Cô giáo Phương - Quyển 2
Chương 93
Nghĩ rằng hai anh em Dara và Boray đã bỏ đi rồi nên mới đầu Phương thấy hơi hụt hẫng. Cảm giác mãnh liệt của cuộc giao hoan thâu đêm suốt sáng vừa qua vẫn còn vương vấn quanh đây. Cô thấy tiếc nuối quá. Phương đó giờ vẫn thích dương vật của người Miên nhất mà. Nếu cô biết tối nay không còn được ở với Dara nữa, tối qua cô sẽ nhiệt tình hơn… sẽ làm tình mãnh liệt hơn kìa… thiệt tình… chuyện chẳng thể ngờ lại diễn ra nhanh đến vậy.
Suốt từ trưa cho đến chiều, Phương như người mất hồn, đầu óc cô cứ mãi nghĩ ngợi về hai anh em người Miên lực lưỡng, khỏe mạnh… chẳng biết giờ này cả hai có an toàn không nữa. Bữa nay không có việc gì làm, lại không tiện đi đâu nên Phương cứ loanh quanh ở nhà. Cô nằm lăn lộn trên ván một lúc thì ngủ thiếp đi. Trong giấc ngủ ngắn của buổi chiều tà, Phương mơ lung tung đủ mọi chuyện, cô mơ thấy mình trần truồng bên bờ sông làm tình với hai anh em Dara và Boray, nhưng một lúc lại hoá ra là đang làm tình với hai gã du côn tối qua… đến giữa chừng thì Phương giật mình tỉnh giấc.
Cô thấy mình đang trong tư thế nằm ngửa, hai chân dạng rộng ra, tay thì ôm chặt hạ bộ, cả người đầm đìa mồ hôi, bên dưới thì ướt dầm dề. Chả hiểu sao cô cứ cảm giác thèm khát được ai đó chịch thiệt mãnh liệt, thiệt hung bạo, mới đây thôi mà cô đã thấy nhớ Dara dữ lắm rồi. Phương ngước nhìn ra ngoài thấy trời đã sụp tối. Cô nặng nề ngồi dậy khỏi giường, đi ra rót một ly nước cho cơ thể mát mẻ.
Trở về ván nằm thừ người ra, Phương lẩm bẩm tự nhủ bản thân. Thôi thì xem như tạm thời hết duyên với cả hai vậy, mai mốt có duyên không chừng sẽ gặp lại thì sao. Trước mắt Phương hiện cần phải lo lắng là chuyện tối nay hay tên du côn kia sẽ tới nhà thăm cô. Xem như kiểu gã buổi sáng nói chuyện, cô chắc cả hai sẽ lưu lại với cô lâu hơn chứ không vội vã bỏ đi như tối hôm qua nữa.
Nói về chuyện sợ thì chưa chắc gì là Phương đã thực sự sợ hai tên du côn này đâu, cô chỉ hơi ngán hai gã vì ở đây quá gần chỗ cô làm, rủi mà hai gã này bêu rếu mọi chuyện của Phương ra hết, lúc đó mới đáng lo. Thôi thì Phương ráng ngoan ngoãn chiều hai gã để hai gã giữ bí mật cho cô vậy. Nghĩ vậy nên Phương nhấc mình dậy lần nữa, lần này cô đi tắm rửa lại cho sạch sẽ, chuẩn bị cho buổi hẹn với hai gã du côn.
Tắm xong, Phương mặc lại một bộ đồ ngủ rồi ra ván ngồi. Tấm ván gỗ hồi sáng còn vương vãi đầy tinh dịch khô đặc kẹo của hai anh em Dara và Boray giờ đã được cô chà rửa sạch sẽ tinh tươm. Mới tối qua cô còn rất vui vẻ làm tình với cả hai anh em trên tấm ván này, giờ chắc cô cũng sắp sửa phải làm tình nữa nhưng với hai người khác. So ra thì hai gã du côn kia sức mấy sánh được với Dara và Boray về cái khoản sinh lý.
Tụi nó chỉ có cái to mồm thôi chứ lúc xáp trận chút xíu là cũng xìu. Phương cũng khá dễ dãi trong ba cái chuyện này, nhưng thực sự nghĩ lại cô vẫn không ưa nổi hai tên du côn đó. Nhất là mỗi khi nghe tụi nó nói “cô giáo biến thái” này nọ. Hai cái chữ “biến thái” là chữ mà Phương không ưa nhất. Mỗi lần nghe hai từ đó phát ra từ miệng của hai gã là Phương thấy gai gai cả người.
Nghĩ tới hai gã du côn thì Phương lại nhòm nhòm cái đồng hồ. Hồi sáng gặp gã cô khá hồi hộp, rồi gã nói sẽ tới nhưng lại không nói là giờ nào. Cái kiểu nói bâng quơ này làm Phương phải thấp thỏm chờ đợi quá chừng. Hết đứng, đi vòng quanh rồi lại ngồi trên ván, cô cứ đi qua đi lại chả còn biết làm gì nữa. Cuối cùng mệt quá, không còn cách nào khác, Phương lên ván nằm, lại thiếp đi lúc nào không hay.
Phương đang miên man chợp mắt một tí thì giật mình khi nghe tiếng gõ ầm ầm ở cánh cửa chính. Giật mình, cô nhìn lại thì thấy giờ đã 12h khuya rồi. Dù thực lòng đã biết là ai rồi nhưng cô vẫn run run, nói vọng ra với cái giọng thỏ thẻ:
– Ai vậy?
Ở sau cánh cửa, là giọng nói quen thuộc của một trong hai gã du côn:
– Là tụi anh nè… mở cửa đi… cô giáo ơi…
Đúng là giọng của hai gã. Phương còn nghe sau câu nói đó là tiếng cười khúc khích của cả hai nữa. Trống ngực của cô giọng liên hồi, máu dồn lên làm hai má cô ửng hồng. Trong phút chốc cô hơi hoảng sợ, chẳng biết phải làm sao nữa. Giọng ngoài cửa hối thúc:
– Nè… mở cửa lẹ đi chứ… em làm gì lâu lắc vậy?
– … hay là lại muốn tụi anh đi cửa sau như hôm qua…
Phương hít một hơi dài, gom hết can đảm trả lời:
– Hai anh đợi xíu… tui… tui đang lấy chìa khóa…
Vài phút sau Phương mở toan cánh cửa chính ở phía trước nhà, hai gã du côn thản nhiên đi vào như thể đang trở về nhà của hai gã vậy. Một gã làu bàu:
– Mẹ… nhà có gì đâu mà bày đặt khóa chi cho kỹ vậy?
– Phải đó… khóa cửa trước mà phía sau không có cửa thì khóa làm gì…
Phương sợ hãi đứng lùi ở một góc nhà. Hai gã mới bước vào căn nhà lá nhỏ bé của cô thôi mà hơi rượu bia đã nồng nực. Nhìn mặt gã nào gã nấy đỏ ke làm Phương có thể đoán được chắc cả hai vừa trải qua một chầu nhậu bí tỉ. Hai gã thản nhiên nắm tay cô cùng kéo về phía cả hai:
– Nè… lại đây ngồi chung đi em… làm gì mà xa cách dữ vậy?
Hai gã ngồi hai bên, để Phương ngồi chính giữa ở bên mép của tấm ván. Một gã nhìn quanh hỏi:
– Em ở đây có một mình hả… cô giáo?
Phương đan tay vào nhau, chỉ gật đầu mà không dám nói gì. Gã kia tiếp lời:
– Ở có một mình hèn chi thoải mái dữ… muốn làm gì thì làm… không ai dòm ngó hết… nhất là xung quanh đây vắng vẻ như vầy… tha hồ cho em cởi đồ chạy vòng vòng ha…
Hai gã nói rồi nhìn nhau làm Phương cúi gầm mặt, không dám nói gì. Gã còn lại nói:
– Tối nay chờ tụi anh có lâu không? Thông cảm nha… tụi anh cũng muốn lại sớm lắm nhưng bữa nay đại ca rủ nhậu ăn mừng nên mãi chẳng đi được…
Gã bạn nói thêm vào:
– Tại có hẹn với em nên tụi anh mới nhấp nha nhấp nhổm vậy nè… uống cũng đéo ngon lành…
– Thôi ráng cho xong… dù sao bữa nay cũng là bữa cuối… mốt khỏi canh me canh gác gì nữa ha mậy… mệt chết con đĩ mẹ luôn…
Hai gã lè nhè thành ra tự nói chuyện với nhau lúc nào luôn chả hay, chỉ có mình Phương ngồi giữa nín thinh. Theo những gì cô nghe hai gã nói chắc là sau bữa nay mấy gã du côn không còn canh chừng quanh thị trấn để tìm Dara nữa rồi. Tính ra cũng lâu rồi, chắc Cường tìm mãi chẳng thấy Dara nên bỏ cuộc luôn rồi. Phương nghe tới đoạn này thì thở phào nhẹ nhõm, vậy là cuối cùng Dara cũng chạy thoát rồi. Cô đang mở màng thì nghe hai gã nói đến mình:
– Nè em… nói gì đi chứ… sao nãy giờ nín thinh vậy?
Vừa nói hay gã vừa nhấc cằm cô lên bắt cô nhìn thẳng vào hai gương mặt đỏ ke đầy rượu bia.
– Nói gì thì nói nha. Sao tự dưng bữa nay em mặc đồ vậy… không ở trần ở truồng như hôm qua nữa? Đừng nói là mắc cỡ đó nha…
– Thằng này ngu mậy… bữa nay em nó mặc đồ ngủ… sexy… kín kín hở hở… nhìn còn dâm hơn tối qua đó chứ… coi nhè… mặc đầm mỏng lét mà đâu có mặc áo vú quần xì gì đâu…
Gã nói xong còn nhấc cái váy ngủ mỏng lét của cô ra, để lộ hạ bộ trống không đầy huyền ảo như để chứng minh cho những gì mình nói. Gã kia vỗ đùi mình cái đét nói:
– Ờ há… mày nói đúng… công nhận nhìn vậy sexy hơn mậy… em làm cô giáo mà dâm quá nha!
Hai gã du côn lớp nói chuyện huyên thuyên ồn ào, lớp cứ lật véo kéo áo ngủ của cô ra làm Phương mắc cỡ muốn chết. Cửa chính nhà cô hai gã vẫn mở tang hoang mà chẳng thèm ý tứ gì hết. May mà xung quanh nhà Phương ở vắng vẻ tối tăm chứ không thôi nãy giờ hàng xóm nhìn thấy hết trơn luôn rồi. Hai gã cứ kéo rồi lật, Phương đưa tay ra đẩy hờ mấy hành động khiếm nhã của hai gã, miệng cô lẩm bẩm cầu xin:
– Đừng mà… hai anh đừng làm vậy mà… kỳ lắm…
Một gã nghe vậy thì cười lớn:
– Kỳ cái gì mà kỳ… ha ha ha… con đĩ này công nhận cũng xạo ghê mậy…
Thằng còn lại thì trầm tư hơn, gã nói:
– Kệ nó đi… để nó la làng vậy cho có lệ… lúc mình chịch sẽ vui hơn… hổng lẽ mày thích nó cứ nằm im… banh háng ra như mấy con đĩ massage hả… chán chết mẹ…
– Mày nói đúng… nè… em cô giáo ơi… tụi mình chịch nha… tụi anh nãy giờ nứng lắm rồi…
Nói rồi, cả hai cười phá lên. Mỗi gã một bên giáp công Phương từ hai phía. Cô đang mặc một cái áo ngủ hai dây khá ngắn và mỏng. Bốn bàn tay của hai gã lớp thì bóp vú, khi thì lòn tay xuống váy xoa xoa bắp đùi… thọc vào lồn cô. Phương ngồi đó chịu trận, hai tay cô chống đỡ bốn bàn tay. Cô gạt gã này ra thì gã kia lại bóp. Một gã có vẻ hứng, ôm lấy đầu cô bắt cô hôn lấy gã.
Cái miệng của gã nồng nặc mùi rượu, cái hơi của gã phả ra làm cho Phương muốn choáng luôn… đầu óc quay cuồng như uống phải rượu vậy. Miệng cô ú ớ không còn biết nói gì khi gã thè lưỡi ra, tìm lấy chiếc lưỡi trong cái miệng thơm tho của cô mà quấn lấy. Trong khi một gã hôn rất nồng nàn thì gã còn lại nhiệt tình lòn tay, đưa cả ngón tay của gã vào giữa hai đùi của Phương.
Cô cố khép đùi lại, bàn tay ra sức ngăn cản nhưng không sao cản được ngón tay của gã thọc vào lồn cô. Dòng nước nhớt trơn lùi ứa ra từ mép lồn cô còn tiếp tay cho tên giặc nhanh chóng xâm phạm cơ thể cô mà không còn bất cứ trợ lực nào. Cô ú ớ, cả người uốn éo, bàn tay giờ chỉ còn biết nắm lấy cánh tay của cái gã đang thọc vào lồn mình. Hai đùi cô mới đầu còn ép lại, giữ chặt bàn tay, về sau không chịu nổi nữa, phải dang rộng ra luôn. Gã kia hôn Phương một nụ hôn thiệt dài mới chịu nhả ra, gã tấm tắc:
– Đĩ mẹ nó… thơm thiệt… miệng cô giáo thơm hơn miệng mấy con đĩ mày ơi…
Gã bạn mặt mỉm cười, tay vẫn thọc thọc giữa hai đùi cô, gã nói:
– Con đĩ cô giáo này đã thiệt… đẹp… thơm… tướng ngon… mà dâm cực kỳ mày ơi… coi nè tụi mình mới mơn trớn xíu thôi mà nó chảy nước quá trời luôn rồi nè…
– Đâu đâu… cho tao coi coi…
Gã kia rút bàn tay ra, xoè ngón tay ướt nhẹp của mình ra trước mặt bạn như là minh chứng. Rồi cả hai lại phá lên cười ha hả. Một gã nói:
– Điệu này chắc em nó chờ lâu quá mà không thấy tụi mình nên nôn đó mà… phải không em?
Hai gã nhìn Phương, cô mắc cỡ nhìn xung quanh, chẳng dám nói gì, tay cô nhân lúc hai gã vừa buông ra, vội kéo che lại mấy chỗ nãy giờ còn hở hang. Một gã nói:
– Thôi đéo nói nhiều nữa… bú cặc cho tụi anh đi em…
Nói rồi, cả hai đứng lên, loay hoay kéo khóa quần của mình ra. Phương bẽn lẽn:
– Hai anh… hai anh…
– Sao… em tính nói gì hả?
– Hai anh để em ra đóng cửa lại nha… nãy giờ cửa mở… em sợ…
Nghe Phương nói hai gã mới nhìn ra thấy cửa vẫn còn mở tang quác, hai gã gạt đi nói:
– Sợ gì em ơi… em bày đặt quá… chỗ này vắng hoe… có ai đâu mà em sợ…
– Cứ để cửa mở gió vô cho mát em… đóng lại kín mít… nóng lắm…
– Em đừng bày đặt làm gì… tự nhiên đi em… chẳng phải bữa nào em cũng ở trần ở truồng đi qua đi lại đây sao… lúc đó em còn không sợ… huống gì lúc này…
Hai gã nói đến đây là cũng đã tuột xong hai cái quần dài ra kéo xuống đầu gối. Gã nào gã nấy móc cái dương vật ra diễu võ giương oai. Hoàn cảnh của Phương không cho phép cô nhìn trực diện vào dương vật của hai gã du côn, mà thực ra tối qua cô cũng đã chiêm ngưỡng tụi nó rồi, cũng đâu có gì đặc biệt đâu, nếu so sánh với những bạn tình thực thụ của Phương từ đó đến giờ.
Tính mà nếu muốn so thì hai gã du côn này cùng lắm là dương vật ngon lành hơn của đám thằng Sinh, đám học trò của cô là cùng chứ mấy, còn lại chẳng hơn được ai. Hai gã du côn thấy mặt cô đỏ lựng, tưởng cô đang trầm trồ hàng họ của hai gã lắm nên càng tỏ ra đắc thắng. Hai gã ngồi bên mép tấm ván, đẩy Phương xuống đất quỳ lên, cười nói:
– Nhìn hàng tụi anh mà thèm hả em…
– Ngại gì nữa… ở đây đâu có ai đâu… bú đi em…
Phương thủng thẳng quỳ lên bắt đầu đưa hai tay ra, mỗi bên cầm lấy một cái dương vật đang chĩa lên trời. Tay cô mềm mại, nắm nhẹ một cái vào hai khối thịt nóng bỏng làm hai gã du côn hùng hổ phải ngửa ra sau thở dài sướng khoái. Cô vuốt nhẹ, gãi gãi hai cái bìu dái làm cho cái nào cái nấy săn lại. Tay cô lả lướt, cô vuốt nhẹ dọc thân cho hai khúc thịt cứng cáp hơn. Chừng đến khi khúc thịt nóng cứng lại rồi, cô mới bắt đầu cúi xuống, há miệng, cho một cái đầu khấc ngậm vào miệng. Phương để cho dương vật của một gã du côn chạy đến tận cuống họng mình rồi mới nhè ra. Tấm lưỡi của cô cuốn lấy dương vật gã. Cô bú say mê vô cùng. Gã tấm tắc:
– Đụ má… đéo biết em dạy học sao chứ… riêng bú cặc thì tuyệt vời…
– Má… nhìn cái miệng nó bú kìa… hồi nhỏ tao đi học… cô giáo tao mà đẹp được như con đĩ này thì chắc bây giờ tao đã học thành tài rồi…
– Má cái thằng… cô mày có đẹp… nhưng có bú cặc giỏi như em này không… mà mày làm học trò… dám chịch cô giáo hông mà bày đặt ở đó ước ao… cái thằng này xàm…
– Ha ha… tao nói kệ tao… mà em cô giáo ơi… bú nó xong rồi… qua bú anh với… bú đi em… tay em sục vầy chắc anh ra luôn quá…
Chiều ý gã du côn nài nỉ, cô nhả cây hàng của gã đang bú ra, bắt đầu chuyển ra bú cho gã. Với gã này, cô không vội cho dương vật vào miệng mà cô lè lưỡi liếm xung quanh… cô liếm giáp vòng, cho gã nhột nhạt bằng thích thôi mới chịu cho vào miệng. Những lúc Phương bú cho hai gã du côn này cô mới thấy mình thật là quyền lực. Nắm được hai khúc dương vật của hai gã trong trong, cô bóp nhẹ hay bóp mạnh hai gã đều uốn éo, mặt mày ngu đần thối ra. Nắm lấy hai cây hàng mà cảm tưởng đã nắm lấy quyền sinh sát của hai gã trong tay vậy.
Phương quỳ bên mép ván bú cho hai gã du côn đã đời một hồi rồi mới đứng lên. Hai gã không còn nói chuyện huyên thuyên nữa mà cùng nhìn vào thân hình ma mị của cô. Phương không cởi cái áo ngủ của mình ra, bởi lẽ tấm áo đó cũng mỏng te, có mặc hay cởi thì hai gã cũng nhìn thấy được hầu như gần hết thân hình của cô rồi. Lúc này cô không còn ngượng ngùng nữa, dần dần nãy giờ cũng quen luôn cái mùi rượu nồng nàn của hai gã rồi nên không còn thấy lợm giọng nữa.
Hai gã du côn nói đúng. Nhà kín đáo làm không gian nóng bức lắm, nãy giờ cô để cửa chính mở tang hoang, cho gió từ ngoài thổi vào ra đến sau nhà. Hơi gió di chuyển làm không gian ngôi nhà nhỏ thoáng đãng, xua bớt cái mùi nồng nặc của hai gã. Phương đứng lên lần lượt phụ từng gã tuột hai cái quần dài ra. Hai gã du côn cũng nhanh nhảu cởi hai cái áo ra, để cho hai thân hình của hai gã lộ ra. Tướng hai gã không có gì đặc biệt nhưng nhìn kỹ thì thấy cũng có da có thịt. Hai gã làm cái nghề du côn du đãng này thì hay đánh nhau rồi, nên có rắn rỏi tý cũng là chuyện đương nhiên mà thôi.
Hai gã không để cô quỳ ở dưới đất mà cùng kéo cô lên ván. Một gã kê đùi cho cô nằm ngã đầu vào đấy. Tay cô kéo dương vật của gã lại và bắt đầu bú cho gã. Gã du côn còn lại không chờ mà quay sang phía dưới khám phá. Phương mặc cái váy ngủ mỏng te, ngắn ngủn, lại không mặc quần sì gì hết. Khi cô nằm chàng hãng thì hàng họ bành ra. Lồn cô nở ra đỏ loét, cái miệng lồn ướt át, khát khao được chăm sóc, được chung đụng.
Gã quỳ úp mặt vào giữa hai đùi cô. Gã du côn hít hà, hửi hửi mấy cái rồi le lưỡi liếm lồn cho cô. Gã bú lồn Phương cũng chẳng điệu nghệ gì, chỉ biết đánh lưỡi liếm liếm rồi húp húp thôi. Nhưng bù lại gã này có cái hàm râu kẽm. Mỗi lần gã áp cái miệng vào cái lồn trọc lóc của cô, râu gã đâm đâm làm cô nhột nhột, nhót hết cả người. Hàm râu của gã làm cô nhột quá, phải uốn éo luôn. Mấy lúc cô phải nhả dương vật của gã mà cô đang bú ra mà xuýt xoa. Gã đang được bú nhìn bạn mình cười:
– Đụ má cái thằng… bữa nay bày đặt bú lồn gái nữa ha…
Gã đang bú lồn cũng ráng ngẩn lên trả lời:
– Bú chứ sợ đéo gì mà không dám… công con người ta cạo lông lồn sạch sẽ, trơn tru… rồi giữ lồn thơm tho cho mày… không bú cho đã chứ ở đó chỉ biết chịch thôi cũng phí… em ha!!!
Gã vừa nói vừa nháy mắt nhìn Phương. Gã khen lồn cô đẹp làm cô mắc cỡ quá. Gã lại cúi xuống bú nhiệt tình, làm cô uốn éo miết thôi. Hai đùi cô dạng ra, không khép lại được chút nào hết. Gã ở trên không chịu ngồi yên hưởng thụ. Gã không cho Phương rên rỉ gì hết, bắt cô dùng miệng phải bú cho gã trong khi gã kia bú lồn cô. Tới lúc này, Phương không dùng kỹ thuật gì được nữa, gã cứ nắm đầu cô thúc thúc vào háng mình thôi.