Con đường bá chủ - Quyển 13

Chương 71



Phần 7

Hơi thở và khí tức mãnh liệt từ phía Lạc Nam và Lạc Tư Tình dâng trào kích thích huyết mạch bên trong cơ thể Tiểu Noãn sục sôi dữ dội.

Theo thời gian, một đầu tóc ngắn dần hóa thành tóc dài với hai màu đỏ đen đan xen cực kỳ nổi bật…

Từ một tiểu cô nương thay hình đổi dạng, đôi chân dài miên mang, đôi mắt lãnh diễm, viền mắt đen tuyền, mũi quỳnh xinh xắn, môi dày hơi nhếch tô lấy một màu đen tuyền.

Với khuôn mặt của thiếu nữ tuyệt mỹ như thiên thần nhưng lại nồng đậm phong cách của một Nữ Hoàng bá đạo.

Ngọc thể đẫy đà không kém bất kỳ mỹ phụ thành thục nào, từng chỗ từ trên xuống dưới không chỗ nào không đẹp, cực kỳ kích thích thị giác.

Đặc sắc nhất đương nhiên là sừng, đuôi và cánh của Hoàng Gia Quỷ Tộc.

Nhận thấy váy công chúa của mình đã rách nát khi biến lớn, mỹ nhân biết cách ngưng tụ Quỷ Lực thành một bộ chiến giáp màu đỏ bao bọc cơ thể.

Đồng thời nàng nhìn Lạc Nam cùng Lạc Tư Tình đang song tu, nở nụ cười lãnh khốc:

“Đúng là cẩu nam nữ.”

Nàng duỗi ra ngọc thủ không chút tỳ vết.

KENG!

Quỷ Hoàng Đăng liền như một thanh vũ khí được nắm trong tay, nhắm thẳng Lạc Tư Tình đánh xuống.

Hiển nhiên nàng chỉ muốn công kích kẻ làm vấy bẩn huyết mạch Quỷ Tộc thuần khiết khi bên trong chứa đựng huyết mạch Thần Tộc như Lạc Tư Tình mà thôi.

Bất quá vừa mới động sát cơ, không gian liền phát sinh biến hóa, khí linh Tiểu Hoa của Đông Hoa Cung hiện thân, dịch chuyển Tiểu Noãn ra bên ngoài đại điện.

“Kỳ quái? Chuyện gì xảy ra?”

Tiểu Hoa còn chưa hiểu ra làm sao, trước đó rõ ràng là một tiểu cô nương cực kỳ đáng yêu, bỗng chốc hóa thành một mỹ nhân đầy rẫy sát khí?

“Hừ, kẻ nào dám ngăn cản bổn Hoàng?”

Tiểu Noãn giận dữ quát lên, động tĩnh trực tiếp kinh động vài nữ nhân ở phụ cận.

“Ngươi là người nào?” Dương Anh nghiêm nghị chất vấn.

“Hừ, nhân loại hèn mọn cũng xứng hỏi tên bổn Hoàng?” Tiểu Noãn thái độ hống hách.

Hai chân đạp không, toàn thân như đạn pháo bay vọt, Chiến Thế cường đại mở ra, Quỷ Hoàng Đăng hung hăng nện.

“Đáng ghét!” Dương Anh cũng nổi giận, Song Chùy xuất hiện trong tay, không hề thua kém đập ra ngạnh kháng.

OÀNH.

Vũ khí va chạm, Dương Anh chỉ cảm thấy toàn thân chấn động, một cổ sức mạnh áp đảo từ phía đối thủ khiến nàng liên tiếp bị đẩy lùi.

“Làm sao có thể?” Dương Anh âm thầm giật mình.

Sau khi sử dụng tài nguyên mà cung chủ ban cho, tu vi của nàng đã có tiến bộ, từ Thánh Đế Sơ Kỳ đột phá Thánh Đế Trung Kỳ, ấy vậy mà lại bị nữ nhân chỉ là Thánh Hoàng Viên Mãn nghiền ép?

Trong lòng không phục, Dương Anh kích hoạt cả Chiến Thế và Chùy Thế.

Một chiêu Ngũ Hợp Du Thần Chùy Pháp triển khai, đôi chân đạp ra năm bước, cơ thể và song chùy như hợp nhất làm một, chùy ảnh đầy trời, tốc độ tối đa, liên miên bất tuyệt giáng xuống đối thủ từ bốn phương tám hướng.

“Cũng khá đấy nhưng còn quá yếu.” Tiểu Noãn ngạo nghễ quát lên, đồng thời cũng mở ra hai loại Thế cường đại, kết hợp Siêu Tốc Độ.

Song dực sau lưng đập mạnh vào không khí, tốc độ gia tăng dữ dội, Quỷ Hoàng Đăng thiêu đốt Quỷ Hỏa lan tràn xuất kích, chẳng hề ngần ngại lao vào Dương Anh.

KENG KENG KENG KENG…

Vũ khí va chạm tia lửa văng tung tóe, mỗi một lần đều đánh đến không khí nổ tung, phản lực lan tràn.

Đôi bên ăn miếng trả miếng, Dương Anh mặc dù tu vi cao hơn nhưng lại chỉ có thể miễn cưỡng đánh ngang tay, mỗi lần va chạm thì cơ thể cả hai người đều xuất hiện các vết thương lớn nhỏ.

Nhưng đáng nói ở chỗ, thương thế của Tiểu Noãn vừa mới phát sinh thì ngay lập tức được Siêu Hồi Phục trị liệu phục hồi, các vết thương không ngừng trở về trạng thái ban đầu, trong khi Dương Anh thì cơ thể ngày càng đau nhứt.

“Hự…”

Rốt cuộc rên lên một tiếng đau đớn, Dương Anh bị đánh đến bay ngược vào vách tường, nặng nề rơi xuống.

“Sao lại mạnh như thế?” Dương Anh hít sâu một hơi.

“Dám bất kích với bổn Hoàng, chết cho ta.” Tiểu Noãn tiếp tục xách Quỷ Hoàng Đăng hung hăng nện.

“Dừng tay!”

Đình Manh Manh nhảy ra trước mặt Dương Anh, Thương Thiên Phách Thể kích hoạt, Kim Cương bao phủ toàn bộ da thịt, Thể Thánh Đế sức mạnh vận chuyển, thô bạo đấm ra một quyền.

“Hừ.” Tiểu Noãn hừ lạnh, Huyết Quỷ Lực kích hoạt, trên làn da trắng nõn hiện ra những đường gân máu đỏ rực ẩn chứa sức mạnh cường thịnh.

Không chịu thua kém Đình Manh Manh, Tiểu Noãn cũng tung ra một quyền nghênh đón.

ĐÙNG.

Song quyền va chạm, Tiểu Noãn đánh giá thấp sức mạnh của Thương Thiên Phách Thể, cánh tay dù đã được gia cố Huyết Quỷ Lực vẫn bị lớp kim cương bất khả xâm phạm của Đình Manh Manh nghiền nát thành máu loãng.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, một cánh tay mới đã mọc ra, Quỷ Trảo sắc bén vươn dài quét ngang.

KÉT…

Thương Thiên Phách Thể của Đình Manh Manh xuất hiện vết xước.

Đình Manh Manh không quan tâm, hai tay hợp lại như búa tạ, nhảy vọt lên cao trấn áp mà xuống như một pháo đài hàng lâm.

“Cút!” Tiểu Noãn lãnh khốc phun ra một chữ.

Theo sau đó, từ bên trên cơ thể nàng… hàng trăm đường Quỷ Văn nổi cộm lên, gia tăng chiến lực một cách dữ dội, hai tay nắm Quỷ Hoàng Đăng vung ra.

ĐÙNG.

Đình Manh Manh bị đánh đến lộn nhào giữa không trung, nhao nhao tức giận, một lần nữa lao vọt đến, ỷ vào Thương Thiên Phách Thể mà không sợ chút nào.

Động tĩnh ngày càng lớn, người vây xem cũng ngày một nhiều.

“Đó là Quỷ Tộc? Chiến lực của Quỷ Tộc kinh khủng đến thế sao?” Vân Duyên âm thầm kinh ngạc.

“Thưa công chúa, nhìn biểu hiện đó thì đây có thể là chủng tộc thiện chiến bên trong Quỷ Tộc, không phải tầm thường.” Bạch Y Nhân phân tích nói.

“Thật muốn đánh một trận.” Hai con khỉ ngứa ngáy khắp toàn thân, muốn thay thế Đình Manh Manh thử sức.

“Đừng có mơ, các ngươi chưa thành Thánh Đế… chưa chắc là đối thủ của nàng.” Hắc Y Nhân khuyên nhũ.

Thủy Triều Tịch chúng nữ đưa mắt nhìn nhau, nhịn không được cảm thán:

“Thì ra đây là trạng thái thật sự của Tiểu Noãn, thật cường đại.”

Nên biết rằng Đình Manh Manh và Dương Anh đều là nhân vật mạnh trong hàng ngũ Thánh Đế Sơ Kỳ, vậy mà không làm gì được một Tiểu Noãn tu vi Thánh Hoàng Viên Mãn, thậm chí còn có dấu hiệu lâm vào thế hạ phong.

“Phu quân từng nói Tiểu Noãn sẽ hiện hình khi bị kích thích cao độ, vậy rốt cuộc là ai đã kích thích nàng?” Thải Quỳnh Dao ngờ vực hỏi.

Chúng nữ nhún vai, các nàng làm sao biết?

“Tiểu Noãn trong thời gian qua được phu quân bồi bổ rất nhiều tài nguyên, chiến lực mạnh là điều dễ hiểu.” Lăng Ba đánh giá:

“Thậm chí đã đủ điều kiện đột phá Thánh Đế, chỉ cần độ Đế Kiếp là được.”

“Chẳng lẽ để các nàng tiếp tục đánh sao?” Phượng Tịch Y nhíu mày hỏi.

“Ta thấy nên tạm thời vây nhốt Tiểu Noãn, chờ chủ công ra mặt giải quyết.” Bạch Miêu Miêu đề nghị.

“Giao cho ta đi!” Lăng Ba bước lên phía trước một bước, tóc dài tung bay, khí lạnh lan tràn, vô vàn Thánh Đế Băng Lực tinh thuần tiến ra, nhanh chóng bao phủ lấy cơ thể của Tiểu Noãn.

Trong nháy mắt, Tiểu Noãn liền biến thành một pho tượng băng.

Chúng nữ nâng đỡ Dương Anh, giúp nàng trị liệu thương thế.

RĂNG RẮC…

Đột ngột khối băng có dấu hiệu rạn nứt, vô số vết nứt tràn lan, Tiểu Noãn có dấu hiệu bạo tẩu.

“Ngay cả Băng Thánh Đế Lực cũng không thể giam cầm Thánh Hoàng như nàng?” Không ít người âm thầm kinh ngạc.

“Quả nhiên không dễ…” Lăng Ba gật đầu, quyết định điều động đến Thượng Cổ Băng Tằm.

“Chậm đã.”

Thanh âm trầm thấp vang lên, đã thấy Lạc Nam nắm tay Lạc Tư Tình xuất hiện.

Hai người vừa tu luyện xong liền được Tiểu Hoa dịch chuyển đến nơi này.

Chứng kiến trạng thái của Tiểu Noãn, Lạc Nam cùng Lạc Tư Tình biểu lộ bất đắc dĩ.

“Xem ra là do chúng ta.” Nàng cười khổ lên tiếng.

“Ừm.” Lạc Nam gật đầu:

“Thật ra ngày này sớm muộn cũng phải tới, nhân tiện giải quyết luôn một thể.”

ĐÙNG.

Tượng băng nổ tung, Tiểu Noãn đã thành công thoát khốn.

“Khuynh Hoàng Mị!” Lạc Nam trầm giọng quát lớn.

Tiểu Noãn nhịn không được đưa mắt nhìn, nhất thời nở nụ cười:

“Không thể không nói ngươi đặc tên rất khá, Khuynh Hoàng Mị… bổn Hoàng liền ưa thích cái tên này.”

“Ngu ngốc.” Lạc Nam thẳng thừng mắng:

“Có chút thực lực lại không xem ai ra gì, nếu không phải nể mặt Tiểu Noãn, ta đã sớm làm thịt nàng.”

Đối với những kẻ điên như nữ nhân này, Lạc Nam sẵn sàng ra tay hủy diệt khi dám tổn thương đến người bên cạnh hắn, bất chấp việc nàng là do một tay của hắn trải qua không ít vất vả ấp nở ra.

Chỉ là khi hóa thành tiểu cô nương Tiểu Noãn, nàng lại quá mức ngoan ngoãn nghe lời, khiến Lạc Nam cực kỳ sủng ái.

Vậy nên hắn không muốn ra tay với Khuynh Hoàng Mị không phải vì nhan sắc của nàng, mà vì an nguy của Tiểu Noãn mà thôi.

“Ngươi bảo ai ngu?” Khuynh Hoàng Mị giận tím mặt.

“Chính ngươi.” Lạc Nam hừ lạnh:

“Quỷ Tộc cường giả vi tôn, không phải cường giả thì đừng láo nháo.”

“Bổn hoàng chính là cường giả.” Khuynh Hoàng Mị triệt để phẫn nộ.

Siêu Tốc Độ và Siêu Sức Mạnh cùng lúc triển khai, Quỷ Hoàng Đăng bùng nổ ngọn quỷ hỏa, Chiến Thế và Sát Thế cường đại nhất cũng được thi triển.

Tất cả dồn nén vào, đập thẳng xuống đầu Lạc Nam.

Lạc Nam mặt không biểu tình, trong mắt lóe lên một tia quả quyết.

17 vị Pháp Tướng đồng loạt mở mắt, 200 hành tinh xoay tròn, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, Bá Lực thét gào.

Đối mặt thế công của Khuynh Hoàng Mị, hắn bá đạo tung ra Cuồng Thú Quyền.

OÀNH.

Nhất quyền mang tính hủy diệt, một làn sóng khủng bố trấn áp tất cả trên đường đi của nó.

Bá Lực tiêu hủy sạch sẽ Quỷ Hỏa, quyền kình nghiền nát Sát Thế và Chiến Thế.

Phốc!

Khuynh Hoàng Mị thổ huyết, toàn thân như diều đứt dây bay ngược, Quỷ Hoàng Đăng văng ra xa, xương cốt kêu lên lách cách.

Chúng nữ trợn tròn mắt, không nghĩ đến Lạc Nam cũng thật quyết liệt, ra tay với nàng nặng đến như vậy.

Nhưng sự cường đại của Hoàng Gia Quỷ Tộc thật sự khiến người ta giận sôi, tuy rằng không thể thật sự bất tử bất diệt như Bất Tử Tộc hay Bất Diệt Điểu, vậy mà khả năng phục hồi của Khuynh Hoàng Mị vẫn cực kỳ khủng khiếp, một lần nữa cố gắng lao đến tấn công Lạc Nam.

Lạc Nam tung ra một đạp, Thiên Thạch Cước.

Khuynh Hoàng Mị lại bay ngược trở về, hai mắt ngày càng đỏ, lửa giận ngày càng tăng.

Muốn nhặt lại Quỷ Hoàng Đăng, lại bị Lạc Nam chẳng chút lưu tình đá bay.

“Khốn nạn.” Khuynh Hoàng Mị nộ hống, rút ra cặp sừng trên đầu, máu me đầm đìa, hung hăng cắm sừng lên đầu Lạc Nam.

Lạc Nam kích hoạt Quỷ Đạo, trở nên táo bạo không gì sánh được, lao vọt lên không, Xích Tà Kích xuất hiện.

Một chiêu Sinh Linh Đồ Thán nặng nề đâm thẳng.

PHỐC… XUY…

Vẫn là kết quả cũ, Khuynh Hoàng Mị như diều đứt dây.

Đang muốn gượng dậy, Lạc Nam mở ra Quỷ Vực trấn áp đến mức không thể động đậy, từ trên nhìn xuống cao cao tại thượng:

“Quỷ Tộc cường giả vi tôn, nàng không phải đối thủ của bổn cung, nên biết điều ngoan ngoãn nghe lời.”

“Ngươi…” Khuynh Hoàng Mị cắn chặt cánh môi, biểu lộ biệt khuất, cuối cùng nặng nề hừ một tiếng:

“Được!”

Hoàng Gia Quỷ Tộc tôn sùng sức mạnh, đồng thời cũng tín ngưỡng sức mạnh.

Lạc Nam đã vượt cấp đánh bại nàng, đồng thời nhiều lần áp đảo nàng triệt để, Khuynh Hoàng Mị không thể không phục.

“Phải phục luôn cả Tư Tình.” Lạc Nam chỉ về phía Lạc Tư Tình nói.

“Nằm mơ đi.” Khuynh Hoàng Mị bất mãn quát.

“Vì sao?” Lạc Nam nhíu mày.

“Vấy bẩn huyết mạch Quỷ Tộc, nên giết.” Khuynh Hoàng Mị nghiến răng nghiến lợi.

“Ngươi lấy tư cách gì nói ta vấy bẩn huyết mạch Quỷ Tộc?” Lạc Tư Tình bước đến, lạnh lùng hỏi.

“Ngươi để huyết mạch Thần Tộc xen vào, làm suy yếu huyết mạch Quỷ Tộc, còn dám hỏi?” Khuynh Hoàng Mị không chút do dự đáp.

“Suy yếu?” Lạc Tư Tình biểu lộ lạnh nhạt:

“Nếu ngươi không thể chiến thắng ta thì sao?”

“Không có khả năng.” Khuynh Hoàng Mị lập tức phủ định, ánh mắt như nghe được chuyện cười lớn nhất thế gian:

“Huyết thống không tinh, làm sao chống lại Hoàng Gia chân chính?”

“Haha, ta từng gặp một Quỷ Tộc lai tạp nhân loại mạnh hơn cả ngươi.” Lạc Nam cười dài, người hắn nói chính là Quỷ Đỏ.

Nhưng Khuynh Hoàng Mị vẫn không tin tưởng.

Tư tưởng của nàng đã in sâu vào tiềm thức khi còn là một quả trứng, đó là chân lý do tổ tiên truyền lại, chỉ có huyết mạch quỷ tộc thuần túy mới là quỷ tộc mạnh nhất.

Lạc Nam và Lạc Tư Tình hiểu rõ điều này, vì vậy muốn thay đổi chỉ còn cách chứng minh, để Khuynh Hoàng Mị nhận ra sự thật rằng Quỷ Tộc cổ hủ đến mức nào.

“Vậy thì đánh cược.” Lạc Tư Tình đề nghị:

“Nếu như ngươi đánh bại ta, ta sẽ nhờ phu quân đem huyết mạch Thần Tộc của ta rút ra, chỉ để lại huyết mạch quỷ tộc.”

“Ngược lại nếu ngươi không thành công, từ giờ không được phép kỳ thị những quỷ tộc lai tạp, thậm chí phải ủng hộ bọn họ.”

Khuynh Hoàng Mị dùng ánh mắt thương hại nhìn Lạc Tư Tình: “Ngươi lấy đâu ra tự tin đó?”

“Chính là bằng vào thực lực.” Lạc Tư Tình ngạo nghễ nói.

“Sợ gì không dám?” Khuynh Hoàng Mị hừ lạnh một tiếng.

“Tốt lắm, có tất cả người ở đây làm chứng.” Lạc Nam thoải mái nói:

“Để cho công bằng, ta cho Khuynh Hoàng Mị thời gian khôi phục đến mức toàn thịnh.”

“Không cần, lập tức đánh.” Khuynh Hoàng Mị kiêu căng đáp, nàng không tin một kẻ lai tạp như Lạc Tư Tình có thể làm nên trò trống gì.

Lạc Tư Tình chỉ là một Sắc Quỷ, mà ở trong Quỷ Tộc thì Sắc Quỷ chẳng khác nào thê thiếp, bạn tình do những Quỷ Tộc hùng mạnh nuôi dưỡng mua vui mà thôi, hoàn toàn không có tính uy hiếp.

Cho nên Khuynh Hoàng Mị chưa từng nghĩ đến mình sẽ thất bại.

Vân Duyên xem cảnh tượng này như có điều suy nghĩ, nàng là một trong số ít người biết thân phận thật của Quỷ Đỏ, đồng thời cũng luôn muốn trợ giúp Quỷ Đỏ lấy lại công bằng khi bị Quỷ Tộc xem thường.

Hiện tại nhìn thấy Lạc Tư Tình và Quỷ Đỏ hoàn cảnh giống nhau, vì vậy quyết định ủng hộ Lạc Tư Tình thắng lợi.

“Đến quảng trường đi.”

Lạc Nam phất tay.

Tiểu Hoa hiểu ý gật đầu, đem tất cả mọi người dịch chuyển đến quảng trường trong nháy mắt.

Lạc Tư Tình cùng Khuynh Hoàng Mị đối diện nhìn nhau, chiến ý lấp lóe.

Trận chiến giữa hai nữ nhân có huyết mạch Quỷ Tộc…

Trận chiến giữa Quỷ Tộc cao quý nhất, chính thống nhất với Quỷ Tộc lai tạp giống loài khác, bị xem là ti tiện nhất, hèn mọn nhất, chưa từng được công nhận.

Một trận chiến sẽ thay đổi toàn bộ cục diện, nhận thức của Quỷ Tộc trong tương lai…

Chương trước Chương tiếp
Loading...