Cô giáo Phương - Quyển 2

Chương 89



Phần 89

Mồ hôi cả ba người túa ra ướt đẫm cả. Cơ thể họ trở nên nhầy nhụa và trơn trượt, và chính vì thế mà Boray và Dara nắc lồn Phương có vẻ dễ dàng hơn nhiều. Hai anh em đều khỏe mạnh và dai sức. Boray lâu rồi chưa chịch gái nhưng mần ăn cũng chẳng chịu thua ai… không chịu xịt tinh dịch ra trước ông anh họ của mình. Chỉ tội cho Phương, cô có vẻ chịu không nổi nữa, mới đẩy hàng của Dara khỏi miệng mình, lên tiếng:

– Nghĩ chút nha… tui mệt quá…

Dara thấy bàn lấy tay nâng cằm cô lên, nói:

– Sao vậy cô Phương… tự dưng sao bữa nay ‘yếu’ vậy… chưa gì mệt rồi hả…

Cô nghe vậy thì than vãn, nói:

– Yếu… yếu cái con khỉ… anh em hai người… mần người ta một lúc… ai cũng mần khỏe như trâu húc mả… biểu sao mà hổng mệt được chứ…

Dara nghe vậy thì cười khoái trá nói:

– Nè Boray… cổ nói như kiểu anh em mình đang ăn hiếp cổ dữ lắm vậy đó… được rồi… vậy đi nha… để tui ra nghĩ… cho mình thằng Boray chịch cô thôi… cô chịu chưa?

Dara không cần đợi Phương phản ứng gì, hắn đã đứng phắt dậy, làm cho cô mất đà phải cắm mặt xuống đất, cặp mông chổng lên.

– Anh Dara… anh… mình nghĩ xíu hả?

Boray đang cắm hàng vào lồn Phương, vội ngơ ngác hỏi. Dara hất hàm trả lời cậu ta:

– Chỉ tao ra nghĩ thôi… mày còn ham lồn cổ lắm… cứ chịch thoải mái tiếp đi…

– Nhưng… cổ biểu… mệt mà…

– Mày chịch cổ bao nhiêu lần rồi mà hơi đâu nghe cổ nói… con gái là vậy đó… miệng cứ nói vậy chứ… hổng sao đâu… mày cứ mần cho sướng con cặc đi…

– Thiệt… thiệt hả anh…

– Ừa… coi cái mặt cổ kìa… có giống như đang mệt hông… hay là con ham lắm…

Phương nghe thấy xấu hổ chỉ muốn vùi mặt mình xuống tấm bạt luôn. Ở sau mông cô, Boray có vẻ ngần ngại một tí. Cậu nhóc dừng lại nhưng vẫn không rút cây hàng ra. Phương thấy Boray có vẻ suy tư ít lâu nhưng một lúc sau, cậu ta lại chịch cô đều đều… Dara ngồi bên cạnh, dù không chịch Phương nữa nhưng cũng tranh thủ mò mò vú cô khi hai trái vú thõm xuống đất. Boray còn trẻ, khỏe, chịch mạnh chẳng kém hắn ta… Dara nhìn em mình và nhìn cái kiểu sướng chết lên chết xuống của Phương mà không khỏi tự hào. Tự dưng Dara thấy miệng hơi khát nước. Hắn ta nghĩ vậy bèn đứng lên, nhóm chân đi. Boray hỏi:

– Anh… anh đi đâu vậy… anh Dara…

– Tao về nhà lấy nước ra uống cái đã… tự dưng khát quá… mày cứ mần đi… tao quay ra liền…

– Dạ…

Boray đáp, và ngoan ngoãn hì hục tiếp. Dara bước một chân đi, tự dưng nhớ đến điều gì, chợt quay lại nói với cậu em mình.

– À nè… mày chịch cổ vậy… lâu lâu lấy tay tát vào đít cho tao…

– Ơ… sao vậy anh…

Boray có vẻ không hiểu. Dara mới quay lại, lại gần cặp mông trắng nõn của Phương.

– … là vậy nè!

Vừa nói, tay hắn vừa quất lên mông Phương mấy bạt nghe chát chúa… Phương ngửa cổ lên, hất mái tóc lòa xòa ra… Boray có vẻ ngần ngại, hỏi:

– Làm vậy… cổ đau… thì sao anh?

Dara khúc khích cười, đáp:

– Hổng sao đâu… đét mạnh cho tao… cổ thích lắm… không tin… mày nhìn mặt cổ xem…

Boray ngó mặt Phương, có vẻ khờ hơn, không còn nét quyến rũ như khi nãy nữa. Dara đứng dậy đi, không quên bỏ lại lời khuyến khích:

– Vậy đó… cứ mạnh tay lên cho tao…

Dara bước đi rồi… Boray ngần ngại, nữa định đưa tay lên đánh mông Phương thử, nữa không dám nên thôi. Bất chợt, cậu ta khá bất ngờ khi Phương đột nhiên quay lại, khuyến khích:

– Làm đi Boray… làm đi… đừng sợ…

Đôi mắt Phương như ngây dại, nãy giờ có lẽ dương vật của Boray đã làm cô thấy sung sướng lắm rồi, nhưng có lẽ nhiêu đó vẫn còn chưa đủ đối với một con người dâm đãng như cô. Chính miệng Phương đã đề nghị vậy luôn rồi, Boray không còn cảm thấy phải lo lắng gì nữa. Cậu nhóc đành làm theo lời chỉ biểu của ông anh họ và lời khuyến khích của Phương.

Đoạn, Boray vừa nắc Phương vừa phát vào mông cô những bạt tai chát chúa. Cặp mông trắng hếu của Phương chưa gì ửng đỏ như khỉ vì mấy dấu bàn tay của cậu nhóc hằn lên trên ấy. Boray thậm chí còn để ý, mỗi lần cậu ta đánh cô vậy, lồn Phương xiết dương vật cậu ta mãnh liệt hơn, làm Boray sướng hơn nhiều. Boray vừa đánh vừa nắc mấy cái thôi là Phương đã chịu không nổi, đủ gục, úp mặt xuống đất luôn. Cô thở dốc, những trải nghiệm vừa qua quá sức sung sướng với cô. Phương xoay người nằm ngửa lại, cô thấy Boray vẫn quỳ đó, cây hàng của cậu nhóc vẫn thẳng băng, ướt nhẹp. Thấy vậy, cô dang tay ra, biểu với cậu nhóc:

– Lại đây em… đè lên cô nè… làm cho ra đi… cho sướng đi… mau lên…

Boray nhanh chóng chịch Phương trở lại theo tư thế nằm ngửa truyền thống. Cậu nhóc ụp lên người cô. Phương ôm siết cậu ta, hai bàn chân Phương kẹp vào mông Boray ôm siết không muốn rời ra. Boray chịch dũng mãnh, mạnh mẽ. Phương ôm cậu nhóc rên rỉ:

– Mạnh lên đi em… sướng quá Boray ơi… tội nghiệp nhóc quá… ra đi cưng… xuất tinh hết vào lồn cô đi cưng… mạnh lên cưng…

Boray giần giật mạnh cả người. Cả hai ôm nhau không biết bao lâu, cuối cùng cậu nhóc cũng gồng cứng lại. Phương siết chặt Boray để yên cho tinh dịch cậu ta bắn xối xả vào lồn. Boray nảy người đút dương vật vào thật sâu trong lồn cô và ngâm luôn trong đó. Tinh dịch Boray thấm ướt đẫm mọi ngóc ngách và làm lồn cô trơn khủng khiếp. Phương nằm yên đờ đẫn cả người mặc cho Boray mệt mỏi nằm đè lên cô thở dốc. Boray rên rỉ:

– Sướng quá… em sướng quá cô Phương ơi…

Phương cũng thì thầm với cậu ta:

– Tội nghiệp… từ bữa cô về… chắc thèm dữ lắm phải hông?

– Hic… từ nhỏ đến lớn… em có biết ba cái vụ này đâu… bữa may mắn gặp Đạt… rồi gặp cô… mới biết sung sướng vậy đó chớ… em ở trển… tay chân lóng ngóng có mần ăn gì được đâu… sẵn nghĩ có anh Dara dưới này… nên em quyết khăn gói về đây luôn đó chớ…

– Hihi… vậy là anh của em nói đúng ha… em về đây là vì cô… chứ phải nhớ ổng đâu…

Boray bẽn lẽn mắc cỡ không dám thưa gửi gì thêm cả. Nằm yên một lát cho Boray xuất hết vào người mình xong, Phương mới nhẹ nhàng nói với cậu ta:

– Giờ em rút ra nha!

– Dạ…

Boray tỏ ra ngoan ngoãn, lễ phép. Cậu nhóc nhẹ nhàng rời khỏi cơ thể cô. Boray cũng đỡ Phương ngồi lên, cho cô nằm dựa vào lòng cậu ta. Hai chân Phương chàng hảng, cả hai thích thú nhìn tinh dịch Boray nhiễu ra trắng đục giữa háng Phương…

– Khiếp… gì mà nhiều quá chừng… chảy ra nãy giờ không hết luôn nè…

Boray gãi gãi đầu:

– Thông cảm nha cô… nó ứ hai tháng luôn rồi đó…

Cậu nhóc nói chuyện thật thà làm Phương thấy thương cảm hơn. Theo như Phương biết, Boray từ nhỏ đã bươn chải, không có học hành gì vậy mà cách nói chuyện thưa gửi với người lớn còn hơn khối đứa học trò của cô nữa. Thấy hơi xúc động, cô ngửa cổ tặng cậu ta một nụ hôn nồng cháy. Boray vụng về đáp trả lại nụ hôn ngọt ngào của cô. Hôn xong, cả hai nhả ra rồi cùng ngồi thẳng lên ngắm bờ sông thư giãn.

Chương trước Chương tiếp
Loading...