Cô giáo và người mẹ xinh đẹp
Chương 17
Mí mắt mẹ đang ngủ giật giật, khuôn mặt đỏ thẫm, không biết mình đang tỉnh hay mơ để tay y tùy tiện hoạt động. Tần Thục đương nhiên không quan tâm nhiều như vậy, đưa tay xuống lướt qua chiếc cổ xinh đẹp có làn da trắng của mẹ, bờ vai mảnh khảnh thơm ngát, xương quai xanh rồi cuối cùng nằm trên bộ ngực đầy đặn và tinh tế, mềm mại và tròn trịa. Bàn tay y nắm chặt nó, cặp ngực thanh tú căng đầy nhựa sống khiến mẹ tự hào. Bắt đầu vuốt ve và nhào nặn qua bộ đồ ngủ, mặc dù còn cách lớp áo nhưng vẫn mang cảm giác đàn hồi thú vị.
Bộ ngực đầy đặn rất nhạy cảm, bị trêu chọc nhiều lần như thế vậy, người mẹ đang ngủ dần bừng tỉnh. Nhưng bà nhanh chóng phản ứng, và không dám lên tiếng khi nhận rõ tình huống.
Dưới sự cọ xát đôi khi nhẹ nhàng, đôi khi dữ dội của Tần Thục, búp hoa trên bộ ngực xinh đẹp của mẹ đã nở rộ cương cúng, thật hấp dẫn. Sự ngứa ngáy của núm vú khiến bà không thể chịu đựng được. Mẹ nhắm mắt lại, đơn giản chịu đựng sự đụng chạm của Tần Thục, bà không có thời gian suy nghĩ làm thế nào để ngăn cản. Ký ức lúc chiều của y đối với cô vẫn còn sống động…
Tần Thục một tay thò tay vào háng người dì. Ngón tay đi xuống háng lần tìm đôi môi thịt dày đang bị khép chặt, dùng đầu ngón tay trượt nhẹ nhàng qua lại dọc theo khe suối, đôi khi lại nhanh chóng vội vàng. Bàn tay kia cảm thấy người phụ nữ xinh đẹp phía dưới mình càng ngày càng run rẩy, mật hoa sủi bọt cũng chảy nhựa ra khỏi lỗ mật đào, ngón tay y nhẹ nhàng len lỏi tìm lỗ nhỏ âm hộ và đi vào. Cậu không thể nhìn thấy trong bóng tối chính là khuôn mặt xinh đẹp và quyến rũ của mẹ, trên đó đôi mắt hoa mai nửa mở nửa đóng, đôi môi như lụa cũng đang run rẩy nhấp nhô.
Cảm giác cơ thể của bà, Tần Thục dường như được khích lệ, ngón tay khuấy động vào động đào dần mãnh liệt. Vách thịt mềm trong hang mật lần lượt co bóp như cản trở, siết chặt kẻ xâm lược không biết xấu hổ này. Bàn tay còn lại của vẫn không nhàn rỗi, dù bị ngăn cách bởi lớp vải bộ đồ ngủ y vẫn nhiệt tình nắm bóp cảm giác mang lại không tệ.
Dưới sự tàn phá của ngón tay Tần Thục, sau vỏ bọc tiếng ngáy của phụ thân, tiếng nước trong mật động càng lúc càng lớn, một lúc lâu có luồng điện đánh vào tâm trí đến từ tiểu huyệt, và cơ thể mẹ quằn quại khó chịu. Đôi chân khép chặt dần được thả lỏng, một chân đẹp được nâng lên một chút để các ngón tay y có thể chơi với âm hộ dễ dàng hơn. Tần Thục chơi đùa với nó, lại chèn vào tiếp một ngón tay, lỗ mật đào được mở rộng bởi hai ngón tay, tiếp đó y lại tiếp tục di chuyển ra vào, thỉnh thoảng móc mạnh vào vách thịt mềm trong tiểu huyệt, hai chân mẹ đã thả lỏng toàn bộ có xu hướng mở rộng ra. Lúc này, Tần Thục đột nhiên bắt một chân mẹ giơ lên gác sang eo mình, bà giật mình đưa tay sang giữ lại nhưng không đẩy ra. Nhìn thấy người dì vẫn đang giả vờ ngủ, sức mạnh của bàn tay y tăng thêm một điểm nữa, và một ngón tay vươn ra nhấn vào hạt ngọc phía trên tiểu huyệt, cả hai chỗ nhạy cảm bị kích thích dữ dội. Khi ngón tay đẩy hết lần này đến lần khác, lỗ mật đào càng lúc càng co thắt chặt, mép môi thịt mở ra rồi khép lại với lực đẩy…
“Ưhmmm… Hmmm…” Tiếng rên rỉ của mẹ giống như tiếng thì thầm trong giấc ngủ.
Trong mật huyệt càng ngày càng có nhiều dịch thủy tuôn ra, thân thể bà run rẩy một hồi, rồi dần dần gục xuống giường…
“Ah… hmmmm…” Mẹ phát ra một tiếng rên dài và cao trào!
Tần Thục kiêu ngạo rút ngón tay ra khỏi tiểu huyệt, lau hết dâm thủy trên tay vào chiếc váy ngủ của mẹ, sau đó từ từ kéo chiếc quần lót từ đầu gối trở lại chỗ cũ… Cơ thể mẹ vẫn còn run rẩy, ngực phập phồng lên xuống, và dường như bà vẫn đang đắm chìm trong dư âm của cực khoái. Bố vẫn đang ngủ, không biết rằng sự kiện khuấy động tâm hồn đang xảy ra xung quanh mình.
Vào bữa sáng ngày hôm sau, bố thông báo tin rằng sẽ đưa gia đình chúng tôi đến khu Trường lạc ở ngoại ô thành phố để nghỉ dưỡng. Chị Quân lập tức rót một chậu nước lạnh, “Cha, mùa hè đã qua rồi, sao lại muốn đến đó?”
Tôi đã đến nơi đó một vài lần, mặc dù sự phát triển du lịch ở đó rất tốt, nhưng đúng là tôi không muốn đi đâu bây giờ, chỉ muốn ở nhà nên cũng phản đối, nói: “Chúng ta đã đến đó nhiều lần rồi mà…”
Bố cau mày: “Hiếm khi thư giãn. Hơn nữa, Tần Thục đến nhà chúng ta, chưa từng đi đâu cả.”
Tần Thục xin lỗi nói: “Không, không có.”
Sau đó, bố hỏi mẹ: “Em nghĩ sao?”
Mẹ do dự và nói: “Em không biết.”
Không biết? Đó không phải là phong cách của mẹ. Tôi nhìn bà một cách kỳ lạ, đầu mẹ hơi cúi xuống và thẫn thờ, đôi mắt tròn long lanh đang nghĩ về điều gì đó sâu xa.
Mọi người đều phản đối, điều này làm ông có chút xấu hổ, nhưng ý bố đã quyết thì không thay đổi, trịnh trọng nói: “Đây là một cơ hội tốt để gia đình chúng ta củng cố mối quan hệ của mình, vì vậy không cần phải thảo luận nữa, và chúng ta sẽ đi vào buổi chiều.”
Tôi thì có đi hay không không quan trọng, chỉ nghĩ mẹ bây giờ rất kỳ lạ. Chị gái hơi miễn cưỡng, bởi vì cô ấy cảm thấy đi mua sắm tốt hơn là đến khu nghỉ dưỡng đó.
Sau khi thu dọn đồ đạc và ăn trưa xong, bố lái xe đưa mọi người đến khu nghỉ dưỡng. T. L Villa là một khu nghỉ mát mùa hè nổi tiếng trong thành phố của chúng tôi, biệt thự được xây dựng xung quanh núi, phong cảnh đẹp, có các tiện nghi sinh hoạt vui chơi đầy đủ, nó thực sự là một nơi tốt để nghỉ ngơi và giải trí.
Trong xe, cha tôi nói: “Hãy đến đây và vui chơi, và sau vài ngày, hãy cho ta một bài trải nghiệm.”
Mẹ không nói nhiều trên đường đi, bố nhìn có chút không đúng, vì vậy ông hỏi: “Em bị sao vậy?” Mẹ Lắc đầu. Bố không hỏi nhiều.
Sau khi lái xe hơn một giờ, cuối cùng cũng đến Villa. Bố suy nghĩ một lúc, và cuối cùng thuê hai phòng. Cha mẹ ở một phòng, chị gái, tôi và Tần Thục ở chung một phòng.
Trong phòng, bố nhẹ nhàng vòng tay ôm mẹ hỏi: “Vợ, hôm nay em làm sao vậy? Có gì không vui à”.
Cảnh tượng nhục nhã và không thể chịu đựng được của chiều hôm qua lại hiện lên trong tâm trí bà một lần nữa, và mẹ tôi lóe lên một cái nhìn phức tạp. Ngay cả thân dưới của cô cũng bắt đầu cảm thấy khó chịu, vô thức kẹp chặt chân, nhanh chóng lắc đầu nói: “Không có gì. Em chỉ có chút mệt mỏi thôi”
Bố thì thầm: “Không sao đâu.”
Nghe những lời của cha, mẹ tôi cảm thấy buồn không nói nên lời, bà muốn nói tất cả mọi thứ nhưng không những không thể vì bà không thể tưởng tượng nổi hậu quả sẽ như thế nào.
Bố vỗ vỗ vai mẹ, “Chuẩn bị sẵn sàng, buổi chiều chúng ta sẽ leo núi.”
Mẹ lắc đầu: “Anh đi thôi, em chỉ muốn ngủ một giấc.”
“Làm sao có thể làm được, gia đình ra ngoài chơi, và không ai có thể làm điều đó mà không có em.”
Mẹ bất đắc dĩ gật đầu. Bố bảo mẹ thay giày leo núi, rồi ông đi đến phòng chúng tôi gọi.
“Leo núi? Con muốn đi bơi cơ.” Một lần nữa, tôi phản đối. Tôi nhớ rằng có một công viên nước ở đây.
“Đúng rồi, đi bơi thì vui hơn.” Chị Quân luôn chống đối tôi, nhưng lần này đã cùng chung ý kiến.
Bố quay sang nhìn Tần Thục hỏi thăm. Anh ta cười nói: “Con thì sao cũng được ạ.”
“Cái này… Hay là đi bơi để tối về nhé.”
“Ban đêm thì thật nhàm chán.” Tôi nói.
“Cha, đồ bơi con đã chuẩn bị xong rồi.” Trong khi nói, Quân tỷ đã lấy ra một bộ đồ bơi và vung nó lên.
Bố dường như có chút bất mãn vì kế hoạch mà ông đã chuẩn bị từ lâu lại bị gián đoạn như thế này, “Chúng ta hãy lên núi trước đi.”
“Con không đi.” Tôi nói…
“Cha, nếu cha muốn leo núi, cha có thể tự leo núi mà, chúng con thích đi bơi, sẽ tự đi mà.” Chị tôi nói.
Đó là một đề xuất thỏa hiệp. Bố thở dài và nói: “Bất cứ điều gì con muốn. Vậy Tần Thục, con muốn đi đâu?”
Anh ta do dự một chút, suy nghĩ rồi nói: “Con sẽ đi leo núi.”
“Chính là như vậy.” Bố nói với chị gái và tôi: “Được rồi các con hãy chú ý. Giữ an toàn.”
Tôi thấy rằng đã quá 2 giờ, và lo lắng rằng sẽ lỡ mất nhiều cuộc vui, vì vậy gọi chị và nói, “Đi thôi.”
“Cha, chúng con đi đây, cha chơi vui vẻ nhé.” Quân tỷ nhanh nhảy và bước đi. Tôi đi theo chị gái trên đường đến công viên nước, nhìn khuôn mặt xinh đẹp và dáng người quỷ dị của chị ấy, tôi thật ngạc nhiên khi thấy dáng chị sau khi mặc đồ bơi, để lộ một vùng da trắng như tuyết lớn, chắc hẳn rất gợi cảm. Không có nghi ngờ rằng chị ấy sẽ thu hút nhiều ánh nhìn khi ở hồ bơi. Nhìn chị và tôi vui vẻ bước ra, bố nở nụ cười, miễn là mấy đứa trẻ vui vẻ. Ông quay lại nhìn Tần Thục nói: “Chúng ta cũng đi thôi.” Anh ta gật đầu theo sau.
Mẹ vừa bước ra khỏi phòng, đối mặt trực diện với Tần Thục, hơi thở của mẹ có chút không thông, giật mình lùi bước.
“Còn Thiên Thiên và Quân nhi đâu?”
Bố nói, “Chúng đi bơi rồi.”
Mẹ liếc nhìn Tần Thục, muốn nói gì đó rồi lại thôi.
Ánh nắng ấm áp khiến bố cảm thấy rất tốt, bố nói: “Chúng ta cũng đi thôi.”
Tần Thục từng bước đi theo phía sau bố mẹ tôi.
Núi Trường Lạc không cao, nhưng không dễ leo lên đỉnh, không thể làm được trong một giờ. Ba người đi dọc sườn ngọn núi, bây giờ đã là cuối tháng tám, ngọn núi không còn có thể coi là mát mẻ nữa, trời hơi lạnh. Đi trên đường, nói về đề tài của Tần Thục là chuyện đương nhiên.
Bố nói: “Tần Thục, đã một tháng rồi, con có quen sống không?”
Y gật đầu: “Con quen, dì quá tốt với con.”
“Vậy là tốt rồi. Ngươi học tập như thế nào?” Bố hỏi lại.
“Với sự dạy kèm của dì, con cảm thấy mình đã tiến bộ rất nhiều trong thời gian này.”
Bố mỉm cười: “Con phải cảm ơn dì vì điều đó.”
“Con đã báo đáp dì tôi từ lâu rồi.” Tần Thục nói.
“Ồ?” Bố tò mò hỏi: “Làm thế nào vậy?”
Y liếc nhìn mẹ, mẹ run rẩy, nghe nói như vậy mặt mẹ đỏ lên. Tần Thục trả lời: “Con hay massage cho dì, người hay mệt mỏi mỗi ngày và cần mát xa để thư giãn.”
Nghe Tần Thục nói như vậy, bố nhớ ra mình rất ít khi xoa bóp cho mẹ, ông chỉ luôn nhờ vợ xoa bóp cho mình, và khi nghĩ về điều đó, bố cảm thấy hơi tội lỗi và nói, “Chà, sau này con sẽ sống ở trường. Nếu con có thời gian, hãy giúp dì con nhiều hơn nhé.”
“Dạ vâng, con rất giỏi chuyện đó.”
“Thật sao?” Bố mỉm cười và mẹ hỏi: “Con nói gì?”
Nói đến chuyện xoa bóp của Tần Thục, mẹ tôi vẫn còn tràn đầy loại cảnh tượng xấu hổ đó, nhất thời không nói nên lời. Y ở bên cạnh nói: “Dì út, dì quên rồi sao? Tối hôm qua con mới mát xa cho người mà.” Nói trong xong hắn còn ngầm đưa ngón giữa và ngón trỏ được giơ lên. Mẹ nói hơi sững người, mặt ráng đỏ “Ừ” cho qua chuyện.
“Nếu có thời gian, con cũng cho chú trải nghiệm nhé.” Bố nói.
“Được.”
Ba người bọn họ đi bộ gần 10 phút, có chút mệt mỏi, may mắn vì đây là khu du lịch nên đường lên núi có các đình ghế nghỉ ngơi, và cả ki – ót, nhà vệ sinh và người bán hàng rong bán đồ ăn nhẹ ở các điểm nghỉ này. Ba người họ đi đến một điểm nghỉ ngơi và ngồi xuống.
Lúc này có khá nhiều người leo núi, và có rất nhiều người ngồi bên trong và bên ngoài gian hàng, và cha mua cho mỗi người một chai nước uống và nghỉ ngơi vài phút, ba người họ bắt đầu leo núi trở lại.