Cô giáo Phương - Quyển 2

Chương 88



Phần 88

Trong lúc Boray ra phía sau tắm, Phương cùng với Dara đi dọn cơm ăn. Căn nhà Phương nhỏ xíu, từ trước nhìn thẳng ra được phía sau. Chả hiểu sao lúc lấy thức ăn Phương không thể nào tập trung được mà cứ liếc liếc ra sau miết. Từ khi biết đến mùi vị tình ái yêu đương đến giờ Phương luôn rất có thiện cảm mỗi khi ở gần những chàng trai người Miên khỏe mạnh, sinh lý sung sức.

Mọi khi cùng lắm thì cô chỉ được tiếp xúc với một anh chàng thôi là cùng, bữa nay cùng một nơi một chỗ mà có đến những hai anh chàng thì hỏi sao “con trym” bé bỏng của Phương không xao xuyến cho được. Lúc Boray bước chân vô nhà cho đến giờ, cơ thể cô lại cứ rạo rực một cảm giác khó tả, đã lâu lắm rồi cô không được biết cái cảm giác đó.

Thức ăn vừa dọn xong lên ván thì Boray cũng tắm xong đi từ phía sau ra. Cậu nhóc để mình trần, mái tóc và khuôn ngực còn lấm tấm nước chứ chưa lau khô hẳn. Boray mặc cái quần cụt cũng giống Dara lúc này. Phương thầm nghĩ chắc cậu ta đã quen tác phong như vậy rồi, lúc trước ở Sài Gòn cô nhớ cậu ta cũng ở trần suốt đó thôi. Boray đứng sững, cậu ta có vẻ bối rối khi thấy cô và Dara cứ nhìn trân trân cậu ta. Phương cố mỉm cười giữ vẻ tự nhiên, nói:

– Lại đây Boray… ăn cơm liền cho nóng nha…

– Dạ!

Boray ngập ngừng đáp rồi leo lên ván ngồi chung với Phương và Dara. Cô xới cơm cho hai anh em ăn, bữa ăn chỉ giản đơn thôi nhưng rất là ấm cúng. Boray lúc nào cũng vậy, luôn là một cậu trai khá bẽn lẽn, ít nói. Tướng tá cậu ta dù cũng khá rắn chắc, gương mặt cũng dạn dày sương gió rồi nhưng tính tình thì lại ngược hẳn. Suốt bữa cơm, đa số là Dara tranh thủ hỏi chuyện Boray thôi.

Hắn ta hỏi tới đâu thì cậu ta trả lời đến đấy. Boray đến giờ đã xin nghỉ hết những công việc mà cậu ta đang làm thuê ở Sài Gòn rồi. Boray vốn sống cũng cần kiệm, không ăn chơi gì nên đến giờ cũng để dành được một khoản tiền vốn kha khá. Thời gian lang bạt cũng làm cậu ta chán chường cuộc sống bon chen ở Sài Gòn rồi. Đến đây, Phương mới hỏi cậu ta:

– Vậy em tính làm gì sau này?

– Dạ thì, em tính là về đây tìm anh Dara nè cô… rồi coi ảnh có việc gì thì em xin làm…

– Em tính về đây sống luôn hả?

Boray gật đầu. Phương và Dara nhìn nhau thở dài. Cậu ta thắc mắc mới hỏi:

– Ủa… bộ có chuyện gì hả cô?

Cậu nhóc hỏi mà Phương cứ ngập ngừng không biết nói sao. Dara thấy vậy tiếp lời:

– Vậy mày về không đúng lúc rồi… anh cũng vừa bị mất việc rồi… không giúp mày được…

– Em nhớ anh làm ở đó cũng lâu rồi mà… sao tự dưng lại…

Phương thấy vậy mới nói với Dara:

– Thôi anh giải thích luôn cho em nó hiểu đi… cũng người nhà thôi… ngại gì…

– Ờ… thì là vậy Boray à… chuyện cũng dài dòng lắm… nếu kể cặng kẽ thì biết bao lâu mới hết. Nói tóm lại là cậu chủ của nhà tao có người yêu… mới sinh con xong… thằng nhỏ đen đen giống tao nên cậu ấy nghi tao lén qua lại với người yêu cậu ấy…

Boray có vẻ rất ngạc nhiên:

– Trời… có chuyện đó nữa hả?

– Uhm… nhà cậu chủ tao rất có thế lực ở vùng này… cậu ta cho người đuổi đánh tao chạy muốn xúc quần… may mà mấy bữa nay… có cô Phương cho tao tá túc… cổ còn định giới thiệu mày cho tao… để tao trốn khỏi xứ này lên Sài Gòn ở luôn… ai ngờ…

– Thiệt tình… thật trớ trêu… em mà biết trước vậy… em đã không xin nghỉ rồi… trời đất ơi… giờ biết tính sao đây trời!

Nghe hai anh em than vãn, Phương mới khuyên nhủ:

– Thôi hai người đừng buồn. Chuyện đâu còn có đó. Dù sao thì cũng lỡ rồi, cứ than vãn cũng chẳng giải quyết được gì. Cứ tạm ở đây với tui đi… thủng thẳng tính tiếp…

Không khí của buổi tương phùng hội ngộ của hai anh em họ hàng Boray và Dara đáng lý phải vui lắm, nhưng những tin xấu đến dồn dập vô tình đã khiến cho mọi thứ như chùng xuống. Cô cố gắng khuyên nhủ hai anh em đừng suy nghĩ tiêu cực nữa nhưng cứ thấy ánh mắt của cả hai đượm buồn. Boray thì mong tìm lại gặp Dara để có thể thoải mái sống ở Miền Tây, Dara thì mong tìm gặp Boray để đưa hắn trốn lên Sài Gòn, rốt cuộc chẳng đâu ra đâu mà hai anh em lại vô tình hội ngộ ở đây.

Cả ba ăn hết bữa cơm rồi mà cũng chẳng còn tâm trí nói đến những chuyện ‘vui vẻ’ khác nữa. Cơm nước xong xuôi, Boray và Dara phụ Phương dọn dẹp trong khi cô lấy khăn lau lại tấm ván cho sạch, sửa soạn chỗ đặng lát còn ngủ. Phương loay hoay lau tấm ván thì quay qua thấy hai anh em dọn dẹp ở phía sau. Tối nay trời trăng thanh gió mát, làn gió nhẹ thổi lùa từ hướng bờ sông vào từ phía sau nhà làm cho gian nhà nhỏ bớt đi phần nào cảm giác nóng nực. Cô ngẫm nghĩ một chút xíu, rồi chợt đi ra sau, nói với cả hai:

– Mới ăn no… giờ đi ngủ thì khó chịu lắm… đi tản bộ xíu nha… hai người đi hông?

Dara nghe thế cũng có lý, mới đáp lời:

– Ờ… hay đó… giờ ra bờ sông ngồi chơi cho mát…

Vừa nói Dara vừa nhìn Boray. Cậu ta chỉ biết gật gật thôi, vì Boray cũng mới tới đây thôi mà. Vậy là vẫn để yên nhà cửa như thế, Phương cùng hai anh chàng Miên rẽ đám cỏ cao men theo lối mòn đi ra bờ sông. Bữa đầu đi với Dara cô còn ngại ngùng, đến nay cả tuần lễ rồi nên Phương tỏ ra tự tin lắm. Cô đi chủ động đi trước, hai anh em theo sát phía sau.

Ánh sáng từ bóng đèn tròn của sân sau nhà Phương chỉ hắt ra được một đoạn, còn lại một quãng đường dài là tối thui. Nãy giờ vào nhà, nhìn Phương ăn mặc thoáng mát vậy, Boray cũng ham lắm. Thế nhưng cậu ta hơi ngại ngại vì thấy Dara ở đó, cũng chưa biết rõ quan hệ của ông anh họ kia với Phương là thế nào. Boray ấm ức miết, mãi đến lúc này mới buột miệng hỏi nhỏ Dara khi đi sau Phương:

– Anh Dara… thực ra… anh quen với cô Phương thế nào… sao cổ lại cho… anh tá túc…

Dara cười tươi, rồi đáp, cũng với cái giọng nhỏ nhẹ:

– Thì chú mày quen cổ ra sao… tao cũng quen vậy đó…

Boray ngẩn ra, chưa hiểu lắm câu trả lời, Dara nói tiếp:

– Mày sao sống ở Sài Gòn lâu rồi mà chậm tiêu vậy? Tao hỏi nè… mày chịch cổ rồi phải không?

Boray không đáp, chỉ gật gật đầu. Dara nói:

– Thì cổ với tao cũng chịch nhau rồi… giống mày vậy thôi… chứ hổng lẽ… mày tưởng sao…

Boray nghe vậy gật gù, có vẻ từ từ ngộ ra. Cậu ta nhớ lại là trước đây khi gặp Phương ở trên Sài Gòn thì cô cũng đang đi với Đạt mà. Boray nghe cô và Đạt xưng hô là “cô – trò” mà rốt cuộc cũng chịch nhau ầm ầm thôi chứ có gì nghiêm trọng đâu. Mãi đến lúc đó Boray mới bỏ qua cái ý nghĩ chắc là ông anh mình là “bồ bịch” hay gì đó với Phương. Dara lại hỏi tiếp:

– Tao hỏi thiệt… mày về Miệt Thứ này tìm tao… hay là tại tìm cổ đặng… chịch…

Nghe Dara hỏi vậy, Boray thẹn thùng, đỏ mặt, cúi gằm mặt không trả lời. Dara thấy vậy thì cười lớn. Hắn ta choàng vai cùng kép thân hình rắn chắc của thằng em mình vào lòng.

– Coi mày nhỏ vậy… mà cũng dâm quá ha… hihi… giống tao…

Phương đi phía trước, đang thơ thẩn nhìn ngó dáo dáo cảnh đêm tối mịt mù, chợt nghe giọng cười khúc khích của Dara phía sau. Cô quay lại thì thấy hắn ta đang khoác vai Boray, còn cậu nhóc thì đỏ mặt cúi đầu. Cô hỏi:

– Anh lại chọc gì cậu nhóc vậy?

Dara buông Boray ra tiến lại gần Phương giải thích:

– Tui chọc gì nó đâu… tại tui nghi nghi… thấy nó đang sống ở Sài Gòn ngon lành vậy… mà đùng đùng cái bỏ về đây… tui nghĩ… chắc nó không phải nhớ tui… mà là… nhớ cô… hihi…

Boray đứng sau, mặt đỏ đỏ, nói:

– Anh này… em… em có nói vậy đâu…

Dara nghe vậy càng cười lớn. Tội nghiệp cho cậu nhóc Boray bị chọc, cứ cúi cúi gằm mặt. Cô nhìn vậy, tự dưng thấy nhẹ nhõm đi phần nào. Thấy Dara còn chọc Boray thì không khí của cả ba đỡ phần nào u ám vì mấy cái chuyện buồn. Khỏi cần Dara khui ra, Phương cũng thừa hiểu chuyện khi nghe thấy Boray ở miết tận Sài Gòn mà lại chịu khó lại tận đây thăm mình. Cảm xúc của cậu nhóc cũng giống cảm xúc của Phương lúc này thôi. Phương vội đi lại gần Boray, nói:

– Thôi… kệ ổng đi em… mình có ý tốt… ổng nghĩ gì kệ ổng…

Nói rồi cô nắm tay Boray bước đi tiếp, lách qua người của Dara đang đứng. Dara nhìn cái dáng điệu uyển chuyển của Phương. Cặp mông tròn lẵng lấp ló sau bộ đồ ngủ. Cái tướng cô đi cạnh thằng em bà con của hắn ta, một đen một trắng tự dưng làm hắn cũng hứng hứng lại. Bữa giờ chỉ có mình hắn “xà quần” với Phương thôi, thiệt tình thì giờ làm hắn cũng ngán ngán rồi, tự dưng giờ cô thêm thằng nhóc Boray, Dara thấy mọi chuyện có phần thú vị hơn.

Cả ba đi một chút xíu cũng ra đến mé sông. Chỗ này kín đáo, mát mẻ, giáp với bờ sông nên Dara thích lắm, hắn hay ra đây tắm mát mấy bữa nay. Hắn còn rủ Phương ra mỗi lúc chập tối, vừa tắm vừa chịch nhau thoải mái nữa. Chỗ này thật là lý tưởng nhưng có cái là hơi sình lầy một tí thôi. Để tiện cho việc sinh hoạt thường xuyên, mấy nay lúc rảnh Dara lấy mấy tấm lợp mà hồi trước Bona dùng để phơi cá khô đem ra đây.

Hắn khéo léo dùng thêm mấy tấm nilon lợp thêm bên trên nữa, tạo thành một cái nền “dã chiến” khá bằng phẳng, cũng tương đối sạch sẽ, dễ dàng ngồi nghỉ ngơi thư giãn. Cô và Dara thì đã quá quen chỗ này rồi nên cho dù hơi tối cũng dễ dàng nhận ra. Boray hơi lóng ngóng một tí, Phương phải nắm tay dìu cậu nhóc chứ không thôi thì vấp té như chơi.

Có chỗ ngồi sạch sẽ sẵn rồi nên ra tới nơi cả ba có thể thoải mái ngắm cảnh. Boray và Dara mỗi người ngồi một bên của Phương. Cô liếc qua nhìn cậu nhóc Boray. Dù trời tối, chỉ có ánh trắng mờ mờ nhưng cô vẫn cảm thấy được hơi thở nóng và gấp gáp của cậu ta. Thậm chí cô dễ dàng nhìn được giọt mồ hôi trên trán Boray đang lăn dài xuống má.

Phương thấy thế định hỏi thăm Boray xem coi có chuyện gì. Cậu nhóc trông khỏe mạnh vậy mà đi có chút xíu hổng lẽ lại vã ra mồ hôi như thế. Đương định hỏi thì Phương ngưng bặt khi nhìn lại bản thân mình. Gió từ con sông thổi vào mát rượi nhưng hình như cô thấy cơ thể mình cũng khá nóng bức. Cái nóng này có phần thuộc về vấn đề sinh lý nhiều hơn bởi lẽ giờ đây cô đang ngồi giữa hai cái vóc dáng khỏe mạnh của hai anh chàng người Miên. Mùi mồ hôi nồng nực của cả hai khiến cô chao đảo. Cô ngẫm lại, không lẽ Boray cũng đang cảm nhận điều ngược lại như cô.

Bất giác, Phương cảm giác thấy có cái gì đó sần sần đang chạm vào đùi mình. Cô liếc nhìn xuống dưới thì thấy một bên đùi trắng nõn của mình, Dara đã đặt tay lên đấy. Có lẽ giữa cô và Dara đã quá quen thuộc với nhau rồi nên Phương không để tâm gì cả, thậm chí khi bàn tay đó của Dara cứ mơn trớn trên bắp đùi nõn nà của mình. Cô và hai anh chàng người Miên ngồi thừ đó nhìn ra con sông mà không nói lời nào.

Ở phía bên kia, khi Boray liếc mắt nhìn xuống, thấy bàn tay ông anh mình đang thoải mái di chuyển trên đùi cô Phương. Boray thấy cô có vẻ chẳng lấy gì làm phiền, mắt cô cứ lim dim nhìn về xa xăm. Chợt, cô ngửa cổ lên khi bàn tay của Dara mất hút vào cái khoản sân tăm tối giữa hai đùi cô. Hai mắt Phương nhắm lại. Boray đang chăm chú quan sát thì thấy Dara nguýt mình một cách bí ẩn.

Hắn ta gật gật, ra dấu biểu Boray hãy làm theo mình. Hành động của Dara, Boray cho rằng cũng hơi đường đột, nên cậu nhóc cũng phân vân lắm. Boray cứ nhìn gương mặt của Phương miết. Cô cứ ngửa cô, hai mắt nhắm ghiền chứ không còn nhòm ra con sông nữa. Boray được Dara khuyến khích mãi cũng bạo dạn đưa tay mình lên. Tuy nhiên, cậu ta cũng chỉ dám đặt nhẹ lên một bên đùi còn lại của Phương thôi.

Đã thiệt, da thịt cô Phương mát rượi, sờ vào một cái mà Boray đã sướng tê luôn rồi. Boray ngó thấy cô Phương vẫn không thay đổi thái độ gì. Cả bàn tay chà bá của cậu nhóc để lên đùi vậy, hổng lẽ cổ hổng biết gì… Boray tặc lưỡi… thôi kệ… rồi cậu ta cũng tự động vuốt ve trên bắp đùi cô như hồi nãy ông anh bà con của mình đã làm.

Cả ba vẫn không nói câu gì. Không gian giờ thinh lặng, có chăng cũng là tiếng thở dốc ra của cô Phương mà thôi. Hơi tối nên Boray không thấy gì, chỉ thấy bàn tay Dara mất hút một lúc thật là lâu thôi. Có mấy lúc, tự dưng Phương giật bắn lên. Cô chống tay ra sau, ngửa cổ, hai đùi giờ đã dạng ra thoải mái. Một lúc sau, Dara rút tay mình ra, chìa cho Boray thấy mấy ngón tay ướt nhem của mình.

Hắn ta ra dấu cho cậu em mình làm theo như mình. Boray cũng không đến nỗi quá ngu ngốc, chẳng biết gì. Cậu lần lần lách mấy ngón tay mình vào cái chỗ tối thui không thấy gì đó, thay cho bàn tay của Dara. Wow… Boray không thấy cái gì ngăn cản ở cái chỗ tối tăm đó cả… nãy giờ… rõ ràng là Phương có mặc quần lót chi đâu. Mấy ngón tay của Boray thoải mái cảm nhận mấy sợi lông lưa thưa trên mu cô.

Boray cứ chần chừ, vuốt ve chỗ đó một lúc. Phương thờ ra có vẻ khó nhọc. Cô lim dim mắt lại khi những ngón tay Boray đang rờ rầm lồn mình, từng ngón tay cứ chạy lên chạy xuống theo khe hở giữa hai mép lồn làm Phương phát bực. Boray cảm thấy ngón tay mình ướt át, dường như có nước ứa ra từ khe thịt đó của Phương ướt nhòe, thấm lên cả mấy đầu ngón tay.

Boray vã hết cả mồ hôi, cậu ta di chuyển đầu ngón tay xuống dưới đi dạo quanh cửa âm đạo Phương rồi bất ngờ chọc sâu vào một đoạn khoảng nửa đốt ngón tay. Boray ép mạnh tay vào thành cửa âm hộ làm Phương giật nảy lên vì sung sướng. Chung quanh chẳng có ai nên cô thoải mái bật ra những tiếng rên rỉ của mình. Bất ngờ, Phương không chịu nổi nữa, cô quay sang mặc Dara vẫn ngồi đó mà ôm hôn Boray thắm thiết. Boray vừa cảm nhận nụ hôn ngọt ngào của cô, vừa đút vào rút ra ngón tay mình trong mỗi nhịp thở.

Dara ngồi yên quan sát cảnh Boray và Phương mơn trớn nhau. Hắn ta khá hài lòng vì không mất thời gian nhiều, cũng chẳng cần rườm rà gì mà Boray cũng đã bỏ qua được sự ngại ngùng, bắt đầu cùng khám phá cơ thể cô Phương cùng hắn. Để Boray chăm sóc lồn của Phương, hắn ta tập trung vào mơn trớn phía bên trên. Cái áo ngủ Phương mặc rất mỏng manh, Dara dễ dàng tuột một bên vai áo xuống rồi lật ra một bên vú của cô.

Đôi vú Phương chưa được ai đụng vào nãy giờ, khi bị lột ra cũng đã săn thít lên rồi. Bàn tay thô ráp của Dara trùm lên ấy, bóp lại thiệt đã biết bao. Dara phải gật đầu tấm tắc khen ngợi. Dara lòn tay qua bên kia, tuột nốt vai áo của Phương ở phía bên Boray, làm cả hai cặp vú của cô lòi ra luôn. Cô ưỡn mình lên chào đón bàn tay Dara chinh phục cao nguyên núi đôi của mình.

Rất kinh nghiệm, bàn tay Dara úp vào một bên vú, xoa nhẹ trong khi ngón tay khẽ lay lay cái đầu ti. Phương lại ngửa mạnh ra, nhả cái miệng thèm thuồng của Boray ra, cho cậu nhóc tha hồ nhìn ngắm bầu ngực cô. Hai anh em họ người Miên này xa nhau mấy chục năm rồi mà công nhận cũng khéo phân công ghê lắm, kẻ đánh trên người mò dưới chút xíu thôi làm Phương sướng tê cả người.

Bên dưới lồn Phương dâm thuỷ rỉ ra ướt cả ngón tay Boray, bên trên cặp vú căng cứng, hai đầu ti cương lên nhọn hoắt chống cự lại sự tham lam của Dara. Phương phê pha quá, cô thể cô được thổi bùng nhựa sống. Mùi mồ hôi nồng nàn, những bàn tay thô ráp của hai gã người Miên này làm cô chết lên chết xuống không thôi. Phương để yên cho cả hai tấn công mình một lúc rồi nghĩ cũng phải làm lại gì đó, chứ không thể hưởng thụ mãi một mình như vậy. Cô bắt đầu thì thầm câu nói đầu tiên:

– Nào… giờ tới lượt tui nha… hai người… phá quá hà…

Dara nghe vậy liền rủ Boray rút bàn tay ra rồi cả hai cùng đứng bật dậy, dàn hàng ngang ngay trước mặt Phương. Dara hất hàm nhìn Boray rồi tự tin tuột cái quần đùi mình xuống, khoe cái giống to tướng của hắn. Mùi hương từ vùng kín của Dara bốc lên nồng nực, cái mùi tởm lợm tanh tưởi nhưng luôn quá sức quyến rũ với Phương. Đến phiên Boray thì Phương có vẻ chăm chú hơn.

Cậu nhóc hơi ngần ngại rồi mới chịu tuột cái quần của mình ra như ông anh. Dù tuổi tác cách nhau cũng xa, vóc dáng cũng có phần thấp bé hơn, nhưng so về độ khủng thì cây hàng của Boray cũng chả kém ông anh mình tý nào. Boray nhận ra Dara cũng có vẻ rất nể cái dương vật của mình, cậu nhóc thấy Dara gật gù nhìn hàng mình có vẻ tự hào lắm.

Họ hàng mà, cái gen di truyền hay sao đó mà hai anh em họ hàng đều tốt cả. Phương thích thú ngắm nhìn hai cái dương vật người Miên bật ra cứng ngắc ngay trước mặt mình. Cái nào cái nấy mùi cũng nồng, hôi dơ dáy hết, nhưng nhìn sức sống thì mãnh liệt lắm. Hai cái dương vật nhìn như hai khúc củi cứ lúc lắc đưa qua đưa lại như trêu ngươi người ta.

Phương tuột luôn hai vai áo mình ra khỏi người cho bầu ngực lộ ra luôn. Cô quỳ lên, cầm lấy cả hai khúc dương vật bằng cả hai bàn tay trong niềm sung sướng tột độ. Dương vật của mấy anh chàng người Miên là thứ mà Phương luôn ‘hâm mộ’ đó giờ… ngay từ cái dạo được sơ giao với những anh chàng Miên như Dara hay thầy Bona… luôn để lại trong lòng Phương những ấn tượng khó phai… giây phút này thật là hạnh phúc bởi cô đang sở hữu đến cả hai cái ở hai bên bàn tay.

Không cần chờ lâu, Phương ngay lập tức bú và sục như thể gấp gáp lắm. Đầu này đập vào háng kia rồi chuyển qua háng nọ rất nhanh. Trong lúc cô mút dương vật này thì tay còn lại lo sục cái kia để hai anh em không phân bì. Boray sung sướng lắm, cậu nhóc rùng mình vì cái miệng của Phương quá sức tài ba. Dara hưởng cô bữa giờ rồi nên thấy cũng bình thường thôi, nhưng nhìn cái kiểu thằng em họ mình sướng, Dara thấy cũng hào hứng theo. Phương kỹ thuật bú cặc điêu luyện thì khỏi bàn rồi, một lúc có thể chiều lòng cả hai khúc thịt đen nghẻm to tướng kia luôn.

Bú được một lúc thỏa thuê Phương mới chịu buông hai cái dương vật ra. Cô nắm lấy cả hai bằng hai bàn tay rồi ngửa mặt nhìn hai anh em. Cả ba nhìn nhau trìu mến, không khí đã có phần dễ chịu hơn và chẳng ai còn nhớ đến hoàn cảnh trớ trêu mà họ đang bị nữa. Trời đã về khuya, ánh trăng chỉ chiếu le lói chỉ đủ để cả ba nhìn rõ những gương mặt đang rất háo hức của nhau.

Boray và Dara lại ngồi xuống. Cả hai đã tuột luôn hai cái quần ra rồi mắc lên cây. Cả hai cũng giúp Phương lột bỏ cái áo ngủ hờ hững ra, để chỉ có những dĩ trần trụi nhất là hiện ra trước mắt nhau mà thôi. Không cần đợi lâu, bốn bàn tay của hai gã người Miên lại bắt đầu vuốt ve khắp lượt trên thân thể Phương. Cô sung sướng hai mắt lim dim để cả bốn bàn tay cùng một lúc sờ mó khắp cơ thể mình.

Dara như muốn chứng tỏ kinh nghiệm tình ái của mình cho cậu em thấy, hắn ta ngồi bên tay phải cô, một tay bóp vú cô trong khi thè lưỡi ra liếm nhẹ vào lỗ tai làm Phương nổi cả da gà vì bị nhột đột ngột. Được liếm lỗ tai cũng thích lắm nhưng nhột quá Phương không chịu được, cô phải quay lại lấy miệng mình nút lấy cái lưỡi nghịch ngợm kia của Dara không để cho hắn lộng hành.

Hình như hai anh em đã phân công nhau rồi, Dara hôn cái miệng trên của Phương thì Boray lại muốn hôn cái miệng dưới. Dara gác một chân cho Phương nằm ngửa ra, vẫn hôn nhau thắm thiết. Boray cúi xuống, cô tự động dạng rộng hai chân ra hai bên để cậu ta dễ dàng đưa cái mặt vào. Bữa nay Boray có vẻ bú lồn hay hơn nhiều so với cái hồi mà Phương biết cậu ta ở trên Sài Gòn, đúng là cậu nhóc ham học hỏi thiệt. Dara và Boray thay nhau bú, liếm, chọt… lồn cô các thứ các kiểu đến mê ly cho đến khi lồn Phương nhả ra quá trời dâm thuỷ thì cả hai mới chịu thôi. Dara nhìn Boray, gật đầu ra hiệu cho cậu em cũng đã đến lúc “mần thịt” Phương rồi.

– Mày chịch cổ trước đi Boray… hổm rày chắc cũng thèm dữ lắm rồi…

Phương chưa nói gì mà Dara đã tự tiện phân công thứ tự rồi. Mà cô thấy hắn cũng có lý, bởi lẽ lúc này Phương có vẻ tò mò và phấn khích với cây hàng của Boray hơn cả, cũng lâu rồi cô chưa thưởng thức nó mà. Phương không lên tiếng gì cả, thay vào đó, cô nằm ngửa ra, hai chân dạng ngang nhỏm lồn lên cao. Boray dù hơi run cũng nhanh nhẹn vào vị trí.

Cậu nhóc nhìn cái mu chổng cao và cái lồn lộ rõ giữa ánh trăng le lói của Phương mà nuốt nước miếng ừng ực. Boray lấy tư thế quỳ thấp, dương vật chĩa thẳng trước lồn của cô. Phương hồi hộp đến nỗi nhắm nghiền mắt lại, cảm giác hồi tưởng lại cái lần đầu tiên khi chung đụng với cậu ta trên Sài Gòn. Boray hít một hơi, đẩy mông tới, tách cái miệng lồn nhớt nhợt của Phương ra rồi tọng nguyên cái dương vật to tướng của mình vào.

Cả người Phương nổi hết da gà lên, thân mình gồng cứng lại trước sự xâm nhập của khúc thịt nóng ấm kia. Boray kêu lên mấy tiếng có vẻ sướng lắm, làm như cậu nhóc đã chờ đợi điều này lâu lắm rồi vậy. Dara ngồi một bên nhìn Boray chịch Phương mà cũng phải ngạc nhiên với sự dũng mãnh của thằng em mình. Boray cũng giống Dara, chẳng cần nhẹ nhàng nương tay mấy cú đầu gì hết, thay vào đó, vừa đưa cây hàng vào lồn là cậu nhóc đã nắc điên cuồng, cho cặc ra vào lia lịa… Cả người Phương hẩy hẩy lên, miệng thoải mái liên tục rên “aaaaa, ư ư ư ư… ahhhhhh” theo nhịp nhấp của Boray. Dâm thuỷ cô trào ra hoài không dứt và chỉ vài phút sau, cái lồn Phương đã ướt nhẹp, bóng lưỡng nhìn đến là mê ly. Cây hàng của Boray thẳng tắp như cái pít tông cứ bơm lồn Phương phành phạch.

Hồi nãy nhường cho Boray chịch Phương trước là vì Dara cũng biết là cậu mình đã lâu chưa được hưởng thụ gì. Nhưng khi thấy Phương sung sướng đến nỗi thân hình vặn vẹo liên tục, hắn ta lại cứ rục rịch không yên. Dara ráng đợi cho Boray nhấp được một hồi lâu, hắn ta mới vỗ vai thằng em mình một cái. Boray đang hăng, nhưng khi thấy Dara ra hiệu hình như cũng hiểu ý ông anh mình.

Dara gật đầu ra hiệu cho Boray nghỉ ngơi chút. Boray lập tức ngừng nắc. Cậu nhóc rút cây hàng ra cái phụt. Xem chừng Phương vẫn luyến tiếc dương vật của Boray lắm nên khi cậu nhóc rút ra, cô cứ với cái lồn theo chẳng cho rút. Hổm rày chịch Phương đến phát ngán rồi, nhưng bữa nay có người chơi chung làm cho Dara hào hứng hơn nhiều. Hắn ta thế chỗ cho Boray, nhưng lại bắt Phương phải theo tư thế khác. Hắn lật cô lại, bắt cô quỳ lên theo tư thế doggy mà hắn biết là Phương vẫn luôn thích thú nhất. Dara quá quen thuộc rồi, hắn không mất nhiều thì giờ rà rà cái đầu khấc cho đúng ngay cái miệng lồn cô, rồi lại nhấn cả khúc thịt của mình vào lồn Phương tiếp.

Cảm giác giờ đây của Phương với Dara vừa cũ, vừa mới… chính bản thân cô cũng hào hứng lắm. Cả hai khúc dương vật người Miên thi nhau ra vào lồn cô… hỏi sao cô không điên lên cho được. Đời Phương chơi tập thể nhiều rồi, nhưng một lúc đến hai cái dương vật Miên như vậy thì chắc mới lần đầu thôi. Cô nấc lên nghẹn ngào. Cô phải kéo Boray lại, nút lấy dương vật cậu ta vào miệng để cậu ta cùng cảm nhận sự sung sướng như mình.

Dara và Boray cùng đẩy nhưng ngược chiều nhau, ép Phương vào giữa. Cả hai cái dương vật đều khỏe mạnh, làm miệng trên miệng dưới của cô đều căng ra quá sức. Mỗi lần dương vật của cả hai cùng vào sâu nhất, khiến Phương đều tê tái và rụng rời tứ chi. Cô muốn rên thật to nhưng ngặt nổi miệng mình đã bị lèn chặt nên chỉ có thể phát ra những âm thanh nghe chừng rất thảm thiết. Cả người cô bị hai anh em chịch đến toát hết mồ hôi. Hai vú cô sa xuống lòng thòng, đánh lên đánh xuống như hai trái banh. Miệng Phương, âm hộ Phương phụt ra vô số nước miếng và dâm thuỷ. Nước nhờn của cô nhiều đến độ nó cứ ọc ra ngoài và rớt xuống tấm bạt từng vũng nhỏ nhìn rất dâm dục.

Hai anh em hai gã Miên mọi nhìn nhau có vẻ hài lòng lắm khi thấy chưa gì đã khuất phục được Phương. Chịch Phương nhiều rồi nhưng Dara đều thấy lồn cô còn khá khít. Hàng của hắn cũng thuộc dạng to khỏe, nên cảm giác đè nén bó sát chật chội khiến hắn rất thích thú. Sau một lúc nắc đã thấy chán, lại thêm có vẻ như Phương vừa đạt cực khoái, cả cái lồn trơn trượt, Dara biểu Boray đổi vị trí cho nhau, người miệng kẻ lồn. Tuy cảm giác thay đổi có hơi khác một chút nhưng phút chốc Phương lại quen ngay và bắt đầu rên tiếp vì sướng. Hai gã người Miên cứ làm cô sướng đến phát điên lên được.

Chương trước Chương tiếp
Loading...