Con đường bá chủ - Quyển 14
Chương 210
“Nhìn kìa, đó là Cầm Dao Nhã sư tỷ…”
Chứng kiến thân ảnh như cửu thiên tiên nữ trên trời hạ xuống, tất cả nam đệ tử có mặt ở hiện trường đều sôi trào, cuồng nhiệt hô lên.
“Kỳ quái, nữ nhân này hôm nay cũng tham gia náo nhiệt?”
Đan Thần Nữ cũng thấy được Cầm Dao Nhã liền cảm thấy lạ lùng.
Nàng và Cầm Dao Nhã nhận thức đã lâu, thừa hiểu tính cách thanh lãnh không ưa chốn đông người của đối phương, có mặt ở đây quả thật là chuyện lạ, nhất là khi chẳng có chuyện gì quan trọng.
Đối với vạn chúng chú mục, Cầm Dao Nhã không mấy để tâm, chỉ lẳng lặng đứng tại một góc mây, khí chất như tuyết liên trên đỉnh băng sơn tạo cho người khác cảm giác như gần như xa, không thể chạm đến.
“Trời ạ, không ngờ Cầm Thần Nữ vậy mà đến xem ta chiến đấu.”
Trầm Lục chứng kiến Cầm Dao Nhã lại là mừng rỡ như điên, nàng chính là tình nhân trong mộng của vô số nam đệ tử, là bạn lữ song tu mà vô số nam nhân mơ ước, vậy mà lần này nàng lại tiến đến xem trận đấu của hắn, làm sao có thể không khiến hắn kích động?
Trong lúc nhất thời, Trầm Lục quyết tâm phải nhanh chóng hạ bệ đối thủ, tốt nhất là một kích đả bại, lưu lại ấn tượng tốt cho Cầm Thần Nữ.
Trái với cảm xúc của Trầm Lục, Lạc Nam chỉ muốn mau chống đạt được Hộ Pháp Cổ Ma rồi quay người rời đi…
So với Cầm Dao Nhã ưu nhã, cao quý như tiên trên trời, hắn càng ưa thích sư tỷ Hương Trà ngái ngủ nhưng đầy sắc thái thần bí của mình hơn.
“Trận đấu bắt đầu!” Trầm Khôn mở miệng tuyên bố.
“Trầm Lục cố lên, đừng làm mất mặt mũi của Ma Đạo Sơn chúng ta.” Có không ít thành viên đến từ Ma Đạo Sơn lớn tiếng cổ vũ.
“Hừ, các ngươi nghĩ rằng ta là ai? Chẳng lẽ lại bại trước một tên tiểu tử?” Trầm Lục bất mãn hừ một tiếng.
Theo sau đó, toàn thân hắn hóa thành một luồng tàn ảnh, ngay khi vừa xuất hiện đã ở trước mặt Lạc Nam.
Đại Đạo Quy Tắc mãnh liệt bắn ra, hướng Lạc Nam đè xuống áp chế.
“Tiểu tử, ở trước Đại Đạo Quy Tắc… một tiểu tử Đạo Cảnh có thể làm được gì?” Trầm Lục cười dài.
Nhưng khoảnh khắc sau đó, Trầm Lục sắc mặt hơi đổi.
Bởi vì Đại Đạo Quy Tắc của hắn hình như vô dụng, thân ảnh đối thủ đã biến thành cái bóng tan rã.
Ngay lập tức, đầy trời với hàng trăm Ma Ảnh hiện ra, sức mạnh Thể Tu bộc phát, điên cuồng tung chưởng:
“Vạn Ma Chưởng!”
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Vô số Ma Ảnh của Lạc Nam tung chưởng bao vây cửu thiên thập địa, Trầm Lục hừ một tiếng, lại ngưng tụ Đại Đạo Quy Tắc hình thành một kiện Ma Giáp bảo hộ quanh thân, ngăn chặn toàn bộ.
Nhưng kiện Ma Giáp này chỉ ngăn được công kích từ các Ma Ảnh, còn bản thể của Lạc Nam vừa lúc hiện ra, vẫn là một chưởng ẩn chứa Ma Đạo Quy Tắc cuồn cuộn từ thiên địa tụ thành.
RĂNG RẮC…
Ma Giáp sụp đổ, Trầm Lục ăn trọn một chưởng chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng như bị xới tung, thân ảnh liên tục lùi bước.
“Ồ…”
Toàn trường kinh ngạc trước cảnh tượng này, không ngờ vừa mới giao phong, Trầm Lục lại lâm vào thế yếu so với một tu sĩ Đạo Cảnh.
“Thì ra ngươi nhập đạo nương nhờ thiên địa.” Trầm Lục bất mãn quát lên:
“Chẳng trách dám nghênh chiến ta.”
Hắn chỉ nhập đạo theo hình thước thuận theo thiên địa, nếu đối thủ là nương nhờ thiên địa thì quả thật có sức đánh với hắn một trận.
Lạc Nam mặt không biểu tình, ở trước mặt đám đông… hắn chỉ có thể biểu hiện ra đến mức nương nhờ thiên địa mà thôi, về phần đối nghịch thiên địa trở lên cứ tạm thời ẩn giấu.
“Dù là như thế, ngươi cũng không phải đối thủ của Đại Đạo Cảnh.” Trầm Lục triệu hoán một thanh Ma Kiếm đen kịch nặng nề, bên trên thân Kiếm có hàng vạn đường Ma Văn luân chuyển, uy lực kinh người.
“Đại Đạo Kiếm Kỹ – Cuồng Ma Trảm!”
Trầm Lục thi triển kiếm kỹ cấp cao, toàn thân tiến vào trạng thái cuồng bạo, mỗi một kiếm trảm xuống đều mang theo Ma Lực đầy trời, cuồng phong loạn vũ như một vị chân ma đang phẫn nộ.
Cộng thêm hàng vạn luồng Ma Văn kết hợp trên thân kiếm, có thể nói là kinh thiên động địa.
Lạc Nam không dám xem thường, trạng thái Thể Tu kích hoạt đến cấp độ Hoang Thạch, da thịt và xương cốt toàn thân như biến thành đá tảng, vừa nặng vừa trâu.
Đồng thời Yểm Ma Đao cũng đã xuất hiện trong tay.
Cái bóng dưới chân Lạc Nam rung động, từ bên trong đó có hàng vạn Ma Ảnh bay lên như một đội quân phong tỏa chiến trường, trong tay chúng nó đều cầm lấy Ma Đao do Ma Lực ngưng tụ thành.
Đối mặt với Ma Kiếm đầy trời của Trầm Lục, Lạc Nam nghiêm nghị gầm lên:
“Vạn Ảnh Đao Pháp!”
XOẸT XOẸT XOẸT…
Hắn liên tục múa đao chém ra, mà hàng vạn Ma Ảnh cũng múa đao giống y hệt hắn.
Trong lúc nhất thời, Đao Khí hoành tảo càn khôn, bao phủ toàn bộ trời đất…
Đối mặt với Đao Khí liên miên bất tuyệt do Lạc Nam và hàng vạn Ma Ảnh cùng lúc tạo thành, Cuồng Ma Trảm của Trầm Lục tuy rằng lợi hại nhưng lại như nước rơi vào biển, hoàn toàn bị nhấn chìm không để lại chút gợn sóng nào.
Kiếm Khí ít ỏi bị hàng vạn luồng Đao Khí oanh tạc nát tan…
Đối mặt với Lạc Nam, Trầm Lục cảm giác như đang phải đối mặt một đội Ma Quân.
“Đây chính là sự lợi hại của Vạn Ảnh Thiên Ma, khó chơi vô cùng.” Không ít đệ tử biểu lộ khiếp sợ, thầm nghĩ nếu mình rơi vào hoàn cảnh của Trầm Lục, phải làm sao để đối phó với số lượng Ma Ảnh nhiều đến như vậy?
Trầm Lục không dễ dàng chịu thua, cắn chặt hàm răng gầm lên:
“Kiếm Ma Pháp Tướng hiện!”
Một Chí Tôn Pháp Tướng tay cầm Ma Kiếm khổng lồ hiện thân.
“Một trảm chém hết Ma Ảnh của ngươi, xem ngươi lấy gì tiếp tục.” Trầm Lục lạnh lùng nói.
Hắn huy động Kiếm Ma Pháp Tướng vung ra Ma Kiếm quét ngang chiến đài, muốn loại bỏ toàn bộ Ma Ảnh của Lạc Nam.
Nhưng mà đối mặt với tình huống này, Lạc Nam đã xuất động Vạn Ảnh Ma Tướng.
Vạn Ảnh Ma Tướng hình thể không to lớn như Kiếm Ma Pháp Tướng, nhưng vừa mới hiện thân nó đã phân tách thành hàng trăm vị Chí Tôn Pháp Tướng như những luồng Ma Ảnh khổng lồ sau lưng Lạc Nam.
Cảnh tượng cực kỳ hùng vĩ…
Mặc kệ Kiếm Ma trảm nát bao nhiêu, Vạn Ảnh Ma Tướng vẫn liên tục phân tách ra, số lượng ngày càng nhiều.
“Ta không tin.” Trầm Lục bất phục, lại điều động Đại Đạo Quy Tắc dung hợp vào Ma Kiếm, ý đồ vô hiệu hóa số lượng Ma Ảnh.
Nhưng Đại Đạo Quy Tắc của hắn hoàn toàn không phát huy tác dụng.
“Vũ Kỹ – Vạn Ma Khiếu!”
Lạc Nam thi triển vũ kỹ của Vạn Ảnh Thiên Ma.
Khoảnh khắc đó, hàng vạn Ma Ảnh và hàng trăm Ma Tướng của hắn như một đội quân cùng lúc cất tiếng gít rào.
HÚ… HÚ… HÚ… HÚ…
Âm thanh mang theo sóng xung kích chấn động thương khung, oanh tạc khắp trời làm vô số người đinh tai nhức óc.
Trầm Lục ở trung tâm chiến đài, bị Vạn Ma Khiếu nhắm vào chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, linh hồn đau nhói như sắp tan vỡ.
Bên trong Vạn Ma Khiếu được Lạc Nam dung nhập cả Hồn Lực, đối với một kẻ không phải Hồn Tu như Trầm Lục, rất nhanh đã thất khiếu chảy máu, đau đớn vô cùng.
Lạc Nam thân hóa thành Ma Ảnh hòa vào vạn ma, Trầm Lục căng mắt nhìn cũng không thể phát hiện bản thể của hắn.
Cùng với hàng vạn Ma Ảnh toàn lực ập đến Trầm Lục…
“Khốn nạn!” Trầm Lục phẫn nộ vung kiếm chém ra liên tục, nghiền nát tầng tầng lớp lớp Ma Ảnh.
Nhưng Ma Ảnh thật sự quá nhiều, giết cũng giết không hết, tốc độ huỷ diệt chúng nó của Trầm Lục không nhanh bằng tốc độ tái tạo của chúng nó.
Mãi đến khi Trầm Lục sức cùng lực kiệt, Lạc Nam mới từ trong quần thể Ma Ảnh hiện thân, một đao hung hăng trảm xuống.
“PHỐC!”
Máu tươi phun trào, cánh tay cầm kiếm của Trầm Lục rơi xuống chiến đài.
Hắn đau đớn tru lên thảm thiết…
Yểm Ma Đao sắc lẹm của Lạc Nam đã đặt lên cổ hắn.
“Ngươi…” Trầm Lục nhục nhã muốn thổ huyết.
“Đánh rất hay, thiên biến vạn hóa…” Đan Thần Nữ nhịn không được tán thưởng một tiếng.
Với tu vi của nàng, đương nhiên nhận ra bản thể của Lạc Nam ẩn giấu trong hàng vạn Ma Ảnh, nhưng Trầm Lục lại không làm được điều đó, cuối cùng bị Lạc Nam xuất thủ đánh bại.
Vạn Ảnh Thiên Ma tạo ra hàng vạn Ma Ảnh bao phủ thiên địa, thế công biến hóa khôn lường, khả năng ẩn nấp ám sát quỷ dị, thật sự không phải là hư danh.
“Còn không mau tuyên bố kết quả? Chẳng lẽ muốn chết người?” Đan Thần Nữ liếc mắt nhìn Trầm Khôn.
Trầm Khôn hít sâu một hơi, cuối cùng chỉ có thể chấp nhận:
“Tiểu Ma sư đệ thắng, theo quy định của tông môn… ngươi có quyền đổi lấy Hộ Pháp Cổ Ma.”
“Đa tạ sư tỷ chiếu cố!” Lạc Nam hướng về phía Đan Thần Nữ chắp tay, nở nụ cười ôn hòa đáng tin cậy.
“Không có gì, ta cũng chỉ làm theo quy định chung mà thôi.” Đan Thần Nữ lắc đầu.
Hắn lập tức đổi 2000 Điểm Cống Hiến thu lấy Hộ Pháp Cổ Ma, thả người bay về Thanh Trà Sơn.
Nhìn theo bóng lưng của hắn, Cầm Dao Nhã có chút tiếc nuối lắc đầu, nàng vốn nghĩ rằng Trầm Lục có thể ép vị sư đệ này dùng ra vài con bài chưa lật… cuối cùng xem ra còn chưa đủ để hắn đánh nóng người.
Không bận tâm ánh mắt của đám đông, Cầm Dao Nhã phiêu nhiên rời đi…
Nào ngờ lúc này Đan Thần Nữ bỗng nhiên đuổi theo, truyền âm hứng thú:
“Với tính cách của ngươi không giống sẽ để tâm mấy chuyện nhỏ này nha…”
“Thuận tiện xem một chút thực lực của các sư đệ trước thềm tỷ thí nội môn mà thôi.” Cầm Dao Nhã thản nhiên đáp:
“Thân là sư tỷ, quan tâm các sư đệ có gì sai à?”
“Hừ, ta thấy ngươi quan tâm tên Tiểu Ma kia thì đúng hơn.” Đan Thần Nữ nhếch lấy cánh môi đỏ thẳm:
“Nói đi! Hắn có gì đặc biệt?”
“Đan Phỉ, là ngươi đa nghi rồi.” Cầm Dao Nhã lạnh lùng nói, gia tăng tốc độ, chỉ thoáng chốc đã biến mất.
Nhìn theo bóng lưng của nàng, Đan Thần Nữ – Đan Phỉ liếm nhẹ đôi môi hấp dẫn thì thầm:
“Ngươi càng che giấu, lão nương càng muốn tìm hiểu.”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-14/
Lạc Nam không biết Đan Phỉ đuổi theo Cầm Dao Nhã chất vấn về chuyện của mình, lúc này hắn đã trở về Thanh Trà Sơn.
Tiến vào vườn trà, nhìn thấy vài tên Ma Ảnh đang gánh nước…
“Linh Cầm Sơn vẫn chưa cử người đến thay Huyễn Mộng à?” Hắn vuốt cằm thì thầm.
Bất quá nghĩ lại Cầm Dao Nhã vừa mới trở về, chắc hẳn còn chưa gặp được Tuyết Mộng.
Vào trong động phủ, lấy ra cả Chân Dương Đạo Mộc và Hộ Pháp Cổ Ma ra.
Hắn quyết định sẽ tạm thời luyện hóa chúng nó cho túi da của mình sử dụng, ngày sau lấy về bản thể cũng không muộn.
Dù sao thì con bài chiến đấu của túi da so với bản thể vẫn còn quá ít, hơi khó để lăn lộn…
Không hề do dự, Lạc Nam ngửa đầu nuốt xuống cả Chân Dương Đạo Mộc và Hộ Pháp Cổ Ma.
Thình thịch…
Nhịp tim của hắn cấp tốc đập nhanh, Mộc Thuộc Tính và Ma Thuộc Tính như đại hồng thuỷ gào thét trong cơ thể.
Túi da Tiểu Ma nhờ vậy sở hữu thêm Mộc Đạo, tu vi cuồn cuộn đề thăng…
Đạo Cảnh Hậu Kỳ.
Nhảy vọt hai tiểu cảnh giới.
Việc này cũng không khó hiểu, bởi vì yêu cầu về tài nguyên của túi da không thể sánh bằng bản thể với Bất Hủ Diễn Sinh Kinh được.
Với hai loại Đạo Thuộc Tính, túi da có thể đột phá cả hai tiểu cảnh giới, còn bản thể sợ rằng chỉ đủ để đột phá một tiểu cảnh giới mà thôi.
ẦM ẦM ẦM…
Đúng lúc này, bầu trời trên đỉnh Thanh Trà Sơn lại tập hợp mây đen, kéo đến kiếp vân cuồn cuộn.
“Trời ạ, không lầm chứ? Đột phá tiểu cảnh giới cũng bị Đạo Kiếp nhắm xuống?” Lạc Nam bất mãn mắng to.
“Tiểu tử ngươi rốt cuộc đã trêu chọc thiên đạo cái gì? Ngay cả đột phá tiểu cảnh cũng bị giáng xuống Đạo Kiếp?” Hương Trà hiện ra kỳ quái nhìn hắn hỏi.
“Đệ cũng không biết a.” Lạc Nam khóc không ra nước mắt.
“Đi! Tránh ở đây có phiền toái!” Hương Trà cũng quyết đoán xách cổ hắn, xé rách không gian biến mất.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, kiếp vân cũng chậm rãi tan đi trước khi kinh động đến người khác.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-14/
Tại một vùng bình nguyên vắng vẻ, Hương Trà ném Lạc Nam lên không cho hắn độ kiếp.
Lạc Nam không dám khinh thường, trực tiếp triệu hoán Tuyên Cổ Pháp Tướng và Vạn Ảnh Ma Tướng nghênh đón.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Không biết qua bao lâu, hắn lại như miếng thịt nước nằm bẹp ở trên mặt đất đầy rẫy lỗ thủng.
Mà Đạo Kiếp lúc này cũng đã tiêu tán…
Vừa ngẩng mặt nhìn lên, đã thấy Hương Trà như cười như không nói:
“Khá lắm, không ngờ sư đệ ta có thể siêu thoát thiên địa nhập đạo.”
Lạc Nam âm thầm cười khổ, biết rằng đã bị nàng nhìn ra trạng thái của mình, chỉ có người siêu thoát thiên đạo mới dễ dàng bị Đạo Kiếp nhắm đến bất cứ tình huống nào như thế, hơn nữa còn phải đối mặt với Đạo Kiếp hóa Hình.
“Xin lỗi sư tỷ, đệ cũng không muốn tiết lộ bí mật này…” Hắn nói.
“Yên tâm đi, sư tỷ của ngươi không phải kẻ lắm mồm…” Hương Trà véo lấy lỗ tai hắn:
“Ta chỉ tức giận vì ngươi không tin tưởng ta.”
“Hắc hắc, đệ cũng muốn tốt cho tỷ mà thôi, dù sao thì cây cao đón gió… chẳng may đệ bị kẻ nào nhắm vào lại liên luỵ đến tỷ.” Lạc Nam biện hộ.
“Thôi được rồi, nể mặt ngươi thành thật ta cũng không truy cứu.” Hương Trà đem hắn đỡ dậy.
Nàng tại chỗ pha Liệu Đạo Trà cho hắn uống để đẩy nhanh tốc độ phục hồi vết thương, dù sao thì hắn vừa rồi hơi thê thảm sau khi trải qua Đạo Kiếp.
“Đa tạ sư tỷ.” Lạc Nam ngoan ngoãn ngồi uống trà.
“Với thiên phú này của ngươi, các Thiếu Thần Nữ và Thiếu Thần Tử cũng khó thể vượt được, tương lai nói không chừng sư tỷ sẽ được thơm lây.” Hương Trà cười đùa nói.
“Nào có, tỷ lợi hại hơn đệ nhiều.” Lạc Nam khiêm tốn.
“Đây sẽ là bí mật của ta và ngươi, ngay cả sư phụ cũng không thể tiết lộ.” Hương Trà nhắc nhở.
“Đệ hiểu…” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu.
Hai người ngồi giữa thảo nguyên đón gió, thưởng thức trà thơm… tận hưởng một thoáng yên bình.
Cùng lúc đó ở Ma Đạo Sơn, Trầm Lục bị Sơn Chủ trục xuất…
Lý do rất đơn giản, đường đường Đại Đạo Cảnh lại bị Đạo Cảnh đánh bại, làm mất hết mặt mũi của Ma Đạo Sơn…
Từ một đệ tử tinh anh, trở thành đệ tử bình thường, mất hết mọi đãi ngộ…