Cô giáo Phương - Quyển 2
Chương 79
Phương nghe thằng Miên phân trần, nữa thì tội cho hắn, nữa thì thấy cũng đáng khiếp lắm. Cô thấy đáng là bởi cái tính thằng Miên thích xuất tinh vô trong lồn con gái người ta lắm, nay gặp họa cho biết thân. Cô lại thấy tội cho hắn vì thực chất lần này hắn vô can. Cha đứa bé kia chắc là Bona nếu xét theo thời gian vì lúc ấy Bona mới quan hệ với Huê nhiều nhất. Chắc Cường không biết đến sự xuất hiện của Bona, cũng không ngờ Bona và Huê có quan hệ sau lưng cậu ta, nên mới dồn hết mọi tội lỗi lên đầu thằng Miên tội nghiệp này. Phương nói:
– Anh nói có ích gì… giờ thằng nhỏ đen thui giống anh rồi… còn chối gì nữa…
Gương mặt đen đen của thằng Miên chuyển sang đỏ, hắn có vẻ uất ức vì nói ra hình như Phương cũng không tin sự ‘vô tội’ của hắn. Miên giận quá, đứng dậy nói:
– Cô không tin tôi thì thôi… tui đi…
– Anh định đi đâu? – Phương hỏi.
Thằng Miên nghe vậy có vẻ chùn chân. Hắn lại ngồi xuống ghế:
– Thiệt khổ ghê, tui biết đi đâu giờ nè trời… hổm rày tui cũng trốn chui trốn nhủi… cậu Cường cậy nhờ đám giang hồ nào đó tìm tui nè… chắc tui chạy không thoát quá…
Cô nghe hắn thở dài mà mũi lòng. Cô nói với hắn:
– Thôi… nói vậy thôi… chứ anh đừng đi… thấy tụi kia dữ dằn lắm… bắt được anh… chắc tụi nó đánh anh chết… ở tạm đây đi… ít bữa… rồi tìm cách…
Thằng Miên nghe nói vậy thì rưng rưng hai mắt, hắn nói:
– Cảm ơn cô nghen… cho tui trú chân… thiệt khổ hết sức… tui không thân không thích… chẳng biết phải nương nhờ ai bây giờ…
Phương nghe thằng Miên than thì thấy cũng tội nghiệp cho hắn lắm. Tội thì hắn cũng đáng tội nhưng nhìn mặt mũi hắn bầm dập vậy cũng xót lắm. Phương đang tính nói chuyện với hắn mấy câu thì chợt nghe tiếng gõ cửa. Thằng Miên tội nghiệp nghe xong thì giật mình, mặt hắn không còn chút máu. Phương cũng rối, nhưng cố giữ bình tĩnh, cô hỏi to:
– Ai vậy?
May sao tiếng hỏi của cô là một giọng rất quen thuộc:
– Em Huy nè chị!
Phương thở phào, quay sang nói nhỏ với thằng Miên:
– Không sao đâu… là bạn tui… uhm… anh đi ra nhà sau lánh mặt chút đi…
Thằng Miên gật đầu, quay đi lánh mặt ngay. Phương ra mở hé cửa, gặp anh chàng Huy cười. Cậu ta thấy Phương mặc áo ngủ thì tròn xoe mắt, mới chọc:
– Chu choa… bữa nay ở nhà mà chị cũng bày đặt mặc đồ ta ơi…
Phương đỏ mặt, nói lại:
– Quỷ… chọc chị hoài… kiếm chị có gì không Huy?
– Hihi… thì có gì đâu… lâu ngày không gặp chị… thằng Quang nó nhớ… rủ chị qua trường…
– Có mình thằng Quang nhớ chị thôi hả… còn ai nữa không?
– Hihi… có em nữa… thôi đi qua đó chơi nha chị…
Nghe Huy rủ làm Phương phân vân quá. Mấy bữa nay cô cũng không tụ tập với hai anh chàng này cô cũng thấy nhớ nhớ, nhưng kẹt một cái Phương đang dở việc với thằng Miên ở đây, cô biết phải làm sao. Dành vài giây suy đi tính lại kỹ càng, Phương nói với Huy:
– Huy chờ xíu… chị thay đồ…
– Thay làm gì… chị mặc vậy ra đường là ok rồi…
– Thôi đi ông… xúi dại chị không hà… đứng đó chờ chị xíu nha…
Nói rồi cô đóng cửa. Cô đi ra nhà sau, thấy thằng Miên đang đứng co ro, mới nói:
– Tui bận công chuyện, tui đi chút xíu. Anh cứ ở đây tự nhiên… tui đi tui khóa cửa trước… anh cứ ở trong này… dưới bếp có đồ ăn đó…
Miên gật gù cảm ơn cô rối rít. Phương vội vã thay đồ, cô mặc vội áo đầm, dĩ nhiên chẳng bao giờ nhớ mặc đồ lót cả. Thằng Miên đứng đó nhìn cô thay đồ mà hai mắt trợn tròn. Phương để ý lúc cô thay đồ, quần cụt của thằng Miên đội lên một đống, nhìn phát khiếp. Cô cũng thấy thích lắm, nhưng cô có công chuyện không thể nán lại lâu nên cô vẫn phải bỏ đi trước ánh mắt tiếc nuối của hắn. Phương ra xe, cho Huy chở đi, bỏ lại ngôi nhà tối thui sau lưng mình.
Lúc rày, Phương không thường xuyên qua trường chơi với Quang – Huy nữa, chỉ khi nào hai anh chàng rủ rê, cô mới đi thôi. Cả ba đã thỏa thuận với nhau chỉ kết bạn để khi nào hứng thì sinh hoạt tình dục, không làm phiền cuộc sống của nhau mà. Nói gì thì nói Phương vẫn thích cái không khí khi làm tình ngoài trời lắm, cô được tự do tự tại vô cùng thoải mái.
Thêm vào đó, hai anh chàng này đều là dạng cao thủ làm tình, phục dịch cô luôn tận tâm chu đáo làm Phương thấy sung sướng vô cùng, vậy nên mỗi lần cả hai rủ chẳng bao giờ cô từ chối cả. Cả Huy và Phương đều dùng khẩu trang che mặt kín mít trong suốt quá trình đèo nhau trên đường, đề phòng có người nhận ra. Thậm chí để an toàn, Huy chỉ chở Phương đến gần trường, còn lại cho cô xuống tự đi bộ vào, riêng Huy thì dắt xe về cất ở khu tập thể xong mới theo lối cũ chui qua hàng rào vào trường.
Qua khỏi hàng rào, sau khi lẫn vào bóng tối của sân trường là Phương lại nhanh chóng khoả thân, để cho lần lượt Quang rồi đến Huy ôm ấp ngấu nghiến cơ thể cô. Gần như các phòng trong trường Quang đều đã mở cửa cho cả ba vào làm tình rồi. Ở phòng học, họ đóng vai cô giáo và học trò, Phương giả bộ giảng bài trên bảng, rồi Huy và Quang nhào lên hãm hiếp cô giáo, màn này là họ chơi thường xuyên nhất.
Đến thư viện của trường, Phương đóng vai cô thủ thư mê trai, bắt hai anh chàng hãm hiếp. Phòng thí nghiệm thì họ đóng vai thực tập sinh, hai anh chàng thực tập sinh đè lồn Phương ra mà nghiên cứu. Kể cả văn phòng riêng của thầy hiệu trường cả ba cũng đã vào. Phương đóng vai cô giáo, Huy đóng vai hiệu trưởng, Quang thì làm bảo vệ. Cả hai thay nhau hãm hiếp cô giáo tội nghiệp. Mỗi đêm họ lại chọn một góc khác nhau trong trường để làm tình, thay đổi khung cảnh liên tục, mang lại biết bao nhiêu cảm xúc.
Bữa nay, cũng như mọi lần sau khi để Quang mở hé cánh cổng trường, Phương điềm nhiên đi thẳng vô giữa sân. Bộ đầm Phương đang mặc dù không hở hang lắm nhưng do cô chẳng có mặc quần áo lót chi hết cả nên khi cởi ra rất dễ dàng. Lúc Quang khóa cổng quay vào là Phương đã khoả thân hoàn toàn rồi. Thân thể cô trắng bóc, nổi bật giữa bóng đêm. Cô nháy mắt hỏi:
– Bữa nay định chơi gì đây nè?
Quang giơ ngón tay che miệng cười trả lời:
– Hihi… bí mật nha chị… chờ thằng Huy cất xe xong nó qua rồi hẵng hay…
Cô và Quang ngồi ghế đá, ôm ấp, đánh lưỡi với nhau chút xíu thì Huy vừa đi tới. Cô để ý trên tay cậu ta có cái bọc gì đó đen đen, lúc giở ra thì thấy mấy món đồ chơi kỳ lạ. Huy giải thích:
– Cái này là đồ chơi BDSM đó chị… em mới mua được nè…
– BDSM là gì? – Cô hỏi.
– Hihi… là đồ chơi bạo dâm đó!
Phương nghe thế thì che miệng, ra chiều ngạc nhiên:
– Ý trời… bạo dâm là sao vậy?
Huy lần lượt giở ra từng món để giới thiệu:
– Dạ đây nè… cái này là dây xích nè dùng để xích cổ… cái này là đồ rọ mõm để cái miệng luôn mở ra không khép lại được…
Phương nghe đến đó thì cắt ngang:
– Vậy bữa nay chơi sao?
Huy hào hứng giải thích:
– Chơi trò đóng giả đi chị… bữa nay chị giả làm… hihi… làm chó nha… em với thằng Quang sẽ đóng vai chủ dắt chó đi dạo…
Quang nghe đến đó thì tròn xoe mắt hào hứng. Cả hai quay sang nhìn Phương khi thấy cô im lặng. Dường như đã dự liệu trước cô sẽ mắng, cả hai vội vàng nài nỉ:
– Chị… chị đừng nóng… nếu chị không thích… mình…
Nhưng trái với dự định của cả hai, Phương sau một hồi im lặng, đáp tỉnh bơ:
– Ai biểu mấy em là chị… chị không thích hả?
Cả hai nghe vậy thì nhìn nhau, cùng cười và thở phào nhẹ nhõm:
– Vậy hả… vậy thì tốt quá… ha ha ha…
– Đâu coi coi nào… đạo cụ làm sao… làm có giống không đó…
– Dạ… chị xem nè… có cái băng đô gắn lỗ tai chó nè… còn cái này nữa nè chị… nó có cái chốt chị cắm vào đít là làm thành cái đuôi chó nè… đảm bảo giống y hệt luôn…
Phương xem qua rồi gật gù:
– Ừ… giống thiệt ha… nhưng chị chỉ sợ… sân trường xi măng không hà…
Huy nhanh nhảu nói liền:
– Không sao đâu chị… cái này em có chuẩn bị rồi… có bao tay, rồi bao đầu gối nè…
– Uhm… chu đáo quá he… làm vậy dù có bò cũng không bị trầy… mà chị báo trước mấy em liệu đó nha… con chó này dữ lắm… nó cắn ráng chịu…
Quang nghe vậy thì cười nói:
– Hổng lo nè chị… có rọ mõm rồi… không lo chó cắn… ha ha ha…
Cả ba đùa giỡn một hồi rồi bắt đầu mặc mấy món đồ vào cho Phương. Đầu tiên là dây xích tròng vào cổ, sau đó là cái băng đô có hai cái lỗ tai rồi Ở lỗ hậu môn Huy cắm một cái đuôi vào làm cô nhìn y hệt như một con chó cái vậy. Cả hai ngắm nhìn cô mà không chớp mắt:
– Wow… đẹp quá… nhìn… nhìn tục ghê mậy… chị ơi… đồ có khó chịu không?
– Uhm… cũng thoải mái… cái đuôi… liệu nó có rớt ra không em?
– Không sao đâu chị… cắm vào đít chắc ăn lắm…
Phương đeo luôn bao tay và bao đầu gối lại xong thì Huy quát:
– Nào… bò ra đi con chó!
Nói xong hai anh chàng lại cười ha ha… Phương không nói tiếng nào ngoan ngoãn bò ra sân trường theo điệu bộ giống như con chó. Huy và Quang nhanh chóng cởi quần áo, khoe ra hai cây hàng đang dựng đứng lên. Lần lượt mỗi người thay phiên nhau cầm sợi dây xích dài giật giật ở cổ bắt Phương bò dọc theo hành lang. Phương lúc nào cũng vậy, khi chơi với hai anh chàng này cô đều khá nhập vai.
Không gian xung quanh thoáng đãng, lại đảm bảo an toàn nên cô chẳng chút nào lo lắng cả. Huy và Quang như hai người chủ, dắt cô đi dạo lòng vòng. Cả hai ở phía sau luôn nói mấy lời tục tĩu chẳng làm cho Phương ngại tí nào mà còn khiến cô nứng lên nữa chứ. Nói nào ngay chứ nhìn bộ đồ này Phương thấy cũng thích lắm. Cô định bụng lát nữa chơi xong thì bắt Huy gói lại rồi sẽ giữ nó luôn.
Cô nhớ con Lu chỗ nhà chị Ngọc ghê nơi khi mà đang đóng vai chó như vậy. Cô tự hỏi nếu cô mặc bộ đồ này rồi bò bò trước mặt nó không biết con Lu nó sẽ phản ứng như thế nào đây. Phương đang vừa bò vừa suy tư bỗng nhiên nghe cái ‘chát’ rồi chợt thấy đau điếng ở mông. Cô quay lại thì thấy Huy đang cầm một cây roi da và chắc là hồi nãy vừa mới phát vào mông cô. Thấy Phương nhìn mình, Huy quát:
– Đi đi con chó… nhìn nhìn cái gì!
Phương thấy thế thì chu mỏ lên sủa “Gâu gâu ẳng ẳng”. Hai anh chàng tròn xoe mắt thích thú. Cô quay đi bò tiếp bỏ lại tiếng cười khoái trá của Huy và Quang. Cả hai liền sau đó liên tục đánh cô mấy nhát vào mông đều nghe chan chát. Bờ mông săn chắc của Phương run lên, lát sau đỏ ửng vì mấy nhát roi. Dù là thích thú nhưng sợ làm Phương đau thật nên Huy và Quang cũng chỉ phát có mấy nhát thôi, đủ để làm mông cô đỏ lên thôi. Quang nói:
– Nhìn một hồi không thấy giống chó tí nào.
– Vậy chứ giống gì? – Huy hỏi bạn.
– Giống mấy con khỉ đít đỏ trong sở thú hơn… ha ha ha…
Cuộc vui tiếp tục khi hai anh chàng bắt cô dừng lại. Cả hai bắt cô không dùng tay mà chỉ mỏ liếm liếm, bú cu hai anh chàng như kiểu con chó cái. Phương không dữ như lời đe dọa hồi nãy, chẳng nhân cơ hội đó mà cắn hai khúc thịt của hai anh chàng. Thay vào đó, cô ngoan ngoãn bú, liếm và sục liên tục. Cử chỉ dâm dục của Phương làm Huy và Quang điên lên, hai anh chàng lăn lộn ngay hành lang, cùng nhau hãm hiếp con chó cái xinh đẹp.
Cả hai làm cô hứng thú vô cùng với kiểu cách làm tình sáng tạo như vậy. Phương không giận hờn gì hết, cô không nói ra nhưng cả hai đều hiểu những kiểu cách chơi này luôn mang đến cho cô rất nhiều hứng thú. Phương lúc nào cũng nhập vai vô cùng, kể cả việc hai anh chàng bắt cô giơ chân lên, đi tè ngay hành lang trường học cô cũng làm theo luôn.
Phương dù không mắc tiểu cũng ráng bấm bụng bắn ra cho vừa dạ hai anh chàng bạn tình của mình. Cuộc làm tình hôm nay dơ dáy bẩn thỉu vô cùng vì cả hai hiếp cô liên tục, không cho cô đi rửa lồn lại trong lúc nghĩ giữa hiệp. Mãi đến khi thỏa mãn xong hết mới cho cô đi tắm. Lúc thỏa mãn xong, Phương đồng thời cũng bắt hai cậu ta múc nước rửa sạch ngay mấy chỗ hồi nãy cô phóng uế. Nếu không làm vậy sáng mai chắc cả dãy hành lang này bốc mùi lên hết luôn.
Ban đầu, khi ngồi trên xe theo Huy qua trường Phương còn cứ nhớ nhớ thằng Miên, không biết hắn ở nhà cô một mình thế nào. Nhưng đến khi qua đây, gặp Huy bày cho trò chơi làm chó Phương mới mụ mị đi, quên hết tất cả luôn. Cô vui chơi cùng hai anh chàng này một hơi đến khuya mới trở về. Lúc Phương mở khóa vào nhà thì thấy đèn đóm tắt tối thui.
Thằng Miên chắc đang ngủ, cô nghe giọng hắn ngáy như sấm, quảnh càng nằm chàng hảng ngủ ngay trên giường mình. Thấy hắn ngủ say tội nghiệp, cô không nỡ đánh thức hắn nên chẳng bật đèn đi thẳng ra nhà sau. Phương thay đồ rồi lại tắm sơ một lần nữa cho sạch. Phương rất yêu cơ thể mình, luôn muốn tắm rửa cơ thể thật sạch sẽ, thơm tho. Cô mệt rã cả người sau mấy tiếng đồng hồ thác loạn, giờ chỉ muốn leo lên giường thôi.
Cô tắt đèn phía sau rồi đi lên nhà trên. Không gian cả nhà chìm trong bóng tối. Phương ở mấy bữa cũng quen quen rồi nên lần mò bước đi cũng chẳng ngại gì. Phương bước lại giường lần mò thì thấy thằng Miên đã cuộn mình nằm sẵn một góc chứ không chàng hãng chiếm cứ hết cả giường như lúc nãy. Nghĩ lại Phương cũng chẳng nỡ biểu thằng Miên xuống đất nằm nên ngủ chung với hắn vậy cũng không sao.
Nãy giờ nhà tối quá không để ý, chừng đến khi lên giường nằm chung cô mới nhận ra cả hắn và cô lúc này chẳng ai mặc quần áo gì cả. Nãy giờ đã được Quang và Huy thỏa mãn, chịch lỗ lồn và lỗ nhị cô tơi bời rồi, vậy mà giờ thấy cái dáng trần truồng của thằng Miên, Phương còn thấy tim mình xao xuyến nhẹ. Nhưng cô tự nhủ dù sao cả hắn và cô cũng đã mệt hết rồi, giờ chỉ ngủ thôi, ráng ngủ hết đêm nay thôi còn lại tính sau.
Vậy là Phương cũng từ từ chìm vào giấc ngủ. Gió thổi lùa từ nhà sau lên làm cho cả gian nhà mát mẻ dù cho cửa chính và cửa sổ vẫn đóng kín mít. Trong cơn ngủ mê và tìm tòi sự ấm áp trong vô thức, cả hai cơ thể trần truồng của Phương và thằng Miên dần dần nằm sát vào nhau lúc nào không hay. Có lúc Phương mơ màng thì thấy mình đã nằm gọn trong lòng hắn.
Cơ thể thằng Miên lúc này cũng mát mát, chắc là lúc nãy khi Phương đi thì hắn cũng tắm rửa lại rồi, cái mùi nồng nồng của hắn cũng bớt bớt đôi chút. Mát thì có mát nhưng Phương vẫn cảm thấy có cái gì nóng nóng cồm cộm đâm vào mông mình. Cô quay người lại thì thấy thằng Miên đang nằm úp thìa vào người mình, bàn tay Phương quơ sang đang để trên bụng hắn.
Thằng Miên vẫn ngủ, nhưng hắn đưa tay để lên hông Phương và hơi ghì nhẹ, hắn kéo cô nằm gọn vào lòng hắn. Bàn tay Phương vô thức chuồi xuống và ở chỗ cái vật cứng đang thọc vào lưng mình, cô đã cầm được và bóp nhẹ dương vật nóng ấm của hắn. Phương ngủ say hơn, đến khi hơi tỉnh giấc thì đã thấy cặp môi của thằng Miện ngay trước mặt mình. Hắn siết chặt cô vào lòng, hôn môi cô đắm đuối. Phương cố gắng lấy lưỡi hắn ra khỏi miệng mình, cô thì thào thật khẽ với hắn:
– Mệt rồi… ngủ đi anh!