Cô giáo Phương
Chương 72
Bona có phần ngần ngại, nhưng cô bé cứ khuyến khích, mà dương vật thầy vẫn thòm thèm, nên biểu dừng quả thực cũng hơi khó. Vậy là Bona lại đè cô bé theo thế truyền thống. Lần này thầy nằm đè lên cô bé, nắc cô bé. Bona càng nắc càng có phần mạnh hơn. Chắc thầy đang tranh thủ chạy nước rút để về đích. Thầy nắc cô bé tàn bạo hơn, giống một cái máy thụt vô ra lồn cô bé học trò như vũ bão. Mặc dù vậy, thầy vẫn rất quan tâm, sợ mình làm đau cô học trò, thầy hỏi:
– Sao rồi… thầy có làm… em đau không… hự hự…
Bé Huê mở mắt nhìn thầy đờ đẫn:
– Đừng nói gì nữa thầy ơi… hic… tập trung… dứt điểm đi thầy…
– À… hự… thầy biết rồi…
Bona đúng là cũng sắp tới đích rồi. Thầy đè nghiến cô bé mạnh bạo, nhấp như vũ bão chừng 5 đến 10 phút thì cũng chịu hết nổi. Thầy cắm mạnh dương vật vào lồn Huê, bắn khí cực mạnh vào lồn cô bé, vừa bắn thầy vẫn vừa nhấp như cô gắn tận hưởng giây phút thăng hoa tuyệt hảo. Bé Huê phải che miệng lại chứ không thôi đã la lên bài hãi. Tinh dịch thầy nóng như nước sôi, đổ thẳng vào lồn cô bé, len lỏi vào từng ngóc nghách trong lồn cô bé làm cô bé sướng quá chừng, cô bé lại phải xuất khí ào ạt, lần nay thì ngay đúng lúc thầy xuất tinh luôn. Cô bé gồng mình, ôm thầy thể dục của mình thật chặt, Bona cũng sướng quá, xiết lấy cô học trò. Cả hai nằm im, thở dốc, vẫn đè lên y như vậy mãi đến khi dương vật thầy thun lại, tuột ra khỏi lồn Huê mới thôi. Lúc Bona đỡ bé Huê ngồi dậy, cô bé còn cảm thấy tinh dịch của thầy mình trào ra ào ạt khỏi lồn. Cô bé ngồi cạnh Bona, có vẻ thoả mãn lắm, chỉ có ông thầy là hơi ái ngại. Qua cơn động tình rồi, Bona mới thấy sợ sệt cho hoàn cảnh của mình. Bé Huê choàng tay qua vai thầy mình, nói:
– Em cảm ơn thầy… thầy làm em sướng quá!
Bona cúi đầu ái ngại:
– Thầy… thầy xin lỗi… thầy…
Bé Huê mặt hơi đỏ, vội xua tay:
– Dạ… thầy ơi… thầy có lỗi gì đâu… tại… tại em chủ động mà…
– Em… em đã có Cường rồi… sao còn… còn làm chuyện này với thầy…?
Bé Huê mặt mày đang hoan lạc, nghe Bona nói vậy thì quay ngoắt lại nhìn thầy:
– Cái gì… sao thầy… biết… biết chuyện của em với anh Cường…?
Bona nghe thế thì che miệng lại, thầy biết mình đã vô tình nói hớ, thầy lắp bắp:
– Ơ… không… không phải đâu… em… em nghe nhầm thôi…
– Nhầm cái gì mà nhầm… em hỏi… sao thầy biết chuyện em với anh Cường…
– Thầy… ơ thầy…
– Thầy nói nhanh lên… để em còn lên lớp nữa…
Nghe bé Huê nhắc đến chuyện lên lớp, thầy Bona vội chống chế:
– Ờ… thôi chắc trễ rồi… em lên lớp đi… bữa sau hẹn gặp nhau… rồi thầy kể cho…
Bé Huê nhìn lại thời gian quả không còn nữa, nãy giờ Bona chịch cô bé có một cái mà lâu quá trời lâu, giờ mà Huê không lên lớp chắc sẽ tan trường luôn quá. Bona mặc đồ trước, ra ngoài cảnh giới để cô bé ra khỏi phòng dụng cụ, nhảy vào toilet rửa ráy lại mình mẫy sơ sơ. Hai thầy trò nhanh nhẹn lắm, nhưng cũng rất tốn thì giờ.
Bé Huê vào lớp trước vẫn chưa thấy Cường vào. Mãi đến khi tan trường luôn cô bé mới thầy Cường lót tót đi vào, dọn dẹp sách vở. Thầy đang dạy chỉ dám rầy rà Cường chút đỉnh, không dám nói gì nhiều vì quá biết danh của cậu rồi. Huê nhìn ra ngoài thấy cái dáng cô Thu từ xa, cô đi vội vã rời khỏi trường. Huê đoán chắc nãy giờ trong lúc cô chịch với thầy Bona ở phòng dụng cụ thì Cường cũng đang hết mình chiến đấu với cô Thu ở trên tầng ba. Lúc cô bé tan học, đi được một đoạn thì Cường đã chặn lại hỏi:
– Em!?
Huê là cô bé ngoan ngoã, cô không nguýt lườm gì Cường cả, mà lễ phép gật đầu:
– Anh!
Cường nhìn quanh, cười hề hề đáp:
– Lúc nãy anh kêu… sao em không vào?
Huê lắc đầu đáp:
– Thôi… kỳ thấy mồ… cô Thu… đang ấy ấy anh… em… em vào làm gì?
– Thì vào cùng chịch luôn… em và cô Thu cùng chịch anh cho vui… hihi…
– Thôi… em không dám đâu… kỳ lắm… mà… mà anh giỏi quá ha… giờ… chịch luôn… cô…
– Hi hi… tại… anh may mắn thôi… mà nói lại thì… lúc nãy cho anh xin lỗi nha… hẹn em ra rồi… mà lại đi chịch với cô Thu…
Huê nghe đến đó là muốn rơm rớm nước mắt, nhưng cô bé rất kềm chế, vả lại lúc nãy cô bé cũng được thầy Bona thoã mãn cho rồi. Huê ngập ngừng hỏi:
– Bộ… bộ anh chia tay cô Phương rồi hả?
– Đâu có… anh với cô Phương vẫn bình thường mà…
– Trời đất… anh… anh làm vậy với cô Thu… không sợ cổ giận sao?
– Thì cổ đâu biết đâu mà giận… đến giờ chỉ có em biết thôi đó… cô Thu nữa… cổ cũng không biết chuyện gì hết đâu…
– Anh gan thiệt đó…
– Uhm… em nữa đó… giữ kín mọi chuyện dùm anh đó… nói ra là cô Phương giận anh luôn đó.
– Dạ… em biết mà… anh yên tâm…
– Mà nè… giờ em làm gì…?
– Em… em ra chợ phụ bán…
– Thôi bỏ đi… anh chở về nhà anh… nghĩ ngơi…
– Nhưng… anh không sợ cô Phương sao?
– Bữa nay cổ có tiết chiều… không đến đâu… nhanh… lên xe anh chở đi luôn…
Huê ngoan ngoãn leo lên sau cho Cường chở thẳng về nhà. Cô bé tắm rửa rồi cùng Cường chịch thêm mấy phát nữa đến chiều. Lúc quan hệ, Cường cao hứng kể cho Huê nghe chuyện mình chinh phục cô Thu ra sao. Nghe Cường nói, Huê không phản ứng gì nhưng lại thấy sợ sợ. Thứ nhất là cô bé phải sợ cái độ dâm của Cường luôn, lúc nào cũng thèm khát thầy cô giáo hơn tuổi mình. Thứ hai Huê cũng sợ thế lực và sự quen biết của Cường. Đúng là ở thị trấn Thứ Mười Một này, hay thậm chí cả vùng Miệt Thứ, anh chàng chả sợ ai hết, từ chính quyền đến du côn đến tiền bạc, thứ gì Cường cũng có cả. Bữa nay Cường làm tình với Huê rất vui, cô bé cũng rất thích, nhưng cảm giác không thực sự thăng hoa lắm vì tính ra… Cường làm tình… không đã bằng thầy Bona chút nào cả. Cường đẹp trai, sạch sẽ thơm tho hơn thầy, kỹ thuật cũng hơn thầy… nhưng đã lỡ chịch với thầy một cái rồi… Huê lại thấy thèm thèm hơn. Lúc trước chỉ có mình Cường và Huê, cô bé thấy Cường chịch mình tốt hơn… hổm nay chắc anh chàng cũng chia sẽ với cô Thu, rồi cô Phương nữa… nên mọi thứ có phần không bằng như trước.
Bé Huê chia tay Cường sớm để còn về nhà. Trên đường về cô bé ghé ngang chỗ bà chủ trong chợ để xin lỗi vì hôm nay không đến. May mà người ta thông cảm cho cô bé, không thôi thì mất việc luôn mất tiêu rồi. Trên đường về, cô bé cứ ngẩn ngơ. Lúc này Huê so sánh Cường với thầy Bona dữ lắm. Cô bé thấy dù thầy Bona làm tình có hay hơn, khoẻ hơn nhưng cô bé dù sao vẫn có cảm tình với Cường hơn. Tiếc là anh chàng dâm quá, lại dành tình cảm nhiều hơn cho cô Phương. Tự dưng bé Huê thầm nghĩ, nếu như Cường và cô Phương có gì trục trặc như lúc trước thì giữa cô và Cường mọi chuyện sẽ diễn ra tốt hơn nhiều.