Con đường bá chủ - Quyển 2

Chương 84



Phần 84

Một ngày này, Băng Dũng như thường lệ cùng Trần Quân Sư thong thả đánh cờ, chỉ là đôi lông mày luôn chau lại, không biết suy nghĩ thứ gì, tâm thần không an ổn…

“Điện hạ có tâm sự?” Trần quân sư cười hỏi, bộ dạng nước chảy mây trôi…

“Theo tình báo vừa nhận được, dưới trướng nhị ca có thêm ba cái Thất cấp gia tộc gia nhập, mà bên phía Đại ca không lâu trước cũng có hai vị Luyện hư Sơ Kỳ tán tu tìm đến nương tựa, Ngũ Muội cũng không kém, một gia hỏa gọi Phong Lưu Công Tử từ U Nguyên đại lục tìm đến theo đuổi nàng, kẻ này xếp hạng 69 trên Hoàng Kim Bảng…” Băng Dũng càng nói sắc mặt càng không dễ nhìn…

Dưới trướng hắn chỉ có tổng cộng 4 vị Luyện Hư Kỳ, con số này đã dậm chân tại chỗ hơn 5 năm… dù sao thì Luyện Hư Kỳ không phải rau cải trắng, không thể muốn tìm là người ta đến…

Chưa kể dù tìm được Luyện Hư, cần phải xác nhận có thể tin tưởng bọn hắn hay không, đưa ra thử thách nghiêm khắc, tránh gặp phải gian tế cài vào…

Hắn phải trả lương bổng rất cao cho 4 vị Luyện Hư Kỳ này mới giữ được chân họ…

Sản nghiệp kinh doanh tại Băng Huyền Đế Quốc thì liên tục bị Ngũ công chúa chèn ép, có thể nói là thiếu thốn trăm bề… nhưng lại không thể không trả lương… bởi vì Luyện Hư Kỳ chính là lực lượng chủ chốt nhất ở dưới trướng của mỗi phe cánh…

“Có bấy nhiêu đó cũng mặt ủ mày chau? Tỉnh táo lên một chút…”

Theo một tiếng hừ lạnh trong trẻo vang lên, thân ảnh tuyệt mỹ của Băng Lam Tịch đã đằng không mà đến, như tiên tử trên chín tầng trời…

“Công chúa nói đúng… xét về tổng thể, chúng ta mặc dù không sánh bằng bất kỳ ai trong ba phe, nhưng đừng quên còn có Dương gia cùng Vũ gia vẫn ở thế trung lập… nếu có thể thuyết phục một trong hai nhà về dưới trướng điện hạ… thế cục sẽ hoàn toàn chuyển biến…” Trần quân sư mỉm cười, từ lồng ngực lấy ra một thanh vũ phiến phe phẩy…

Băng Dũng nhíu mày càng chặt, bởi vì hắn đã nhiều lần tự mình bái phỏng gia chủ hai gia tộc này, nhưng điều bị lấy cớ bế quan từ chối gặp…

“Ta cũng không điên cuồng như Nhị hoàng huynh, vậy mà hứa sẽ nhận Lâm Khôn làm Đế Sư nếu thành công trở thành Thái Tử…” Băng Dũng khinh thường nói…

Đế sư chính là thầy của Hoàng Đế trong tương lai, địa vị chí cao vô thượng, thậm chí khi gặp Hoàng Đế cũng sẽ không cần hành lễ, ngược lại Hoàng Đế với tư cách học trò phải chắp tay chào hỏi…

Đó là lễ nghi của Băng Huyền Đế Quốc…

Năm xưa khi Băng Trường Không đăng cơ, không hề nhận bất kỳ Đế Sư nào…

Nhưng Nhị Hoàng Tử vì muốn được Lâm gia hậu thuẫn, đồng ý cho Lâm Khôn chức vị Đế Sư…

Tin tức này vốn cực độ bí mật, chẳng qua Trần quân sư không biết bằng cách nào khai thác được trong thời điểm gần đây…

“Muốn để Dương gia và Vũ gia nhìn thẳng vào điện hạ, phải chứng minh cho bọn hắn thấy phách lực của ngài, đương nhiên càng là chứng minh thế lực dưới trướng cho bọn họ xem trọng…” Trần quân sư không nhanh không chậm nói…

“Vấn đề là thế lực của ta cũng không có gì nổi bật a…” Băng Dũng thở dài…

“Không, đó là hiện tại mà thôi… người kia quân lâm Thánh Linh Bảng rồi, ngày hắn trưởng thành sẽ không còn lâu nữa…” Trần quân sư chắc nịch nói, trăm phần trăm khẳng định…

“Người kia sao?” Băng Dũng cười khổ…

“Tiểu tử ngươi là có ý gì? Không tin tưởng hắn?” Băng Lam Tịch nổi giận, nhéo lỗ tai Băng Dũng khiến hắn la oai oái…

Băng Dũng xin thề, hắn thật không hiểu nổi vì sao hai vị trước mặt lại tin tưởng vị “tỷ phu tiện nghi” kia như thế…

Tuổi tác người kia thậm chí không bằng số lẻ của hắn… quả thật khó tin được cực điểm…

Mặc dù quán quân Thánh Linh Bảng, nhưng bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ…

“Nếu người kia còn nhớ đến công chúa, nhất định sẽ không để điện hạ phải thất vọng…” Trần quân sư hướng sang Băng Lam Tịch cười nói…

“Hừ, ngay cả Linh Nhi ta cũng mang cho hắn, dám không nhớ cô nãi nãi?” Băng Lam Tịch hừ lạnh một tiếng, ánh mắt mơ màng nhớ về nam nhân đáng ghét kia, vô ý thức sờ đôi môi chín mọng…

Nàng thật sự thèm nụ hôn của hắn…

“Cái chúng ta cần làm hiện tại là kéo dài thời gian, ngoài ra âm thầm chú ý nhất cử nhất động của Dương và Vũ gia, không để họ ngả vào trướng của bất kỳ phe cánh nào…” Trần quân sư trầm giọng nói, hắn tin tưởng vào ánh mắt của mình, chỉ cần cho người kia thời gian…

“Bẩm điện hạ, có hai vị cường giả cầu kiến…” Một tên nam tử Luyện Hư trung niên đột nhiên xé rách hư không xuất hiện, hướng về Băng Dũng chắp tay nói…

“Truyền vào…” Băng Dũng hơi nghi hoặc, bất quá vẫn bình tĩnh đáp…

Khí độ của một điện hạ vẫn phải có…

“Chẳng lẽ nội gián? Dù là tán tu cũng không thể tìm đến phe cánh của chúng ta trước mới phải chứ?” Băng Lam Tịch trầm ngâm, gảy gảy cánh môi…

“Nhìn qua không phải sẽ biết sao?” Trần quân sư tự tin cười, ánh mắt như điện quan sát hai thân ảnh đang tiến vào…

“Gặp qua Băng Lam Tịch công chúa…” Hai người vừa đến, mở miệng chào hỏi Băng Lam Tịch, đối với Băng Dũng cùng Trần quân sư xem như không thấy…

“Hai vị không ngại cho ta quan sát dung mạo chứ?” Băng Lam Tịch trừng mắt nhìn…

Hai tên này phủ kín từ đầu đến chân, thậm chí khí tức cũng che giấu đến cực điểm…

Hai người gật đầu, lột xuống áo choàng…

Một thanh niên diện mạo bình thường, hình dáng nhỏ con, chỉ là sát khí ngưng đọng vô cùng, có thể thấy không ít người chết trên tay hắn…

Người còn lại là một lão già, khiến đám người giật mình chính là Lão già này vậy là Luyện Hư Trung Kỳ, khí tức băng giá lan tràn xung quanh, mạnh mẽ đến cực điểm…

Chỉ là vẻ mặt của hai người này đều có phần tái nhợt, hiển nhiên trong người còn thương thế…

“Địa Sát cùng Lạc Ngũ?” Trần quân sư bật thốt lên, ánh mắt hiện lên từng tia bất ngờ…

Đối với cường giả có chút danh tiếng, hắn đều biết đấy…

“Lê Văn Luyện cùng trưởng lão Lạc gia?” Băng Dũng cau mày, cảm thấy nghi ngờ…

Hắn không hề cho rằng hai người này sẽ đến đầu quân cho mình, chuyện này quá mức hoang đường… bởi vì những Luyện Hư Kỳ đi đầu quân phần lớn đều là tán tu, công pháp tu luyện không cao, tài nguyên lại hạn chế, khó có thể tiến thêm…

Vì thế mới chấp nhận trở thành thuộc hạ của các vị hoàng tử, công chúa để được cấp công pháp và tài nguyên tốt hơn tu luyện…

Mà Lạc Ngũ cùng Lê Văn Luyện đều là người có bối cảnh, làm sao hạ mình đến đầu quân chứ?

“Hai người chỉ chào công chúa sao?” Trần quân sư như cười như không, liếc sang Băng Lam Tịch…

Bắt gặp ánh mắt của quân sư, Băng Lam Tịch như nghĩ đến điều gì đó, trống ngực đập nhanh, hít sâu một hơi tự tin mở miệng:

“Hai vị… có phải theo ý phu quân ta mà đến?”

“Phu quân của công chúa?” Lê Văn Luyện cùng Lạc Ngũ giật mình, nhớ lại bản tính phong lưu của Lạc Nam, trong lòng thầm bái phục…

Không tiếp tục nói nhảm, hai khối Lưu Ảnh Ngọc xuất hiện trên tay…

Trần quân sư cẩn trọng tiếp nhận, dâng đến trước mặt Băng Lam Tịch…

“Xú bà nương, tên này là sát thủ Lê Văn Luyện/Lạc gia trưởng lão Lạc Ngũ, đã bị ta thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên, cử đến phò tá nàng cùng Băng Dũng, mặc dù không nhiều nhưng là một điểm tâm ý nhỏ của ta… rất nhớ nàng!”

Từ hai tấm Lưu Ảnh Ngọc, một thanh niên phong lưu tiêu sái đang đầy vẻ cưng chiều, dùng ánh mắt chân thành nhất nhìn nàng, âm thanh nhu hòa vang lên…

“Hức…”

Băng Lam Tịch không nhịn được hai tay che miệng, khóe mắt xuất hiện một dòng nhiệt lưu, vô tận tình ý lưu chuyển, không sao dập tắt được…

Là hắn, nam nhân của nàng quả nhiên luôn nghĩ đến nàng, cử đại trợ lực đến trợ giúp tỷ đệ các nàng…

“Trưởng thành quá nhanh, xem ra ta đánh giá quá thấp hắn” Trần quân sư trong lòng cười khổ, bản thân hắn cũng kinh hoàng không nhẹ…

Trong thời gian hơn hai năm ngắn ngủi, từ một thanh niên Kim Đan Kỳ… hiện tại đủ khả năng thu Luyện Hư làm nô lệ… quá mức kinh khủng…

“Chúc mừng điện hạ, chúc mừng công chúa… có hai vị Luyện Hư gia nhập, chẳng khác nào đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi!” Vội vàng hướng về Băng Dũng còn đang ngơ ngác chắp tay nói lớn…

Băng Dũng giật mình, vô thức nhéo nhéo da mặt mình, xác nhận không nằm mơ, lại xem bộ dạng như ăn phải kẹo ngọt của sư tỷ, rốt cuộc tin vào sự thật…

Nhìn sự nhu tình và khí khái của Lạc Nam trong Lưu Ảnh Ngọc, rốt cuộc hắn cũng hiểu vì sao tỷ tỷ của mình hồn vía đều bị lên mây như vậy…

Bắt Luyện Hư Kỳ làm nô lệ, thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên… dù là Đại hoàng huynh chỉ sợ cũng không làm được a…

“Hai vị trong người còn mang thương thế sao?” Trần quân sư ôn hòa hỏi Lê Văn Luyện cùng Lạc Ngũ…

“Là do chủ nhân đánh…” Hai tên gật đầu xác nhận… bọn hắn chỉ mới tạm ổn định mà thôi, còn không ít thời gian mới hoàn toàn khôi phục…

Nghe lời của hai người khiến khóe miệng Băng Dũng hơi co giật, trong lòng đối với Lạc Nam xuất hiện cảm giác kinh sợ…

“Hai ngươi tạm thời nghỉ ngơi dưỡng thương, không lâu sau đó sẽ có nhiệm vụ…” Băng Lam Tịch lau chùi khóe mắt hơi đỏ, mỉm cười phân phó…

“Đa tạ chủ mẫu…” Lê Văn Luyện cùng Lạc Ngũ nhìn nhau, theo hướng dẫn của một tên Luyện Hư Kỳ dưới trướng Băng Dũng, rời đi nghỉ ngơi…

“Ngươi còn thắc mắc gì về tỷ phu không?” Băng Lam Tịch không nhịn được nữa, bật cười như trăm hoa đua nở, đắc ý nhìn về Băng Dũng…

Chỉ sợ ngoài ông trời ra, không ai biết nàng đang tự hào và hạnh phúc đến nhường nào…

“Không dám thắc mắc…” Băng Dũng gật mạnh đầu, rốt cuộc mới biết ánh mắt nhìn người của mình còn kém tỷ tỷ và quân sư nhiều như thế nào…

Trần quân sư ánh mắt hướng về xa xăm, lẩm bẩm trong miệng:

“Lễ vật của công tử quá trọng… ta sẽ không để ngươi thất vọng a…”

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-2/

Trên đỉnh núi lửa cao nhất Ải Nhân Đảo…

Một suối nước nóng thiên nhiên nghi ngút khói, có thanh niên thư thái ngâm mình bên trong…

Tại nơi này, quang cảnh toàn bộ Ải Nhân Đảo không thoát khỏi tầm mắt, sát bên đỉnh đầu là bầu trời trong veo, nhìn xa một chút chính là biển xanh vô tận…

“Ải nhân tộc thật biết cách hưởng thụ, nơi này so với Linh Giới Châu của ta không kém chút nào” Lạc Nam thoải mái tựa lưng vào bờ suối, cảm nhận làn nước ấm nóng pha lẫn hương thơm tiếp xúc với da thịt, không nhịn được mở miệng khen ngợi…

Hắn được đích thân Ái Chấn xé rách không gian hộ tống về đảo, nhằm tránh một đám con ruồi bu đến gây phiền toái…

Lạc Nam hiện tại chính là khách quý của Ái gia, đãi ngộ cao không cần phải nói…

Ái Quốc lão gia tử liên tục yêu cầu Lạc Nam ở lại làm khách, bất quá vì lo lắng tình hình nâng cấp Lôi Đình Quyền Trượng nên hắn từ chối…

Sau khi đem Kim Cương Khoáng đưa đến tận tay Ải Nhân tộc trưởng, Lạc Nam bị đuổi đến nơi này nghỉ dưỡng…

“Cũng đã lâu rồi không xem thông tin của chính mình, lần này thống kê một chút…” Lạc Nam lẩm bẩm nói một câu, lúc này mở ra Hệ Thống…

“Keng, mở ra thông tin ký chủ…”

Một tấm bảng sáng đột nhiên xuất hiện trước mặt… chỉ có chủ nhân Hệ Thống mới được nhìn thấy…

Ký chủ: Lạc Nam.

Linh tu: Hóa Thần Hậu Kỳ (Ngũ Đỉnh)

Hồn tu: Nguyên Anh Viên Mãn.

Thể tu: Ngũ Chuyển Sơ Kỳ.

Công pháp: Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Long Tiên Thánh Điển, Trọng Hỏa Ngự Kiếm Quyết, Thiên Quân Kích Pháp…

Vũ Kỹ: Hợp Linh Chưởng, Trấn Áp Hoang Vũ Ấn, Xuyên Tinh Chỉ, Trích Tinh Thủ, Thập Tự Thiên Hỏa, Phiên Giang Đào Hải, Trấn Hải Chưởng, Đại Địa Băng Hà…

Hồn Kỹ: Xiềng Xích Linh Hồn, Tạc Hồn Thuật…

Thể Kỹ: Quân Tử Hàng Ma Quyền…

Bí Thuật: Thiên Đế Tam Biến Thuật…

Thân Pháp: Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ…

Pháp Bảo: Linh Giới Châu, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, Bắc Đẩu Cung, Giao Vương Kích, Trọng Kiếm, Không Động Chuông, Cầm Hải Xích, Liễm Tức Y, Dạ Minh Chiến Giáp, Huyết Sắt Chiến Ngoa…

Huyết mạch: Phàm nhân…

Thể chất: Phàm nhân…

Xem xong một vòng, Lạc Nam nhướn mày, hai dòng cuối cùng này khiến hắn cảm thấy bất đắc dĩ… Nghịch Long Huyết quá mức khó luyện, hiện tại đành mang danh phàm nhân…

“Kim nhi, Trọng Vô Danh chỉ dựa vào Thiên Cấp công pháp là Trọng Hỏa Ngự Kiếm Quyết tu đến tận Độ Kiếp Kỳ, mà Ái gia gia lại cần đến Linh Cấp công pháp để đột phá Hợp Thể…” Lạc Nam nhìn đến một trong ba Công Pháp của mình, lẩm bẩm trong lòng…

Thân ảnh Kim Nhi thoát một cái xuất hiện, nàng ngả người nằm trên vai hắn, thủ thỉ giải thích:

“Đẳng cấp của công pháp chỉ quyết định một phần, Trọng Vô Danh có thiên phú cao hơn Ái Quốc không biết bao nhiêu lần, quan trọng hơn Trọng Hỏa Ngự Kiếm Quyết là công pháp do chính bản thân hắn sáng tạo và cải thiện theo quá trình trưởng thành của mình, độ hòa hợp vượt qua tất cả nên tu đến Độ Kiếp Kỳ là bình thường… nếu thành công cải tiến Trọng Hỏa Ngự Kiếm Quyết đạt đến Linh Cấp, người này thậm chí có khả năng phi thăng tiên giới mà không phải chết như vậy…”

“Thì ra là vậy…” Lạc Nam gật đầu xem như đã hiểu, việc sáng tạo ra công pháp tu luyện hay vũ kỹ không phải chuyện quá phức tạp, chỉ cần có ngộ tính là làm được…

Quan trọng nhất là công pháp hay vũ kỹ ngươi sáng tạo ra có hữu dụng hay không mà thôi…

Với khả năng hiện tại của Lạc Nam, hắn dư sức tự tạo ra Hoàng Cấp hay Huyền cấp công pháp… nhưng lại chẳng mang lại lợi ít gì cho kham… đem bán cũng chẳng được bao nhiêu… nên tạm thời không bỏ thời gian vào tìm hiểu…

Tiếp tục nhìn xuống phần Vũ Kỹ, Lạc Nam nhíu mày: “Hình như vũ kỹ còn thiếu rất nhiều?”

“Hệ thống hiện tại chỉ thống kê vũ kỹ Thiên Cấp trở lên, đối với vũ kỹ dưới Thiên Cấp sẽ không thống kê, đương nhiên công tử vẫn sử dụng tùy tình huống, không ảnh hưởng gì…” Kim Nhi nhếch môi đỏ nói…

Lạc Nam gật đầu, xem ra Hệ Thống bắt đầu không xem hàng Địa Cấp vào mắt rồi…

Những vũ kỹ từng cùng hắn chinh chiến như Linh Quyền, Linh Đạn, Bát Quái Hồi Thiên Chưởng, Đại Hồng Cước, Mộc Hình Quyền, Đất Mẹ Đưa Tang hay Sâm Lâm Vạn Trượng hiện tại có phần không đủ dùng, để thăm dò đối thủ thì tạm được… nếu mang ra để quyết đấu sinh tử thì còn kém không ít…

Duy chỉ có Tứ Linh Vệ Hồn là ngoại lệ, bất quá theo cơ chế của Hệ Thống vẫn không được liệt kê…

“Vũ kỹ ta có mặc dù nhiều, nhưng Lôi Hệ còn quá mức sơ sài…” Lạc Nam nhếch miệng, từ trong nhẫn lấy ra một khối Ngọc bội lấp lánh Lôi Đình chi lực…

Linh Cấp Thượng Phẩm Vũ Kỹ Lôi Hệ – Lôi Liên Vô Ảnh…

Trong đêm ân ái cùng Cơ Nhã và Tiểu Sư, ngoài Không Động Chuông thì hắn còn mua được vài món hàng cho mình sử dụng, nhân cơ hội rảnh rỗi lần này quyết định tu luyện cho hết…

Nhỏ một giọt máu lên khối Ngọc, theo sau đó… luồng tin tức cực đại truyền vào đầu não khiến Lạc Nam hơi cau mày…

“Không tệ… khả năng công kích lại đa dạng hơn một chút…” Hắn hài lòng nhếch miệng cười… lấy ra thêm một khối ngọc bội khác…

Thiên Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ – Bạo Tinh Quyền…

Đây là vũ kỹ còn lại trong bộ ba Vũ Kỹ: Xuyên Tinh Chỉ, Trích Tinh Thủ và cuối cùng là Bạo Tinh Quyền…

Trước đây không mua được nó, không ngờ đêm cùng Cơ Nhã và Tiểu Sư vừa mở Cửa Hàng ra đã lập tức phát hiện…

Lại một lần nhỏ máu tiếp nhận truyền thừa…

Thông tin về Bạo Tinh Quyền cùng Lôi Liên Vô Ảnh hắn đã nắm giữ, trong hai tháng sắp tới phải tranh thủ luyện tập…

“Trước hết tìm quà cho Tinh Linh Nữ Vương… nhân tiện mua thêm đồ tốt cho mấy bà vợ…” Lạc Nam mỉm cười, mở ra Cửa Hàng May Mắn…

Theo sau đó, năm loại Vật Phẩm hàng ngày xuất hiện…

Địa Cấp Cực Phẩm Công Pháp – Hải Sơn Công, giá bán bốn nghìn Điểm Danh Vọng…

Cực Phẩm Dưỡng Nhan Đan x10, giá bán năm nghìn Điểm Danh Vọng…

Thiên Cấp Cực Phẩm Y Phục – Ánh Dương Hồng Y, giá bán một vạn năm nghìn Điểm Danh Vọng…

Huyết Mạch – Xí Nga Vương, giá bán Hai Tỷ Điểm Danh Vọng…

Linh Cấp Trung Phẩm Pháp Khí – Khí Sư Phủ, giá bán ba vạn Điểm Danh Vọng…

“Vận khí không tệ, lập tức mua Dưỡng Nhan Đan, Ánh Dương Hồng Y cùng Khí Sư Phủ… haha” Lạc Nam cười hớn hở, lần đầu đã mua được một đám đồ tốt…

Mặc dù sau những lần làm mới cửa hàng, số Dưỡng Nhan Đan hắn tích lũy được đã lên đến số lượng khổng lồ, nhưng có bao nhiêu mua bấy nhiêu, đây chính là thứ hái ra tiền, không thể bỏ lỡ…

“Huyết Mạch Xí Nga Vương là cái quỷ quái gì?” Lạc Nam cau mày, hắn không biết đây là loại yêu thú gì, bất quá giá bán cũng quá cao đi, vậy mà tới 2 tỷ…

“Xí Nga chính là một loài chim cánh cụt, tinh thông băng và thủy thuộc tính, Xí Nga Vương chính là vương giả trong bầy, giá như thế hoàn toàn hợp lý…” Kim Nhi cười hì hì nói…

Lạc Nam khóe miệng co giật, chim cánh cụt hắn mua làm gì nha? Không chút do dự quyết định làm mới Cửa hàng…

“Keng, đổi mới thành công… tiêu hao một vạn Điểm Danh Vọng…”

Năm loại vật phẩm mới lập tức thay thế, Lạc Nam lắc đầu, quả nhiên không thể mãi dễ ăn như vậy, toàn hàng lởm…

“Tiếp tục làm mới đi…” Lạc Nam hạ lệnh…

Sau hàng chục lần đổi mới tiếp theo, Lạc Nam thở dài sườn sượt, vẫn chưa mua được thứ gì…

Vài loại Huyết Mạch xuất hiện, nhưng chẳng phải loại hắn cần…

“Hiện tại chỉ có Nhược Tuyết cùng Tố Mai có Huyết Mạch, Tô Mị cùng Hồng Liên có thể chất… chúng nữ còn lại phải nhanh chóng đuổi kịp a…” Lạc Nam hạ quyết tâm, cắn răng tiếp tục đổi mới…

Lại mười lần đổi mới qua đi, Lạc Nam hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào thứ vừa xuất hiện…

“Linh Cấp Cực Phẩm Phi Hành pháp bảo – Mộng Tiên Chu… giá bán 50 vạn Điểm Danh Vọng…”

Không do dự lập tức mua…

Thông tin về Mộng Tiên Chu: Pháp bảo có dạng thuyền xinh đẹp, phóng to thu nhỏ tùy ý, đáp ứng phi hành cũng như đi trong nước, sức chứa 100 người, tốc độ tối đa có thể sánh ngang cường giả Luyện Hư Viên Mãn phi hành (không tính xé rách không gian)…

“Đồ tốt a…” Lạc Nam cười ha hả vui mừng…

Luyện Chế một kiện Pháp Bảo chở người như vậy tốn rất nhiều tài nguyên…

Ải Nhân Tộc cũng có bán một số loại tương tự, nhưng hầu như chỉ đạt đến cấp bậc như thuyền của Ái Tâm là cùng…

“Có Mộng Tiên Chu này, ngày sau cùng mấy bà vợ ngồi thuyền ngắm cảnh, quả thật hết sảy… hehehe” Lạc Nam âm thầm tưởng tượng mình và đám vợ làm ra một số chuyện không thích hợp cho thiếu nhi xem bên trên thuyền mà toàn thân rạo rực, trong lúc nhất thời ngửa đầu lên trời cười khả ố…

Tâm trạng hưng phấn tiếp tục làm mới Cửa Hàng…

“Kim nhi, nàng cảm thấy quà gì thích hợp tặng cho Tinh Linh Nữ Vương?” Lạc Nam vừa quan sát từng loại vật phẩm không ngừng xuất hiện, vừa mở miệng hỏi…

Tinh Linh Nữ Quốc là Cửu Cấp Thế Lực, lại thêm có quen biết cùng Ải Nhân Tộc, công pháp và Pháp Bảo nhất định không thiếu, Dưỡng Nhan Đan mặc dù khá ổn, nhưng Tinh Linh các nàng lại vốn xinh đẹp tuyệt trần, cũng không quá quý trọng…

Mà lần này đến nhận Nhân Sâm Triệu Năm, người được lợi là hắn, nên tặng thứ gì thật quý trọng mới được…

Nghĩ tới nghĩ lui, hắn vẫn không biết nên tặng thứ gì…

“Y Phục cũng không ổn, ta và Tinh Linh Nữ Vương quan hệ chưa thân đến mức tặng y phục…” Lạc Nam lần đầu tiên cảm thấy đau đầu trong việc tặng quà cho nữ tử…

“Tinh Linh vốn là chủng tộc yêu thiên nhiên, công tử đem Cung Đình Thụ tặng cho nàng nhất định hợp lý nhất…” Kim Nhi cười tủm tỉm nói…

“Xú nha đầu, dạo này cũng biết chọc ta?” Lạc Nam cười mắng, tặng Cung Đình Thụ mấy bà vợ sẽ thiến hắn a…

Kim Nhi nghịch ngợm lè lưỡi, nghĩ nghĩ một hồi mở miệng tư vấn nói: “Tinh Linh Nữ Vương chính là Hợp Thể Hậu Kỳ cường giả, sở hữu Phong và Mộc thuộc tính… công tử yêu cầu song tu cùng nàng, hai người chia sẻ Dị Mộc của nhau, nhất định nàng sẽ cân nhắc a… dù sao thì Dị Mộc quý giá đến cực điểm, không dễ tìm a…”

Lạc Nam nghe xong xém chút nữa té quỵ trong suối, nha đầu này càng ngày càng hư đốn, muốn hắn mở miệng đòi song tu, Tinh Linh Nữ Vương chỉ sợ sẽ tát hắn bay khỏi đảo a…

Truyền thống của các nàng là sinh con bằng Sinh Mệnh Linh Thủy mà không phải giao phối đấy…

Nhắc đến Sinh Mệnh Linh Thủy, nếu Nhân Ngư tộc có loại nước này, cũng sẽ không lâm vào nguy cơ tuyệt chủng… thật đáng tiếc…

“A, Công tử… thứ này tặng cho Tinh Linh Nữ Vương không thể hợp hơn này…” Kim Nhi ánh mắt lộng lẫy, chỉ bàn tay nhỏ vào một vật phẩm vừa xuất hiện trên Cửa Hàng…

Lạc Nam vội vàng dừng tay, đổi mới Cửa Hàng liên tục khiến hắn cũng quên mất số lần…

Sau khi xem xong vật phẩm nàng chỉ, ánh mắt Lạc Nam cấp tốc sáng lên, bất quá vẫn hỏi lại cho chắc:

“Còn thứ nào tốt hơn không?”

“Không biết, tuy nhiên đừng nói Tinh Linh Nữ Vương, chỉ cần là Tinh Linh Tộc đều sẽ thích thứ này…” Kim Nhi gật đầu chắc nịch…

“Được rồi, lập tức mua…” Lạc Nam không ngần ngại nữa, ấn vào mua sắm…

“Keng, Điểm Danh Vọng tiêu trừ năm mươi vạn…”

Chương trước Chương tiếp
Loading...