Cô giáo và người mẹ xinh đẹp

Chương 18



Phần 18

Ba người họ lại tiếp tục đi, được một đoạn cha nói, “Ta có biết một con đường khác lên núi, đi nào!”

Mẹ hơi khó chịu, “Anh lại định có ý nghĩ gì đây”

Bố bước đến chỗ mẹ và nói: “Hãy thoải mái lên nào em, hiếm khi có dịp vậy nên hay vui vẻ nào. Chỉ cần ra khỏi con đường kia là ta sẽ được thưởng thức phong cách rất khác đó”

Trong lúc nói chuyện, bố kéo mẹ rẽ sang con đường đất rìa núi, mẹ tuy không nói nhưng vẫn thong thả đi theo sau. Con đường hơi hẹp, nhưng đúng là mới lạ, có thể thưởng thức phong cảnh tuyệt đẹp của những ngọn núi, và cây xanh tươi tốt vô tận, thực sự làm thỏa mát ánh mắt, tâm hồn và có một hương vị độc đáo.

– “Sẽ hơi mất thời gian chút, nhưng ta có thể thấy phong cảnh núi rừng đẹp như thế nào”

Bố có tâm trạng tốt đến bất ngờ, ông kể về những việc làm lúc trẻ, thường chạy lên núi Trường Lạc chơi vì lúc đó ở gần đây, rồi thì cầm súng cao su để săn chim trĩ trên núi Trường Lạc, hay lên núi hái mấn mèo, v. V. Mẹ cười mắng và nói rằng khoe khoang những chuyện không có, người cười đùa vui vẻ.

Tần Thục thì lẳng lặng đi theo phía sau mỉm cười, không nói một lời, chỉ nhìn thẳng vào lưng mẹ. Nay bà cố tình mặc một bộ đồ thể thao để leo núi, với tay áo ngắn mảnh trắng ở phần thân trên, một chiếc quần ba điểm màu đen ở phía dưới và một đôi giày thể thao màu vàng. Bộ đồ này phác họa vóc dáng hoàn hảo bà, đặc biệt là ngực và mông, lồi lõm và khiêu khích…

Nhưng sau khi đi được khoảng nửa canh giờ, trời đột nhiên thay đổi, mây đen chiếm lấy bầu trời với tốc độ đáng báo động, cha tôi thầm kêu không tốt, vẫy tay gọi mẹ và Tần Thục mau đi. Sau khi đi được chưa đầy vài phút, trời bắt đầu mưa, bố kéo mẹ và Tần Thư trốn vào bìa rừng bên đường, nhìn mưa càng lúc càng lớn, Tần Thư đột nhiên chỉ cách đó không xa nói: “Có một căn nhà ở đó.”

Họ hướng về phía xa, đúng là có một căn nhà nhỏ. Không do dự bố tôi bảo cùng chạy qua đó đi và cả ba cùng hớt hải chạy trong mưa. Bố chạy đầu, phía sau là mẹ cuối cùng là Tần thục. Căn nhà rất cách đó chỉ gần 200m, nhưng mưa to, đường núi quanh co nên di chuyển rất khó, cả ba người dần ướt sũng.

Mưa trút xối xả, con đường đất bắt đầu lầy lội, trơn trượt, mẹ không cẩn thận nên ngả người về sau, vừa lúc Tần thục đi lên đỡ ôm bà vào lòng. Bố thì vẫn cố gắng đi về phía trước, nghe tiếng mẹ kêu lên, quay lại hơi trách móc: “Em chú ý chút, sắp đến nơi rồi”

Mẹ cũng lo lắng. Lúc này, Tần Thục nhìn dì mình trong lòng, mưa to ướt hết bộ đồ, áo trắng dán chặt vào da thịt hơi trong suốt một chút. Nổi lên bộ ngực thanh tú xinh đẹp và săn chắc đầy kiêu hãnh, thậm chí còn thấy chiếc áo ngực màu trắng trên ngực. Nhìn cặp vú đẹp đó, Tần Thục vô thức nuốt nước bọt nói:

– Dì Hồng, không sao chứ ạ!

Nghe lời bố nói mẹ đã có chút khó chịu, giờ nhìn lại hắn lại bực mình hơn. Bà vội đứng dậy không trả lời y mà tiếp tục theo bước chân chồng mình. Chỉ là bước được vài bước, bàn tay mẹ bị một bàn tay to lớn nắm giữ, nháy mắt Tần Thục đã đi qua trước mặt mẹ kéo bà theo mình đi về phía trước.

Mẹ muốn rút tay ra, nhưng bị bàn tay y nắm chặt, không giãy ra được. Cứ như vậy ba người đi đến căn nhà nhỏ, cửa không khóa, bố dùng tay đẩy cửa là đã mở ra rồi đi vào trong. Xung quanh bừa bộn, rõ ràng là một ngôi nhà hoang. Ba người cũng thở phào nhẹ nhõm, mẹ không quên nắm chặt tay giãy giụa, lúc này Tần Thục mới buông tay bà ra. Mẹ bực mình quay sang trách móc bố đáng lẽ ra không nên đi con đường này, bố gãi đầu đâu ngờ hôm nay lại nghĩ đen đủi như vậy chứ!

Tần Thục nhìn xung quanh, lên ý kiến: “Chú Hùng, chúng ta đốt lửa đi.”

Bố nhanh chóng đồng ý, rất nhanh đống lửa nhỏ được nhóm lên. Mỗi người tìm một mảnh vụn làm chỗ ngồi, quây quần quanh đống lửa sưởi ấm. Bố và Tần Thục cởi áo ướt ra, dưới ánh lửa, cơ bắp của Tần Thục nhuộm một màu độc đáo, bố nói: Cơ bắp con được rèn luyện thật tốt.

– Bình thường thôi ạ. – Y xấu hổ nói…

Bố thì sờ cái bụng bia của mình lại lắc đầu cười bảo mình già rồi… Ba người ngồi rất lâu, vì mưa không có dấu hiệu ngừng lại. Nơi này thì ở lưng chừng núi, phía trước không thôn lang, phía sau không cửa hàng. Nếu đi theo lộ trình ban đầu, có thể mua ô ở các điểm nghỉ chân, có đường bê tông xuống núi thì không vấn đề gì.

Bố tôi rất chán nản, khi còn ở Thái Lan ông đã lên kế hoạch cho chuyến đi này. Không ngờ buổi sáng đã gặp trở ngại, rồi lúc chuẩn bị leo núi thì con trai và con gái lại không chịu đi. Và giờ đi leo núi thì lại gặp trời mưa to.

Bên ngoài trời càng lúc càng tối, mưa vẫn nặng hạt, cảm thấy có chút áy náy ông nói: “Hai người ngồi đây, bố sẽ đi mua ô”.

– Anh nói linh tinh gì đấy, đi thì cùng đi chứ! – Mẹ tôi gắt.
– Không, không, một người ướt còn hơn cả ba đều ướt mà. – Nói rồi bố đứng dậy chuẩn bị đi.

Tần Thục nói với: “Bác… Hay là để con đi cho!”

Bố bảo y là mình rõ đường hơn, nói rồi lao ra khỏi căn nhà. Mẹ đứng dựa vào cửa nhìn bố dần khuất trong màn mưa, hồi tưởng lại quá khứ, hơn 20 năm qua họ rất ít khi cãi nhau, trong mắt người thân hàng xóm họ là một cặp vợ chồng hòa thuận. Vì bố luôn khiêm tốn và nhường nhịn mẹ khi bất đồng ý kiến. Mẹ luôn tin rằng hạnh phúc là có một tình yêu, cuộc sống yên bình. Bà vô thức mỉm cười.

Nhưng đột nhiên nhớ ra điều gì đó, thân thể cứng đờ. Tần thục lại gần từ phía sau, nhẹ nhàng thì thầm vào tai bà: “Dì út.”

Phải kết thúc thôi, mẹ thay đổi vẻ mặt nghiêm túc. Quay người lại nói với y: “Tần thục, dì nghĩ đến lúc chúng ta nên nói chuyện, hãy nói chuyện nhé!”

Mẹ cao ngang ngửa Tần thục, đứng đối diện nhìn thẳng vào mắt y. Bắt gặp ánh mắt đó, hắn cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi.

– Dì à, con biết mình sai rồi.

Trước thái độ đó của y, mẹ có chút kinh ngạc. Mặc dù đây là bộ dáng quen thuộc của hắn trong mắt cô, nhưng buổi chiều hôm đó thật kinh hoàng. Tình huống này giống như bà đang trách phạt học sinh mắc lỗi trong văn phòng ở trường.

Sau khi mẹ bình tĩnh lại, bà hỏi luôn câu hỏi mà mình rất thắc mắc trong đầu:

– Ngày hôm đó… Con nói chuyện con và mẹ con… có thật không?

Tần Thục lộ vẻ kinh ngạc nói “khi nào ạ!”

Tất nhiên mẹ không thể nó ra được, đỏ mặt quát.

– Đừng giả vờ ngu ngốc!
– Con không thể nhớ gì theo cách này. Hay là chúng ta đổi cách nói chuyện nhé!

“Cái gì! Aa…” Tần Thục đột nhiên ôm bà vào lòng.

“Thả ta ra…” mẹ hốt hoảng nói.

Y bế mẹ đến bên đống lửa, ngồi xuống, xoay bà lại quay lưng về phía mình. Trong lúc bà còn đang giãy giụa, đưa hai tay vòng dưới nách qua úp vào cặp ngực xinh đẹp thanh tú. Y ra sức nhào nặn, bộ ngực nhạy cảm như có dòng điện phát ra toàn thân, khiến mẹ toàn thân tê liệt. Tần Thục thở vào tai mẹ và nói:

– Dì Hồng, dì không phải muốn nói chuyện thoải mái à? Dì làm trước đi, di chuyển cơ thể nào?
– Ngươi…
– Nếu dì không di chuyển vậy để con làm nha.

Vừa nói, Tần Thục vừa dùng sức xoa nắn bộ ngực căng tròn của bà.

– Hừm… Ngươi thả ta ra trước đi… ưm…

Y vẫn im lặng, nhưng lại dùng lực nhiều hơn trên tay, thể hiện lập trường của mình bằng hành động. Sự khích thích từ bộ ngực ngày càng lớn, cảm giác như bầu ngực mình muốn thoát ra khỏi áo, sự kích thích mạnh mẽ khiến cho nỗ lực giãy giụa của mẹ tôi trở nên yếu ớt. Dựa vào ngực Tần Thục, thở dốc, không còn sức để phản kháng nữa. Cảm nhận được sự thay đổi của người đẹp trong lòng, Tần thục xoay đầu mẹ lại, tay thì vẫn hoạt động trên bầu ngực bà.

– Dì ơi, chúng ta hãy tiếp tục nói chuyện như thế này nhé!
– Tần Thục! Con còn định phạm sai lầm này đến bao giờ nữa? Ưhm… Con cưỡng hiếp gì sẽ phải đi tù đó!
– Con đâu cưỡng hiếp ai! – Y nói nhưng tay vẫn xoa nắn đều đặn, miệng áp vào tai bà thổi những làn hơi nóng ấm ngứa ngáy…

Căn phòng trở nên yên tĩnh lạ thường, mẹ bất lực dựa lưng vào bộ ngực trần của y. Chậm rãi, Tần Thục vén áo mẹ tôi lên, động tác nhẹ nhàng. Bà nhanh chóng dùng hai tay che ngực, nhưng y dễ dàng mở ra, không bỏ cuộc mẹ lại giằng co.

– Dì Hồng, dì muốn nói chuyện thoải mái mà, đừng cử động nữa, cứ nói như này đi.

Suy nghĩ rồi mẹ lại nhượng bộ, để Tần Thục hành động.

Tại sao mọi chuyện lại như thế này… Có rất nhiều câu hỏi mà mẹ tôi muốn nói, nhưng vào thời điểm này, bà không biết bắt đầu từ đâu! Tại sao một đứa trẻ ngoan ngoãn, lễ phép lại đi cưỡng hiếp chính mình? Chẳng lẽ người cháu bà biết trong quá khứ chỉ là giả tạo? Vậy sự thật là gì? Mẹ bối rối. “Tần Thục, dì muốn nghe sự thật từ con!”

– Con chưa bao giờ nói dối dì mà.

Bà lắc đầu: “Bây giờ không phải con đang nói dối sao! Tiểu Thục…”

– Vậy dì ơi, dì đã chiều chuộng con nhiều lần như vậy, dì chưa từng cảm giác sao?
– Không. – Mẹ nói chắc nịch.
– Dì mới là người nói dối!
– Ta không có!
– Dì đừng phủ nhận, có phải bên dưới dì đã ướt rồi đúng không?

Bà đã bị sốc, không nói nên lời. Tần Thục đưa một tay đến lưng quần của mẹ, nhanh chóng đút tay vào trong. Bà vừa kịp nhận ra thì ngón tay y đã khéo léo chạm vào khe rãnh ẩm ướt đầy chất nhờn của mình, run rẩy và xấu hổ.

Tần Thục rút tay ra, đưa lên trước mặt bà: “Dì Hồng, đừng tự lừa dối bản thân mình nữa”.

Mẹ lắc đầu tránh né, không biết phải nói gì. Y đỡ bà dậy: “Dì đã làm với dương vật con, không lẽ dì chỉ coi nó là cây gậy thôi sao…”

– Đừng nói nữa! – Mẹ bắt đầu rơi nước mắt…
– Dì út, thật ra chẳng có gì thay đổi cả, còn vẫn là Tần Thục như cũ, vẫn là cháu trai ngoan của dì mà. Dì vẫn là dì Hồng yêu quý của con.
– Vậy tại sao con làm điều này với ta. – Mẹ nức nở.
– Bởi vì con không biết phải trả ơn dì như thế nào, ngoài trừ giúp dì… tận hưởng niềm hạnh phúc khoái cảm mà dì chưa từng có.

Mẹ sửng sốt. Tần Thục kéo đứng dậy, đẩy mẹ ra sát cửa, dùng lực để bà nghiêng người về phía trước tay chống lên tường, sau đó y nhanh chóng cởi quần và đồ lót của bà xuống mắt cá. Mẹ giật mình, quay đầu lại hoảng hoảng sợ nói:

– Không, không thể như thế này nữa…

Hắn mặc kệ, nhân cơ hội kê dương vật đã cương cứng đợi sẵn của mình đúng vị trí, đẩy nhanh vào tiểu huyệt vốn đã ướt át của bà từ phía sau.

– Ưhm… Một tiếng rên rỉ yêu kiều từ mẹ phát ra…

May mắn, lỗ mật đào chật hẹp đã thích nghi với cây côn thịt khổng lồ này, chẳng bao lâu trong mật huyệt có những sự kích thích mạnh mẽ lan truyền cả cơ thể người mẹ. Tần Thục nhét sâu vào tiểu huyệt, toàn bộ con cặc gã đã bị tiểu huyệt nhỏ bé nuốt trọn. Hai bộ phận sinh dục kết hợp hoàn hảo, y cũng phát ra tiếng gầm nhẹ khoái cảm. Chậm rãi rút con cặc ra, chỉ để lại quy đầu.

– Dì yêu, đây chính là niềm hạnh phúc khoái cảm con muốn mang lại cho dì… Dứt lời hắn đóng mạnh dứt khoát thân dưới, con cặc lớn bắt đầu đụ nhanh “pạch, pạch, pạch…” Tiếng bụng dưới va vào cặp mông căng mọng, cả người mẹ cũng đưa đẩy theo.

Những khoái cảm như dòng điện chạy vào não mẹ như thủy triều… Cô nhớ buổi tối dạy dỗ y, lúc đó Tần Thục là một đứa cháu ngoan ngoãn nghe lời. ” Phạch, phạch, phạch…” Còn nhớ lúc ở trường, sau mỗi giờ học y luôn đến hỏi những gì không hiểu. ” Pạch, pạch…” Và bây giờ y đang chiếm hữu cơ thể cô.

Con cặc to lớn không biết xấu hổ xâm nhập cơ thể, chinh phục từng thớ thịt mềm mại trong tiểu huyệt. Mẹ chưa bao giờ chủ động yêu cầu bố làm tình, vì nghĩ rằng đó là điều mà một con đĩ làm. Nhưng bây giờ… sự thích mãnh liệt, khó chịu ngứa ngáy trong lỗ mật đào khiến bà muốn hét lên yêu cầu hơn nữa…

“Pạch, pạch, pạch…”

Lực va chạm từ phía sau càng lúc càng mạnh, mỗi lần đều đâm sau tận cùng hoa tâm. Tiểu huyệt bà như muốn tan chảy.

“Ahaaaa…” Cuối cùng mẹ đã không nhịn được hét lên. Tần Thục nghe vậy như được động viên càng tích cực hơn. Đã không còn kìm nén, tiếng rên rỉ của mẹ phát ra như tiếng ngựa hoang tuột xích:

“Ah… ưmmm… ư… ư… tốt… ưm… ư…” Mẹ từng nghĩ rằng tình dục không bao giờ kéo quá 10 phút. Nhưng bây giờ bà chẳng còn nhớ thời gian đã qua bao lâu nữa, từng đợt khoái cảm đánh sâu vào tâm trí bà.

“Ưhmmm… ưmmm… trời… oiii…”

– Dì có thoải mái không?
– Ahaaa… ừm… xin hãy tha cho gì… ưh… ư…
– Con đang để dì tận hưởng niềm vui của phụ nữ mà.

Mỗi khi con cặc to dài đâm vào lôi ra, hai mép môi thịt như kéo ra, một lượng lớn dâm dịch tiết ra theo.

Mẹ chống hai tay vào tường, chân hơi khuỵu xuống, cặp mông căng tròn vểnh lên cao. Cơ thể thì như tiến về trước sau mỗi cú đẩy, sau đó lại trở về vị trí ban đầu như đang chuẩn bị cho cú va chạm tiếp theo. Dù bà không muốn thừa nhận, nhưng bà có thể cảm nhận được những cảm giác thỏa mãn mà từ trước giờ chưa từng có, “ahaaa… ah…” Tần Thục phía sau dập mạnh vài lần, và cô lại rên rỉ to hơn chút.

Tần Thục dừng lại rút dương vật mình ra, nhìn xuống tiểu huyệt bé nhỏ đã bị con cặc lớn của mình làm cho nở to ra, lỗ động đào phập phồng. Sau đó y cầm dương vật mình cà cà giữa hai mép môi thịt. Cặp mông mông xinh đẹp của mẹ khẽ vặn vẹo ngứa ngáy, sau đó lại rên nấc lên, âm hộ lại được lấp đầy bởi con cặc to dày của cháu trai lần nữa dưới sự thúc đẩy của y. Những tiếng rên rỉ tạo thành chuỗi âm thanh đầy dục vọng…

– Chắc hẳn dì rất kích thích, thú vị khi được làm tình với cháu trai ở một nơi thế này nhỉ.
– Ah… ah… Đừng nói nữa… a… ưm… nhanh lên.
– Hừ, có phải gì lo lắng chú ấy quay lại… phải không?

Chương trước Chương tiếp
Loading...