Cô giáo Phương - Quyển 2
Chương 65
Đến khi cửa nẻo kín đáo rồi, Phương mới an tâm trút bỏ hết quần áo của mình ra. Bộ đồ thun kín đáo làm cô muốn ngộp thở, giờ cởi ra hết rồi mới thấy thoải mái, nhẹ nhõm cả người. Cô đi ra bếp để ra nhà sau. Nghĩ lại Phương lại phì cười, quả là kín trước rồi hở sau. Phía trước nhà mới còn có cửa nẻo đóng kín được, phía sau thì để lồng lộng, Phương có cố đóng kín cũng bằng thừa. Sau nhà không có cửa, nhìn thẳng ra khoản sân ngoài trời luôn. Nhưng cô cũng để ý kỹ rồi, sân sau của nhà khá kín, cây cối mọc um tùm hết các phía, cũng coi như không có gì phải lo lắng lắm.
Phương mở cửa vào buồng tắm. Thấy cũng không có ai, cô không thèm đóng cửa lại nữa mà cứ để tang hoang đó. Mặc cho cơn gió lùa vào, Phương hồn nhiên tắm rửa, kỳ cọ cơ thể mình. Vừa tắm, cô vừa nhìn ra sân sau. Chỗ này kín đáo lý tưởng, cô thầm nghĩ giá còn có cái mương hoặc bờ sông nữa thì tuyệt vời biết bao. Những lúc tối trời kín đáo, cô có thể tự do ngâm mình giữa thiên nhiên như mấy cái hồi ở nhà chị Ngọc vậy.
Càng nghĩ, cô càng thấy thích thú. Tắm sạch sẽ rồi, Phương lau mình nhưng chưa vội lên nhà trên mà thong thả đi ra giữa sân sau luôn. Gió từ bốn phía thổi lồng lộng làm những hàng cây cỏ cao um tùm kia cũng kêu lên xào xạc. Phương hoàn toàn trần truồng, khắp người cô thoải mái không mặc gì hết, cảm giác tự do tự tại vô cùng. Trước đây, Phương thấy sân sau Bona hay dùng để phơi cá khô.
Cô không có thói quen đó nên chắc sẽ để nó trống vậy thôi. Cô lại nghĩ nếu không có cái mương thì mai mốt chắc cô mang luôn lu nước ra đây tắm giữa trời trăng thanh gió mát cho đã. Cô vừa nghĩ ngợi lung tung, vừa rảo bước quanh khoản sân sau của nhà mình. Trời tối, ánh sáng hạn chế nhưng Phương ngó nghiêng rất kỹ lưỡng. Cô muốn chắc chắn chỗ này an toàn, để tiện việc sinh hoạt sau này.
Phương đã có một ngày dọn dẹp khá mệt mỏi rồi, tắm xong, khoả thân đi dạo thế này thôi cũng đã đủ lý thú rồi. Cô vươn vai ngáp dài một cái rồi từ từ đi lên nhà trên nằm nghỉ ngơi. Lúc cô đi gần vào trong nhà rồi thì chẳng biết từ đâu, một bóng đen phóng ra từ bụi cỏ nhảy sổ trước mặt cô. Phương hoảng hồn giật mình, suýt tí nữa thì la toáng lên luôn nhưng may sao nhận ra bóng đen đó là “người quen” cô mới thở phào nhẹ nhõm. Bóng đen nhỏ bé vừa nhào ra từ bụi rậm nhanh nhảu chào cô:
– Em chào cô!
Đó không ai khác hơn chính là thằng Sinh, thằng học trò cưng mà dạo này cô hay “chiếu cố”. Để Sinh chào xong, cô nắm nhẹ lỗ tai nó trách yêu:
– Ở đâu phóng ra làm cô giật cả mình… vào nhà sao không chịu gõ cửa hả?
Nó gãi gãi đầu đáp:
– Dạ… nãy giờ em đứng trước kêu cửa quá trời luôn mà cô có hay đâu… nên…
– Nên… nên đi ra sau luôn hả… hay quá ha…
Cô vừa trách, vừa muốn nhéo lỗ tai nó nhưng cô chỉ nhéo nhẹ thôi, rồi vuốt ve má nó. Hai cô trò tính ra cũng thân thiết lắm. Thằng Sinh và cô chịch nhau cũng nhiều lần rồi, nó thấy cô khoả thân cũng khối lần rồi nên đâm ra giờ Phương không còn ngại ngùng gì trước mặt nó nữa. Hai cô trò nói chuyện với nhau mà người thì trần truồng, khoe vú khoe lồn ngồn ngộn, còn đứa học trò cũng có khá hơn đâu, nó mặc mỗi cái quần cụt, ở giữa độn lên một khúc. Sinh nó đứng tần ngần. Đúng là nó thấy cô nó ở truồng nhiều đến nhàm rồi, nhưng bữa nay hoàn cảnh có khác. Lúc này là giữa thiên nhiên, dưới ánh trăng le lói, làm cho những đường cong của cô giáo nó trở nên hút hồn hơn nhiều. Đoạn, Phương hỏi nó:
– Khuya lơ khuya lắc rồi… đến kiếm cô chi đây?
Nó nghe cô hỏi vậy thì mắc cỡ, hai tay đan vào nhau:
– Dạ… em… em kiếm cô đặng… đặng…
– … đặng chịch hả?
Phương nói xong cũng phì cười. Nhìn thằng nhỏ mặt ngây ngô mà cô không nhịn nổi, phải buột miệng nói cái lời dâm dục kia ra luôn. Khi Phương nói vậy thì thằng nhỏ đỏ mặt, nó không đáp mà chỉ gật gật đầu xác nhận. Cô còn muốn chọc nó nữa nhưng thấy mặt nó có vẻ ‘thèm’ chịch dữ lắm rồi. Nhìn nó vậy thấy tội tội nên cô không nỡ. Coi vậy thôi chứ thằng Sinh nó ngoan lắm. Dù cũng quan hệ với cô đến quen luôn rồi, nhưng mỗi khi đứng gần vậy dù là không có ai xung quanh, cô cho phép nó mới dám động tay động chân sờ mó thân thể cô. Nó rất tôn trọng cô chứ không suồng sã gì hết. Cô nhìn một lượt từ đâu đến chân của nó, mới nói:
– Em vào trong kia tắm cho sạch đi… rồi lên nhà trên… cô chờ…
Vừa nói cô vừa chỉ tay về phía nhà tắm. Thằng nhóc này hiếu động lắm, Phương nhìn đây chân nó toàn sình đất không hà, nãy giờ chắc nó đi chân trần đi đâu đến chỗ cô đó thôi. Nghe cô biểu nó đi tắm, mặt nó hớn hở vô cùng, nó gật đầu rồi nhào đi ngay. Trong lúc thằng nhỏ vào phòng tắm, Phương bước tiếp lên nhà trên. Cô lấy trong đống đồ đạc lộn xộn của mình ra mấy cái gối rồi để lên ván.
Xong thì cô ngồi cạnh giường chờ thằng Sinh. Cảm giác này hồi hộp và rạo rực ghê luôn. Tính ra là cô cũng thật may mắn, mới dọn tới nhà mới tưởng đêm nay cô độc chỉ có một mình, nay lại có thằng học trò tới bầu bạn với cô. Cũng hơn cả tuần lễ này cô chưa có tiếp xúc cơ thể với thằng Sinh rồi, cô cũng thấy nhớ nhớ nó. Trong buồng tắm, cô nghe tiếng thằng Sinh xối nước ào ào một lúc thì ngưng bặt.
Cô nằm ngửa trên ván quan sát thằng nhỏ từ buồng tắm đi ra. Lúc mở cửa buồng tắm cô thấy nó vứt luôn cái quần cụt hồi nãy rồi để trần truồng giống như cô luôn. Thằng nhỏ giờ hết mắc cỡ rồi, nó học cái kiểu đó cũng từ cô thôi. Nó đi tới cạnh giường thì đứng sững, nhìn cô nữa nằm nữa ngồi trên ván mà hai mắt nó trân trân. Phương cũng vậy, hai mắt cô bị hút vào con cu của nó.
Cây hàng thằng nhóc đã sừng sừng lên rồi. Nó mới 11 tuổi thôi nên chưa có lông lá gì hết, nhìn còn tươi lắm. So về kích thước thì con cu của thằng Sinh không bằng bất kỳ bạn tình nào trước đây của Phương hết đó. Nhưng bù lại nhìn nó cũng khá hồng hào khỏe khoắn, ấn tượng nhất là cái đầu vẫn còn bị bao quy đầu bịt kín. Từ cái lỗ nhỏ xíu ở chính giữa cái đầu bị túm ấy, một chút nước trong veo ứa ra nhìn thật hấp dẫn. Sinh đang đứng đó thì cô với tay tắt luôn cái đèn tròn duy nhất của phòng. Thấy vậy nó hỏi:
– Sao tự dưng lại tắt đèn vậy cô?
– Uhm… cô mới dọn về… ở nhà sau còn trống quá… không có cửa nẻo gì hết… thôi tắt đèn đi chứ mắc công có ai lại lù lù xuất hiện nữa… nhìn thấy hết…
Sinh nó gật gù thấy cô nói cũng đúng. Cô giục nó:
– Thôi… hỏi nhiều quá đi… lên đây với cô nào…
– Dạ…
Sinh leo lên ván. Tối thui tối thùi nó chả thấy gì hết, phải chốc lát sau nó mới nhìn quen khi có chút ánh sáng bên ngoài lọt qua cửa sổ. Cô Phương nằm ngửa, trần truồng, thân hình cặp vú của cô đầy đặn nhô cao trắng như tuyết nổi rõ trong đêm. Nó chỉ nhìn thấy được khi tiến sát lại cô thôi, nhưng bữa nay trăng không tỏ, ánh sáng yếu lắm, chút xíu nữa lại chẳng thấy gì, hai tay nó cứ quơ quơ miết. Cô Phương có vẻ nhìn tỏ hơn nó, tay cô chụp lấy tay nó rồi để lên đôi vú mình. Thằng nhỏ mừng húm, liền bóp bóp nhẹ lên đôi bồng bảo căng mịn. Phương nói:
– Bóp nhẹ nhẹ thôi nha… nhớ mấy bữa trước cô chỉ chưa đó…
– Dạ…
Sinh lại đáp lễ phép. Cô chỉ nó cách sờ ngực đàn bà sao cho hứng rồi. Tay nó giờ không chụp chụp như xưa nữa, nó vuốt nhẹ nhàng, lâu lâu lại day day se se hai đầu ti cô. Thằng học trò trả bài thuộc làu làu. Cô giáo nó bắt đầu rên khe khẽ. Bóp vú chán chê, Sinh rụt tay lại rồi lần lần xuống phía dưới, vuốt dọc hai bắp chân cô giáo nó. Bàn tay nó chạm vào hai mép lồn.
Cả người Phương ưỡn lên trước sự khám phá tham lam đầy mạnh bạo của cậu nhóc mới lớn. Những tiếng rên rỉ của cô chắc cũng làm thằng bị kích thích lắm. Phương sờ lại thấy con cu nó nóng hổi, đầu cu rĩ nước ra ướt nhòe. Bữa nay cô không cần biểu, thằng nhỏ cũng tự động úp mặt vào lồn cô bú liếm. Trời tối thui tối thùi, hai cô trò còn chẳng nhìn rõ mặt nhau nữa chỉ còn tiếp xúc với nhau qua xúc giác đôi bàn tay thôi.
Sinh còn nhỏ, lưỡi ngắn, mới học bú lồn đây thôi nên còn vụng về lắm, bù lại cái là nó chăm chỉ siêng năng, nó liếm láp cần mẫn một hồi thì cô giáo nó cũng vãi hết nước lồn ra luôn. Bú đã đời, cô thấy nó thọc ngón tay vào lồn cô như muốn kiểm tra gì đó. Xong xuôi nó bành hai chân cô ra, leo lên người cô. Hai cô trò lặng thinh. Phương để yên cho thằng nhỏ nó mần hết, không nói nó lời nào cả.
Cô cũng không có gì lấy làm phàn nàn vì nó quá thuộc bài, làm tình khá bài bản. Chầm chậm Sinh ấn ấn con cu vào trong cái lồn nhoe nhoét nước của cô. Thật nhẹ nhàng trơn trượt, con cu thằng Sinh đã nằm gọn trong cái hang ẩm ướt của cô giáo nó. Cắm vào xong nó bắt đầu hì hục cày bừa. Căn phòng trống bắt đầu vang lên tiếng da thịt phang vào nhau phành phạch. Bữa nay cô không cần kiềm chế nữa, xung quanh tầm mắt chẳng có ai, cô hoàn toàn tự do thoải mái. Hai chân Phương co lên quắt chặt lấy thằng Sinh còn tay cô thì siết rất chặt vào lưng nó.
– A. Aaa… sướng quá… giỏi lắm… cố lên Sinh… em biết chịch rồi đó…
Tiếng rên khoái lạc cùng nhịp thở dồn dập thoát ra từ miệng Phương. Sinh cảm thấy từng thớ thịt trong mép lồn cô giáo nó đang siết chặt lấy cu mình. Thân mình nó nhỏ xíu như bơi bơi trong cái cơ thể nhục dục của cô. Thằng Sinh mạnh mẽ lắm, nhưng cũng chừng hơn năm phút là nó quỵ. Trong mấy cái nhấp cuối cùng, nó cố gắng đâm thật mạnh… nó cắm sâu con cu vào lồn cô rồi úp mặt gục xuống bộ ngực cô giáo. Cu nó xịt tinh dịch xối xả. Tinh khí nóng ấm chảy khắp lồn Phương. Khí nóng làm cả người cô bừng tĩnh. Nó xuất tinh rồi nằm yên trên người cô tay cứ mân mê cặp vú miết. Nó thở hồng hộc, trán vã mồ hôi. Nó nói:
– Em xin lỗi cô… em sướng quá… nên…
– Hông sao đâu… vậy cũng được rồi… em còn nhỏ… ráng tập từ từ sẽ quen hà…
Nó nằm trên người cô một lúc thì vùng dậy, bước ra khỏi giường. Cô hỏi:
– Em về hả…
Cô hỏi vì thấy giờ cũng tối rồi. Thằng Sinh đáp:
– Dạ hông… em… em ra sau rửa con cu… cô… cô đi hông…
Phương lại phì cười. Bữa nay nó cũng bắt chước thói quen hễ chịch xong là phải rửa của cô. Nhưng hiện tại Phương cũng khá đuối, để nó xịt vào lồn chút khí ấm là cô sướng quá. Phương nằm phê pha không muốn rời khỏi giường chút nào. Cô xua tay về phía nó, nói trong bóng đêm:
– Thôi em đi đi… cô nằm đây nghĩ chút…
– Dạ… em quay lại liền…
Cô thấy cái bóng nó đi ra nhà sau. Thằng nhỏ này bữa nay nó còn sạch sẽ hơn Phương. Cô nằm đó chờ nó rửa ráy mà thấy cũng khá lâu, riết rồi cô mệt mỏi. Hai mắt híp lại hồi nào hổng hay. Phương ngủ mơ màng, chừng hồi cô chợt tỉnh thì lại thấy thân hình bé nhỏ của thằng Sinh đang mò mẫm cơ thể mình. Cả người nó ươn ướt như mới vừa tắm rửa lại xong vậy. Trong lúc cô ngủ, nó lại mân mê vú và lồn cô. Lần này nó có vẻ hứng hơn hồi nay. Nó bóp vú, bóp lồn cô mạnh hơn, nhiều khi làm cô đau luôn. Cô từ tốn thủ thỉ với nó:
– Nãy mới ra mà còn sung quá ha… bóp nhẹ nhẹ thôi ông tướng… lại hấp tấp nữa rồi…
Thằng nhỏ không đáp với cô mà chỉ gật gật đầu. Cô nhắm mắt lại luôn, thả người thư giãn cho thằng học trò tiếp tục háo hức khám phá cơ thể cô. Thằng Sinh công nhận cũng thèm lắm thiệt. Nãy nó bóp, nó sờ rồi mà giờ vẫn còn làm miết. Cô để cho nó mò một hồi thì nó lại tiếp tục đè cô ra, nhét con cu vào lồn cô. Tướng thằng nhỏ bé xíu lại ham hố hành lạc trên cơ thể cô giáo.
Được cái là nó làm tình hăng say. Phương thiu thiu ngủ mà vẫn không được với nó. Những tiếng phì phạch thở hì hục, hổn hển những cái phang phập làm cô sướng rơn người. Lần này thằng Sinh cũng ra nhanh như hồi nãy chứ cũng chẳng lâu hơn được. Thằng nhỏ công nhận còn trẻ nên khỏe vô cùng, tinh dịch nó xịt ra cũng cả đống. Phương ôm nó vào lòng, người cô mê man. Hai cú vừa rồi dù không dai nhưng nó cũng làm cô thích lắm rồi. Nhưng lạ thay, cu thằng nhỏ vừa teo lại là nó đã vùng ra khỏi mình cô. Phương kéo nó lại nói:
– Thôi… tắm lại làm gì… cô buồn ngủ rồi… lại đây đi…
Thằng nhỏ không nghe lời cô, nó vẫn bỏ đi. Cô mặc kệ nó, ngủ thiếp đi một mình. Thằng Sinh bữa nay lỳ đòn vô cùng. Bởi Phương mới mê man chút xíu lại thấy nó trở lại, người ướt nhẹp, tiếp tục bóp vú cô, tập lại bài học vỡ lòng mà cô dạy cho nó. Phương gắt:
– Bữa nay làm gì mà ham hố quá vậy Sinh… cẩn thận mai đi học không nổi đó…
Thằng nhỏ chẳng nghe lời cô. Nó vẫn siêng năng trả bài rất bài bản. Lát sau nó lại nhấp nhấp đều đặn trên bụng Phương. Thằng Sinh chơi chẳng bao nhiêu mà tay nó bóp vú rất dữ. Nãy giờ nó vần vò miết làm cặp vú Phương như muốn bóp nhuyễn nhừ ra luôn. Cô càng rên, càng than vãn hình như nó càng thích thú. Hết sờ vú mãi cũng chán, nó lại chuyển sang bóp mông. Thằng nhóc quái quỷ lâu lâu nổi hứng lại vỗ đánh đét vào mông cô một cái. Phương hơi phê pha không nhận ra thằng nhỏ vừa chịch, vừa bóp vú, lại vừa sờ mông cô hầu như cùng lúc. Chuyện cũng chẳng có gì là lạ, mãi đến khi tự dưng Phương nghe tiếng cười rúc rích.
– Ai đó!?