứ thế ôm nhau ngủ…


Còn tiếp…

Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyen3x.xyz, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...