Cô giáo Phương - Quyển 2

Chương 115



Phần 115

Phương ngồi thẳng lưng, ưỡn bộ ngực ra cho tụi học trò ngắm nghía. Tụi nhóc ồ lên sung sướng. Không gian ngượng ngùng hoàn toàn chẳng còn nữa, bắt đầu vui vẻ trở lại thực sự. Giờ đây Phương đã trở thành nhân vật trung tâm, được lũ học trò trần truồng vây quanh. Cô đã cho phép nên tụi nó nhìn thẳng, ngắm thẳng chẳng liếc ngang liếc dọc như khi nãy nữa. Không dừng lại ở đó, trong lúc tụi nhỏ ngắm Phương ngẫm nghĩ tý nữa rồi quyết định sẽ bạo hơn, khiêu khích tụi nhỏ hơn một chút nữa coi sao. Cô nói:

– Cô có ý này… mấy đứa nghe coi có thích không?

– Dạ sao cô?

Phương tằng hắng rồi nói:

– Dù sao cái áo thun này cũng che che… mấy đứa cũng nhìn thấy gì đâu. Mấy đứa muốn xem cho kỹ không? Cô cho xem…

Tụi nhỏ dường như chỉ chờ có thế, ồ lên lớn tiếng:

– Thiệt hả cô… cô cho xem vậy luôn hả cô?

– Sao… vậy có thích không?

Tụi nhỏ nhìn nhau rồi gật đầu hào hứng. Nhưng Phương dặn:

– Được rồi… muốn xem thì cho xem. Nhưng mấy đứa nhìn kỹ coi chung quanh có ai không?

Phương làm vẻ nghiêm trọng. Tụi nhỏ cũng đứng lên, khám kỹ xung quanh rồi thông báo cô:

– Dạ… không có ai hết đó cô. Cô yên tâm. Chỗ này cũng kín đáo mà…

– … còn nữa… coi gì coi cho đã nhưng chuyện hôm nay… không được nói ai nghe hết… biết chưa… nhất là ba mẹ mấy đứa đó.

– Dạ… tụi em hứa.

Cả lũ đồng thanh như lúc đọc bài trên lớp vậy. Phương lúc đó mới thấy yên tâm. Không để tụi nó chờ lâu cô vén áo lên rồi kéo cái rột cởi cái áo thun ướt nhem ra rồi đưa cho một đứa treo lên cây hong khô. Vậy là giờ đây, phần vú trên của cô không còn gì che dấu nữa, thân hình khêu gợi của cô giáo đã phơi bày ra dưới những con mắt hau háu của cả bọn học trò.

Hiện tại chỉ còn chỗ cái quần đùi thun đang che phần âm hộ cô thôi, nhưng dường như nhiêu đó cũng đủ làm tụi nó thỏa mãn lắm rồi. Ánh mắt tụi nó nhìn cô làm cô vừa thích thú vừa hồi hộp. Dẫu vậy, tụi nó chỉ dám nhìn thôi chứ không dám làm gì cả. Tụi này đúng thật là rất ngoan ngoãn, rất nghe lời cô. Tuy nhiên nhiều khi ngoan quá cũng khiến cô hơi bực bội, như trong trường hợp này. Thằng Sinh ngồi kế bên cô, hình như cũng ngộ ra điều gì đó về ý định của cô. Nó che miệng cười mấy cái rồi tự dưng nó thò tay qua mân mê vú cô. Cả lũ bạn của nó đang đứng quanh, thấy vậy vội trách:

– Ơ cái thằng này… sao mày dám?

Phương hỏi lại tụi nó:

– Gì nữa vậy các em?

– Thằng Sinh đó cô… nó dám sờ vú cô kìa! – Một đứa tố cáo Sinh.

Phương nhìn lũ nhỏ, rồi đáp tỉnh bơ:

– Ờ… thôi hổng sao đâu… thích thì sờ cho đã đi… cô đâu có cấm đâu nè…

– Vậy hả cô… cô cho tụi em sờ nữa hả cô!!!

Tụi này cũng thiệt tình quá đáng. Đã cởi áo ra khoe vú luôn rồi không lẽ chỉ cho tụi nó dòm không mà hôi ê hết cả vú luôn sao. Có vậy thôi mà cũng phải chờ đợi cho phép nữa. Phương gật đầu xác nhận lần nữa sự cho phép. Cả đám học trò đồng thanh reo lên muốn vang động hết không gian chung quanh. Lúc này Phương mới ngã người ra nằm dài, lim dim mắt lại.

Năm thằng còn lại không ai bảo ai, tự động ngồi quanh cô rồi thằng nào thằng nấy thay nhau vuốt ve cơ thể cô. Bàn tay tụi nó có đứa mềm, có đứa nó thô ráp nhưng tựu chung lại rất ấm áp dễ chịu. Tụi nó vuốt sờ rất nhẹ khắp thân thể cô. Phương làm như Nữ Chúa đang nằm dài ra như ngủ, để mặc sáu thằng nô tài với 12 bàn tay đang sờ nắn xoa bóp khắp thân thể cô. Khắp người cô dội lên những cảm giác rất khó tả. Tụi nó rờ rẫm khắp người cô làm máu nóng cô chạy rần rần từ đầu đến chân, làm âm hộ cô rỉ ướt tự khi nào mặc dù chỗ đó còn đang bị cái quần che kín.

– Vú cô bự quá ha tụi bây…

– Nhìn trên lớp đã biết rồi mà đâu nhờ nó bự vậy…

– Nó mềm quá tụi bây ơi… bóp sướng cả tay…

Nghe tụi nhỏ tấm tắc khen mà cô sướng rơn. Không khí giờ lại thinh lặng, chỉ còn những tiếng bàn bạc lao xao, những tiếng nuốt nước bọt ừng ực của tụi nhỏ và đâu đó là tiếng rên khe khẽ của chính cô giáo tụi nó. Cả lũ học trò đều tập trung cao độ để khám phá một trải nghiệm mới. Cô đang nhắm mắt bỗng thấy lạ lạ dường như có cái gì ướt ướt chụp lên đầu nhũ hoa của cô.

Phương mở mắt ra nhìn thấy có một thằng nhóc đang chu mỏ bú núm vú cô. Nó thấy cô nhìn thì liếc nhìn cô kiểu như ngần ngại. Tuy vậy cô chẳng nói gì, chỉ nhắm mắt lại thể như không hề quan tâm vậy. Từ lúc đó trở đi, dường như tụi nhỏ đã thông minh ra. Tụi nó không còn xin phép nữa mà đã bắt đầu thay phiên nhau bú vú cô. Cô lắng tai nghe có tiếng xào xạc:

– Đó… tụi bây thấy chưa… cứ bú đi… cổ không la đâu…

Cái tiếng xúi dại đó không ai khác hơn chính là thằng Sinh, học trò ngoan của cô. Thằng nhỏ này bữa nay quá giỏi. Cô không cần nói ra mà nó làm như hiểu hết suy nghĩ của cô vậy đó. Cả bọn thay phiên nhau bú vú cô say mê như mút chung một cây kem lần lượt không dành dựt. Cảm giác mấy cái miệng nhỏ xíu vục vào vú cô nhột nhạt hết biết nhưng cũng phê lạ lắm.

Chút xíu nữa Phương lại có cảm giác như có đứa nào đang nắm eo cô như cô tuột cái quần thun của cô ra vậy. Phương không thèm mở mắt, cô chỉ nhấc nhẹ cái mông mình lên khỏi tấm bạt cho mấy bàn tay đó kéo cái quần thun của mình ra dễ dàng hơn. Phải thế chứ, ít ra tụi này phải dạng dĩ như vậy, chứ đừng quá ngây thơ như hồi nãy Phương ghét lắm. Từ giây phút này đây trên người cô không mảnh vải che thân. Cả cô giáo và bọn học trò vây quanh đều trần truồng như nhau. Tụi nó làm cô cảm thấy hồi hộp quá. Phương mở mắt nhìn tụi nó thấy thằng nào thằng nó mặc đỏ ke, dường như là tụi nó đang bị kích thích tột độ vậy.

Lúc bị lột ra xong, Phương không nằm duỗi chân nữa vì làm vậy âm mu cô khép lại, tụi nhỏ không nhìn thấy được gì hết. Cô co rồi bành hai chân lên, cho lỗ âm hộ bành ra. Tụi nhóc này cũng nhanh gớm lắm, thấy được cái lồn là bỏ rơi cặp vú luôn, giờ lại chăm chú vô lồn cô.

– Bộ chưa thấy bao giờ hả mấy đứa?

Cô hỏi, sau đó tụi học trò đáp:

– Hồi trước tụi em có thấy cái này của tụi con gái rồi… nhưng của người lớn như cô thì chưa.

– Hèn chi là vậy… thôi… vậy lỡ rồi coi tiếp cho đã đi nha…

Có đứa khúc mắc hỏi:

– Cô ơi… lớn lên là chỗ này có lông hả cô?

Vừa nói, tụi nó vừa chỉ vào chùm lông lơ phơ của cô. Phương gật đầu.

– Mấy đứa lúc lớn rồi cũng vậy thôi. À… mà hình như cũng có đứa bắt đầu có lông ngay chỗ con cu rồi đó. Coi lại đi phải không?

Tụi nó gật gù kiểm tra lại nhau. Đa số tụi nó vẫn chưa mọc lông cu nhưng cũng có đứa có rồi, nhiều lông cu nhất chắc là thằng Sinh. Tụi học trò này tội nghiệp, còn ngây thơ quá sức chưa biết gì về cơ thể con người hết. Tụi này giờ mà không dạy cho nó, đợi nó lớn lên tới lớp 8, lớp 9 như tụi học trò của Huy bây giờ chắc vẫn còn ngây thơ lắm. Nghĩ lại cũng chẳng phải vì dục vọng của cá nhân mình, Phương nghĩ cô chắc phải tiếp tục phổ cập kiến thức sinh lý cho tụi này quá.

Cô bất giác trầm tư rồi nói với tụi học trò:

– Ở dưới này của tụi mình còn thiếu thốn quá… không có ai dạy cho mấy em mấy cái này hết.

Một đứa nghe vậy thì lên tiếng:

– Dạ đúng đó cô. Đâu phải tụi em không đâu. Mấy anh chị lớp 9 chưa chắc đã biết.

Thằng Sinh nghe vậy thì nhanh nhảu đề nghị:

– Cô ơi… vậy cô có thể dạy tụi em cái này không cô?

Tụi nhỏ nghe nói nói vậy thì đồng thanh, nài nỉ:

– Đúng đó cô… dạy tụi em được không cô?

Cô ngần ngại nói với tụi nó:

– Cái này thì cô không phiền đâu… nhưng chỉ sợ có ai biết được thì rắc rối cho cô lắm.

– Không sao đâu cô… tụi em không nói ai biết đâu cô…

Cô giả bộ suy nghĩ rồi nói với tụi học trò:

– Uhm… nếu đã vậy thì cô tính thế này nhé. Để nghỉ Tết xong cô sẽ tổ chức dạy cho mấy đứa cái này. Cô sẽ để Sinh làm đầu mối… mấy em cứ tập hợp danh sách lại đi… rồi cô cho địa điểm… lại đó dạy cho tụi em… chịu không?

– Yeah… dạ chịu!

Cả đám đồng thanh hô lên. Có đứa lại hỏi:

– Tụi em rủ thêm bạn được không cô?

– Uhm… cũng được… nhưng đừng đông quá nghen… Tụi em muốn gì thì tập hợp cho Sinh đi. Giúp cô gói gọn chừng trên dưới 20 bạn được rồi nghen.

– Cô ơi… rủ tụi con gái học luôn được không cô?

– Không sao… nếu tụi nó không ngại thì cứ học. Dạy cho tụi nó biết cũng hay mà… có lợi cho sức khỏe sinh sản sau này của các em nữa.

Tụi học trò mừng rỡ, cảm ơn Phương rối rít. Phương biểu tụi nó về cứ rủ nhau rồi tính toán lại. Cô tinh ý giao cho thằng Sinh để nó nắm danh sách cụ thể hơn. Cô không để tụi nó bàn bạc nhiều nữa, kêu tụi nó tính sau. Thay vào đó cô rủ tụi nó xuống tắm sông nữa. Lần này cả cô trò đều thoải mái nô đùa với nhau thực sự không còn ngại ngùng, xa cách gì nữa.

Cô lẫn trò đều như nhau, đều trần truồng khoe cơ thể giữa sông nước hữu tình. Dĩ nhiên tụi học trò cũng chẳng lo tắm không. Tụi nó riết rồi cũng biết tranh thủ lắm. Từ hồi cô cho phép, tụi nó vừa tắm vừa sờ soạng cô quá trời quá đất luôn. Sờ vú, sờ mông cô, bóp không đã, tụi nó còn thọc tay xuống nước sờ lồn cô nữa. Tuy vậy, tụi này cũng gà mờ lắm, chỉ biết rờ rẫm bên ngoài chứ có biết thọc ngón tay vô lồn cô là gì đâu, cái này còn phải đợi cô dạy tụi nó mới được.

Phương quấn quýt với tụi nó dưới nước một hồi mệt lã, lại kéo lên bờ ngồi nghĩ. Cô nhìn trời thấy giờ mặt trời đã lên cao, cũng đã trễ rồi. Sáng giờ mới ngủ dậy là cô đã ra đây tắm rồi, chưa có ăn uống gì hết nên thấy đói quá. Phương thực tình muốn ở đây chơi với tụi học trò lâu hơn nhưng tình hình này chắc không thể cho phép được. Cô đành miễn cưỡng tạm biệt đám học trò của mình.

Lúc Phương mặc quần áo lại, rồi chia tay tụi nó Phương thấy đứa nào đứa nấy còn luyến tiếc lắm. Thằng nào thằng nấy cu cửng lên thẳng tắp luôn. Cu tụi nó thảy đều nhỏ thôi chỉ được cái là nhìn rất tươi nếu Phương nếm thử chắc sẽ ngon lành lắm. Cô đành dằn lòng lại, để đó sẽ thưởng thức sau vậy, dù sao cũng không vội vì thể nào tụi nó cũng sẽ học môn Giáo Dục Giới Tính đặc sắc của cô mà thôi.

Phương đi bộ về tới nhà. Cô cởi đồ tắm xà bông sơ lại rồi tự nấu cơm ăn. Ngày Tết nhất ra giờ ra đường cũng chẳng có gì, chẳng thà ở nhà nấu ăn vậy cho lành. Phương nấu cơm, ăn cơm xong vừa kịp dọn dẹp thì đã thấy thằng Sinh tò tò mò tới ở sân sau. Nhìn thấy thằng học trò cưng, cô vẫy nó vào trong nhà ngồi nói chuyện. Phương hỏi:

– Cơm nước gì chưa? Nãy qua sớm xíu ăn chung với cô luôn cho vui.

Sinh đáp:

– Dạ… nãy tắm xong em về ăn cơm với ba… giờ ba em đi nhậu rồi em mới qua.

Phương sực nhớ ra gì đó. Cô mở tủ lục cái phong bì đỏ đã chuẩn bị hồi nãy lúc mới trở vào. Cô mỉm cười đưa cho nó rồi nói:

– Nè… Cô lì xì cho nè. Mau ăn chóng lớn nghe hông?

Thằng Sinh hớn hở nhận lấy phong lì xì. Nó đứng vòng tay cảm ơn rồi chúc Tết cô:

– Dạ… năm mới em chúc cô dồi dào sức khỏe. Mãi xinh đẹp nha cô!

– Hihi… ngoan lắm. Cô cảm ơn nghen.

Hai cô trò làm rất đúng lễ nghi. Thằng nhỏ bữa nay ăn mặc cũng tươm tất chỉ có cô giáo nó là lúc nào cũng vậy, khi ở nhà là trần truồng không mảnh vải che thân mà thôi. Sinh hỏi thăm cô:

– Cô xuống hồi nào em không hay vậy cô?

– Uhm… đầu giờ trưa hôm qua. Nhà không có ai… cô xuống sớm luôn để khỏi cập rập.

– Dạ… biết vậy hôm qua em đã qua chúc Tết cô rồi – Nó ngập ngừng rồi nói tiếp – Hồi nãy lúc thấy cô ở ngoài sông, em hết hồn luôn đó…

Phương cười ngất, rồi nghiêm mặt nói với nó:

– Hừm… chưa nói em nữa. Dám dẫn tụi nó lại đây tắm luôn ha!

Thằng Sinh gãi gãi đầu, ríu rít thưa:

– Dạ… em xin lỗi. Tại gần đây không có chỗ nào sạch và đẹp như chỗ này hết đó cô.

– Ừa! Cái đó cô biết rồi. Nói vậy thôi chứ cô tha cho đó bởi dù sao cũng biết giữ bí mật, không chỉ tụi nó là nhà cô ở sát gần đây. Nhưng phải nhớ bữa sau đừng chỉ ai lại nữa nghen Sinh. Chỗ này sát rạt nhà cô hà… đi qua đi lại là biết hà.

– Em biết rồi. Mốt em không chỉ ai lạ lạ lại nữa. À… còn chuyện này nữa cô ơi!

– … tính hỏi cô chuyện lớp học phải không?

– Dạ. Bữa trước sao em nói mà cô lại la em… rồi bây giờ…

– Ừ. Dạo gần đây tự nhiên cô suy nghĩ tới chuyện tụi em nói lúc trước. Cô thấy nếu chỉ lo cho tụi em thôi thì cũng không công bằng với mấy đứa còn lại trong lớp. Cô để ý trong lớp thấy tụi nó cũng ngoan nên thôi… cũng muốn dạy tụi nó luôn. Chỗ học mới của mình cũng rộng rãi, có thêm mấy đứa khác học cho vui. Cô tính qua Tết nói với em… nhưng nãy vô tình ra đó… sẵn có tụi nó… cô thử tụi nó rồi nói luôn. À… mà lúc nãy tắm xong, tụi nó có nói gì không em?

– Dạ có… tụi nó đều ngạc nhiên quá trời. Mà tụi nó khoái lắm cô ơi. Tụi nó khen cô quá trời, khen cô đẹp, cô thơm nữa.

– Hihi… cái đó thì dĩ nhiên rồi. Nhưng em nhớ nói tụi nó bí mật đó nha. Cái đó phải kỹ!

– Cô yên tâm đi… lúc nãy em bàn kỹ với tụi nó rồi. Tụi nó ai cũng muốn học hết nên sẽ cố giữ bí mật kỹ lắm… lộ ra thì… chẳng ai học được luôn.

– Uhm… được vậy thì tốt… hồi nãy… cô thấy tụi nó cũng ngoan thiệt mà. Chắc không sao đâu.

Chương trước Chương tiếp
Loading...